Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0719

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0719: Tự chuốc nhục vào thân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Lời nói vừa dứt, Ba Đích mỉm cười, còn Dư Bá Xuyên, Thạch Âm Cơ mấy người họ thì sắc mặt kịch biến, đồng thanh nói:

- Không được!

Thượng Thiên Vương lắc đầu, truyền âm:

- Không được hành động cảm tính. Nếu ngươi không ứng chiến hắn sẽ không làm gì được ngươi, mà danh tiếng của Ba La Giới Đế sẽ bị vết nhơ. Nhưng nếu ngươi ứng chiến, bị hắn đánh bại thì vết nhơ đó sẽ biến mất! Hơn nữa tất cả luyện khí sĩ và Thần Ma của ba nghìn Lục Đạo Giới đều sẽ chế giễu ngươi không tự lượng sức mình. Thanh danh của ngươi sẽ bị hủy hoại!

Chung Nhạc lắc đầu:

- Hắn khiêu chiến ta, nếu ta không ứng chiến mới là thanh danh bị hủy hoại. Không những vậy đạo tâm của ta cũng sẽ bị trở ngại. Ba Địch đã tính hết rồi, ta buộc phải ứng chiến. Nếu vậy thì sao ta lại không ứng chiến chứ?

- Rõ ràng biết sẽ thua, tại sao lại ứng chiến?

Thạch Âm Cơ tức giận.

Chung Nhạc cười:

- Biết rõ sẽ thua? Tại sao Âm Cơ lại nói vậy?

Thạch Âm Cơ nghiến răng, giơ roi lên hầm hầm nói:

- Ngươi bây giờ, đến ta ngươi cũng không đánh lại được, sao có thể đánh bại hắn?

Chung Nhạc lắc đầu mỉm cười:

- Âm Cơ, trước kia ngươi không đánh lại ta, giờ ngươi vẫn không đánh lại ta. Sau này cũng vậy thôi. Còn về cái danh đệ nhất luyện khí sĩ của ba nghìn Lục Đạo Giới thì ta vốn không định tranh giành. Nhưng đã đưa đến tận cửa thì lấy cũng có sao đâu?

Thạch Âm Cơ tức nghẹn lời.

Ba Đích mỉm cười:

- Nếu đã vậy, Chung Tà Thần, mời!

Chung Nhạc không vội tiến tới, nhìn quanh thì thấy các vị Giới Đế đang từ xa nhìn, thân hình họ to lớn, người ở Thiên Giới, gương mặt ở bầu thái không.

- Vân Sơn Giới Đế, dám hỏi ta có thể dùng toàn lực không?

Chung Nhạc cúi người, hỏi Vân Sơn Giới Đế.

Vân Sơn Giới Đế tim khẽ giật, ngần ngừ một chút, lén nhìn Ba La Giới Đế một cái, Ba La Giới Đế khẽ gật đầu, Vân Sơn Giới Đế hắng giọng, nói:

- Nếu đã là đối quyết công bằng, đương nhiên phải thi triển toàn lực. Nếu ngươi không dốc hết sức chắc chắn đế tử sẽ trách ngươi coi thường hắn.

Chung Nhạc lại nhìn Ba La Giới Đế, cúi người nói:

- Ba La Giới Đế, ta có thể thi triển toàn lực với đế tử không?

Ba La Giới Đế hàm tiếu:

- Đương nhiên là được. Chung tiểu hữu, đây là đối quyết công bằng, ngươi không phải lo lắng. Giới Đế của ba nghìn Lục Đạo Giới ở đây, nếu ngươi không dùng toàn lực họ sẽ cười ta, nói có điều mờ ám ấy chứ.

Các Giới Đế cười:

- Đâu có mờ ám gì? Trận tỉ thí này bọn ta đều nhìn thấy tận mắt, tất cả đều rõ ràng minh bạch. Chung tiểu hữu yên tâm, có bọn ta đây, ngươi cứ ra tay.

Lúc này Chung Nhạc mới tiến ra đứng trên không trung, nhìn đế tử Ba Đích, lắc đầu:

- Đế tử ngươi cứ ngoan ngoãn làm đệ nhất luyện khí sĩ ba nghìn Lục Đạo Giới thì có phải tốt không? Ngươi khiêu chiến ta là lấy thanh danh ra cược, chắc chắn sẽ thua!

Ba Đích sắc mặt thản nhiên, đứng thẳng tắp như vậy, mặc cho Chung Nhạc có nói năng sắc bén thế nào hắn cũng coi như gió thổi qua, không hề động đậy.

- Ba Đích đế tử đúng là tu dưỡng tốt.

Một vị Giới Đế ánh mắt đầy tán thưởng:

- Hổ phụ sinh hổ tử, Ba La Giới Đế sinh một nhi tử giỏi thế này thì còn gì mong hơn?

Tuy hắn nói có phần khoa trương nhưng Ba Đích đế tử đúng là phong độ vô song, không hổ là luyện khí sĩ đứng đầu ba nghìn Lục Đạo Giới, chỉ riêng phong độ này thôi cũng đủ khiến người ta tâm phục.

