← Ch.0884 | Ch.0886 → |
Hậu Thổ nương nương, người đã xác lập sự tồn tại của luân hồi, vị đạo thần đầu tiên bỏ đi thân thể cũ, cũng là người đầu tiên bước vào thế giới không tưởng.
Những người như vậy, ở thời đại hắc ám lại là một vị Thần Vương, bên trên nàng còn có một vị đáng sợ hơn, thống trị các Thần Vương khác, tập hợp sức mạnh của chư thần chi vương, tạo nên con thuyền cổ này!
Hậu Thổ nương nương hiện tại đương nhiên hơn xa trước kia, nhưng vẫn vô cùng e dè vị chúa tể chân chính thời đại hắc ám kia, nếu không, thân thể quá khứ Thần Hậu nương nương của nàng ta sẽ không đích thân ra tay làm gián đoạn đại lễ hồi sinh của hắn.
- Thần Vương thời kỳ hắc ám đều là Tiên Thiên Thần, Tiên Thiên Thần Ma do trời đất sinh ra, đối lập nhau, mỗi bên đều có tuyệt kỹ riêng, nắm giữ Tiên Thiên đại đạo của các lĩnh vực.
Chung Nhạc phân thần, suy nghĩ nói:
- Vậy thì vị chúa tể thời đại hác ám đó dựa vào cái gì thống trị các Thần Vương khác? Hắn nắm giữ Tiên Thiên đại đạo gì?
Là Tiên Thiên Âm Dương Huyền Hoàng? Hay Tiên Thiên Ngũ Hành?
Hoặc là nắm giữ Thiên Đạo?
Hay là hắn có thể điều khiển mọi Tiên Thiên đại đạo, là Tiên Thiên Thánh Linh sinh ra trong thời kỳ sơ khai của vũ trụ?
Thánh Linh Thể chỉ là nguyên thần là thánh linh, sinh ra từ linh tú trong trời đất, nếu một vị Tiên Thiên Thần Ma là một Thánh Linh Thể thì sao?
Có quá ít ghi chép về thời đại hắc ám, Chung Nhạc chỉ từng thấy một số bức bích họa trong thánh điện cổ ở Lôi Trạch Tinh Vực, ghi chép một số đoạn lịch sử của thời đại hắc ám. Bức bích họa thứ năm của Lôi Trạch Thánh Điện chép lại một trận chiến sự sau khi Đại Toại xuất thế, long chiến vu dã, kỳ huyết huyền hoàng!
Lôi Trạch cổ thần đích thân xuất chiến, thậm chí bị thương nặng, khó khăn lắm mới giành được thắng lợi.
Trận chiến sự này có thể liên quan tới kết cục của thời đại hắc ám. (Chú thích của Trạch Trư: xem chương 727).
Ba người Chung Nhạc ngày quên ăn đêm quên ngủ, cứ chìm đắm vào nghiên cứu con thuyền cổ. Nhưng đạo văn trên thuyền thật sự quá nhiều, liên quan tới mấy trăm loại Tiên Thiên đại đạo, hơn nữa đều là do Thần Vương thời kỳ hắc ám để lại, gây trở ngại cực lớn cho họ.
Thụ nghiệp hữu chuyên công, Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung bọn họ từng nghiên cứu không gian đại đạo nên có thể lĩnh ngộ ra sự ảo diệu trong Tiên Thiên Nhục Sí, nhưng còn các đạo văn khắc thì không dễ dàng như vậy.
Chỉ là, mỗi người tinh lực đều có hạn, không thể nào tinh thông hết các loại Tiên Thiên đại đạo. Chung Nhạc biết rất nhiều nhưng tinh thông nhất chỉ có tám loại, Âm Dương, Thần Ma, Lôi Dịch và Không Gian Thời Quang, cũng chính là Vũ và Trụ.
Ra khỏi phạm vi đó hắn coi như mở ra một lĩnh vực mới, đương nhiên vô cùng gian nan.
Hơn nữa Tiên Thiên Thần Đạo, Ma Đạo, Dịch Đạo của hắn không xuất hiện trên con thuyền này. Hắn có thể nghiên cứu ra đạo văn mà Tiên Thiên Thần Vương chúa tể Thái Âm, Thái Dương, Tiên Thiên Thần Vương chúa tể thời quang và Thủy Long chúa tể lôi đình.
