← Ch.0947 | Ch.0949 → |
- Lẽ nào thân phận của chính mình đã bại lộ? Chuyện tình lấy trộm Lục Đạo Thiên Luân ở Bích Lạc Cung đã lưu lại dấu vết tơ nhện? Lẽ nào Bích Lạc tiên sinh đã biết được ta chính là Phục Hy, ta chính là Chung Nhạc sao?
- Không! Nếu hắn đã biết, vậy căn bản không cần tới đây gặp ta. Nếu thân phận của ta bị bại lộ, cho dù Tiên Thiên Đế Quân, Kim Ô Thần Đế và Thần Hậu nương nương buộc lại chung một chỗ cũng không cứu nổi ta! Hắn tới đây, nhất định là có mục đích khác!
Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh, trước hết để cho Âm Phần Huyên đi tìm Âm Phó Khang, bản thân mình thì sửa sang lại quần áo, dẫn theo Phù Lê và Hồn Đôn Vũ đi ra ngoài cung nghênh đón:
- Bích Lạc tiên sinh thật ra là khách quý a! Mau mời vào!
Bích Lạc tiên sinh một thân áo xanh, hình tượng vô cùng mộc mạc, cùng Chung Nhạc một trước một sau tiến vào trong điện, phân chia chủ khách ngồi xuống.
Chung Nhạc quan sát vị sứ giả của Thiên này. Chỉ thấy Bích Lạc tiên sinh cũng là một vị Tiên Thiên Thần tuấn mỹ. Nhưng kỳ quái chính là, khuôn mặt của hắn rõ ràng vô cùng tuấn lãng, nhưng sau khi vừa nhìn xong, sẽ liền quên mất bộ dáng của hắn như thế nào. Ngay cả thanh âm của hắn cũng rất kỳ lạ, rất có từ tính, vô cùng êm tai, nhưng sau khi nghe qua xong cũng sẽ liền quên mất thanh âm của hắn là như thế nào.
Đây là một tôn Tiên Thiên Thần kỳ diệu. Bởi vì hắn là đại biểu của Thiên, âm dung tiếu mạo của hắn cũng không còn là âm dung tiếu mạo của chính mình, mà là âm dung tiếu mạo của Thiên. Thiên vốn là không có mặt mũi, không có thanh âm, cho nên nhìn qua khuôn mặt của Bích Lạc tiên sinh, nghe qua thanh âm của hắn, cũng sẽ lập tức quên đi, không thể nhớ rõ. Nhưng thời điểm gặp lại, hết lần này tới lần khác vẫn có thể nhận ra đó là hắn, biết được thanh âm của hắn. Đây là chỗ kỳ lạ nhất của Bích Lạc tiên sinh.
- Lần này Bích Lạc tiên sinh tới đây, không biết là có chuyện gì?
Chung Nhạc để cho Phù Lê dâng trà, mỉm cười hỏi.
Bích Lạc tiên sinh nhìn về phía tiểu hài tử Bệ Ngạn, tán thưởng:
- Thật là một thiếu niên tốt a! Trăm thế luân hồi, nghịch chuyển Tiên Thiên. Đây là công pháp dùng Hậu Thiên chứng Tiên Thiên, thành tựu Tiên Thiên Thần Ma, nhảy ra Lục Đạo Luân Hồi. Con trai của Long Hổ quả thật không tầm thường! Hắn hẳn là con thứ tư của Trác Long a?
Tiểu hài tử Bệ Ngạn gật đầu, hỏi:
- Ngươi sẽ không ăn ta chứ?
Bích Lạc tiên sinh mỉm cười, nói:
- Không ăn! Ta đã sớm qua khỏi giai đoạn phải dựa vào ăn ngươi mới có thể thành Đế. Bất quá, có một vài tồn tại vẫn là cần có Nhục Thánh dược như ngươi bậc này để giúp chính mình đề thăng. Bách Chuyển Trọng Sinh Hồng Trần Kiếp Kinh của ngươi, đại kiếp nạn thế thứ một trăm chỉ vừa mới bắt đầu. Vị tồn tại đã khai sáng ra môn công pháp này, bản thân ta cũng biết. Có lẽ, tương lai ngươi sẽ có thể gặp hắn!
