← Ch.0787 | Ch.0789 → |
Chung Nhạc tiếp tục ma luyện Tiên Thiên Cấm Quân, lại nhiều lần thượng tấu Tiên Thiên Đế Quân yêu cầu công pháp. Hắn nói công pháp của Cấm Quân thô thiển, mặc dù đã thức tỉnh Thần huyết Phục Hy, nhưng lại không có công pháp thượng thừa.
Có Tử Quang Quân Vương bên cạnh, Tiên Thiên Đế Quân cũng không phải cái gì đều đáp ứng hắn, chỉ cấp cho mấy môn công pháp cấp bậc Tạo Vật Chủ. Chung Nhạc lại đòi nữa, toàn bộ cũng đều bác bỏ.
- Đế Quân, tuyệt đối không để cho đệ tử của ngươi giao lưu lịch lãm với Tiên Thiên Cấm Quân nữa!
Tử Quang Quân Vương khuyên can, nói:
- Gã Dịch Phong này cực kỳ gian trá, có khả năng từ trong công pháp thần thông của các đệ tử Đế Quân, nghiền ngẫm ra công pháp thần thông của Đế Quân. Nếu hắn không có dị tâm thì còn tốt, nếu hắn có dị tâm, vậy thì hậu hoạn vô cùng!
Trong lòng Tiên Thiên Đế Quân khẽ động. Mặc dù mỗi một gã đệ tử đều được hắn truyền thụ thần thông, nhưng cũng đều không đạt được chân truyền. Tiên Thiên Đế Quân truyền thụ thần thông cho mỗi một đệ tử chính mình đều là tàn thiên, sau đó để cho đệ tử tự mình tìm hiểu, tự lĩnh ngộ ra công pháp thích hợp với chính mình. Bất quá, đệ tử của hắn đông đảo, nhiều tới mấy trăm vạn. Nhiều đệ tử như vậy, truyền thụ đạt được có thể bao quát toàn bộ công pháp thần thông của hắn rồi.
Mấy ngày nay, đệ tử của hắn giao thủ với Tiên Thiên Cấm Quân Phục Hy nhiều tới mấy vạn người, thậm chí còn có không ít Thiên Thần cũng chạy tới chỗ Tiên Thiên Cấm Quân của Chung Nhạc, giao thủ với đám Thần Minh Phục Hy kia, chỉ điểm đám Phục Hy này tu luyện, ai nấy cũng đều có thu hoạch. Nếu để tình hình này tiếp tục đi xuống, nói không chừng công pháp thần thông của Tiên Thiên Đế Quân sẽ không còn bí mật nữa.
Tiên Thiên Đế Quân lập tức hạ cấm lệnh, lệnh cho các đệ tử của Tiên Thiên Cung không được giao thủ với Tiên Thiên Cấm Quân nữa. Lệnh cấm vừa ra, Tiên Thiên Cấm Quân liền lặng lặng lẽ lẽ. Cho dù các đệ tử của Đế Quân chạy tới, cũng không phải giao thủ, mà là cùng bọn họ ăn uống ca xướng, nói chút phong hoa tuyết nguyệt.
- Lão hồ ly Tử Quang Quân Vương này nhiều lần làm hư chuyện của ta!
Chung Nhạc không thể làm gì, chỉ đành nói với Viêm Hoàng:
- Ta thôi diễn đại đạo thần thông của Tiên Thiên Đế Quân, hiện tại chỉ vừa mới có chút đầu mối, đã bị hắn khám phá mất rồi!
Mục đích của hắn quả thật không tinh khiết, mấy ngày nay cũng tuyệt không chỉ lo huấn luyện tám ngàn Phục Hy, đồng dạng cũng mượn tám ngàn Phục Hy giao thủ với đệ tử Đế Quân, nghiền ngẫm công pháp thần thông của Tiên Thiên Đế Quân.
