Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0777

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0777: Cản đường
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Binh Tổ quyết định thật nhanh, truyền âm cho cao tầng Chúc Sư Thần Tộc, xuất động đại quân Thần Ma của Chúc Sư Thần Tộc, chặn giết đám người Chung Nhạc.

- Với tốc độ của bọn họ, đợi tới lúc đại quân chạy tới đuổi theo, sợ rằng đã có chút không kịp rồi!

Ánh mắt Văn Xương điện hạ chớp động, dưới chân đột nhiên phát lực, truy kích thẳng về phía đám người Chung Nhạc:

- Chúng ta trước ngăn cản, kéo chân bọn họ một chút!

Binh Tổ vội vàng đuổi theo, nói:

- Thân thể ngàn vàng không ngồi chỗ nguy hiểm! Điện hạ chính là thân thể vạn kim, sao có thể dễ dàng thân lâm hiểm địa được?

Văn Xương điện hạ mỉm cười, nói:

- Binh Tổ, ngươi quá xem thường ta rồi! Ta tuy là xuất thân từ Thiên Đế gia, nhưng cha ta là Thiên Đế một tay đánh ra thiên hạ, uy danh cái thế cũng là chiến đấu mà ra, không phải là loại Hoàng đế phàm phu tục tử dựa vào kế thừa mà đạt được Hoàng vị kia. Thiên Đế gia, nào có kẻ yếu? Huống hồ, mấy gã Thiên tướng bên cạnh ta cũng đều không phải kẻ yếu!

- Điện hạ, chúng ta chỉ cần ngăn cản bọn họ là được, ngàn vạn lần không thể liều mạng với hạng người tiện mệnh này!

Binh Tổ vẫn có chút không yên lòng, nói.

Văn Xương điện hạ mang theo đám Thiên tướng dưới trướng cực nhanh phóng đi, mỉm cười nói:

- Chỉ cần đại quân Thần Ma của Chúc Sư Thần Tộc các ngươi tới đây, ta tự nhiên sẽ không đích thân động thủ. Binh Tổ, ta nghe nói ngươi có thể biến thành Thần binh, thiên biến vạn hóa, đều có thần thông. Không biết có thể mượn ngươi dùng một lát hay không?

Binh Tổ nghiêm nghị nói:

- Thần hạ nguyện làm đao kiếm trong tay Điện hạ!

- Được!

Văn Xương điện hạ cười ha hả một tiếng, trong sáu đạo quang luân sau đầu bay ra một đạo trường lăng. Tấm sa lăng thật mỏng nhanh chóng lót về phía trước. Tấm sa lăng này có thể băng xuyên không gian, giống như một đạo cầu vồng vậy, bắc ngang qua một phiến không gian, hiển nhiên cũng là một kiện Dị bảo.

Văn Xương điện hạ cùng đám Thiên tướng dưới trướng và Binh Tổ đạp lên sa lăng, phóng tới một đầu còn lại của sa lăng, ức vạn dặm không gian liền đã vượt qua.

Trong lòng Binh Tổ cực kỳ kinh hãi:

- Thiên Đế gia quả nhiên là bảo vật gì cũng có! Không thể không phục a!

Văn Xương điện hạ liên tục tế khởi sa lăng, cách đám người Chung Nhạc càng lúc càng gần. Tấm sa lăng này nhìn như là sa lăng, nhưng thật ra lại là một đạo hồng khí, cũng không phải vật thật.

Phía trước, Ba Đích biến ra chân thân, không ngừng vỗ cánh bay đi, tốc độ cực nhanh. Nhưng hắn dù sao cũng là phi hành, so với tấm sa lăng có thể băng xuyên không gian này thì thua kém hơn rất nhiều.

- Dịch tiên sinh, phía sau có cường giả đuổi tới!

Đông A chợt cao giọng nói.

