Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1078

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1078: Thức Hải Mộng Cảnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Chung Nhạc cũng nhất thời trầm mặc, một lúc lâu sau mới nói:

- Tân Hỏa, hiện tại ngươi có thể truyền thụ cho ta công pháp Đại Toại hoàn chỉnh rồi a?

Tân Hỏa nhất thời minh bạch ý của hắn. Nếu Đại Toại thật sự bởi vì không ai tế tự mà hồn phi phách tán, vậy biện pháp duy nhất khiến cho Chung Nhạc có thể lưu lại trong Hư Không Giới, chính là tu luyện công pháp của Đại Toại.

Đại Toại đã mở ra Hư Không Giới, Hư Không Giới hẳn là sẽ không bài xích hắn. Nếu Chung Nhạc tu luyện công pháp của hắn, nói không chừng có thể khiến cho Hư Không Giới không còn bài xích nữa.

- Được! Ta sẽ truyền cho ngươi công pháp Đại Toại hoàn chỉnh!

Lần này, Chung Nhạc cũng không nóng lòng tiến vào Hư Không Giới, mà là trước trị liệu thương thế, khôi phục tu vi của chính mình, sau đó lại tìm hiểu công pháp của Đại Toại.

Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ, là Quan Tưởng Pháp trong công pháp của Đại Toại, cũng không hoàn chỉnh. Công pháp Đại Toại mà Tân Hỏa truyền thụ gọi là Toại Minh Ngộ Đạo Kinh, cực kỳ bất đồng với những công pháp khác. Những công pháp khác thường thường đều là nói phải tu luyện như thế nào, từng bước một đề thăng, giải thích đại đạo, khiến cho tu vi cảnh giới của chính mình đạt tới tầng thứ càng cao hơn, nắm giữ đạo lý cấp bậc càng sâu hơn.

Mà Toại Minh Ngộ Đạo Kinh nói lại là lịch trình Đại Toại ngộ đạo, vô cùng hỗn tạp, cũng không có hệ thống tu luyện hoàn chỉnh, trong đó thậm chí còn ghi chép một số phương pháp tu luyện ly kỳ cổ quái, bất đồng với phương pháp tu luyện quan tưởng Đồ đằng. Nhưng chính vì như vậy, mới thể hiện ra sự trân quý trong đó.

So ra, Toại Minh Ngộ Đạo Kinh của Đại Toại vô cùng thô thiển, thần thông đạo pháp xa xa không tinh xảo tinh tế bằng công pháp hiện tại, nhưng hắn là kẻ khai sáng hệ thống tu luyện hậu thế, công pháp hậu thế đều là nằm trong khung sườn hệ thống tu luyện do hắn khai sáng, đều là tu bổ đối với hệ thống do Đại Toại khai sáng, cũng không hề nhảy ra khung sườn của hắn.

Bởi vậy, người đời sau rất khó nhìn thấy những thứ nằm ngoài cái khung sườn này. Có rất ít người đi thử nghiệm tìm kiếm bên ngoài khung sườn hệ thống tu luyện Đồ đằng còn có thiên địa rộng rãi nào khác hay không.

Cho dù là những tồn tại Đế cấp từ cổ chí kim, các Thiên Đế danh chấn từng cái từng cái thời đại, cũng chỉ là những kẻ mở rộng, cũng không phải là kẻ khai sáng.

Chung Nhạc nỗ lực hấp thu phương pháp tu luyện của Tiên Thiên Thần Thời đại Hắc Ám, chính là muốn tìm kiếm bên ngoài hệ thống tu luyện Đồ đằng có còn không gian thiên địa rộng rãi nữa hay không, có còn thứ để cho hắn tham khảo nữa hay không, có thể đề thăng nhãn giới kiến thức của chính mình nữa hay không.

Mà thân là kẻ khai sáng hệ thống tu luyện Đồ đằng, tại thời đại của Đại Toại kia, hết thảy đều là bắt đầu từ số không. Đại Toại cũng tuyệt không phải vừa bắt đầu đã sáng lập ra hệ thống tu luyện Đồ đằng, hắn cũng đã đi qua rất nhiều đường vòng.

