← Ch.0835 | Ch.0837 → |
Chung Nhạc và hai nữ tử Quân Tư Tà, Khâu Cấm Nhi không nói lời nào đi theo sau lưng Thần Hậu nương nương. Thần Hậu nương nương diệu ngữ như châu, chỉ điểm hai nữ tử tu luyện, đối với Chung Nhạc lại chẳng chút quan tâm.
Gã Thần Minh trẻ tuổi Chung Sơn thị có cảm giác giống như đang bị gác trên hỏa lò quay nướng vậy, đứng ngồi không yên.
Thần Hậu nương nương giảng giải chính là Địa Mẫu Hoàng Đạo Kinh. Môn công pháp này là do nàng khai sáng, chỉ có nữ tử mới có thể tu luyện. Mặc dù Chung Nhạc có thể nghiên cứu, nhưng nếu hắn tu luyện sẽ bị thay đổi kết cấu nhục thân, dần dần biến thành nữ tử, cho nên chỉ có thể lắng nghe một chút.
Thần Hậu nương nương giảng giải trong chốc lát, chờ đợi bản thân Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà lĩnh ngộ hấp thu. Hai nàng nữ tử cũng có chút không quá tập trung, không ngừng liếc nhìn về phía Chung Nhạc, đoán chừng tâm thần đã loạn.
- Lãnh tụ của Phục Hy thị, sao ngươi lúc nào cũng dục vọng dâng trào vậy?
Thần Hậu nương nương liếc nhìn Chung Nhạc một cái, lại liếc nhìn Quân Tư Tà và Khâu Cấm Nhi, cười hì hì, hỏi.
- Nương nương cần gì đã biết lại còn hỏi?
Chung Nhạc có chút buồn bực nói. Thần Hậu nương nương mỉm cười, nói:
- Những Kẻ truyền thừa của Tân Hỏa, người nào không phải là thê thiếp thành đàn? Không ngờ ngươi lại vì chuyện này mà phát sầu, quả thật đã bôi nhọ danh tiếng của Tân Hỏa a!
Trong Thức hải Chung Nhạc, Tân Hỏa liên tục gật đầu, sâu sắc tán thành:
- Đúng là đã bôi nhọ danh tiếng của Kẻ thừa kế Tân Hỏa! Thân là con trâu giống Chung Sơn thị, ta đối với ngươi vô cùng thất vọng a! Ngươi sa sút tinh thần như vậy, làm sao có thể chấn hưng, sinh sôi nảy nở Phục Hy Thần Tộc được?
Chung Nhạc có chút dở khóc dở cười, phấn chấn tinh thần, thả xuống trói buộc trong lòng, vô số phân thân lao ra, dự định tìm hiểu Thần tính của Thần Hậu nương nương.
- Đại gia hỏa, cùng đi lai giống a!
Một cỗ phân thân Chung Nhạc cao hứng bừng bừng kêu lên. Sắc mặt Chung Nhạc đen như muội than, vội vàng thu hồi hắn vào trong cơ thể.
Đám phân thân còn lại thì câm như hến, vội vàng nhắm mắt lại, tinh tế cảm ứng thần vận của Thần Hậu nương nương, bắt giữ bản chất Thần đạo của nàng, từ trong khí tức của Thần Hậu nương nương tìm kiếm Thần tính căn bản nhất.
Bản thân Chung Nhạc lại len lén nhìn về phía hai nữ tử bên cạnh. Quân Tư Tà cười dài nghiến răng, có thể nghe được thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt:
- Bản tính khó đổi!
Khâu Cấm Nhi thì lại thấp giọng nói:
- Sư ca không phải là người như vậy! Hắn nhất định là có nỗi khổ của hắn...
Chỉ là cho dù nàng cực kỳ tín nhiệm đối với Chung Nhạc, lúc này cũng không khỏi có chút dao động. Dù sao thời gian dài như vậy không gặp, nàng cũng không biết Chung Nhạc có thay lòng đổi dạ hay không.
Trong lòng Chung Nhạc biết rõ, chuyện này nhất thời nửa khắc cũng giải thích không rõ, chỉ đành thành thành thật thật tìm hiểu Thần tính của Thần Hậu nương nương, không để ý tới hai nàng nữa.
Ma tính Ma chủ chuyên về phá hoại, là phá hoại chi chủ, có đặc tính hủy diệt hết thảy. Mà Thần tính của Thần Hậu nương nương lại có cảm giác dựng dục vạn vật, tạo hóa chúng sinh, đó là Thần tính Thần chủ, là mẹ của thiên địa, mẹ của chúng sinh.
Chung Nhạc tinh tế cảm ngộ, phân chia ra hai cái bất đồng, ấn chứng với nhau. Giữa Ma tính Ma chủ và Thần tính Thần chủ phảng phất như là hai mặt đối lập, sau khi ấn chứng với nhau, đối với việc hắn cảm ngộ Thần tính Thần chủ sẽ càng dễ dàng hơn.
