Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0924

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0924: Trộm bảo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nàng nữ Thần quan này tướng mạo xa lạ, một thân chín mặt, da vẩy rắn đuôi rắn, là một nữ Thần quan Tương Liễu Thần Tộc. Nàng cảm ứng được ánh mắt của Chung Nhạc, lập tức nhìn ngược trở về. Nàng nữ Thần quan kia thoáng ngẩn người một chút, cả chín khuôn mặt đều lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Nàng nữ Thần quan này chính là Tư Mệnh, một nữ Phục Hy khác. Không nghĩ tới nàng lại lẻn vào Thiên Đình, trở thành nữ Thần quan. Nhìn trang phục của nàng, hẳn là nữ Thần quan trong Đế Hậu Cung, ẩn núp bên cạnh Đế Hậu nương nương.

- Thần quan của Thiên Đình đều có Tinh tịch đối ứng, một là để thuận tiện tu luyện, hai là để thuận tiện kiểm tra chân thân, tránh cho bị địch nhân lẻn vào. Tư Mệnh sao có thể ngụy tạo Tinh tịch, trở thành nữ Thần quan được?

Trong lòng hắn có chút không hiểu. Tính toán một chút, hắn và Tư Mệnh chỉ mới gặp mặt nhau có ba lần, đây chính là lần thứ ba. Bất quá, ấn tượng của hắn đối với Tư Mệnh lại là vô cùng sâu sắc.

Nàng nữ tử Phục Hy Thần Tộc này thủ đoạn thông thiên, lần trước đã lẻn vào Thiên Ngục trong Thiên Đình, lấy trộm Lục Đạo Giới Châu trấn áp Đế tử Phục Thương, kết quả khiến cho thủ vệ Thiên Ngục truy kích, từ đó vạch trần hai tầng thân phận của nàng. Một tầng là thân phận thủ vệ Thiên Ngục, một tầng là thân phận nữ Thần quan Thiên Đình.

Không nghĩ tới lần này Chung Nhạc gặp lại nàng, nàng lại trở thành nữ Thần quan trong cung Đế Hậu nương nương.

- Giúp ta trộm bảo!

Trong đầu Chung Nhạc chợt vang lên thanh âm của Tư Mệnh. Chỉ thấy nàng nữ Thần quan Tương Liễu Thần Tộc kia đã phiêu nhiên rời đi. Chung Nhạc suy nghĩ một chút, cũng không có đi theo. Hiện tại trong Thiên Đình, hắn cũng là một trong những tiêu điểm, là đối tượng bị Giám Thiên Ty trọng điểm quan tâm. Nếu lúc này hắn đuổi theo Tư Mệnh, đám Thần quan của Giám Thiên Ty nhất định sẽ nhìn vào trong mắt, dễ dàng khiến cho Tư Mệnh bại lộ thân phận. Hơn nữa, Hồn Đôn Vũ cũng đi theo hắn như hình với bóng, rất khó bỏ rơi tên gia hỏa này để đi gặp Tư Mệnh.

- Tư Mệnh nhất định sẽ lại tới tìm ta. Không biết nàng muốn lấy trộm bảo vật gì? Hiện tại trong Thiên Đình có tám vị tồn tại Đế cấp, Thần Hậu nương nương cũng là một trong số đó. Có tám vị tồn tại Đế cấp trấn trận, cộng thêm ba mươi sáu Quân bộ Thiên Đình, muốn gây chuyện ở nơi này, lấy trộm bảo vật, lá gan của nàng quả thật không nhỏ a!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, trong lòng thầm nghĩ:

- Nàng rốt cuộc là muốn lấy trộm cái gì?

Đúng lúc này, bên tai Chung Nhạc đột nhiên vang lên một đạo thanh âm:

- Dịch tiểu hữu, có phải rảnh rỗi không? Để cho tiểu hữu bên cạnh ngươi tới gặp mặt ta một chút?

