Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1017

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1017: Các thế lực tụ tập
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thiên Dực Cổ Thuyền chấn động, bay vào trong tầng tầng không gian, không ngừng tiếp cận. Cũng không lâu lắm, Cổ thuyền đã đi tới phụ cận đám Thần Ma kia. Chỉ thấy khí tức của đám Thần Ma này đặc thù, không phải Thần đạo cũng không phải Ma đạo, trái lại mang theo tà khí nồng đậm. Khí tức của bọn họ cực kỳ đồng dạng với Tiên Thiên Tà Thần Chư Tà.

- Thế lực của Tiên Thiên Tà Đế?

Chung Nhạc nhất thời kinh ngạc. Số lượng đám Tà Thần này cũng không nhiều lắm, chỉ có sáu mươi bốn người, nhưng đều là tồn tại cực kỳ lợi hại, tu vi cực cao. Trong đó tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới Thần Hoàng, cao nhất chính là Tạo Vật Chủ.

Chỉ thấy đám Tà Thần này mỗi người cầm trong tay một cái bình ngọc, trong bình tuôn trào ra tà khí nồng đậm. Phương vị bọn họ đứng cũng vô cùng kỳ lạ, đứng trên sáu mươi bốn góc của một tòa Tế đàn cự hình.

Sáu mươi bốn gã Tà Thần này mỗi người tế khởi bình ngọc, bình ngọc càng lúc càng lớn. Trên miệng bình ngọc hiện ra một cái viên hoàn phức tạp. Đám tà khí kia càng lúc càng nồng đậm, phảng phất như thủy dịch lục sắc từ trong viên hoàn bay ra, giống như xúc tu của một con ma quái vậy, uốn lượn bay lên, ăn mòn không gian.

Sáu mươi bốn cái bình ngọc thật lớn phiêu phù trên không trung, thôi động tòa Tế đàn. Không gian giống như sóng gợn vậy, không ngừng lay động. Cũng không lâu lắm, chỉ thấy tầng tầng lớp lớp không gian bị thủy dịch lục sắc ăn mòn cho mục nát.

- Đám Tà Thần này rốt cuộc đang làm gì?

Đám người Chung Nhạc, Y Uyển Quân nghi hoặc.

Từng tầng từng tầng không gian bị ăn mòn mở ra. Đột nhiên, sâu bên trong không gian truyền tới chấn động kịch liệt. Không gian thâm tầng vốn dĩ trống trống trải trải đột nhiên xuất hiện một tấm bia đá khổng lồ, che lại trước đám thủy dịch lục sắc kia.

- Quả nhiên là ở nơi này!

Một gã Tà Hoàng vừa mừng vừa sợ, mỉm cười nói:

- Tổ Đình của Phục Hy thị quả nhiên ẩn giấu ở nơi này! Mau nhìn xem! Trên tấm bia đá kia viết cái gì?

- Là Đạo ngữ của Thời đại Hắc Ám!

Một vị Tạo Vật Tà Chủ thì thầm:

- Ngục bà đà úm niệm ngoạt bà đà...

Sắc mặt một vị Tạo Vật Tà Chủ trong đó đại biến, vội vàng cao giọng quát lớn:

- Câm miệng! Không được đọc tiếp!

Vị Tạo Vật Tà Chủ kia vội vàng dừng miệng. Đột nhiên, sắc mặt hắn kịch biến, nhục thân dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy khô quắt xuống, sau đó mục nát, chỉ còn lại một bộ xương khô. Nguyên thần của hắn chậm rãi xuất hiện, khuôn mặt dữ tợn, hai tay ôm mặt, khuôn mặt càng lúc càng vặn vẹo, sau đó hốc mắt lõm xuống, nhãn cầu khô quắt.

Ba!

Nguyên thần của hắn biến thành một đạo khói xanh, hồn phi phách tán.

