Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1080

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1080: Một lần nữa bái tướng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vô số sinh vật xấu xí nhào lên trên người Linh của Chư Đế Phục Hy thị, hút đi lực lượng linh hồn, lực lượng tế tự của bọn họ. Bất quá, những Đế linh này đã đoạn tuyệt tế tự, đã không còn lực lượng tế tự, chỉ là dựa vào lực lượng linh hồn tồn tại trong Hư Không Giới.

Bọn họ khi còn sống đều là Đại Đế, sau khi chết cũng là quỷ hùng. Đám Thực Linh Thú này nghĩ muốn hấp thu lực lượng linh hồn của bọn họ, cơ hồ là không có khả năng.

o0o

Trấn Thiên Quan, Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, trầm mặc không nói lời nào. Khóe mắt mặc dù có nước mắt, nhưng cũng đã bốc hơi từ lâu.

Rất lâu trước đây, hắn đã biết rõ tình cảnh của Phục Hy thị cực kỳ hiểm ác, đã biết rõ Đế linh của Phục Hy thị trong Hư Không Giới đừng mơ tưởng hạ giới, nhưng hắn lại không biết vậy mà đã hiểm ác tới trình độ này.

Đuổi tận giết tuyệt, nhổ cỏ tận gốc! Có thâm cừu đại hận gì, cần phải lòng dạ độc ác như vậy?

Hơn nữa, thả Thực Linh Thú hút đi linh hồn trong Hư Không Giới, gặm nhắm Hư Không Giới, đây là muốn chặt đứt con đường chúng sinh tế tự liệt tổ liệt tông, phá vỡ Hư Không Giới, vì cái gì lại ác độc như vậy?

- Đây là không cho chúng sinh tế tự tiên tổ, đổi thành tế tự Thiên sao? Thiên muốn tự mình thay thế toàn bộ các Linh, trở thành tồn tại duy nhất hưởng dụng tế tự của chúng sinh sao?

Trong lòng Chung Nhạc có chút không hiểu.

Hành trình Hư Không Giới lần này, hắn được sáu tôn Đế: Ấn Thương, Tượng Đoàn, Thảo An, Khuê Tĩnh, Đoàn Hạo, Tùy Dịch đích thân truyền thụ. Mặc dù vẫn còn có Chư Đế không kịp truyền thụ tuyệt học của chính mình cho hắn, nhưng đã có được công pháp thần thông của sáu tôn Đế này, Tiên Thiên Bát Quái của hắn tất nhiên sẽ có thể tiến thêm một bước, đặt chân lên tầng thứ càng cao hơn.

Hắn đã tu luyện qua Ấn Thương Phục Ma Huyền Công của Ấn Thương Nữ Đế. Bất quá, hắn chưa từng tu luyện qua Diệt Độ Ma Công của Tượng Đoàn Đế, Đa Tâm Huyết Chiếu Kinh của Thảo An Đế, Đạo Cốt Đại Vũ Thiên của Khuê Tĩnh Đế, Long Xà Đạo Ca của Đoàn Hạo Đế và Ánh Đạo Thiên của Tùy Dịch Đế, cũng chưa từng đạt được công pháp hoàn chỉnh.

Hiện tại đã đạt được công pháp hoàn chỉnh, lại có Thiên Bàn trong tay, hắn có thể thử thôi diễn ra đẳng cấp Lục Đạo Luân Hồi của những công pháp này, sau đó thử dung nhập vào trong Tiên Thiên Bát Quái.

- Nếu lại tiến vào Hư Không Giới, hẳn là sẽ bị bắt giữ a? Sợ rằng sẽ không dễ dàng đạt được công pháp của đám Đế linh Bằng Hà Đế, Nhân Khang Đế rồi!

Đột nhiên, trong lòng Chung Nhạc khẽ động, liếc nhìn về phía thiên ngoại, thu hồi Thiên Bàn, nói với đám người Âm Phần Huyên:

- Mục Tiên Thiên đã tới!

