Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1014

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1014: Gặp lại cố nhân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Chỉ thấy đạo kim quang kia cắt qua tinh không bay đi, biến mất không thấy đâu nữa.

Trên Cổ thuyền, huyết nhục Chung Nhạc nhúc nhích, xương cốt tái sinh, sắc mặt có chút khó coi. Lần này mặc dù hắn mượn lực lượng của Hỏa Linh, cũng thu hồi thân quá khứ của chính mình, nhưng cũng khiến cho hắn bị trọng thương. Hơn nữa, đạo kim quang từ trong mi tâm Mậu Thìn bay ra kia cũng khiến cho hắn có loại cảm giác không tốt lắm.

Lần này sở dĩ hắn có can đảm lựa chọn quyết một trận tử chiến với ba gã thủ vệ Thiên Ngục tại Uy Thần Lục Đạo Giới, chính là vì hắn có thế lực thật lớn trong ba ngàn Lục Đạo Giới. Cho dù là Ba La Giới Đế đã tu thành Đế Quân, cũng không thể làm gì được hắn. Hơn nữa, hiện tại Ba La Giới Đế đã bị Tư Mệnh bức bách đến mức không dám ra ngoài. Hắn có thể nói là có đầy đủ năng lực có thể đánh một trận.

Nhưng không biết đạo kim quang này là vật gì, lại có thể xuyên qua sự phong tỏa và truy bắt của các vị Tạo Vật Chủ. Nhìn tình hình này, đạo kim quang này là bay tới Tử Vi. Nếu bên phía Tử Vi biết được hắn chính là Chung Nhạc, vậy thân phận Dịch tiên sinh của hắn triệt để bại lộ, ngay cả Tử Vi cũng không trở về được nữa. Thành viên tổ chức chính mình gian gian khổ khổ tích lũy, kể cả thân hữu của chính mình, cũng sẽ vì vậy mà chôn vùi.

Đột nhiên, trong cơ thể Chung Nhạc vang lên thanh âm của Thủ lĩnh Hỏa Linh, có chút thất lạc nói:

- Đó là Khế văn Hỏa Linh! Đáng tiếc là đã bay đi mất! Thủ vệ Thiên Ngục đạt được Khế văn này, vẫn sẽ có thể tìm được chúng ta, tiếp tục tiến hành Thiên phạt chúng ta, trừng phạt việc chúng ta vi phạm Hiệp định Thượng Cổ!

- Khế văn Hỏa Linh? Hóa ra là Khế văn Hỏa Linh! Ta còn tưởng là linh hồn của thủ vệ Thiên Ngục đã bay đi...

Chung Nhạc nhất thời thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó lại trở nên khẩn trương:

- Bất quá, Khế văn Hỏa Linh này quả thật phiền phức! Nhất định phải thu Khế văn này vào tay, bằng không sau khi ta trở về Tử Vi, vẫn sẽ bị thủ vệ Thiên Ngục tìm tới. Nếu là vậy, thân phận ta vẫn sẽ bại lộ trước thời hạn!

Hiện tại thương thế hắn quá nặng, không thể giá ngự Thiên Dực Cổ Thuyền đuổi theo.

- Truyền lệnh xuống, phong tỏa Uy Thần Lục Đạo Giới!

Chung Nhạc chế trụ thương thế, trầm giọng nói.

Đám người Canh Vương gia, Tạo Vật Hạ Lan tiến vào Thiên Giới, phá hủy hết thảy những Truyền Tống Trận Thiên Giới có thể đi thông những Lục Đạo Giới khác. Sau đó lại tiến vào Thiên Đình, phá hủy Truyền Tống Trận của Thiên Đình. Đám người Thiên Vân Thập Bát Hoàng và Yêu Hoàng Viên Thất giết vào Địa Ngục Luân Hồi, tiếp quản Địa Phủ.

