← Ch.0665 | Ch.0667 → |
Bên ngoài Cổ địa vực Thần Tàng, một đạo Thần kiều kéo dài xuyên qua hắc động, liên tiếp Thiên Đình Ngục Giới. Trong Thiên Đình, thân thể Giới Chủ Ngục Giới quảng đại, Chư Thần vờn quanh, nhắm mắt dưỡng thần.
Đột nhiên, khí tức của Giới Chủ Ngục Giới chợt xao động, chỉ thấy đám Chư Thần vờn quanh hắn cũng bị chấn cho không ngừng lên lên xuống xuống, từng tôn từng tên kêu rên, thân hình cũng đều bất ổn, không khỏi kinh nghi bất định. Thượng Thiên Vương nhìn về phía Giới Chủ Ngục Giới, nghi hoặc hỏi:
- Vì sao tâm thần Giới Chủ đột nhiên chấn động, khó có thể kềm chế như vậy?
- Con trai ta đã chết rồi!
Trên mặt Giới Chủ Ngục Giới lộ ra thống khổ, thở dài một tiếng, thanh âm chấn động vang vọng, thậm chí ngay cả hắc động cũng không ngừng chấn động:
- Con trai ta bị một bộ khô lâu trong Cổ địa vực giết chết, đã chết rồi! Đáng thương, trong hơn bảy ngàn sáu trăm đứa con trai của ta, duy chỉ có Hoa Sinh là được ta sủng ái nhất, bản lĩnh cũng là cao nhất. Vì sao kẻ chết lại là hắn mà không phải những đứa con khác?
Giới Chủ Ngục Giới không khỏi rơi lệ, thở dài một tiếng:
- Ta tình nguyện dùng tính mạng của hơn bảy ngàn sáu trăm đứa con còn lại đổi lấy tính mạng của hắn! Đáng giận là bộ khô lâu kia lại không cho ta cái cơ hội này!
Thượng Thiên Vương khẽ nhíu mày, hỏi:
- Kẻ nào to gan như vậy, ngay cả lệnh lang cũng dám giết? Thiên Thính, Thiên Thị! các ngươi quan sát Cổ địa vực, cần phải sưu tầm ra bộ khô lâu này!
Thiên Thính, Thiên Thị đang định theo lệnh quan sát Cổ địa vực, nào ngờ Giới Chủ Ngục Giới đã thở dài một tiếng, nói:
- Không cần! Bộ khô lâu này là ai, trong lòng ta sớm đã biết rõ! Trời đất thương xót! Thua thiệt ta còn nhìn trúng tài năng của hắn, muốn bảo vệ hắn một mạng, không tới mức bị Bích Thiên Pháp Vương giết chết. Ai có thể ngờ được là nuôi hổ thành họa, ngược lại đã hại chết tính mạng của con trai ta! Lần này ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn!
Bích Thiên Pháp Vương nghe hắn nói vậy, ngoài mặt không khỏi nghiêm nghị, nhưng trong lòng lại mừng thầm:
- Bộ khô lâu mà Giới Chủ nói này, hẳn chính là tên Nhân Tộc Chung Nhạc kia rồi! Tiểu tử này giết chết Thái tử Thạch Vân của ta, ta đã sớm muốn giết chết hắn hả giận. Tiếc rằng Giới Chủ lại muốn bảo vệ hắn. Hiện tại hắn giết chết con ngoan của Giới Chủ, tuyệt đối là chạy trời không khỏi nắng rồi!
- Tả Kim Ngô, ngươi cầm theo Sắc lệnh của ta, đi xuống Địa Ngục Luân Hồi, cầu kiến Ngục Hoàng. Liền nói ta có việc muốn nhờ hắn, để cho con trai ta chuyển thế vào một xuất thân tốt. Kiếp sau, ta vẫn còn muốn đứa con trai này!
