Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1155

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1155: Tru diệt Thần Đế
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Kẻ nào?

Lúc này, Hắc Đế bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn về phía Thiên Dực Cổ Thuyền. Đúng lúc này, chiếc Cổ thuyền đã biến mất.

Mà trong thời không hiện tại, Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên xuất hiện, từ trong phiến thời không hoàn chỉnh do Hình Thiên dẫn phát kia ầm ầm lao ra, xông thẳng về phía U Át Thần Đế.

Cũng cùng một khoảnh khắc, Trường Sinh Đế cũng đang lao thẳng về phía U Át Thần Đế. Cùng lúc đó, Chung Nhạc cũng cảm ứng được thế thân quá khứ Cổ Nhạc của chính mình đang ở trong Lục Đạo Thiên Luân. Lục Đạo Thiên Luân bị Tư Mệnh thôi động, hung hăng cắt vào trong Lục Đạo Luân Hồi của U Át Thần Đế.

Hắn đã rời đi hơn hai ngàn năm, nhưng trong nháy mắt về tới thế giới hiện thực mà hắn đã rời khỏi kia, hắn phảng phất như chưa bao giờ rời khỏi vậy, chỉ là bay xuyên qua phiến mảnh vỡ không gian hoàn chỉnh kia mà thôi.

- Ta có chút phát điên rồi!

Sư Đà Đại Tôn ngơ ngác nhìn một màn trước mắt này, lẩm bẩm.

Thiếu niên đầu to Hình Thiên cũng gần như phát điên, nói lớn:

- Chúng ta nhất định là đang nằm mơ! Ha ha ha... ta liền biết chúng ta chính là đang nằm mơ mà! Nhất định là như vậy!

Chung Nhạc cũng có một loại cảm giác muốn phát điên. Bất quá, hiện tại hắn bất chấp những cái này, bất chấp suy nghĩ nhiều. Hắn nhất định phải diệt trừ U Át Thần Đế, cứu ra Kim Ô Thần Đế.

Bởi vì lần này cũng không phải là Tiên Thiên Ma Đế và Tiên Thiên Thần Đế muốn diệt trừ Kim Ô Thần Đế đơn giản như vậy, mà là Hắc Đế cũng muốn diệt trừ Kim Ô Thần Đế. Không chỉ như vậy, hắn còn muốn mượn máu huyết, đại đạo và nhục thân của Kim Ô Thần Đế để phục sinh một tôn Thần Vương Thái Cổ vô cùng khủng bố.

Chính là Lạc Nhật Thần Vương!

Nếu Kim Ô Thần Đế chết ở nơi này, Lạc Nhật Thần Vương phục sinh trở lại, chỉ sợ Hình Thiên cũng sẽ phải gặp xui xẻo.

Ba Tuần có thể nào sẽ phục sinh, có thể nào sẽ xâm chiếm nhục thân Hình Thiên, khiến cho Hình Thiên biến thành Ba Tuần hay không?

Bất luận như thế nào, hắn cũng phải ngăn cản một màn này phát sinh.

Ầm ầm!

Trường Sinh Đế và U Át Thần Đế kịch liệt va chạm. Đế binh của hai người hung hăng va chạm với nhau.

Cùng lúc đó, một tiếng răng rắc thật lớn vang lên. Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi của U Át Thần Đế chợt nứt ra, một kiện Lục Đạo Thiên Luân thật lớn ầm ầm cắt nát Bí cảnh Nguyên thần của hắn. Tinh khí Đại Đế vô biên từ trong tòa Bí cảnh vỡ nát kia lan tràn ra, đang điên cuồng trôi đi.

Chung Nhạc liều mạng thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền, nghiền ép lao tới, đụng thẳng lên nhục thân tôn Thần Đế này. Trên đầu thuyền, Chung Nhạc há miệng rống giận, phảng phất như dã thú gầm rú, cánh tay giơ lên thật cao, Thần đao Trảm Đạo chém thẳng về phía dưới thuyền.