Chung Nhạc đợi sau khi bình định xong Uy Thần Lục Đạo Giới, mời Canh Vương gia tới, mỉm cười nói:

- Nhị đệ, ngươi là đệ đệ của Giới Đế tiền triều, Canh Vương gia trước đây. Nếu ngươi trở thành Giới Đế của Uy Thần Lục Đạo Giới, Thiên Giới, Địa Giới, Thần Giới, Vạn Tượng Giới, Ngũ Hành Giới và Ngục Giới cũng đều sẽ phục ngươi. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là Trường Canh Giới Đế, thống lĩnh Uy Thần Lục Đạo Giới!

Canh Vương gia cười hắc hắc, nói:

- Ta ở Đà Sơn Lục Đạo Giới được Xương Minh Giới Đế trọng dụng. Xương Minh Giới Đế đối với ta không tệ, ta còn muốn trở về giúp hắn thống trị Đà Sơn Lục Đạo Giới!

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Xương Minh Giới Đế là huynh trưởng của ta, kiếp trước là Phục Hy, đã chuyển thế thành Độc Mục Thần Tộc. Ta và hắn mười vạn năm trước là cùng một nhà!

Canh Vương gia nhất thời ngẩn ngơ. Hắn từng nghe Chung Nhạc gọi Xương Minh Giới Đế là huynh trưởng, trong lòng đã có hoài nghi. Hiện tại nghe được Chung Nhạc chính miệng thừa nhận, lúc này mới có thể khẳng định. Chính mình ở Đà Sơn Lục Đạo Giới nhiều lần được Xương Minh Giới Đế chiếu cố, đoán chừng cũng là do Xương Minh Giới Đế nhìn tại mặt mũi của Chung Nhạc nên mới đối với hắn ưu ái có thừa như vậy.

Canh Vương gia mỉm cười, nói:

- Mà thôi! Xưng thần dưới trướng người khác, cuối cùng cũng không khoái hoạt bằng tự mình làm Giới Đế! Cái mạng này của ta là do ngươi cứu, thù hận của ta cũng là do ngươi hỗ trợ báo giúp. Sau này Uy Thần Lục Đạo Giới này cũng là ta giúp ngươi xử lý! Ngươi mới là chủ nhân chân chính của Uy Thần Lục Đạo Giới này!

Chung Nhạc lắc đầu, mỉm cười nói:

- Nhị đệ, ngươi đã xem thường chính mình rồi! Hắc hắc... uy lực Tinh Hà Linh Thể to lớn, hiện tại ngươi vẫn chưa khai phá ra một phần vạn của nó. Đợi tới lúc ngươi tiếp xúc tới Bí cảnh thứ bảy, ngươi mới biết tiềm lực của Tinh Hà Linh Thể kinh khủng tới mức nào!

- Bí cảnh thứ bảy? Bí cảnh thứ bảy ở đâu ra?

Canh Vương gia nhất thời ngẩn ngơ, không hiểu ý hắn. Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ngươi cứ thượng nhiệm trước, cố gắng dàn xếp sự vụ Lục Đạo Giới, về sau ta sẽ nói cho ngươi biết!

Canh Vương gia suất lĩnh Chư Thần tiến vào Thiên Đình, triệu tập Thiên Vương, Chân Vương, Pháp Vương, đầu lĩnh các tộc của sáu giới Thiên, Địa, Thần, Ngũ Hành, Vạn Tượng và Ngục Giới tới Thiên Đình, tiến hành đại điển đăng cơ. Trường Canh Giới Đế đăng cơ, trở thành tân Giới Đế của Uy Thần Lục Đạo Giới.

Chung Nhạc chậm rãi dưỡng thương. Đợi sau khi Trường Canh Giới Đế lên ngôi, lúc này thương thế mới khỏi hẳn, lại phân tách Cổ Nhạc ra. Mấy trăm năm tao ngộ, tất cả mọi chuyện của thân quá khứ này của hắn cũng đều chiếu rọi vào trong đại não của hắn.

Trong hơn năm trăm năm này, Cổ Nhạc ở trong ba ngàn Lục Đạo Giới đã tao ngộ không biết bao nhiêu trận phục sát, bao nhiêu trường kiếp nạn. Có thể nói là từng bước nguy cơ, nhưng lại phòng thủ nghiêm ngặt, không ngừng tiến thủ.

