Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0759

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0759: Ta quá khứ, ta chân chính
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Đám người Lão Tộc trưởng vẫn còn có chút nghi hoặc. Rốt cuộc là kẻ nào dự định cướp đi một đạo Thiên Đố Lôi Kiếp cuối cùng? Lại vì sao cuối cùng trả lại?

Còn nữa, Chung Nhạc chỉ là tu thành nhục thân Tiên Thiên, sao lại dẫn phát Thiên Đố Lôi Kiếp?

Một đạo Lôi kiếp cuối cùng kết thúc, biến mất không thấy đâu nữa. Lúc này, trên người Chung Nhạc có thêm một loại khí tức khó có thể diễn tả, đó là khí tức Thần Minh. Từ phàm tới Thần, chính là một lần lột xác thật lớn, là hóa kén thành bướm, là kim thiền thoát xác. Bước ra một bước này, đã không còn là phàm phu tục tử nữa, mà là Thần Minh.

Cỗ khí tức này càng lúc càng nồng đậm, nhục thân Chung Nhạc to lớn quảng đại, lúc này vẫn còn cao tới hơn vạn trượng, vô cùng nguy nga. Mặc dù hắn đang ngồi, nhưng ở trong Đại lục Lôi Trạch vẫn sừng sững giống như một tòa hùng sơn cao không thể với.

Kinh người nhất chính là quanh người hắn có ức vạn đạo hào quang, chiếu rọi toàn thân.

Qua một lúc lâu sau, Chung Nhạc vẫn không chút cử động. Đột nhiên, mi tâm Chung Nhạc chợt nứt ra, lộ ra Thần Nhãn thứ ba. Sau đó, một gã Chung Nhạc khác từ trong khỏa Thần Nhãn kia chợt bay ra.

Đám người Lão Tộc trưởng nhất thời ngẩn ngơ, nhìn chằm chằm gã Chung Nhạc vừa mới từ trong Thần Nhãn đi ra này, có chút không hiểu.

Hai Chung Nhạc!

Ngoại trừ gã Chung Nhạc ngồi ở đó không chút cử động ra, còn có một gã Chung Nhạc từ trong Thần Nhãn đi ra. Một kẻ cao lớn vạn trượng, nhục thân vĩ ngạn, một kẻ lại có kích thước bình thường cỡ thân người.

Gã Chung Nhạc có thân thể vĩ ngạn toàn thân lan tỏa khí tức Thần Ma vô cùng mạnh mẽ, toàn thân tràn ngập Thần quang, giống như Thần Ma từ trong Man Hoang đi ra.

Mà gã Chung Nhạc còn lại thì toàn thân chỉ có một loại khí Tiên Thiên, phảng phất như một tôn Tiên Thiên Thần Ma thiếu niên vậy, nhưng khí tức cũng không nồng đậm như gã Chung Nhạc nhục thân quảng đại kia.

Gã Chung Nhạc hình thái bình thường cất bước đi về phía đám người Lão Tộc trưởng, khẽ khom người thi lễ một cái. Lão Tộc trưởng vội vàng hoàn lễ, thần sắc nghi hoặc, hỏi:

- Biểu đệ Phục Hy thị, sao lại có tới hai ngươi vậy? Một ngươi khác là...

Chung Nhạc quay đầu nhìn lại, mỉm cười nói:

- Đó là phàm thai mà ta đã lột đi, thể xác đã lột bỏ!

Lão Tộc trưởng nghi hoặc không hiểu, nói:

- Ta vẫn cảm giác được có Nguyên thần ở trong đó. Nếu là thể xác đã lột bỏ, sao trong đó vẫn còn có Nguyên thần? Lẽ nào ngươi...

Hắn lộ ra thần sắc kinh ngạc, thất thanh nói:

- Ngươi, ngươi...

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ta cũng lột bỏ luôn cả Nguyên thần phàm thai a!

Trong đầu Lão Tộc trưởng nhất thời ầm vang. Ngay cả Nguyên thần trước đây của chính mình cũng đều lột bỏ luôn?