Tiên Thiên Thần Đạo của hắn đang dần dần hoàn thiện, càng lúc càng hoàn chỉnh. Thần Hậu nương nương đi tới nơi nào, vô số phân thân Chung Nhạc cũng đi theo tới đó, không nói lời nào, không rời nửa bước, chỉ là cặp mắt vẫn như cũ nhắm chặt.
Quân Tư Tà xoay người rời đi, nói:
- Ta ra ngoài giải sầu, tìm Thiến Mân sư tỷ tâm sự. Sư muội, ngươi đi với ta chứ?
Khâu Cấm Nhi lắc đầu:
- Ta đợi sư ca!
Lần này Chung Nhạc xem Thần Đế, xem Thần tính, nếu so với xem ma tính, xem Ma chủ thì dễ dàng hơn rất nhiều, cũng không có hung hiểm như lúc xem ma tính Ma chủ vậy. Mười mấy ngày sau, vô số phân thân của hắn nhao nhao quay trở về trong cơ thể hắn. Tiên Thiên Thần Đạo rốt cuộc cũng thành tựu!
Khí tức Chung Nhạc nhất thời tăng mạnh, cảm thấy Thần Ma viên mãn, không tự chủ được liền cảm giác được đạo khí Tiên Thiên thứ sáu, Tiên Thiên Dịch Khí, đang hấp thu năng lượng và văn lộ Đồ đằng của năm loại đại đạo Tiên Thiên còn lại, lớn mạnh bản thân, trong lòng có chút kinh ngạc.
Đạo Tiên Thiên Dịch Khí này là Tiên Thiên Đạo Khí ẩn tàng trong chuôi kiếm của Phục Mân Đạo Tôn. Chung Nhạc nghiên cứu tu luyện Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh, những năm gần đây cũng có đạt được, Tiên Thiên Dịch Khí đang không ngừng lớn mạnh, nhưng tốc độ trưởng thành không bằng mấy loại khí Tiên Thiên còn lại.
Bất quá, Tiên Thiên Dịch Khí có một đặc điểm, đó chính là có thể hấp thu năng lượng của những loại khí Tiên Thiên còn lại, thậm chí còn xem Đồ đằng Tiên Thiên uẩn tàng trong những loại khí Tiên Thiên còn lại như là chất dinh dưỡng, hấp thu vào trong Tiên Thiên Dịch Khí, vô cùng cổ quái. Chung Nhạc cho rằng Tiên Thiên Dịch Khí của chính mình có thể tu thành Tiên Thiên Dịch Đạo, chính là do cái đặc tính này của Tiên Thiên Dịch Khí.
Hiện tại, hắn đã thành tựu Tiên Thiên Thần Đạo, luyện ra năm loại đại đạo Tiên Thiên, tốc độ ngưng thực Tiên Thiên Dịch Đạo cũng vì vậy mà tăng nhiều.
Thần Hậu nương nương mỉm cười, nói:
- Không tệ! Ngươi có thể trong thời gian ngắn như vậy tu thành Tiên Thiên Thần Đạo, quả thật không tệ! Khó trách Truyền Thừa Chi Hỏa lại lựa chọn ngươi!
Chung Nhạc khom người tạ ơn, nói:
- Nếu không có nương nương tương trợ, ta cũng sẽ không thể tu thành Tiên Thiên Thần Đạo!
- Thời đại hiện tại không còn như trước đây, thiên địa đại biến, quy tắc thiên địa thay đổi. Nếu vẫn cứ thủ cựu, cố thủ cựu pháp, nhất định sẽ bị thời đại đào thải!
Thần Hậu nương nương nói:
- Lần này ta xuất sơn, gặp qua đương kim Đế Minh Thiên Đế, du lịch Tử Vi, nhìn thấy mấy vị tồn tại không thua kém Đế Minh Thiên Đế, lại đi gặp mấy vị cố hữu, hiểu rõ đủ loại cố sự năm xưa, trong lòng vô cùng cảm khái. Ngươi có thể nhảy ra phạm trù công pháp của Phục Hy thị, không có mù quáng đâm đầu vào trong công pháp của Phục Hy thị, ta đã vô cùng vui mừng. Chỉ là cục diện hung hiểm tương lai ngươi phải đối mặt, chỉ sợ cũng sẽ viễn siêu bất kỳ một cái thời đại nào trong lịch sử!
Chung Nhạc khẽ gật đầu. Từ xưa tới nay còn chưa có thời đại nào hưng thịnh, hưng vượng như thời đại hiện tại, có được nhiều cường giả như vậy.
