Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0834

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0834: Tiên Thiên Thánh Địa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Nương nương, cường giả Hạo Anh thị sắp tới, chúng ta phải làm sao để thoát thân?

Phong Vô Kỵ gấp gáp hỏi.

- Lần này cần phải mượn dùng thân phận của sư tôn ngươi rồi!

Thiên Ti nương nương đứng yên tại chỗ, không tiếp tục nỗ lực phá giải trận pháp nữa, chỉ cười tủm tỉm, nói:

- Hạo Anh thị biết được thân phận của sư tôn ngươi, sẽ không dám đụng tới ngươi và ta. Về phần vì sao chúng ta lại xông vào nơi này, cứ nói là chúng ta bị Phục Bảo Sơ bắt giữ, kéo vào nơi này. Phục Bảo Sơ hung ác gian xảo, lạm sát kẻ vô tội, hiếp bức chúng ta!

Khóe mắt Phong Vô Kỵ không ngừng nhảy lên. Nếu hắn thật sự nói như thế, vậy Phục Hy thị Thế Ngoại Chi Địa còn có thể để cho hắn tiến vào Thế Ngoại Chi Địa, mở ra phong ấn của Thần huyết Phục Hy trong cơ thể nữa sao?

- Hiện tại chúng ta đã không đi kịp nữa rồi, nếu Vô Kỵ tiên sinh có kế sách gì càng tốt hơn, không ngại cứ việc nói thẳng!

Thiên Ti nương nương mỉm cười, nhàn nhạt nói.

Sắc mặt Phong Vô Kỵ trầm xuống. Hắn quả thật không có kế sách nào càng tốt hơn, chỉ có mang ra thân phận của Đồ Úc mới có thể tránh khỏi tràng kiếp nạn này.

- Nữ tử này quỷ kế đa đoan, tuyệt đối không thua kém Chung Sơn thị! Trước đây ta đã xem nhẹ nàng rồi!

Phong Vô Kỵ ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy thiên địa không ngừng xao động. Mấy tôn Tạo Vật Chủ Hạo Anh thị vây quanh một tôn Đế Quân tới đây, lập tức cất cao giọng nói:

- Các vị tiền bối Hạo Anh thị, tại hạ là đệ tử của Tiên Thiên Thần Đồ Úc, Hiếu Vô Kỵ! Ta bị gian tà bắt giữ, ép phải vào nơi này, kính xin các vị tiền bối Hạo Anh thị cứu giúp!

- Tiên Thiên Thần Đồ Úc?

Trong lòng tôn Đế Quân Hạo Anh thị kia nghiêm nghị, lạnh nhạt nói:

- Các ngươi chờ một chút!

Tôn Đế Quân này phân phó hai bên, nói:

- Mời Hạo Anh Đại Đế sống lại!

Mấy tôn Tạo Vật Chủ kia nhất tề hướng về phía Đế lăng triều bái, cầu chúc. Đột nhiên, sâu bên trong Đế lăng chợt có một đại thủ tím đen cứng ngắc vươn ra, soạt một tiếng thọc vào bên trong một tòa sát trận. Phục Bảo Sơ đang điên cuồng chống đỡ tòa sát trận này, lại bị đại thủ tím đen cứng ngắc này chụp lấy khuôn mặt. Ba ngón tay tím đen cứng ngắc cắm vào trong ba con mắt của hắn, hai ngón tay đâm thủng màng tai, nhẹ nhàng chụp một cái, lôi vào chỗ sâu nhất trong Đế lăng. Tiếp theo, thanh âm nhai nuốt vang lên, tiếng kêu thảm thiết của Phục Bảo Sơ dần dần tắt hẳn.

Phong Vô Kỵ và Thiên Ti nương nương rợn cả tóc gáy, liếc nhìn nhau một cái, đều cảm thấy có chút khủng bố.

