Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0961

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0961: Sáu đạo phong ấn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Tâm thần Chung Nhạc kích động, nhìn chằm chằm Phong Kỷ Khai. Thanh kiếm này đã rỉ sét bảy vạn năm, nhưng cũng đã mài dũa suốt bảy vạn năm!

Bảy vạn năm chưa từng chiến đấu, dĩ nhiên là không biết chiến đấu như thế nào. Nhưng thanh kiếm đã mài dũa bảy vạn năm, tích súc lực lượng bảy vạn năm, sẽ khiến cho thanh kiếm nhanh tới mức nào, sắc bén tới mức nào?

- Được! Ta cùng ngươi sóng vai chiến đấu!

Trong gian mật thất Thế Ngoại Chi Địa này, bàn tay Chung Nhạc và bàn tay Phong Kỷ Khai mạnh mẽ cầm chặt nhau.

- Từ nay về sau, trên thế gian đã có thêm Phục Hy thứ ba!

Chung Nhạc cười ha hả, nói:

- Ngươi còn có thể đợi thêm nữa không? Đợi thêm mấy năm nữa, kiếm của ngươi lại mài dũa thêm mấy năm nữa. Đến lúc đó, ta dẫn ngươi giết ra tương lai cho Phục Hy thị!

Phong Kỷ Khai trầm giọng nói:

- Đừng để cho ta, đừng để cho thanh kiếm này đợi quá lâu! Ta sợ tâm linh của ta và thanh kiếm này sẽ lại một lần nữa rỉ sét!

- Yên tâm! Ta sẽ không để cho các ngươi đợi quá lâu! Ta cần ngươi tiếp tục tu luyện! Công pháp mà phụ thân ngươi chưa bổ toàn xong, ta đã bổ toàn rồi, hiện tại ta sẽ truyền thụ cho ngươi. Ta cần thực lực của ngươi phải càng mạnh hơn nữa!

Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, truyền thụ cho hắn Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh mà chính mình đã bổ toàn, nói:

- Ngươi tiếp tục lưu lại nơi này, đợi tin tức của ta! Thời điểm tin tức của ta truyền tới, ngươi có thể chém tận toàn bộ những kẻ phản bội trong Thế Ngoại Chi Địa hay không?

Phong Kỷ Khai nhẹ nhàng vuốt ve thanh thiết kiếm của chính mình, thanh âm trầm thấp:

- Nó đã khát vọng uống máu tươi của bọn họ bảy vạn năm rồi!

Chung Nhạc và Phong Kỷ Khai rời khỏi địa phương Phong Thường Dương tu luyện. Trên thế gian này, rốt cuộc đã có thêm một Phục Hy nữa, khiến cho Chung Nhạc cảm giác được con đường của chính mình không còn cô đơn nữa, chính mình không còn cô đơn chiếc bóng nữa.

- Ngoại trừ ta, ngoại trừ Tư Mệnh, còn có một Phục Hy thứ ba! Chúng ta vẫn chưa quỳ xuống! Chúng ta vẫn chưa khuất phục! Chúng ta vẫn chưa ngã xuống!

Hắn và Phong Thường Dương tạm thời tách ra, dự định đi tìm một tòa cung điện dùng làm địa phương bế quan. Hiện tại hắn vẫn là thân phận Phong Vô Kỵ, thân là sứ giả của Thiên Đế và Bàn Hồ thị, tự nhiên là đạt được lễ ngộ và tôn trọng.

Hắn chuẩn bị giải khai phong ấn huyết mạch của bản thân, hết thảy giải khai toàn bộ phong ấn. Ở trong Thế Ngoại Chi Địa không có nguyền rủa của tồn tại tà ác, bởi vì nơi này không thuộc về vũ trụ ngoại giới, mà là độc lập ở bên ngoài vũ trụ. Nguyền rủa của tồn tại tà ác không thể ảnh hưởng tới nơi này.

Đây là cơ hội vô cùng khó được, nhất cử giải khai toàn bộ phong ấn huyết mạch và nguyền rủa, có thể khiến cho chiến lực của hắn lại đạt được sự đề thăng kinh người.

