Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1326

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1326: Đánh rớt Đạo Thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Mấy vạn gã Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung thôi động hơn hai vạn gốc Luân Hồi Đằng, xuyên qua không gian, xuyên qua thời gian, đả thông thời không. Đám thanh đằng kia càng lúc càng thô, càng lúc càng lớn, kéo dài tới đầu còn lại của thời không, tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy đã phá thành mảnh nhỏ, vẫn chưa thành hệ thống.

Rất nhanh, vô số gốc thanh đằng đã xâu chuỗi vô số đạo Luân Hồi, liên tiếp tới Địa Ngục Luân Hồi trong ba ngàn Lục Đạo Giới, xỏ xâu vô số Địa Ngục Luân Hồi của ba ngàn Lục Đạo Giới cùng một chỗ. Đám sợi rễ, cành lá kia liên tiếp với Luân Hồi của toàn bộ những tồn tại tu thành Lục Đạo Luân Hồi trong ba ngàn Lục Đạo Giới, liên tiếp Luân Hồi của bọn họ vào trong khu Luân Hồi thứ bảy.

Tiếp theo, vô số sợi dây leo xỏ xuyên qua Tử Vi, liên tiếp tất cả những Chư Thiên, Bí cảnh to to nhỏ nhỏ lại với nhau. Vô số Thần Ma cơ hồ đồng thời cảm giác được một cỗ lực lượng vô danh mà lại hạo hãn xâm nhập, nhưng không cách nào phát hiện ra cỗ lực lượng này từ đâu mà tới.

- Khu Luân Hồi thứ bảy sắp mở ra rồi sao?

Tư Mệnh đang cùng với Cổ Nhạc đại chiến với chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên, thân thể đột nhiên chấn động một cái, thất thanh nói:

- Sao lại mở ra vào lúc này?

Đám thanh đằng kia đã hư hóa, mắt thường, Thần Nhãn và Thiên Nhãn cũng đều không thể nhìn thấy tung tích của nó. Nhưng Tư Mệnh chưởng khống kiện Trọng khí Lục Đạo Thiên Luân này, lập tức phát hiện ra dị biến trong thiên địa. Nàng thậm chí có thể nhìn thấy đám thanh đằng thật lớn kia cùng với vô số sợi rễ tinh mịn của đám thanh đằng.

Vô số cành lá cùng sợi rễ của đám thanh đằng sinh trưởng về phía Vũ trụ Cổ lão. Tâm thần từng tôn từng tôn Thần Vương Đại Đế nhao nhao chấn động, cảm thấy chính mình bị một cỗ lực lượng vô danh liên hệ.

Nhưng cho dù là Thần Vương, cho dù là Đại Đế, cũng không thể phát hiện ra dị biến tới từ nơi nào.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tà Đế ở trong khỏa trứng lớn chấn động, kinh nghi bất định:

- Đại đạo thiên địa đang phát sinh thay đổi, rốt cuộc đã xảy ra sai lầm gì, vì sao đại đạo thiên địa lại thay đổi như vậy?

Trong Thánh địa Khởi Nguyên, sắc mặt Khởi Nguyên Thần Vương cũng đại biến:

- Năm xưa, thời điểm Đại Tư Mệnh mở ra Tử Vi, đại đạo thiên địa xao động, đã phát sinh thay đổi, chẳng lẽ hiện tại lại có một giới nữa sắp sửa sinh ra sao?

Dưới Sinh Mệnh Cổ Thụ, Đại Tư Mệnh ngẩng đầu nhìn lên, nhẹ giọng nói:

- Giới thứ sáu sắp sửa sinh ra! Luân Hồi Đằng đang ở trong tay hắn, là do hắn làm sao? Thật sự nằm ngoài dự liệu của ta a!

Vô số gốc thanh đằng không ngừng vươn tới, tương liên với Lục Đạo của hắn. Đám thanh đằng này vô ảnh vô hình, mắt thường không thể thấy, Đại Tư Mệnh cũng chỉ có thể cảm giác được đám thanh đằng này tồn tại, nhưng cũng không thể nhìn thấy.