Vị Đại năng Thượng Cổ Phục Hy Thần Tộc Phục Bảo Sơ này đã bị ăn mất rồi. Vị Phục Hy thị này đã trải qua cuộc chiến hủy diệt ở Thời đại Địa Kỷ, tồn tại mạnh mẽ trong Đế Quân viên mãn, từ thời Thượng Cổ còn sống cho tới bây giờ, mặc dù tuổi đã già, nhưng vẫn như cũ bất phàm, vậy mà cứ như vậy đã bị ăn mất rồi.

Tôn Đế Quân Hạo Anh thị kia sai người tiến vào Đế lăng, dẫn hai người đi ra. Tôn Đế Quân kia cười lạnh, nói:

- Hạo Anh thị ta cũng không ngu ngốc. Hành vi của các ngươi đừng mơ tưởng giấu diếm được ta. Bất quá, nể mặt mũi của Tiên Thiên Thần Đồ Úc, chúng ta không tính toán mà thôi. Hiện tại đầu sỏ tội ác đã chết, mời các ngươi nhanh chóng ly khai!

Phong Vô Kỵ vội vàng khom người, nói:

- Đa tạ tiền bối! Tiền bối, thật không dám giấu diếm, chúng ta cũng là bị người khác hãm hại! Dịch Phong Dịch tiên sinh của Tiên Thiên Cung đã ám toán chúng ta, cố ý dụ dỗ Khoa Phụ dưới trướng ta giết chết Thiếu chủ Tranh Tộc, nhấc lên tràng chiến đấu này, khiến cho chúng ta cũng bị liên lụy...

- Dịch Quân Vương của Tiên Thiên Cung?

Sắc mặt mấy tôn Tạo Vật Chủ dưới trướng tôn Đế Quân kia nhất thời cổ quái, liếc nhìn nhau một cái. Trong lòng Phong Vô Kỵ còn đang nghi hoặc, tôn Đế Quân Hạo Anh thị kia đã cười lạnh, nói:

- Mấy ngày nay Dịch Quân Vương đều làm khách trong Thánh địa Hạo Anh thị ta, chưa từng rời khỏi lãnh địa Hạo Anh thị bao giờ, làm sao có thể tới ám toán các ngươi?

Phong Vô Kỵ trừng mắt cứng lưỡi, thất thanh nói:

- Vừa rồi hắn chính là ở nơi này...

Tôn Đế Quân Hạo Anh thị kia lộ ra thần sắc chán ghét, phất tay nói:

- Còn muốn giá họa cho Dịch Quân Vương? Miệng lưỡi đáng ghét! Nếu ngươi không phải là đệ tử của Đồ Úc, ta đã lập tức đánh chết ngươi rồi! Mau cút đi!

Trong lòng Phong Vô Kỵ mờ mịt, vẫn luôn không hiểu chuyện gì. Trong lòng Thiên Ti nương nương khẽ chấn động, vội vàng lôi hắn đi xa.

- Chung Sơn thị vẫn luôn làm khách trong Thánh địa Hạo Anh thị? Làm sao có thể?

Phong Vô Kỵ mất hồn mất vía, lẩm bẩm:

- Hắn làm sao có thể... Đúng rồi! Vừa rồi xuất hiện ở đây chỉ là một cỗ phân thân của hắn! Khó trách hắn không tiếp tục dẫn động cấm chế của Đế lăng thống hạ sát thủ. Thực lực phân thân của hắn không cao, lại phân ra rất nhiều phân thân, đã sớm đạt tới cực hạn của hắn, cho nên hắn mới buông tha cho chúng ta!

Thiên Ti nương nương cũng không khỏi than thở:

- Dịch tiên sinh đã tính toán nhiều hơn ta hai bước! Không nghĩ tới mấy năm nay không gặp, hắn đã trưởng thành tới loại trình độ này! Ngộ tính của kẻ này thật đáng sợ!