Thánh Linh thể đều có thân hòa lực không gì sánh bằng đối với các loại đại đạo, nhưng trí tuệ Âm Phiền Huyên có hạn, rất khó khăn trong lĩnh ngộ Tiên Thiên đại đạo, cần Phong Hiếu Trung và Chung Nhạc giúp đỡ.
Phong Hiếu Trung thần tâm không có gì cản trở, có thể nhạy bén nhìn thấu bản chất của "Đạo", hắn biết nhiều nhưng nếu không có Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên trợ giúp thì hắn vẫn sẽ phải mất rất nhiều thời gian.
Hơn nữa hắn thích làm thí nghiệm trên cơ thể mình, quá điên cuồng cũng dễ dẫn tới rất nhiều nguy hiểm. Họ nghiên cứu Không Gian, Thời Quang, Thái Âm, Thái Dương và Lôi Đình đại đạo. Mất thời gian vài năm. Trong những năm này Phong Hiếu Trung cũng đã làm các loại thí nghiệm trên người mình.
Giải phẫu Tiên Thiên Nhục Sí của bản thân vẫn là chuyện nhỏ, nhưng sau khi hắn tu thành Trụ Quang Đại Đạo, luyện thành một chiếc Trụ Quang Chung, lập tức toàn lực thi triển, tiếng chuông vang dội, muốn phá vỡ thời không, xuyên không về thời cổ đại bắt các đời Thiên Đế khi còn nhỏ để nghiên cứu.
Việc này thì không phải nhỏ nữa rồi. Hắn suýt nữa đã bị dòng thời quang giết chết, Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên liều mạng toàn lực mới cứu được hắn.
Sau đó Phong Hiếu Trung lại định thử Thái Âm Thái Dương đại đạo. Thái Âm đại đạo hình thành một viên Thái Âm Minh Châu, Thái Dương đại đạo hình thành Thái Dương Minh Châu. Phong Hiếu Trung luyện Thái Âm Thái Dương thành nhãn cầu rồi luyện thành hai con mắt. Khoét một cái lỗ bên huyệt thái dương bên trái nhét hai con mắt vào nuôi dưỡng, coi đó là con mắt thứ ba của mình.
Sau đó hắn lại làm theo cách đó, đặt một cái quái nhãn hai tròng ở huyệt thái dương bên phải. Đầu cũng bị hắn cạo đi, sau gáy khoét lỗ đặt mắt.
Lòng bàn tay trái phải của hắn cũng được lắp một con mắt hai tròng, vô cùng quái dị. Theo như hắn nói thì làm vậy hắn có thể nghiên cứu được toàn diện, chi tiết hơn về sự vật, hiệu suất cũng tăng cao.
Nhưng dù sao hắn cũng không tu thành Phục Hy chân thân, không thể điều hòa Âm Dương, Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên giương mắt nhìn những con mắt Âm Dương của hắn mất kiểm doát, đầu bùm một tiếng nổ tung, hai tay cũng nổ tan tành!
Cho dù như vậy thì tên điên đó cũng không chết. Hắn mọc lại đầu và hai tay, yêu cầu Âm Phiền Huyên cùng hắn liên thủ giữ Chung Nhạc lại để lắp mắt vào thí nghiệm trên người Chung Nhạc.
- Yên tâm, có ta đây phu quân ngươi tuyệt đối không chết được đâu!
Hắn an ủi Âm Phiền Huyên.
Âm Phiền Huyên đương nhiên là từ chối. Tên điên này quá điên cuồng, tuy nói không chết được nhưng như vậy cũng quá quái dị.
Ba người đều gặp phải vấn đề nan giải, phải mất thêm nhiều thời gian nữa mới có thể giải đáp được những bí ẩn trong con thuyền cổ này.
- Những đạo văn khác trên thuyền rất bí ẩn, đi nghiên cứu Đạo Cốt trước đã!
Phong Hiếu Trung hai mắt phát sáng, cổ vũ hai người, nói:
- Tiên Thiên Đạo Cốt mới là thứ mạnh nhất trên truyền, chúng ta luyện nó trước rồi xuyên không về cổ đại bắt những Thiên Đế hồi còn nhỏ nghiên cứu!
Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên đều bất lực, Âm Phiền Huyên nói:
- Sư huynh chắc chắn sau khi tu thành Tiên Thiên Đạo Cốt thì có thể xuyên không về cổ đại mà không chết chứ?
- Không thử thì sao biết được là không thể?
Phong Hiếu Trung hai mắt đỏ ngầu, có thể phát điên bất cứ lúc nào. Rõ ràng là hắn nhớ tới việc bị kẻ tà ác kia kéo về mười vạn năm trước, Chung Nhạc lập tức ra hiệu cho Âm Phiền Huyên, nàng vội tế ngọc tiêu thổi khúc Đại Thiên Ma Trấn Tâm Chú.
Vẻ điên cuồng trong mắt Phong Hiếu Trung nhạt dần, hắn tiến vào trong khoang thuyền, Chung Nhạc định đi theo thì đột nhiên tim khẽ run, lướt người đi.
Âm Phiền Huyên đợi một lát thì thấy Chung Nhạc dẫn hai thần ma người cao gầy đi tới.
Hai thần ma này mặt mọc kim mao, vẻ mặt kỳ lạ, thấy Âm Phiền Huyên thì cùng thi lễ, cười:
- Đệ muội.
*****
- Đây là hai vị biểu huynh của ta, Bệ và Ngạn.
Chung Nhạc nói nhỏ:
- Họ tới từ Hạ Giới, khó khăn vô vàn mới tới được đây, vị nam tử áo đỏ trong khoang thuyền là phụ thần của họ.
Âm Phiền Huyên đáp lễ, nói nhẹ:
- Tại sao họ lại kỳ lạ như vậy?
- Cha ta tuy là long thần nhưng mẫu thân ta lại không phải Lôi Trạch thị.
Bệ Ngạn cười:
- Mẫu thân ta là Bạch Hổ thần tộc, Tây Vương Mẫu thị, vì thế là long hổ hỗn huyết.
Trác Long dù sao cũng là Tiên Thiên Thần Long, huyết mạch cao quý, cho dù là huyết mạch Bạch Hổ cũng khó lòng áp chế hắn, vì thế sinh ra Bệ và Ngạn, mang một phần huyết mạch của Lôi Trạch thị và Bạch Hổ.
Chung Nhạc dẫn hai người vào trong khoang thuyền, nói:
- Lệnh tôn đang nghiên cứu Thủy Long Đạo Cốt, cũng được một thời gian rồi, vừa rồi huynh đệ ta cũng đã vào trong...
Bốn người vào trong khoang thuyền, nghe đạo âm chấn động khắp không gian, có hai loại đạo âm khác nhau vọng ra.
Bốn người nhìn mọi thứ trong khoang thuyền, không khỏi sững người. Thấy tên điên kia đang y quan chỉnh tề ngồi dưới đất. Trác Long cũng hồi phục nhục thân, áo choàng rơi xuống đất, ngồi đối diện với Phong Hiếu Trung, hai người đang luận đạo.
Hai ngươi đều dùng Tiên Thiên Thần Ngữ, nói đến điên đảo trời đất, các loại dị tượng xuất hiện liên hồi, uy lực của Tiên Thiên Thần Ngữ được hai người cố định trong không gian nhỏ hẹp, không thể truyền ra ngoài.
- Vừa rồi ta đã đánh cược với vị tiểu hữu đây.
Trác Long quay lại giải thích với mọi người:
- Nếu hắn có thể dùng Tiên Thiên Thần Ngữ luận đạo thắng ta thì ta sẽ cho hắn nghiên cứu mười năm. Đúng là không biết trời cao đất dày. Các ngươi đợi ta thắng hắn rồi sẽ nói chuyện với các ngươi.
Chung Nhạc khóe mặt co giật, ra hiệu cho Âm Phiền Huyên, Âm Phiền Huyên vội nói:
- Biểu huynh có chắc chắn thắng được hắn?