Sở học sở ngộ của Tiên Thiên Đế Quân bác đại tinh thâm, từ trên người những đệ tử này có thể thấy được manh mối. Cứ tiếp tục như vậy, với năng lực thôi diễn cường đại của hắn, tất nhiên sẽ có thể rõ như lòng bàn tay một thân bản lĩnh của Tiên Thiên Đế Quân. Đợi tới tương lai, đây cũng là tiền vốn để đối phó Tiên Thiên Đế Quân. Không nghĩ tới lại bị Tử Quang Quân Vương nhìn thấu mưu kế.
Viêm Hoàng nói:
- Tử Quang từ trước tới nay túc trí đa mưu. Hắn đối với Đế Quân vô cùng trung thành tận tâm. Mưu kế của ngươi nghĩ muốn giấu diếm hắn, cũng không dễ dàng như vậy!
- Không trừ Tử Quang, ta khó có thể đối phó Tiên Thiên Đế Quân!
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, thử dò xét hỏi:
- Y Kỳ, ngươi có biện pháp đối phó Tử Quang hay không?
Viêm Hoàng nhất thời trầm mặc.
Chung Nhạc biết rõ tình cảm hai người bọn hắn thâm hậu. Bảo Tử Quang đối phó Viêm Hoàng, Tử Quang không làm được, bảo Viêm Hoàng đối phó Tử Quang, Viêm Hoàng cũng sẽ không đáp ứng, chỉ có thể tạm thời thả xuống chuyện này. Bọn họ thâm giao từ thuở nhỏ, mặc dù không phải là đồng tộc, nhưng cảm tình còn hơn cả huynh đệ ruột thịt.
- Tám ngàn Phục Hy nhất định phải lịch lãm! Không qua lịch lãm mà chỉ vùi đầu khổ tu, vĩnh viễn sẽ không tu thành đại thần thông! Sẽ không có thành tựu quá cao!
Chung Nhạc lại nghĩ kế, thượng tấu Tiên Thiên Đế Quân, nói:
- Nhân Tộc suy thoái, trong Chư Thiên Nhân Tộc không có bảo vật gì, cũng không đủ địa phương để lịch luyện, không thể đề thăng tu vi của bọn họ. Xin hỏi Bệ hạ có Linh sơn Bí cảnh, Thánh địa Bảo tự gì, có nguy hiểm nhưng cũng không quá mức nguy hiểm, để cho những Phục Hy này lịch lãm hay không?
Tiên Thiên Đế Quân lại hỏi Tử Quang Quân Vương. Tử Quang Quân Vương nói:
- Hắn dự định mượn tài nguyên của Bệ hạ luyện binh cho chính mình! Có thể không cho hắn, để bản thân hắn tự tìm kiếm cơ duyên đi!
Tiên Thiên Đế Quân lắc đầu, nói:
- Tử Quang, ngươi quá hẹp hòi rồi! Tiên Thiên Cấm Quân là Cấm Quân của ta, nếu cái này cũng không cho, cái kia cũng không cho, làm sao luyện ra một chi hổ lang chi sư đây? Làm sao khiến cho những Phục Hy này giúp ta chinh chiến Nam Bắc?
Tử Quang Quân Vương lui lại một bước, nói:
- Trong Chư Thiên của Đế Quân, cơ duyên chia làm Nhất đẳng, Nhị đẳng, Tam đẳng. Cơ duyên Nhất đẳng dành cho đệ tử của Đế Quân, bồi dưỡng thân tín. Cơ duyên Nhị đẳng, Tam đẳng dành cho các thần tử có công. Chỉ có thể cho hắn cơ duyên Tam đẳng trong Chư Thiên Tam đẳng!
- Tử Quang, làm vậy vẫn là quá hẹp hòi, chỉ sợ sẽ khiến cho Dịch khanh hàn tâm!
Tiên Thiên Đế Quân hạ chiếu, để cho Tiên Thiên Cấm Quân tiến vào Chư Thiên Nhị đẳng trong Tiên Thiên Cung, mở ra Bí cảnh Nhị đẳng.
Cơ duyên Nhị đẳng trong Chư Thiên Nhị đẳng bao hàm thiên tài địa bảo, cảm ngộ của Tạo Vật Chủ, thế giới Địa Ngục Luân Hồi, nhưng không có cơ duyên mở ra Huyết Mạch Luân. Luận phẩm giai, so với Cổ địa vực Thần Tàng còn thua kém một chút, so với Thiên Nguyên Luân Hồi Kính cũng thua kém một bậc.
