← Ch.0663 | Ch.0665 → |
Xa xa, uy năng Trảm Đạo của Chung Nhạc hoàn toàn bạo phát, toàn diện trấn áp Pháp Hoa Sinh. Trong quang luân của Pháp Hoa Sinh cũng chỉ còn lại có ba gã Luyện Khí Sĩ, lúc này đều đã bị thức thần thông Trảm Đạo này định trụ, cho dù là Pháp Hoa Sinh cũng cảm thấy hành động gian nan.
Canh Vương gia đã từng đánh giá qua thức thần thông Trảm Đạo này. Hắn nói, nhật nguyệt đương không định thiên địa, Âm Dương Thần Ma khốn Nguyên thần, Luân Hồi định Ngũ Hành Vạn Tượng, đao chém đại đạo! Sau đó còn nói, thức thần thông này của Chung Nhạc còn có chút thô thiển.
Mà hôm nay, nếu Canh Vương gia lại nhìn thấy chiêu thần thông này của Chung Nhạc, nhất định sẽ phát hiện chỗ bất đồng. Uy năng của Trảm Đạo đã trở nên càng mạnh hơn, càng tinh tế hơn, sơ hở cũng trở thành ít hơn. Hắn đang nhanh chóng tiến bộ!
Trảm Đạo trước đây là định Đạo trước, cần năng lực thôi diễn cường đại, thôi diễn các loại đại đạo của đối thủ, định trụ, phân giải đại đạo của hắn. Đao quang hạ xuống, chính là thời điểm sát sinh, vừa chém đại đạo, vừa chém nhục thân, vừa chém Nguyên thần, chém hồn, chém mệnh, thân tử đạo tiêu.
Lúc này, từng đạo từng đạo đao quang của Chung Nhạc hạ xuống, xâm nhập vào Lục Đạo Luân Hồi của hắn. Huyết quang dâng lên, ba gã Luyện Khí Sĩ kia nhất thời gặp kiếp, thân tử đạo tiêu. Xâm nhập vào Lục Đạo Luân Hồi, đại biểu cho đao ý của Chung Nhạc đã xâm nhập Nguyên thần của hắn. Cái này chính là cực kỳ hung hiểm rồi, chỉ cần hơi chút lơ là, chính là kết cục Nguyên thần cũng bị chém.
Pháp Hoa Sinh hành động gian nan, cật lực chống lại từng đạo từng đạo đao quang chém xuống. Trên người hắn máu chảy đầm đìa, uy lực của thức Trảm Thần thứ ba Trảm Đạo này bất đồng với hai thức trước. Nhật Diệu là chém Nguyên thần, Nguyệt Tịch là chém nhục thân, đều là đại khí bàng bạc.
Mà thức thần thông Trảm Đạo này, Hắc Bạch Thái Cực Đồ treo cao, không ngừng xoay chuyển, cũng là đại khí bàng bạc, nhưng càng nhiều chính là tính toán. Là thức thần thông mà Chung Nhạc đã dung nhập phương pháp thôi diễn quẻ Âm quẻ Dương của chính mình vào trong một chiêu này, cuối cùng khai sáng ra, tính toán ra nhược điểm của đối phương, chém đại đạo của hắn, phá giải hết thảy mọi thần thông.
Trong lý niệm của một chiêu này còn hỗn hợp Long Giao Tiễn của Phong Hiếu Trung, có thể nói là không chỗ nào không lọt vào, không có cấm nào không thể phá, chuyên tìm chỗ sơ hở mà tấn công. Thần thông, nhục thân, Nguyên thần, đại đạo... không có gì là không chém. Chiêu thần thông này so với thời điểm Chung Nhạc lần đầu tiên thi triển để đối kháng Canh Vương gia đã hoàn mỹ hơn rất nhiều.
Pháp Hoa Sinh không ngừng hét lớn, cật lực đối kháng. Nhưng dưới uy năng của thực thần thông Trảm Đạo này, mặc cho hắn tế khởi bất luận Hồn binh, Thần binh gì, đều không có nửa phần tác dụng, mặc cho hắn thi triển bất luận thần thông gì, đều nhanh chóng tan rã.
Đột nhiên, một đạo đao quang cắt vỡ tầng phòng ngự của hắn. Đao quang lóe lên, chỉ nghe soạt một tiếng, trên cổ của Pháp Hoa Sinh có thêm một đạo huyết mang. Trong khoảnh khắc, đạo huyết mang kia mở rộng, máu chảy như suối, chuyển một vòng quanh cần cổ hắn. Pháp Hoa Sinh rên lên một tiếng, khó có thể khống chế được cái đầu của chính mình, đầu thân tách ra, cái đầu bay thẳng lên cao.
