← Ch.0864 | Ch.0866 → |
- Yêu nghiệt phương nào? Dám can đảm trùng kích Thiên Đình Thần Thành thứ chín?
Cường giả trấn thủ Thần Thành thứ chín nhiều vô số, trong đó Tạo Vật Chủ có tới mười mấy vị, nhưng đối mặt với Tiên Thiên Ma Quân Vũ Đô Lang đẳng cấp này cũng là không thể làm gì. Thực lực của Tiên Thiên Ma Quân quá mạnh, trong hàng ngũ Đế Quân cũng có thể xưng hùng, Tạo Vật Chủ bình thường sao có khả năng sánh ngang?
Bất quá, Thần Thành thứ chín cũng không tầm thường. Tòa Thần thành này tọa lạc tại trung tâm Vũ trụ Cổ lão, giống như một khỏa Thần thạch định trụ Vũ trụ Cổ lão, mặc cho Vũ trụ Cổ lão diễn biến như thế nào, cũng chỉ là xoay tròn xung quanh tòa Thần thành này.
- Một tên Tiên Thiên Ma Thần hèn mọn, cũng dám làm càn?
Vô số Thần Ma trong tòa Thần thành này không chút hoang mang, nhao nhao thôi động pháp lực. Chỉ thấy bốn phía tòa Thần thành đột nhiên sáng lên, ngoài mặt hiện ra vô số đạo hoa văn mỹ lệ. Đám văn lộ Đồ đằng kia tụ hội lại với nhau, tràn ngập uy năng lớn lao. Chung Nhạc chỉ vừa nhìn thoáng qua, liền lập tức trấn tĩnh lại:
- Lần này Vũ Đô Lang sẽ bị thua thiệt rồi!
Đám văn lộ Đồ đằng kia chính là Đế văn, là hoa văn Đồ đằng do tồn tại Đế cấp bày bố, hơn nữa không chỉ là một tôn tồn tại Đế cấp, ít nhất cũng có mấy chục vị tồn tại Đế cấp liên thủ gia trì tòa Thần thành này.
Thần thành thứ tám đã được Thần tượng Đế Minh Thiên Đế nâng ở trong tay. Nếu tiến hành tế tự, Thần tượng Đế Minh Thiên Đế sẽ liền hiển thánh phục sinh, chống cự địch nhân. Mà tòa Thần Thành thứ chín này so với Thần thành thứ tám càng quan trọng hơn. Nơi này là trung tâm của vũ trụ, điểm liên tiếp với Tinh vực Tử Vi. Hiển nhiên các đời Thiên Đế đều cực kỳ xem trọng đối với nơi này, không tiếc dùng đại đạo của chính mình gia trì. Được các đời Thiên Đế gia trì, có thể tưởng tượng tòa Thần thành này kinh khủng tới mức nào.
Cái đầu lâu to lớn khôn cùng do ma khí của Vũ Đô Lang biến thành kia há miệng cắn xuống một cái. Ngay sau đó, Đế uy của Thần thành đột nhiên bạo phát, giống như quang minh chiếu rọi hắc ám, chỉ một thoáng đã quét sạch toàn bộ ma khí không còn chút nào!
Một đoàn Ma huyết trải dài tinh không. Chỉ thấy Vũ Đô Lang hốt hoảng bỏ chạy, mà đạo quang lưu truyền tống của ba người Chung Nhạc, Phù Lê và Mục Tô Ca cũng bình an đi tới Thần Thành thứ chín.
Cỗ Đế uy đủ loại màu sắc bao phủ tòa Thần thành này dần dần bình phục lại, quang lưu Đồ đằng vờn quanh Thần thành cũng nhao nhao dập tắt, Đế văn biến mất không thấy đâu nữa. Mà đám Thần Ma thủ thành trong thành giống như không có chuyện gì xảy ra vậy, vẫn như cũ tuần tra bốn phía.
Phù Lê cười ha hả, nói:
- Vũ Đô Lang đã xem thường tòa Thần thành này! Đừng nói là Thần Thành thứ chín, cho dù là Thần thành thứ tám, hắn cũng không thể công phá nổi. Ta bình thường cũng chỉ dám tấn công Thần Thành thứ sáu và Thần thành thứ bảy. Thần thành thứ tám, ngay cả ta cũng tuyệt không dám đi. Nếu Thần tượng của Thiên Đế lão nhi sống lại, bản thân ta cũng chịu không nổi!
