← Ch.0822 | Ch.0824 → |
- Ngươi cũng biết Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh?
Phong Thanh Vũ sắc mặt biến đổi, đao kiếm chạm nhau, một tiếng động lớn vang lên, Phong Thanh Vũ hự một tiếng loạng choạng lùi về sau, cảm nhận được bạo phát lực khủng bố của Chung Nhạc. Tiên Thiên Thần Thể của Chung Nhạc còn cường hãn hơn Phục Hy chi thân của hắn!
Phong Thanh Vũ bước chân hỗn loạn, đột nhiên quanh người bay ra vô số đồ đằng văn, thân hình bỗng nhiên biến mất. Ngay vào khoảnh khắc hắn biến mất, vô số đao quang từ sau bắn tới, Thần Ma Thái Cực Đồ xoay chuyển nhấn chìm nơi hắn vừa đứng.
Cùng lúc khi hắn biến mất Chung Nhạc cũng biến mất, ngay sau đó hai người gần như đồng thời xuất hiện. Vảy rồng Tiên Thiên của Phong Thanh Vũ bay quanh người, những tấm vảy rồng giống như những tấm gương sáng chiếu rọi.
Phía sau hắn, vô số đao quang xuất hiện, là Trảm Đạo thần thông mà hai thanh thần đao của Chung Nhạc biến thành cũng truyền tống tới, uy năng Trảm Đạo mạnh mẽ!
Keng keng keng!
Những tiếng bạo kích dày đặc vọng lại, vảy rồng Tiên Thiên chặn đao quang của Trảm Đạo, Chung Nhạc đầu người thân rắn, tay cầm Tiên Thiên thần đao xông tới, khí tức bạo tăng!
Mấy người bọn Lục Vọng Tương Tôn Công đều đã từng thấy Cửu Bộ Phá Thiên Canh của hắn, biết Cửu Bộ Phá Thiên Canh dùng lùi làm tiến, nhưng họ không biết một cách dùng khác của nó, chính là chủ động xuất kích, dùng chín bước tụ thế, khí tức đạt tới cao độ chót vót, khí thế đạt tới cực điểm của bá đạo.
Giờ hắn hiện ra Phục Hy chân thân, không có hai chân, dùng long hình uốn lượn làm bước, long hình bách biến, nhất du nhất trùng thiên, dùng thế của long hình tụ thế còn mãnh liệt hơn bộ pháp!
Phong Thanh Vũ lại biến sắc, không thể lùi nữa, phía sau là Trảm Đạo đang tấn công, nếu tiến có thể khiến Chung Nhạc không thể bước ra chín bước, nhưng hắn cũng phải đỡ đao thế của Chung Nhạc.
Tiên Thiên thần đao của Chung Nhạc không hề thua kém Tiên Thiên Long Lân Kiếm của hắn, lại nặng hơn Tiên Thiên Long Lân Kiếm, đỡ Tiên Thiên thần đao của Chung Nhạc rất bất lợi cho hắn.
Hơn nữa trong cơ thể Chung Nhạc giống như có cái lò lửa đang hừng hực cháy. Liệt diệm của cái lò đó nóng bỏng như vầng thái dương, phát huy Tiên Thiên Thần Thể tới cực điểm!
Tuy hắn không đánh thức hoàn toàn Phục Hy thần huyết, nhưng lại luyện thành Tiên Thiên Chân Hồn, Tiên Thiên Nguyên Thần chân chính, về sức mạnh hơn hẳn Phong Thanh Vũ.
Đây là sức mạnh thuần túy, nhất lực áp chế, hắn không thể không tránh.
Quanh người Phong Thanh Vũ là vô số đồ đằng văn, thân hình bỗng nhiên biến mất, cùng lúc đó Chung Nhạc cũng biến mất. Khi hai người cùng xuất hiện lại thì Chung Nhạc đã tới được trùng thiên thứ năm, khí thế càng thêm đáng sợ..
Hai người lướt đi trong tinh vân, đột nhiên biến mất đột nhiên xuất hiện, khiến người khác nhìn cũng hoa mắt, dần dần hai người vào sâu trong tinh vân.
Đám tinh vân này càng ngày càng lớn, phạm vi bao phủ ngày một rộng, khoảng cách giữa các ngôi sao ngày một xa. Những vì sao kia phình to lên, nhỏ thì trăm nghìn dặm, lớn thì phải chục vạn dặm.
