← Ch.1156 | Ch.1158 → |
Bên kia, Trường Sinh Đế bị chín cái vòi voi quấn lấy, trên đỉnh đầu vô số cành cành lá lá bay lượn, mạnh mẽ đón đỡ mười tám kiện Ma Đế binh của Tượng Tôn Ma Đế. Cành cây lá cây trên đỉnh đầu hắn bị chém cho tung bay mất trật tự, tràn ngập nguy cơ.
Đột nhiên, vô số cành gãy lá rụng đột nhiên tung bay, gào thét bay thẳng về phía Kim Ô Thần Đế.
Trường Sinh Đế đột nhiên quát lớn:
- Kim Ô đạo huynh, há miệng ra!
Lúc này, Kim Ô Thần Đế đang nửa quỳ nửa nằm trên mặt đất, toàn thân không ngừng chảy máu, vô số Đế huyết cuồn cuộn từ trong cơ thể chảy ra, cặp mắt đã cực kỳ ảm đạm, sắp sửa hồn phi phách tán.
Hắn đừng nói là còn sức tái chiến, cho dù là nỗ lực bảo trụ sinh cơ của chính mình cũng đều khó khăn vạn phần.
Sinh cơ của hắn cơ hồ đã bị ba vị Đại Đế chặt đứt, tinh khí trong cơ thể xói mòn, nhục thân sắp sửa tan rã, biến thành đại đạo thiên địa.
Kim Ô Thần Đế nghe Trường Sinh Đế nói vậy, miễn cưỡng há miệng ra. Chỉ thấy đám cành gãy lá rụng kia nhao nhao chui vào trong cơ thể hắn. Thân thể Kim Ô Thần Đế đại chấn, nhất thời cảm giác được sinh cơ bàng bạc khủng bố phóng vọt tới, đại đạo đứt gãy trong cơ thể liên tiếp lại, tinh khí điên cuồng tăng vọt, toàn bộ thương thế trên cơ thể cấp tốc hồi phục lại.
Mà pháp lực của hắn cũng đang điên cuồng tăng vọt, dược lực Thánh dược khủng bố trong cơ thể không ngừng tạo máu, khiến cho khí huyết của hắn quay cuồng. Cặp cánh chim rách nát sau lưng đang nhanh chóng diễn sinh lại, khôi phục như lúc ban đầu. Thậm chí ngay cả Bí cảnh Nguyên thần tổn hại cũng nhất nhất hồi phục, càng mạnh mẽ hơn trước đây.
- Đây là... Thánh dược?
Kim Ô Thần Đế nhất thời ngơ ngẩn. Đúng lúc này, Trường Sinh Thần Đế đột nhiên lớn tiếng quát lên:
- Đừng sững sờ nữa! Còn không mau xuất thủ giúp ta một tay?
Sắc mặt Dương Hầu Ma Đế kịch biến, đột nhiên chỉ thấy đại nhật cuộn trào, đụng thẳng lên trên người Tượng Tôn Ma Đế. Chín cái đầu của Tượng Tôn Ma Đế phát ra chín thanh âm gào thét thật dài, chín cái vòi voi chấn động, ném Trường Sinh Đế ra xa.
Một con Tam Túc Kim Ô từ xa lao tới, ba trảo chụp lấy ba cái đầu của hắn, mạnh mẽ xoắn một cái, đã xốc lên phần sọ não của hắn. Tiên Thiên Thần Hỏa từ trong miệng Kim Ô Thần Đế phun trào ra, hừng hực thiêu đốt não tương hắn.
Vù vù!
Kim Ô Thần Đế mạnh mẽ vỗ cánh. Vô số sợi lông vũ giống như từng thanh từng thanh kim kiếm chém thẳng về phía toàn thân Tượng Tôn Ma Đế. Cái cổ Tượng Tôn Ma Đế vặn vẹo, mạnh mẽ vặn xuống ba cái đầu của chính mình, chỉ còn lại sáu cái đầu, nhanh chân bỏ chạy.