Ba người đi vào Trận đài Truyền tống, quang lưu truyền tống đưa ba người tới Tinh vực Tử Vi.
o0o
- Lê Dương Thần Quân, đừng để cho ta bắt được ngươi a!
Bên kia, Vũ Đô Lang vẫn còn đang hốt hoảng bỏ chạy. Đế văn của Thần Thành thứ chín trùng kích, khiến cho vết thương cũ của hắn bạo phát, trên người có thêm không biết bao nhiêu vết thương, Tiên Thiên Ma Huyết không ngừng tuôn chảy. Hắn vừa hận vừa giận. Thương tổn mới và vết thương cũ kết hợp cùng một chỗ, khiến cho cảnh giới của hắn nhất thời bất ổn, khí tức lúc mạnh lúc yếu, bất cứ lúc nào cũng có khả năng rơi xuống.
Tiên Thiên Thần Ma tu luyện gian nan, hắn rất không dễ dàng mới tu thành cảnh giới Đế Quân, hiện tại hai lần bị trọng thương, nếu ngã xuống cảnh giới Tạo Vật, vậy không biết tới năm nào tháng nào mới có thể tu luyện trở lại cảnh giới Đế Quân.
- Thù này nếu không báo, ta còn mặt mũi nào gặp người nữa?
Vũ Đô Lang đột nhiên oa một tiếng thổ huyết. Đúng lúc này, chỉ nghe một đạo thanh âm lạnh lẽo âm lãnh vang lên, có chút tiếc hận nói:
- Vũ Đô Lang a Vũ Đô Lang! Ngươi đường đường là một Tiên Thiên Ma Thần, không ngờ lại rơi vào kết cục như hiện tại, ngay cả ta nhìn thấy cũng không khỏi cảm thấy đáng tiếc cho ngươi!
Vũ Đô Lang hừ lạnh một tiếng, mạnh mẽ trấn trụ thương thế, theo tiếng nhìn lại:
- Là vị sư huynh nào đang đùa giỡn với ta? Sao lại không hiện thân?
Đạo thanh âm lạnh lẽo âm lãnh này phiêu hốt bất định, cho dù là hắn cũng khó có thể phán đoán phương vị. Đột nhiên, không gian khẽ ba động, một lão giả thân mặc quan phục phảng phất như hòa làm một thể với không gian, từ không gian hiện thân, mỉm cười nói:
- Vũ Đô Lang, có nhận ra Quỷ U Minh của Tử Vi Thiên Đình không?
Vũ Đô Lang nhất thời cả kinh:
- Quỷ Sư Quỷ U Minh? Quân sư của Đế Minh Thiên Đế lão nhi!
Lão giả thân mặc quan phục này mỉm cười, nói:
- Chính là Quỷ mỗ!
Sắc mặt Vũ Đô Lang âm tình bất định. Quỷ Sư Quỷ U Minh ngoại trừ là quân sư Hữu Thiên Thừa của Đế Minh Thiên Đế, còn là một cường giả vô cùng đáng sợ. Rất lâu trước đây đã có lời đồn, nói hắn đã đạt tới Đế cảnh, là tồn tại cường đại nhất của Quỷ Thần Tộc. Sự cường đại của hắn còn ở chỗ trí tuệ của hắn. Năm xưa Đế Minh có thể càn quét quần hùng, đăng lâm bảo tọa Thiên Đế, Quỷ Sư Quỷ U Minh công không thể thiếu.
- U Minh quân sư tới đây tìm ta là có chuyện gì?
Vũ Đô Lang khách khí hỏi. Quỷ U Minh mỉm cười, nói:
- Vũ Đô Lang suy nghĩ nhiều rồi! Ta cũng không phải là tới tìm ngươi, mà là phụng Đế mệnh hạ giới, vừa vặn nhìn thấy ngươi bị Thần Thành thứ chín đánh trọng thương, cho nên mới đuổi theo xem một chút!