Mà ở dưới thuyền, Bí cảnh Lục Đạo của U Át Thần Đế bị Lục Đạo Thiên Luân cắt nát, tu vi thực lực tổn hao rất nhiều, lại bị Thiên Dực Cổ Thuyền đụng lên trên người, không khỏi liên tục há miệng thổ huyết.

Hắn còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần, đã liên tục gặp phải hai tầng đả kích. Hơn nữa, Tư Mệnh còn thôi động Lục Đạo Thiên Luân đang không ngừng xuyên toa, cắt đứt trong Bí cảnh Lục Đạo của hắn, khiến cho tu vi của hắn liên tục giảm xuống.

Hắn còn chưa kịp trấn áp Tư Mệnh và Lục Đạo Thiên Luân, thì Thần đao Trảm Đạo của Chung Nhạc đã ầm ầm rơi xuống, xuy một tiếng cắt thẳng lên trên trán hắn.

U Át Thần Đế dù sao cũng là một trong Chư Đế Thượng Cổ, cũng không tới mức không chịu được như thế. Nhưng Tịch Cốc lại là Thánh địa của Ma đạo, có sự áp chế cực lớn đối với Thần Đế đẳng cấp như hắn vậy. Thần Ma đối lập, tu vi càng cao, áp chế càng mạnh. Cộng thêm Chung Nhạc, Tư Mệnh và Trường Sinh Đế phối hợp chặt chẽ, khiến cho hắn vừa mới va chạm một cái đã ăn phải thua thiệt thật lớn.

Tiên Thiên Thần Đao của Chung Nhạc đã từng giết chết qua Phong Chấn Lão tổ. Phong Chấn Lão tổ cũng là một trong Chư Đế Thượng Cổ, Thần đao Trảm Đạo của hắn đã có thể chém được thủ cấp của Đại Đế. U Át Thần Đế cảm giác được phần trán của chính mình đã bị đao quang cắt vào, đao mang lăng lệ thậm chí còn cắt đứt đại đạo của hắn, trong lòng không khỏi hoảng sợ.

- Tiểu bối!

U Át Thần Đế há miệng rống giận, phất ống tay áo một cái. Chung Nhạc kêu rên một tiếng, nhục thân ầm ầm nổ tung, biến thành một đoàn huyết vụ. Trong huyết vụ, thân thể Chung Nhạc đột nhiên ngưng tụ lại, ngay sau đó một lần nữa nổ tung, một lần nữa ngưng tụ lại. Cuối cùng, nhục thân hắn rách nát tả tơi, lăn lộn bay ngược về phía sau.

U Át Thần Đế đang muốn trấn áp Lục Đạo Thiên Luân đang tùy tiện phá hoại trong cơ thể chính mình, thì Trường Sinh Đế đã từ phía sau giết tới, nhánh cây nhỏ trong tay soạt một tiếng quất xuống, quất cho U Át Thần Đế toàn thân đầy máu, làn da toàn thân ầm ầm nổ tung.

U Át Thần Đế thét dài một tiếng, đầu lâu đột nhiên chuyển động, trên cổ từng cọng từng cộng lông vũ lan tràn ra bốn phía, giống như từng thanh từng thanh lợi kiếm chém về phía Trường Sinh Đế đang nhào tới. Nhưng lúc này, chỉ nghe một tiếng xuy nhỏ vang lên, cái đầu của hắn nứt ra, một kiện Lục Đạo Thiên Luân thật lớn từ từ xoay tròn, cắt đứt phần gáy của hắn, xoay tròn bay ra.

Tư Mệnh rốt cuộc cũng thôi động Lục Đạo Thiên Luân chém nát toàn bộ Bí cảnh Đạo Nhất của hắn. U Át Thần Đế nhất thời ngẩn ngơ. Chung Nhạc một đao chém xuống, đao quang phun phun tắt tắt, biến hóa bất định, cắt vào trong từng thanh từng thanh vũ kiếm đang bay lượn vờn quanh hắn kia.

- Ta sẽ không chết ở nơi này!

