Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1118

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1118: Đế tộc nhiều trung liệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


- Truyền lệnh cho các quân, xua đuổi đám tàn binh bại tướng Ô Minh thị, để cho bọn họ chạy tới Đế Minh thị!

Chung Nhạc truyền xuống quân lệnh. Trăm ngàn tàn binh bại tướng Ô Minh thị bị xua đuổi chạy về phía phương hướng Đế Minh thị. Hắn dự định dùng bại quân Ô Minh thị để trùng kích Đế Minh thị. Chỉ cần thế trận của Đế Minh thị loạn một cái, vậy kết cục của Đế Minh thị cũng sẽ không có gì khác biệt với Ô Minh thị.

Hơn nữa, Đế Minh thị bị san bằng, lại xua đuổi bại quan Đế Minh thị và Ô Minh thị đi trùng kích Mặc Ẩn và viện quân Thiên Đình. Đế Minh thị và Ô Minh thị một cái là chủng tộc của Thiên Đế, Đế tử Đế tôn, một cái là chủng tộc của Đế Hậu nương nương. Mặc Ẩn và viện quân Thiên Đình có dám tiếp nhận bọn họ hay không?

Nếu dưới tình huống đại quân Chung Nhạc tiếp cận, lại dám tiếp nhận tàn binh bại tướng Đế Minh thị và Ô Minh thị, vậy trận hình liền sẽ bị trùng kích, trận thế bất ổn, sẽ cấp cho Chung Nhạc cơ hội công phá. Nếu không tiếp nhận, vị tướng lĩnh Thiên Đình nào sẽ chịu nổi ngọn lửa phẫn nộ của Đế Minh Thiên Đế và Đế Hậu nương nương?

Các lộ đại quân Phá Thiên Quan cách bại binh Ô Minh thị rất gần, cơ hồ là xua đuổi bọn họ lao thẳng về phía Đế Minh thị.

Mà vào lúc này, đại quân Đế Minh thị sớm đã nhận được tin tức, Chung Nhạc suất lĩnh đại quân Phá Thiên Quan tới đây tấn công. Mà Mặc Ẩn, viện quân Thiên Đình, cộng thêm Phong Vô Kỵ kêu bạn gọi bè, đã tạo thành bốn lộ đại quân, hình thành thế bao vây tiễu trừ đối với đại quân của Chung Nhạc. Cho nên Đế Minh thị từ sớm đã bài binh bố trận, nghiêm túc chuẩn bị.

Đế Minh thị dù sao cũng là Thiên Đế gia, căn cơ hùng hồn, trên có Thiên Đế, dưới có bốn kiện Đế binh trấn thủ. Những năm gần đây cũng đã khai chiến với các tộc Đế tinh, luyện được binh hùng tướng mạnh.

Đế Minh thị cũng có rất nhiều Đế tử, mặc dù không bằng Mục Tiên Thiên, có tới mấy trăm vạn Đế tử, nhưng mười vạn Đế tử cũng là không tầm thường.

Trong số Đế tử, tồn tại cấp Đế Quân mặc dù số lượng không nhiều lắm, nhưng cũng không phải số ít. Những năm qua Đế Minh trở thành Thiên Đế, Thái tử của hắn cũng trở thành nhân vật cấp Lão tổ tông, thực lực bất phàm. Trong đó, Đại Thái tử Minh Văn Tranh chính là dẫn đầu. Bản thân hắn là một vị Đế Quân Đại viên mãn, năng chinh thiện chiến, thực lực cường đại.

Minh Văn Tranh thống suất mấy ngàn vạn Đế tộc tinh nhuệ, phần nhiều là cường giả đời con cháu. Trong đám con cháu của Đế Minh Thiên Đế, những Đế tử độ tuổi lớn nhất cũng đều đã bốn năm vạn tuổi. Đế tử sinh Đế tôn, Đế tôn lại sinh ra đời đời con cháu, trong đó cao thủ cũng là vô số kể. Trong Đế Hoàng gia không có kẻ yếu, chỉ riêng cường giả trong đám Đế tử Đế tôn cũng đã viễn siêu những Đế tộc khác, càng đừng nói tới những cao thủ đầu nhập vào Đế Minh thị.

Minh Văn Tranh đang nghiêm túc chuẩn bị, đột nhiên lại nghe bộ hạ báo lại, nói:

- Vô Kỵ tiên sinh dẫn theo mấy tôn Tiên Thiên Thần Ma tới đây, nói có chuyện khẩn yếu cần bẩm báo!

- Mau mời!

Chỉ trong chốc lát, Phong Vô Kỵ đã dẫn theo mấy tôn Tiên Thiên Thần Ma gấp không kịp đợi xông vào, khóc lớn nói:

- Thái tử Điện hạ, việc lớn không tốt rồi! Ô Minh thị đã bị Dịch tặc phá rồi, hiện tại đang chạy về phía này!

