← Ch.0879 | Ch.0881 → |
Chữ "Vũ" trong Tiên Thiên Thần Ngữ chính là sự diễn giải về không gian đại đạo, văn lý của chiếc cánh trên thân thuyền cũng là không gian đại đạo mà Tiên Thiên Thần Ma từ thời đại hắc ám để lại.
Vì thế Chung Nhạc cảm thấy nếu tham ngộ thấu triệt được chữ này, chưa biết chừng có thể kích phát sự ảo diệu của chiếc cánh.
Hai người họ vô cùng hưng phấn, thần hồn kết nối, tiếp tục tham ngộ suy đoán. Về khả năng tham ngộ Âm Phiền Huyên mạnh nhất, còn Chung Nhạc thì mạnh về suy đoán, hai phu phụ họ hỗ trợ nhau, mất ít sức mà hiệu quả cao.
Tiên Thiên Thần Ngữ mà Trác Long truyền cho họ có nhiều cái trùng với của Tân Hỏa, cộng cả hai vào có hơn bảy trăm chữ, nhưng cho dù là chữ giống nhau thì cũng có nhiều chỗ khác biệt.
Loại ngôn ngữ này đối với Tiên Thiên Thần Ma mà nói cũng rất bí ẩn. Cũng rất ít Tiên Thiên Thần Ma sinh ra sau Hỏa Kỷ tinh thông loại ngôn ngữ này.
Tiên Thiên Thần Ngữ quá bí ẩn, mỗi người lại có sự lý giải khác nhau Muốn tham ngộ được toàn bộ hơn bảy trăm chữ này gần như là bất khả thi, tương đương với việc nắm bắt được hoàn toàn hơn bảy trăm loại đại đạo vậy!
Việc Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên đang làm chỉ là lĩnh ngộ đạo diệu mà tiền nhân đã tham ngộ ra, nắm bắt trước rồi sau sẽ hoàn thiện.
Nhưng dù là vậy, hai người họ cũng mất hơn một năm mới nắm bắt được số chữ này, miễn cưỡng nói chuyện được với nhau. Tiên Thiên Thần Ngữ vừa ra sẽ gây nên dị tượng trong trời đất, vạn đạo cộng hưởng, có uy lực của "ngôn xuất pháp tùy", lời ra công pháp liền xuất hiện!
Nhưng đây không phải ngôn xuất pháp tùy thật sự. Ngôn xuất pháp tùy của Phong Vô Kỵ có lẽ là lựa chọn từ ngữ có uy lực lớn nhất trong Tiên Thiên Thần Ngữ, nhả chữ cực nhanh, thời gian uy lực hình thành và bạo phát cực ngắn. Còn Tiên Thiên Thần Ngữ mà Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên nắm bắt thì nhả chữ rất dài, hơn nữa làm thế nào để dùng làm thần thông tấn công thì họ vẫn chưa nghiên cứu ra.
Vì thế muốn thực sự làm được ngôn xuất pháp tùy còn phải có công pháp đặc biệt nào đó.
Trong thời gian này Trác Long chỉ nằm cạnh cỗ Đạo Cốt kia tham ngộ sự tinh diệu trong nó. Thủy Long đã làm được tới trình độ không cần bất cứ đồ đằng văn nào mà ngưng tụ được Tiên Thiên đại đạo, một thân gân cốt đều là đại đạo thuần túy, cảnh giới này hơn xa hắn, cũng là cảnh giới mà hắn mơ ước.
Tầng thứ cảnh giới của Trác Long vượt xa bọn Chung Nhạc quá nhiều, Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên không thể tham ngộ được sự ảo diệu trong Đạo Cốt, nhưng hắn thì có thể.
Vị Tiên Thiên thần long này đột nhiên thân hình rung lên, huyết nhục toàn thân tan ra chỉ còn lại bộ long cốt, hai bộ long cột nằm cạnh nhau, mỗi bộ một vẻ.
Xương cốt của Trác Long không phải được tạo thành từ đại đạo thuần túy như Đạo Cốt. Bề mặt xương của hắn có rất nhiều đồ đằng văn phức tạp.
Số đồ đằng văn này có cái hình thành từ khi hắn sinh ra, là Tiên Thiên đồ đằng văn. Có cái là đại đạo mà hắn tham ngộ sau này, khắc lên trên xương, nâng cao thực lực bản thân.
Thực lực của hắn đã khó để tiến bộ thêm, dù sao cũng là Tiên Thiên Thần sinh ra dựa vào tế tự chi lực. Chúng sinh tế tự tạo ra hắn cũng hạn chế hắn. Giờ thấy Thủy Long Đạo Cốt hắn mới nhận thức được con đường cho mình đột phá.