Hắn trước giờ chưa từng thấy qua loại phương pháp tu luyện lột bỏ nhục thân Tiên Thiên và Nguyên thần Tiên Thiên này, càng chưa nghe nói qua.

Nhục thân Tiên Thiên và Nguyên thần Tiên Thiên thì hắn biết rõ. Thật ra, căn nguyên của hai loại pháp môn từ Hậu Thiên chuyển thành Tiên Thiên này đều là tới từ Lôi Trạch thị và Phục Hy thị, về sau mới lưu truyền ra ngoài.

Trong Tinh vực Tử Vi, Luyện Khí Sĩ và Thần Ma tu thành hai loại Tiên Thiên này cũng không phải không có, đều là những kẻ đã đánh cắp huyết mạch và pháp môn tu luyện từ chỗ của Phục Hy thị và Lôi Trạch thị.

Bất quá, nhục thân Tiên Thiên và Nguyên thần Tiên Thiên mà bọn họ tu luyện có sự khác biệt rất lớn so với nhục thân Tiên Thiên và Nguyên thần Tiên Thiên của Chung Nhạc, thậm chí có thể nói là có sự bất đồng về mặt căn bản. Bởi vì bọn họ không thể lột bỏ chính mình của quá khứ, không thể lột bỏ nhục thân và Nguyên thần quá khứ.

Mà Chung Nhạc hết lần này tới lần khác lại đã làm được! Hắn làm sao làm được? Lột đi nhục thân quá khứ còn có thể lý giải, như thế nào lột đi Nguyên thần quá khứ?

Lão Tộc trưởng cực kỳ nghi hoặc, cảm thấy hành động của Chung Nhạc đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của chính mình. Phải biết rõ Nguyên thần chính là linh hồn, kể cả Linh và Hồn. Trong đó, hồn phách chính là khó tu luyện nhất. Cho tới bây giờ còn chưa có kẻ nào tu luyện được hồn phách Tiên Thiên.

Trong Tinh vực Tử Vi, cái gọi là Nguyên thần Tiên Thiên chính là chỉ Tiên Thiên Linh thức tỉnh, lại dùng khí Tiên Thiên củng cố hồn phách, khiến cho hồn phách kinh lịch lôi đình tẩy lễ, biến thành Thuần dương. Sau đó đánh khí Tiên Thiên vào trong hồn phách, lớn mạnh hồn phách, từ đó đạt tới hồn phách cảnh giới Ngụy Tiên Thiên.

Mà nhục thân Tiên Thiên, từ trước tới giờ cũng chưa có kẻ nào có thể lột đi được nhục thân phàm thể quá khứ, Nguyên thần Tiên Thiên càng là khó có thể lột xác được.

Vậy mà Chung Nhạc lại có thể làm được. Lẽ nào đây chính là nguyên nhân khiến cho hắn gặp phải Thiên ghen tỵ?

Đám người Lão Tộc trưởng kinh hãi nhìn thấy xác phàm Chung Nhạc lột bỏ vậy mà đứng dậy, nhục thân cũng từ từ thu nhỏ lại, biến thành bộ dáng như bình thường, cất bước đi tới, khom người thi lễ với Chung Nhạc, nói:

- Sư huynh!

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Ngươi là ta quá khứ, ngươi là sư huynh!

Gã Chung Nhạc kia mỉm cười, nói:

- Kẻ thành đạt làm đầu, ngươi là kẻ thành đạt, là ta chân chính, cho nên ngươi là sư huynh!

- Cũng được! Ngươi là ta quá khứ, sau này cứ gọi là Cổ Nhạc, thay ta hành tẩu trong ba ngàn Lục Đạo Giới!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ngươi cũng có thể giúp ta chia sẻ một chút áp lực!

Cổ Nhạc gật đầu.

Lão Tộc trưởng và các vị Trưởng lão Lôi Trạch thị hai mặt nhìn nhau. Hai gã Chung Nhạc này quá kỳ quái rồi. Cả hai đều là hắn, bất quá, một người là hắn quá khứ, một người là hắn hiện tại.

