← Ch.1307 | Ch.1309 → |
Trong Tổ Đình phi thường náo nhiệt, khắp nơi giăng đèn kết hoa. Hôm nay là ngày con thứ bảy Trác Quang của Thừa Tướng chọn đồ đoán tương lai.
Những năm qua, trong nhà Thừa Tướng dần dần náo nhiệt lên. Đầu tiên là Thạch nương nương hạ sinh, sinh ra con trai thứ hai Không Động. Sau đó Thừa Tướng đón dâu Thiên Toa thị, cùng với Y nương nương hạ sinh con trai thứ ba Lư Hạp.
Lại qua mấy năm nữa, Thừa Tướng và Khâu nương nương hạ sinh con trai thứ tư Cú Cương, Quân nương nương hạ sinh nữ nhi đầu tiên Băng Xuyên, là một Hoa Tư Thần Tộc. Thần Hậu nương nương vô cùng hài lòng, đích thân tới chúc phúc cho Băng Xuyên, đồng thời cũng đón Băng Xuyên đi, dự định đích thân bồi dưỡng.
Cũng không lâu lắm, Thánh Nữ Yêu Tinh Nhi của Thiên Yêu thị đưa tin tới, nói đã sinh hạ một tiểu hài tử, mời Thừa Tướng đặt tên, khiến cho trong hậu cung một mảnh phẫn nộ, nhao nhao chất vấn vẫn chưa vào nhà, hài tử là từ đâu mà có. Thừa Tướng hết đường chối cãi, toàn thân chật vật, vội vàng trấn an cơn giận hậu cung, lặng lẽ đặt tên cho con trai của Thánh Nữ Thiên Yêu thị là Câu Trần, sau đó chuẩn bị sính lễ rước Tinh nương nương nhập cung.
Một năm trước, Kim nương nương đã hạ sinh Trác Quang, Thừa Tướng tổ chức đại hỉ yến, văn võ chư tướng đều tới chúc mừng. Hiện tại đã tới ngày Trác Quang chọn đồ đoán tương lai, trên dưới phi thường náo nhiệt, chỉ có Huyên nương nương là có chút không mấy vui vẻ.
Những năm qua, các vị nương nương đều lần lượt hạ sinh nhi nữ, duy chỉ có nàng là thủy chung khó có thể mang thai, đại khái là nguyên nhân huyết mạch. Vợ chồng không phải là đồng tộc, huyết mạch càng cao, sẽ càng khó có thể hoài thai. Chung Nhạc là Phục Hy thị, Hoàng Tộc Thượng Cổ, Âm Phần Huyên là Âm Khang thị, đương kim Đế tộc, huyết mạch của bản thân hai vợ chồng đều rất cao.
Cộng thêm chân thân Chung Nhạc đã là thân thể Tiên Thiên, chỉ có một thành phàm huyết là chưa giải, tương đương với nửa tôn Tiên Thiên Thần, mà Âm Phần Huyên thì lại là Thánh Linh Thể, hai người cơ hồ đều là huyết mạch tuyệt đỉnh nhất, cường độ huyết mạch cả hai cơ hồ không phân cao thấp. Mặc dù Âm Phần Huyên hơi có chút không bằng, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu, bởi vậy lại càng khó có thể hoài thai.
- Hoa Tư thị chúng ta rất dễ dàng có thể hoài thai với Phục Hy thị!
Trong đại điện, tân khách lui tới náo nhiệt, rất nhiều Thần tướng Ma tướng đều đang đợi Thái tử Trác Quang chọn đồ đoán tương lai, nhìn một chút xem tiểu hài tử này sẽ bắt thứ gì. Chỉ thấy tiểu hài tử này bò tới bò lui trong núi lễ vật, đối với bất cứ đồ vật gì đều rất tò mò.
Chung Nhạc cũng ném Tiên Thiên Thần Đao của chính mình vào trong núi lễ vật kia, mỉm cười nói:
- Nhìn một chút xem tiểu gia hỏa có thể kế thừa y bát của ta không!