Minh Văn Tranh cười ha hả, nói:

- Ta đã biết rồi! Vừa rồi bên Thiên Đình đã truyền tới tin tức, nói Dịch Quân Vương đã suất binh san bằng Ô Minh thị, muốn ta sớm có phòng bị. Ô Minh thị là bị hắn đánh cho trở tay không kịp, lúc này mới nếm mùi thất bại. Nhưng ở chỗ này của ta, hắn sẽ không chiếm được bất luận tiện nghi gì. Những năm qua ta luyện binh trong Đế tinh, Đế Minh thị ta hùng binh cường tướng nhiều đếm không xuể, cũng không phải là loại nhu nhược kia có thể sánh bằng!

Phong Vô Kỵ thấy hắn tràn ngập lòng tin như vậy, vội vàng nói:

- Đại Thái tử không thể không đề phòng! Ta xem ý đồ của Dịch Quân Vương, hẳn là muốn xua đuổi bại binh Ô Minh thị tới đây, dùng bọn họ để trùng kích trận hình của Đế Minh thị!

Sắc mặt Minh Văn Tranh nhất thời kịch biến, thất thanh nói:

- Xua đuổi bại binh Ô Minh thị tới trùng kích trận hình của ta?

Hai người còn đang nói, chỉ nghe bên ngoài truyền tới trận trận thanh âm huyên náo. Minh Văn Tranh vội vàng đi ra lều lớn nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy vô số tàn binh bại tướng Ô Minh thị đã xuất hiện trước trận doanh Đế Minh thị, đang lúc xông thẳng về phía này.

Minh Văn Tranh còn đang trừng mắt cứng lưỡi, Phong Vô Kỵ ở một bên đã quả quyết nói:

- Kính xin Đại Thái tử hạ lệnh, lệnh cho tiền quân lập tức bắn chết toàn bộ bại binh Ô Minh thị đang xông tới, không chừa một tên. Như vậy mới có thể giữ được Đế Minh thị! Nếu bị bại binh của Ô Minh thị trùng kích, trận hình vừa loạn, sợ rằng chính là diệt vong không xa rồi!

- Bắn chết bại binh Ô Minh thị?

Trên trán Minh Văn Tranh toát ra mồ hôi dày đặc, lẩm bẩm:

- Không thể làm như vậy! Ta sao có thể làm như vậy? Nếu ta thống hạ sát thủ với Ô Minh thị, Đế Hậu nương nương nhất định sẽ mượn cơ hội này diệt trừ ta. Nàng đã muốn diệt trừ ta rất lâu rồi! Ta không phải là con trai của nàng, lại có tiền đồ hơn con trai nàng rất nhiều! Ô Minh thị là chủng tộc của nàng, sẽ cấp cho nàng cái cớ...

Phong Vô Kỵ cả giận, quát lên:

- Đại Thái tử, thời điểm trọng yếu quan đầu, ngươi còn nghĩ tới loại chuyện này? Nếu ngươi không hạ lệnh, Đế Minh thị cũng sẽ hủy trong tay ngươi thôi!

Minh Văn Tranh lắc đầu, nói:

- Sẽ không! Sẽ không đây! Đế Minh thị ta chính là Thiên Đế gia, nếu bị Dịch tặc công kích, các lộ chư hầu đều sẽ tới đây cần vương... Đúng! Chúng ta lập tức rút quân, lui lại giữ Đế Minh thị, mượn đại trận Đế cấp chống lại. Chỉ cần chống đỡ mấy ngày, các lộ đại quân cần vương sẽ kịp chạy tới!

Phong Vô Kỵ cả giận nói:

- Ngươi vừa lui quân, chính là thất bại thảm hại!

Minh Văn Tranh lắc đầu, mỉm cười nói:

- Vô Kỵ tiên sinh, Đế tộc ta có bốn kiện Đế binh, còn có đại trận Đế cấp. Chỉ cần kéo dài mấy ngày, Mặc Ẩn tiên sinh và viện quân Thiên Đình sẽ chạy tới, vẫn là đại quân vây kín, trước sau giáp công. Dịch tặc chắc chắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ!

Da đầu Phong Vô Kỵ tê dại, cơ hồ rơi lệ, run giọng nói:

- Ta sợ ngươi không về được Thánh địa Đế Minh thị...

- Truyền lệnh của ta, tức khắc tiếp nhận bại quân Ô Minh thị, đại quân nhổ trại triệt thoái về phía sau!

Minh Văn Tranh truyền lệnh xuống, đại quân Đế tộc phía trước lập tức rút đi trận pháp, chừa ra một lỗ hổng lớn, để cho đám tàn binh bại tướng Ô Minh thị tiến vào. Đại quân còn lại thì bắt đầu nhổ trại, đại quân hậu phương đã bắt đầu triệt thoái về phía sau.