Khí độ vốn có của hắn chưa đạt tới cao độ này, nhưng sau trận đại tỉ thí này, hắn đánh bại luyện khí sĩ của ba nghìn Lục Đạo Giới, trở thành quán quân của tất cả luyện khí sĩ, nên mới có được khí độ như vậy.

Không cần phải làm ra vẻ hắn đã có thể đứng trên mọi luyện khí sĩ rồi, thậm chí phần lớn Thần Ma ở cấp dưới Chân Thần đều không bằng hắn.

Hắn ở trên cao nhìn xuống các luyện khí sĩ đã tương đương đứng trên đỉnh cao, nhìn xuống các luyện khí sĩ đều ở dưới chân.

Khí thế vô địch của hắn đã hình thành, chỉ khí thế đó đã đủ khiến người khác không chiến mà thua.

Trên cao lạnh giá!

Hắn lúc này tạo cho người khác cảm giác trên cao lạnh giá, cô độc tịch mịch!

- Vô địch, cô độc!

Ba Đích nòi nhỏ, có vài phần hụt hẫng.

Tuy khiến người khác rất không vui, nhưng hắn là đệ nhất luyện khí sĩ của ba nghìn Lục Đạo Giới, đúng là có thể nói ra lời như vậy.

Chung Nhạc phía đối diện, về khí thế thua xa hắn, về khí độ có khoảng cách rất lớn, Chung Nhạc không trải qua đại tỉ thí, đương nhiên không thể hình thành thứ khí độ khí thế đó.

Khí độ của hắn chân chất đơn giản, giống như lưỡi đao trong bao, khí thế bình thường, không hề có vẻ gì hơn người.

Chỉ điểm này thôi, phần lớn Thần Ma và luyện khí sĩ đã đều không đánh giá cao. Không những họ mà ngay các Giới Đế cũng không đánh giá cao Chung Nhạc.

Chung Nhạc lúc này vẫn là tu vi như trước trận đại tỉ thí, không có bất cứ tiến bộ gì. Không chỉ về khí độ khí thế thua Ba Đích rất nhiều mà ngay cả tu vi cũng vậy.

- Chung Tà Thần, ngươi còn không ra tay?

Ba Đích ngạc nhiên:

- Ta có thể cho ngươi ra tay trước.

Chung Nhạc gật đầu, nói:

- Chi bằng thế này, chiêu đầu ta tấn công, ngươi thua thì đổi lại ngươi tấn công. Ngươi yên tâm, chiêu đầu ta sẽ có chừng mực, sẽ không đánh chết ngươi. Chiêu thứ hai ta cũng sẽ giữ thể diện cho Ba La Giới Đế một chút.

Ba Đích chắp tay sau lưng, ngẩng lên nhìn trời, cười:

- Tùy ngươi.

Chung Nhạc thi triển Tiên Thiên Thánh Tế Huyền Công, pháp lực toàn thân biến thành Tiên Thiên Thái Dương chi khí, giơ cao hai tay, Thái Dương Thần Đao rơi vào tay, chém một nhát xuống!

Vào khoảnh khắc biến pháp lực thành Tiên Thiên Thái Dương chi khí, khí thế của Chung Nhạc đột nhiên tụt mạnh, pháp lực tu vi từ Thông Thần Cảnh tụt thẳng xuống Đan Nguyên Cảnh, dẫn đến khí thế vừa rồi của hắn hoàn toàn biến mất.

Nhưng một đao này lại mạnh tới đáng sợ, một đao chém đôi bầu trời!

Sắc mặt Ba Đích kịch biến, vội hét lớn, thi triển toàn bộ sức lực, đồ đằng văn bay lên biến thành tấm lá chắn lớn, các loại thần sơn, tường, thậm chí diễn hóa ra Huyền Vũ!

Thần thông của hắn quả nhiên cường đại, bất cứ loại thần thông phòng ngự nào cũng là đại thần thông cấp Tạo Vật Chủ, sức phòng ngự đáng sợ!

Ba Đích lắc mình, phía sau lưng hiện lên một vầng mặt trời đen khổng lồ. Mặt trời đen bỗng nổ tung, biến thành thần nhân ba chân, trên đỉnh đầu là một cái chuông đen, Thái Dương Ma Chung!

Thái Dương Ma Chung lắc mạnh, uy năng diệt thiên hủy địa xung kích bản thể và đao của Chung Nhạc.

Hắn không chỉ phòng ngự mà còn tấn công!

Tấn công mới là sự phòng ngự tốt nhất, hắn biết rõ điều đó, vì thế tung thần thông tấn công Chung Nhạc, buộc Chung Nhạc phải phòng ngự, từ đó phá giải đao của Chung Nhạc!

Bất cứ ai nhìn thấy cảnh này đều không thể không cảm thán:

- Không hổ là nhà Giới Đế, căn cơ thâm hậu, tài hoa cái thế!

Thế nhưng ngay sau đó, mọi thần thông của Ba Đích bị vỡ tan, đối diện với đao của Chung Nhạc, mọi thần thông dù có tinh diệu thế nào cũng bị chém làm đôi.