Những Thần tướng khác cũng nhao nhao dâng tặng lễ vật, để Trác Quang đi bắt.
Hoa Thiến Mân từ phía sau tiến tới, cười hì hì, không tim không phổi nói:
- Huyết mạch của Hoa Tư thị và Phục Hy thị rất gần nhau, hơn nữa thường xuyên đều là Hoa Tư chúng ta chế trụ Phục Hy, sinh hài tử, tỷ lệ rất lớn là nữ hài, tỷ lệ rất lớn là Hoa Tư. Ngươi nhìn xem, Quân sư muội cũng rất không chịu thua kém, đã sinh ra một Hoa Tư thị a!
Âm Phần Huyên tức giận, vừa giận vừa hận nói:
- Ngươi nói bớt mấy câu đi! Đúng rồi! Ngươi khi nào thì nhập cung đây?
Hoa Thiến Mân nâng cằm ngẫm nghĩ một hồi, lắc đầu nói:
- Cũng chưa biết a! Hiện tại ta vẫn chưa phải là Nữ Oa, chưa trở thành Tộc trưởng, đoán chừng phải chờ tới sau khi ta trở thành Nữ Oa mới sẽ cưới hỏi đàng hoàng!
Mặt mày Âm Phần Huyên nhất thời rạng rỡ, nói:
- Tới lúc đó ngươi không sinh hạ được nhi tử, để xem ngươi khóc thế nào!
Hoa Thiến Mân cực kỳ nghiêm túc nói:
- Hoa Tư thị và Phục Hy thị rất dễ dàng sinh con! Thật đó! Thời đại Địa Kỷ, chúng ta đều là sinh sôi nảy nở chủng tộc như thế, bảo đảm có thể sinh hài tử. Chỉ là không biết sẽ sinh nam hài hay là nữ hài mà thôi. Cái này ít nhiều cũng khiến người ta sầu lo a...
Âm Phần Huyên nổi xung thiên:
- Không để ý tới ngươi nữa!
- Thái tử Trác Quang đã bắt một cái yếm đỏ của nữ hài!
Đột nhiên, một tiếng kêu sợ hãi vang lên. Vô số Thần Ma nhao nhao nhìn lại. Quả nhiên thấy tiểu Thái tử đang đặt mông ngồi trên đống lễ vật chồng chất như núi, trong tay gắt gao cầm lấy một cái yếm đỏ, đang lúc nhét vào trong miệng chính mình.
Âm Phần Huyên có chút buồn cười, nói:
- Quả nhiên là cha nào con nấy!
Kim Hà Hề thì nổi giận xung thiên, quát lớn:
- Tên khốn kiếp nào đã ném cái yếm nữ hài vào? Con trai ta mới sẽ không háo sắc như phụ thân hắn!
Sắc mặt Chung Nhạc đỏ bừng, ho khan hai tiếng.
Thiên Cơ Thần Vương vội vàng chui rúc ra phía sau đám người, lặng lẽ nháy nháy mắt với Thiên Huyền Thần Vương, hai tiểu gia hỏa vội vàng chạy ra khỏi đại điện.
- Kim nương nương cơ hồ sắp nổi điên rồi! Là ngươi ném cái yếm vào sao?
Thiên Huyền Thần Vương nhỏ giọng hỏi.
- Không phải ta!
Thiên Cơ Thần Vương kêu oan nói:
- Là Càn Đô lão gia ném vào, giá họa cho chúng ta!
Sắc mặt hai tôn Thần Vương Viễn Cổ nhất thời đen xuống, trong lòng hậm hực không thôi.
o0o
Chung Hiếu Văn có thêm rất nhiều đệ đệ muội muội. Ngày thường, thời điểm Chung Nhạc bận rộn, hắn đều là thay cha chỉ dạy, truyền thụ đám tiểu hài tử này phương pháp tu luyện. Từ sau khi hắn nghịch khai bảy luân, tốc độ tu luyện thật ra càng lúc càng nhanh. Dù sao, bị khốn ở Uẩn Hồn Cảnh nhiều năm như vậy, tích lũy giai đoạn trước thật sự hùng hậu, khiến cho hồn phách của hắn cường đại dị thường.