Những đường vòng này là các phương pháp tu luyện khác biệt. Bởi vì hệ thống tu luyện Đồ đằng dễ dàng tu luyện hơn cả, cho nên những phương pháp tu luyện khác biệt này đã bị đào thải.

Nhưng đây cũng không phải là nói những phương pháp tu luyện đã bị đào thải kia không mạnh mẽ bằng được hệ thống tu luyện Đồ đằng. Từ xưa tới nay, có thể lưu truyền xuống thường thường đều là những thứ dễ dàng nhất, những thứ có thể được thế nhân lý giải và tiếp nhận nhất.

Có một loại phương pháp tu luyện kỳ lạ ghi lại trong Toại Minh Ngộ Đạo Kinh khiến cho Chung Nhạc chú ý. Loại phương pháp tu luyện này cũng không phải là quan tưởng, mà là dẫn khí thổ nạp, dẫn dắt linh khí trong thiên địa nhập thể, cải tạo nhục thân, cải tạo linh hồn, sau đó ngưng kết linh hồn trong cơ thể thành một khỏa Nguyên đan, tiến hành bồi dưỡng, lớn mạnh giống như phôi thai vậy. Đến khi Nguyên đan thành thục, sẽ biến thành Nguyên thần.

Nhưng phương pháp tu luyện này lại cách Đạo quá xa, phải đợi tới sau khi luyện ra Nguyên thần mới bắt đầu tiếp xúc đại đạo. Mà khi đó, thọ nguyên trên cơ bản đã hao hết, không còn đủ thời gian nữa.

Ngoại trừ cái này ra, còn có một loại phương pháp tu luyện khác cũng vô cùng kỳ lạ, hẳn là từ trong Đạo ngữ Tiên Thiên Cổ Thần mà diễn biến ra, tương tự với Ngôn Xuất Pháp Tùy của Phong Vô Kỵ. Đây cũng là một loại Đạo ngữ, là biến Đạo âm thành ngôn ngữ, niệm tụng Đạo ngữ sẽ có thể thi triển ra thần thông. Bất quá phương pháp tu luyện này có tiềm lực phát triển khá nhỏ, cũng là không gánh nổi trọng dụng.

Chung Nhạc thô sơ giản lược nghiền ngẫm các loại pháp môn một phen. Trong đó tương đối cao cấp là pháp môn đại tiểu chu thiên, là xác định các Bí cảnh đại tiểu chu thiên trong cơ thể, mở ra Bí cảnh tiểu chu thiên, Bí cảnh đại chu thiên. Tiểu chu thiên chính là tiếp nhận lực lượng của ngôi sao, mà đại chu thiên thì là biến các Bí cảnh trong cơ thể thành một cái vũ trụ.

Loại pháp môn tu luyện này không thua kém hệ thống tu luyện Đồ đằng chút nào, thậm chí trên phương diện nào đó chỉ có hơn chứ không kém, chỉ là tỷ lệ tử vong rất cao, hơn nữa cực kỳ khó học, khó tu luyện, không thích hợp mở rộng.

Những pháp môn tu luyện liên quan tới Bí cảnh trong cơ thể người thật sự rất nhiều, cho dù là Chung Nhạc cũng phải dựa vào phục dụng Thánh dược mới có thể giải khai toàn bộ Bí cảnh trong cơ thể. Đại Toại nỗ lực dùng Bí cảnh đại tiểu chu thiên thân là hệ thống tu luyện, có thể luyện thành loại pháp môn này, sợ rằng đều là ức vạn ngàn dặm mới tìm được một.

- Bất quá, nếu có thể tu thành loại pháp môn này, chẳng phải là cũng có thể mở ra toàn bộ Bí cảnh trong cơ thể rồi sao?