Từ sau khi Lục Đạo Luân Hồi thiết lập, thọ nguyên Thần Ma kéo dài hơn gấp năm sáu lần trước đây, cũng đã tích lũy số lượng cường giả nhiều như cá diếc sang sông, nhiều đếm không xuể, thậm chí ngay cả Đế cảnh cũng trở thành không còn khó khăn như trước nữa.
Luyện Khí Sĩ trước đây, cho dù là Thiên Đế cũng chỉ có một hai vạn năm thọ nguyên, mà Đế Quân hiện tại thì có được thọ mệnh lâu dài tới mười vạn năm đằng đẳng, có rất nhiều thời gian để tu luyện, để đột phá.
Từ lúc Thời đại Địa Kỷ kết thúc cho tới bây giờ đã có mười vạn năm đằng đẳng, trong mười vạn năm này, thiên hạ rốt cuộc đã tích lũy được bao nhiêu Đại năng? Đám Đại năng đã tham gia cuộc chiến hủy diệt của Thời đại Địa Kỷ kia, sợ rằng vẫn còn có không biết bao nhiêu kẻ còn tại thế. Thần Hậu nương nương nói cục diện hung hiểm mà hắn phải đối mặt chính là trước giờ chưa từng có, cũng không chút quá đáng.
- Tương lai nếu ngươi thật sự khởi sự, ta có thể giúp ngươi một chút!
Thần Hậu nương nương nhẹ giọng nói:
- Nhưng ngươi không nên có kỳ vọng quá lớn! Đặt hoàn toàn hy vọng lên trên người kẻ khác, chính là cử chỉ hoàn toàn không thông minh. Người ngoài có thể trợ giúp ngươi, chỉ là như muối bỏ biển mà thôi. Cho dù là ta, ở trước mặt kẻ thù của ngươi cũng không dám nói là có thể toàn thân trở lui!
Trong lòng Chung Nhạc nghiêm nghị, khom người xưng vâng, nói:
- Nương nương có thể nói cho ta biết những chuyện đã phát sinh năm xưa không?
Thần Hậu nương nương nhìn chằm chằm hắn một hồi, cuối cùng hỏi:
*****
- Ngươi có thể đánh bại được ta không?
Chung Nhạc ngẩn ngơ, vội vàng lắc đầu.
- Đợi tới khi nào ngươi có thể đánh bại được ta, ta sẽ nói cho ngươi biết hết thảy những gì ta biết. Hiện tại nói cho ngươi biết, nói không chừng còn liên lụy tới ta!
Thần Hậu nương nương liếc nhìn Khâu Cấm Nhi vẫn luôn không nói một lời đứng ở một bên, mỉm cười nói:
- Cô vợ nhỏ này của ngươi đã đợi ngươi ở nơi này rất lâu rồi, ngươi còn không đi an ủi nàng một chút?
Nàng khẽ xoay người, y phục trên người tung bay, rất nhanh rời đi.
Chung Nhạc đi tới bên cạnh Khâu Cấm Nhi, Khâu Cấm Nhi cúi đầu, im lặng không lên tiếng.
- Cấm Nhi, chúng ta ra ngoài đi dạo một chút a?
Chung Nhạc đề nghị.
o0o
Bọn họ rời khỏi Thánh điện, đi tới bên cạnh Linh hồ do khí Tiên Thiên biến thành kia. Khâu Cấm Nhi lại hiện ra chân thân Hoa Tư, đầu người thân rắn, lướt đi trên mặt hồ sóng gợn lăn tăn.
Hai chân Chung Nhạc đạp trên sóng nước, bước đi bên cạnh nàng. Khâu Cấm Nhi bơi tới trên một đóa hoa sen giữa hồ, ngồi vào trong đóa hoa sen, bộ dáng vô cùng văn tĩnh.
Chung Nhạc ngồi xuống bên cạnh nàng, qua một hồi lâu mới nói:
- Cấm Nhi, còn nhớ tình cảnh lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?
Khâu Cấm Nhi yên lặng gật đầu. Chung Nhạc cảm khái nói:
- Hai chúng ta lúc đó thật đơn thuần a! Có đôi khi ta còn nghĩ, nếu thời điểm đó ta lấy hết dũng khí, cầu thân với mẹ ngươi, chúng ta kết làm vợ chồng, cùng lưu lại Kiếm Môn, có lẽ hiện tại chúng ta đã là một loại sinh hoạt khác, mỹ mãn mà thanh tịnh. Đáng tiếc! Loại ý niệm này ta chỉ có thể suy nghĩ một chút trong lúc rỗi rảnh. Ngươi theo ta rời khỏi Tổ Tinh, theo ta kinh lịch nhiều cực khổ như vậy, đã bị nhiều ủy khuất như vậy, ta sẽ không phụ ngươi, cũng không thể phụ ngươi. Tương lai, ta nhất định sẽ cho ngươi một cái công đạo!