Vô số Tà Thần thấp thỏm lo âu, nhìn về phía tấm bia đá kia một trận khiếp sợ. Một vị Tạo Vật Tà Chủ lạnh lùng nói:

- Trên tấm bia đá này chính là viết chữ Tử trong Đạo ngữ của Thời đại Hắc Ám. Kẻ nào đọc kẻ nào sẽ chết... Không xong! Tấm bia là cái bẫy, không được...

Đám Tà Thần còn lại không rõ ý hắn. Đột nhiên, chỉ thấy thân thể gã Tà Thần này cũng bắt đầu khô quắt, làn da trở nên nhăn nhúm, phảng phất như trong nháy mắt phong hóa vậy. Trong lòng đám Tà Thần cực kỳ hoảng sợ, thất thanh nói:

- Đại sư huynh...

Chỉ thấy nhục thân gã Tạo Vật Tà Chủ kia khô vong, xương cốt biến thành bột mịn, Nguyên thần cũng bắt đầu vặn vẹo, khuôn mặt dữ tợn, lạc giọng nói:

- Không được nhìn tấm bia đá! Đó là văn tự do Đạo Thần viết ra! Nguy rồi!

Nhưng lúc này, nhục thân sáu mươi hai gã Tà Thần kia từng cái từng cái bắt đầu mục nát, tiếng thét chói tai vang vọng không dứt.

Trên Cổ thuyền, Chung Nhạc và Thạch Âm Cơ ngơ ngác nhìn từng vị từng vị tồn tại vô cùng cường đại trên Tế đàn huyết nhục dần dần mục nát, Nguyên thần tan rã. Cũng không lâu lắm sáu mươi hai gã Tà Thần này đã biến thành một đống thịt vụn, chỉ còn lại có sáu mươi bốn cái bình ngọc vẫn như cũ lẳng lặng phiêu phù trên Tế đàn. Tấm bia đá kia cũng lẳng lặng đứng sừng sững trong tầng tầng không gian, lù lù bất động.

Hai người Chung Nhạc không khỏi rợn cả tóc gáy. Một tấm bia đá, chỉ dựa vào văn tự trên đó đã khiến cho sáu mươi bốn gã Tà Hoàng, Tạo Vật Tà Chủ hết thảy mất mạng. Tấm bia này rốt cuộc là ai lập ra? Bia văn là người phương nào viết ra?

- Sáu mươi bốn gã cường giả này hẳn là sinh ra từ Thánh địa Chư Tà kia, đám tà ma trong Chư Tà Tinh Thần kia. Chỉ là sao tà ma của Thánh địa Chư Tà lại tới nơi này? Vừa rồi bọn họ nói Tổ Đình quả nhiên là ở nơi này, làm thế nào bọn họ biết được? Chẳng lẽ là nhận được sự chỉ điểm của Tiên Thiên Tà Đế sao?

Trong lòng Chung Nhạc chấn động. Chư Tà Tinh Thần là địa phương toàn bộ tồn tại tà ác trên thế gian này tụ tập, có thể tiến vào nơi đó đều cũng không phải là kẻ yếu. Nhưng Tổ Đình của Phục Hy thị cực kỳ bí ẩn, với thân phận địa vị của đám Tà Hoàng Tà Chủ này còn không có khả năng biết được nơi này. Bọn họ có thể tìm được, khẳng định là có cao nhân chỉ điểm!

Hơn nữa, uy năng sáu mươi bốn cái bình ngọc kia cực kỳ cường hãn, hiển nhiên không phải là bọn họ có khả năng luyện chế ra được. Cho nên hắn suy đoán bọn họ là do Tiên Thiên Tà Đế sai sử. Tiên Thiên Tà Đế cũng đã để mắt tới Tổ Đình của Phục Hy thị, có chút không ổn lắm rồi!

Chung Nhạc dõi mắt nhìn về phía sau tấm bia đá kia, ánh mắt không dám rơi xuống trên tấm bia đá. Phía sau tấm bia đá mơ hồ có thể nhìn thấy một phiến Đại lục cổ xưa mênh mang.