Cách mỗi khoảng thời gian, xương cốt Trác Long lại chấn động một chút. Mỗi lần chấn động, Tiên Thiên đồ đằng trên xương hắn liền vỡ vụn, biến thành những điểm sáng tan đi. Tạp chất cũng không ngừng tách ra, giúp xương cốt hắn thêm sáng bóng, thuần túy hơn.
Chỉ là, muốn thoát biến hoàn toàn, biến thành Đạo Cốt thì hắn còn phải cần rất nhiều thời gian.
Nhưng nếu hoàn thành cuộc thoát biến này, chắc chắn hắn sẽ có sự nhảy vọt cực xa!
Tiên Thiên Thần Ma tu luyện rất khó khăn, mỗi lần thực lực tăng đều vô cùng quý giá. Lần này Thủy Long Đạo Cốt xuất hiện với hắn mà nói cũng là cơ duyên cực lớn.
Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên để Trác Long ở lại, hai người lên thuyền, nhìn nhau rồi cùng mở miệng.
Tiên Thiên Thần Ngữ phát ra từ cổ họng họ, đó là loại âm vận kỳ quái, huyền diệu mà thần kỳ, đạo ngữ cổ xưa gần như cộng hưởng với đại đạo trong trời đất, chấn động không gian.
Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên đọc từ "Vũ", âm tiết khác hẳn với chữ "Vũ" trong thần ngữ, đó là một loại đạo âm khác biệt, khiến không gian đại đạo chấn động, dường như có hai vị cổ thần đang định khống chế không gian.
Chung Nhạc giơ tay rút Tiên Thiên thần đao, thanh thần đao đột nhiên biến đổi, phân giải thành Tiên Thiên Dịch Đạo cấp Đế Quân. Tiên Thiên Dịch Đạo dung hợp vào con thuyền cổ. Trên thân thuyền lập tức giang ra các đôi cánh, không ngừng vỗ mạnh, từ từ nâng con thuyền cổ lên.
Tiên Thiên Dịch Đạo của hắn có sự thay đổi trong những chiếc cánh kia, biến thành không gian đại đạo. Đạo ngữ từ miệng hai người liên tục phát ra, Chung Nhạc lập tức cảm giác dường như hắn có một sự liên hệ kỳ diệu với cổ thần nắm giữ không gian ở thời kỳ hắc ám!
Tinh thần của hắn và Âm Phiền Huyên nối liền, hắn xây dựng mối liên hệ với cổ thần nắm giữ không gian, Âm Phiền Huyên cũng xác lập mối liên hệ này. Cảm giác này vô cùng kỳ diệu, đặc biệt.
Không gian đại đạo đã hình thành đôi cánh của vị cổ thần này, đạo ngữ không ngừng phát ra từ hai người họ, văn lý trên đôi cánh Tiên Thiên dần dần trở nên rõ ràng, các loại thông tin huyền diệu tràn tới.
Đạo diệu chứa trong cánh con thuyền cổ tràn vào trong não hai người. Hai người họ như mọc hàng nghìn đôi cánh, nắm giữ không gian, có thể tùy ý tới mọi ngóc ngách chân trời góc bể trong trời đất này!
Đạo âm họ phát ra càng ngày càng phức tạp, những đôi cánh Tiên Thiên trên thân thuyền giang rộng hàng chục dặm, nghìn đôi cánh vỗ trên không trung, đưa con thuyền cổ khổng lồ này lơ lửng bên trên Trấn Thiên Hùng Quan.
Lúc này, hàng nghìn vạn thần ma trong Trấn Thiên Hùng Quan đột nhiên cảm thấy lo lắng bất an, dường như chúa tể nắm giữ không gian đang hồi sinh, lại giống như tỉnh dậy từ giấc ngủ vùi, Trấn Thiên Hùng Quân bao la không ngừng chấn động!
- Sắp xuất hiện dị thường rồi!
Vị lão thần kia đột nhiên run rẩy nói.
Hắn là lão binh trấn thủ nơi này, từng gặp cảnh tượng này!
Tinh hà đang chấn động, gợn lên ngọn sóng lớn, tinh vân tạo thành từ những con sóng đó vô cùng lấp lánh, quần tinh lúc này tỏa ra ánh sáng cực mạnh.
Làn sóng đó cao hơn tường thành của Hùng Quan, cao qua thành lầu, gần như ngọn thủy triều này bao vây cả Trấn Thiên Hùng Quan!