Đao quang chém về hướng Thái Dương Ma Chung, Ma Chung tách đôi, tiếp tục chém xuống, thần nhân ba chân bị tách làm đôi, bất cứ bảo vật nào cũng không chống lại được đao này.

Đây là Tiên Thiên Thái Dương chi khí, luyện vào trong Thái Dương Thần Đao, không gì không phá hủy được!

Đao quang đột nhiên dừng lại trước mi tâm Ba Đích. Phía dưới lưỡi đao, Ba Đích nhìn thấy gương mặt sợ hãi của bản thân đang túa mồ hôi lạnh trên thân đao.

Đao quang đột nhiên biến mất, giống như chưa từng xuất hiện.

Chung Nhạc chắp tay sau lưng đứng phía trước hắn, thản nhiên nói:

- Đế tử, ta đã tấn công một chiêu, giờ đến lượt ngươi.

Leng keng, hai nửa cái Ma Chung rơi xuống lăn vài vòng.

Tất cả luyện khí sĩ, Thần Ma đều lặng như tờ, ngay cả thần thú ma thú kéo xe cũng yên lặng tới mức không nghe thấy cả tiếng thở. Đạo âm trong quầng sáng phía sau Giới Đế lúc này cũng ngừng.

Xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng, chỉ có tiếng lăn của hai nửa cái Ma Chung nghe đến chói tai.

Một đao!

Chung Nhạc chỉ dùng một đao là đế tử Ba Đích đã thất bại. Nếu Chung Nhạc không thu đao về thì Ba Đích lúc này đã thành một cái xác rồi.

Ba Đích khóe mặt giật giật, hít sâu một hơi, sắc mặt trở lại bình thường. Hắn vẫn còn cơ hội, chiêu này chỉ là hắn không kịp trở tay, bị Chung Nhạc chiếm thời cơ trước, hắn đã coi thường Chung Nhạc, muốn ra vẻ thắng một cách nhẹ nhàng nên mới chịu thiệt. Vì không kịp trở tay nên các thần thông uy lực cường đại đều không kịp thi triển.

Giờ hắn vẫn còn cơ hội lật lại thế cờ.

Hắn tấn công, thần thông, kiến thức, thủ đoạn của hắn đều có thể thoải mái phát huy, tuyệt đối có thể thắng vẻ vang!

Ba Đích lặng lẽ phục hồi tu vi, không vội tấn công mà điều chỉnh lại tâm cảnh, khí tức, pháp lực trước, tích tụ khí thế, muốn lần này tấn công sẽ hoàn hảo!

- Ba Đích vẫn là hơn một bậc.

Một vị lão Giới Đế tán thưởng:

- Thắng không kiêu, bại không nản, đây chính là phong độ của đại gia!

Lão vừa dứt lời, cuối cùng Ba Đích cũng ra tay, sáu quầng sáng sau đầu hắn chuyển động, Lục Đạo đại đạo bay ra, dung nhập vào thần thông của hắn. Thần thông kinh thiên động địa, chứa đựng đạo lý lớn lao, mang ý nghĩa Tiên Thiên!

Tiên Thiên thần thông được ghi chép trong Tiên Thiên Thánh Tế Huyền Công của Ba Tuần, thức này có tên Tinh Bạo!

Nhưng Ba Đích vẫn không thể thi triển được thần thông đáng sợ như vậy, hắn chỉ là căn cứ theo sự lý giải của minh về những Tiên Thiên đồ đằng văn trong Tiên Thiên Thánh Tế Huyền Công, diễn hóa ra Tinh Bạo thần thông.

Nhưng Tiên Thiên khí tức trong đó thực sự vô cùng khủng bố, tinh diệu hơn Nhật Diệu của Chung Nhạc nhiều lần!

Ba Đích đẩy hai tay về phía trước, Tinh Bạo xung kích tới, Chung Nhạc nghiêng người đối diện với hắn, giơ tay phải đập về phía Tinh Bạo.

Bốn loại Tiên Thiên chi khí trong lòng bàn tay hắn bạo phát, biến thành một cuộn Thần Ma Thái Cực Đồ, Thần, Ma, Âm, Dương dung hợp, biến thành một loại đại thần thông.

Tinh Bạo và Thái Cực Đồ lao vào nhau, tiếng nổ hủy diệt vang lên, tay phải Chung Nhạc và hai tay của Ba Đích chạm nhau, lập tức có tiếng xương gãy vang lên.

Uỳnh uỳnh, Ba Đích bay ngược ra sau, lao vào trong Thiên Đình, chỉ nghe những tiếng rầm rầm từ trong các tòa đại điện vọng ra, khói bụi tung tóe, khiến hàng loạt thần điện sập xuống. Ba Đích lăn xa tới vài trăm dặm mới dừng lại.

Chung Nhạc thu tay về, từ trên không trung đi xuống, bước lên thuyền.

- Thiên Vương, chúng ta đi thôi!

Hắn bình thản nói.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)