Bốn trăm năm trước, hắn suất lĩnh rất nhiều Thần Ma giết trở về Lôi Trạch Lục Đạo Giới. Lão Tộc trưởng Lôi Trạch thị nhắm mắt xuôi tay, hắn ở trong Thánh địa Lôi Trạch lực áp Lôi Trạch thị dị tộc, bày cục giết chết Giới Đế của Lôi Trạch Lục Đạo Giới, nâng đỡ dòng chính Lôi Trạch thị kế thừa chức vị Tộc trưởng.

Ba trăm năm trước, Tử Vi phái cường giả tới tiêu diệt phản tặc Phục Hy, triệu tập cao thủ ba ngàn Lục Đạo Giới vây đuổi chặn đường, Cổ Nhạc chém giết vô số, cuối cùng chạy thoát.

Hai trăm năm trước, hắn thừa dịp hỗn loạn tiến hành cướp ngục, cứu đi không biết bao nhiêu cao thủ, đã tích lũy được tiền vốn hùng hậu.

Một trăm năm trước, hắn một lưới bắt hết toàn bộ cao thủ từ Tinh vực Tử Vi tới đây, lại liên thủ với Thiên Ti nương nương, nhấc lên một trận gió tanh mưa máu, họa loạn ba ngàn Lục Đạo Giới, dẫn phát loạn cục trong ba ngàn Lục Đạo Giới.

Tuy nói thân quá khứ cũng chính là bản thân hắn, nhưng Chung Nhạc cũng không khỏi cảm thấy kinh tâm động phách với những tao ngộ trong khoảng thời gian này của Cổ Nhạc. Toàn bộ ký ức của bọn họ tương dung hội tụ lại một thể. Qua một lúc lâu sau, sắc mặt Chung Nhạc bình tĩnh, nói:

- Tương lai, còn cần ngươi thay ta chết một lần!

*****

Cổ Nhạc mỉm cười, nói:

- Ta chính là ngươi quá khứ, chỉ cần ngươi không chết, ngươi quá khứ vẫn còn tồn tại, chết một lần thì có làm sao?

Chung Nhạc gật đầu, lấy Thiên Nguyên Luân Hồi Kính ra, nói:

- Ta không thể lưu lại nơi này quá lâu, sau này ngươi tới chiếu cố bọn họ!

Cổ Nhạc nhận lấy Thiên Nguyên Luân Hồi Kính, tâm niệm vừa động, thả đám người Lục Đạo lão nhân, Sư Bất Dịch trong Thiên Nguyên Luân Hồi Kính ra, mỉm cười nói:

- Đại Sư Tử, đi theo ta thôi!

Sư Bất Dịch khom người về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc gật đầu một cái. Cổ Nhạc lấy ra một mảnh lá cây đưa cho Chung Nhạc, sau đó mang theo bọn họ rời đi.

Chung Nhạc quan sát mảnh lá cây, sau một lúc mới thu hồi lại. Mảnh lá cây này là bảo vật hắn trộm được từ trong bảo khố của Ba La Giới Đế, là một mảnh Tiên Thiên Thụ Diệp. Thời điểm hắn rời khỏi ba ngàn Lục Đạo Giới đã giao cho Cổ Nhạc giữ. Bất quá, những năm gần đây Cổ Nhạc thủy chung cũng không phát hiện ra ảo diệu bên trong.

Trong Nhạc Hầu phủ, Chung Nhạc nhắm mắt ngưng thần. Trong khoảng thời gian hắn dưỡng thương này đã tu luyện Bất Diệt Thần Thức tới tầng thứ bảy, sắp sửa tu luyện tới thần thức thứ tám. Nếu tinh thần lực tu luyện tới thần thức thứ tám, tinh thần lực của hắn có thể nói là thần thức cường đại nhất dưới Đế cảnh.

- Đế của Phục Hy thị có kẻ chuyên môn tu luyện thần thức, có kẻ chuyên môn tu luyện Thần Nhãn, có kẻ chuyên môn tu luyện sống lưng, có kẻ chuyên môn tu luyện đuôi rắn...