Vành mắt Khâu Cấm Nhi ửng đỏ, yên lặng gật đầu. Chung Nhạc đánh bạo, đưa tay ôm eo của nàng, nói:
- Ta còn từng nghĩ qua, tương lai chúng ta thành thân, quay trở lại Tổ Tinh sẽ phong quang tới mức nào. Chỉ là không biết khi đó cố nhân của chúng ta có còn hay không. Mỗi khi nhớ tới bọn họ, nỗi nhớ nhà như dâng trào trong lòng ta, chỉ là hiện tại còn chưa thể trở về!
Khâu Cấm Nhi tựa đầu lên bả vai hắn, ôn nhu nói:
- Sư ca, bất luận tương lai có nguy hiểm tới đâu, ta cũng sẽ đi theo ngươi! Sư ca, ta đã biến thành Hoa Tư thị rồi, mỗi ngày đều rất nỗ lực tu luyện, ta sẽ không kéo chân sau của ngươi đâu. Ngươi...
Nàng nhìn xuống cái đuôi rắn của chính mình, thanh âm như muỗi kêu:
- Ngươi có ghét bỏ cặp chân của ta không dễ nhìn hay không ...
Tâm thần Chung Nhạc chấn động, dâng trào xúc động muốn vứt bỏ hết thảy, không để cho nữ tử này gặp phải bất kỳ thương tổn gì, mang theo nàng xa chạy cao bay, cho nàng một cái sinh hoạt bình bình an an cả đời. Chỉ là, hắn không buông xuống được.
Khuôn mặt Chung Nhạc giãn ra, mỉm cười nói:
- Sao ta lại ghét bỏ chứ? Chân của ngươi xinh đẹp nhất rồi! Xinh đẹp nhất rồi...
Mặt hồ chiếu rọi quang mang lên sóng nước, xa xa có chiếc thuyền nhỏ lướt trên mặt hồ. Trên thuyền, nữ tử Hoa Tư thị thanh thuần như nước, giọng hát cũng trong trẻo như nước, duyên dáng du dương.
Trong lòng Chung Nhạc một mảnh yên bình, nhìn xuống sóng nước khẽ xao động phập phồng quang mang, cảm thấy trái tim của thiếu nữ bên cạnh mình tựa hồ có thể hòa tan tâm hắn, thiêu đốt khiến cho trong lòng nóng bỏng, đây là một loại cảm giác mà những nữ tử khác chưa từng mang tới cho hắn.
Đây không phải là dục vọng, mà là tình yêu!
- Nếu có thể kéo dài mãi mãi như vậy...
Hắn nguyện kéo dài một màn này tới thiên trường địa cửu.
Chiếc thuyền ở xa xa chậm rãi tới gần, trên thuyền có ba nàng nữ tử. Một người là Hoa Thiến Mân, giọng ca trong veo như nước vừa rồi chính là của nàng. Một người là Quân Tư Tà, nàng đang khảy động dây đàn. Cuối cùng là một tiểu nữ hài, bộ dáng khoảng chừng mười một mười hai tuổi, sắc mặt lạnh như băng, bộ dáng rất không thoải mái. Ba người đang chèo thuyền tiến về phía này.
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi đứng dậy. Trên thuyền, Hoa Thiến Mân nắm tay tiểu nữ hài kia, cười khanh khách, nói:
- Dịch tiên sinh, ngươi có nhận ra con gái của ngươi không?
- Ta không phải a!
Tiểu nữ hài kia nổi giận đùng đùng nói:
- Ta không phải là con gái của hắn! Ta đường đường là nam nhi!
Hoa Thiến Mân cười khanh khách, nói:
- Nữ Hy lại nói mê sảng rồi! Dịch tiên sinh, đây là con gái của ngươi, Hoa Nữ Hy a!
- Ta họ Lê!
Tiểu nha đầu kia nổi trận lôi đình, hầm hầm nói:
- Đã nói với nữ oa nhi ngươi bao nhiêu lần rồi, ta tên là Lê Nữ Hy, không phải họ Hoa!
- Gọi ta là cô cô!
Hoa Thiến Mân bày ra bộ dạng phẫn nộ, nghiêm giọng nói.
Quân Tư Tà mỉm cười, nói:
- Lúc ngươi còn bú sữa mẹ, ta từng thay tã cho ngươi nữa đây...
- Không được nhắc lại chuyện này!
Khuôn mặt tiểu nha đầu kia nhất thời đỏ bừng. Chung Nhạc cảm thấy buồn cười, hỏi:
- Ngươi là Lê Dương Thần Quân a?
Tiểu nha đầu Nữ Hy kia nhìn về phía hắn, bộ dáng già dặn nói:
- Ngươi giả mạo thân phận của ta, đừng hòng muốn ta gọi ngươi là cha!
← Ch. 0835 | Ch. 0837 → |