Giới Chủ Ngục Giới vẽ ra một đạo Sắc lệnh, giao cho Thiên tướng Tả Kim Ngô. Sau đó lại vẽ ra một đạo Sắc lệnh khác, gọi Thiên tướng Hữu Kim Ngô, nói:
- Ngươi cầm theo Sắc lệnh của ta đi tới Thiên Giới, cầu kiến Cư Chân Vương của Cư Phương Thần Tộc. Liền nói ta muốn nhờ hắn dàn xếp một chút, cầu cho con trai của ta một cái xuất thân Cư Phương Thần Tộc. Nếu có thể thành, hai nhà chúng ta chính là quan hệ huyết thống!
Thiên tướng Hữu Kim Ngô nhận lấy Sắc lệnh, chuẩn bị lui xuống, Thượng Thiên Vương đột nhiên chợt nói:
- Cư Chân Vương vô cùng xem trọng đối với huyết mạch của Cư Phương Thần Tộc. Mặt mũi của Giới Chủ tuy lớn, nhưng khó bảo đảm Cư Chân Vương có thể nể mặt chấp thuận. Thiên Cảm, ngươi cầm theo Sắc lệnh của ta, cùng Hữu Kim Ngô tới đó đi! Giới Chủ, chúng ta cùng nhau đứng ra, ta nghĩ Cư Chân Vương sẽ cho chúng ta một phần mặt mũi a!
Giới Chủ Ngục Giới nói lời cám tạ. Nổi đau mất con mặc dù là một chuyện xấu, nhưng thượng vị giả lại có thể biến chuyện xấu thành chuyện tốt. Nếu Pháp Hoa Sinh có thể chuyển thế vào Cư Phương Thần Tộc, hắn cũng có thể tạo thành quan hệ với Cư Phương Thần Tộc. Cư Phương Thần Tộc là một trong những Thần Tộc chí cao trong Thiên Giới. Có thể đả thông đã cái quan hệ này, chỗ tốt chính là vô cùng to lớn.
Mà sở dĩ Thượng Thiên Vương cũng lấy ra Sắc lệnh, cũng là vì muốn đả thông quan hệ với hắn.
- Giới Chủ định xử trí bộ khô lâu này như thế nào?
Thượng Thiên Vương nghiêng người qua hỏi:
- Nếu hắn liệt vào mười hạng đầu của Ngục Giới, liền cần phải bẩm báo lên Giới Đế đại nhân, vậy thì không tiện động tới hắn rồi!
Giới Chủ Ngục Giới lạnh nhạt nói:
- Cổ địa vực Thần Tàng hiểm ác như vậy, chết một hai gã Luyện Khí Sĩ, cũng không tính là quá mức chứ?
Thượng Thiên Vương lộ ra nụ cười nhàn nhạt:
- Không tính là quá mức!
o0o
Cổ địa vực Thần Tàng, Ca Giới...
Chung Nhạc dẫn theo Bạch Thương Hải, Ma Tam Thọ và Thần Hậu nương nương một lần nữa tiến vào Giới này, lập tức lặn xuống tòa cung điện dưới đáy biển kia. Cũng không lâu lắm, bốn người đã đi tới trước cửa cung điện. Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà vội vàng ra đón, mời đám người vào trong cung.
- Đây là địa phương năm xưa ta đã nghỉ ngơi!
Thần Hậu nương nương trở lại chốn cũ, nghe được tiếng ca trước đây chính mình lưu lại, tâm tình kích động, có chút hài lòng, mỉm cười nói với Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà:
- Các ngươi có thể đến được nơi này, cũng tính là có duyên với ta! Cũng được! Các ngươi không cần vội rời đi, ta sẽ lưu lại nơi này chỉ điểm cho các ngươi mấy ngày!
Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà nhất thời không hiểu chuyện gì cả. Mà Chung Nhạc thì trong lòng đại hỉ, vội vàng kéo hai người sang một bên, nói lại tiền căn hậu quả một phen. Hai nàng nữ tử nghe được lai lịch của Thần Hậu nương nương, trong lòng đều vô cùng kinh hãi, lại là thấp thỏm bất an. Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Có nàng chỉ điểm các ngươi, còn tốt hơn ta gấp trăm lần! Các ngươi cứ theo nàng tu luyện một đoạn thời gian, tới lúc đó nương nương sẽ dẫn các ngươi rời khỏi!
- Sư ca, ngươi thì sao?
Khâu Cấm Nhi hỏi. Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ta muốn tranh hùng với chư thiên anh kiệt một chút! Mười cái danh ngạch đầu tiên, ta nhất định phải đạt được một cái, cho nên ta không thể lưu lại nơi này, còn cần đi ra ngoài ngoại giới, gặp mặt các cường giả của Ngục Giới một phen!
Hắn bị rơi vào trong Cốt Giới, đã chậm mất thời gian bảy tám năm, tinh quang trên Hồn bài cũng không tính quá nhiều, nghĩ muốn chen vào mười hạng đầu khẳng định có chút miễn cưỡng, cho nên hắn dự định tiếp tục ra ngoài lịch lãm.
Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà nhất định là không thể tiến vào mười hạng đầu rồi, có thể giữ được tính mạng đã xem như là không tệ rồi. Bởi vậy, cần phải hắn đánh vào mười hạng đầu, tranh phong với cường giả các Giới, thu lấy cơ hội tiến vào Tinh vực Tử Vi.
- Sư đệ, cẩn thận một chút!
Quân Tư Tà quan tâm dặn dò.
o0o
Chung Nhạc dẫn theo Ma Tam Thọ và Bạch Thương Hải rời khỏi Ca Giới, lại trở về Cổ địa vực Thần Tàng.
*****
- Thi đấu Ngục Giới lần này, không thiếu phải đại khai sát giới một trận, mới có thể tiến vào mười hạng đầu, đạt được một cái danh ngạch. Ngục Giới không có người lương thiện! Bất quá, cao thủ cũng rất nhiều, ta cần phải cẩn thận một chút, tránh cho lật thuyền trong mương nhỏ!
Chung Nhạc tra hỏi Ma Tam Thọ:
- Ngươi quen thuộc tình hình trong Cổ địa vực Thần Tàng, phụ cận nơi này có Đạo tràng của cường giả nào đó hay không?
Ma Tam Thọ nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng nói:
- Tà Thần sư huynh định tấn công Đạo tràng của những Luyện Khí Sĩ khác sao? Việc này ngàn vạn lần không thể! Tuyệt đối vô cùng hung hiểm! Không kém gì tao ngộ đám cường giả Canh Vương gia kia!
Chung Nhạc vô cùng kinh ngạc, hỏi:
- Lẽ nào xây dựng Đạo tràng đều là tồn tại đáng sợ như Canh Vương gia Sao?
- Vậy thì cũng không phải!
Ma Tam Thọ thận trọng nói:
- Luyện Khí Sĩ của Ngục Giới ta thường thường là mấy chục người hợp thành liên minh, hợp lực đả thông một cái Đạo tràng. Mục đích ngoại trừ là đạt được cơ duyên bên trong, còn có chính là muốn nô dịch Hạ giới, để cho sinh linh của Hạ giới tế tự triều bái. Nếu gặp phải cường địch tới công, đám Luyện Khí Sĩ này sẽ liền huyết tế ức vạn vạn sinh linh của Hạ giới, thu lấy lực lượng huyết tế khủng bố!
Chung Nhạc nhất thời ngẩn ra:
- Huyết tế sinh linh Hạ giới?
- Chính là như vậy!