Chung Nhạc sớm đã lưu ý tới tấm sa lăng giống như hồng kiều kia. Hắn đột nhiên vươn tay ra rạch một cái. Chỉ thấy hư không sinh lôi, những nơi đầu ngón tay của hắn rạch qua, vô số lôi đình từ trong hư không tuôn trào ra. Lôi đình răng rắc răng rắc chiếu sáng không trung, chi chi chít chít dày đặc, hình thành nên một mảnh lôi hải, ngăn cách không gian giữa bọn họ và Văn Xương điện hạ.

Đám người Đông A, Hi Hòa bội phục không thôi. Một thức hư không sinh lôi này của Chung Nhạc, Thần Minh đẳng cấp như bọn họ cũng có thể làm được. Nhưng trong hư không sinh lôi của Chung Nhạc lại ẩn chứa rất nhiều chủng loại lôi đình, Lôi đình Thuần dương chỉ là một loại lôi đình cơ sở nhất trong đó, phần lớn chính là Tiên Thiên Thần Lôi. Các loại lôi quang đều là do Tiên Thiên Lôi Khí cấu thành, có uy năng cực lớn.

Không chỉ như vậy, lôi đình trong phiến lôi hải này còn có đủ các loại hình thái, có từng tòa từng tòa Lôi Sơn phiêu phù, Lôi Thụ Ngân Hoa, còn có từng con từng con Lôi Ngư to lớn như núi du động, lại có từng đạo từng đạo sóng biển ngập trời.

Có thể làm được một bước này, Thần Minh thiên hạ lác đác không có mấy. Sợ rằng chỉ có Thần Minh Lôi Trạch thị thuần huyết mới có thể làm được. Mà không ngờ Chung Nhạc lại là hạ bút thành văn, khiến cho bọn họ không thể không kính phục.

Phía sau, Văn Xương điện hạ cười nhạo, nói:

- Tiểu đạo mà thôi! Thừ Nghiêm Binh, ngươi đi phá vỡ lôi hải của hắn, cho hắn biết một chút thủ đoạn của bộ hạ Thiên Đế gia!

Một tôn Thiên Thần sau lưng hắn khẽ gật đầu một cái, tốc độ đột nhiên tăng nhanh, phóng như điên trên sa lăng. Vừa phóng chạy vài bước, thân thể hắn đã phủ phục xuống, hai tay hai chân biến thành bốn cái chân ếch, cả người biến thành một con Bích Nhãn Thanh Cáp. Con cóc khổng lồ khẽ búng nhảy một cái đã biến thành kích thước ngàn dặm, hướng về phía lôi hải mở ra cái miệng rộng, dùng sức hút mạnh một cái.

Con Bích Nhãn Thanh Cáp này há cái miệng lớn thôn thiên, một ngụm nuốt xuống. Phiến lôi hải hạo hãn này vậy mà không ngừng thu nhỏ lại, điên cuồng phóng vọt về phía trong miệng hắn. Trong một cái hô hấp, tôn Thiên Thần này đã một ngụm nuốt cạn lôi hải, trong bụng ừng ực một tiếng, há miệng ợ dài một cái.

- Chút tài mọn!

Văn Xương điện hạ khẽ cười lạnh một tiếng. Nhưng lúc này, thần sắc con Bích Nhãn Thanh Cáp kia chợt dại ra, sau đó nhục thân điên cuồng bành trướng, cái bụng càng lúc càng lớn. Trong giây lát, chợt vang lên một tiếng ầm vang thật lớn, tôn Thiên Thần này chia năm xẻ bảy, bị nổ vỡ nát.

Phiến lôi hải hạo hãn kia từ trong nhục thể vỡ nát của hắn tuôn trào ra, vẫn như cũ hoành ngang phía trước tấm sa lăng.

Chung Nhạc đứng thẳng ở trên lưng Ba Đích, khẽ cười một tiếng:

- Không gì hơn cái này!