Trái tim hắn không khỏi kịch liệt nhảy lên hai cái. Thanh âm Tân Hỏa cũng tại lúc này vang lên, vui vẻ nói:

- Trâu giống Chung Sơn thị, nơi đó chính là Tổ Đình!

Chung Nhạc dằn xuống sự rung động trong lòng, cật lực khiến cho ánh mắt của chính mình không rơi lên trên tấm bia đá:

- Uyển Quân và Vũ sư huynh đều đang tìm hiểu Chư Thiên Vô Đạo, còn chưa tỉnh lại. Nếu không nhìn lên tấm bia đá, ta có thể giá ngự Cổ thuyền bay qua từ bên cạnh tấm bia!

Hắn đang định thôi động Cổ thuyền bay về phía tấm bia đá, đột nhiên từng cỗ từng cỗ khí tức xao động. Trong phiến không gian này không ngờ lại có không ít cường giả nhao nhao xuất hiện, bay về phía này. Chung Nhạc vội vàng dừng Cổ thuyền lại, chỉ nghe một đạo thanh âm hào khí cười ha hả, nói:

- Ha hả... Đám ngu xuẩn của Thánh địa Chư Tà quả nhiên đã tìm được Tổ Đình của Phục Hy thị! Không uổng công chúng ta đợi lâu như vậy!

- Cường giả của Ma Tộc!

Chung Nhạc vội vàng dừng Cổ thuyền lại, thấp giọng nói:

- Đám cường giả Ma Tộc này có lai lịch gì? Thậm chí ngay cả người của Tiên Thiên Tà Đế cũng dám tính toán?

- Bọn họ hẳn là bộ hạ của Tiên Thiên Ma Đế, Thần Vương chưởng khống Tiên Thiên Ma Đạo của Thời đại Hắc Ám!

Lúc này, Hồn Đôn Vũ đột nhiên tỉnh lại, thấp giọng nói:

- Ta từng nghe Lão tổ nhà ta nói qua, trong Vũ trụ Cổ lão có ba vị Thần Vương của Thời đại Hắc Ám, phân biệt thống trị Thần đạo, Ma đạo và Tà đạo. Tiên Thiên Ma Đế và Tiên Thiên Thần Đế là hai vị Tiên Thiên Thần Vương Viễn Cổ đối ứng mà sinh, vừa sinh ra đời đã là quan hệ đối địch. Ma Điển của Tiên Thiên Ma Đế, Thần Điển của Tiên Thiên Thần Đế và Tà Điển của Tiên Thiên Tà Đế là tuyệt học đã tập hợp tất cả công pháp đại thành của ba đạo Thần, Ma, Tà sáng tạo ra, uy lực đã đạt tới tận cùng!

- Tiên Thiên Ma Đế, Tiên Thiên Thần Đế? Thần Ma đối lập liền bởi vì bọn họ mà tạo thành?

Trong lòng Chung Nhạc giật mình, quay đầu nhìn về phía Hồn Đôn Vũ, hỏi:

- Vũ sư huynh, ngươi đã lĩnh ngộ ra Chư Thiên Vô Đạo rồi?

*****

Hồn Đôn Vũ lắc đầu:

- Còn chưa có! Ta hoàn toàn tìm hiểu không ra!

Đám cường giả dưới trướng Tiên Thiên Tà Đế kia vừa xuất hiện, đồng thời cũng có một nhóm Thần Nhân toàn thân kim quang xán lạn khác xuất hiện, do một vị Đế Quân suất lĩnh. Hai nhóm nhân mã cũng đều phát hiện ra đối phương, ai nấy đều sát khí đằng đằng.

- Ma Nguyên Thuật!

- Thần Thu Sơn!