- Lại là Tử Quang Quân Vương làm hư chuyện của ta!
Chung Nhạc để cho Phục Hy dưới trướng chính mình tiến vào Chư Thiên Nhị đẳng của Tiên Thiên Cung, chỉ để lại chín vị Thủ lĩnh Cấm Quân bọn Xích Tùng, Binh Nhung, Thu Y... dâng tấu Tiên Thiên Đế Quân, nói:
- Chín vị Thủ lĩnh Phục Hy đã mở ra Huyết Mạch Luân, cơ duyên Bí cảnh Nhị đẳng đối với bọn họ vô dụng! Còn xin Bệ hạ ban thưởng cơ duyên khác!
Lần này Tiên Thiên Đế Quân cũng không hỏi ý kiến Tử Quang Quân Vương, trực tiếp cho phép đám người Xích Tùng, Binh Nhung tiến vào Chư Thiên Nhất đẳng, cùng với đệ tử của hắn lịch lãm. Tử Quang Quân Vương nghe được việc này, vội vàng chạy tới gặp Tiên Thiên Đế Quân, nói:
- Đế Quân, Phục Hy là ngoại tộc, sao có thể ban cho bọn họ cơ duyên Nhất đẳng?
Tiên Thiên Đế Quân mỉm cười, nói:
- Chín người này là Thủ lĩnh của Tiên Thiên Cấm Quân, nhất định phải dốc lực bồi dưỡng. Nếu không cấp cho bọn họ tài nguyên thượng hạng, trong lòng bọn họ tất nhiên sẽ oán ta hẹp hòi, xuất lực không xuất mạng!
Tử Quang Quân Vương dậm chân nói:
- Dịch gian thần thủ đoạn rất nhiều, ta sợ mặc dù Đế Quân cấp cho đám Phục Hy này chỗ tốt, bọn họ cũng sẽ không bán mạng cho Đế Quân!
- Ta chỉ cần vững vàng chưởng khống Dịch Phong là được! Chỉ cần cừu gia của hắn một ngày không trừ, hắn sẽ không thể không dựa vào ta, không dám phản loạn!
Tiên Thiên Đế Quân thản nhiên nói:
- Huống chi, nếu ta đăng lâm Đế vị, chưởng khống thiên hạ, hắn lại càng không có tiền vốn và khả năng phản loạn rồi!
Tử Quang Quân Vương chỉ đành bỏ qua, tự mình chạy tới Nhân Hoàng Điện. Chung Nhạc đang nghị sự với Viêm Hoàng, Tử Quang Quân Vương một hơi xông vào. Chung Nhạc và Viêm Hoàng vội vàng đứng lên. Viêm Hoàng mỉm cười, hỏi:
- Tử Quang, ngươi như thế nào có thời gian tới chơi như vậy?
Tử Quang Quân Vương chắp tay hành lễ, ra oai phủ đầu, khí thế hung hăng nói:
- Tới nhìn một chút gian nịnh chi thần!
Chung Nhạc có chút kinh ngạc, hỏi:
- Gian thần ở đâu?
*****
Ánh mắt Tử Quang Quân Vương rơi xuống trên người hắn, cười lạnh một tiếng, nói:
- Cần gì biết rõ lại còn hỏi?
Chung Nhạc khẽ mỉm cười, mời hắn ngồi xuống, bình thản nói:
- Tử Quang hiền đệ... Ta gọi ngươi một tiếng hiền đệ cũng không tính là mạo phạm a? Tử Quang hiền đệ, ngươi thông minh thông tuệ, có thể giảng giải cho ta một chút hay không, ta gian ở chỗ nào?
Tử Quang Quân Vương ngồi xuống, ánh mắt rơi xuống trên người hắn, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đế Quân cầu lão gia ân chuẩn, giải phong huyết mạch Phục Hy cho Nhân Tộc của Tiên Thiên Cấm Quân, ngươi cũng là Nhân Tộc, sao lại không giải phong?