- Vô Kỵ tiểu hữu!

Đột nhiên, một đạo thanh âm từ sâu bên trong Thế Ngoại Chi Địa truyền tới. Trong lòng Chung Nhạc nhất thời giật mình. Thế Ngoại Chi Địa dù sao cũng là mảnh vỡ Đế tinh tiền triều, diện tích cực kỳ rộng lớn, kẻ này vậy mà có thể xuyên qua khoảng cách xa xôi như thế truyền âm tới, giống như là ghé vào bên tai hắn lên tiếng vậy, cực kỳ bất phàm.

- Vô Kỵ tiểu hữu, lão hủ Phong Chấn!

Đạo thanh âm kia nhàn nhạt nói:

- Nghe nói tiểu hữu nghĩ muốn giải khai phong ấn huyết mạch, không biết có cần lão hủ tương trợ hay không?

- Phong Chấn?

Chung Nhạc nhất thời rợn cả tóc gáy. Thời điểm hắn trở lại bảy vạn năm trước, trong số những kẻ phản bội trong Thế Ngoại Chi Địa có hai tôn Đế. Một người trong đó liền gọi là Phong Chấn Lão tổ.

Phong Chấn Lão tổ này cực kỳ lợi hại, năm đó ngay cả Phong Thường Dương cũng không thể giết chết hắn, đã để cho hắn trốn thoát một mạng.

Hắn là Thần Ma Phục Hy do trời sinh đất dưỡng, cũng là tên phản đồ ở trên đường trở về Tổ Tinh đã lập bia, viết ra hàng chữ chính mình diệt hết Phục Hy ở đây kia.

- Hắn vẫn còn sống!

Chung Nhạc nhất thời cảm thấy chính mình giống như bị một con đại độc xà ở trong bóng tối đang tập trung vậy, khom người nói:

- Không dám làm phiền tiền bối! Tiền bối, loại chuyện nhỏ giải khai phong ấn huyết mạch này, bản thân ta cũng có thể làm được!

Thanh âm Phong Chấn Lão tổ lại truyền tới, cười ha hả, nói:

- Tiểu hữu chỉ cần giải khai năm tầng huyết mạch Phục Hy, ở nơi này quả thật vô cùng đơn giản. Với tư chất của ngươi, hoàn toàn không đáng nhắc tới. Đáng tiếc! Ngươi không phải là Phục Hy thuần huyết, bằng không, ngươi giải khai mười thành phong ấn huyết mạch, sẽ gặp phải khó khăn không nhỏ rồi. Phong ấn huyết mạch của Phục Hy Thần Tộc ta, huyết thống càng cao, giải khai lại càng khó khăn!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, thử dò xét hỏi:

- Có thể mời tiền bối chỉ điểm một chút hay không?

- Phong ấn huyết mạch tổng cộng có sáu đạo!

Thanh âm Phong Chấn Lão tổ giống như là ghé vào bên tai hắn thì thầm vậy, nói:

- Đạo thứ nhất giải khai hai thành phong ấn huyết mạch, cũng xem như đơn giản. Đạo thứ hai giải khai bốn thành phong ấn huyết mạch, cũng đã có chút khó khăn rồi. Đạo thứ ba giải khai sáu thành phong ấn huyết mạch, cần có nhãn giới và kiến thức không tầm thường, phải là kiến thức cấp bậc Đế Quân mới có thể giải khai. Đạo thứ tư giải khai tám thành phong ấn huyết mạch, cần có nhãn giới và kiến thức Đế cấp. Đã tới đạo thứ năm, giải khai mười thành phong ấn huyết mạch, nhãn giới và kiến thức cần có cũng đã cao tới mức không cách nào tưởng tượng nổi!

Chung Nhạc chờ đợi trong giây lát, thanh âm của Phong Chấn thủy chung cũng không có tiếp tục, vội vàng hỏi:

- Tiền bối, vậy đạo phong ấn thứ sáu thì sao? Đã giải khai được mười thành, phong ấn huyết mạch hẳn là đã không tồn tại rồi a? Vậy đạo phong ấn thứ sáu lại là cái gì?