Vũ Đô Lang hừ lạnh một tiếng, lộ ra thần sắc cảnh giác. Quỷ U Minh mỉm cười, nói:
- Kẻ thù của ngươi, Lê Dương Thần Quân, hiện tại đã gia nhập Tiên Thiên Cung, trở thành Dịch tiên sinh của Mục Tiên Thiên. Vũ Đô Lang, ngươi muốn diệt trừ hắn, chỉ sợ đã không có khả năng rồi. Bất quá, ta có biện pháp có thể để cho ngươi báo thù rửa hận! Hiện tại Tử Vi loạn lạc, đối thủ lớn nhất của Bệ hạ chính là Mục Tiên Thiên. Nếu ngươi đầu nhập dưới trướng Bệ hạ, đại thù hoàn toàn có thể báo!
Sắc mặt Vũ Đô Lang kịch biến, cười lạnh nói:
- Bảo ta đầu nhập dưới trướng Đế Minh lão nhi? Vũ trụ Cổ lão không quy Thiên hạt, không quy Đế quản! Đế Minh lão nhi muốn ta đầu nhập dưới trướng hắn, nằm mơ a!
Quỷ U Minh cười híp mắt, nói:
- Như vậy, các hạ chỉ có thể chết ở nơi này rồi!
Sắc mặt Vũ Đô Lang khẽ biến, đột nhiên cười hắc hắc, nói:
- Quỷ Sư, ta đang nói đùa a! Ta đầu nhập dưới trướng Đế Minh Bệ hạ, ngươi có thể cho ta chỗ tốt gì?
Quỷ U Minh thản nhiên nói:
- Vinh hoa phú quý hưởng dụng bất tận! Phân cương chia thổ tiêu dao khoái hoạt! Ngàn vạn chủng tộc mặc cho ngươi nô dịch!
- Được!
Vũ Đô Lang nhất thời đại hỉ, nói:
- Hiện tại bản thân ta bị trọng thương, sợ rằng cảnh giới rơi xuống...
*****
Quỷ U Minh lấy ra một khỏa Linh đan, búng về phía hắn, mỉm cười nói:
- Đây là Tiên Thiên Ma Đan do vị tồn tại sau lưng Bệ hạ luyện chế, đủ để trị liệu thương thế của ngươi!
Vũ Đô Lang nhận lấy, tinh tế quan sát, không khỏi kinh hãi, run giọng nói:
- Tồn tại sau lưng Thiên Đế Bệ hạ, chẳng lẽ là vị tiền bối kia?
Quỷ U Minh khẽ gật đầu một cái, mỉm cười nói:
- Lần này ta hạ giới, chính là phụng Đế mệnh đi gặp vị tồn tại kia! Ngươi đi theo ta a!
Vũ Đô Lang vội vàng thu hồi tâm tính kiệt ngạo bất tuân, nhất mực cung kính đi theo sau lưng hắn, xuất phát về phía sâu bên trong Vũ trụ Cổ lão.
o0o
- Tử Vi, quả nhiên đã loạn rồi!
Ba người Chung Nhạc đi tới Tinh vực Tử Vi, trở về Tiên Thiên Cung. Chỉ thấy địa phương đi qua đều là một mảnh loạn lạc. Cơ hồ tất cả các chủng tộc trong Tinh vực Tử Vi cũng khó có thể bảo toàn bản thân. Giữa các chủng tộc chinh phạt lẫn nhau, cướp đoạt nô lệ, mở rộng lãnh địa.
Thế lực Thiên Đình mặc dù cường đại, nhưng phản loạn quá nhiều, cũng là hữu tâm vô lực. Hơn nữa, đương kim Thiên Đế đối với trận đại động loạn này tựa hồ cũng không quá quan tâm, không phái ra binh mã Thiên Đình đi bình loạn, mà để mặc cho tình hình phát triển theo hướng không thể vãn hồi. Hiển nhiên Đế Minh Thiên Đế không dự định dùng binh lực Thiên Đình để bình loạn, mà dự định bảo tồn một phương thế lực chính mình, dùng để đối kháng Tiên Thiên Cung và những Đế tộc khác.
