Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0862

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0862: Ma Quân Vũ Đô Lang
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Có!

Chung Nhạc trầm giọng nói. Trong lòng Mục Tô Ca và Phù Lê không khỏi đại hỉ, ánh mắt mong đợi nhìn hắn:

- Chủ ý gì?

- Khống chế đám Côn Thần này, liều mạng chống đỡ Vũ Đô Lang!

Chung Nhạc quan sát đám Côn Thần giống như đám ruồi không đầu đang bay loạn khắp nơi ở bốn phía, trong đó có mấy trăm vạn Côn Thần là tiểu sủng vật do Phù Lê nuôi dưỡng. Lúc Yển Sư Hi còn sống, nàng có thể chưởng khống bọn chúng, nhưng sau khi Yển Sư Hi chết đi, đám Côn Thần này lại phục tùng sự chưởng khống của Phù Lê. Hiện tại đám Côn Thần bốn phía vẫn còn chưa kịp chạy xa, có mấy đám Côn Thần đã khôi phục lại ý thức của bản thân, vẫn còn đang rục rịch xuất động, muốn đánh lén bọn họ.

- Hơn một ức Côn Thần tổ hợp cùng một chỗ có thể biến thành Thần binh uy lực vô biên, Vũ Đô Lang mặc dù là Tiên Thiên Ma Thần cấp Đế Quân, thực lực so với Yển Sư Hi còn mạnh hơn một bậc. Bất quá, bản lĩnh của hắn ta đều biết, nếu vận khí tốt, lần này chúng ta có thể không chết!

Chung Nhạc phun ra một ngụm máu đen, nói:

- Vừa rồi ta cũng nghiên cứu vài loại Thần binh biến hóa của Yển Sư Hi, chỉ cần các ngươi có thể giá ngự hơn một ức Côn Thần này, sẽ có thể mượn đám Côn Thần này chống đỡ Vũ Đô Lang!

Mục Tô Ca nhất thời ngẩn ngơ, nói:

- Ta không biết có thể giá ngự được Côn Thần hay không! Ta chưa từng tu luyện qua công pháp ở phương diện này...

- Nguyên thần của Côn Tộc trời sinh nhỏ yếu, rất dễ dàng luyện hóa, lạc ấn lên tinh thần của chính mình!

Phù Lê nhanh chóng nói:

- Ta truyền thụ cho ngươi biện pháp luyện hóa Côn Tộc, nhất định phải tranh thủ trước khi Vũ Đô Lang tới đây, hoàn toàn chưởng khống đám Côn Thần này!

Tinh thần hắn ba động, lập tức truyền thụ công pháp luyện hóa Côn Tộc sở học của chính mình cho Mục Tô Ca. Mục Tô Ca cũng là tư chất phi phàm, rất nhanh đã nắm giữ biện pháp luyện hóa Côn Tộc.

Phù Lê trước tiên xuất thủ, tinh thần lực hạo hạo đãng đãng lan tỏa ra bốn phương tám hướng, trùng kích Nguyên thần của đám Côn Thần kia, mạnh mẽ lạc ấn tinh thần của chính mình vào trong Nguyên thần của đám Côn Thần. Mục Tô Ca cũng theo đó mà làm, chỉ là vẫn chưa thuần thục, không nhanh chóng dễ dàng như Phù Lê.

Nguyên thần của đám Côn Thần kia cũng không cường đại đến đâu, cộng thêm hai người đều là Tạo Vật Chủ đỉnh cấp nhất, tinh thần lực mạnh mẽ trùng kích, rất nhanh đã chưởng khống không biết bao nhiêu Côn Thần. Bất quá, vẫn còn không biết bao nhiêu Côn Thần đã chạy ra khỏi phạm vi tinh thần bọn họ bao phủ, vì thế cho nên hai người chỉ kịp khống chế chừng sáu ngàn vạn Côn Thần mà thôi.

- Không kịp nữa rồi!

Sắc mặt Chung Nhạc khẽ biến, giãy dụa đứng dậy, quát lớn:

- Các ngươi mở tinh thần của chính mình ra cho ta, ta mượn tinh thần của các ngươi để giá ngự đám Côn Thần này, đấu một trận với Vũ Đô Lang!

