Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0757

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0757: Nông Hoàng giao phó
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Tử Quang Quân Vương có chút không tin, chần chờ trong chốc lát, nói:

- Thời điểm ta trở về, đã gặp phải Khương Y Kỳ. Lão tiểu tử này đang trên đường đi Hạ giới, thời điểm gặp ta, hắn chỉ nói chính mình muốn đi Lôi Trạch xử lý một chuyện nhỏ. Ta đoán chừng chuyện mà hắn muốn làm sợ rằng không phải là chuyện nhỏ...

Đế Quân không chút để ý, nói:

- Là Nông Hoàng lệnh cho hắn hạ giới, hơn phân nửa là vì gã đệ tử Nhân Tộc kia của Nông Hoàng. Nông Hoàng vì để Nhân Tộc quật khởi đã trù tính suốt mấy vạn năm, hiện tại đã già rồi, không sống thêm được mấy năm nữa, đoán chừng là lệnh cho Khương Y Kỳ hạ giới lót đường giúp gã đệ tử kia mà thôi! Nhân Tộc không phải là Phục Hy, không cần để ở trong lòng!

Tử Quang Quân Vương cũng thở phào nhẹ nhõm. Dù sao Khương Y Kỳ và hắn cũng là giao tình từ nhỏ, hai người mặc dù không phải đồng tộc, nhưng Tử Quang Quân Vương cũng không muốn đối địch với hắn.

- Thật ra sau khi Nông Hoàng chết, nhân tuyển Nhân Hoàng đời tiếp theo cũng cần phải lựa chọn cẩn thận một chút!

Ánh mắt Đế Quân chớp động, có chút trầm ngâm nói:

- Nông Hoàng sống không được bao lâu nữa, hắn là Nhân Tộc Chi Hoàng, ỷ có mấy lão già kia bảo vệ, đã làm rất nhiều sự tình cũng không hợp ý ta. Hắn còn sống, ta không tiện động tới Nhân Tộc, nhưng sau khi hắn chết, cũng đã có thể nắm giữ Nhân Tộc trong tay rồi. Còn phải phái một người của ta tới làm cái Nhân Hoàng này!

Trong lòng Tử Quang Quân Vương khẽ động:

- Ý của Đế Quân là...

- Nhân Hoàng đời tiếp theo cần phải trung tâm với ta, tận tâm thống trị toàn bộ Nhân Tộc, khiến cho Nhân Tộc tiếp tục làm nô lệ làm lương thực làm gia súc, không cần vẫn luôn có tính toán riêng!

Đế Quân mỉm cười nói:

- Những năm qua ta cũng đã bồi dưỡng được một số cường giả Nhân Tộc, sau khi Nông Hoàng chết, mấy người này sẽ có thể xuất đầu lộ diện, tranh đoạt vị trí Nhân Hoàng này, từ đó triệt để chưởng khống Nhân Tộc trong tay ta. Mà chướng ngại duy nhất còn lại, chính là vị chí giao cố hữu Khương Y Kỳ kia của ngươi!

Sắc mặt Tử Quang Quân Vương đại biến, vội vàng quỳ gối, dập đầu nói:

- Khẩn cầu Đế Quân lưu hắn một mạng!

Đế Quân phất tay, để cho hắn đứng dậy, mỉm cười nói:

- Ngươi yên tâm! Nếu hắn an phận, ta tự nhiên sẽ không động hắn. Chỉ là hắn muốn trở thành Nhân Hoàng đời tiếp theo, hiển nhiên là không có khả năng rồi. Lần sau ngươi gặp hắn, đem lời nói của ta y nguyên chuyển cáo cho hắn, để cho hắn biết khó mà lui!

Tử Quang Quân Vương đứng dậy xưng vâng, trong lòng tâm loạn như ma.

o0o

Lại qua thêm thời gian ba năm, sứ giả của Ba La Giới Đế đi tới Tử Vi Đế Tinh, bái kiến Đế Quân, đưa lên thư tín của Ba La Giới Đế.