Ánh mắt hai vị Đế Quân đều lộ ra hung quang, hiển nhiên không phải là lần đầu tiên tao ngộ, hẳn là đã giao phong với nhau rất nhiều lần. Thần Thu Sơn đột nhiên cười lạnh, nói:

- Hôm nay Tổ Đình Phục Hy thị xuất hiện, chúng ta không cần ở nơi này tranh đấu ngươi chết ta sống, hay là vào trong Tổ Đình so sánh một chút bản lĩnh chân chính!

- Được!

Ma Nguyên Thuật cười ha hả. Hai nhóm đệ tử Tiên Thiên Ma Đế và đệ tử Tiên Thiên Thần Đế chia làm hai đám một trái một phải, đi về phía tấm bia đá kia.

- Không cần ngẩng đầu lên, cúi đầu nhìn cái đuôi của ta!

Ma Nguyên Thuật lạnh lùng nói:

- Kẻ nào cũng không được nhìn tấm bia đá kia!

Hai nhóm nhân mã vừa mới đi qua tấm bia đá, đột nhiên không gian lại chấn động, lại có một nhóm nhân mã nữa từ trong không gian đi ra. Đám Thần Ma này cũng không một kẻ yếu, thấp nhất cũng là tu vi Thần Hoàng, toàn thân lan tỏa Thánh hỏa hừng hực, nhưng bất đồng với hỏa diễm của Toại Hoàng Yểm Tư thị, càng cổ lão hơn. Mà một gã Thần Nhân ba đầu trong nhóm nhân mã đó hiển nhiên là bất đồng chủng tộc với những Thần Ma còn lại. Chung Nhạc khẽ nhíu mày, trong lòng nghi hoặc:

- Sao Phong Vô Kỵ lại xuất hiện ở chỗ này?

Gã Thần Nhân ba đầu kia chính là Phong Vô Kỵ. Hai cái đầu hai bên là đầu Bàn Hồ, cái đầu chính giữa là đầu người.

- Minh Sơn huynh, nơi này chính là Tổ Đình của Phục Hy thị sao?

Phong Vô Kỵ hỏi một gã Chân Thần trẻ tuổi bên cạnh. Gã Chân Thần trẻ tuổi này bộ dáng đầu chim lông phượng, gật đầu nói:

- Ba vị Thần Vương trong Vũ trụ Cổ lão đều đang sưu tầm Tổ Đình của Phục Hy thị, đã tìm kiếm không biết bao lâu rồi. Bọn họ lại không biết, bên phía Tử Vi cũng đang quan tâm tới Tổ Đình của Phục Hy thị. Dù sao chỗ bảo địa này quan hệ trọng đại!

Dẫn đầu bọn họ là một nàng nữ Đế Quân đầu chim lông phượng, giòn giả nói:

- Vô Kỵ tiên sinh, lần này có thể đạt được bảo vật trong Tổ Đình Phục Hy thị hay không, còn phải nhờ cậy vào ngươi. Nơi này không chỉ là Tổ Đình của Phục Hy thị, đồng dạng cũng là Tổ Đình của Yểm Tư thị Viễn Cổ. Huyết mạch Yểm Tư thị và Phục Hy thị hơn phân nửa tương đồng. Ngươi thân mang huyết mạch Phục Hy thị, có thể đạt được bảo vật trong Tổ Đình hay không, còn phải dựa vào ngươi!

Phong Vô Kỵ nghiêm nghị nói:

- Ngọc Lan sư tỷ yên tâm! Ta tất sẽ dốc hết khả năng, trợ giúp Hoang vực Thiên Hỏa các ngươi đạt được bảo vật của Phục Hy thị!

- Chúng ta đi!

Nàng Phượng Ngọc Lan kia dẫn đầu đi về phía tấm bia đá, nói:

- Mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, ngàn vạn lần không được nhìn về phía tấm bia đá! Trên tấm bia đá này là Đạo ngữ do Phục Mân Đạo Tôn viết ra, là một chữ Tử! Ánh mắt vừa rơi lên trên đó sẽ chết, kẻ nào cũng không thể cứu được ngươi!