Ma Tam Thọ nói:
- Sinh linh của Hạ giới nhiều tới mức nào? Một lần huyết tế mấy trăm vạn, hơn một ngàn vạn, lực lượng đạt được còn khủng bố hơn so với Thần Minh, thực lực có thể đạt tới trình độ so với Thiên Thần! Nếu tế diệt hơn ức sinh linh, đó chính là lực lượng tương đương với Thiên Thần rồi! Nghĩ muốn tấn công một tòa Đạo tràng? Cực kỳ khó! Tà Thần sư huynh, ngươi có thể bình định Đạo tràng của Canh Vương gia, chủ yếu là vì Canh Vương gia không có mặt, đám Luyện Khí Sĩ kia không dám huyết tế Ca Giới. Nếu bọn họ huyết tế Ca Giới, ngươi liền không dễ dàng như vậy rồi!
Bạch Thương Hải gật đầu, nói:
- Ta từng đi theo một gã cường giả tên là Minh Sơn, thực lực vô cùng bất phàm, dưới trướng có sáu bảy mươi kẻ đi theo. Minh Sơn đái lĩnh chúng ta đi tấn công một tòa Đạo tràng. Kết quả gã Luyện Khí Sĩ thủ Đạo tràng kia huyết tế đám sinh linh Hạ giới, chỉ trong mấy chiêu đã toàn diệt chúng ta, ngay cả Minh Sơn cũng bị đánh chết, chỉ có một mình ta trốn thoát. Nghe nói lần đó, gã Luyện Khí Sĩ kia đã huyết tế ba chục triệu sinh linh Hạ giới!
Ma Tam Thọ nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn:
- Minh Sơn đã chết rồi?
Bạch Thương Hải gật đầu, ngữ khí yếu ớt nói:
- Đó là đội ngũ thứ tư ta tham gia vào! Sau khi Minh Sơn chết rồi, đã không còn Luyện Khí Sĩ nào nguyện ý liên thủ với ta nữa...
Sắc mặt Ma Tam Thọ âm tình bất định:
- Minh Sơn là nhân tài mới quật khởi của Ngục Giới ta! Ta từng nghe mấy vị Pháp Vương đề cập qua hắn, nói hắn rất có hy vọng tiến vào mười hạng đầu của Ngục Giới, không nghĩ tới...
Chung Nhạc hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:
- Lực lượng do huyết tế đạt được, dù sao cũng không phải là lực lượng do chính mình thiên chuy bách luyện tu luyện ra. Đối phó những Luyện Khí Sĩ khác ngược lại cũng thôi, đối phó với ta liền có chút miễn cưỡng rồi!
- Tà Thần sư huynh không thể khinh địch!
Ma Tam Thọ vội vàng nói:
- Sinh linh Hạ giới nhiều tới vô cùng vô tận, thời thời khắc khắc không ngừng huyết tế, có thể khiến cho chủ nhân Đạo tràng thời thời khắc khắc đều có được lực lượng tương đương với Thiên Thần, thực lực đáng sợ tới cực điểm! Mạnh mẽ tấn công Đạo tràng, chính là tự đi tìm chết! Không bằng vẫn là đi chung quanh một chút, tìm đám Luyện Khí Sĩ lạc đàn!
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Hiện làm gì còn Luyện Khí Sĩ lạc đàn dạo chơi bốn phía nữa? Không cần nhiều lời! Dẫn ta tới tòa Đạo tràng gần nhất! Các ngươi yên tâm, ta tự có chừng mực. Nếu đạt được chỗ tốt gì trong những Đạo tràng này, liền đều có phần của các ngươi!
Ma Tam Thọ bất đắc dĩ, chỉ đành đi phía trước dẫn đường.
o0o
Trôi qua mấy ngày, ba người đi tới bên ngoài một tòa Đạo tràng. Chỉ thấy sơn thế nhấp nhô chập chùng, giống như tám con Ngọa Long tương liên. Một tòa cung điện đứng sừng sững ở trung tâm sơn mạch tám con Ngọa Long. Từ xa nhìn lại, giống hệt như một cái đầu rồng vậy. Nhưng có chút kỳ quái chính là, tòa cung điện này nhìn từ bất luận phương vị nào, cũng đều giống như là đang đối mặt với cái đầu rồng vậy.