Gã Cổ Nhạc này cũng là một tôn Thần Minh, đồng dạng với những Thần Minh khác, có nhục thân có Nguyên thần, trong thân thể vẫn còn có hồn phách, quả thật chính là một sinh mệnh thể hoàn chỉnh. So với Thần Minh bình thường, hắn lại càng cường đại hơn, tuyệt đối có thể nói là hiếm có địch thủ trong cùng thế hệ.

Mà Chung Nhạc cũng là có nhục thân có Nguyên thần, hồn phách hoàn chỉnh, chỉ là khí tức càng tiếp cận Tiên Thiên Thần Ma hơn, hiển nhiên là một gã thiếu niên Tiên Thiên Thần Ma.

Mà hai người này cũng đều là Chung Nhạc, thật sự khiến cho bọn họ hồ đồ.

Đám cường giả Lôi Trạch thị biết rõ trên thế gian có vô tận thần thông và công pháp, cũng biết rất nhiều truyền thừa cực kỳ tinh diệu, có thể khiến cho Luyện Khí Sĩ tu luyện ra hóa thân hoặc là phân thân.

Hóa thân là thân ngoại chi thân, tương đương với tái tạo nhục thân. Mà phân thân chính là dùng một bộ vị nào đó của nhục thân, ví dụ như ngón tay, sợi tóc... Sau khi gỡ xuống luyện thành phân thân của chính mình, là phân ra từ trên bản thể, cho nên mới gọi là phân thân. Hóa thân cũng có thể phân hồn, tàn hồn nhập vào trong hóa thân, khiến cho hóa thân càng thêm linh hoạt, mà phân thân thì sẽ bị bản thể điều khiển.

Mà Chung Nhạc và Cổ Nhạc hiển nhiên không phải là quan hệ phân thân hoặc là hóa thân. Cả hai bọn họ đều là Chung Nhạc, đều có hồn phách và Nguyên thần của Chung Nhạc, đều là nhục thân chân chính của Chung Nhạc. Cái này quá kỳ quái rồi!

Chung Nhạc nói với Cổ Nhạc:

- Ngươi thay ta hành tẩu trong ba ngàn Lục Đạo Giới, ta nên cho ngươi các loại bảo vật gì?

- Càng nhiều càng tốt!

Cổ Nhạc nói:

*****

- Ta muốn toàn bộ bảo vật trong bảo khố của Ba La Giới Đế, thuận tiện để ta kết giao hào kiệt, xây dựng thế lực!

Chung Nhạc gật đầu, lấy ra toàn bộ bảo vật đạt được do cướp đoạt bảo khố của Ba La Giới Đế, hết thảy đều cấp cho hắn, lại lấy bảo liễn Ích Tà Thần Tê ra, cũng đồng dạng giao cho hắn, nói:

- Tinh vực Tử Vi không có Lục Đạo Giới, ta giữ lại cũng vô dụng. Nếu ngươi gặp nạn, cũng có thể dùng bảo liễn này để đào tẩu!

Cổ Nhạc không chút khách khí nhận lấy, leo lên bảo liễn, quát lớn một tiếng. Bốn con Ích Tà Thần Tê kéo bảo liễn xông vào Địa Ngục Luân Hồi, biến mất không thấy đâu nữa.

Chung Nhạc quay sang Lão Tộc trưởng và đám Trưởng lão của Lôi Trạch thị, mỉm cười nói:

- Ta tự mình nói với chính mình, khiến cho các vị chê cười rồi!

Lão Tộc trưởng đám cường giả Lôi Trạch thị hai mặt nhìn nhau. Sau một lúc lâu, một vị Trưởng lão Lôi Trạch thị mới hỏi:

- Biểu đệ, ngươi và Cổ Nhạc ai chủ ai thứ?

- Cả hai đều là ta, theo lý là không phân chia chủ thứ. Chỉ là hắn là ta quá khứ, ta là ta chân chính, cho nên do ta làm chủ!

Chung Nhạc mỉm cười, nói.