Đột nhiên, một kiện Lục Đạo Thiên Luân thật lớn từ trong mi tâm hắn xoay tròn cắt ra. Tượng Tôn Ma Đế kêu lên sợ hãi, một lần nữa vặn xuống một cái đầu của chính mình. Bí cảnh Đạo Nhất của cái đầu lâu kia ầm ầm đổ nát, chấn cho cái đầu lâu kia vỡ nát, biến thành một luồng khí Hỗn Độn phiêu tán.
Dương Hầu Ma Đế bất chấp truy sát Chung Nhạc, vội vàng chạy tới cứu viện. Trường Sinh Đế liên thủ với Kim Ô Thần Đế công tới. Tượng Tôn Ma Đế và Dương Hầu Ma Đế liên tục thổ huyết, vừa đánh vừa lui. Bốn người sát nhập vào trong Hắc động Tịch Cốc, biến mất không thấy đâu nữa.
Chung Nhạc thôi động Cổ thuyền giết về phía trước, đã thấy một cái vòi voi đột nhiên quấn lấy Cổ thuyền. Chung Nhạc quơ đao chém xuống, cái vòi voi trúng đao gãy rời.
Tượng Tôn Ma Đế kêu rên một tiếng, đột nhiên một cái vòi voi khác mở rộng ra, giống như một cái túi vải đen lớn, soạt một tiếng hút lấy Thiên Dực Cổ Thuyền, kéo cả Cổ thuyền cùng với hắn về phía trong lỗ mũi của chính mình.
Xuy!
Cái đầu này của Tượng Tôn Ma Đế đột nhiên nứt làm đôi, Lục Đạo Thiên Luân từ trong đầu hắn xoay tròn cắt ra. Tượng Tôn Ma Đế vừa sợ vừa giận, lại tự vặn xuống một cái đầu, chỉ còn lại có bốn cái đầu, vội vàng cướp đường bỏ chạy, trong chớp mắt đã xông ra khỏi Hắc động Tịch Cốc, biến thành một con Hắc Tượng hình thể khổng lồ viễn độn bỏ chạy.
- Tượng Tôn sư huynh, mau tới giúp ta!
Dương Hầu Ma Đế lưu lại trong Hắc động nhất thời kinh hãi, lớn tiếng kêu lên.
- Tự cầu nhiều phúc a!
Thanh âm Tượng Tôn Ma Đế từ đằng xa truyền lại.
Dương Hầu Ma Đế tức giận không kềm nổi, lắc mình biến thành một con Công Dương, điên cuồng phóng chạy về phía trước:
- Thua thiệt ta và ngươi còn là đồng môn sư huynh đệ, vậy mà không nói nghĩa khí như vậy! Kim Điểu nhi, ngươi tạm dừng tay một lát, lão tử đuổi theo giết chết cái tên bạc tình bạc nghĩa này!
Tốc độ của Kim Ô Thần Đế nhanh nhất, vỗ cánh đuổi theo. Hai người chiến đấu dây dưa trong chốc lát, Trường Sinh Đế và Chung Nhạc đã một trước một sau giết tới. Dương Hầu Ma Đế trong lòng gấp gáp, liều mạng đánh lui Kim Ô Thần Đế, một lần nữa cướp đường bỏ chạy.
Hắn vừa mới xông ra khỏi Hắc động Tịch Cốc, thân thể đột nhiên đại chấn. Tư Mệnh đã thôi động Lục Đạo Thiên Luân cắt vào trong Bí cảnh Lục Đạo của hắn, đang điên cuồng phá hoại trong đó.
Hắn vận khởi toàn bộ tu vi, bức Tư Mệnh và Lục Đạo Thiên Luân văng ra khỏi cơ thể. Nào ngờ Kim Ô Thần Đế đã một lần nữa giết tới, chỉ đành phải dừng lại tái chiến.
Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, Dương Hầu Ma Đế đã mình đầy thương tích, chỉ đành liều mạng bị thương, mạnh mẽ thừa nhận một kích của Kim Ô Thần Đế, một lần nữa cướp đường bỏ chạy.
Hô!
