Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0779

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0779: Chôn giết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Tốc độ nhanh như vậy?

Trong lòng Chung Nhạc máy động, nhìn về phía các Chưởng Tinh Sứ trên đầu thuyền từng chiếc từng chiếc Thần hạm kia. Đám Chưởng Tinh Sứ này tế khởi từng tòa từng tòa đại môn, vô số chiếc Thần hạm lái vào bên trong đại môn. Thần hạm cùng với đại môn đồng thời biến mất. Thời điểm đại môn xuất hiện lần nữa, đã vượt qua tầng tầng không gian.

Ba Đích chính là Đại Nhật Ma Ô, có huyết mạch Tiên Thiên Ma Thần, hắn phi hành có thể nói là ngự quang mà đi, tốc độ cực nhanh. Nhưng Chưởng Tinh Sứ của Chúc Sư Thần Tộc sử dụng lại là các loại bảo vật tương tự Truyện Tống Môn. Đây cũng không phải là phi hành, mà là xuyên qua không gian.

- Loại pháp môn truyền tống này, giống như là... Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh của Phục Hy thị ta!

Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng. Pháp môn truyền tống của Chúc Sư Thần Tộc liên quan tới những Đồ đằng Không Gian cực kỳ cao thâm, mà nghiên cứu cao thâm nhất đối với Không Gian và Thời Gian không ai khác hơn chính là Phục Hy thị.

Đám Chưởng Tinh Sứ kia tế khởi đại môn, văn lộ Đồ đằng trên đại môn cực kỳ tương tự với Đồ đằng Không Gian trong Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh của Phục Hy thị Hạo Dịch Đế, giống như là từ trong Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh thoát thai mà ra vậy.

Văn lộ Đồ đằng trên đại môn không liên quan gì tới văn lộ Đồ đằng Thời Gian, chỉ có văn lộ Đồ đằng Không Gian, hơn nữa vô cùng thô kệch. Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh có thể không cần mượn bất luận Thần binh gì, tâm niệm vừa động đã có thể truyền tống. Mà đám Chưởng Tinh Sứ kia lại cần phải tế khởi đại môn, có thể thấy được Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh mà bọn họ đạt được không được đầy đủ. Thậm chí ngay cả văn lộ Đồ đằng Không Gian cũng không được toàn diện. Thế nhưng, nếu chỉ dùng để truyền tống thì đã đủ rồi.

- Bí mật bất truyền của Phục Hy thị, sao lại rơi vào trong tay Chúc Sư Thần Tộc?

Chung Nhạc nhất thời suy tư. Tân Hỏa ngủ say suốt bảy mươi ba vạn năm đằng đẳng, truyền thừa Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh ngoại trừ trong tay Tân Hỏa ra, trong Phục Hy Thần Tộc hẳn là còn có truyền lưu, nhưng có khả năng không trọn vẹn, không được đầy đủ.

- Chúc Sư Thần Tộc hẳn là đạt được tàn thiên từ chỗ của Phục Hy Thần Tộc, hoặc là từ chỗ đám cường giả khoác túi da Phục Hy kia!

Cặp mắt Chung Nhạc khẽ nheo lại. Tốc độ di chuyển của Chúc Sư Thần Tộc cực nhanh, hơn nữa cường giả trên Thần hạm đông đảo. Nếu bị bọn họ đuổi kịp, tất nhiên sẽ là một con đường chết.

Không nói cái khác, dù cho chỉ là một tôn Thần Hầu, cũng đã đủ để giết chết hết thảy bọn họ rồi.

Chung Nhạc ngược lại có thể mang theo đám người Ba Đích chạy thoát. Hắn tu luyện chính là Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh hoàn chỉnh, hiện tại đã có thể không cần mượn dùng thạch trụ Đồ đằng cũng có thể tiến hành truyền tống, chỉ là cự ly truyền tống không thể quá xa, nhưng chạy thoát một mạng thì đã đủ rồi.

Bất quá, nếu hắn thi triển ra môn công pháp này, sợ rằng sẽ bị người khác nhận ra, biết rõ thân phận của hắn. Hắn thật không dễ dàng mới thành công chui vào trong hàng ngũ của Tiên Thiên Đế Quân, hiện tại sao có thể tùy tiện thất bại trong gang tấc được.

- Bất quá, trước mặt ta thi triển Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, hơn nữa còn là tàn thiên, không khỏi quá không biết sống chết rồi!

Ánh mắt Chung Nhạc đảo quét bốn phía, nhìn thấy xa xa có một vầng Thái Dương chiếu rọi quang mang, trong lòng đã có chủ ý.

Từng chiếc từng chiếc Thần hạm bay tới, từ xa xa đã phát ra từng đạo từng đạo thần thông, rợp trời ngập đất phóng vọt về phía đám người Chung Nhạc. Trên đầu thuyền một chiếc Thần hạm trong đó, Binh Tổ và Văn Xương điện hạ đứng đó. Trong hốc mắt Binh Tổ vẫn như cũ trống trống trải trải, không có nhãn cầu.