Nhãn tình tiểu hài tử Bệ Ngạn sáng lên, hỏi:
- Tương lai sẽ có thể gặp hắn? Hắn vẫn còn sống sao? Hắn có tu luyện môn công pháp này không?
Bích Lạc tiên sinh thản nhiên nói:
- Hắn vẫn còn sống! Thân là một tôn Đế, hắn không dễ dàng chết như vậy! Mặc dù hắn đã khai sáng ra Bách Chuyển Trọng Sinh Hồng Trần Kiếp Kinh, nhưng hắn thật ra cũng không có tu luyện môn công pháp này. Hắn cũng sợ chết, sợ chính mình tại thời điểm bách chuyển trọng sinh sẽ biến thành Thánh dược của người khác!
Bệ Ngạn nghi hoặc không hiểu.
- Hắn vẫn luôn đang đợi, đợi một sinh linh có thể tu luyện Bách Chuyển Trọng Sinh Hồng Trần Kiếp Kinh tới đại thành. Hắn khai sáng ra môn công pháp này vốn cũng không có hảo ý. Ngươi đối với hắn, chỉ tương đương như một khỏa đại dược mà thôi, một khỏa đại dược có thể khiến cho hắn nghịch chứng Tiên Thiên!
Bích Lạc tiên sinh mỉm cười, nói:
- Ngươi đạt được môn công pháp này, hẳn cũng là do hắn cố ý an bài, để cho ngươi đạt được. Hắn hẳn là đã chú ý tới ngươi từ rất lâu rồi. Trước đây, cũng đã từng có vô số sinh linh tu luyện môn công pháp này, nhưng tiếp cận thành thục, hẳn chỉ có một mình ngươi mà thôi. Những sinh linh khác cũng đều không thể qua được một kiếp Bách Thế Thánh Liên!
Trong lòng Chung Nhạc đại chấn. Một vị tồn tại Đế cấp vậy mà đang ở một nơi bí mật gần đó, vẫn luôn chú ý tới Bệ Ngạn, đang chờ đợi đại dược của hắn thành thục.
Vì khỏa đại dược này, vị tồn tại này đã thí nghiệm không biết bao nhiêu lần, không biết bao nhiêu sinh linh đã tu luyện Bách Chuyển Trọng Sinh Hồng Trần Kiếp Kinh, nhưng đại dược còn chưa chín đã bị kẻ khác ăn mất. Cũng may, Bệ Ngạn đã chín, hoặc là nói đã gần chín rồi.
- Cái người hộ đạo này...
Chung Nhạc nhất thời đau đầu. Làm người hộ đạo cho Bệ Ngạn, thật sự là thua thiệt lớn.
Ngay cả Bệ Ngạn cũng rợn cả tóc gáy, không khỏi rùng mình mấy cái, gấp gáp hỏi:
- Hắn là ai?
Bích Lạc tiên sinh không đáp, mà nhìn về phía Chung Nhạc, mỉm cười nói:
- Dịch tiên sinh kinh tài tuyệt diễm, đánh một trận với Chư Tà, khiến cho cặp mắt Bích Lạc cũng không khỏi bừng sáng! Mở ra Bí cảnh thứ bảy, quả thật bất phàm, khiến cho sắc mặt ta cũng khẽ động!
Chung Nhạc khách khí một câu, nói:
- Tiên sinh khen quá lời rồi! Chư Tà là Chư Thiên Tà Thần của Bích Lạc Cung, lại chết trong tay ta, lần này Bích Lạc tiên sinh tới đây là muốn lấy tính mạng của ta sao?