Trong lòng Chung Nhạc nhảy loạn, cơ hồ kinh hô thất thanh. Đạo thanh âm này chính là thanh âm của Kim Ô Thần Đế. Hiện tại Kim Ô Thần Đế hẳn là còn ở trong Lăng Tiêu Bảo Điện của Thiên Đình, vậy mà lại truyền âm cho hắn. Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh, nói với đạo thanh âm trong đầu kia:

- Thần Đế, ngươi muốn người nào gặp bên cạnh ta?

Thanh âm Kim Ô Thần Đế trong đầu hắn tiếp tục nói:

- Là vị tiểu hữu Hỗn Độn thị kia!

Chung Nhạc gật đầu một cái, đột nhiên tỉnh ngộ lại, Kim Ô Thần Đế không có khả năng nhìn thấy hắn gật đầu, lập tức đáp lời:

- Được!

Thanh âm Kim Ô Thần Đế nhất thời biến mất. Hồn Đôn Vũ đột nhiên nói:

- Dịch tiên sinh, Kim Ô Thần Đế truyền âm cho ta, bảo là muốn gặp ta!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Hắn cũng vừa mới truyền âm cho ta! Một lát nữa ngươi đi gặp hắn là được!

Hồn Đôn Vũ có chút khó khăn, nói:

- Ngươi cùng đi với ta a!

Chung Nhạc bật cười, nói:

- Thần Đế muốn gặp ngươi, cũng không phải muốn gặp ta, ta đi với ngươi làm gì?

o0o

Sau một hồi, trong Lăng Tiêu Bảo Điện vang vọng tiếng cười, chỉ thấy Đế Minh Thiên Đế cùng sáu vị tồn tại Đế cấp khác đi ra khỏi bảo điện, mỉm cười nói:

- Các vị đạo hữu đường xa mà tới, trước nghỉ tạm mấy ngày, từ từ đợi thịnh hội!

Đám người Kim Ô Thần Đế, Dương Hầu Ma Đế nhao nhao xưng vâng. Đế Minh Thiên Đế gọi Thần quan tới, an bài nơi ở cho sáu vị tồn tại cổ lão. Cung điện mà sáu vị tồn tại này cư ngụ được Thiên Đế mệnh danh là Lục Ngự Cung, ý tứ là địa phương dành cho sáu vị Đế ngang vai ngang vế với Thiên Đế cư ngụ, thể hiện thân phận của sáu người này.

o0o

Chung Nhạc trở lại nơi ở của chính mình tại Tây Thiên Cung. Nơi hắn cư trú đã bị Phù Tang Thần Thụ chia năm xẻ bảy, chỉ còn lại bốn vách tường vẫn còn nguyên vẹn.

Cũng không lâu lắm, đã có sứ giả tìm tới, cầm theo danh thiếp, cung kính nói:

- Kim Ô Thần Đế của Vũ trụ Cổ lão mời sư huynh Hỗn Độn thị tới làm khách!

Chung Nhạc nhận lấy danh thiếp, mỉm cười nói với Hồn Đôn Vũ:

- Thượng sứ đã tới, Vũ sư huynh đi thôi!

Hồn Đôn Vũ lắc đầu, nói:

- Lão tổ tông đã dùng Hỗn Độn Thần Quả hối lộ ngươi, để ngươi không được đuổi ta đi. Bất luận ngươi đi đâu, ta đều phải đi theo. Ngươi nhất định phải đi theo ta!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Lão tổ tông nhà ngươi là bảo ngươi đi theo ta, không phải bảo ta phải đi theo ngươi. Hiện tại Kim Ô Thần Đế muốn mời ngươi, cũng không phải mời ta, ta sao có thể cùng ngươi tới gặp hắn chứ?

Hồn Đôn Vũ bất đắc dĩ, chỉ đành cầm theo Phù Tang Thần Thụ, theo sứ giả kia rời khỏi. Chung Nhạc đột nhiên nghe được Tư Mệnh truyền âm, ánh mắt chớp động, truyền âm trở lại, nói:

- Phù Lê, ngươi cùng phân thân của ta đi tới Bắc Thiên Cung, gặp phu nhân ta. Ta cần phải rời khỏi một đoạn thời gian!