- Nơi này là Đạo tràng của Thanh Phong! Thực lực của Thanh Phong không thua kém gì Minh Sơn, cũng là Luyện Khí Sĩ có hy vọng tiến vào mười hạng đầu!
Ma Tam Thọ nói:
- Tà Thần sư huynh, tòa Đạo tràng này của hắn gọi là Bát Long Bá Thủ Cung. Cả tám con đường đều có Cấm chế, trong Cấm chế đều có Thần Ma, là Thần Ma sinh ra trong Cấm chế. Cần phải cho gã Cấm Thần này ăn no mới có thể thông qua được, bằng không nhất định sẽ chết trong Cấm chế. Vì đả thông tòa Đạo tràng này, Luyện Khí Sĩ dưới trướng Thanh Phong tử thương thảm trọng. Bất quá, sau khi đả thông Bát Long Bá Thủ Cung, hắn dẫn người trấn thủ nơi này, nghe nói Thúc Dạ cũng từng đánh chủ ý tòa Đạo tràng này, dẫn người tới công, kết quả cũng là bị giết sạch mà về!
Truyền thừa cùng lai lịch của Thúc Dạ kinh người, thực lực cực cao, là tồn tại tề danh với Lệ Thiên Hành, Pháp Hoa Sinh, Quân Vô Đạo... Thanh Phong dựa vào nơi này, không ngờ có thể khiến cho Thúc Dạ không thể không rút đi, quả thật là rất cao!
Chung Nhạc suy tư trong chốc lát, nói:
- Các ngươi lưu lại nơi này, ta đi xem một chút!
Hắn cất bước đi về phía một cái hạp cốc trong đó. Chỉ thấy vách núi hai bên thông đạo cao chót vót, khắp nơi trên vách đá đều là phong cấm do các loại văn lộ Đồ đằng hình thành. Phong cấm đã sinh ra Linh, trong trận pháp sinh ra Tà Thần, được gọi là Cấm Thần. Nếu có ai tiến vào thung lũng dưới vách núi, liền sẽ bị đám Cấm Thần này vơ vét tài sản, đòi hỏi huyết thực. Nếu như không cho, sẽ trực tiếp bị ăn tươi.
Hơn nữa, đám Cấm Thần này giết cũng giết không chết, khẩu vị lại lớn. Hiến tế một hai gã Luyện Khí Sĩ căn bản không đủ để bọn chúng thỏa mãn. Bởi vậy, nghĩ muốn đả thông một tòa Đạo tràng, thường thường đều là tử thương thảm trọng. Trừ phi thực lực thật sự mạnh mẽ mới có khả năng giết qua. Bất quá, Luyện Khí Sĩ đẳng cấp này đã ít lại càng ít.
- Khặc khặc khặc... lại có một mỹ vị đưa tới cửa... Phi! Không ngờ lại là một bộ xương khô! Trên người đừng nói một hai lượng thịt, ngay cả một sợi gân cũng tìm không ra!
Từ trên vách đá đột nhiên nhảy xuống một tôn Cấm Thần, toàn thân dơ bẩn, khuôn mặt màu chàm, răng nanh lộ rõ ra ngoài, lao thẳng về phía Chung Nhạc, cười khặc khặc, nói:
- Bất quá, mấy ngày nay ta đang định đổi chút khẩu vị!
Hắn bay lên giữa không trung, phóng người đánh xuống. Đột nhiên, trong cặp mắt Chung Nhạc chợt bắn ra hai đạo quang mang, biến thành một Long một Giao, cắt một cái trên không trung, cắt đứt ngang eo tôn Cấm Thần kia. Chính là thần thông Long Giao Tiễn!
Tôn Cấm Thần kia hét lớn một tiếng, hai khúc thân thể bay lên, rơi vào trong vách đá, biến mất không thấy đâu nữa.
← Ch. 0665 | Ch. 0667 → |