- Đạo phong ấn thứ sáu, hắc hắc...

Thanh âm Phong Chấn Lão tổ vang lên:

- Đó là phong ấn Luân Hồi, một đạo phong ấn ác độc nhất! Ngươi gian gian khổ khổ giải khai mười thành phong ấn huyết mạch, liền sẽ phát hiện đạo phong ấn thứ sáu bị kích phát. Nếu ngươi chết oan chết uổng, sẽ không thể tiến vào Luân Hồi, không thể trọng sinh, chỉ có thể hồn phi phách tán. Nếu đã chết rồi, đó chính là thật sự chết rồi! Đó là phong ấn không thể giải khai...

Trong lòng Chung Nhạc đại chấn. Trăm cay ngàn đắng trải qua sinh tử mới giải khai được mười thành phong ấn huyết mạch, sau đó mới phát hiện sau mười thành còn có phong ấn Luân Hồi, vẫn còn nằm trong sự chưởng khống của đối phương. Đây sẽ là tuyệt vọng tới mức nào? Đây là nguyền rủa tuyệt hậu, phong ấn tuyệt hậu!

Một lúc sau, Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

*****

- Cũng may ta chỉ có năm thành Thần huyết Phục Hy! Bất quá, cũng đa tạ tiền bối đã chỉ điểm!

Phong Chấn Lão tổ mỉm cười, nói:

- Ngươi tự mình thử giải khai phong ấn trước a! Lão hủ ở nơi này đang trấn áp một vị bằng hữu cũ. Vị lão bằng hữu này hiện tại lại không an phận rồi. Chậm thì một tháng, nhanh thì chừng mười ngày, lão hủ sẽ tới gặp ngươi, giúp ngươi giải phong!

Chung Nhạc bày ra bộ dáng mừng rỡ như điên, mỉm cười nói:

- Đa tạ tiền bối!

Nhưng trong lòng hắn lại mạnh mẽ trầm xuống. Phong Chấn là tồn tại Đế cấp, hắn đích thân tới đây, Thâu Thiên Hoán Nhật Huyền Công của chính mình chưa chắc có thể giấu diếm được Thần Nhãn thứ ba của hắn.

Hắn có thể giấu diếm được Phong Kỷ Khai, giấu diếm được đám Tộc lão kia, nhưng giấu diếm vị tồn tại Đế cấp cùng huyết mạch Phong Chấn này, quả thật có chút khó khăn.

- Chậm thì một tháng, nhanh thì chừng mười ngày? Ta nhất định phải trong vòng mười ngày rời khỏi Thế Ngoại Chi Địa!

Chung Nhạc lập tức sai người chuẩn bị địa phương bế quan, sau đó phong ấn tòa cung điện kia, lại để cho Hồn Đôn Vũ cầm Phù Tang Thần Thụ trấn thủ ở bên ngoài, chính mình ngồi bên trong giải khai phong ấn huyết mạch.

Hồn Đôn Vũ cắm Phù Tang Thần Thụ xuống, mọc rễ phát triển, kiện Đế binh này cành lá bay lượn, bao phủ xung quanh tòa cung điện này, khiến cho ngay cả Tạo Vật Chủ thông thường cũng không thể tiếp cận được.

Chung Nhạc đã giải khai hơn năm thành phong ấn huyết mạch, dừng bước lại tại trước thành thứ sáu, không có tiếp tục giải khải, bởi vì hắn cảm ứng được trận kiếp thứ ba sắp sửa giáng xuống, không thể không dừng lại, bằng không liền sẽ bị nguyền rủa kéo tới mười vạn năm trước, đi gặp tồn tại tà ác vô cùng đáng sợ kia.

Mà ở nơi này, hắn cũng không có loại cảm ứng đáng sợ đó. Cái này nói rõ, Thế Ngoại Chi Địa quả thật có thể che đậy nguyền rủa của tồn tại tà ác.