Sắc mặt Văn Xương điện hạ tái nhợt, phất động ống tay áo một cái. Ống tay áo hắn nhất thời càng lúc càng lớn. Soạt một tiếng, ống tay áo đột nhiên mở ra, giống như một con Đại Xà to lớn vô song mở ra cái miệng lớn dữ tợn, dùng sức hút mạnh. Phiến lôi hải trong nháy mắt đã bị hắn thu vào trong tay áo, biến mất không thấy đâu nữa.

- Không gì hơn cái này!

Văn Xương điện hạ lạnh lùng nói. Trong ống tay áo hắn vang lên trận trận tiếng sấm, dần dần bình ổn trở lại. Mà lúc này, Ba Đích cõng theo đám người Chung Nhạc đã sớm bay đi xa, cũng không biết có nghe được câu nói này của hắn hay không.

Văn Xương điện hạ gia tốc đuổi theo, cũng không lâu lắm lại rút ngắn khoảng cách, thản nhiên nói:

- Tiên Thiên Thần chuyển thế mà nhát gan như vậy sao? Ngay cả dũng khí đánh một trận với một sinh linh Hậu Thiên là ta cũng không có sao?

*****

Chung Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Nếu ta bị Điện hạ quấn lấy, cường giả Chúc Sư Thần Tộc sẽ chạy tới đây truy sát. Mạng của Điện hạ quá tiện, sao có thể trân quý bằng tính mạng của ta chứ?

Văn Xương điện hạ cười lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi bất quá chỉ là một tên Nhân Tộc...

- Là Tiên Thiên Thần!

Chung Nhạc vươn tay ra rạch một cái, lại thêm một mảnh lôi hải nữa sinh ra, tách ra không gian, thản nhiên nói:

- Mạng của con trai Thiên Đế có quý giá đến đâu đi nữa, ở trước mặt ta cũng chỉ là một cái mệnh nát, không đặt nổi lên mặt bàn!

Văn Xương điện hạ phất ống tay áo, lại thu phiến lôi hải này vào trong ống tay áo. Hắn đang muốn luyện hóa lôi hải, nhưng lúc này, lôi hải trong ống tay áo hắn đột nhiên biến hóa, biến thành một cái Lôi Hoang Thiên Lô. Trong lô bốc lên Thần hỏa hừng hực, đốt cháy đen ống tay áo hắn.

Lôi Hoang Thiên Lô soạt một tiếng bay ra, chúc ngược xuống dưới. Trong lòng Văn Xương điện hạ cả kinh, vội vàng thôi động tấm sa lăng quấn lấy toàn thân chính mình. Mấy tôn Thiên Thần bên cạnh hắn thì bị Thiên lô chụp lấy. Uy năng Lôi Hoang Thiên Lô ầm ầm bạo phát, mấy tôn Thiên Thần nhất thời bị luyện cho nhục thân cháy đen như muội than.

Văn Xương điện hạ giận dữ, một chưởng ấn lên trên Lôi Hoang Thiên Lô. Cái Thiên Lô này nhất thời nổ tung, biến thành một mảnh lôi đình trút xuống. Mặc dù hắn xuất thủ kịp lúc, nhưng mấy tôn Thiên Thần kia đều đã bị trọng thương, không còn lực truy cản.

Văn Xương điện hạ bỏ rơi mấy tôn Thiên Thần này, cùng Binh Tổ tiếp tục đuổi theo.

Chung Nhạc một lần nữa vươn tay ra rạch một cái, lại là một mảnh lôi hải tuôn ra. Văn Xương điện hạ giận tím mặt, quát lớn:

- Binh Tổ!

Binh Tổ hội ý, lắc mình lóe lên, thân thể biến thành một thanh Thần đao, trên thân đao mọc ra một cặp mắt, chớp động một cái. Văn Xương điện hạ cầm lấy hai chân hắn, nắm chặt trong tay. Lúc này, hai chân hắn đã biến thành chuôi đao.

Văn Xương điện hạ quơ đao chém xuống, một đao cắt ra lôi hải, đao quang quán nhập thiên không, một đao chém về phía đám người Chung Nhạc và Ba Đích, đại khí bàng bạc.