Trong cơ thể hắn chợt có một Chung Nhạc nữa đi ra, lưu lại bên cạnh Phù Lê. Phù Lê lập tức cùng phân thân của Chung Nhạc đi tới Bắc Thiên Cung.

Bọn họ vừa rời khỏi, dung mạo bản thể Chung Nhạc đại biến, hóa thành một gã Thần Ma thân người sừng dê, lặng yên rời khỏi phế tích cung điện, men theo thanh âm Tư Mệnh mà đi.

Một lúc sau, Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một nàng nữ Thần quan Tương Liễu Thần Tộc đang đứng trên một đạo phi kiều chờ sẵn. Hai người gặp nhau, Tư Mệnh khẽ nhíu mày, cẩn thận quan sát hắn, hỏi:

- Công Dương Thần Tộc? Ngươi như vậy không được! Không đi được nơi đó! Ngươi phải biến thành một nàng nữ tử!

- Nữ tử?

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, hỏi:

- Sao lại phải biến thành nữ tử?

Tư Mệnh nói:

- Ta là nữ Thần quan của Đế Hậu nương nương, phụng mệnh lệnh của Đế Hậu nương nương đi tới nơi đó. Nữ Thần quan của Đế Hậu nương nương nào có đạo lý là nam tử? Ngươi có thể biến thành nữ thân không?

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là muốn lấy trộm cái gì?

- Tự nhiên là một kiện bảo vật không tầm thường, cực kỳ quan trọng đối với Phục Hy thị ta!

*****

Tư Mệnh bất động thanh sắc, nói:

- Ngươi có đi hay không?

Chung Nhạc cắn răng, nói:

- Được! Ta đi với ngươi một chuyến! Ngươi...

Tư Mệnh dẫn hắn đi xuống phi kiều, đi tới một tòa cung điện, mở rộng cửa tiến vào, lấy ra một tấm gương. Trong gương hiện ra bộ dạng một nàng nữ Thần quan, nói:

- Nơi này là địa phương ta cư trú, có thể phòng bị Thiên Mục của Giám Thiên Ty. Ngươi biến thành bộ dáng nữ tử này đi! Thanh âm của nàng là như vầy...

Nàng đột nhiên mở miệng, âm tuyến thay đổi, mô phỏng thanh âm nữ tử trong gương.

Chung Nhạc chăm chú quan sát bộ dạng, ngôn hành cử chỉ của nàng nữ Thần quan trong gương. Một lúc sau, bộ dáng hắn khẽ biến, đã biến thành nàng nữ tử trong gương, giống nhau như đúc, không nhìn ra có bất cứ khác biệt nào.

Tư Mệnh lấy ra một bộ quan phục nữ Thần quan, cùng với một tấm lệnh bài, nói:

- Ngươi vào trong thay xiêm y, đeo lệnh bài lên bên hông!

Chung Nhạc theo lời nàng đi vào trong, thay xiêm y nữ Thần quan, đeo lệnh bài lên. Lúc hắn đi ra, ánh mắt Tư Mệnh sáng ngời, tán thưởng:

- Xinh đẹp động lòng người a! Ngay cả ta cũng nhìn thấy mà yêu!

- Bớt nói nhảm đi!

Chung Nhạc cả giận, hỏi:

- Giờ đi đâu đây?

Tư Mệnh mỉm cười, nói:

- Chúng ta đi địa phương sứ giả của Thiên cư trú, Bích Lạc Cung, lấy trộm một kiện bảo vật vốn dĩ thuộc về Phục Hy thị chúng ta!

Chung Nhạc nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, thất thanh nói:

- Bích Lạc Cung? Địa phương Bích Lạc tiên sinh cư trú?