Dọc theo con đường này, Chung Nhạc còn nhìn thấy không biết bao nhiêu yêu ma quỷ quái hết thảy xuất hiện. Bốn loại Linh thể trời sinh Chú Linh Tai Thần, Vạn Độc Ôn Thần, Thất Sát Tà Thần, Bắc Đẩu Tử Thần vốn dĩ không được xem trọng này cũng bắt đầu xuất hiện, họa loạn thiên hạ. Bốn loại Linh thể: Chú Linh Thể, Ôn Linh Thể, Bắc Đẩu Linh Thể, Thất Sát Linh Thể này tại thái bình thịnh thế không có bao nhiêu tác dụng, nhưng khi tới thời đại chiến loạn, chỗ cường đại của bọn họ liền hoàn toàn triển lộ.
Dọc đường đi, Chung Nhạc nhìn thấy có Ôn Linh Thể lẻn vào Thánh địa trận doanh đối địch, phát tán ôn dịch, tạo thành vô số sinh linh tử vong. Còn nhìn thấy Thất Sát Linh Thể chủ chưởng sát lục huyền phù thật cao trên không trung chiến trường, điều khiển hai quân đối chiến, là đại chiến cấp bậc trăm vạn Thần Ma.
Thất Sát Linh Thể thao túng chiến tranh, mượn khí sát lục song phương giao chiến để đề thăng chính mình, đạt được tiến bộ phi phàm. Hắn còn gặp được Bắc Đẩu Linh Thể thần bí nữa. Bắc Đẩu chú tử. Trong chiến tranh, Bắc Đẩu Linh Thể chưởng quản Sinh Tử Bộ, một bút xóa bỏ thọ nguyên của đối phương. Mà trong Tinh vực Tử Vi, Chú Linh Thể cũng có mấy vị. Những nơi bọn họ đi qua, thiên tai, vận rủi hàng lâm. Những Linh thể vốn dĩ hoàn toàn không có tác dụng này, hiện tại đã hoạt động vô cùng sinh động, khiến cho Tinh vực Tử Vi loạn càng thêm loạn, sinh linh đồ thán.
Lực chưởng khống của Thiên Đình đối với Tinh vực Tử Vi đã giảm xuống tới con số không, chư hầu không ngừng chinh chiến, không nghe Đế mệnh.
- Tinh vực Tử Vi, so với Vũ trụ Cổ lão còn loạn hơn rất nhiều a!
Phù Lê dọc theo đường đi cũng là mở rộng tầm mắt, mỉm cười nói. Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Tương lai, Vũ trụ Cổ lão còn hỗn loạn hơn Tinh vực Tử Vi rất nhiều! Chẳng những Vũ trụ Cổ lão, thậm chí ba ngàn Lục Đạo Giới cũng sẽ khó mà bảo toàn. Cuộc động loạn này chắc chắn sẽ thổi quét toàn thể vũ trụ, toàn bộ không gian. Mãi cho tới khi có một phương chiến thắng, chiếm được thiên địa chính thống, mới có thể dừng lại được!
Phù Lê nhất thời giật mình. Cho dù gã Dã nhân này bình thường vô pháp vô thiên, lúc này cũng không khỏi bị lời nói của Chung Nhạc hù dọa.
Ba người đi thêm thời gian hai năm nữa, rốt cuộc cũng đi tới Tiên Thiên Cung. Chung Nhạc để cho Phù Lê chờ ở ngoài cung, chính mình cùng Mục Tô Ca tiến vào trong cung, báo cáo công tác với Tiên Thiên Đế Quân.
o0o
Mà vào lúc này, Thiên Ti nương nương và Ích Tà Thần Hoàng cũng đã tới ba ngàn Lục Đạo Giới, ngựa không dừng vó chạy tới Dung Minh Lục Đạo Giới. Thiên Ti nương nương lấy sợi tơ nhân quả mà Chung Nhạc giao cho nàng ra, tinh tế thôi diễn, nhãn mâu đột nhiên sáng ngời, chạy về phía biên cảnh Dung Minh Lục Đạo Giới.
Hai người tốn hao thời gian mấy tháng, rốt cuộc cũng tìm được một cái Tinh hệ lưu vong bên ngoài Dung Minh Lục Đạo Giới. Bên ngoài Tinh hệ kia bị vận rủi quấn lấy, biến thành khu vực vận rủi. Hai người mấy lần tìm được đường sống trong chỗ chết, trải qua trăm cay ngàn đắng, rốt cuộc cũng tiến vào cái Tinh hệ lưu vong này.