Đoàn Đạo huyết mà Thần Hậu nương nương đã tặng cho hắn kia, lúc này đã bị hắn luyện tới bảy tám phần, còn dư lại không bao nhiêu. Hiện tại hắn chỉ cần hoàn toàn luyện hóa đoàn Đạo huyết của Thần Hậu nương nương, sẽ có thể giải khai sáu thành phong ấn huyết mạch.

- Thời gian mười ngày, không biết có đủ để cho ta giải khai tám thành phong ấn huyết mạch hay không? Thời gian cấp bách a!

Hắn bế quan tiềm tu, vừa điên cuồng luyện hóa Đạo huyết của Thần Hậu nương nương, vừa tận dụng toàn bộ trí tuệ của chính mình, thôi diễn đạo phong ấn huyết mạch thứ tư.

Phong ấn huyết mạch có tổng cộng sáu đạo, phong ấn phía trước chưa giải, phong ấn phía sau liền không hiện ra. Mà phong ấn phía sau hiện ra, sẽ liền kích động nguyền rủa huyết mạch vượt qua thời không trở về mười vạn năm trước.

Chung Nhạc không sai biệt lắm đã hoàn toàn giải khai đạo phong ấn huyết mạch thứ ba, đạo phong ấn huyết mạch thứ tư đã bắt đầu hiện ra. Đó là một đạo phong ấn càng thâm ảo hơn, phức tạp hơn, cần có nhãn giới và kiến thức Đế cấp mới có thể giải khai được.

Mà hiện tại, hắn đã có được tâm cảnh Đế cấp, thời điểm cảm ngộ thậm chí còn có cảm giác hóa đạo đồng dạng với Đế. Hắn đã có được tiền vốn giải khai đạo phong ấn thứ tư.

Chung Nhạc điên cuồng thôi diễn. Đạo phong ấn huyết mạch thứ ba đã hoàn toàn buông lỏng, càng nhiều đạo phong ấn thứ tư chậm rãi xuất hiện.

Chung Nhạc đợi trong giây lát, không thấy đại khủng bố xuất hiện, lực lượng nguyền rủa cũng không có đi tới nơi này, kéo hắn tới mười vạn năm trước.

- Thế Ngoại Chi Địa thật sự có thể che đậy được nguyền rủa!

Hắn nhất thời yên tâm, toàn tâm toàn ý vùi đầu vào phá giải đạo phong ấn thứ tư.

- Chung Sơn thị, ngươi cần phải cẩn thận hóa đạo!

Tân Hỏa đột nhiên cảm ứng được đại đạo trong cơ thể Chung Nhạc rục rịch xuất động, trong lòng cả kinh, vội vàng chỉ điểm:

- Vừa rồi tên Phong Chấn kia không có hảo ý, không có nói cho ngươi biết thời điểm giải khai đạo phong ấn thứ tư sẽ bị phong ấn mê hoặc, có hung hiểm hóa đạo!

Trong lòng Chung Nhạc nhất thời đại chấn. Hắn cảm giác được thời điểm chính mình cảm ngộ đạo phong ấn thứ tư, dường như muốn đồng hóa với phong ấn.

Giải khai đạo phong ấn thứ tư cần có cảm ngộ Đế cấp, đầu tiên là phải hiểu rõ những phong ấn này, sau đó mới có thể phá giải phong ấn. Lý giải phong ấn là một khâu mấu chốt nhất để phá giải phong ấn.

Trong một khâu này, tồn tại tà ác đã lưu lại sát thủ, chỉ cần đi lý giải, liền sẽ bị phong ấn mê hoặc, có hung hiểm hóa đạo. Cái hóa đạo này, không phải là biến thành đại đạo thiên địa, mà là biến thành phong ấn.

Đại đạo của chính mình biến thành đạo phong ấn huyết mạch thứ tư, mặc dù sẽ không chết, nhưng sẽ gia cố phong ấn huyết mạch của chính mình tới tình trạng không thể phá vỡ.