Lão Tộc trưởng và đám Trưởng lão Lôi Trạch thị vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ. Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ta sẽ lưu lại pháp môn tu luyện nhục thân Tiên Thiên và Nguyên thần Tiên Thiên của ta, kính xin các vị biểu huynh chỉ điểm!

Lão Tộc trưởng và các vị Trưởng lão nhất thời đại hỉ, lập tức nhiếp tới một tòa Lôi Đình Nhai. Chung Nhạc đứng dưới chân nhai chần chờ trong chốc lát, sau đó mới lạc ấn những kiến giải của chính mình lên trên đó.

Lão Tộc trưởng và các vị Trưởng lão Lôi Trạch thị tiến lên quan sát, thanh âm kinh ngạc tán thán vang lên không dứt.

Chung Nhạc lạc ấn pháp môn tu luyện hồn phách Tiên Thiên của chính mình lên trên Lôi Đình Nhai, trong đó còn có một chút cảm ngộ của quá trình Hậu Thổ nương nương trút bỏ thân quá khứ Thần Hậu nương nương, tu thành Đạo Thần.

Pháp môn tu luyện lột đi thân quá khứ của hắn cũng là tham chiếu tham khảo kinh lịch của Thần Hậu nương nương, có ý mô phỏng trong đó. Càng quan trọng hơn chính là cảm ngộ về phương diện này tích chứa trong đoàn Tổ huyết mà Thần Hậu nương đã nương ban cho hắn kia. Chỉ là những cảm ngộ này quá mức tối tăm khó hiểu, Chung Nhạc tại thời điểm luyện hóa Tổ huyết Hoa Tư thị, mới đạt được càng nhiều lĩnh ngộ, cuối cùng mới có thể tại thời điểm thành Thần lột xuống thân quá khứ, khiến cho tu vi thực lực của chính mình trở nên càng thuần túy hơn.

Hắn cũng không phải là đem tu vi của chính mình một phân thành hai, mà là từ trong ta quá khứ sáng tạo ra một ta chân chính, khiến cho chính mình càng thuần túy hơn, càng cường đại hơn, mà ta quá khứ vẫn như cũ còn tồn tại.

Mọi người không ngừng quan sát lạc ấn trên Lôi Đình Nhai, vẫn là tối tăm khó có thể hoàn toàn lĩnh hội. Bất quá, cho dù có thể lĩnh hội cũng khó có thể tu thành. Chung Nhạc một đường đi tới, những kinh lịch, những kỳ ngộ, những kiến giải... của hắn đều là không thể phục chế. Cho dù có tìm hiểu ra chỗ tinh diệu của lạc ấn trên Lôi Đình Nhai, nghĩ muốn tu luyện thành công cũng là vô cùng gian nan, xác suất thành công nhỏ tới đáng thương.

Đột nhiên, Truyền Tống Trận trong Đại lục Lôi Trạch chợt chớp động quang mang. Chỉ nghe một tràng cười ha hả vang lên:

- Lão Tộc trưởng, Y Kỳ lại tới làm phiền!

Lão Tộc trưởng Lôi Trạch thị vội vàng đứng lên, đi ra đón chào, hỏi:

- Y Kỳ sao lại tới đây?

Khương Y Kỳ từ trong Truyền Tống Trận bước ra, nói:

- Ta bẩm báo lại Nông Hoàng chuyện tình của Phục Hy, Nông Hoàng lệnh cho ta tới đây. Hắn muốn gặp mặt Phục Hy một lần, có chuyện quan trọng cần giao phó. Nông Hoàng còn khiển trách ta một phen, nói ta không nên mời Phục Hy làm người hộ đạo cho Hiên Viên. Hôm nay ta tới đây làm phiền Tộc trưởng, chính là muốn hỏi thăm một chút hạ lạc của Phục Hy!

Lão Tộc trưởng mỉm cười, nói:

- Ngươi tới vừa vặn, hắn một lần nữa tới đây độ Cổ Lôi Trạch Giới, hiện giờ vẫn chưa rời đi!

Khương Y Kỳ cùng hắn tiến về phía trước, kinh ngạc nói:

- Lễ thành niên lần thứ hai? Lần trước hắn đánh lên tới tầng thứ bốn mươi tám, Tộc trưởng nói hắn có thiên tư Đế Quân, lần này hắn lại đánh lên tới tầng thứ mấy vậy?