Cái đầu chim của U Át Thần Đế mổ về phía Thần đao Trảm Đạo, lại bị cành cây nhỏ của Trường Sinh Đế một lần nữa quất lên trên người, trong miệng không ngừng thổ huyết, Thần đao Trảm Đạo suýt chút nữa đã chém đứt cần cổ của hắn xuống.

Ầm ầm!

Thiên Dực Cổ Thuyền đụng thẳng lên hậu tâm của hắn, đụng cho hắn lăn lông lốc. Ngay sau đó, chiếc Cổ thuyền chấn động ngàn cặp cánh, giống như hai ngàn thanh Tiên Thiên Thần Đao xoay tròn cắt qua. Thân hình U Át Thần Đế liên tục độn thiểm, nỗ lực tránh né đao quang của chiếc Cổ thuyền này. Bất quá, hắn vẫn như cũ khó có thể tránh thoát, trên người nhất thời có thêm không biết bao nhiêu vết thương.

Chung Nhạc lắc mình rơi xuống trên Thiên Dực Cổ Thuyền, mười sáu đạo đại đạo Tiên Thiên hội tụ thành một. Bí cảnh Đạo Nhất đại phóng quang mang, mơ hồ hiện ra một tôn Thần Nhân Bàn Cổ, tay cầm Tiên Thiên Thần Đao chém xuống.

U Át Thần Đế tránh né không kịp, đầu lâu bị chém đứt. Trường Sinh Đế bấm tay búng một cái, nhánh cây nhỏ lập tức bay ra, đâm thẳng vào thân thể hắn. Chỉ một thoáng, cỗ nhục thân không đầu kia đã bị hút sạch không còn một mảnh, biến thành một cỗ bạch cốt.

- Thất Đạo Luân Hồi!

U Át Thần Đế chỉ còn lại có cái đầu, cái đầu lâu lăn lộn trên không trung, không ngừng thét dài. Chỉ nghe một tiếng ông chấn minh, Bí cảnh thứ bảy của hắn đã mở ra. Tiếp theo, sáu tòa Bí cảnh còn lại chậm rãi xuất hiện sau đầu hắn. Lục Đạo Luân Hồi này đã rách nát tả tơi, cùng với Bí cảnh thứ bảy của hắn không ngừng xoay tròn.

Sắc mặt Trường Sinh Đế khẽ biến, có chút chần chừ. Uy lực của Thất Đạo Luân Hồi cực kỳ cường đại, có thể khiến cho chiến lực của U Át Thần Đế đề thăng thật lớn. Mặc dù hắn cũng đã mở ra Bí cảnh thứ bảy, nhưng nếu liều mạng với U Át Thần Đế, chỉ sợ sẽ là kết cục lưỡng bại câu thương.

*****

Khí tức của U Át Thần Đế nhất thời tăng vọt, nhục thân mới dưới cổ đang không ngừng diễn sinh, sát khí ngập trời, cười lạnh nói:

- Hôm nay tất cả các ngươi đều phải chết ở đây!

- Ta còn tưởng rằng sẽ không giết được hắn a!

Tư Mệnh đột nhiên cười khúc khích, Lục Đạo Thiên Luân chậm rãi chuyển động, biến mất. Sau một khắc, Lục Đạo Luân Hồi của U Át Thần Đế đột nhiên trở nên hỗn loạn. Lục Đạo Thiên Luân từ trong mi tâm hắn chợt cắt ra, nhanh chóng biến mất. Chỉ nghe thanh âm Tư Mệnh vang vọng:

- Hiện tại xem ra, hắn chết chắc rồi!

Thân thể U Át Thần Đế nhất thời cứng ngắc, ngơ ngác đứng ở nơi đó. Lục Đạo Luân Hồi sau đầu hắn không ngừng vặn vẹo, lực lượng của sáu tòa Bí cảnh bắt đầu xung đột lẫn nhau, dần dần tan rã.

Trên mặt U Át Thần Đế lộ ra thần sắc sợ hãi, Bí cảnh thứ bảy đột nhiên ầm ầm đổ nát. Cỗ lực lượng khủng bố tuyệt luân kia ầm ầm đè ép xuống, đập vỡ vụn Huyết Mạch Luân, khiến cho Bí cảnh huyết mạch của hắn trực tiếp sụp đổ, tinh huyết toàn thân thoáng cái bị rút sạch.