Pháp môn này rất có tiền đồ, nếu có thể sáng tạo ra công pháp hoàn chỉnh, hoặc là sẽ có thể càng cường đại hơn so với hệ thống tu luyện Đồ đằng.

Bất quá, hắn đã giải khai toàn bộ các Bí cảnh, đối với loại pháp môn đại tiểu chu thiên này cũng không quá để bụng.

Ngàn vạn loại phương pháp tu luyện, nhưng kết quả đều là mọi loại đại đạo trăm sông đổ về một biển. Hiện tại hắn đã tu luyện tới cảnh giới cực cao, không cần lại đi tu luyện pháp môn đại tiểu chu thiên.

- Bất quá, ngược lại cũng có thể tham khảo một chút!

Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.

Toại Minh Ngộ Đạo Kinh mặc dù không bác đại tinh thâm bằng Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh, nhưng dù sao cũng là Lão tổ khai sơn, trong đó cũng có rất nhiều ý nghĩ quỷ dị quái lạ.

Chung Nhạc nghiền ngẫm lĩnh hội. Thân là kẻ khai sáng Thời đại Hỏa Kỷ, tạo nghệ của Đại Toại trên phương diện Hỏa hệ cực cao. Nhưng trong môn công pháp này lại không có ghi chép liên quan tới Hư Không Giới, một chút ghi chép cũng đều không có, cho dù là nội dung có chút liên hệ cũng không thể tìm được.

- Đại Toại mở ra Hư Không Giới, nhất định sẽ lưu lại trong công pháp quá trình hắn mở ra Hư Không Giới. Nói không chừng huyền bí chính là ẩn giấu ở trong đó!

Chỉ là hắn đọc đi đọc lại Toại Minh Ngộ Đạo Kinh rất nhiều lần, cũng đều không tìm được những ghi chép liên quan tới mở ra Hư Không Giới. Chung Nhạc cực kỳ nghi hoặc. Mở ra Hư Không Giới có thể nói là việc trọng đại lớn nhất trong thiên hạ, ngoại trừ việc Phục Mân chế tạo Lục Đạo ra, Đại Toại làm sao có thể không lưu lại ghi chép?

Hắn thử tu luyện Toại Minh Ngộ Đạo Kinh. Một lúc lâu sau, chỉ là khiến cho đại đạo Tiên Thiên Thần Hỏa của chính mình càng mạnh mẽ hơn một chút, cũng không có bất cứ dị huống gì. Trong này tựa hồ có chút địa phương trọng yếu đã thiếu sót.

- Không đợi nữa!

Chung Nhạc bỗng nhiên đứng dậy, một lần nữa thôi động Thất Đạo Luân Hồi, chuẩn bị tiến vào Hư Không Giới.

Thất Đạo Luân Hồi chuyển động, thân hình hắn biến mất, xuyên qua từng tầng từng tầng không gian, tiến vào U Không, sau đó lại mở ra Tiên Thiên Nhục Sí, thân thể chấn động, xông vào Hư Không Giới.

Lực xé rách đáng sợ của Hư Không Giới nhất thời truyền tới. Chung Nhạc quyết định thật nhanh, thôi động Toại Minh Ngộ Đạo Kinh, cặp mày không khỏi nhíu lại. Căn bản không chút hữu dụng, Toại Minh Ngộ Đạo Kinh cũng không thể chống lại lực bài xích của Hư Không Giới.

- Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng!

*****

Thân thể hắn đại biến, hóa thành hình thái Toại Hoàng đầu rồng thân người, nhưng cũng không có ích lợi gì, Hư Không Giới vẫn như cũ cực kỳ bài xích hắn.

- Bất Diệt Thần Thức!

Chung Nhạc quát khẽ, thần thức khủng bố trong Thức hải bạo phát, trùng kích thẳng về phía chỗ sâu nhất của Hư Không Giới. Từ sau khi hắn tu luyện Bất Diệt Thần Thức Kinh, thần thức đã cường đại tới trình độ có thể sánh với Đế Quân. Lần này thần thức bạo phát, tinh thần lực đã khủng bố tương đương với một vầng thái dương cổ lão bạo tạc.