Trong lòng Âm Phần Huyên khẽ giật mình, hỏi:

- Phu quân, hắn tới đây tìm ngươi, chẳng lẽ là muốn mời ngươi xuất sơn sao?

Chung Nhạc thoáng kinh ngạc, mỉm cười nói:

- Sao phu nhân lại cho rằng hắn sẽ mời ta xuất sơn? Lẽ nào ngươi không cho rằng Tử Quang Quân Vương thu được toàn thắng, đánh hạ Thiên Đình, cho nên hắn tới đây nhục nhã ta?

Âm Phần Huyên cười tủm tỉm, nói:

- Tử Quang tuy là trí giả nổi danh thiên hạ, nhưng hắn yêu quý danh tiếng, lại càng yêu quý tính mạng, cho nên ở trên chiến trường không dám hy sinh, không dám liều chết, không dám xung phong đi đầu làm gương mẫu cho vạn quân. Hắn bày mưu tính kế thì có thể, nhưng hai quân đối chiến, không chỉ là bày mưu tính kế đơn giản như vậy!

- Hắn có thể làm quân sư, không thể làm đại tướng thống quân. Nếu thống lĩnh đại quân, tất nhiên sẽ luống cuống tay chân. Mà đại quân của Mặc Ẩn chỉnh hợp ngay ngắn rõ ràng, mỗi chi quân đội đều có thể một mình đảm đương một phía. Nếu Tử Quang Quân Vương cố thủ không chiến, còn có thể bảo toàn được lực lượng, nếu hắn xuất chiến, sẽ liền bị Mặc Ẩn nhân cơ hội công phá!

Chung Nhạc cười ha hả. Tiếng cười của hắn còn chưa dứt, đột nhiên đã nghe thanh âm của Mục Tiên Thiên vang lên, bình thản hỏi:

- Dịch Quân đang cười chuyện gì vậy?

Chung Nhạc theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Mục Tiên Thiên chân đạp Tinh hà đi vào Trấn Thiên Quan. Thời điểm tôn Ma Đế này đi vào, Tinh hà không chút sóng gợn, cho dù là mấy vị Tạo Vật Chủ trấn thủ thành lâu cũng không hề phát giác ra.

- Bệ hạ!

Đám người Chung Nhạc, Âm Phần Huyên khom người hành lễ. Mục Tiên Thiên giơ tay lên, mỉm cười nói:

- Dịch Quân thật ra là rất tự tại a, ở trong Trấn Thiên Quan này nhàn nhã qua ngày, chỉ là khổ cho Tử Quang Quân Vương!

Chung Nhạc lạnh nhạt nói:

- Lão thần có thể được tự tại như thế, còn không phải là nhờ ơn Bệ hạ sao?

Sắc mặt Mục Tiên Thiên cứng đờ, cười gượng hai tiếng, nói:

- Hiện tại tiền tuyến...

- Bệ hạ, lão thần đã cáo lão hồi hương rồi!

Chung Nhạc nhắc nhở:

- Hiếm thấy Bệ hạ tới chơi, chúng ta vẫn là không nói chiến sự, tránh cho mất hứng!

Mục Tiên Thiên cười gượng một tiếng. Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Bệ hạ đã rất lâu chưa tới Trấn Thiên Quan rồi, nội tử có trồng một cây Phù Tang Thụ, bình thường vẫn luôn tưới nước ân cần, cũng trồng trọt rất nhiều kỳ hoa dị thảo, đều là vật hiếm lạ của Vũ trụ Cổ lão, hiện tại đã khai hoa kết quả, không bằng lão thần dẫn Bệ hạ đi xung quanh xem một chút?

Mục Tiên Thiên gật đầu một cái, có chút bất đắc dĩ. Chung Nhạc mở miệng là xưng lão thần, nhưng tướng mạo vẫn chỉ là thiếu niên, khiến cho hắn không khỏi dở khóc dở cười.