Mục Tô Ca và Phù Lê quyết định thật nhanh, mở ra tinh thần. Tinh thần lực của Chung Nhạc vọt tới, trong một sát na đã hòa làm một thể với tinh thần của bọn họ. Chung Nhạc nhất thời cảm giác được tinh thần lực của chính mình vào giờ khắc này đã được phóng đại vô hạn, có một loại ảo giác chính mình là Chúa tể tạo hóa vạn vật.

Phù Lê và Mục Tô Ca mặc dù đã bị thương nặng, nhưng tinh thần lực vẫn không hao tổn bao nhiêu. Tinh thần lực của hai tôn Tạo Vật Chủ cường hoành cứng cỏi dị thường. Tinh thần ba người dung hợp với nhau, Chung Nhạc dốc sức chưởng khống, nhất thời cảm giác chính mình tựa hồ có sáu ngàn vạn cánh tay vậy. Mỗi một con Côn Thần đã bị Mục Tô Ca và Phù Lê luyện hóa kia chính là tương đương với từng đầu từng đầu cánh tay của hắn, dễ dàng sử dụng.

- Đáng tiếc! Đã thiếu đi chừng ba bốn ngàn vạn Côn Thần, bằng không, dưới sự điều khiển giá ngự của ta, uy lực tuyệt đối sẽ không thua kém gì Yển Sư Hi!

Trong lòng Chung Nhạc thầm than một tiếng. Đột nhiên, vô số Côn Thần giống như nước thủy triều vậy, bắt đầu run rẩy, vù vù vang dội, biến thành một thanh cự kiếm, lẳng lặng phiêu phù trong tinh không vũ trụ.

Sắc mặt Chung Nhạc bình tĩnh, nhìn về phía Ma vực Vũ Đô càng lúc càng gần kia.

Ma vực Vũ Đô chính là địa phương Vũ Đô Lang sinh ra. Vô số Ma Tộc đã tế tự trong không biết bao nhiêu vạn năm, khiến cho hắn sinh ra từ trong Ma Nhật. Chỉ là Vũ Đô Lang dù sao cũng là Tiên Thiên Ma Thần tập hợp ma niệm mà ra đời, bản tính bạc tình bạc nghĩa, rất nhanh đã biến đám Ma Tộc năm xưa tế tự hắn thành nô lệ của hắn.

Chỉ có Ma Tộc do hắn sinh ra mới có được chức vị cao, gọi là Vũ Đô Ma Tộc, thân mang Tiên Thiên Ma Huyết. Thực lực chủng tộc này vô cùng cường đại, mặc dù không bằng được Lục Đại Đế Tộc của Ma Tộc, nhưng cũng không phải tầm thường.

Bất quá, Vũ Đô Lang dù sao cũng là Ma Thần, tâm tính xảo trá hiểm ác đáng sợ, không cho phép tộc nhân siêu việt chính mình, cho dù là hậu đại của chính mình cũng vậy. Hễ trong chủng tộc có Tạo Vật Chủ sắp sửa tu thành Đế Quân, cũng đều sẽ bị hắn giết chết. Vì thế cho tới bây giờ, Vũ Đô Ma Tộc ngoại trừ Vũ Đô Lang là một tôn Tiên Thiên Ma Quân duy nhất ra, cũng không có tồn tại cấp Đế Quân nào khác, nhưng tồn tại cấp Tạo Vật Chủ thật ra là có mấy người.

Đột nhiên, tòa Thánh địa Vũ Đô chợt dừng lại, chỉ nghe một đạo thanh âm âm sâm từ trong tòa Thánh địa kia truyền ra, cười khặc khặc, nói:

- Lê Dương Thần Quân, ông bạn già của ta, còn nhớ Vũ Đô Ma Quân ta không?

Chung Nhạc hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:

- Làm sao không nhớ? Ta còn nhớ rõ chuyện năm xưa ngươi thừa dịp ta bế quan, đã đánh lén ta nữa. Cũng chỉ có kẻ đê tiện bỉ ổi như ngươi, mới có thể làm ra chuyện như vậy!

- Ha ha ha ha... ta liền xem lời nói này là lời khích lệ a!

Thánh địa Vũ Đô ầm ầm chấn động, Ma vân cuồn cuộn phun trào lên cao. Trong đám Ma vân thật lớn, một chiếc áo choàng màu đen đột nhiên mở ra, che khuất bầu trời. Chiếc áo choàng kia nhanh chóng thu lại, một tôn Đại Ma Thần ngồi ngay ngắn trên Ma vân, áo choàng sau lưng mở ra, từ từ phủ xuống. Vô số Ma Thần đang đứng trên chiếc áo choàng kia, sát khí đằng đằng.