Đế Quân cũng không có mở ra thư tín, mà trực tiếp ném thư tín cho Tử Quang Quân Vương, mỉm cười nói:

- Ngươi mở thư ra xem qua liền biết!

Tử Quang Quân Vương mở thư ra, xem lướt qua một lần, triệt để thán phục.

Trong thư nói Ba La Giới Đế trấn áp Chung Nhạc trong Thiên Nguyên Luân Hồi Kính, ngày đêm không dám buông lỏng. Bất quá, đồng đảng Phục Hy chạy tới tấn công Ba La Lục Đạo Giới. Kẻ tới vô cùng cường đại, ngay cả Ba La Giới Đế cũng bị trọng thương, đối phương cứu đi Chung Nhạc, khẩn cầu Đế Quân giáng tội khiển trách.

- Phục Hy tuy đã vong, nhưng dư nghiệt lòng hướng cựu triều vẫn còn. Hạ giới có dư nghiệt Phục Hy cứu đi tên tiểu Phục Hy này cũng nằm trong dự liệu của ta!

Đế Quân cười lạnh một tiếng, nói:

- Cho dù là tại Tử Vi Đế Tinh, làm sao lại không có dư nghiệt lòng hướng cựu triều? Bằng không, tên nữ Phục Hy này lại là được kẻ nào cứu đi?

Tử Quang Quân Vương thử dò xét hỏi:

- Đế Quân, hiện tại Chung Nhạc đã chạy thoát, có cần lại phái cường giả hạ giới, bắt giữ hắn hay không?

- Bắt là phải bắt! Chỉ là ta có tính toán khác!

Đế Quân chậm rãi đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía quần tinh treo trên màn trời Tinh vực Tử Vi. Chỉ thấy ba ngàn Lục Đạo Giới đều đập vào trong mắt. Quần tinh trên màn trời Tinh vực Tử Vi là ba ngàn Tinh đoàn, chính là ba ngàn Lục Đạo Giới, ở chỗ này có thể nhìn một cái không sót gì.

Đế Quân nhàn nhạt nói:

- Mục đích của ta không phải là vì giết chết gã thiếu niên Phục Hy kia, mà là muốn một lưới vây quét, một lưới bắt sạch hết thảy đám dư nghiệt cựu triều này! Gã thiếu niên Phục Hy này xuất hiện là một cơ hội tốt, các ngươi khoan hãy động hắn. Trước hết cứ để cho con châu chấu cuối mùa thu còn sót lại này nhảy nhót một hồi. Hắn càng nhảy nhiều, bên cạnh hắn sẽ có thêm càng nhiều dư nghiệt!

Ánh mắt Tử Quang Quân Vương sáng ngời, mỉm cười nói:

- Đế Quân là muốn mượn tay hắn dẫn ra hậu thủ của Phục Hy thị năm xưa? Dụ ra đám lão quái vật vẫn như cũ đang ẩn nấp kia, gạt bỏ hết thảy bọn họ?

Đế Quân mỉm cười nói:

- Bằng không cứ tra từng cái, dẹp từng cái, tới khi nào mới có thể rút lên toàn bộ sợi rễ bọn chúng? Thay vì như vậy, không bằng dùng mồi câu hết thảy câu ra bọn chúng. Mà gã thiếu niên Phục Hy này chính là cái mồi câu này! Ngươi hãy viết một bức thư, để cho sứ giả Đạo Minh Giới Đế mang về giao cho hắn, nói cho hắn biết bản ý của ta, hắn tự nhiên biết rõ là nên làm như thế nào!

Tử Quang Quân Vương xưng vâng, lập tức viết một bức thư giao cho sứ giả của Ba La Giới Đế, để cho hắn cầm về giao cho Ba La Giới Đế.

o0o

*****

Thời gian chậm rãi trôi qua, lại qua thêm bốn năm đằng đẳng. Thời điểm Chung Nhạc từ trên Cổ Lôi Trạch Giới rơi xuống, đập vào lòng đất, chính là thời điểm Khương Y Kỳ trở về ba ngàn Lục Đạo Giới, truyền tống tới Tinh vực Lôi Trạch.