Hắn thiếu niên hành xử già dặn, căn cơ vô cùng vững chắc, chỉ là tính cách thiếu đi một chút nhiệt huyết của thiếu niên, không bất hảo giống đám tiểu gia hỏa Không Động, Cú Cương như vậy.
Hiện tại hắn đã tu luyện tới cảnh giới Thông Thần Cảnh, Chung Nhạc lại bảo hắn tập trung tu luyện, không nên gấp gáp tiến vào cảnh giới Thuần Dương, hắn liền thành thành thật thật lưu lại cảnh giới Thông Thần Cảnh, không ngừng tôi luyện bản thân.
Mà Đường huynh hắn Phong Hoài Ngọc thì đã là một vị Thần Hầu, tu vi tiến triển có thể nói là thần tốc. Chung Nhạc dốc tâm tư trên người Phong Hoài Ngọc còn nhiều hơn Chung Hiếu Văn không ít, dù sao cũng có tầng quan hệ sâu xa Phong Hiếu Trung này, bởi vậy Chung Nhạc mới dốc lòng đào tạo Phong Hoài Ngọc.
Về phần Công Tôn Hiên Viên, hiện tại đã là một vị Thần Hoàng, cách cảnh giới Tạo Vật Chủ cũng không xa. Từ khi Phong Hiếu Trung giúp hắn đúc lại căn cơ, tu vi chính là một đường tăng mạnh. Mấy trăm năm tu luyện này, tu vi thực lực hắn tiến bộ cực nhanh, khiến cho Hình Thiên nhìn tới mức trừng mắt cứng lưỡi, trong lòng lo lắng bất an, thầm nghĩ:
- Cái tên này thật sự có thể trong vòng ngàn năm siêu việt ta sao?
Thời gian này, hắn vẫn luôn chuyên cần khổ luyện, hăng hái khổ tu, nhưng bất quá cũng chỉ đạt tới cảnh giới Đế Quân, lại tiếp tục tu hành nữa, cảnh giới Đế Quân lại giống như là một khe rãnh khổng lồ, làm cách nào cũng không thể lấp đầy được.
Hình Thiên không thể đột phá cảnh giới Đế Quân, mà Chung Nhạc cũng vẫn chưa đột phá. Cảnh giới Đế Quân này cực kỳ hạo hãn, những thứ cần phải tu luyện quá nhiều, mỗi một đầu đại đạo đều cần đánh bóng thật tinh tế, thiên chuy bách luyện. Mà hàng phục đại đạo thiên địa càng cần tinh thần của bản thân cường đại không gì sánh được, tu vi vô cùng hùng hậu.
*****
Có một số vị Đế Quân thậm chí còn bị nhốt trong cảnh giới này mấy vạn năm cũng không thể đột phá, đợi sau khi có được đầy đủ nội tình, thời điểm muốn đột phá lại phát hiện nhục thân đã già, khí huyết khô bại, đã không thể tiến thêm một bước nữa rồi.
Từ Đế Quân đột phá tới Đế cảnh, cần các mặt của bản thân đều đạt tới trạng thái toàn thịnh, trạng thái đỉnh phong. Nếu khí huyết đã khô bại, sẽ không thể đột phá được. Chẳng những khí huyết, mà bất kỳ một phương diện nào khác không đủ khả năng, cũng sẽ không thể đột phá.
Mà Chung Nhạc nghịch chuyển Tiên Thiên, đại đạo từ Hậu Thiên biến thành Tiên Thiên, tiến hành đột phá cũng gian nan giống như một tôn Tiên Thiên Thần đột phá tới Đế cảnh vậy, thậm chí còn càng khó khăn hơn.