Đúng lúc này, một cỗ uy năng hạo hãn đột nhiên từ trong mi tâm hắn bạo phát. Thần uy khủng bố hạo hạo đãng đãng, thổi quét thiên địa, giống như một tôn Chư Thần Chi Hoàng ở trong cái đầu hắn thức tỉnh lại vậy. Chỉ riêng khí thế trùng kích, đã đánh cho đạo Hắc Bạch Thái Cực Đồ của Chung Nhạc kia vỡ nát.
Trong lòng Chung Nhạc cả kinh, vội vàng thu hồi hai đạo đao quang, nhảy người lui nhanh về phía sau:
- Là thần thông của Giới Chủ Ngục Giới!
Hiển nhiên Giới Chủ Ngục Giới cực kỳ coi trọng Pháp Hoa Sinh, đã ẩn giấu trong Thức hải hắn một đạo thần thông, nhằm để bảo hộ tính mạng hắn. Vừa rồi nếu uy năng thức thần thông kia của Chung Nhạc hoàn toàn rơi xuống, nhất định sẽ giết chết Pháp Hoa Sinh. Dưới tình huống nguy hiểm, đã xúc động đạo thần thông Giới Chủ Ngục Giới lưu lại này.
Uy năng của thần thông Giới Chủ cường đại tới mức nào? Đừng nói là Chung Nhạc không thể địch lại, cho dù là một tôn Thần Hầu, chỉ sợ cũng sẽ thân tử đạo tiêu.
Cỗ Thần uy mênh mông bát ngát kia cuồn cuộn lao tới. Chung Nhạc đang lúc lui về phía sau, thân thể đột nhiên cứng đờ, cảm thấy nhục thân và Nguyên thần đều không thể động đậy. Hắn bị cỗ Thần uy kia trấn áp, ngay cả lực lượng cử động đầu ngón tay cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo thần thông Giới Chủ kia nghiền ép tới.
- Có thể bức ta tới mức độ này, thậm chí không thể không tế khởi đạo thần thông do cha ta lưu lại trong mi tâm ta, ngươi cũng đã rất xuất sắc rồi!
Cái đầu Pháp Hoa Sinh huyền phù giữa không trung, tóc tai rối bời, khuôn mặt dữ tợn. Đạo thần thông này vừa ra, đã lau đi hết thảy dư uy thần thông mà Chung Nhạc đã lưu lại trong vết thương của hắn, Bất Tử Chi Thân của hắn khôi phục lại, tán thưởng:
- Ta vốn là định lưu đạo thần thông này lại cho Canh Vương gia hưởng dụng, không ngờ lại rơi xuống trên đầu ngươi. Bất quá, ngươi có thể chết dưới chiêu thần thông này của cha ta, cũng không tính là chết oan ức rồi!
Hắn vừa mới dứt lời, đột nhiên đạo thần thông của Giới Chủ Ngục Giới Pháp Chiêu Chân kia đã không còn bất luận uy năng gì nữa. Uy năng của đạo thần thông này phảng phất như hư không tiêu thất, trước giờ chưa từng xuất hiện qua vậy. Pháp Hoa Sinh nhất thời ngẩn ngơ, lập tức biết rõ không ổn. Cái đầu hắn liền từ trên không trung bay xuống, muốn gắn lại trên cần cổ nhục thân chính mình.
- Pháp công tử vừa mới nói gì? Chung mỗ cũng không nghe rõ, có thể lặp lại một lần hay không?
Cái đầu Pháp Hoa Sinh còn chưa rơi xuống, tinh thần ba động của Chung Nhạc đang vang vọng vào trong đại não hắn. Cùng đi với tinh thần ba động còn có Thái Dương Thần Đao. Một đao Nhật Diệu bạo phát, chém thẳng về phía hắn.
Thân thể không đầu của Pháp Hoa Sinh lập tức bắt đầu kết ấn, từng đầu từng đầu cánh tay tung bay, kết xuất từng đạo từng đạo Pháp Hoa Ấn, bộc phát ra uy năng kinh thiên động địa. Từng cái từng cái bàn tay chấn động thương khung. Sáu đạo quang luân chuyển động, vặn vẹo không gian thiên địa, nghênh đón Thái Dương Thần Đao của Chung Nhạc.
Cái đầu của hắn đồng thời bay tới, rơi xuống trên cần cổ. Mà lúc này, Thái Dương Thần Đao xuyên qua từng đạo từng đạo quang luân, xuyên qua đám Pháp Hoa Ấn, xuyên qua trên người hắn, ầm một tiếng chém xuống đất. Đại địa chấn động một trận, nhưng lại không lưu lại bất cứ dấu vết gì. Một đao này nhìn như cực kỳ hung mãnh, nhưng phảng phất như không có bất kỳ uy năng gì.