Hắn từng nghe nói qua danh tiếng của Bích Lạc tiên sinh. Đó là một tôn Tiên Thiên Thần, thực lực sâu không thể lường, là sứ giả do Thiên cắt cử tới trong Thiên Đình. Thậm chí ngay cả Thiên Đế đối với hắn cũng phải lễ kính ba phần, lễ nhượng ba phần. Đi Bích Lạc Cung trộm bảo? Còn không bằng trực tiếp cắt đầu xuống treo trên thắt lưng a!

- Ngươi yên tâm! Bích Lạc tiên sinh đã rời khỏi Thiên Đình, đi gặp Thiên rồi, cho tới bây giờ vẫn chưa trở về. Hắn trong nhất thời sẽ không về đâu!

Tư Mệnh nửa cười nửa không, nói:

- Đừng nói là nam Phục Hy đã sợ rồi a?

Tân Hỏa trong Thức hải Chung Nhạc đột nhiên nói:

- Nhạc tiểu tử, không nên đáp ứng nàng! Nữ Phục Hy này mời ngươi cùng đi, tuyệt đối là không có hảo ý. Nàng không có nhân vị, không có thân tình, hết thảy mọi thứ đều có thể lợi dụng. Nếu ngươi đáp ứng, chính là đã bị nàng lợi dụng, lành ít dữ nhiều! Hiện tại nàng làm ra tư thái động lòng người này, chỉ là muốn tê dại ngươi, mê hoặc ngươi, khiến cho ngươi làm việc cho nàng. Nàng vứt bỏ ngươi, đối với nàng cũng không có bất kỳ gánh nặng trong lòng nào! Đừng quên! Khí vận của ngươi đã bị phá rồi!

Chung Nhạc trầm ngâm trong chốc lát, thử dò xét hỏi:

- Ngươi rốt cuộc muốn lấy trộm đồ vật gì?

Nụ cười trên mặt Tư Mệnh chợt biến mất, trở nên băng lãnh, thản nhiên nói:

- Đồ vật thuộc về Phục Hy Thần Tộc ta! Một kiện bảo vật cực kỳ quan trọng, liên quan tới tiền đồ tương lai của Phục Hy Thần Tộc ta, hiện tại đã rơi vào trong tay Thiên. Bất luận thế nào, ta cũng phải đoạt nó trở lại! Thần khí thuộc về Phục Hy thị ta, bất luận thế nào cũng không thể rơi vào trong tay ngoại tộc!

- Rốt cuộc là cái gì?

Chung Nhạc trầm giọng hỏi. Tư Mệnh chần chờ một chút, cuối cùng nói:

- Thần khí đại sinh sát đã bị Phục Hy phản bội trộm đi, Lục Đạo Thiên Luân! Bảo vật chưởng khống Lục Đạo Luân Hồi do một triều Thiên Đế cuối cùng của Thời đại Địa Kỷ lưu lại! Bảo vật này có thể chưởng khống Lục Đạo Luân Hồi của tất cả Lục Đạo Giới cùng với các Chư Thiên, là năm xưa Phục Mân Thiên Đế đã tập hợp toàn bộ các tồn tại Đế cấp luyện thành!

Trái tim Chung Nhạc kịch liệt nhảy lên. Bảo vật chưởng khống toàn bộ các Lục Đạo Luân Hồi, của các Lục Đạo Giới, thậm chí là các Chư Thiên?

- Nếu thôi động kiện Thần khí đại sinh sát này, sẽ có thể thống ngự hết thảy Địa Ngục Luân Hồi, bất kể là ba ngàn Lục Đạo Giới hay các Chư Thiên lớn nhỏ của Tinh vực Tử Vi!

Tư Mệnh tiếp tục nói:

- Kiện bảo vật này đã bị kẻ phản bội trộm đi, hiện đang được giấu trong Bích Lạc Cung. Bích Lạc tiên sinh không ở nhà, chính là thời cơ tốt nhất để đánh cắp kiện bảo vật này. Đợi tới lúc hắn trở về, muốn đánh cắp kiện bảo vật này liền tuyệt không có khả năng rồi!

Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh. Khó trách thời điểm hắn ở trong ba ngàn Lục Đạo Giới tiến vào Địa Ngục Luân Hồi đã phát hiện Địa Ngục Luân Hồi mặc dù cường đại, nhưng thiếu một chút đồ vật then chốt, khiến cho phòng ngự của Địa Ngục Luân Hồi không cao, ngay cả những Thần Ma bình thường cũng có thể xâm nhập.

Hiện tại xem ra, Địa Ngục Luân Hồi hẳn là đã thiếu mất một kiện bảo vật chưởng khống Lục Đạo Luân Hồi. Nếu các Địa Ngục Luân Hồi này đều thống hợp dưới một kiện bảo vật uy năng thật lớn, sẽ có thể chân chính điều khiển được sinh tử.

- Kiện bảo vật này chỉ có Phục Hy thị ta mới có thể thôi động. Bích Lạc tiên sinh và cái gọi là Thiên kia, cũng không thể sử dụng được kiện bảo vật này!

Ánh mắt Tư Mệnh chớp động, thấp giọng nói:

- Ngươi có giúp ta không?

Chung Nhạc hít mạnh một hơi thật dài, trịnh trọng gật đầu:

- Ta đi theo ngươi!

Tư Mệnh thở phào nhẹ nhõm, ôn nhu nói:

- Ngươi yên tâm! Ngươi là nam Phục Hy cuối cùng của tộc ta, ta sẽ không hại ngươi! Nếu ngươi chết rồi, tộc ta làm sao sinh sôi nảy nở đây? Ngươi yên tâm! Tương lai người ta nhất định sẽ sinh hài tử với ngươi a...

Nàng đột nhiên làm ra bộ dáng như chim nhỏ nép vào người, tùy quân hái đi. Chung Nhạc lại có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy:

- Tân Hỏa nói tuyệt đối không sai! Nàng quả thật là đang lợi dụng ta! Không thể không phòng!

- Hiện tại ngươi tên là Thải Vi, ta gọi là Thải Vân, đều là nữ Thần quan của Đế Hậu nương nương, phụng mệnh đi tới Bích Lạc Cung, tra hỏi Thiên ý!

Tư Mệnh tiến về phía trước, thấp giọng nói:

- Hết thảy cẩn thận! Đừng để lộ ra vết tích chân ngựa!

Chung Nhạc theo nàng tiến về phía Bích Lạc Cung. Bích Lạc Cung đơn độc huyền phù bên ngoài Thiên Đình. Hai người hành tẩu một lúc lâu, lúc này mới đi tới nơi đó. Chỉ thấy Bích Lạc Cung trên không lên tới trời, dưới không xuống tới đất. Phía dưới là một vực sâu khủng bố. Vực sâu này nhìn qua tựa hồ là một đạo long quyển phong thật lớn, thời không cuộn trào, như muốn thôn phệ hết thảy. Trong vực sâu một mảnh tối đen như mực, bốn vách thỉnh thoảng lại bộc phát ra Hoang Lôi, rọi sáng một mảnh vực sâu.

- Phía dưới chính là Thiên Ngục! Những tồn tại bị trấn áp trong đó phi thường khủng bố, bất kỳ một lão quái vật nào đều không thua kém gì Phục Thương!

Tư Mệnh truyền âm cho Chung Nhạc, nói.

Có một sợi xích sắt từ trong vực sâu đen như mực bay ra, treo ở phía dưới Bích Lạc Cung, bị những lưỡi câu thật lớn móc lấy. Mà từ trong Bích Lạc Cung cũng có một sợi xích sắt tương liên với Thiên Đình, giống như một cây cầu treo vậy.

Chung Nhạc và Tư Mệnh vừa mới tiếp cận sợi xích sắt, trong lòng Chung Nhạc đột nhiên khẽ động, chỉ thấy một gã nam tử trẻ tuổi đang từ trong Bích Lạc Cung đi ra.

- Phong Vô Kỵ! Nguy rồi!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)