*****

Mà vào lúc này, đám Đế Quân, Tạo Vật Chủ bọn Thái Phùng, Lung Chất, Khương Y Kỳ, Phù Viêm Sơn, Phù Liệt, Mục Tô Ca dẫn đầu xông lên, theo lỗ hổng kia xông thẳng vào trong trận doanh đại quân Đế Minh thị, bắt đầu đại khai sát giới.

Một cây Phù Tang Thần Thụ từ trong trận doanh Đế Minh thị chậm rãi dâng lên, càng lúc càng cao, ngàn cành vạn nhánh điên cuồng quất xuống dưới, đánh nát từng đám từng đám Thần Ma. Lại có Trấn Thiên Hà Đỉnh từ trên đè xuống, Thiên Hà từ trong đỉnh tuôn trào ra, giống như Nộ Long quét ngang. Lại có một cái Thần lô lao thẳng vào trong trận doanh, nắp lò nhấc lên, vô số Côn Thần Mẫu Thần giống như thủy triều từ trong lò điên cuồng tuôn ra.

Sắc mặt Minh Văn Tranh đại biến. Đại quân Đế Minh thị phía trước đã loạn, hậu phương lại đang rút lui, đại quân kẹp ở chính giữa tiến không được lui không xong. Đại quân phía trước điên cuồng chạy về phía sau, trận thế trung ương nhất thời cũng đại loạn theo. Hắn vừa mới tế khởi bốn kiện Đế binh, nghĩ muốn trấn áp cục diện, chỉ thấy đối diện một hơi bay ra bảy kiện Đế binh, ầm ầm đè xuống, đánh cho bốn kiện Đế binh do hắn thôi động biến lại nguyên hình, bay ngược trở về.

- Xong đời rồi!

Phong Vô Kỵ không ngừng giậm chân, lập tức gọi mấy tôn Tiên Thiên Thần Ma bên cạnh lại, cao giọng nói:

- Chạy! Chạy mau! Đế Minh thị đã không giữ được nữa rồi!

Phía đối diện, vô số Thần binh Thần tướng giống như nộ trào, giống như sóng lớn, không ngừng cuồn cuộn đè xuống, những nơi đi qua cuốn sạch hết thảy mọi thứ. Chung Nhạc tọa trấn trên Thiên Dực Cổ Thuyền, ánh mắt lạnh lẽo, dõi mắt nhìn đại quân của chính mình đẩy mạnh về phía trước.

Cho dù Minh Văn Tranh nghe theo lời khuyên của Phong Vô Kỵ, cũng không thể ngăn cản được thế công của đại quân hắn, nhiều nhất chỉ là tăng thêm chút thương vong mà thôi. Binh quý thần tốc! Hắn đã phát huy cái ưu điểm thần tốc này tới mức tận cùng.

Đại quân của Mặc Ẩn còn chưa tới, viện quân Thiên Đình cũng đang trên đường, thừa dịp cơ hội này, trước nhổ tận gốc hai Đại Đế tộc, đả kích đối với Thiên Đình chính là không thể đo lường. Bên phía Thiên Đình bất luận là khí thế hay là thực lực, cũng đều sẽ suy yếu thật lớn.

Các lộ đại quân Phá Thiên Quan như lang như hổ mạnh mẽ phóng về phía trước, giết chết vô số Đế tử Đế tôn của Đế Minh thị, chém đầu vô số Đế Quân, Tạo Vật Chủ, Thần Hoàng, Thần Hầu... trong đám Đế tử.

Minh Văn Tranh suất lĩnh tàn binh Đế Minh thị chạy trốn, chạy về tới Thánh địa Đế Minh thị, đại quân đã bị tiêu diệt bảy tám phần, bên cạnh hắn chỉ còn lại hai thành binh lực.

Từ xa nhìn lại, Thánh địa Đế Minh thị đã trong tầm mắt. Minh Văn Tranh không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lập tức truyền lệnh thủ quân trong Thánh địa mở đại trận, để cho bọn họ tiến vào Thánh địa.

Đại trận Đế cấp thủ hộ Thánh địa vừa mới mở ra, đột nhiên phía sau tiếng sát phạt nổi lên bốn phía. Từng kiện từng kiện Đế binh oanh kích thẳng tới, trực tiếp oanh kích lên trên đại trận do Đế Minh Thiên Đế thiết lập. Uy năng Đế binh ầm ầm bạo phát, đánh cho tòa đại trận Đế cấp này chia năm xẻ bảy, chấn cho rất nhiều ngọn Thánh sơn trong Thánh địa sụp đổ, trận pháp cấm chế tan rã không còn một mống.