Thân thể Pháp Hoa Sinh cứng ngắc, từng đầu từng đầu cánh tay của hắn hết thảy chụp hụt, không thể đỡ được một đao này, vẫn là bị Thái Dương Thần Đao chém trúng nhục thân. Cũng may một đao này của Chung Nhạc nhìn như đại khí bàng bạc, uy năng cực mạnh, nhưng thời điểm rơi xuống trên người hắn lại không có nửa điểm uy năng. Hắn có thể cảm giác được nhục thân chính mình cũng không hề gặp phải thương tổn trí mạng. Dù vậy, trên trán Pháp Hoa Sinh vẫn chảy xuống mồ hôi lạnh cuồn cuộn, thanh âm khàn khàn, nói:
- Cha ta là Giới Chủ Ngục Giới Pháp Chiêu Chân...
Xa xa, bàn tay Chung Nhạc thu hồi từ trong không gian, vươn tay cắm Thái Dương Thần Đao vào trong quang luân sau đầu, gật đầu nói:
- Ta biết!
*****
Khóe mắt Pháp Hoa Sinh nhảy lên, nói:
- Nếu ngươi giết ta, bản thân ngươi cũng khó bảo toàn! Mà nếu ngươi hạ đao lưu tình, ngươi còn có thể tự do tự tại. Ta có thể nhìn ra được, ngươi cũng không phải là sinh linh của Hạ giới trong Cổ địa vực Thần Tàng, ngươi cũng là Luyện Khí Sĩ của Ngục Giới ta! Triệt để đắc tội ta, Ngục Giới không có đất để ngươi dung thân!
Chung Nhạc lại gật đầu, nói:
- Ta biết!
Pháp Hoa Sinh thở phào nhẹ nhõm, xoay người bỏ chạy. Hắn đi được mười bước, bước thứ mười vừa hạ xuống, thân thể hắn đột nhiên lay động, phốc một tiếng ngã sấp trên mặt đất, khí tức hoàn toàn không còn. Thi thể hắn vừa ngã xuống đất, cái đầu đột nhiên tách ra khỏi cổ, lăn lông lốc mấy cái, đã không chút cử động.
Một đao Nhật Diệu kia của Chung Nhạc cũng không có chém đứt nhục thân hắn. Một đao chém xuống, nhục thân không có bất kỳ vết thương gì, nhưng Nguyên thần của hắn đã bị Thần đao chém đứt.
Pháp Hoa Sinh hỏi Chung Nhạc hai lần, Chung Nhạc cũng hai lần nói ta biết, khiến Pháp Hoa Sinh yên tâm, thở phào nhẹ nhõm. Chính một ngụm khí này đã lấy mạng hắn. Nếu hắn quả thật bảo trì trạng thái đỉnh phong, không buông lỏng chút nào, còn có thể áp chế thương thế của Nguyên thần. Nhưng một tia buông lỏng này, trong vòng mười bước, thương thế Nguyên thần triệt để bạo phát, Nguyên thần trực tiếp tử vong.
Chung Nhạc cất bước đi tới, tinh thần ba động, nói:
- Ta vốn dĩ nghe ngươi nói, ngươi không dựa vào quyền thế của phụ thân, tự mình đi tới một bước này! Không ngờ trước khi chết, ngươi vẫn lôi cha của mình ra dọa người! Nếu ngươi không lôi hắn ra, ngươi chết, ta còn kính nể ngươi một chút. Mà bây giờ, ngươi khiến cho ta thất vọng rồi!
Trong quang luân sau đầu hắn, sắc mặt Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ như đất, toàn thân đều là mồ hôi lạnh. Ma Tam Thọ không ngừng lẩm bẩm, khóc không ra nước mắt:
- Tai họa rồi! Xảy ra đại họa rồi! Con trai Giới Chủ đã chết! Con trai mà Giới Chủ Ngục Giới Pháp Chiêu Chân coi trọng nhất đã chết! Giết chết kẻ nào cũng được, nhưng không thể giết chết con trai của Giới Chủ Ngục Giới a!
Giới Chủ Ngục Giới Pháp Chiêu Chân có hơn bảy ngàn sáu trăm đứa con, nhưng Pháp Hoa Sinh chính là có tiền đồ nhất trong đó. Giới Chủ Ngục Giới thậm chí còn lưu lại trong Thức hải hắn một đạo thần thông của chính mình, giúp hắn bảo mệnh, có thể thấy được mức độ xem trọng đối với hắn. Hiện tại, Pháp Hoa Sinh lại chết trong tay Chung Nhạc, hậu quả này cực kỳ đáng sợ, sợ rằng bị xử tử chỉ là trừng phạt nhẹ nhất mà thôi. Ma Tam Thọ đã có thể tưởng tượng ra tình hình Giới Chủ chấn nộ rồi.