- Lê Dương, ta và ngươi cũng tính là đối đầu lâu năm rồi! Không nghĩ tới ngươi hiện tại lại tự cam đọa lạc như vậy, không ngờ đã đầu phục dưới trướng cái tên ẻo lả Mục Tiên Thiên này. Ta cũng không ngờ ngươi lại không chịu được như thế, lại chuyển thế vào Nhân Tộc ti tiện nhất. Buồn cười! Buồn cười a!

Thân thể tôn Đại Ma Thần kia vô cùng khôi ngô, nhưng dung mạo lại tuấn mỹ một cách yêu dị. Sau lưng hắn mọc ra một ngàn cánh, cặp cánh chim mở ra, trọng điệp lại với nhau, hiển nhiên là Tiên Thiên Ma Thần loại hình tốc độ. Hắn là sinh ra từ trong Ma Nhật, mà Lê Dương Thần Quân thì là sinh ra từ trong Thần Nhật, hai người trời sinh chính là đối lập.

Sắc mặt Chung Nhạc phát lạnh:

- Sao ngươi biết được ta đang ở đây?

Vũ Đô Lang thản nhiên nói:

- Tự nhiên là Yển Sư Hi tới tìm ta, mời ta cùng đi diệt trừ ngươi! Chỉ là bà nương này chạy quá nhanh, ta còn phải giá ngự Thánh địa Vũ Đô đuổi theo, thoáng chậm hơn một bước. Các ngươi đã giết chết nàng ta? Thật tốt! Thật tốt! Ta vốn dĩ cũng không có bao nhiêu thiện cảm với nàng, vốn định sau khi diệt trừ các ngươi lại làm thịt nàng. Các ngươi đã thay ta hạ thủ, thật ra chính là đúng ý ta. Chỉ tiếc! Còn chưa kịp ngủ nàng lần nào a! Ta còn chưa ngủ qua với Mẫu Thần cường hãn bậc này!

Phù Lê cao giọng nói:

- Vũ Đô Ma Quân, còn nhớ ta không? Ta là Phù Lê của Tinh Hồng Bảo, từng bán cho ngươi hơn hai mươi vạn Thần Tộc a! Còn xin Ma Quân cho một chút thể diện...

- Ngươi tính là thứ gì?

Vũ Đô Lang cười khặc khặc, nói:

- Nhân Tộc là chủng tộc ti tiện, tới Ma Tộc ta bán Thần Tộc, không ngờ còn dám can đảm lấy tiền của ta! Bất quá, nể tình ngươi đã bán tiểu tử Phù Thử, đệ tử của Mục Tiên Thiên kia cho ta, ta có thể ban cho ngươi được chết toàn thây!

Phù Lê nhất thời giận dữ:

- Con mẹ ngươi! Không chút nể mặt vậy sao?

Vũ Đô Lang cười híp mắt, nói:

*****

- Tên đại ngu ngốc, ngươi còn dám chửi ta? Đợi một lát nữa, ngươi ngay cả chết toàn thây cũng không được a! Còn tiểu tử này nữa, chính là con trai thứ ba của tên ẻo lả a?

Mục Tô Ca cười lạnh, nói:

- Vũ Đô Lang, ngươi giết chết Phù Thử sư huynh ta, ta và ngươi không đội chung trời! Ngươi bất quá chỉ là một tôn Tiên Thiên Ma Thần nho nhỏ, dám cả gan đắc tội Tiên Thiên Cung ta! Ngươi chắc chắn sẽ chết không có chỗ chôn!

- Cho dù là Mục Tiên Thiên cũng không dám nói với ta những lời như vậy, ngươi ngược lại dám, thật sự to gan lớn mật a!

Vũ Đô Lang không có một tia tức giận, vẫn như cũ cười khặc khặc, nói:

- Bất quá, ngươi rất anh tuấn a! Ta còn chưa ngủ qua với nam tử anh tuấn như ngươi vậy! Đợi một lát phải ngủ một phen rồi mới lại xử lý ngươi!

Sắc mặt Mục Tô Ca nhất thời tái nhợt:

- Ta là nam nhân, ngươi...

- Ta chính là Ma Thần do ức vạn Ma Tộc tế tự sinh ra, vừa là nam vừa là nữ, có thể ngủ với nữ cũng có thể ngủ với nam! Không phải là tộc ta, ngủ qua rồi liền giết!