Minh Văn Tranh quay đầu nhìn lại, khóe mắt muốn nứt ra. Chỉ thấy phía sau đại quân chính mình, không biết bao nhiêu Tạo Vật Chủ, Đế Quân suất lĩnh đại quân Thần Ma giết tới. Đám huynh đệ tỷ muội, đời đời con cháu của chính mình tử thương vô số.

- Ta thật hối hận không nghe lời khuyên của Vô Kỵ tiên sinh!

Minh Văn Tranh hét lớn một tiếng, một mình giết tới hậu phương, lớn tiếng kêu lên:

- Các vị đệ đệ muội muội, các ngươi lập tức bỏ qua Thánh địa, chạy tới Thiên Đình! Ta sẽ đoạn hậu!

Lại có trên dưới một trăm vị Đế tử giết tới, nộ khí ngất trời, cùng nhau đối địch, cao giọng nói:

- Đại huynh, chúng ta cùng nhau sóng vai tử chiến!

Minh Văn Tranh vươn tay phất một cái, đẩy bọn họ ra ngoài, than thở:

- Kẻ làm tướng không thể hy sinh vì nghĩa, lo lắng Đế Hậu sẽ mượn cơ hội giết ta, lo trước lo sau, đầu đuôi không quyết, ta đã phạm phải sai lầm lớn! Hiện tại ta liều mình liều chết đánh một trận, bù đắp lại sai lầm của ta. Các ngươi không có sai lầm, ở trước mặt Phụ thần và Đế Hậu, các ngươi còn có thể giữ được tính mạng. Mau chạy đi!

Thành quan Đế Minh thị bị oanh phá, tướng lĩnh các quân dưới trướng Chung Nhạc dẫn đầu giết tới.

- Đại Thái tử của Thiên Đế là của ta!

Phù Lê phóng thẳng tới, cười hắc hắc, nói:

- Các ngươi kẻ nào cũng đừng hòng tranh với ta!

Linh Tranh hiện ra chân thân Cự Linh, cười sằng sặc, nói:

- Ta còn chưa lập đại công, Phù Lê tướng quân vẫn là nhường cho lão hủ thôi!

Đám người Dực Thiên Quân, Đa Âm Đế Quân, Khương Y Kỳ, Phủ Nhai Đế Quân và Tiên Thiên Ma Long cũng nhao nhao giết tới, quần chiến Minh Văn Tranh, kêu lên:

- Cái đầu của Đại Thái tử Thiên Đế chính là công lao bằng trời, kẻ nào giết chết hắn, công lao chính là của kẻ đó!

Minh Văn Tranh ra sức chém giết, chống lại công kích của tướng lĩnh các quân. Nhưng song quyền nan địch tứ thủ, càng huống chi vây công hắn đều là cao thủ. Cũng không lâu lắm, vị Đế tử này đã bị chư tướng giết chết. Dực Thiên Quân đoạt được cái đầu của hắn, cười hắc hắc, nói:

- Công lao này là của ta!

Chư tướng khác nhất thời giận dữ, sát nhập lãnh địa Đế Minh thị, đại khai sát giới.

Mấy vị Đế tử cấp Đế Quân còn lại suất lĩnh tàn quân cướp đường mà chạy. Phía sau lại có đại quân đánh tới. Đại Công chúa Minh Thu Phương quay ngược trở lại, phất phất tay với đám đệ đệ muội muội của chính mình, mỉm cười nói:

- Các ngươi đi trước đi! Đại huynh đã chết, ta cũng phải đi theo hắn. Các ngươi gặp mặt Phụ thần, hãy nói cho hắn biết, chúng ta cũng không có bôi nhọ thanh danh của hắn!

Đám Đế tử nhao nhao khóc lớn, suất lĩnh tàn quân nháo nhác bỏ chạy. Minh Thu Phương nghênh đón chư tướng giết tới, cũng không lâu lắm đã chết trận trong loạn quân.

- Đế Minh thị không có hạng người ham sống sợ chết!

Nhị Thái tử Minh Văn Khuyết một người một đao dừng lại đoạn hậu, bộ dáng uy phong lẫm lẫm nhìn về phía đại quân Phá Thiên Quan giết tới, lạnh lùng nói:

- Muốn diệt Đế tộc ta, phải bước qua thi thể ta trước đã!

Trên Thiên Dực Cổ Thuyền, Chung Nhạc thống lĩnh vô số đại quân Thần Ma chạy tới, nhìn thấy Minh Văn Khuyết dám một thân một mình ngăn cản ức vạn đại quân của hắn, sắc mặt không khỏi khẽ động, phân phó bộ hạ, nói:

- Đế Minh thị nhiều hạng người trung liệt, các ngươi chừa cho hắn toàn thây!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)