Họ cứ biến mất rồi xuất hiện hết lần này tới lần khác, mỗi lần xuất hiện đều gây nên tràng âm thanh va đập dày đặc, khiến cho tinh vân chấn động càng thêm hỗn loạn.
Đột nhiên Phong Thanh Vũ chui vào một vầng thái dương, biến thành Kim Ô ba chân giang cánh bay, muốn thoát khỏi đao thế của Chung Nhạc. Lúc này Chung Nhạc đã bay tới tầng trùng thiên thứ tám, sắp hình thành trùng thiên thứ chín. Khí thế chấn động, thậm chí khiến năng lượng trong vầng mặt trời đó cũng điên cuồng xoay chuyển theo, tràn về phía Tiên Thiên Thần Đao của hắn.
- Tầng trùng thiên thứ chín là một chiêu tất sát? Ngươi không thể tới cửu trùng thiên đâu!
Phong Thanh Vũ đột nhiên dừng lại, đột nhiên tấn công chính diện khi cửu trùng thiên của Chung Nhạc sắp hình thành!
Tiên Thiên Long Lân Kiếm trong tay hắn biến mất, biến thành vô số tấm vảy rồng Tiên Thiên, giống như vô số tấm gương sáng chiếu rọi.
- Ngươi có biết tuyệt học Ấn Thương Đế của Thiên Đế Phục Hy thứ mười không?
Khí tức Phong Thanh Vũ bùng nổ, đột nhiên há mồm nhổ ra Tiên Thiên Thần Cốt nối từ xương sọ tới đuôi. Bộ long cốt xuất hiện, hắn cầm lấy rung lên, biến thành một thanh long thương!
Vô số vảy rồng phản chiếu ánh nắng, biến năng lượng trong mặt trời biến thành ánh sáng chiếu lên Tiên Thiên Long Cốt Thương. Cây long thương xuất hiện máu thịt, giống như dùng năng lượng thuần túy biến thành thân thể của Tiên Thiên Thần Long sống dậy vậy!
Chung Nhạc dừng bước ở bát trùng thiên, Tiên Thiên thần đao và Tiên Thiên Long Cốt Thương chạm nhau. Bên trong vầng thái dương mới xuất hiện kia lập tức rung chuyển ác liệt. Bề mặt mặt trời bùng nổ, lửa lớn trăm vạn dặm bắn ra từ trong vầng mặt trời, giống như biến thành một con phượng hoàng khổng lồ lao vào vũ trụ.
- Xem ra ngươi không biết tuyệt học Ấn Thương Đế?
Phong Thanh Vũ đỡ một đao của Chung Nhạc, lùi về sau mấy bước, loại bỏ uy năng từ Tiên Thiên Thần Đao, cười ha hả:
- Thiên Đế thứ mười của Phục Hy thị là một nữ tử, trấn áp thiên đế, lực khắc quần hùng, môn tuyệt học này dùng thiên làm ấn, cốt làm thương, xương sống làm thiên trụ, chống cả thiên địa, vì thế dùng công pháp của mình làm tên, có tên Ấn Thương. Môn tuyệt học này được gọi là Ấn Thương Phục Hy Huyền Công! Nực cười, thân là Phục Hy thị mà ngay tuyệt học của chủng tộc mình ngươi cũng không biết, mà nó lại được thi triển trong tay ta!
Chung Nhạc vẻ mặt lặng như nước, đúng là hắn không biết Ấn Thương Phục Hy Huyền Công, Tân Hỏa cũng không biết. Kiến thức của Tân Hỏa chỉ có truyền thừa của chín triều Phục Hy thị, còn công pháp của các Thiên Đế Phục Hy thị sau đó thì hắn không biết chút gì.
Cây Tiên Thiên Long Cốt Thương này biến hóa khôn lường dưới sự điều khiển của Phong Thanh Vũ, xuất quỷ nhập thần, từ bốn phương tám hướng đâm tới, ẩn chứa thần long chi uy, lại có vảy rồng Tiên Thiên mượn uy lực của thiên địa, vảy rồng Tiên Thiên lơ lửng trong vầng thái dường, không ngừng chiếu năng lượng của mặt trời lên long thương.
Phong Thanh Vũ càng đánh càng mạnh, Chung Nhạc thì chuyển sang phòng thủ, ba thanh thần đao bay lượn chặn công kích của long thương. Phong Thanh Vũ cười:
- Chắc chắn ngươi rất thèm thuồng môn Ấn Thương Phục Hy Huyền Công này. Thật ra ngươi biết cũng chẳng sao. Ấn Thương Phục Hy Huyền Công dù sao cũng là công pháp tiền triều, không trải qua thời đại Lục Đạo, thiếu mất kiến giải về Lục Đại Luân Hồi, môn công pháp này đã bị phá, cũng chỉ có vậy thôi.