Ma Tam Thọ không ngừng lẩm bẩm, có chút nức nở, nói:
- Nghe nói Địa Phủ mười tám tầng, dưới mười tám tầng còn có một tầng thứ mười chín. Giam giữ trong này đều là hạng người vạn kiếp bất phục, đoán chừng ở trong đó đã có một chỗ của ta rồi... Mặc dù Pháp công tử không phải là do ta giết, nhưng ta cũng là đồng đảng, tội liên đới tuyệt đối không thể chạy thoát rồi...
Hắn đột nhiên quơ tay đánh Bạch Thương Hải một cái, không ngừng than khổ:
- Ta đã sớm nói ngươi là sao chổi, hiện tại thật sự đã ứng vận sao chổi rồi! Ngay cả ta cũng bị ngươi khắc chết rồi!
Bạch Thương Hải cũng không ngừng kêu khổ, nói:
- Chuyện này liên quan gì tới ta? Lần này ta cũng là bị khắc chết có được hay không? Giới Chủ Ngục Giới còn có thể buông tha cho ta hay sao?
Trong lòng hắn vạn phần ủy khuất. Chung Nhạc đầu tiên là giết chết con trai của Bích Thiên Pháp Vương, sau đó phải chọc ra động tĩnh thật lớn, kinh động tới Giới Chủ Ngục Giới, lúc này mới giữ được tính mạng. Mà bây giờ, không ngờ Chung Nhạc lại cũng giết chết cả con trai Giới Chủ Ngục Giới luôn rồi.
- Lần này sợ rằng phải kinh động tới Giới Đế mới có thể bảo mệnh a?
Bạch Thương Hải cảm thấy hy vọng không lớn, trong lòng thầm nghĩ:
- Đều nói ta là sao chổi, cái miệng quạ đen! Ta thấy gã Tảo Bả Tinh Linh Thể ta này sợ rằng còn xa xa không bằng Chung huynh. Hắn mới là Tảo Bả Tinh Linh Thể chân chính a!
Chung Nhạc đối với chuyện hai người tranh cãi ầm ĩ căn bản là mắt điếc tai ngơ. Hắn tiến lên phía trước, sưu tầm Bí cảnh Nguyên thần của Pháp Hoa Sinh. Một màn này khiến cho Ma Tam Thọ và Bạch Thương Hải nhìn tới mức triệt để không nói gì. Hắn giết chết con trai của Giới Chủ Ngục Giới, không ngờ lại còn dám đi sưu tầm Bí cảnh Nguyên thần của người ta, xem thành chiến lợi phẩm của chính mình.
- Nếu Giới Chủ Ngục Giới biết được chuyện này, chỉ sợ sẽ bị chọc tức phát điên...
Ma Tam Thọ lẩm bẩm.
Chung Nhạc cướp đoạt toàn bộ Bí cảnh Nguyên thần của Pháp Hoa Sinh một lần. Pháp Hoa Sinh dù sao cũng là con trai của Giới Chủ Ngục Giới, thứ tốt trong Bí cảnh Nguyên thần không phải là số ít. Trong Bí cảnh Ngũ Hành và Bí cảnh Vạn Tượng gieo trồng đủ các loại Thần dược, dược lực cường đại. Mặc dù không phải là Thần dược đẳng cấp như Lục Đạo Quả Thụ, nhưng cũng không tầm thường. Chỉ là tuổi thọ đám Thần dược này ngắn ngủi, vẫn chưa thành tinh, không linh động như Lục Đạo lão nhân và Hồ Tam Ông. Ngoại trừ những cái này, chính là các loại linh khí, Linh tương, tài liệu luyện bảo, thần tương ngọc dịch...
- Thiên Đình Ngọc Lộ! Hảo gia hỏa, so với đám Phủ phán trong Địa Phủ kia hối lộ cho ta còn nhiều hơn rất nhiều a!
Thời điểm Chung Nhạc nhìn thấy một ao Thiên Đình Ngọc Lộ, không khỏi kinh hãi một trận, nhưng ngay sau đó đại hỉ. Thiên Đình Ngọc Lộ tuyệt đối là bảo bối hiếm quý tới cực điểm, hiệu quả cũng không kém hơn Thần dược bao nhiêu, thậm chí tại một số công hiệu nào đó, còn hơn cả Thần dược nữa.
- Hửm? Khỏa Thần đan này tựa hồ có chút không giống bình thường!
← Ch. 0663 | Ch. 0665 → |