Bích Lạc tiên sinh lắc đầu, nói:
- Ta đã nói rồi, nếu đã rời khỏi Bích Lạc Cung, liền không có quan hệ gì với Bích Lạc Cung nữa. Chư Tà chết trong tay ngươi, ta có cảm nghĩ thế nào, ngươi cũng không cần để trong lòng. Kẻ mà ngươi cần phải lo lắng chính là đương kim Thiên Đế, còn có Tà Đế, cùng với Tiên Thiên Đế Quân!
Khóe mắt Chung Nhạc khẽ nhảy lên một cái, nhẹ giọng nói:
- Tiên Thiên Đế Quân? Hắn là quân, ta là thần, sao ta phải lo lắng hắn?
Bích Lạc tiên sinh thản nhiên nói:
- Dịch tiên sinh là người thông minh, cần gì phải hỏi lại ta như vậy? Tiên Thiên Đế Quân đối với ngươi đã có đề phòng, trong lòng ngươi hẳn là biết rõ mới đúng a!
Chung Nhạc có chút trầm mặc, một lúc sau mới mỉm cười, nói:
- Xin hỏi ý đồ Bích Lạc tiên sinh tới đây lần này là gì?
- Thiên Đế là ai, Thiên cũng không thèm để ý tới!
Bích Lạc tiên sinh nghiêm nghị nói:
- Bất luận kẻ nào lên làm Thiên Đế, nhất định cũng sẽ là Thiên tử. Kẻ nào giành được thắng lợi, đối với Thiên cũng không chút quan trọng. Bất quá, Thiên không để ý, nhưng ta lại có chút lưu ý. Lần này Bích Lạc Cung ta gặp kiếp, bảo vật trong cung bị trộm. Nếu có thể có được một vị Thiên Đế biết nghe lời một chút, vậy sẽ dễ làm hơn rất nhiều rồi, còn có hạng người gan to bằng trời nào dám động tới Bích Lạc Cung ta nữa? Ta cũng không quá xem trọng Tiên Thiên Đế Quân! Bối cảnh của hắn quá mạnh, không dễ quản giáo. Nếu hắn trở thành Thiên Đế, tuyệt đối sẽ không quá vâng lời!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, nói:
- Ý của Bích Lạc tiên sinh là...
Bích Lạc tiên sinh nhàn nhạt nói:
- Thiên sẽ không chỉ định kẻ nào làm Thiên tử, nhưng ta cần một vị Thiên tử biết vâng lời! Dịch quân có tài, có tư chất, có thủ đoạn, có dã tâm, nhưng lại không có tư lịch, không có bối cảnh, không có chỗ dựa. Cái mà ngươi còn thiếu chính là một chỗ dựa! Bích Lạc Cung ta có thể trở thành chỗ dựa cho Dịch quân!
Chung Nhạc bày ra bộ dáng cực kỳ tâm động, hỏi:
*****
- Thiên có biết không?
Bích Lạc tiên sinh mỉm cười, nói:
- Thiên không biết, cũng không cần biết! Thiên không quan tâm tới những chuyện này! Là Bích Lạc Cung ta trở thành bối cảnh của Dịch quân, cũng không phải là Thiên!
Chung Nhạc lâm vào trầm ngâm, trong lòng có chút khó có thể quyết đoán. Hắn đột nhiên hỏi:
- Sao Bích Lạc tiên sinh cho rằng ta có thể trở thành Thiên Đế?
- Ngươi không thể trở thành Thiên Đế, là do ngươi không có bối cảnh như Tiên Thiên Đế Quân, cũng không có bối cảnh như Đế Minh Thiên Đế! Có tư cách tranh đoạt Đế vị, sau lưng đều có chỗ dựa lớn. Nhưng chính bởi vì sau lưng bọn họ có chỗ dựa lớn, cho nên ta cũng không quá kỳ vọng đối với bọn họ. Nếu ta nâng đỡ ngươi, ngươi đã có chỗ dựa, sẽ có thể thả tay thả chân tranh chấp với bọn họ!