Cỗ lực lượng kia dung hợp lực lượng của Bí cảnh Huyết Mạch, trở nên càng khủng bố hơn, ầm một tiếng ép vỡ Bí cảnh Ngũ Hành, sau đó là Bí cảnh Vạn Tượng, Bí cảnh Thần Tài, Bí cảnh Âm Dương...

Lực lượng sáu tòa Bí cảnh sụp đổ dung hợp lại khiến cho người ta không khỏi kinh hãi. Chung Nhạc không nói lời nào, lập tức thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền viễn độn bỏ đi. Cùng lúc đó, Trường Sinh Đế cũng nhanh chóng xoay người bỏ chạy.

Sau lưng bọn họ, rung động khủng bố do Thất Đạo Luân Hồi sụp đổ tạo thành truyền tới, khiến cho bọn họ cũng phải rợn cả tóc gáy, có một loại cảm giác không ổn.

Cỗ ba động này, phảng phất như một tòa Lục Đạo Giới hoàn toàn bạo tạc vậy.

Trong ánh mắt U Át Thần Đế tràn ngập tuyệt vọng, hét lớn:

- Không nên a!

Lực lượng do sáu tòa Bí cảnh sụp đổ nghiền ép về phía Bí cảnh Đạo Nhất của hắn. Sau một khoảnh khắc tĩnh lặng ngắn ngủi, cả người U Át Thần Đế đột nhiên ầm ầm nổ tung.

Chung Nhạc đang lúc thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền, đột nhiên cảm thấy một cỗ cự lực thời không giống như sóng biển ngập trời ầm ầm nghiền ép tới, khiến cho chiếc Cổ thuyền thật lớn giống như một mảnh lá cây nhỏ vậy bị vứt lên.

Mà bốn phía xung quanh chiếc Cổ thuyền, từng khối từng khối mảnh vỡ hài cốt Thái Dương phiêu phù xung quanh Tịch Cốc kia cũng bị ném tung lên, ngay sau đó ầm ầm vỡ nát, phân giải, bị chấn động thành từng đạo từng đạo khí Hỗn Độn cực kỳ nhỏ bé.

Đám khí Hỗn Độn kia giống như từng mũi từng mũi tên nhọn hoắc, phốc phốc phốc bắn vào trong Hắc động Tịch Cốc, xuyên thấu cái Hắc động Tịch Cốc đáng sợ kia.

Xuy xuy xuy!

Khỏa Thái Dương vờn quanh Hắc động Tịch Cốc kia ầm ầm chấn động không thôi. Đám khí Hỗn Độn kia mang theo hỏa diễm từ trong khỏa Thái Dương màu lam này bắn thẳng ra, bay ra bốn phương tám hướng, rọi sáng rất nhiều Tinh vực trong Vũ trụ Cổ lão.

Chung Nhạc liều mạng thôi động Cổ thuyền, ngăn cản lực trùng kích của cỗ cự lực thời không thứ hai, sau đó là cỗ thứ ba, cỗ thứ tư...

Toàn thân U Át Thần Đế nổ tung, liên tục bảy đạo cự lực thời không biến thành bảy đạo sóng lớn trùng kích, đánh chiếc Cổ thuyền rơi vào trong Hắc động Tịch Cốc, suýt chút nữa bị hất bay ra khỏi tòa Thánh địa cổ lão này.

Đợi tới lúc phong ba bình ổn lại, Chung Nhạc bất chấp trấn áp thương thế, vội vàng thôi động Cổ thuyền bay trở về. Chỉ thấy từng tòa từng phiến Đại lục Tịch Cốc mặc dù vẫn như cũ bình yên vô sự, nhưng đám hài cốt Thái Dương bốn phía những Đại lục này này lại đã biến mất hơn phân nửa.

Trường Sinh Đế cũng đang hấp tấp bay trở về, rơi xuống bên cạnh Thiên Dực Cổ Thuyền, bộ dáng kinh nghi bất định, miệng không ngừng lẩm bẩm:

- Lục Đạo Thiên Luân! Là Thánh khí Lục Đạo Thiên Luân của Phục Hy thị!