Mấy nghìn vạn thần ma sững sờ nhìn cảnh tượng đó, trong lòng kinh hãi, cho dù là những Tạo Vật Chủ như Phù Lê, Mục Tô Ca, cũng có cảm giác có thể chết dưới con sóng đó bất cứ lúc nào.
- Trấn thủ Tinh Hồng Bảo!
Phù Kỳ Chi vội vàng hét lớn, nhân tộc cường giả trong Tinh Hồng Bảo lập tức khởi động pháp lực bảo vệ Tinh Hồng Bảo!
- Không cần phải kinh hãi!
Vị lão thân kia nói lớn:
- Đây chỉ là dị thường, là thấu ảnh của thời đại hắc ám, sẽ không nguy hại tới chúng ta.
Vô số vì sao tạo thành tinh hà đang tỏa ra thần quang mãnh liệt, không gian Trấn Thiên Hùng Quan biến dạng, thần quang tỏa ra từ tinh hà mạnh như tương dịch mà quang lưu tạo thành, mang ánh sáng mê người nhấn chìm đại lục mênh mông này, nhấn chìm hết tất cả mọi người.
Trong thần quang tràn trề đó, mắt nghìn vạn thần ma nơi này đều kinh hãi nhìn thấy vô số vị cường đại đi ra từ sâu trong thần quang, bước chân nặng nề, mỗi người đều có pháp tướng trang nghiêm.
Họ to lớn tới mức, cho dù là Tạo Vật Chủ cũng cảm thấy bản thân nhỏ bé, chỉ có thể ngẩng lên ngưỡng vọng.
*****
Những vị với thân hình vĩ đại đó lướt qua người họ, thậm chí họ cảm thấy mình xuyên qua thân thể của những vị kia, cảm thấy một trận tê dại, giống như một quầng sáng xuyên qua người. Rõ ràng đây là thấu ảnh, là dấu ấn trong không gian chứ không phải thực thể.
- Họ là Thần Vương của thời đại hắc ám!
Vị lão thần kia nói lớn.
Những vị Thần Vương bước ra từ thời đại hắc ám vô cùng cường đại, mỗi một vị đều là Tiên Thiên Thần, có sức mạnh khó lòng tưởng tượng!
Trên thuyền, Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên chấn kinh, cúi người nhìn xuống dưới, thấy những vị Thần Vương đó nghiêm túc trang nghiêm, vị nào cũng có thân thể hoàn mỹ do trời đất sinh ra, thần hồn nhất thể, linh nhục nhất thể. Họ đều hoàn hảo như vậy, khiến người ta không tìm được bất cứ khuyết điểm nào.
Hoàn hảo không tì vết, chính là bọn họ!
Cảnh tượng này vô cùng chấn động, khiến Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên quên mất đọc Tiên Thiên Thần Ngữ. Nhưng lúc này, thần quang từ tinh hà tối dần, những vị Thần Vương từ trong thần quang cũng nhạt dần đi.
- Phiền Huyên, đừng dừng lại!
Chung Nhạc vội nói.
Hai người tiếp tục đọc Tiên Thiên Thần Ngữ, đạo ngữ huyền diệu vọng ra, tinh hà tiếp tục chấn động càng ngày càng mạnh, những vị Thần Vương kia cùng dần trở nên chân thực.
Chung Nhạc toàn thân run lên, khó lòng tin nổi nhìn những vị Thần Vương đó, hắn đã thấy Thần Hậu nương nương trong số những vị Thần Vương kia.
Có lẽ phải gọi là Hậu Thổ nương nương!
Hậu Thổ nương nương hồi đó còn chưa bỏ đi cơ thể cũ, nàng ta là một trong các vị Thần Vương.
- Ma khả ba khả tư ba khả, tư trạch mệnh trạch tư ma trạch.
Những vị Thần Vương kia cũng phát ra đạo ngữ, đồng thanh đọc Tiên Thiên Thần Ngữ thần bí. Hàng nghìn vạn tiếng nói kết nối với nhau khiến âm thanh đó trở nên đinh tai nhức óc, tâm thần cũng lay chuyển.
Chung Nhạc chưa từng học loại đạo ngữ này, không biết có ý nghĩa gì, nhưng nhìn những vị Thần Vương này nghiêm nghị như vậy, chắc chắn không tầm thường.
Họ trang nghiêm, hàng nghìn vạn Thần Vương viễn cổ vây quanh con thuyền cổ dưới chân Chung Nhạc, đạo ngữ vang lên lặp lại liên tục.