Thần thức của hắn thậm chí đã ngưng tụ thành ánh sáng mà mắt thường có thể thấy được. Một đạo quang trụ bắn về phía chỗ sâu nhất của Hư Không Giới, rọi sáng hư không u ám.

Thần thức ở chỗ này không chút trở ngại, thậm chí có thể xuyên qua từng cỗ từng cỗ linh hồn cổ lão, tốc độ phóng đi cực nhanh.

Chung Nhạc dốc hết khả năng chấn động hai cánh, chống cự áp lực của Hư Không Giới, duy trì thần thức không ngừng tiến sâu vào. Trong đạo thần thức này mang theo thanh âm của hắn, vẫn đang không ngừng chấn động, biến thành hai chữ Đại Toại.

Một lúc lâu sau, tại thời điểm hắn cơ hồ không thể kiên trì được nữa, từ chỗ sâu nhất của Hư Không Giới đột nhiên có một cỗ ba động nhàn nhạt truyền tới.

- Đại mộng mấy ngàn thu, hiện tại là năm nào? Là ai đã quấy nhiễu giấc ngủ của ta?

Chung Nhạc trừng mắt cứng lưỡi, sau đó nhìn thấy sâu bên trong Hư Không Giới, ba khỏa nhãn mâu từ từ mở ra, trong mắt có Thần hỏa lay động, chiếu sáng thông thấu toàn bộ Hư Không Giới.

Đạo thanh âm kia vang vọng trong não hải của Chung Nhạc:

- Thiếu niên Yểm Tư thị? Đáng thương! Đáng thương! Thần huyết Yểm Tư thị trong cơ thể ngươi đã thấp kém tới trình độ này rồi sao?

Chung Nhạc mở lớn miệng, nhưng lại nói không ra lời. Giọng điệu này, câu nói này này, quả thật giống như đúc thời điểm lần đầu tiên hắn gặp được Tân Hỏa.

- Hóa ra là Kẻ thừa kế!

Đạo thanh âm kia nghi hoặc, nói:

- Kẻ thừa kế Tân Hỏa, sao ngươi lại tới đây? Sao ngươi không nói lời nào? Đúng rồi! Ta và ngươi cách nhau quá xa, ngươi có nói chuyện cũng phải cần một khoảng thời gian mới có thể truyền tới chỗ của ta!

Chung Nhạc đột nhiên cảm thấy áp lực nhẹ đi một chút, lực xé rách đáng sợ của Hư Không Giới kia đã biến mất không còn.

- Đại Toại!

Tân Hỏa đột nhiên từ trong Thức hải của Chung Nhạc nhảy ra, biến thành một đạo lưu quang, phóng vọt về phía sâu bên trong Hư Không Giới. Cùng lúc đó, linh hồn của Chung Nhạc chấn động, từng tôn từng tôn Hỏa Linh của Thời đại Hỏa Kỷ từ trong linh hồn của hắn bay ra, đuổi theo sát phía sau Tân Hỏa.

Tân Hỏa là tôn Hỏa Linh đầu tiên, là Truyền Thừa Chi Hỏa do Toại Hoàng chế tạo ra. Mà Hỏa Linh của Thời đại Hỏa Kỷ lại là vì Toại Hoàng mới có thể sinh ra, những Hỏa Linh này gặp được Đại Toại, cũng lập tức đi tới bái kiến. Về phần Tân Hỏa, tự nhiên lại càng là kích động không thôi, đó là chủ nhân đầu tiên của hắn, là tồn tại đã sáng tạo ra hắn.

Mà Chung Nhạc thì lưu lại chỗ này, khẽ nhíu mày, quan sát bốn phía, trong lòng thầm nghĩ:

- Mảnh thiên mạc kia rốt cuộc là từ đâu ra? Hiện tại ta đã tiến vào Hư Không Giới, có thể bị thiên mạc phát hiện hay không?