Chung Nhạc đi phía trước dẫn đường, dẫn hắn đi tới hậu hoa viên của Quân Vương Điện. Chỉ thấy Phù Tang Thụ được Kim Hà Hề trồng trọt chăm sóc vô cùng khỏe mạnh. Tán cây của Thần thụ lan tỏa ngàn dặm, vô cùng bao la hùng vĩ. Dưới gốc Phù Tang Thụ còn có Hỗn Độn Khí lưu động. Loại Thần thụ này chỉ có thể diễn sinh trong Hỗn Độn Khí, vì vậy trưởng thành mười phần khả quan.

Cây Thần thụ này là cành non cắt từ trên Phù Tang Mẫu Thụ xuống, là đồ cưới mà Kim Ô Thần Đế đã tặng cho Kim Hà Hề, cực kỳ quý trọng. Phải biết rằng, năm xưa thời điểm Hỗn Độn thị lên đất liền, đã tặng cho Kim Ô Thần Đế một khỏa Hỗn Độn Châu có thể bảo mệnh, Kim Ô Thần Đế bất quá cũng chỉ tặng cho Hỗn Độn thị một cành Phù Tang Chi mà thôi. Mà cành Phù Tang Chi kia chính là Đế binh do Hồn Đôn Vũ nắm giữ.

Cây Phù Tang Thụ này của Chung Nhạc cũng không thua kém cành Phù Tang Chi năm xưa Kim Ô Thần Đế đã tặng cho Hỗn Độn thị chút nào. Nếu có đủ thời gian, cũng sẽ có thể trưởng thành tới một bước kia, chỉ là hiện tại thời gian vẫn còn ngắn ngủi.

Mà trong hậu hoa viên quả thật là kỳ hoa dị thảo, đẹp không sao tả siết. Còn có một cây Hỏa San Hô Thụ vớt lên từ trong Hỗn Độn, cũng là cực kỳ kinh người, lan tỏa Hỗn Độn Hỏa và Hỗn Độn Khí, cũng được trồng trong hậu hoa viên Quân Vương Điện.

Hai kiện bảo vật này quý trọng phi phàm. Phù Tang Tân Thụ hiển nhiên quý trọng, nhưng Hỏa San Hô Thụ cũng không phải tầm thường, nếu có thể tế luyện thành bảo vật, sẽ không thua kém gì Phù Tang Thần Thụ.

- Kim Ô đạo huynh thật là đại thủ bút a!

Mục Tiên Thiên không ngừng tán thán, nói:

- Dịch Quân, Tử Quang Quân Vương bảo ta tới tìm ngươi, nói các bộ hạ cũ của ngươi rất mong nhớ ngươi, muốn mời ngươi trở về Phá Thiên Quan!

Chung Nhạc nói:

- Lão thần đã cáo lão hồi hương rồi, hiện lưu lại trong Trấn Thiên Quan bảo dưỡng tuổi thọ, ngày thường chăm hoa diệt cỏ qua ngày mà thôi. Đám bộ hạ cũ kia, lão thần cũng vô cùng mong nhớ. Nếu Bệ hạ có lòng, vậy hãy ân chuẩn bọn họ, để bọn họ cũng cáo lão hồi hương, giải giáp quy điền, làm bạn với lão thần, cũng không quá tịch mịch!

*****

Khóe mắt Mục Tiên Thiên nhảy lên, ấp a ấp úng, rất lâu sau mới nói:

- Dịch Quân, thật không dám giấu diếm, tiền tuyến chiến bại rồi!

Chung Nhạc thoáng ngẩn người, mỉm cười nói:

- Bệ hạ, chúng ta không phải đã nói, không nói tới chuyện chiến sự sao?