Chung Nhạc nhìn chi đội ngũ này tiến vào không gian do sáu mươi bốn cái bình ngọc mở ra, khẽ nhíu mày, lẩm bẩm:

- Hoang vực Thiên Hỏa? Chẳng lẽ là Thần Vương chưởng khống Thiên Hỏa?

- Vị tồn tại trong Hoang vực Thiên Hỏa kia gọi là Phượng Thiên Nguyên Quân, cũng là Thần Vương của Thời đại Hắc Ám!

Hồn Đôn Vũ nói:

- Ta từng nghe Lão tổ nói, nàng là con Tiên Thiên Hỏa Phượng Hoàng đầu tiên trong thiên địa, nghỉ lại trên Ngô Đồng Mộc trong Hoang vực Thiên Hỏa. Những cường giả này hẳn là chính là môn hạ của Phượng Thiên Nguyên Quân!

Chung Nhạc gật đầu một cái, thấp giọng nói:

- Không nghĩ tới ngay cả thế lực của những lão quái vật này cũng đã xuất động rồi!

Hắn vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên lại có thêm một nhóm nhân mã nữa xuất hiện. Lần này người tới lại là tiểu đạo đồng nho nhỏ. Những nơi bọn họ đi qua, hết thảy mọi thứ đều ảm đạm vô quang. Bọn họ nghênh ngang đi về phía tấm bia đá.

- Bọn họ chẳng lẽ là...

Sắc mặt Hồn Đôn Vũ khẽ biến, nói:

- Sư đệ đồng môn của Tiên Thiên Đế Quân!

- Đệ tử của tồn tại tà ác?

Trong lòng Chung Nhạc đại chấn. Chỉ thấy ba tiểu đạo đồng kia đi tới trước tấm bia đá, ngay cả tấm bia đá cũng bị hắc ám bao phủ. Quang mang do Đạo ngữ trên tấm bia đá tản mát ra cũng bị hắc ám thôn phệ.

- Xuất thân của Tiên Thiên Đế Quân cực kỳ kinh người! Ta từng nghe Lão tổ nói, sư tôn của hắn vô cùng bất phàm. Trong vũ trụ có tia quang mang đầu tiên, đồng dạng cũng có tia hắc ám đầu tiên. Sư tôn của hắn chính là Thần Vương sinh ra từ trong hắc ám!

Sắc mặt Hồn Đôn Vũ ngưng trọng, nói:

- Đó là một tồn tại phi thường khủng bố, gọi là Tiên Thiên Hắc Đế, tề danh với Tiên Thiên Tà Đế! Không nghĩ tới ngay cả đệ tử của hắn cũng đã xuất động rồi!

- Hắn gọi là Tiên Thiên Hắc Đế sao?

Chung Nhạc yên lặng ghi nhớ cái tên này. Đột nhiên, lại thêm một nhóm nhân mã nữa xuất hiện, cũng đi về phía tấm bia đá. Nhân số nhóm nhân mã này cũng không nhiều lắm, nhưng mỗi người đều cực kỳ cường đại.

- Giống như đệ tử Nguyên Nha Thần Vương của Cương vực Bắc Hoang Tử Vi!

Hồn Đôn Vũ có chút líu lưỡi nói:

- Quá náo nhiệt rồi! Ngoại trừ đệ tử của Tiên Thiên Tà Đế còn chưa tới ra, đệ tử của đám lão quái vật này trên cơ bản đều đã tới, ai nấy cũng đều cực kỳ âm hiểm cả!

- Đám gia hỏa kia cũng đều đã tiến vào rồi a?

Đột nhiên, một đạo thanh âm vang lên. Chỉ thấy mấy gã Thần Ma tà khí lẫm nhiên xuất hiện. Gã Tà Thần dẫn đầu cười ha hả, nói:

- Nơi đó là Tổ Đình của Phục Hy thị và Yểm Tư thị, bên trong nguy hiểm tầng tầng, trước cứ để cho bọn họ tiến vào dò đường một chút, sau đó chúng ta mới hãy đi vào!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)