Vũ Đô Lang cười tà mị một tiếng, nói:

- Lê Dương Thần Quân chưa nói cho các ngươi biết quy củ của ta sao? Mục tam nhi, ngươi muốn ta dùng thân nam nhân ngủ với ngươi, hay là thân nữ nhân ngủ với ngươi?

Chung Nhạc thấp giọng nói:

- Vũ Đô Lang quả thật là có sở thích như vậy!

- Con mẹ ngươi!

Mục Tô Ca cao giọng chửi ầm lên. Vũ Đô Lang cười ha hả, giơ tay lên chỉ một cái, thản nhiên nói:

- Bắt giữ bọn chúng cho ta, trước không cần tổn thương tính mạng của bọn chúng!

Sau lưng hắn nhất thời bay ra một đám cường giả Vũ Đô Ma Tộc, giết về phía ba người Chung Nhạc.

Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, thanh Thần kiếm do đám Côn Thần cấu thành chém ra, một kiếm quét ngang, muôn hình vạn trạng. Tinh không cũng bị một kiếm này quét tới nứt ra. Những nơi kiếm quang đi qua, đám Thần Ma Vũ Đô Ma Tộc nhao nhao chia năm xẻ bảy, không ngừng phân giải trong kiếm quang.

Chung Nhạc một kiếm chém chết cả ngàn cường giả Vũ Đô Ma Tộc, cho dù là Ma Hoàng, Ma Hầu, cũng khó có thể ngăn cản uy năng của một kiếm này. Chỉ có thực lực bốn vị Ma chủ Tạo Vật Cảnh kia cường đại, mạnh mẽ đón đỡ một kiếm này, lúc này mới thoát được một mạng.

Bốn vị Ma chủ gầm lên, bốn tòa Động thiên Ma đạo mở ra, ngăn cản Thần kiếm. Thân thể bốn vị Ma chủ đột nhiên biến thành Ma quang biến mất, sau một khắc đã từ bốn phương tám hướng công kích về phía ba người Chung Nhạc.

Thần sắc Chung Nhạc không đổi, Thần kiếm đột nhiên biến hóa, biến thành một cái chuông lớn màu hoàng kim từ trên chụp xuống. Cái kim chung này là do vô số Côn Thần cấu thành, khắp nơi trên thân chuông đều là văn lộ Đồ đằng bên ngoài thân thể Côn Thần, kim quang lưu chuyển dọc theo đồ án. Công kích của bốn vị Ma chủ rơi xuống trên kim chung, chỉ thấy kim quang nhanh chóng lưu chuyển, đã hóa giải đi thần thông và uy năng của bốn vị Ma chủ.

Soạt!

Ngoài mặt kim chung đột nhiên đâm ra một thanh trường mâu, nhanh như thiểm điện xuyên thấu mi tâm một vị Ma chủ Tạo Vật Cảnh. Vị Ma chủ kia kinh hãi, vừa định chặt bỏ cái đầu của mình, đã thấy thanh trường mâu kia biến thành vô số Côn Tộc, nhao nhao chui vào trong vết thương của hắn, gặm nhắm nhục thân và Nguyên thần của hắn. Chỉ trong khoảnh khắc đã gặm cắn vị Ma chủ này chỉ còn lại một bộ túi da.

Mục Tô Ca và Phù Lê vừa mừng vừa sợ. Bọn họ hiện tại ngay cả lực lượng để chạy trốn cũng không còn, không nghĩ tới Chung Nhạc lại có thể điều khiển Côn Thần đại chiến với bốn tôn Tạo Vật Chủ, hơn nữa còn giết chết được một tôn Tạo Vật Chủ. Trong lòng hai người vô cùng trông mong, nói:

- Nói không chừng thật sự có thể chống lại Vũ Đô Lang!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, kim chung đương một tiếng thật lớn, bức lui ba vị Ma chủ Tạo Vật Cảnh còn lại. Kim chung đột nhiên phân giải, biến thành một cái lò lớn, chụp một vị Ma chủ Tạo Vật Cảnh trong đó trong lò, liền muốn luyện hóa.

- Một đám vô năng, đều cút đi cho ta!

Vũ Đô Lang gầm lên một tiếng, bước ra một bước. Áo choàng màu đen sau lưng tung bay phấp phới, sau một khắc đã đi tới trước cái lò, nắm tay hung hăng đánh lên thân lò.