Dù sao, đại đạo của Tiên Thiên Thần Ma chính là nhục thân, cũng là Nguyên thần, cũng là linh hồn, chỉ cần tu luyện đại đạo là được. Mà hắn vẫn chưa phải là Tiên Thiên Thần Ma chân chính, các mặt cần phải tu luyện mài dũa cũng càng nhiều hơn.
Không chỉ như vậy, hắn còn có thế thân quá khứ Đạo thân cần phải chiếu cố, cũng cần hao tốn của hắn một chút tinh lực.
Đại chiến Chư Đế đã trôi qua hai trăm năm, Chung Nhạc cũng bất quá chỉ tu luyện tới cảnh giới Đế Quân trung kỳ, hơn nữa còn là miễn cưỡng đạt tới trung kỳ.
Dựa theo hắn tính toán, muốn đột phá cảnh giới Đế Quân, đoán chừng cần thời gian ngàn năm khổ tu mới có thể làm được.
Trên thực tế, những cường giả cùng thời đại với hắn như Huyền Cơ, như Âm Phần Huyên, như Hoa Thiến Mân, như Thiên Huyền Tử, như Yêu Tinh Nguyệt... cho dù là kỳ tài ngút trời, đại đa số cũng đều bị nhốt ở cảnh giới Đế Quân, còn chưa thể tiến vào Đế cảnh.
Chỉ khi nào trong đám tồn tại bọn họ có kẻ thành công tiến vào Đế cảnh, mới tính là thời đại của bọn họ đã tới. Mà cho tới hiện tại, vẫn chưa có người nào có thể bước vào Đế cảnh.
Đương nhiên, cần phải loại bỏ tên biến thái Phong Hiếu Trung kia ra khỏi thế hệ này bọn họ.
Đó là Thiên Nhân, không ở cùng một cấp bậc với bọn họ.
Nếu Chung Nhạc đã trở thành Tiên Thiên Thần chân chính, hoặc vẫn chưa làm được Đạo ở bên ngoài, cũng có thể tu thành Đế cảnh nhanh như vậy. Bất quá, con đường hắn trở thành Tiên Thiên Thần đã bị ngăn cản, có chút khó có thể đột phá.
o0o
Một ngày này, trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mở rộng Bí cảnh Nguyên thần. Chỉ thấy một kiện Thiên Luân đột nhiên bay tới, xuất hiện trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn. Kiện Thiên Luân thật lớn từ từ đình chỉ chuyển động, Tư Mệnh từ trên Lục Đạo Thiên Luân đi xuống, từ trong mi tâm hắn đi ra, đi tới trước mặt hắn.
- Tộc trưởng, ta đã thành Đế rồi!
Nàng nhẹ giọng nói.
Toàn thân Chung Nhạc chấn động, thất thanh nói:
- Nhanh như vậy?
Tư Mệnh cười khẽ, nói:
- Chỉ là nhanh hơn ngươi một chút mà thôi! Nếu mục tiêu của ngươi không lớn như vậy, nói không chừng sẽ có thể đồng thời thành Đế với ta. Chỉ tiếc ngươi dã tâm bừng bừng, nghĩ muốn nghịch chứng Tiên Thiên, đã trì hoãn tiến cảnh. Hiện tại đã thành Đế, ta chuẩn bị khởi sự từ Lục Đạo Giới, đánh lên Thông Thiên Tinh Đạo của Vũ trụ Cổ lão, vấn đỉnh bảo vị Thiên Đế!
- Ngươi không phải là đối thủ của Mục Tiên Thiên!
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Mục Tiên Thiên binh hùng tướng mạnh, dưới trướng nhân tài xuất hiện lớp lớp, thế lực không thua kém gì Tổ Đình ta. Hơn nữa, hiện tại trong Thần Triều của hắn có rất nhiều Đại Đế Thượng Cổ ẩn nấp trong đó. Đám Đại Đế Thượng Cổ kia có cừu oán với Phục Hy Thần Tộc ta, là hắn bởi vì đối phó ta mà đặc biệt chuẩn bị. Nếu ngươi khởi sự, ngược lại sẽ cấp cho hắn cái cớ để xua quân xâm hạ Vũ trụ Cổ lão, nhân cơ hội phá hủy Thần Thành thứ chín, binh lâm Tổ Đình!