Ngữ khí Bích Lạc tiên sinh vạn phần bình tĩnh, phảng phất như đang nói một việc nhỏ không quan hệ gì với chính mình vậy. Hắn bình thản nói:
- Ngươi hẳn là biết được năng lượng của ta! Tương lai sau khi ngươi ngồi lên Đế vị, có thể tụ tập tất cả lực lượng trong thiên địa, hết thảy những trí tuệ tới hoàn thiện Bí cảnh thứ bảy, khai sáng ra sự nghiệp to lớn có thể so sánh với việc mở ra Lục Đạo Luân Hồi. Có ta giúp đỡ, ngươi sẽ có thể hoàn thành hết thảy những chuyện này! Không có ta giúp đỡ, ngươi thậm chí chưa chắc có thể sống sót tới lúc nhìn thấy Tiên Thiên Đế Quân xưng Đế!
Sắc mặt Chung Nhạc âm tình bất định, hít mạnh một hơi thật dài, hỏi:
- Ta cần phải làm gì?
Bích Lạc tiên sinh mỉm cười, nói:
- Rất đơn giản! Bích Lạc Cung siêu nhiên thế ngoại, có rất nhiều chuyện không thể làm được! Đây là kết quả do rất nhiều tồn tại cổ lão ẩn giấu trong thiên địa đánh cờ với Thiên tạo thành. Mà Bích Lạc Cung ta cũng có một số việc muốn làm, cần phải mượn dùng lực lượng của Thiên Đế. Thiên Đế có thể điều động tất cả thế lực trong thiên hạ, để cho mình sở dụng, mà Thiên Đế chưa chắc đã vâng lời. Thiên Đế vâng lời, có thể khiến cho kẻ trên thực tế điều động lực lượng thiên hạ chính là Bích Lạc Cung ta!
Sắc mặt Chung Nhạc trầm xuống, nói:
- Vậy cái vị trí Thiên Đế này còn có gì thú vị nữa?
Bích Lạc tiên sinh liếc nhìn hắn một cái, nói:
- Chỉ cần là cái vị trí Thiên Đế này, bản thân nó cũng đã rất thú vị rồi! Ngươi có tư chất tu thành thứ bảy Bí cảnh, không cần sai lầm! Làm trễ nãi tiền đồ chỉ là chuyện nhỏ, làm trễ nãi tính mạng của chính mình mới là chuyện lớn!
Chung Nhạc khẽ mỉm cười, hỏi:
- Bích Lạc tiên sinh không phải chỉ dự định bồi dưỡng một mình ta thôi a?
Sắc mặt Bích Lạc tiên sinh khẽ trầm xuống, ngay sau đó đã giãn ra, mỉm cười nói:
- Ta quả thật còn có những đối tượng bồi dưỡng khác! Trứng gà không thể đặt hết vào trong cùng một cái rổ, đạo lý này ta vẫn hiểu! Không biết Dịch tiên sinh có hiểu không?
- Ta hiểu!
Chung Nhạc nâng chung trà lên, ý bảo nói:
- Tiên sinh vẫn chưa uống trà a!
Bích Lạc tiên sinh nhìn tách trà trước mặt chính mình, lạnh nhạt nói:
- Ngươi hẳn là hiểu được, ngươi đặt toàn bộ trứng gà ở chỗ của Tiên Thiên Đế Quân, bất cứ lúc nào cũng có khả năng toàn bộ rổ trứng gà đều vỡ nát, ngươi không có dư địa cò kè mặc cả với ta!
Chung Nhạc thở dài một tiếng, nói:
- Ta cũng không có dư địa cò kè mặc cả với Tiên Thiên Đế Quân! Đế Quân đang ở ngoài cửa cung, mời Bích Lạc tiên sinh uống trà a!
Bích Lạc tiên sinh thoáng ngẩn người, nâng chung trà lên, uống một hơi cạn sạch, sau đó đứng dậy đi ra ngoài. Chỉ thấy Tiên Thiên Đế Quân đang đứng trước trước cung, chắp hai tay sau lưng, quay lưng về phía hắn.