Thiên Dực Cổ Thuyền vỗ cánh đuổi theo. Chung Nhạc và Trường Sinh Đế đứng ở đầu thuyền, mỗi người đều thi triển Thất Đạo Luân Hồi của chính mình, không ngừng công kích về phía hắn.
Tốc độ của Kim Ô Thần Đế cũng không chậm chút nào, thân thể mạnh mẽ chấn động, chính là vô số thanh Tiên Thiên Vũ Kiếm bay tới, chém thẳng về phía hắn. Trong lòng Dương Hầu Ma Đế thầm kêu một tiếng mạng ta xong rồi. Nhưng đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài Hắc động Tịch Cốc chợt truyền vào một tiếng tiếng trống trầm muộn.
- Chư Thiên Vô Đạo! Là Hắc Đế!
Chung Nhạc kinh hô thất thanh.
Tiếng trống này vừa vang lên, tất cả mọi người đều kêu rên một tiếng, tu vi pháp lực trực tiếp bị trấn áp xuống, nửa điểm thần thông cũng không thể sử dụng.
*****
Lực nghiền ép khủng bố của Hắc động Tịch Cốc lập tức truyền tới, xâm chiếm toàn thân bọn họ. Nếu là lúc bình thường, Hắc động Tịch Cốc căn bản không thể gây tổn thương được bọn họ chút nào, nhưng hiện tại bọn họ lại không thể động dụng pháp lực thần thông, uy lực đáng sợ của Hắc động Tịch Cốc liền hiển hiện ra.
Cái Hắc động này dùng tốc độ cực nhanh xoay tròn, ngay cả quang tuyến cũng không thể chạy thoát, có thể nghiền mài Thái Dương thành khí Hỗn Độn. Đám người lập tức cảm giác được nhục thân của chính mình bị Hắc động Tịch Cốc mạnh mẽ nghiền ép, làn da lông tóc nhất thời bị Hắc động ma diệt.
Chỉ có Tư Mệnh may mắn hơn một chút, Lục Đạo Thiên Luân đang cắt vào trong Bí cảnh Nguyên thần của Dương Hầu Ma Đế, thì tiếng trống kia liền truyền tới, khiến cho Dương Hầu Ma Đế không thể trục xuất nàng ra khỏi Bí cảnh Nguyên thần. Nhưng nàng cũng bị tiếng trống trấn áp tu vi, pháp lực bị đánh cho hỗn loạn, không thể tiếp tục thôi động Lục Đạo Thiên Luân phá hoại nữa.
- Đi vào trong khoang thuyền a!
Chung Nhạc lập tức xách Sư Đà Đại Tôn và Hình Thiên lên, phóng vào trong khoang thuyền của Thiên Dực Cổ Thuyền. Thiên Dực Cổ Thuyền chính là trọng bảo do rất nhiều Thần Vương Thái Cổ dưới sự suất lĩnh của Đại Tư Mệnh luyện chế ra, có thể ngăn cản được sự nghiền ép của Hắc động Tịch Cốc này.
Cùng lúc đó, Trường Sinh Đế nghĩ muốn lao thẳng về phía Cổ thuyền, nào ngờ tốc độ xoay tròn của cái Hắc động kia quá nhanh, rất nhanh đã ném hắn đi xa không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Con Công Dương do Dương Hầu Ma Đế biến thành ra sức mở ra bốn chân, chạy nhanh về phía bên ngoài Hắc động. Nhưng bởi vì không thể động dụng pháp lực thần thông, cho nên căn bản không thể chạy ra khỏi sự trói buộc của Hắc động.
Kim Ô Thần Đế hiện ra chân thân Kim Ô, vỗ cánh bay lên, nhưng không có pháp lực thần thông chống đỡ, hắn cũng không thể bay ra khỏi được Hắc động Tịch Cốc.
- Hắc Đế vẫn là đã xuất thủ rồi!
Trong khoang thuyền Thiên Dực Cổ Thuyền, trong lòng Chung Nhạc thoáng trầm xuống. Trong này chỉ có ba người bọn họ, Kim Ô Thần Đế cũng không kịp tiến vào nơi này. Trong lòng Chung Nhạc không khỏi có chút bận tâm. Nếu chân thân của Hắc Đế hàng lâm, chỉ sợ Kim Ô Thần Đế tuyệt đối sẽ chạy trời không khỏi nắng.