Chung Nhạc sắc mặt không hề thay đổi, đứng yên trong vầng mặt trời kia mặc cho công thế của Phong Thanh Vũ ác liệt thế nào cũng không thể phá vỡ Thần Ma Thái Cực Đồ của Chung Nhạc.
Đột nhiên Phong Thanh Vũ há mồm nuốt long thương, thân người lùi về sau, các sợi gân lớn từ trong cơ thể bay ra, tạo thành một cây đàn lớn.
Phong Thanh Vũ ôm đàn, cười:
- Ngươi đúng là rất mạnh, có thể đỡ được Ấn Thương Phục Hy Huyền Công của ta, nhưng ngươi có biết Phục Hy Cầm không? Hạo Dịch Cầm của Hạo Dịch Đế, ta cũng biết!
Tiếng đàn tang tang vọng lại, Chung Nhạc bỗng nhiên biến mất, tiếng đàn cắt tới, cắt không gian Chung Nhạc vừa đứng thành từng mảnh.
Hạo Dịch Cầm từ trong hư không bay ra, Chung Nhạc xuất hiện bên cạnh Phong Thanh Vũ, cầm âm cũng từ trong hư không tới phía sau hắn.
*****
Phong Thanh Vũ vung tay áo, Hạo Dịch Cầm bay lên, xoay tròn trên đỉnh đầu hắn, âm luật biến hóa liên tục vọng tới tấn công Chung Nhạc.
Ống tay áo của Phong Thanh Vũ bay phần phần, cũng thi triển một môn tuyệt học khác, hắn cười:
- Giết Phục Hy là việc ta thành thạo nhất. Tuyệt học của các đời Thiên Đế Địa Hoàng Phục Hy thị, ta cũng biết mười bảy loại, còn những dã tính Phục Hy như các ngươi thì cùng lắm học được một hai loại. Trong mắt ta chỉ yếu ớt như trẻ con mà thôi. Hơn nữa tuyệt học của Phục Hy thị có khiếm khuyết, thiếu Lục Đại Luân Hồi, các ngươi thi triển bất cứ loại nào thì trong mắt ta cũng có sơ hở!
Thân pháp của hắn biến hóa, giống như rồng bay rắn lượn, biến hóa to nhỏ không thể nắm bắt. Bất cứ công thế nào của Chung Nhạc cũng không trúng được người hắn. Phong Thanh Vũ nhàn nhã nói:
- Đây là tuyệt học của Thiên Đế Phục Hy đời thứ hai mươi hai Thái Hà Đế, sở trường là biến hóa thân pháp, được xưng tụng là "hư không bất phá, thái hà trường lưu". Thái hà ở đây chính là "Thái Xà", là Tiên Thiên Thần Xà, vũ trụ thần mẫu, Hoa Tư chi tổ. Ngươi cũng không biết, có phải ngươi thấy rất bất lực không?
Huyền công của hắn lại biến đổi, lại thi triển ra một loại tuyệt học đế cấp khác, đại khai đại hợp, có xu hướng khai thiên lập địa, lấy cứng chọi cứng với Chung Nhạc. Sóng dư từ thần thông của hai người khiến bề mặt vầng mặt trời này không bừng phát nổ. Nhật Diệu giống như những cây thương lớn đâm xuyên mặt trời, giống những con giao long xung phá bầu trời, giống như đao rìu chém lên bầu trời, vô cùng đáng sợ, vô cùng ác liệt!
- Môn tuyệt học này là của Thiên Đế thứ mười bảy của Phục Hy thị, Bằng Hà Đế. Bằng Hà Đế nổi danh với tu vi hùng hồn, tuyệt học của hắn chính là bá đạo như vậy!
Phong Thanh Vũ cười ha hả, thần thông lại biến đổi, biến thành Thiếu Hạo Chung, tiếng chuông chấn động, hắn cười:
- Thiếu Hạo Chung của Thiếu Hạo Đế tấn công thính giác, được gọi là chiếc chuông cảnh tỉnh thế gian!
- Tượng Đoàn Cổ của Tượng Đoàn Đế được xưng tụng là "diệt thế ma âm"!
- Tam Thập Tam Trùng Đại Diệu Thiên Kinh của Đại Diệu Đế được gọi là tuyệt học cương mãnh bá đạo nhất!