Lão giả Nhân Tộc này được quang lưu truyền tống lôi cuốn bay về phía Tinh vực Lôi Trạch, trong đầu vẫn còn quanh quẩn lời nói của Nông Hoàng. Hắn trở về Tử Vi, đem chuyện tình chính mình gặp được một thiếu niên Phục Hy nói cho Nông Hoàng đã già yếu gần chết biết. Tinh thần Nông Hoàng nhất thời đại chấn, lớn tiếng cười dài, nói với hắn:

- Ta rốt cuộc cũng đợi được Phục Hy rồi! Y Kỳ, ngươi nhanh đi mời hắn tới đây, ta muốn gặp hắn một lần trước khi chết! Ta có rất nhiều chuyện muốn nói với hắn, có rất nhiều chuyện muốn nói cho hắn biết! Ta chống đỡ không được mấy năm nữa! Mau đi! Mau đi!

Khương Y Kỳ nói lại một lần chuyện chính mình nhờ Chung Nhạc hộ đạo cho Công Tôn Hiên Viên. Lão Nông Hoàng lắc đầu, nói:

- Lời này ngươi nói sai rồi! Cũng may hắn không có tức giận. Phục Hy là Nhân Tộc, Nhân Tộc cũng là Phục Hy. Ta không dám để cho Hiên Viên trở thành Phục Hy, chỉ dám để cho hắn làm Nhân Tộc, mà Chung Nhạc lại có can đảm trở thành Phục Hy, sao có thể để cho tồn tại bậc này làm người hộ đạo của Hiên Viên được? Ngươi đã đánh giá thấp phẩm cách của hắn, trong lòng hắn tất nhiên là không thoải mái, nhưng không có nổi nóng với ngươi, ngược lại vẫn đáp ứng ngươi, chứng tỏ lòng dạ hắn rộng rãi!

Khương Y Kỳ nhất thời trừng mắt cứng lưỡi. Lão Nông Hoàng kịch liệt ho khan một trận, thúc giục:

- Ngươi mau đi mời hắn tới đây! Nhanh đi! Ta nhất định phải tại lúc còn sống gặp Phục Hy một lần. Ta muốn đem những hoài bão mà ta không dám nghĩ, không dám làm giao phó lại cho hắn! Giao phó vận mệnh tương lai của Nhân Tộc ta lại cho hắn!

Khương Y Kỳ thật sự không hiểu vì sao Nông Hoàng lại kích động như vậy. Bất quá, hắn vẫn là một lần nữa đi một chuyến, mang theo kỳ vọng của Nông Hoàng tới Tinh vực Lôi Trạch tìm Chung Nhạc.

- Phục Hy a Phục Hy, sao ngươi lại có thể tác động tới Nông Hoàng như thế?

Khương Y Kỳ trầm mặc. Rất nhiều chuyện, Nông Hoàng ngay cả hắn cũng không hề nhắn lại. Có rất nhiều chuyện, Nông Hoàng cũng chưa từng nói cho hắn biết. Còn có vận mệnh tương lai của Nhân Tộc, Nông Hoàng cũng chỉ là tạm thời giao cho hắn xử lý giúp mà thôi.

Về phần những chuyện mà ngay cả Nông Hoàng cũng không dám nghĩ không dám làm kia, tại sao lại cứ như vậy liền giao phó cho một gã thiếu niên Phục Hy xa lạ? Bọn họ chưa từng gặp mặt nhau, sao lại có thể nói những lời giao phó như vậy?

Khương Y Kỳ hoàn toàn không hiểu.

o0o

Lúc này, trong Cổ Đại lục Lôi Trạch, Chung Nhạc đả thông tám mươi mốt tầng Cổ Lôi Trạch trở về, trong Lôi Trạch một mảnh oanh động. Hắn vô tình gặp lại Giao Thanh Đồ, Giao Thanh Đồ cũng không hề nhắc lại chuyện tỷ thí với hắn nữa.

- Không ngờ quả Tiên Thiên Đạo Quả này lại là Đạo Quả Tiên Thiên Vũ Thanh Chi Khí, là một loại đại đạo Tiên Thiên Vũ Thanh, một trong chín loại đại đạo Vũ Thanh!