Trên trán Mục Tiên Thiên nhô lên gân xanh, nhịn không được phẫn nộ, một lúc lâu sau mới chán nản nói:

- Trẫm sai rồi! Hối hận không nghe lời khuyên của ngươi! Tử Quang mặc dù trí kế hơn người, nhưng không thông binh sự. Hắn mưu lược thiên hạ thì có thể, nhưng đích thân thống binh chiến đấu lại ngàn vạn lần không bằng ngươi! Cũng là ta nhất thời hồ đồ, thấy lợi tối mắt, cho rằng có thể nhất cử san bằng Thiên Đình, kết quả để cho trăm vạn con cái của ta xuất trận, liên lụy tới Tử Quang, cuối cùng đã đại bại. Hiện tại Phá Thiên Quan đã sắp sửa khó giữ được rồi!

Sắc mặt Chung Nhạc đại biến, thất thanh hỏi:

- Sao có thể chiến bại nhanh như vậy?

Mục Tiên Thiên lấy ra Thụ Ấn, khom người cúi đầu, thanh âm vang động khắp Trấn Thiên Quan, để cho tất cả tướng sĩ Trấn Thiên Quan đều rõ ràng nghe vào trong tai, cao giọng nói:

- Trẫm sai rồi! Không nên xua đuổi tiên sinh, tới nỗi tạo thành trận đại bại này! Vì vậy Tiên Thiên một lần nữa bái tướng, khẩn cầu tiên sinh xuất quan! Mời tiên sinh tiếp Thụ Ấn!

Chung Nhạc trầm mặc trong chốc lát, nói:

- Lão thần...

Mục Tiên Thiên ngẩng đầu lên, cả giận nói:

- Tiên sinh, nam nhi chí tại thiên hạ, nếu ngươi còn mượn cớ chối từ, không làm thất vọng sở học cả đời, không làm thất vọng hùng tâm tráng chí, không làm thất vọng những anh linh trước đây đã vì ngươi mà chiến tử sao? Tiên sinh, mời tiếp Thụ Ấn a!

Khí tức Chung Nhạc đại chấn, cười hắc hắc, nói:

- Bệ hạ, nếu vi thần lại từ chối nữa, vậy thì có chút quá phận rồi! Bất quá Bệ hạ, tương lai sau khi bình định thiên hạ, vi thần khẩn cầu Bệ hạ cấp cho vi thần một mảnh địa phương dưỡng lão! Nếu Bệ hạ ân chuẩn, vi thần lập tức tiếp Thụ Ấn này!

Mục Tiên Thiên thoáng chần chờ một chút, hỏi:

- Dịch Quân muốn một mảnh địa phương dưỡng lão ở đâu?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Một phiến Tinh vực trong Vũ trụ Cổ lão! Địa phương cũng không lớn, đủ để dưỡng lão mà thôi. Đợi một lát vi thần vẽ ra Tinh đồ, Bệ hạ có thể xem một chút!

Mục Tiên Thiên vẫn còn chần chờ nói:

- Vũ trụ Cổ lão là địa phương đám Thần Tộc Ma Tộc cứng đầu cổ hủ kinh doanh. Ngươi đi nơi đó, một là cách Trẫm quá xa, hai là ta sợ ngươi sẽ bị bọn họ khi dễ...

Tinh thần Chung Nhạc ba động, thể hiện ra Tinh đồ của Vũ trụ Cổ lão, vẽ ra một phiến Tinh vực ở trên Tinh đồ, mỉm cười nói:

- Chẳng lẽ Bệ hạ không muốn nhét luôn Vũ trụ Cổ lão vào trong bản đồ của Bệ hạ sao? Ta có thể giúp Bệ hạ bình định Tử Vi, tự nhiên cũng có thể giúp Bệ hạ bình định Vũ trụ Cổ lão! Bệ hạ có Tử Quang tọa trấn tại Tử Vi Đế Tinh tổng quản chính vụ, có ta ở Vũ trụ Cổ lão chấn nhiếp quần hùng, thiên hạ sẽ có thể thái bình!