Chung Nhạc còn chưa trả lời, Tử Quang Quân Vương lại cười lạnh một tiếng, nói:
- Đế Quân cấp cho Tiên Thiên Cấm Quân cơ duyên Chư Thiên Nhất đẳng Chư Thiên Nhị đẳng, tất cả Tiên Thiên Cấm Quân đều đã đi, sao ngươi lại không đi? Ngươi chưởng quản Tiên Thiên Cấm Quân, thống soái tám ngàn Phục Hy, lại hoàn toàn không có sở cầu, không phải là đại trung thì chính là đại gian!
Viêm Hoàng ở một bên mỉm cười, nói:
- Dịch Phong Đại Thống lĩnh trung tâm không hai lòng...
Tử Quang Quân Vương xùy một tiếng, cười lạnh nói:
- Ai có thể không có chút tính toán nhỏ nhặt? Ngay cả ta cũng có! Ta phụ tá Đế Quân, chính là vì muốn thi triển một thân sở học, chính là vì muốn làm rạng rỡ tổ tông, chính là vì muốn vợ đẹp con ngoan. Hắn cái gì cũng không muốn, thậm chí ngay cả huyết mạch Phục Hy cũng không giải phong. Một kẻ không hề sở dục, không hề sở cầu, thường thường là đại gian đại ác!
- Thì ra là thế!
Chung Nhạc lạnh nhạt nói:
- Vì những chuyện này mà Tử Quang hiền đệ hoài nghi hành vi của ta sao? Tử Quang hiền đệ, ngươi cho rằng ta mở ra huyết mạch Phục Hy, đợi tới thời điểm Bệ hạ đăng cơ trở thành Thiên Đế, ta còn có thể sống sót sao?
Tử Quang Quân Vương nhất thời ngẩn ra. Chung Nhạc tiếp tục nói:
- Những người hôm nay mở ra huyết mạch Phục Hy, đợi tới lúc Bệ hạ đăng cơ, toàn bộ cũng sẽ tan thành mây khói! Cho dù là có công lao bằng trời cũng khó thoát khỏi cái chết, chỉ có thể làm quỷ chết oan. Tử Quang hiền đệ, ngươi cho rằng giết chết bọn họ sẽ là kẻ nào?
Trong lòng Tử Quang Quân Vương nghiêm nghị, thấp giọng nói:
- Tất nhiên là Đế Quân...
- Phục Hy có sự uy hiếp cực lớn! Chim chết rồi, cung sẽ bị bẻ, huống chi là Phục Hy? Cho nên ta không giải khai phong ấn huyết mạch, sẽ còn có sinh cơ, nếu ta giải khai, khi đó Bệ hạ tất nhiên sẽ giết ta! Về phần không hề sở dục, không hề sở cầu...
Chung Nhạc nở nụ cười ngạo nghễ, tự phụ vạn phần nói:
- Kiếp trước ta chính là Tiên Thiên Thần, chỉ là Chư Thiên Nhất đẳng, cơ duyên Nhất đẳng, còn không đặt vào trong mắt của ta! Kiếp trước ta cũng lưu lại cho chính mình không ít chỗ tốt, còn có thể đặt vào mắt một chút cơ duyên Nhất đẳng sao?
Sắc mặt Tử Quang Quân Vương thoáng hòa hoãn trở lại, nói:
- Ngươi đã biết rõ huyết mạch Phục Hy cực kỳ nguy hiểm, lại hết lần này tới lần khác tranh giành chỗ tốt cho Phục Hy dưới trướng chính mình, lớn mạnh thực lực của Phục Hy, lòng dạ khó lường!
Chung Nhạc nhất thời yên lặng, mỉm cười nói:
- Là Bệ hạ tự mình quyết định giải phong huyết mạch Phục Hy của tám ngàn Thần Nhân này, không quan hệ gì với ta! Bệ hạ để cho ta chưởng quân, tương lai giúp hắn khai cương mở đất, chém giết địch thủ. Để ta mang theo một đám Phục Hy cái gì cũng không biết, làm sao giết địch mở đất? Làm sao trở thành Tiên Thiên Cấm Quân? Cho dù ta không yêu cầu chỗ tốt, Bệ hạ cũng sẽ chủ động cấp cho ta!