Trong tay Chung Nhạc đột nhiên có thêm một đạo khí Tiên Thiên, biến thành một thanh trường cung. Lại có một đạo khí Tiên Thiên bay ra, biến thành mũi tên. Hắn giương cung lắp tên, một mũi tên bắn thẳng về phía Văn Xương điện hạ.

Văn Xương điện hạ vội vàng hoành đao, Thần đao do Binh Tổ biến thành đột nhiên khẽ biến, hóa thành một tấm đại thuẫn. Trên đại thuẫn cũng có một cặp mắt, nhanh như chớp chuyển động. Đạo Tiên Thiên Tiễn Khí kia bắn thẳng lên trên đại thuẫn, hỏa quang văng bắn tứ tung, cơ hồ bắn thủng luôn đại thuẫn.

Văn Xương điện hạ rung đại thuẫn một cái, Binh Tổ lại khẽ biến, từ đại thuẫn biến thành một cái hồng chung. Văn Xương điện hạ dùng sức vỗ mạnh cái chuông lớn, tiếng chuông chấn động, ầm ầm cuồn cuộn đánh thẳng về phía đám người Chung Nhạc.

Thanh Tiên Thiên Thần Cung trong tay Chung Nhạc cũng nhanh chóng biến hóa, biến thành một kiện Tiên Thiên Thần Cổ, lại có hai đạo khí Tiên Thiên bay ra, một Âm một Dương, biến thành hai cái dùi trống. Toàn thân Chung Nhạc lay động, biến thành một tôn Cự nhân đỉnh thiên lập địa. Hắn lôi động Tiên Thiên Thần Cổ, tiếng trống ầm ầm chấn động, va chạm với tiếng chuông, chấn cho không trung tầng tầng vỡ tan.

Văn Xương điện hạ dùng sức vỗ mạnh một cái, hồng chung đương đương vang dội, xoay tròn bay về phía trước, tiếng chuông vang vọng không dứt. Cùng lúc đó, hắn phóng người một cái, tấm sa lăng điên cuồng trải về phía trước, trải lên tới đỉnh đầu Chung Nhạc.

Hai chân Văn Xương điện hạ phát lực phóng như điên, thời điểm chạy tới phân nửa cây cầu do tấm sa lăng lót ra kia, liền vươn tay chụp xuống dưới cầu, xốc lên cái chuông lớn do Binh Tổ biến thành. Hắn rung nhẹ cái chuông lớn, chuông lớn nhất thời khẽ biến, hóa thành một cây gậy lớn kim quang xán lạn, vô cùng trầm trọng, từ trên đánh xuống, hung hăng nện về phía đỉnh đầu Chung Nhạc.

Dưới chân Chung Nhạc phát lực, mạnh mẽ đá một cái, đá bay đám người Ba Đích, quát lớn:

- Các ngươi đi trước đi!

Ba Đích vội vàng cõng đám người Đông A, Hi Hòa bão táp bay đi, cao giọng nói:

- Dịch tiên sinh, ngươi kiên trì trong chốc lát! Đại sư huynh Tiên Thiên Cung đang chạy tới a!

Nắm tay Chung Nhạc phát lực, nghênh đón cây gậy to đang đập xuống kia, bộc phát ra một tiếng nổ vang kinh thiên động địa. Đầu nắm tay hắn máu tươi văng tứ tung, xương nắm tay cơ hồ bị đánh gãy.

Đột nhiên, hai ngón tay hắn vươn ra, cắm vào bên trong hai con mắt trên kim bổng, dùng sức trảo một cái, móc xuống hai khỏa nhãn cầu.

- Binh Tổ, nếu ngươi đã cam nguyện làm đao binh của hắn, vậy lưu lại cặp mắt cũng vô dụng, vẫn là không nên giữ lại a!