Trong lòng Mục Tiên Thiên đại hỉ, quan sát Tinh đồ. Chỉ thấy Tinh vực mà Chung Nhạc vẽ ra mặc dù không nhỏ, nhưng so với cương vực mênh mông khôn cùng của Vũ trụ Cổ lão thì bé nhỏ không đáng kể rồi, lập tức yên lòng, cười vang nói:

- Trẫm ân chuẩn ngươi là được! Tiên sinh, mời tiếp Thụ Ấn a!

Chung Nhạc trịnh trọng khom người, tiếp lấy Thụ Ấn.

Mục Tiên Thiên dựng thẳng lưng, trầm giọng nói:

- Tiền tuyến căng thẳng, Tử Quang Quân Vương một cột chẳng chống vững nhà, còn xin tiên sinh nhanh chóng chạy tới tiền tuyến!

Chung Nhạc đồng ý, đi lên đài cao, vung cánh tay hô lên, quát lớn:

- Chư tướng sĩ nghe lệnh, theo ta đi chinh chiến Đế tinh, san bằng Nam Thiên Môn!

Chỉ nghe trong Trấn Thiên Quan tiếng hoan hô như sấm. Phù Lê lớn tiếng quát lên:

- Lão tử đã sớm ở trong Trấn Thiên Quan chim không thèm ỉa này nhàm chán đến nhức cả dái rồi! Các hài nhi Tinh Hồng Bảo, chúng ta đi Đế tinh giết một trận thống khoái!

Bệ Ngạn cũng thét lớn:

- Cướp Đế Hậu nương nương về làm lão bà!

Hồn Đôn Vũ thì cao giọng lắp bắp nói:

- Cưới... cướp sạch bảo khố của Thiên Đế... lão nhi! Mọi người ai cũng có phần!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói với Mục Tiên Thiên:

- Bệ hạ, quân tâm vẫn có thể dùng!

Mục Tiên Thiên một trận không nói gì, trong lòng có chút oán thầm. Đây làm sao là quân tâm vẫn có thể dùng? Rõ ràng là một đám ác côn! Bất quá, như đã nói qua, Tử Quang Quân Vương quả thật nuôi không ra một chi đại quân tràn ngập phỉ khí như vậy.

- Tiên sinh, Trẫm còn có một việc muốn phân phó ngươi!

Mục Tiên Thiên thoáng chần chờ một chút, truyền âm nói:

- Nhân Hoàng Khương Y Kỳ có thiên tư thành Đế. Hắn là bạn tri kỷ của Tử Quang, Trẫm không thể trực tiếp giết hắn, như vậy sẽ khiến cho Tử Quang trong lòng lạnh lẽo. Nếu tiên sinh có thủ đoạn gì, có thể khiến cho hắn chết trận trên sa trường, có thể tuyệt đi mối họa trong lòng Trẫm! Ta biết rõ Khương Y Kỳ đối với ngươi có ân đề bạt, nhưng Nhân Tộc tuyệt đối không thể xuất hiện một tôn Đế! Tiên sinh hẳn là minh bạch đạo lý trong đó a?

Chung Nhạc nghiêm mặt nói:

- Bệ hạ yên tâm! Khương Y Kỳ mặc dù có giao tình với ta, nhưng trước mặt đại nghĩa, người thân cũng có thể diệt, lại huống gì là một tên Nhân Tộc có uy hiếp lớn như vậy? Trong cuộc chiến Thiên Đình, liền để cho hắn anh dũng hy sinh trên sa trường, như vậy sẽ không bị Tử Quang hoài nghi, cũng sẽ không tổn hại uy danh của Bệ hạ!

Mục Tiên Thiên vạn phần hài lòng, mỉm cười nói:

- Dịch Quân làm việc, giọt nước không lọt! Trẫm tự nhiên là cực kỳ yên tâm!

Chung Nhạc lập tức chỉnh đốn đại quân, xuất phát chạy tới Phá Thiên Quan. Mục Tiên Thiên nhìn theo đại quân hắn suất lĩnh đi xa, mở miệng tán thưởng:

- Trung thần a!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)