Tử Quang Quân Vương nhất thời ngạc nhiên, suy nghĩ một chút, quả thật là đạo lý này. Dù sao giải phong huyết mạch Phục Hy cũng là một tay Tiên Thiên Đế Quân đốc thúc, chính vì muốn mượn chiến lực của Phục Hy thị, chiếm thượng phong trong trận chiến tranh đoạt Đế vị này, quả thật không quan hệ gì với Chung Nhạc.
Sau một lúc lâu, Tử Quang Quân Vương mới nói:
- Ngươi gọi Đế Quân là Bệ hạ, đây là cử chỉ a dua thúc ngựa của gian nịnh chi thần, không phải là hành vi của thần tử cương trực công chính!
- Như vậy chính là gian thần sao?
Ngữ khí Chung Nhạc có chút không vui, hỏi:
- Tử Quang hiền đệ, ở trước mặt Bệ hạ nói xấu ta, âm thầm phỉ báng ta, có phải là gian thần hay không?
Sắc mặt Tử Quang Quân Vương khẽ biến. Chung Nhạc lại tiếp tục hỏi:
- Không để ý tới tâm ý của Bệ hạ, làm ra những âm mưu quỷ kế, ám toán thần tử có công, có phải là gian thần hay không? Ngăn cản Bệ hạ lớn mạnh thực lực của Tiên Thiên Cấm Quân, có phải là gian thần hay không?
Tử Quang Quân Vương á khẩu không trả lời được, hồi lâu nói không ra lời. Viêm Hoàng mỉm cười, nói:
- Hai vị đều nói bớt đi một câu a! Mọi người hòa hòa khí khí chẳng phải tốt hơn sao?
Tử Quang Quân Vương thở dài một tiếng, đứng dậy cáo từ:
- Sau này Tử Quang sẽ không lại can thiệp chuyện của Dịch tiên sinh nữa!
Viêm Hoàng liền vội vàng đứng lên đưa tiễn. Đi tới ngoài Nhân Hoàng Điện, Viêm Hoàng mỉm cười, hỏi:
- Tử Quang, ngươi còn cho rằng Dịch Phong là gian thần sao?
Tử Quang Quân Vương gật đầu, nói:
- Mặc dù ta bị hắn nói tới không thể phản bác, nhưng ta vẫn biết rõ hắn là hạng người đại gian đại ác!
Viêm Hoàng nghi hoặc không hiểu. Tử Quang Quân Vương nói:
- Sự đại gian đại ác của hắn là giấu trong nội tâm, giấu giữa lòng người, cũng không lộ ra ngoài, nhưng không thể gạt được ta. Là trung hay gian, ta vừa liếc mắt liền nhìn ra. Thế gian này làm gì có Tiên Thiên Thần nào vừa bắt đầu liền trung thành như một, thần phục dưới trướng một tôn Tiên Thiên Thần khác? Cho dù là Tiên Thiên Thần chuyển thế, cũng sẽ tự cho mình là cực cao. Hắn đối với Bệ hạ càng thần phục, ta liền biết rõ hắn càng dụng tâm hiểm ác!
Viêm Hoàng có chút rợn cả tóc gáy, không khỏi vừa bội phục lại vừa sợ hãi đối với trí tuệ của Tử Quang Quân Vương. Tử Quang Quân Vương mỉm cười, nói:
- Cũng may là ta có thủ đoạn đối phó hắn! Tương lai nếu hắn phản bội Đế Quân, ta sẽ khiến cho hắn chết ngay lập tức!
Dứt lời liền khom người cáo từ.
Viêm Hoàng quay trở lại Nhân Hoàng Điện, nói lại chuyện này cho Chung Nhạc nghe. Chung Nhạc khẽ nhíu mày:
- Có thủ đoạn khiến cho ta chết ngay lập tức? Rốt cuộc là thủ đoạn gì...
Sắc mặt hắn đột nhiên kịch biến, nghĩ tới điểm mấu chốt.
← Ch. 0787 | Ch. 0789 → |