Đông!
Lúc này, bên ngoài lại truyền tới thanh âm của Mộ Cổ. Chung Nhạc ngược lại thở phào nhẹ nhõm. Hẳn không phải là chân thân của Hắc Đế tới đây. Nếu Hắc Đế đích thân tới đây, vậy liền không cần chấn động Mộ Cổ tới hai lần như vậy.
Tu vi thực lực của Hắc Đế đã cực kỳ tiếp cận Đạo Thần, thậm chí có thể nói là tồn tại tiếp cận Đạo Thần nhất trong toàn thể vũ trụ trước mắt. Nếu hắn đích thân tới đây, chỉ cần thi triển ra Chư Thiên Vô Đạo, vậy Kim Ô Thần Đế tuyệt đối sẽ không thể thi triển ra thần thông, chỉ có thể thúc thủ bị chém.
- Nếu không phải Hắc Đế đích thân tới đây, vậy người tới lại là kẻ nào?
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, đột nhiên lấy ra hai cái Mộ Cổ, đi ra khỏi khoang thuyền, đứng ở đầu thuyền:
- Mặc kệ người tới là kẻ nào, chỉ cần không phải bản thân Hắc Đế, vậy liền không cần phải sợ! Kẻ này biết Chư Thiên Vô Đạo, bản thân ta cũng biết! Nếu đã như thế, vậy thì dùng Chư Thiên Vô Đạo đối kháng Chư Thiên Vô Đạo!
Chung Nhạc đứng ở đầu thuyền, đặt hai cái Mộ Cổ ở trước mặt, chợt quát lớn một tiếng, ầm ầm đập mạnh Mộ Cổ. Tiếng trống đùng đùng vang lên, tu vi của hắn nhất thời khôi phục lại như thường.
Chung Nhạc lập tức thôi động pháp lực, thi triển ra Chư Thiên Vô Đạo, hung hăng vỗ mạnh xuống, chấn động hai cái Mộ Cổ.
Trong Hắc động Tịch Cốc, Dương Hầu Ma Đế, Kim Ô Thần Đế và Trường Sinh Đế vốn dĩ đang cật lực chống đỡ, dùng nhục thân cường đại để chống cự Chư Thiên Vô Đạo và sự ma diệt của Hắc động Tịch Cốc, mưu cầu có thể thôi động tu vi.
Bọn họ vừa mới thừa dịp thời điểm tiếng trống dừng lại, cố gắng điều động một tia tu vi, không ngờ tiếng trống của Chung Nhạc đã vang lên, nhất thời đánh cho một tia tu vi vừa mới điều động kia của ba vị Đại Đế ầm ầm vỡ nát.
Trong lòng ba vị Đại Đế đều thầm mắng một tiếng, ngay sau đó chợt nghe được chỗ không tầm thường. Tiếng trống của Chung Nhạc và tiếng trống lúc trước kia hơi có chút bất đồng, hai loại tiếng trống có sự khác biệt vi diệu.
Hơn nữa, hai loại tiếng trống này còn đang va chạm, đang xung đột, mỗi tiếng trống đều đang nỗ lực chế trụ đối phương.
Trong lòng ba vị Đại Đế đều nghi hoặc không thôi, không biết là kẻ nào đang thôi động cùng một loại thần thông tương đồng.
- Tu vi thực lực của người này còn cường hoành hơn ta rất nhiều!
Trên đầu thuyền, sắc mặt Chung Nhạc có chút ngưng trọng. Tu vi thực lực của vị tồn tại thôi động Chư Thiên Vô Đạo kia còn cường hoành hơn hắn rất nhiều, hẳn là một vị tồn tại cấp Đế Quân. Mặc dù hắn có được hai cái Mộ Cổ, nhưng cũng bị đối phương áp chế nặng nề, khiến cho tiếng trống của hắn càng lúc càng ngừng trệ.