Sắc mặt Chung Nhạc đại biến, cảm thấy cái lò lớn ầm ầm chấn động, vô số Côn Thần suýt chút nữa đã bị thần thông của tôn Tiên Thiên Ma Thần này nghiền nát. Tâm niệm hắn vội vàng khẽ động, cái lò lớn liền biến thành một tấm đại thuẫn.

- Lê Dương, ngươi cho rằng ngươi vẫn còn là Thần Quân kiếp trước sao? Không ngờ lại muốn dựa vào mấy con Côn Thần nho nhỏ chống lại ta? Ngươi quả nhiên vẫn là ngây thơ giống như trước đây vậy!

Vũ Đô Lang lại đánh ra một quyền, nện lên trên tấm đại thuẫn kia. Đám văn lộ Đồ đằng của vô số Côn Thần ngoài mặt đại thuẫn cơ hồ nổ tung, đại thuẫn ầm ầm vỡ nát, đột nhiên lại một lần nữa khép lại, lại là một tấm đại thuẫn che ở trước người Chung Nhạc.

Vũ Đô Lang điên cuồng huy quyền tấn công, một quyền lại một quyền đánh tới. Tấm đại thuẫn kia sau khi vỡ nát bỗng nhiên biến thành một con Kim Ô vươn xuống lợi trảo, chụp xuống đầu Vũ Đô Lang.

- Ngươi vẫn không có nửa phần tiến bộ!

Vũ Đô Lang cười ha hả, quần đấu với Kim Ô. Đột nhiên, Kim Ô khẽ biến, biến thành một tòa kim tháp từ trên cao đánh xuống. Vũ Đô Lang đánh vỡ kim tháp, đã thấy kim tháp biến thành một cái đại đỉnh, nuốt hắn vào trong. Đại đỉnh ầm ầm vỡ nát, Vũ Đô Lang từ trong nhảy ra, đã thấy đám mảnh vỡ của đại đỉnh leng keng va chạm, lại biến thành một thanh Thần đao chém xuống.

Sáu ngàn vạn Côn Thần kia biến hóa khó lường, đoàn đoàn bay lượn xung quanh Vũ Đô Lang, biến thành các loại thần binh lợi khí, thủy chung ngăn cản Vũ Đô Lang. Cho dù Vũ Đô Lang thi triển ra thần thông Tiên Thiên cũng vẫn không thể thoát khỏi.

Trong lòng Mục Tô Ca và Phù Lê không khỏi vạn phần bội phục. Chung Nhạc điều khiển sáu ngàn vạn Côn Thần, quả thật ung dung, biến hóa đa đoan giống hệt như Yển Sư Hi vậy.

Đột nhiên, sắc mặt Chung Nhạc khẽ biến. Chỉ thấy sáu ngàn vạn Côn Thần kia đột nhiên rơi lả tả, biến thành từng cỗ từng cỗ thi thể. Sáu ngàn vạn Côn Thần này cũng không thể chịu đựng nổi uy năng thần thông của tôn Tiên Thiên Ma Quân Vũ Đô Lang này, một thân tu vi đều bị hắn gạt bỏ, toàn bộ lạc ấn Đồ đằng bên ngoài thân thể cũng bị hắn đánh tan. Sáu ngàn vạn Côn Thần đã bị hắn mạnh mẽ đánh chết!

Vũ Đô Lang cười ha hả, một chưởng chụp về phía ba người. Phù Lê và Mục Tô Ca trăm miệng một lời nói:

- Dịch tiên sinh, còn có chủ ý nào nữa không?

- Còn!

Chung Nhạc nhanh chóng nói:

- Bỏ chạy a!

Ngữ khí Mục Tô Ca tuyệt vọng nói:

- Không chạy nổi nữa rồi!

Thương thế của hai người thật sự quá nặng, vừa mới nỗ lực đứng dậy rời khỏi, đã thấy miệng vết thương rách ra, máu chảy ròng ròng, làm sao còn có thể chạy? Hơn nữa, cho dù bọn họ còn ở trạng thái đỉnh phong, Vũ Đô Lang cũng có thể dễ dàng đuổi kịp bọn họ!

- Vậy thì đắc tội Điện hạ rồi!

Chung Nhạc đột nhiên vươn tay, nắm lấy sau gáy Mục Tô Ca, dùng hắn nghênh đón một chưởng này của Vũ Đô Lang.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)