Bích Lạc tiên sinh đang muốn từ bên cạnh hắn đi qua, Tiên Thiên Đế Quân đột nhiên chợt mở miệng:
- Bích Lạc tiên sinh, dừng chân a!
Bích Lạc tiên sinh dừng bước lại. Tiên Thiên Đế Quân vẫn như cũ không quay lại nhìn hắn, trong giọng nói tựa hồ không có bất kỳ tâm tình ba động nào, nhàn nhạt nói:
- Ta phụng mệnh chuyển cáo cho Bích Lạc tiên sinh. Tiên sinh hẳn là biết được Hiệp nghị Thượng Cổ a? Đó là hiệp nghị do mấy vị tiền bối ân sư ta đã ký kết với Thiên. Thiên, làm Thiên là được rồi, tay không cần duỗi ra quá dài! Bích Lạc Cung siêu nhiên thế ngoại, đây là chuyện tốt, nhưng nhúng tay quá sâu, bàn tay rất có khả năng sẽ bị chém đứt!
Bích Lạc tiên sinh nhìn về phía sau lưng hắn, ánh mắt khẽ chớp động. Tiên Thiên Đế Quân vẫn như cũ đang quay lưng về phía hắn, căn bản không nhìn hắn. Sau đầu Tiên Thiên Đế Quân đột nhiên xuất hiện từng đạo từng đạo quang luân. Đạo quang luân thứ bảy chớp tắt bất định, nhẹ giọng nói:
- Ngươi cho rằng ta sẽ phòng bị Dịch tiên sinh, đợi sau khi ta xưng Đế, sẽ liền giết hắn, cho nên muốn thuyết phục Dịch tiên sinh phản bội ta? Ngươi sai rồi! Ta đối với Dịch tiên sinh chỉ có thưởng thức, kính phục, xem hắn là đạo hữu. Nếu tương lai hắn muốn làm Thiên Đế, ta cũng có thể tặng vị trí đó cho hắn. Bởi vì...
Hắn xoay người lại, nhìn trực diện Bích Lạc tiên sinh, nửa cười nửa không nói:
- Chí hướng của ta không chỉ có bảo vị Thiên Đế mà thôi! Bích Lạc tiên sinh đã hiểu chưa? Ngươi là sứ giả của Thiên, cũng không phải là Thiên, không nên vượt qua quy củ!
Bích Lạc tiên sinh nhìn chằm chằm thứ bảy đạo quang luân sau đầu hắn, trong lòng cực kỳ chấn động, trầm mặc cất bước rời đi.
Chung Nhạc đi ra cung điện, khom người cung kính nói:
- Đế Quân!
Tiên Thiên Đế Quân tản đi bảy đạo quang luân sau đầu, nhìn chằm chằm hắn một lúc thật lâu, cuối cùng mỉm cười, nói:
- Tiên sinh, những lời vừa rồi ta nói với Bích Lạc, cũng là muốn nói với tiên sinh!
Chung Nhạc gật đầu:
- Dịch Phong minh bạch!
Tiên Thiên Đế Quân cất bước đi xa.
Chung Nhạc lâm vào trầm ngâm. Mấy vị tồn tại cổ lão đã ký kết hiệp nghị Thượng Cổ với Thiên? Rốt cuộc là hiệp nghị gì? Nội dung của hiệp nghị là gì? Hiệp nghị giữa Thiên và những vị tồn tại cổ lão kia, có quan hệ gì với việc Phục Hy Thần Tộc bị tiêu diệt hay không?
- Đã tới lúc khởi hành rồi!
Chung Nhạc đang định gọi Phù Lê và Hồn Đôn Vũ tới, đột nhiên thanh âm Kim Ô Thần Đế chợt vang lên trong đầu hắn:
- Dịch thị, mấy ngày nữa ta sẽ chuyển của hồi môn tới Trấn Thiên Quan a!
Trên trán Chung Nhạc nhất thời toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Chuyện tình hắn đính hôn với Kim Hà Hề, hắn vẫn chưa nói cho Âm Phần Huyên biết.
← Ch. 0947 | Ch. 0949 → |