Nàng không khỏi rùng mình một cái. Bước đầu tiên Chung Nhạc thắng nàng ở chỗ bản thể của hắn tại mấy ngày trước đã đi tới Thánh địa Hạo Anh thị làm khách. Mà Thiên Ti nương nương lại chỉ tính ra phương hướng của phân thân của hắn, bị phân thân của hắn dụ dỗ tới lãnh địa của Tranh Tộc, dẫn phát cái chết của Thiếu chủ Tranh Tộc.

Bước thứ hai, chính là Chung Nhạc làm khách ở trong Thánh địa của Hạo Anh thị. Tộc trưởng Tranh Tộc chết trong tay Phục Bảo Sơ, Hạo Anh thị lập tức xuất động Đế binh của Hạo Anh Đại Đế, bức bọn họ phải chạy vào Đế lăng. Trong này khẳng định là có sự sai sử của Chung Nhạc.

Đây mới là chỗ đáng sợ nhất, đã tính toán nhiều hơn nàng hai bước. Chỉ hai bước thôi đã lấy đi tính mạng của Phục Bảo Sơ, khiến cho một tôn Đại năng thời Thượng Cổ còn sống tới hiện tại phải táng thân ở nơi này.

- Vô Kỵ tiên sinh, thiếp thân cho ngươi một lời khuyên!

Thiên Ti nương nương đột nhiên nói:

- Bất luận trước đây giữa ngươi và Dịch tiên sinh có ân oán gì, ngươi cũng tuyệt không phải là đối thủ của hắn! Nếu hắn muốn giết ngươi, thậm chí không cần tự mình động thủ. Sau này ngươi không nên lại đánh chủ ý tới hắn nữa, bằng không, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Cho dù là ta cũng phải nhượng bộ lui binh, không cùng hắn chính diện giao phong!

Khóe mắt Phong Vô Kỵ nhảy lên. Lần này kế hoạch bắt giữ Chung Nhạc có thể xem như là đại bại. Hai tôn Thần Hoàng của Khoa Phụ Thần Tộc trước sau mất mạng, Phong Thanh Vũ không biết sống chết, thậm chí ngay cả tôn Đại năng Thượng Cổ Phục Bảo Sơ này cũng chết ở nơi này, đối với hắn thật sự là một đả kích thật lớn.

*****

- Là ta sai rồi!

Phong Vô Kỵ lấy lại bình tĩnh, nói:

- Ta cứ tưởng hắn vẫn là hắn trước kia, không nghĩ tới hắn đã trưởng thành kinh người như vậy. Sau này ta sẽ không khinh thường hắn như vậy nữa! Tương lai, hắn nhất định sẽ chết trong tay ta!

Thiên Ti nương nương liếc nhìn hắn một cái, thấy hắn vẫn còn có chút không cam lòng, trong lòng có mấy phần xem thường, đột nhiên mỉm cười, nói:

- Gia hương của Vô Kỵ tiên sinh là ở nơi nào?

Phong Vô Kỵ lộ ra thần sắc cảnh giác, lắc đầu không đáp, cất bước rời đi. Ánh mắt Thiên Ti nương nương chớp động, trong lòng thầm nghĩ:

- Nếu Dịch tiên sinh thật sự là Tiên Thiên Thần chuyển thế, Hiếu Vô Kỵ làm gì có bản lĩnh kết thành hận thù với một tôn Tiên Thiên Thần? Chẳng lẽ nói vị Dịch tiên sinh này cũng không phải là Tiên Thiên Thần chuyển thế, mà là một Nhân Tộc đã mở ra phong ấn huyết mạch Phục Hy?

Trong lòng nàng sinh ra nghi tâm, thầm nghĩ:

- Không có khả năng! Không có khả năng! Nhân Tộc làm sao có thể tu luyện tới tình trạng cường đại như vậy?

Hiện tại nàng đối với chuyện tình Nhân Tộc là Phục Hy bị phong ấn ít nhiều cũng đã hiểu rõ, trong lòng không khỏi gieo xuống hạt giống hoài nghi.

- Nếu hắn quả thật là Nhân Tộc, vậy Viêm Hoàng...