Tân Hỏa có chút suy tư, nói:

- Ngoại trừ những cái này ra, còn có Thần tâm, Đạo âm, pháp lực, thân pháp... Nếu có thể thấu hiểu quán thông những công pháp Đế cấp này, luyện thành một loại công pháp, há không phải có thể tập hợp ưu điểm mạnh nhất của Chư Đế rồi sao? Làm được một bước này, hẳn là sẽ vô địch rồi a?

Chung Nhạc bị hắn nói tới mức tim đập thình thịch, sau đó lại lắc đầu, mỉm cười nói:

- Nào có một môn công pháp nào có thể bao quát toàn bộ sở học của Chư Đế chứ? Lần trước ta dùng Thiên Bàn thôi diễn, cũng cần mượn trí tuệ của mấy tôn Đế mới có thể miễn cưỡng dung hợp bốn môn công pháp Đế cấp. Muốn thấu hiểu quán thông công pháp của Chư Đế Phục Hy thị, luyện thành một thể, chỉ sợ cần phải tập hợp trí tuệ mấy trăm tôn Đế mới có thể làm được. Đây là chuyện không có khả năng! Thế gian này làm gì có được mấy trăm tôn Đế chớ?

Chư Đế của Phục Hy thị đều tu luyện lĩnh vực của mỗi người tới cực hạn. Nghĩ muốn dung hợp là khó khăn tới mức nào? Chung Nhạc cũng muốn dung hợp, bất quá con đường hắn muốn đi là luyện chế bảo vật Thiên đạo. Ví dụ như luyện chế ra Thiên Bàn hoàn chỉnh, sau đó thôi diễn. Chỉ là hiện tại hắn còn chưa có bản lĩnh luyện chế ra Thiên Bàn.

Hắn thôi động Bất Diệt Thần Thức Kinh, dược lực tích lũy trong cơ thể đã tiêu hao bảy tám phần, có thể đột phá thần thức thứ tám hay không chính là tại một lần này.

Tinh thần của hắn càng lúc càng thâm thúy, có một loại cảm giác sâu không thể lường. Tinh thần biến thành thần thức, không ngừng chấn động, thần thức đột phá từng tầng từng tầng không gian, cảm thụ ảo diệu và chân lý của vũ trụ.

Có Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ làm cơ sở, hắn tu luyện Bất Diệt Thần Thức Kinh cũng dễ dàng gấp bội. Thần thức càng lúc càng lớn mạnh, thần thức thứ bảy cũng đã có thể xuyên phá bảy tầng không gian, khiến cho uy lực thần thông đạo pháp của hắn nâng cao một bước. Nếu hắn tu ra thần thức thứ tám, tốc độ tu luyện sẽ càng nhanh hơn, thần thông cũng sẽ càng có uy năng.

Lại qua hơn một tháng, thần thức của Chung Nhạc càng lúc càng mạnh, nhưng thủy chung cũng không thể đột phá. Hắn đã gặp phải Đốn Ngộ Chướng. Cái gọi là Đốn Ngộ Chướng cũng là một loại bình cảnh, bất đồng với Nhận Thức Chướng. Nhận Thức Chướng là nội tình không đủ, kiến thức thiếu hụt, mà Đốn Ngộ Chướng thường thường là tu vi đã tới, kiến thức đã đủ, nội tình cũng đã tới, nhưng tư duy rơi vào hỗn độn, không cách nào phá tan hỗn độn nhìn thấy thanh thiên.

Đánh vỡ Đốn Ngộ Chướng chỉ có thể dựa vào duyên phận, có lúc trong lòng hiểu rõ, sẽ có thể rộng mở trong sáng, có lúc một chút chỉ điểm trong lơ đãng, sẽ có thể đột phá. Tất cả chỉ có thể tùy duyên, không thể cưỡng cầu.

- Nếu đã vô duyên đột phá, không bằng đơn giản nghiên cứu hai cái Mộ Cổ này!

Hắn đang định lấy Mộ Cổ ra nghiên cứu, nhưng đúng lúc này, Nhạc Hầu phủ đột nhiên có khách tới chơi.

- Chung Hầu gia, Nguyên Quân lệnh cho ta tới đây, đưa món đồ này cho ngươi!