Chung Nhạc tại thời điểm hắn còn là trạng thái binh khí đã móc cặp mắt hắn xuống, phong ấn hốc mắt hắn. Tới lúc này, hắn vẫn chưa thể giải trừ được phong ấn. Phong ấn do Chung Nhạc bày bố rất khó luyện hóa, là chuyên nhằm vào công pháp thần thông của hắn. May mà kiếp trước Binh Tổ cũng là Tạo Vật Chủ, kiến thức rộng rãi, trong lúc nhất thời nửa khắc cũng không bị ảnh hưởng bao nhiêu. Mặc dù nhục thân hắn đã bị móc đi hai mắt, nhưng cặp mắt Nguyên thần vẫn còn. Hắn mượn dùng Nguyên thần vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ chung quanh.

- Điện hạ, chiến lực của Chúc Sư Thần Tộc ta có thể dùng được không?

Binh Tổ mỉm cười hỏi. Mặc dù phong ấn của Chung Nhạc khó có thể diệt trừ, nhưng cũng không phải không có khả năng diệt trừ, bởi vậy hắn hồn nhiên không để ở trong lòng.

Văn Xương điện hạ thản nhiên nói:

- Binh hùng tướng mạnh! Quả nhiên là hùng tráng chi sư!

Đột nhiên, một mảnh lôi hải ngang trời xuất hiện. Chung Nhạc vươn tay ra rạch một cái, vẽ ra một mảnh lôi hải, hoành ngang giữa Thần hạm và bọn họ. Vô số đạo thần thông oanh tới, rơi vào bên trong lôi hải, đánh cho lôi hải vỡ tan thành từng mảnh. Nhưng lôi hải ngăn cản trong khoảnh khắc, Ba Đích cũng đã bay đi một quãng thật xa, khiến cho đám thần thông kia đột phá được mảnh lôi hải, nhưng lại đuổi theo không kịp.

- Gã Dịch tiên sinh này quả thật cường hoành! Tạo nghệ trên phương diện lôi đình, không hề thua kém gì Thần Ma Lôi Trạch thị thuần huyết cả!

Văn Xương điện hạ không ngừng tán thưởng:

- Ta càng lúc càng thưởng thức hắn rồi!

Chung Nhạc vươn tay ra liên tiếp rạch xuống, lại là từng mảnh từng mảnh lôi hải xuất hiện. Vô số lôi đình hội tụ, ở trong tinh không hình thành tràng cảnh lôi đình chớp lóe đồ sộ. Từng chiếc từng chiếc Thần hạm bay tới, trực tiếp đâm thẳng vào trong lôi hải, mạnh mẽ xông tới, cắt ra lôi hải.

Hạm đội Thần hạm khổng lồ ở trong lôi hải giương buồm mà đi, như tiến vào chỗ không người, mặc cho lôi hải sóng dữ xé trời, Thần lôi uy năng cuồn cuộn, cũng không thể gây tổn thương tới những chiếc Thần hạm này.

Hạm đội một đường chạy tới, từng tôn từng tôn Chưởng Tinh Sứ tế khởi từng tòa từng tòa đại môn thật lớn. Đại môn ầm ầm hạ xuống, rơi vào bên trong lôi hải, đập cho lôi đình giống như nước biển tuôn trào ra bốn phía, nhấc lên từng tràng từng tràng cự lãng.

Các Chưởng Tinh Sứ thôi động đại môn, vô số chiếc Thần hạm lái vào bên trong đại môn. Mà lúc này, từng đạo từng đạo lôi đình đột nhiên bám lên trên những tòa đại môn kia. Những hoa văn Đồ đằng kỳ dị chất chứa trong lôi đình dung hợp với đám hoa văn Đồ đằng trên đại môn kia, nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa. Hạm đội nối đuôi nhau lái vào trong từng tòa từng tòa đại môn, đại môn cùng với Thần hạm đồng thời biến mất.

Chung Nhạc quay đầu nhìn lại, trầm mặc trong chốc lát, lắc lắc đầu:

- Mấy chục vạn tính mạng này, sợ rằng không một kẻ nào sống sót rồi! Bất quá, ta không giết bọn họ, bọn họ sẽ giết ta! Ta cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi!

Đám người Đông A, Hi Hòa bên cạnh hắn kinh nghi bất định, vội vàng hỏi:

- Dịch tiên sinh, cái gì mà mấy chục vạn tính mạng?

Chung Nhạc lắc đầu, cũng không trả lời.

Ầm ầm!