Chung Nhạc tung hứng chơi đùa quả Đạo Quả này. Tiên Thiên Thần Thụ dùng quả Đạo Quả này đập hắn, suýt chút nữa đã đập chết hắn. Bất quá, đại đạo Tiên Thiên Vũ Thanh cũng không phải là Đạo Quả mà Chung Nhạc muốn hái. Đạo Quả mà hắn muốn hái là một quả Đạo Quả trong số mấy quả đại đạo Tiên Thiên Đạo Dịch.

- Thôi cũng được! Lý giải của ta đối với Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh cũng không quá tinh thâm, lần này đạt được Tiên Thiên Vũ Thanh Đạo Quả cũng tốt. May ra có thể mượn cơ hội này tìm hiểu Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, tu luyện pháp môn truyền tống thời không tới cực hạn!

Không Gian và Thời Gian là một trong những Đồ đằng thâm ảo khó hiểu nhất. Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh chính là một môn công pháp như thế. Cho dù Chung Nhạc đã đạt được môn công pháp này một đoạn thời gian rất dài, nhưng hắn lĩnh ngộ đối với môn công pháp này vẫn là rất sơ sài, cũng không quá đặc biệt tinh thâm, chỉ là học được một chút da lông mà thôi.

Bất quá, cho dù là da lông, nhưng Chung Nhạc cũng có thu hoạch không cạn. Xây dựng Truyền Tống Trận tới lui tự nhiên trong vũ trụ thật ra là thứ yếu, chỗ cường đại nhất của môn Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh này vẫn là giúp cho Chung Nhạc gia tăng đạo thôi diễn.

Trong pháp môn thôi diễn quẻ Âm quẻ Dương của Chung Nhạc chính là tham khảo không ít đạo lý trong Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh. Đạo thôi diễn của hắn sở dĩ không gì mà không thể tính ra, chủ yếu chính là hắn đã xây dựng ra một cái Thời Không Quan, vận dụng Đồ đằng Không Gian và Thời Gian vào trong thôi diễn, tiến hành thôi diễn bốn chiều, cho nên mới có được thành tựu hơn xa người bình thường. Cho dù là Tạo Vật Chủ cũng không dám nói có thể thắng được hắn trên đạo thôi diễn.

Tiên Thiên Vũ Thanh Đạo Quả ẩn chứa đại đạo Tiên Thiên Vũ Thanh càng thêm cao cấp, khẳng định vô cùng hữu ích đối với việc hắn tìm hiểu Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, nhất là có thể đề thăng năng lực không gian truyền tống cùng với đạo thôi diễn của hắn.

- Nhạc tiểu tử, Tiên Thiên Đạo Quả không phải là bỏ vào miệng ăn, mà là phải tế vào trong Thức hải, chậm rãi luyện hóa... Ngươi thế nào lại ăn như vậy?

Tân Hỏa đang định chỉ điểm Chung Nhạc làm sao luyện hóa Tiên Thiên Đạo Quả, đã thấy Chung Nhạc mở miệng nuốt luôn Tiên Thiên Đạo Quả vào trong bụng. Đốm lửa nhỏ nổi trận lôi đình, hận không thể nắm lấy cần cổ của hắn, bức hắn nhổ trở ra, cả giận nói:

- Món đồ chơi này không phải dùng để ăn! Ăn vào trong bụng cũng vô dụng a! Dạ dày ngươi không thể tiêu hóa được nó. Thứ này là phải luyện hóa, mau mau nhổ trở ra!

Trong bụng Chung Nhạc vang lên trận trận lôi âm, Lôi Hoang Thiên Lô khởi động, biến nhục thân hắn thành một vật chứa to lớn khôn cùng. Nguyên thần hắn chưởng khống Thần Lô, châm lên Thần hỏa, trong cơ thể giống như xuất hiện một vầng đại nhật, không ngừng thiêu đốt hừng hực.

- Ngươi định dùng Lôi Hoang Thiên Lô luyện hóa Tiên Thiên Đạo Quả sao?