Hắn khẽ xòe bàn tay ra, đám thanh đằng kia lập tức bắt đầu héo rũ, nhưng sau một khắc đã khôi phục lại như lúc ban đầu.

- Đại đạo Sinh Mệnh của ta cũng không thể chưởng khống sinh tử của Luân Hồi Đằng sao?

Hắn khẽ nhíu mày.

o0o

Hư Không Giới, vô số sợi dây leo lan tỏa ra bốn phía, trải rộng khắp các nơi trong Hư Không Giới, liên tiếp toàn bộ các Thần linh Đế linh, nhưng đám Thần linh Đế linh này lại không có chút cảm giác nào.

Theo gió lẻn vào bóng đêm, lan tỏa trong vô thanh vô ảnh.

Khu Luân Hồi thứ bảy mở ra, vô thanh vô tức, chỉ có một số rất ít tồn tại mới có thể cảm giác được kịch biến phát sinh, mà những sinh linh khác lại hoàn toàn không hay không biết gì cả, vẫn như cũ ngây ngô đần độn.

- Giới thứ sáu đã mở ra?

Chỗ sâu nhất trong Hư Không Giới, hai con mắt khổng lồ từ từ mở ra, rọi sáng hư không. Cặp mắt kia giống như hai ngọn hải đăng sáng ngời, lại giống như vô số khỏa Thái Dương, xua tan đi hết thảy hắc ám.

- Giới thứ sáu mở ra, Lục Giới nhất thống, có lẽ áp lực của Hư Không Giới ta cũng có thể nhẹ bớt một chút, là chuyện tốt a? Nhưng Giới thứ sáu trống rỗng, nhất định sẽ dẫn phát một trận tranh đoạt huyết tinh, không biết bao nhiêu tồn tại mạnh mẽ tử vong, áp lực của Hư Không Giới ta lại càng lớn hơn, là chuyện xấu a?

o0o

Cấm khu Thời Không thứ sáu, Luân Hồi Đằng từ nơi này chui vào Đạo Giới, từng sợi từng sợi dây leo chậm rãi hư hóa, biến thành một đầu thông đạo liên tiếp Đạo Giới với Vũ trụ Cổ lão, Lục Đạo Giới, Hư Không Giới và Tử Vi.

Ngay cả Đạo Giới cũng bị liên tiếp cùng một chỗ với những giới khác, không thể lại cao cao tại thượng nữa.

Khu Luân Hồi thứ bảy thống nhất toàn bộ Luân Hồi trên thế gian, toàn thể vũ trụ đều bị nhét vào trong Đại Luân Hồi thống nhất, bất luận là Đạo Thần hay là phàm phu tục tử, cũng đều phải nhất thống.

Toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi trên thế gian này, kể cả Chư Thiên, kể cả Địa Ngục Luân Hồi đều là khu Luân Hồi thứ sáu, nhưng hiện tại toàn bộ Địa Ngục Luân Hồi và Chư Thiên đều đã nối liền lại với nhau, gọi chung là khu Luân Hồi thứ bảy.

- Khu Luân Hồi thứ bảy đã mở ra?

Tinh thần Thiên đại chấn, thương thế tựa hồ cũng giảm bớt rất nhiều, trong lòng khó nén kích động. Mở ra khu Luân Hồi thứ bảy chính là tâm nguyện của hắn, là một con đường để hắn tiến vào Đạo Giới, không ngờ hiện tại đã được thực hiện.

Ngay sau đó hắn lại trở nên ảo não, mặc dù khu Luân Hồi thứ bảy đã mở ra, nhưng hắn cũng không thể mượn khu Luân Hồi thứ bảy thực hiện dã tâm của chính mình, bởi vì ngay hiện tại bọn họ đều sẽ chết.

- Hóa ra Luân Hồi Đằng là dùng như vậy!