*****

Không gian nứt ra, từng tòa từng tòa đại môn nhao nhao xuất hiện. Từng chiếc từng chiếc Thần hạm lái ra đại môn. Trong lòng vô số Thần Ma Chúc Sư Thần Tộc trên Thần hạm cực kỳ hoảng sợ. Bọn họ chỉ thấy bốn phía xung quanh là Thần hỏa vô biên, Thần hạm và đại môn đều có xu thế tan chảy.

- Chúng ta như thế nào truyền tống vào trong Thái Dương rồi?

Nhân mã trên Thần hạm nhất thời đại loạn. Trong lòng mấy chục vạn Thần Ma kinh hãi vạn phần. Thái Dương trong Tinh vực Tử Vi cũng không phải là Thái Dương trong ba ngàn Lục Đạo Giới. Bất luận một vầng Thái Dương nào ở nơi này cũng càng nguy hiểm hơn xa so với Thái Dương ở Hạ giới, hỏa lực càng khủng bố hơn, được xưng là Thần Nhật hoặc là Thần Dương.

Thái Dương Thần có thể chưởng quản Thái Dương nhất định phải là Tạo Vật Chủ, mới có thể giá ngự được năng lượng khủng bố trong Thái Dương. Thái Dương Thần Hỏa trong Thần Nhật không tầm thường, cơ hồ là Thần hỏa cấp bậc Tạo Vật Chủ.

Khỏa Thái Dương mà bọn họ truyền tống vào kia cũng không phải là Thái Dương bình thường vận chuyển xoay quanh Thánh địa, mà là một khỏa Thần Nhật chân chính. Nhưng cho dù là vậy, Thần hạm cũng vẫn không chịu nổi, cột buồm lập tức bùng cháy. Từng tòa từng tòa đại môn cũng bắt đầu tan chảy, văn lộ Đồ đằng trên đại môn bắt đầu phân giải.

- Đi mau!

Sắc mặt Văn Xương điện hạ kịch biến, cao giọng quát lớn:

- Thu hồi đại môn! Không được thôi động đại môn nữa! Toàn lực thôi động Thần hạm, xông ra khỏi Thái Dương!

Đám Thần Ma trên Thần hạm vận khởi toàn bộ pháp lực, thôi động Thần hạm điên cuồng bỏ chạy ra ngoài. Đột nhiên, một đạo Thái Dương Thần Hỏa nồng đậm đốt cháy Đồ đằng phòng ngự của một chiếc Thần hạm. Thần hỏa hừng hực thông qua chỗ phòng ngự bị đốt cháy ào ào trút xuống. Những nơi Thần hỏa đi qua, tất cả mọi thứ đều bị thiêu đốt, kể cả đám Thần Minh, Thiên Thần, Chân Thần... kia, hết thảy đều biến thành hỏa nhân, trong một cái hô hấp đã bị thiêu đốt thành tro tàn. Chỉ có Thần Hầu là còn có thể chống cự, nhưng cũng không kiên trì được bao lâu.

Binh Tổ kinh hãi gần chết, nhìn thấy lại có thêm Đồ đằng phòng ngự của một chiếc Thần hạm nữa bị đốt thủng. Mấy vạn Thần Ma Chúc Sư Thần Tộc trên Thần hạm bị Thần hỏa thiêu đốt không ngừng gào thét kêu rên, biến thành tro tàn. Trong lòng Binh Tổ không khỏi một mảnh lạnh lẽo, một loại cảm giác vô lực sâu sắc xông thẳng lên đầu.

Tiếp theo, càng nhiều chiếc Thần hạm khác bị đốt xuyên vòng phòng ngự, táng thân trong Thái Dương Thần Hỏa hừng hực.

Sắc mặt Văn Xương điện hạ tái nhợt, tế khởi sa lăng. Tấm sa lăng tung bay ngang trời, từ trong nội bộ Thái Dương trải ra bên ngoài Thái Dương. Chiếc Thần hạm đang chở bọn họ kia mang theo mấy vạn Thần Ma kinh khủng khó hiểu lái lên hồng kiều do tấm sa lăng trải ra, bỏ chạy ra ngoài.

- Phiến lôi hải kia có cổ quái! Vừa rồi thời điểm đại môn truyền tống tế khởi trong lôi hải, Trận pháp Truyền tống trên đại môn đã bị văn lộ Đồ đằng ẩn giấu trong lôi hải thay đổi!

Khóe mắt Văn Xương điện hạ kịch liệt nhảy lên, lạnh lùng nói:

- Không ngờ gã Dịch tiên sinh này còn tinh thông Đồ đằng Không Gian, hơn nữa còn là đại hành gia ở phương diện này, khiến cho chúng ta bất tri bất giác trúng chiêu!