Ánh mắt nàng sáng lên, trái tim đập thình thịch.

o0o

Thánh địa Hạo Anh thị, Chung Nhạc tạm lưu lại mấy ngày, sau đó đứng dậy cáo từ, mỉm cười nói:

- Nguyên Chu Đế Quân, mấy ngày nay đã làm phiền rồi! Dịch mỗ cáo từ!

Đế Quân Hạo Anh thị Hạo Nguyên Chu đứng dậy đưa tiễn, mỉm cười nói:

- Dịch Quân Vương khách khí! Ở lại thêm mấy ngày cũng không có vấn đề gì!

- Ta còn có việc vặt phiền nhiễu, không dám lưu lại lâu!

Chung Nhạc rời khỏi Hạo Anh thị, lại qua mười mấy ngày liền đi tới lãnh địa của Hoa Tư thị, tâm thần có chút kích động:

- Cấm Nhi sư muội và Quân sư tỷ theo Thần Hậu nương nương tu luyện, đã nhiều năm không gặp, cũng không biết hiện tại các nàng ra sao rồi...

Hắn tiến vào lãnh địa của Hoa Tư thị, dõi mắt nhìn lại. Chỉ thấy tòa Thánh địa Hoa Tư thị này không giống bình thường, là một mảnh Vũ trụ Cổ lão, vẫn còn khí Hỗn Độn, trong Hỗn Độn có Đại lục màu hoàng kim phiêu phù, còn có nhật nguyệt tinh thần, cũng đều là màu hoàng kim, phát ra kim quang xán lạn.

Trong Thánh địa Hoa Tư thị nhiều nhất chính là Thánh Sơn, có rất nhiều kỳ quan mỹ lệ. Chung Nhạc đi tới nơi này, cảm thấy nơi này có một loại đại đạo kỳ dị, trời sinh thần thánh, cũng là một loại đại đạo Tiên Thiên.

Từng khỏa ngôi sao, từng phiến Đại lục, từng cành cây ngọn cỏ ở nơi này đều là do đại đạo Tiên Thiên ngưng tụ ra, tự nhiên diễn biến sinh ra, có hiệu quả tương đương giống với Cổ Lôi Trạch Giới của Lôi Trạch thị.

- Nơi này hẳn là một bộ phận của Vũ trụ Cổ lão, bị Đại năng Hoa Tư thị dùng pháp lực mạc đại vận chuyển tới Tử Vi, tọa lạc ở nơi này!

Trong lòng Chung Nhạc không khỏi tán thán. Nơi này cũng là Tổ địa của Phục Hy thị, tiến vào Thánh địa Hoa Tư, hắn không khỏi có một loại cảm giác và tâm tính hành hương bái tổ.

- Chỉ là không biết Hoa Tư thị có giống như Lôi Trạch thị hay không, đã bị Đại năng ngoại lai chuyển thế vào trong Hoa Tư thị. Nếu là như vậy, chỉ sợ Hoa Tư thị chân chính cũng bị nghiền ép, tình cảnh gian nan!

Lục Đạo Luân Hồi xác lập, vừa có lợi cũng có hại. Hiện tại thế giới đã rất khó tìm được một chủng tộc tinh thuần thuần túy. Cho dù là Nhân Tộc thấp kém nhất, cũng bị những thế lực khác thẩm thấu vào. Ngay cả Tiên Thiên Đế Quân cũng đã từng nuôi qua mấy gã đệ tử Nhân Tộc, dự định cướp đoạt vị trí Nhân Hoàng. Hoa Tư thị thân là Thần Tộc cổ lão nhất, không dám đảm bảo sẽ không bị thẩm thấu.

Chung Nhạc tiến vào một tòa Hoa Tư Cổ Thành, đang muốn tìm một đệ tử Hoa Tư thị, thông bẩm một tiếng. Đột nhiên chỉ nghe một đạo thanh âm giòn giã vang lên, cười hì hì, hỏi:

- Ngươi là Dịch Phong Dịch tiên sinh sao?