Nhưng đúng lúc này, trong Bí cảnh Nguyên thần của Dương Hầu Ma Đế, trong Lục Đạo Thiên Luân, bàn tay Tư Mệnh khẽ lật, cũng lấy ra một cái Mộ Cổ, ầm một tiếng chấn vang. Trong tiếng trống chất chứa uy năng của Chư Thiên Vô Đạo, từ trong cơ thể Dương Hầu Ma Đế ầm ầm đánh ra, hợp lực với Chung Nhạc đối kháng vị tồn tại thần bí thôi động Chư Thiên Vô Đạo kia.
Dương Hầu Ma Đế bị tiếng trống của nàng chấn cho thất khiếu chảy máu, Bí cảnh Nguyên thần mơ hồ có xu thế mục nát tan rã, nhất thời không khỏi rợn cả tóc gáy.
Hắc động Tịch Cốc nghĩ muốn ma diệt hắn, không có thời gian trăm ngàn năm căn bản không thể nào làm được. Nhưng Tư Mệnh nổi trống Mộ Cổ trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn, lại có thể khiến cho tốc độ hắn bị ma diệt đề thăng lên thật lớn.
Đông! Đông! Đông!
Ba người bốn cái trống không ngừng chấn vang. Tư Mệnh cũng là một đại cao thủ, tu vi cảnh giới đã tiếp cận Đế Quân, lần này liên thủ với Chung Nhạc, tiếng trống của hai người đại chấn, cơ hồ chế trụ tiếng trống của vị tồn tại thần bí này, không ngừng nghiền áp ngược lại đối phương.
Nàng đã nghiên cứu Mộ Cổ rất nhiều năm, trước đây cũng giống như Chung Nhạc, đồng dạng mượn Mộ Cổ không ngừng tự oanh kích chính mình, từ trong đó lĩnh ngộ ra thần thông Chư Thiên Vô Đạo. Lúc này nàng thôi động Mộ Cổ, uy lực thậm chí còn mạnh hơn so với uy năng cặp trống của Chung Nhạc một chút.
Mà Dương Hầu Ma Đế thì bị tiếng trống chấn cho chết đi sống lại, khổ không thể tả. Bí cảnh Nguyên thần của hắn không ngừng chấn động, đại đạo không ngừng tan rã, không ngừng đổ nát, trong lòng kinh hãi gần chết.
Bất luận là Chung Nhạc hay là Tư Mệnh, hoặc là vị tồn tại thần bí kia, đều có được thực lực tương đương với Đế Quân, mà uy năng của Chư Thiên Vô Đạo lại quỷ dị như vậy. Ba người bốn cái trống, hoàn toàn đã có thể trấn trụ tu vi cường giả cấp Đại Đế, hơn nữa Tư Mệnh chính là nổi trống trong cơ thể hắn, khiến cho hắn nhất thời ăn không tiêu.
- Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, ta không chết trong tay của Trường Sinh Đế hay là Kim Điểu nhi, nhưng sẽ chết trong tay của hai tên dư nghiệt Phục Hy này a!
Trên trán Dương Hầu Ma Đế tuôn chảy mồ hôi lạnh cuồn cuộn. Trong cơ thể có tiếng trống Mộ Cổ không ngừng chấn động, ngoài cơ thể lại có Hắc động đang không ngừng xoay chuyển, ma diệt nhục thân hắn, có thể nói là trong ngoài đều khốn đốn, vô kế khả thi.
Hắn là đệ tử của Tiên Thiên Ma Đế, nhưng dù sao cũng đã là Đế cảnh, Tiên Thiên Ma Đế sẽ không lưu lại thần thông bảo mệnh trong Thức hải của hắn. Vốn dĩ với tu vi của Dương Hầu Ma Đế, cũng sẽ không có bao nhiêu nhân vật có thể đẩy hắn vào chỗ chết, nhưng hiện tại lại hết lần này tới lần khác bị mấy tên tiểu bối chơi đùa gần chết.
- Dương Hầu, nếu ngươi chịu quy thuận ta, ta có thể bảo trụ tính mạng của ngươi!
Tư Mệnh ở trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn đột nhiên lên tiếng.
← Ch. 1156 | Ch. 1158 → |