Chung Nhạc siết chặt nắm tay, hai khỏa nhãn cầu lập tức vỡ nát. Trong kim bổng vang lên một tiếng thét thảm thê lương. Cặp mắt của Binh Tổ bị hắn móc ra, văn lộ Đồ đằng của Chung Nhạc cũng trong khoảnh khắc tiến vào hốc mắt của hắn, tầng tầng lớp lớp Đồ đằng phong bế hai hốc mắt, khiến cho hắn không thể mọc lại nhãn cầu.

Cánh tay Văn Xương điện hạ phát lực, kim bổng hung hăng đâm mạnh về phía trước, đâm thẳng lên trên lồng ngực Chung Nhạc, đánh hắn bay thẳng về phía sau.

Chung Nhạc lăn lông lốc về phía sau, ầm một tiếng đập thẳng vào trong một khỏa Tinh cầu, rơi thẳng vào trong đại dương bao la của khỏa Tinh cầu kia, nhấc lên một đạo cự lãng ngập trời, phóng vọt về phía lục địa.

Chung Nhạc đứng dậy, vươn tay ra nhấn một cái. Cự lãng ngập trời đang lao về phía lục địa nhất thời bị hắn dùng lực lượng mạnh mẽ đè xuống, sóng yên biển lặng, tránh cho ảnh hưởng tới sinh linh trên lục địa.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên màn trời xuất hiện một khuôn mặt khổng lồ, càng lúc càng lớn. Văn Xương điện hạ đứng bên ngoài thiên ngoại, vỗ lên cây gậy lớn, hung hăng đập xuống khỏa Tinh cầu này. Trong nháy mắt kim bổng đập vào tầng khí quyển khỏa Tinh cầu, hỏa diễm hừng hực quấn lấy xung quanh kim bổng, so với vẫn thạch rơi xuống còn khủng bố hơn gấp trăm lần.

Chung Nhạc bay thẳng lên không trung, nửa đường phát động công kích. Nhục thân hắn càng lúc càng lớn, nghênh đón cây kim bổng khủng bố này. Trong mi tâm lại bay ra một cái Lôi Hoang Thiên Lô, gào thét xoay tròn, càng lúc càng lớn, che khuất nửa bầu trời.

Cái Lôi Hoang Thiên Lô này cũng không phải là thần thông, mà là hắn dùng vô số Thần binh, Ma Thần binh của Chúc Sư Thần Tộc luyện thành. Mặc dù chỉ vừa mới luyện thành không bao lâu, nhưng uy năng vẫn như cũ kinh người. Dù sao Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh cũng là công pháp Đế cấp, Thần binh dùng công pháp Đế cấp luyện chế ra, tự nhiên là có uy lực khủng bố.

Cái Lôi Hoang Thiên Lô này to lớn tới cực hạn. Thanh kim bổng đập lên trên Thiên Lô, chỉ thấy trong lô tuôn trào Thần hỏa hừng hực, các loại văn lộ Đồ đằng Lôi Đình hiện ra, biến thành vô số loại Thần lôi. Từng đạo từng đạo Thần lôi đánh về phía kim bổng, suy yếu uy năng của kim bổng.

Đông!

Kim bổng đập mạnh lên đáy Thiên lô, phát ra một đạo thanh âm chấn vang. Từ trong cặp mắt Chung Nhạc bay ra hai đạo khí Tiên Thiên. Khí Tiên Thiên Thái Âm và khí Tiên Thiên Thái Dương biến thành song long, quấn lấy kim bổng, xoay tròn dọc theo kim bổng, cực nhanh chạy loạn, xoắn về phía bàn tay cầm kim bổng của Văn Xương điện hạ.

Văn Xương điện hạ cười lạnh, quát lớn:

- Binh Tổ!

Binh Tổ từ thanh kim bổng chợt biến thành một cây đại thương mềm dẻo. Văn Xương điện hạ cầm thương lui về phía sau, dùng sức rung mạnh đại thương. Hai con đại long nhất thời khó có thể quấn lấy thân thương, đều bị chấn văng ra.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)