Hắn vừa mới nghĩ tới đây, thiên địa đột nhiên quay cuồng, hắn bị một cỗ lực lượng bàng đại dẫn dắt, kéo tới khu vực trung tâm của Hư Không Giới.

Từng tôn từng tôn Cự nhân vô cùng cổ lão đang ngủ say ở chỗ này. Chủng tộc của những Cự nhân này rất kỳ quái, đa số đều là những chủng tộc mà trước giờ Chung Nhạc chưa từng gặp qua, chưa từng nghe qua. Bởi vì bọn họ quá mức cổ lão, có khả năng chủng tộc của bọn họ đều đã diệt tuyệt cả rồi.

Bất quá, nhìn những tôn Linh to lớn vĩ ngạn này, hẳn đều là Đế của Thời đại Hỏa Kỷ.

Ở nơi này có tổng cộng hai mươi bốn Đế linh, trong đó tôn Đế linh ở trung ương kia đã thức tỉnh. Hắn so với những Đế linh còn lại thì khổng lồ hơn rất nhiều. Lúc này, Tân Hỏa đang phiêu phù trên lòng bàn tay tôn Đế linh kia, mà một trăm tôn Hỏa Linh thì ở phía dưới hắn, toàn bộ cũng đều cực kỳ hưng phấn.

Tôn Đế linh đầu rồng thân rắn này chính là linh hồn của Đại Toại.

Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên. Đây là tổ tiên của Nhân Tộc, tiên tổ của Phục Hy thị, Long Xà Tử, con trai của Lôi Trạch và Hoa Tư, kẻ khai sáng Thời đại Hỏa Kỷ, đạo sư của sinh linh Hậu Thiên, tồn tại đã thay đổi Thời đại Hắc Ám, khai sáng ra hệ thống tu luyện Đồ đằng, khiến cho sinh linh Hậu Thiên trở thành chúa tể của vũ trụ, đồng thời phát hiện ra ba mươi bức Thiên Đạo Đồ! Hắn chính là Đại Toại!

- Bái kiến tiên tổ!

Chung Nhạc khom người triều bái, trong lòng tràn ngập kính ngưỡng và kính sợ.

- Hóa ra đã trôi qua lâu như vậy!

Linh hồn Đại Toại lẩm bẩm:

- Ngay cả Yểm Tư thị ta cũng đã không còn rồi, chỉ còn lại rải rác mấy tiểu Phục Hy!

Hiển nhiên Tân Hỏa đã kể lại cho Đại Toại nghe những lịch sử sau khi hắn chết, khiến cho vị tồn tại vô cùng cổ lão này cũng là thổn thức không thôi.

- Phục Hy, ngươi muốn tiến vào Hư Không Giới, gặp mặt các tổ bối của ngươi?

Thanh âm Linh của Đại Toại vang lên trong não hải của Chung Nhạc, nói:

- Ta không thể tỉnh lại quá lâu, nhất định phải một lần nữa lâm vào ngủ say, bằng không Hư Không Giới sẽ vì ta tỉnh lại mà chấn động, đổ sụp, trở thành hỗn độn. Ta sẽ truyền thụ cho ngươi bộ phận thiếu sót trong Ngộ Đạo Kinh, khiến cho ngươi có thể tới lui tự nhiên trong Hư Không Giới!

Tinh thần của hắn ba động, truyền nội dung không tồn tại trong Toại Minh Ngộ Đạo Kinh vào trong đầu Chung Nhạc, sau đó ngáp dài một cái, lẩm bẩm như nói mê vậy:

- Hư Không Giới có thể sẽ không tồn tại vĩnh viễn. Ta và những lão bạn già này sáng tạo ra nơi này, dùng Thức Hải Mộng Cảnh của chúng ta đón nhận càng lúc càng nhiều Linh. Vì để duy trì nơi này, chúng ta chỉ có thể ngủ say. Nếu chúng ta đồng thời tỉnh lại, Thức Hải Mộng Cảnh sẽ bị hủy diệt...


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)