Khách tới lại là người quen của Chung Nhạc, gọi là Dạ Thiên Tử, đã từng gặp qua ở trong Hỗn Loạn Tinh Hải, từng kính qua Chung Nhạc một ly Đế nhưỡng. Chung Nhạc và Vân Quyển Thư còn hoài nghi hắn là Thái tử của Thiên Nguyên Thiên Đế. Dạ Thiên Tử lấy ra một hộp ngọc nho nhỏ, trong hộp ngọc có một đạo kim quang bay loạn, không ngừng va chạm vào hộp ngọc, nỗ lực đánh vỡ hộp ngọc phá không bay đi.

- Khế văn Hỏa Linh!

Trong lòng Chung Nhạc giật mình. Đạo kim quang trong hộp ngọc kia chính là Khế văn Hỏa Linh, Hiệp định Thượng Cổ mà Hỏa Linh đã ký kết với Thiên. Dạ Thiên Tử giao hộp ngọc cho hắn, cáo từ rời đi.

Chung Nhạc cầm lấy hộp ngọc, trong lòng ngơ ngẩn. Tư Mệnh cũng đang ở trong ba ngàn Lục Đạo Giới, hiện tại hẳn cũng đang chú ý tới động tĩnh và hướng đi của hắn. Nàng có được Lục Đạo Thiên Luân, cường giả dưới trướng vô số, bắt được Khế văn Hỏa Linh cũng không quá phiền phức.

- Tư Mệnh bắt lấy Khế văn Hỏa Linh, lệnh cho Dạ Thiên Tử tới giao cho ta, xem như là đang liên thủ với ta rồi a?

Chung Nhạc thấp giọng nói. Tân Hỏa cười lạnh một tiếng, nói:

- Tiểu nữ nhân vô sự xum xoe, chẳng qua là muốn khiến cho ngươi tạm thời không chết được, đợi tới lúc ngươi cường đại lên, sau khi lai giống với nàng mới lại giết chết ngươi mà thôi. Chung Sơn thị, ngươi tinh trùng thượng não, sớm muộn gì cũng sẽ chết dưới gấu váy của nàng!

Chung Nhạc một trận yên lặng, lắc đầu nói:

- Tư Mệnh và ta là đồng tộc, sao lại hại ta? Tân Hỏa, ngươi quá lo lắng rồi! Thần thức thứ tám khó có thể đột phá, không bằng đi tới Vũ trụ Cổ lão tìm kiếm Tổ Đình, dọc đường suy nghĩ một chút xem Chư Thiên Vô Đạo này rốt cuộc là thần thông gì!

Hắn đi tìm Hồn Đôn Vũ, đang định rời khỏi Nhạc Hầu phủ, trong lúc vô tình ngẩng đầu chợt nhìn thấy một nàng nữ tử bên ngoài phủ, không khỏi ngây dại.

Đó là Y Uyển Quân, nữ tử xinh đẹp nhất Uy Thần Lục Đạo Giới, thậm chí là ba ngàn Lục Đạo Giới. Một nàng nữ tử nguyện ý cùng với hắn đi tới Tử Vi liều chết. Nữ tử này đang đứng ở ngoài cửa, phảng phất như đã chờ đợi suốt năm trăm năm đằng đẳng vậy.

Đáy lòng Chung Nhạc đột nhiên có vô số tư tưởng vọt tới, Thức hải ầm ầm chấn động. Thần thức của hắn giống như không thể khống chế bay lên, tựa hồ muốn đạp phá thời gian và không gian, quay trở lại đoạn tuế nguyệt hai người gặp nhau mến nhau, đi ôn lại mỹ hảo, đi ôn lại xanh tươi, đi ôn lại ngọt ngào. Quá khứ giống như hồ điệp, ở trong thần thức hắn nhẹ nhàng vũ động hai cánh tung bay, hắn dùng thần thức nhìn thấy tình yêu đã đi qua của chính mình.

Thần thức thứ tám của hắn, tại thời điểm nhìn thấy nữ tử này, trong lúc bất chợt đã tu thành!


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)