- Hai vị khách quý đường xa mà tới, không biết có chuyện gì?
Một đạo thanh âm thanh thúy vang lên. Thiên Ti nương nương và Ích Tà Thần Hoàng nhìn lại, chỉ thấy một vị thôn cô tay cầm lẵng hoa cùng với một tiểu tử mi thanh mục tú đang đứng trong vườn hoa, ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ, lộ ra thần sắc thăm hỏi.
Thiên Ti nương nương lấy lại bình tĩnh, khom người hạ bái, nói:
- Hai người chúng ta tới đây, là muốn nhờ hai vị cứu mạng!
Phi Yên Thần Hoàng quan sát hai người, sắc mặt không khỏi khẽ động, nói:
- Hai vị tạo ra không ít sát nghiệt, nhân quả quấn thân, mấy ngày nữa liền sẽ chết, chạy trời không khỏi nắng. Ta và Tiểu Bạch quả thật có thể cứu trị các ngươi! Chỉ là chúng ta vì sao phải cứu trị các ngươi?
- Hai vị có nhận ra sợi tơ này không?
Thiên Ti nương nương lấy sợi tơ Chung Nhạc cho nàng ra, ngữ khí mong đợi hỏi.
- Không nhận ra!
Phi Yên Thần Hoàng và Bạch Thương Hải cũng đều lắc đầu. Bạch Thương Hải cười lạnh, nói:
- Bất quá, ta lại nhận ra cây kèn lệnh này! Năm xưa, Ích Tà và ta từng có duyên gặp mặt, đáng tiếc về sau hắn đã bị Lão tổ Ích Tà Thần Hoàng của hắn đoạt xá. Chung huynh đã từng than tiếc một hồi lâu, cho rằng đã mất đi một vị đạo hữu có thể ngang vai ngang vế với hắn. Cây kèn lệnh này, chính là Chiến Tranh Hào Giác của Ích Tà Thần Hoàng! Mà vị này hẳn chính là Ích Tà Thần Hoàng a? Ta nhận ra khuôn mặt ngươi, ngươi dùng chính là thân thể của Ích Tà!
Trong mắt Ích Tà Thần Hoàng lóe lên tinh mang, thanh âm khàn khàn, hỏi:
- Ngươi tới từ Tổ Tinh?
Bạch Thương Hải gật đầu, cười lạnh nói:
- Muốn chúng ta cứu trị? Không có khả năng! Chung huynh rất muốn giết ngươi, đáng tiếc là không tìm được ngươi. Bất quá, hôm nay ngươi đã tới đây, ta chỉ cần dẫn phát nguyền rủa trên người ngươi, kích nổ Thiên khiển, sẽ có thể khiến cho ngươi chết ở nơi này!
Trong mắt Ích Tà Thần Hoàng lóe lên sát cơ mãnh liệt. Thiên Ti nương nương nhíu mày, trong lòng có chút không thể quyết đoán, có cần trở mặt với hai vị Chú Linh Thể này hay không. Đúng lúc này, chỉ nghe từ thiên ngoại truyền tới một đạo thanh âm:
- Phi Yên Thần Hoàng, Bạch huynh! Các ngươi chữa trị bọn họ, hấp thu nguyền rủa và Thiên khiển trên người bọn họ, đủ để cho các ngươi đạt được tiến bộ phi phàm, nói không chừng còn có thể tu thành cảnh giới Tạo Vật!
Đám người trên Tinh cầu nhất tề ngẩng đầu nhìn về phía thiên ngoại, thất thanh nói:
- Chung Sơn thị!
- Chung huynh!
- Phục Hy thị!
Tâm cảnh Thiên Ti nương nương vạn phần kích động, hốc mắt cay cay, nhịn không được ngấn lệ tuôn trào, run giọng nói:
- Ngươi chính là Phục Hy trong ba ngàn Lục Đạo Giới kia sao? Nhân Tộc Thiên Ti, khẩn cầu Phục Hy hiện thân gặp mặt...
← Ch. 0864 | Ch. 0866 → |