- Âm hiểm! Thật sự âm hiểm!

Toàn thân Chung Nhạc không rét mà run. Tâm niệm hắn đột nhiên chợt động, vô số đạo phân thân đi ra. Trên dưới một trăm vạn phân thân đồng thanh quát lớn, tế khởi đáy bàn Thiên Bàn. Thiên Bàn của hắn trải qua đại bạo tạc, chỉ còn lại có cái đáy bàn, đã biến thành một mảnh sắt mỏng, trên mảnh sắt còn lưu lại lạc ấn của Thiên Bàn, vẫn như cũ có năng lực thôi diễn kinh người. Dùng Thiên Bàn để thôi diễn, liền vớt đi hung hiểm hóa đạo.

Tranh!

Chung Nhạc rút Tiên Thiên Thần Đao ra, chiếu rọi huyết mạch bản thân. Tiên Thiên Thần Đao là do Tiên Thiên Dịch Đạo biến thành, khởi nguyên từ Tiên Thiên Đạo Khí của Phục Mân Đạo Tôn, có thể chiếu rọi ra hết thảy huyền bí.

Hắn hai bút cùng vẽ, đồng thời đối phó đạo phong ấn huyết mạch thứ tư, cứ như vậy sẽ có thể tránh né hung hiểm hóa đạo, giải khai huyền bí của đạo phong ấn thứ tư, liền có thể phá giải phong ấn rồi.

o0o

Vào lúc này, tại khu vực trung tâm của Thế Ngoại Chi Địa, một cái giếng lớn giống như vực sâu không đáy đang đằng đằng bốc lên Thần hà. Từ miệng giếng sâu xuống lòng đất không biết tới bao nhiêu vạn dặm, có thể thấy được ở nơi đó có hai tòa vân đài thật lớn đang phiêu phù.

Trên một tòa vân đài trên đó, Phong Chấn đang ngồi xếp bằng, sắc mặt ngưng trọng, cúi đầu nhìn xuống dưới. Ở bên cạnh hắn còn có một tòa vân đài khác, trên đó cũng có một lão giả khác đang ngồi, cũng là đầu người thân rắn, thực lực vô cùng cường đại.

- Lão già này gần đây như thế nào lại táo bạo như vậy?

Lão giả kia cười lạnh một tiếng, nói:

- Phong Chấn, vừa rồi ngươi truyền âm cho một tiểu bối, là có chuyện gì vậy? Một tiểu bối có thể kinh động tới ngươi, trước giờ cũng không nhiều a?

Phong Chấn Lão tổ râu tóc trắng tinh, hai hàng lông mi thật dài giống như bạch hà tung bay. Hắn một thân áo bào trắng, toàn thân trắng tinh, thậm chí ngay cả cái đuôi rắn cũng là màu trắng, khiến cho hắn lộ ra vô cùng thần thánh, vô cùng trang nghiêm.

- Tiểu bối này là từ bên ngoài tới, gọi là Hiếu Vô Kỵ! Vừa rồi ta liếc nhìn hắn một cái, cảm thấy tiểu tử này có chút bất đồng so với lần trước tới đây!

Phong Chấn Lão tổ khẽ nhíu mày, nói:

- Cảm giác thật kỳ quái a! Mặc dù ta nhìn ra có chút bất đồng, nhưng lại không nhìn ra bất đồng ở chỗ nào. Tiểu tử này có quỷ!

Lão giả kia kinh ngạc, đột nhiên Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm hắn chợt mở ra, xuyên qua tầng tầng không gian, nhìn về phía Chung Nhạc đang trong lúc bế quan. Phong Chấn Lão tổ mỉm cười, nói:

- Phục Mi Lão tổ, vô dụng! Ngươi không phải là Phục Hy trời sinh đất dưỡng, không phát huy ra hết thảy ảo diệu của Thần Nhãn thứ ba, không thể nhìn ra bất kỳ đầu mối nào. Ngươi thậm chí còn nhìn không thấu được Thần thụ của Hỗn Độn thị!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)