Trong mắt hắn lộ ra thần sắc sợ hãi. Trong mắt Chung Nhạc cũng có chút sợ hãi, sợ hãi đối với kiện trọng bảo Phục Hy thị mà Tư Mệnh đang chưởng khống này.

Chỉ cần tu thành Lục Đạo Luân Hồi, liền sẽ bị kiện Lục Đạo Thiên Luân này khắc chế. Bất quá, chỉ vẻn vẹn mở ra Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi, mặc dù là bị khắc chế, nhưng Lục Đạo Thiên Luân chỉ có thể phá hoại Lục Đạo Luân Hồi, với thực lực của Đại Đế, hoàn toàn có thể trấn áp được.

Nhưng nếu đã mở ra Bí cảnh thứ bảy, thôi động Thất Đạo Luân Hồi, Lục Đạo Thiên Luân chính là vũ khí trí mạng, cho dù là Đại Đế chỉ sợ cũng khó có thể chống cự được.

Bởi vì, Lục Đạo Thiên Luân có thể phá hư sự cân bằng của Lục Đạo Luân Hồi, trực tiếp ép vỡ Thất Đạo Luân Hồi vẫn còn chưa thành thục, ép vỡ Bí cảnh thứ bảy. Lực trùng kích do Bí cảnh thứ bảy đổ sụp hình thành sẽ một tầng lại một tầng hủy diệt Bí cảnh Lục Đạo, trực tiếp phá hủy nhục thân và Nguyên thần.

- Đây sợ rằng chính là nguyên nhân chân chính vì sao Thiên nghĩ muốn chưởng khống kiện vũ khí này...

Chung Nhạc lẩm bẩm.

Hiện tại hắn đã biết rõ vì sao Thiên nhất định muốn nắm giữ kiện vũ khí này rồi. Trên thế gian này vẫn còn có rất nhiều tồn tại không phục sự quản khống của Thiên, không quy Thiên quản. Bọn họ có chút là thế lực của Thần Vương Thái Cổ, có chút là Đại Đế Thượng Cổ... rất nhiều tồn tại đều chưởng khống thiên tài địa bảo trong tay, thậm chí chiếm giữ lấy các Tiên Thiên Thánh Địa, hoặc là lánh đời không ra... Trong số bọn họ có rất nhiều người đã mở ra Bí cảnh thứ bảy, sắp sửa tu thành Thất Đạo Luân Hồi.

Đây là một cỗ thế lực thật lớn, ngay cả Thiên cũng không chưởng khống được.

Nhưng nếu Thiên có thể chưởng khống Lục Đạo Thiên Luân, sẽ có thể khắc chế hết thảy những tồn tại này, khắc chế cực kỳ gắt gao. Chỉ cần kẻ nào không theo, sẽ có thể phá hủy Thất Đạo Luân Hồi của bọn họ, đoạt tính mạng của bọn họ.

Đương nhiên, nếu Thất Đạo Luân Hồi đã xác lập, hình thành nên một hệ thống hoàn chỉnh, vậy thì Lục Đạo Thiên Luân sẽ không thể khắc chế được những tồn tại đã tu thành Thất Đạo Luân Hồi nữa rồi, không thể lại chấn động Thất Đạo Luân Hồi được nữa.

Chỉ là hiện tại, vẫn chưa có kẻ nào có thể nhất thống Thất Đạo Luân Hồi, hoàn thành cái hành động vĩ đại trước giờ chưa từng có này.

Hô!

Lục Đạo Thiên Luân chậm rãi xuất hiện, Tư Mệnh tọa trấn ở trong đó, mỉm cười nói:

- Chung Sơn thị, chúng ta vốn dĩ đã nói rõ là đánh trọng thương hai vị Đại Đế, nhưng hiện tại lại có tới ba vị Đại Đế, hơn nữa còn bị ta giết chết một bị, ngươi cần phải xuất ra càng nhiều chỗ tốt hơn nữa mới được!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)