Chiếc Thần hạm lái ra khỏi vầng Thần Nhật, Binh Tổ quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy lại có một chiếc Thần hạm nữa cũng phóng vọt ra. Bất quá, chiếc Thần hạm này bị thiêu đốt đỏ bừng, đã bị đốt rụi phân nửa, chỉ còn lại phân nửa. Một nửa này cũng đang bị Thần hỏa thiêu đốt hừng hực, chỉ còn lại một tôn Thần Hầu, toàn thân đều bị thiêu cháy, đang kêu rên thảm thiết.

Mắt thấy tôn Thần Hầu này sắp sửa biến thành tro tàn, đột nhiên sáu đạo quang luân sau đầu hắn xoay chuyển, mấy vạn Thần Ma Chúc Sư Thần Tộc bay ra khỏi Bí cảnh Nguyên thần của hắn.

Mấy vạn Thần Ma Chúc Sư Thần Tộc kia vì ẩn thân trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn, không bị Thái Dương Thần Hỏa đốt cháy. Bất quá, tôn Thần Hầu kia lại không chịu nổi, sau khi thả ra những đồng tộc này, liền kêu thảm một tiếng, bị đốt thành tro bụi.

Hắn tại thời điểm phòng ngự tráo của Thần hạm bị đốt cháy, đã thu tất cả mọi người vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, dùng lực lượng của bản thân chống lại uy năng của Thần hỏa, cuối cùng cũng bảo vệ được tính mạng toàn chiếc Thần hạm.

Trong lòng Binh Tổ bi thương, cắn răng nói:

- Điện hạ, ngươi còn dự định hàng phục gã Dịch tiên sinh này sao?

Trong lòng Văn Xương điện hạ biết rõ, nếu chính mình vẫn cố ý muốn hàng phục Chung Nhạc, chỉ sợ sẽ khiến cho Chúc Sư Thần Tộc ly tâm. Lần này Chung Nhạc làm thật sự quá ngoan độc rồi, thay đổi văn lộ Đồ đằng truyền tống trong đại môn truyền tống, nhất cử chôn vùi tính mạng mấy chục vạn Thần Ma vào trong Thái Dương. Lòng dạ quả thật độc ác, kết thành mối thù không đội chung trời với Chúc Sư Thần Tộc.

Hắn quả thật rất thưởng thức Chung Nhạc, nhưng so với đại tộc như Chúc Sư Thần Tộc, trọng lượng của Chung Nhạc liền nhẹ hơn rất nhiều.

- Không chém kẻ này, khó giải mối hận trong lòng ta!

Văn Xương điện hạ lạnh lùng nói.

Lại có thêm mấy tôn Thần Hầu nữa từ trong vầng Thần Nhật kia bay ra. Ngoại trừ bọn họ ra, không có bất kỳ người nào khác chạy thoát. Một chi Hạm đội Thần Ma quy mô khổng lồ, mấy chục vạn Thần Ma, cứ như vậy bị chôn giết trong Thái Dương.

- Tế khởi đại môn truyền tống, kiểm tra văn lộ Đồ đằng!

Văn Xương điện hạ chợt quát một tiếng. Đám Thần Hầu may mắn còn sống sót tế khởi đại môn, tu chỉnh đại môn một phen, diệt trừ Đồ đằng Không Gian phá hoại của Chung Nhạc, đại môn truyền tống rất nhanh đã khôi phục bình thường.

Văn Xương điện hạ lại phát hiệu lệnh, lệnh cho toàn bộ đám Thần Ma may mắn còn sống sót leo lên chiếc Thần hạm duy nhất còn lại, tế khởi đại môn truyền tống, phá không truy sát về phía đám người Chung Nhạc.

Ba Đích vỗ cánh nhanh chóng tiến về phía trước, truy tinh cản nguyệt, tốc độ tuyệt luân. Qua một lúc lâu sau, lúc này mới nhìn thấy một tòa đại môn oanh động xuất hiện. Một chiếc Thần hạm lái ra. Trên Thần hạm, mấy vạn Thần Ma đằng đằng sát khí, có một loại khí thế bi phẫn, đồng tâm nhất trí, sát khí ngập trời.

- Như thế nào chỉ còn lại có một chiếc Thần hạm?

Hi Hòa kinh ngạc không hiểu:

- Những Thần hạm còn lại của Chúc Sư Thần Tộc đâu rồi?

- Dịch Phong, ngươi giết chết mấy chục vạn Thần Ma tộc ta! Thù này hận này, không đội chung trời!

Hai mắt Binh Tổ trống rỗng, đứng trên đầu thuyền, lớn tiếng quát lên:

- Hôm nay bất luận thế nào, ta cũng muốn báo thù cho mấy chục vạn Thần Ma Chúc Sư Thần Tộc ta, bầm thây ngươi thành vạn mảnh!

Đám người Đông A, Hi Hòa kinh hãi vạn phần nhìn về phía Chung Nhạc, trong lòng rung động khó hiểu.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)