Chung Nhạc nhìn lại, nhất thời ngẩn ra. Người vừa lên tiếng là một nàng nữ tử thanh tú, vô cùng khả ái, hơn nữa đã từng gặp mặt hắn qua một lần, chính là nàng thiếu nữ Hoa Tư thị Hoa Thiến Mân đã từng tới Nhân Hoàng Điện tìm hắn lúc trước kia.

Nữ tử này rất ngây thơ, nhưng lại quả cảm, sau khi giao Tiên Thiên Truyền Đạo Đan cho hắn liền lập tức lau đi đoạn ký ức gặp mặt hắn của chính mình, quay đầu liền đi.

Hiện tại, hiển nhiên Hoa Thiến Mân đã không quen biết Chung Nhạc, hồn nhiên không biết chính mình đã từng gặp mặt hắn.

- Nương nương sớm đã biết Dịch tiên sinh sẽ tới, lệnh cho ta ở đây chờ đợi. Tiên sinh, xin mời đi theo ta!

Hoa Thiến Mân đi trước dẫn đường, cười hì hì, nói:

- Tiên sinh vẫn là lần đầu tiên tới Hoa Tư thị ta a? Chỗ này của chúng ta có rất nhiều địa phương chơi vui a! Nếu ngươi có thời gian, ta sẽ dẫn ngươi đi dạo xung quanh, bên ngoài cũng chơi rất vui đó, đáng tiếc nương nương không cho ta ra ngoài! Nghe nói ngươi đã thành thân rồi? Vợ của ngươi là Âm Phần Huyên tỷ tỷ a? Ta và nàng đã từng gặp qua đó. Nàng rất lợi hại! Ngươi có thể đánh thắng được nàng sao? Ta thấy chắc là không thể a! Ngay cả ta cũng không thể đánh bại được nàng, chỉ có thể đánh ngang tay mà thôi! Các ngươi làm sao quen biết nhau vậy...

Thanh âm nữ tử này nhẹ nhàng thanh thuần, vô cùng êm tai, nhưng nàng nói quá nhiều, một đống câu hỏi không ngừng nhồi nhét vào trong tai Chung Nhạc. Chung Nhạc nghe nàng nói một hồi, thất thanh nói:

- Ngươi chính là nữ tử Hoa Tư thị đã từng giao thủ với Phần Huyên? Ngươi có thể đánh ngang tay với nàng? Ngươi biết không, ngươi là Thần Minh duy nhất có thể đánh ngang tay với nàng a!

- Nữ Oa đời tiếp theo cũng là phải ra ngoài lịch luyện a!

Hoa Thiến Mân cười khanh khách, nói:

- Ta nghe nói Phần Huyên tỷ tỷ lợi hại, liền chạy tới Thiên Hà Chi Châu khiêu chiến nàng đi, kết quả không thể đánh thắng, ta đành phải quay trở lại, tiếp tục tu luyện. Nương nương đã nói, mỗi một đời Nữ Oa phải là tồn tại lợi hại nhất trong cảnh giới đồng cấp. Ta vẫn chưa thể làm được chuyện này, không thể đánh bại được Phần Huyên tỷ tỷ. Đúng rồi! Ngươi vẫn chưa nói cho ta biết, ngươi có đánh thắng được nàng không?

- Đánh không lại!

Chung Nhạc hừ khẽ một tiếng, lúng ta lúng túng nói. Hoa Thiến Mân trợn trừng cặp mắt nhìn hắn, cười khanh khách, nói:

- Ngươi đừng nóng! Hôm nào ta sẽ đi đánh nàng... Ừm! Vậy cũng không được! Hai phu thê các ngươi liên thủ cùng đánh ta, ta sẽ đánh không lại a... Ngươi sẽ không thiên vị thê tử của ngươi đó chứ?

Chung Nhạc lại hừ khẽ một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:

- Như thế nào còn chưa tới chỗ của Thần Hậu nương nương? Thời gian trôi qua tựa hồ hơi chậm...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)