...
Phong Thanh Vũ giống như khổng tước, chuyển đổi công pháp liên tục, khoe khoang những tuyệt học của Phục Hy hắn biết với Chung Nhạc. Mười bảy môn tuyệt học đế cấp của Phục Hy thị, hơn nửa là Tân Hỏa cũng chưa từng thấy hay nghe về nó. Đó là những tuyệt học mà Phục Hy thị khai sáng sau khi Tân Hỏa chìm vào giấc ngủ sâu. Là kết tinh trí tuệ của các đời Thiên Đế Phục Hy thị thống tri thời đại Địa Kỷ.
Và giờ rơi vào tay ngoại tộc chuyển thế vào Phục Hy thị, và hắn dùng để đối phó Phục Hy!
- Ta có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của ngươi, cảm nhận được sự phẫn nộ, sự bất lực từ ngươi!
Công thế của Phong Thanh Vũ như cuồng phong vũ bão, các loại tuyệt học biến hóa, công phá Thần Ma Thái Cực Đồ của Chung Nhạc khiến Chung Nhạc ngày một nhiều vết thương. Phong Thanh Vũ cười:
- Ta từng thấy sự tuyệt vọng, phẫn nộ và sự bất lực trước khi chết của những Phục Hy đã chết dưới tay ta. Nhưng số ngươi vẫn tốt hơn họ, vì ta sẽ không giết ngươi, ta chỉ bắt ngươi, ngươi hà tất phải phản kháng? Ngươi nên thấy may mắn mới phải.
- Nhạc tiểu tử, để ta!
Tân Hỏa nộ hỏa xung thiên, hắn nổi giận lôi đình trong thức hải của Chung Nhạc:
- Để ta, để ta giết chết tiểu tử này!
- Không cần!
Chung Nhạc sắc mặt vẫn bình tĩnh, một đạo kiếm quang xẹt qua mặt hắn để lại một vết máu.
Tân Hỏa phẫn nộ:
- Ta tinh thông mọi tuyệt học Toại Hoàng của thời kỳ Hỏa Kỷ. Chắc chắn tên tiểu tử này không biết tuyệt học của Toại Hoàng, chắc chắn có thể giết hắn!
- Ta đã nói không cần là không cần!
Chung Nhạc đột nhiên gầm lớn, há mồm thật lớn, vầng mặt trời đột nhiên bắt đầu vỡ ra, chui vào mồm Chung Nhạc.
Phong Thanh Vũ chấn kinh, thấy Chung Nhạc nuốt mặt trời, nuốt vầng mặt trời đang phình to điên cuồng. Vầng mặt trời dừng biến to, rồi nhanh chóng nhỏ lại.
Phong Thanh Vũ kinh hãi, vội lùi về sau:
- Đây là huyền công tuyệt học của triều Phục Hy nào?
Chung Nhạc mặt biến dạng, một hơi nuốt một phần mười vầng mặt trời, vung Tiên Thiên Thần Đao lên chém một nhát!
Thảm liệt!
Một đao vô cùng thảm liệt!
Một phần mười năng lượng mặt trời mà hắn nuốt khiến thiên lô trong bụng hắn cũng không chịu nổi, nhục thân bắt đầu phát nổ, toàn thân máu me be bét!
Quanh người Phong Thanh Vũ bay ra vô số đồ đằng văn, thi triển Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, thân hình biến mất, định nhảy ra khỏi phạm vi của đao ý.
Nhưng lúc này sáu quầng sáng sau đầu Chung Nhạc xoay chuyển, không ngừng mở rộng, bên trong đều là đồ đằng văn của Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, nháy mắt đã tạo nên hệ thống không gian Đại Lục Đại Luân Hồi.
Phong Thanh Vũ vừa bỏ chạy thì đã bị gắn chặt trong Lục Đại Luân Hồi, hắn kêu lên thất thanh:
- Ngươi dùng Lục Đại Luân Hồi bổ khuyết cho Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh?
Chung Nhạc chém đao xuống, một cái đầu bay lên.
Phong Thanh Vũ bị chém bay đầu, cảm thấy nhục thân của mình bị cắt đứt, nguyên thần bị cắt đứt, không thể nối liền lại, không thể trùng sinh, ánh mắt không khỏi lộ ra sự kinh hoảng.
Đây là thần thông cường đại ẩn chứa trong đao quang của Chung Nhạc, trực tiếp tách rời đầu và thân hắn, phong ấn vết thương của hắn lại!
← Ch. 0822 | Ch. 0824 → |