- Tám mươi mốt trọng thiên! Cũng đã hái được Tiên Thiên Đạo Quả!

Khương Y Kỳ nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, thử dò xét hỏi:

- Đánh lên tới tám mươi mốt trọng thiên Cổ Lôi Trạch Giới, sẽ là tư chất gì?

Lão Tộc trưởng ngẩng đầu nhìn trời, mỉm cười nói:

- Trời cao bao nhiêu?

Khương Y Kỳ trầm mặc trong chốc lát, mở miệng than thở:

- Ta quả thật không bằng Nông Hoàng! Nông Hoàng nói ta không nên nhờ hắn trở thành người hộ đạo cho Hiên Viên. Mời hắn làm người hộ đạo cho Hiên Viên chính là làm nhục hắn, ta vốn có chút không phục. Bây giờ ta mới biết, Nông Hoàng trí tuệ quảng đại, ta xa xa không bằng!

Lão Tộc trưởng hiếu kỳ hỏi:

- Nông Hoàng nói Chung Nhạc thế nào?

Khương Y Kỳ nói:

- Nông Hoàng nói ngay cả hắn cũng không dám để cho Hiên Viên trở thành Phục Hy, chỉ dám để cho hắn làm người. Mà Chung Nhạc lại có can đảm trở thành Phục Hy, phẩm cách cao tuyệt, ngay cả bản thân hắn cũng không bằng!

Lão Tộc trưởng giật mình, có chút cảm khái nói:

- Nông Hoàng bị giam lỏng trong Tinh vực Tử Vi, một thân tài hoa không thể nào thi triển, nguyện vọng cả đời chỉ đành ủy khuất giấu ở trong lòng, sống uổng cả một đời. Nếu thả hắn ra ngoài, không biết hắn sẽ có thể làm ra những sự nghiệp to lớn kinh thiên đến mức nào. Chỉ là, hắn muốn gặp Phục Hy, sợ rằng có chút không được, có hung hiểm rất lớn!

Hắn nói lại chuyện tình Chung Nhạc bị Tử Quang Quân Vương bắt giữ, trấn áp ở trong Thiên Nguyên Luân Hồi Kính một phen. Khương Y Kỳ nghe xong, cặp mày nhíu chặt, không khỏi than thở:

- Nông Hoàng trước khi lâm chung muốn gặp mặt hắn một lần, giao phó lại nguyện vọng cả đời. Bất luận thế nào, ta cũng muốn khuyên Phục Hy đi Tinh vực Tử Vi một chuyến!

Hai người tìm tới chỗ của Chung Nhạc, Khương Y Kỳ nói rõ ý đồ tới, cuối cùng nói:

- Nông Hoàng mệnh không bao lâu, muốn trước khi lâm chung muốn được gặp mặt Phục Hy một lần!

Lão Tộc trưởng há miệng, nghĩ muốn khuyên can, nhưng cuối cùng cũng không có lên tiếng.

- Ta đi!

Tâm thần Chung Nhạc có chút kích động, nói:

- Không có Nông Hoàng liền không có Nhân Tộc Tổ Tinh! Ta sẽ theo ngươi đi gặp Nông Hoàng!

Khương Y Kỳ sớm đã chuẩn bị rất nhiều lý do để khuyên giải, còn định tiếp tục khuyên bảo, nghe hắn nói vậy không khỏi ngẩn người, vội vàng nói:

- Thân phận của ngươi đã bị bại lộ, nếu đi tới Tử Vi, sợ rằng sẽ hung hiểm tầng tầng! Phục Hy, xin hãy nghĩ lại!

Cặp mắt Lão Tộc trưởng nhất thời trợn tròn, trong lòng thầm nghĩ:

- Gia hỏa Khương Y Kỳ này đúng là người hiền lành! Rõ ràng là muốn khuyên hắn đi, đợi tới lúc hắn đã đáp ứng, trái lại khuyên hắn không nên đi...


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)