Tư Mệnh mỉm cười, nói:
- Đây chẳng phải là như ngươi mong muốn sao?
Chung Nhạc khẽ lắc đầu, nói:
- Ta không hy vọng ngươi hành sự mạo hiểm. Trận chiến tranh này, không thể do ngươi mở ra. Ta đúng là đang chờ đợi tình thế hỗn loạn. Tà Đế sắp sửa phục sinh, nếu hắn phục sinh, Vũ trụ Cổ lão quay trở lại cách cục Tà đạo tách ra Thần đạo và Ma đạo. Mục Tiên Thiên tất nhiên sẽ ngồi không yên, tất sẽ nhân cơ hội trước khi Tà Đế phục sinh, binh lâm Vũ trụ Cổ lão, từ đó mở ra chiến tranh, dẫn tới Thiên, Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế cũng nhúng tay vào tham dự. Đây sẽ là một trận loạn cục! Chỉ có như vậy, ta mới có thể đạt được lợi ích trong loạn thế! Mà nếu là ngươi mở ra chiến tranh, vậy với thân phận Phục Hy của ngươi, tất nhiên bản thân sẽ khó bảo toàn, ngay cả ta cũng rất khó bảo vệ ngươi!
Tư Mệnh cười khanh khách, nói:
- Ngươi a! Thay vì ngồi đợi tình thế hỗn loạn, không bằng chủ động hỗn loạn tình thế! Trận chiến tranh này, ta sẽ mở ra, ta cũng không cần ngươi bảo vệ ta!
Chung Nhạc cả giận, nói:
- Ta mới là Tộc trưởng, ngươi nhất định phải nghe ta phân phó!
Tư Mệnh cười khanh khách, nói:
- Phục Hy Thần Tộc chỉ còn lại có ngươi và ta, ta không chấp nhận ngươi vị Tộc trưởng này, ngươi không ra lệnh được ta!
Chung Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Hiện tại, đám hài tử kia của ta đều là Phục Hy, ngươi xem bọn họ có nhận thức ta là Tộc trưởng hay không!
- Trong cơ thể bọn họ ẩn chứa huyết mạch dị tộc, ta không chấp nhận bọn họ là Phục Hy! Bọn họ có thể tự lập chủng tộc khác, tuyệt không phải là Phục Hy thị ta!
Tư Mệnh cười nhạt, nói:
- Bất quá, ngươi và ta ngược lại có thể sinh ra Phục Hy thuần huyết, ta nhận thức con cái chúng ta là Phục Hy!
Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ.
Tư Mệnh ôn nhu nói:
- Trận chiến tranh này, ngay cả ta cũng chưa biết sống chết, cho nên ta muốn trước thời hạn lưu lại con cháu cho chủng tộc của chúng ta. Tương lai cho dù ta có thua rồi, ngươi cũng thua rồi, chúng ta vẫn còn lưu lại hạt giống cho chủng tộc chúng ta. Lần này ta tới tìm ngươi, chính là vì việc này!
Chung Nhạc nhất thời trừng mắt cứng lưỡi.
Tân Hỏa lập tức từ trong Thức hải của hắn nhảy ra, hoan hô cả hai tay hai chân, vui mừng khôn xiết nói:
- Việc này ta tán thành!
- Truyền Thừa Chi Hỏa cũng đã tán thành rồi, ngươi thì sao?
Ánh mắt Tư Mệnh sáng ngời, nhìn chằm chằm trên người Chung Nhạc, khẽ cắn nhẹ môi dưới, hỏi.
Chung Nhạc thoáng có chút chần chừ, ma xui quỷ khiến gật đầu một cái.
← Ch. 1307 | Ch. 1309 → |