Gương mặt bên dưới mũ chùm đầu cười, nói:
- Ta là ai chứ? Từ khi sinh ra vào thời Hỏa Kỷ tới nay, đã chứng kiến vô số kẻ thiên tư trác việt, anh hùng hào kiệt. Trong một trăm ba mươi vạn năm, cho dù là Toại Hoàng, cho dù là Phục Hy cũng bị thời quang mài mòn, chỉ có ta ngồi nghìn thời đại tang thương, lẽ nào hắn thắng được ta?
Bệ và Ngạn đồng thanh nói:
- Phụ thần cẩn thận một chút!
- Trác Long biểu huynh thận trọng.
Chung Nhạc nghĩ bụng:
- Hắn đáng nhẽ không nên đánh cược với Phong sư huynh, e là sẽ chịu thiệt mười năm mất. Nhưng Phong sư huynh chắc cũng sẽ không làm gì được hắn, cho dù có bị cắt thành tám mảnh thì Trác Long biểu huynh cũng có thể phục nguyên.
Bốn người nhìn Thủy Long Đạo Cốt, Chung Nhạc cảm thấy Lôi Trạch huyết mạch lại bắt đầu sục sôi, thần huyết sôi trào, còn Lôi Trạch thần huyết của Bệ và Ngạn cao hơn, đạo âm thần huyết trong cơ thể phát ra âm thanh, gần như mọi huyết mạch Lôi Trạch đều bị kích động.
Bệ và Ngạn nhìn nhau, cả hai cùng ngồi xuống, quanh người nổi sóng tạo thành biển, các Tịnh Đế Liên Hoa nổi lên mặt biển. Chín mươi chín cây Tịnh Đế Liên Hoa nở tung, kim quang sáng lạn.
Trên những cánh hoa đó xuất hiện liên hoa bảo tọa, cứ mỗi hai cánh lại có một vị Thần Hoàng đang ngồi, chính là hình dạng của Bệ và Ngạn.
Những Thần Hoàng này không phải thi thể thật sự nhưng đều có nguyên thần, đều đang hít thở.
Âm Phiền Huyên khẽ ủa lên một tiếng, nhìn ra sự huyền diệu. Giữa những bông hoa này có các loại liên hệ, bông trước nuôi bông sau, tầng tầng tiếp nối. Năng lượng và đại đạo của chín mươi bảy cây Tịnh Đế Kim Liên đều nuôi dưỡng cây chín mươi tám.
Còn hướng chân thân của Bệ và Ngạn chính là chỗ của bông Tịnh Đế Liên thứ chín mươi chín!
- Đó là công pháp gì vậy?
Âm Phiền Huyên không kìm được hỏi.
Đột nhiên khí tức của Bệ Ngạn ngày một mãnh liẹt, dưới sự hỗ trợ của chín mươi tám cây Tịnh Đế Liên, tu vi tăng lên từng bậc. Hai người họ mỗi người đều tham ngộ Thủy Long Đạo Cốt, Tiên Thiên đồ đằng trong Lôi Trạch thần huyết được kích phát toàn diện, bỏ giả giữ thật, không ngừng tăng tiến.
- Sư đệ!
Bệ Ngạn đột nhiên cùng quay lại nhìn Chung Nhạc đồng thanh nói:
- Lần này có lẽ bọn ta sẽ chuyển thế, ngươi là hộ đạo nhân của bọn ta, kiếp sau nhớ hộ đạo cho bọn ta!
Tu vi của hai huynh đệ họ càng ngày càng cao, khí tức ngày một mạnh hơn, trong mấy ngày đã đạt tới đỉnh cao của Thần Hoàng, tiến thẳng đại viên mãn.
Lúc này, Bệ và Ngạn đột nhiên khí tuyệt thân vong!
Chỉ là, kiểu khí tuyệt thân vong này không phải tử vong thật sự, thi thể họ còn có nguyên thần, thi thể vẫn đang hít thở.
Chín mươi chín cây Tịnh Đế Liên tỏa sáng, tinh quang vô cùng tận hội tụ, chảy về phía trận nhãn thứ một trăm trên mặt biển. Ở đó, dưới mặt biển mọc ra lá sen, đài hoa của một bông liên hoa từ từ vươn lên khỏi mặt biển.
Bông hoa mới chỉ nhú đầu nhọn.
← Ch. 0884 | Ch. 0886 → |