Tân Hỏa kinh ngạc hỏi. Chung Nhạc gật đầu, nói:

- Đặt ở trong Thức hải, nếu năng lượng của Tiên Thiên Đạo Quả bùng phát, có thể sẽ không kịp luyện hóa, để thất thoát một bộ phận năng lượng. Mà dùng Lôi Hoang Thiên Lô luyện hóa, bất luận một tia năng lượng nào cũng không thể chạy thoát!

Tân Hỏa trợn trừng cặp mắt, cười lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi có biết năng lượng ẩn chứa trong Tiên Thiên Đạo Quả khủng bố tới mức nào hay không? Đây là Đạo Quả do Tiên Thiên Thần Thụ hấp thu chất dinh dưỡng từ khí Hỗn Độn ngưng luyện ra, hơn nữa còn là Tiên Thiên Đạo Quả! Không muốn để thất thoát bất luận một tia năng lượng nào, chỉ sẽ khiến cho thân thể ngươi trướng bạo!

Chung Nhạc mắt điếc tai ngơ, khởi động Lôi Hoang Thiên Lô trong bụng. Hắn dùng nhục thân làm Thiên Lô, dùng Nguyên thần làm Hỏa chủng, nhất thời kích phát năng lượng của Tiên Thiên Đạo Quả.

Tân Hỏa nói không sai, trong Tiên Thiên Đạo Quả không chỉ có đại đạo Tiên Thiên, đồng dạng cũng ẩn chứa năng lượng Tiên Thiên khủng bố, là năng lượng do Tiên Thiên Thần Thụ hấp thu từ trong khí Hỗn Độn, tồn trữ bên trong Đạo Quả.

Cỗ năng lượng Tiên Thiên này vừa bạo phát, đã căng cứng Thiên Lô nhục thân Chung Nhạc lên một vòng. Thân thể hắn chợt bắt đầu bành trướng lên giống như bị thổi hơi vậy, trong thời gian ngắn đã cao lớn lên tới ngàn trượng.

Lại qua thêm mấy khoảnh khắc nữa, thân thể Chung Nhạc một lần nữa bành trướng lên thêm một ngàn trượng. Trong một cái hô hấp, hắn đã biến thành một cự nhân cao mười vạn trượng, hơn nữa vẫn còn đang không ngừng bành trướng lên.

Năng lượng ẩn chứa trong quả Tiên Thiên Đạo Quả kia tựa hồ còn mãnh liệt hơn một khỏa Thái Dương, bành trướng thân thể hắn sắp sửa vượt qua cực hạn nhục thân, thậm chí ngoài mặt Lôi Hoang Thiên Lô cũng đã xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách nhìn thấy cũng phải giật mình.

Lôi Hoang Thiên Lô là Thiên Lô nhục thân mà hắn trải qua thiên chuy bách luyện trong tám mươi trọng thiên Cổ Lôi Trạch mới luyện ra, vô cùng cứng rắn, vô cùng vững chắc. Nếu có thể tế xuất ra ngoài, tuyệt đối có thể thu cả Thiên Thần vào trong lô luyện hóa.

Mà bây giờ chỉ là trong một cái hô hấp, ngoài mặt Thiên Lô nhục thân hắn đã có xu thế phân ly tan rã, có thể thấy được năng lượng Tiên Thiên ẩn chứa trong Tiên Thiên Đạo Quả là kinh khủng tới mức nào, hung mãnh tới mức nào.

Chung Nhạc kêu rên, Nguyên thần tọa trấn bên trong Thiên Lô, từng đạo từng đạo khí Tiên Thiên được Nguyên thần đánh ra, luyện vào bên trong vách lô.

Vách lô chính là nhục thân của hắn, khí Tiên Thiên mang theo một cỗ năng lượng Tiên Thiên cuồn cuộn, không ngừng gia cố Thiên Lô nhục thân. Hắn cũng không phải là luyến tiếc từ bỏ năng lượng trong Đạo Quả, mà là dự định mượn cơ hội luyện hóa Đạo Quả, triệt để luyện nhục thân chính mình thành Tiên Thiên.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)