Đột nhiên trong thân thuyền, Thủy Long Đạo Cốt khẽ động, đầu của bộ long cốt khổng lồ này đột nhiên mở ra, phát ra tiếng đạo ngữ long trời lở đất, trùng với đạo ngữ phát ra từ thấu ảnh các vị Thần Vương, cứ đọc liên tục hết lần này tới lần khác.
- Ma khả ba khả tư ba khả, tư trạch mệnh trạch tư ma trạch.
- Ma khả ba khả tư ba khả, tư trạch mệnh trạch tư ma trạch.
- Ma khả ba khả tư ba khả, tư trạch mệnh trạch tư ma trạch.
...
Bên cạnh long cốt, Trác Long đột nhiên tỉnh lại, nhìn thấy Thủy Long Đạo Cốt bên cạnh cũng đọc thì không hiểu:
- Chuyện này là sao? Thủy Long đang nói gì? Họ đang nói gì?
Hắn vội bay lên, đáp xuống sàn thuyền đứng với Chung Nhạc, Âm Phiền Huyên. Con thuyền khẽ rung chuyển, những đường văn lý kỳ dị trên thuyền cũng đang phát sáng chói lọi, biến thành một đạo Tiên Thiên thần quang kinh thiên động địa bắn lên trời.
Cột sáng đó xuyên thủng không gian vô cùng, chiếu rọi cả Trấn Thiên Phủ lơ lửng phía trên Tử Vi Tinh Vực.
Đột nhiên, vị lão thần kia hai mắt đờ đẫn, miệng không tự chủ mà phát ra:
- Ma khả ba khả tư ba khả, tư trạch mệnh trạch tư ma trạch.
Trong Trấn Thiên Hùng Quan, các vị thần ma ánh mắt vô hồn, đều không tự chủ mà đọc câu đó. Rất nhanh, Thần Hầu, Thần Hoàng cũng rơi vào tình trạng đó, không tự chủ hét lớn:
- Ma khả ba khả tư ba khả, tư trạch mệnh trạch tư ma trạch! Ma khả ba khả tư ba khả, tư trạch mệnh trạch tư ma trạch!
Các vị Tạo Vật Chủ chân tay luống cuống, sững người nhìn cảnh tượng điên cuồng đó, không biết nên làm sao.
Đạo ngữ kỳ quái càng ngày càng vang vọng, ánh sáng trên cổ thuyền cũng ngày một mãnh liệt.
Lúc này, bên ngoài Trấn Thiên Hùng Quan lóe lên một tia sáng, đột nhiên dừng lại biến thành tòa thánh sơn lơ lửng bên ngoài. Phong Hiếu Trung ngẩng lên quan sát dị tượng, có vẻ kích động, lẩm bẩm:
- Tiên Thiên Thần Ngữ, đạo ngữ trong truyền thuyết. Đúng là dễ nghe! Đây là đạo âm thuần chính nhất. Sư dệ, đây là động tĩnh ngươi gây ra sao?
Phía sau hắn, mấy trăm phân thân của Chung Nhạc bước ra, nói:
- Vừa rồi ta thử đọc chữ Vũ trong đạo âm, kết quả dẫn tới dị tượng này. Nhưng đạo âm họ nói thì ta không hiểu.
- Đạo ngữ của Tiên Thiên Thần không nên học ý của nó. Nếu ngươi học thì rất đơn giản, ngươi nên tìm hiểu bản chất của nó. Ngôn ngữ của họ ẩn chứa đại đạo bên trong, ngươi cảm ngộ ý nghĩa của đại đạo là có thể hiểu họ nói gì.
Phong Hiếu Trung một thân bạch y, nhắm mắt lại lắng nghe đạo ngữ, đột nhiên cười:
- Họ đang thử hồi sinh chúa tể của họ, hai chữ đó nghĩa là phục sinh. Chúa tể thời đại hắc ám, thú vị thật. Chắc là một vị Tiên Thiên Thần rất cường đại? Không biết có thể hồi sinh thật không? Nếu nghiên cứu thấu triệt được họ thì chắc chắn thu hoạch lớn...
- Chúa tể của Thần Vương?
Trên cổ thuyền, Chung Nhạc sắc mặt kịch biến, vội dừng đạo âm lại, hét lên:
- Phiền Huyên, đừng đọc nữa! Biểu huynh, mau cho Thủy Long Đạo Cốt ngậm mồm lại! Tất cả thần ma nghe lệnh, lập tức ngậm mồm! Điện hạ, Phù Lê, bảo họ im lặng ngay, không được đọc loại đạo ngữ này nữa!
← Ch. 0879 | Ch. 0881 → |