Tôn Tứ Diện Thần kia đảo mắt quan sát toàn thân chính mình, khẽ giơ tay lên cắt đứt gốc Luân Hồi Đằng đang liên tiếp với Bí cảnh của bản thân. Chỉ thấy gốc Luân Hồi Đằng kia sau khi đứt đoạn đã tự động liên tiếp lại, vẫn như cũ nhét Luân Hồi của hắn vào phạm trù khu Luân Hồi thứ bảy, không khỏi khẽ nhíu mày.

- Năm xưa, sau khi Phục Mân Đạo Tôn đánh chết Táng Địa Thần Vương, đánh nát Luân Hồi Đằng, cũng không có phục sinh lại Luân Hồi Đằng, thí nghiệm mở ra khu Luân Hồi thứ bảy. Ước chừng hắn cũng không thể biến Luân Hồi Đằng thành một cái thế giới hoàn chỉnh, liên tiếp năm đại thế giới lại với nhau. Dù sao, Luân Hồi Đằng cũng chỉ có một sợi, sao có thể xâu chuỗi lại toàn thể sinh linh của tất cả các thế giới được?

Tôn Tứ Diện Thần kia có chút suy tư, nói:

- Hóa ra muốn sáng tạo ra khu Luân Hồi thứ bảy, không chỉ cần một gốc Luân Hồi Đằng. Một gốc Luân Hồi Đằng không đủ để liên tiếp toàn bộ các thế giới lại với nhau. Mà cần phải biến Luân Hồi Đằng thành rất nhiều gốc, cần phải đi tới tương lai, cắt đứt thời không, đồng thời cùng lúc thôi động hơn hai vạn gốc Luân Hồi Đằng mới có thể liên tiếp năm giới lại với nhau, biến thành giới thứ sáu. Khi đó ta còn có chút nghi hoặc, sao Phục Mân Đạo Tôn lại không phát hiện mảnh lá dây leo kia, hóa ra ngay cả hắn cũng làm không được...

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía vô số Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung trên từng chiếc từng chiếc Cổ thuyền kia, lộ ra nụ cười:

*****

- Như vậy, sự phản phệ do mở ra một thế giới mới phải gánh chịu, hẳn là do các ngươi thừa nhận a? Đại Tư Mệnh vì mở ra Tử Vi, đã tử vong hai trăm vạn năm. Đại Toại mở ra Hư Không Giới, rơi trong hư không không thể thoát thân, chỉ có thể chìm vào ngủ say. Phục Mân mở ra ba ngàn Lục Đạo Giới, chủng tộc tiêu tan, chính mình cũng hồn phi phách tán. Hiện tại, các ngươi ngây ngô hồ đồ mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, ta đã nhìn thấy kết cục tử vong của các ngươi. Hôm nay các ngươi chết ở nơi này, chính là kết cục đã định trước!

Ầm ầm!

Một cỗ chấn động kịch liệt truyền tới. Cấm khu Thời Không thứ sáu đột nhiên trầm xuống, chìm về phía Hạ giới.

Sắc mặt tôn Tứ Diện Thần kia khẽ biến, từng gã từng gã Chung Nhạc nhao nhao nở nụ cười, vô cùng hài lòng:

- Khu Luân Hồi thứ bảy đã mở ra, ngươi cảm thấy Cấm khu Thời Không thứ sáu của ngươi vẫn còn ở trong Đạo Giới sao?

- Không vào Đạo Giới, khó làm Đạo Thần! Cấm khu Thời Không thứ sáu của ngươi tương liên với Đạo Giới, nhưng Cấm khu Thời Không thứ sáu của ngươi cũng tương liên với khu Luân Hồi thứ bảy. Khu Luân Hồi thứ bảy nhất thống Lục Giới Luân Hồi, Cấm khu Thời Không thứ sáu cũng không thể thoát ly Luân Hồi, hiện tại đã bị kéo vào khu Luân Hồi thứ bảy rồi!

- Ngươi không cảm giác được cảnh giới của chính mình đang rơi xuống sao?

- Ngươi vừa rời khỏi Đạo Giới, cảnh giới sẽ liền rơi xuống, không còn là Đạo Thần nữa. Hiện tại, nơi này không còn là một bộ phận của Đạo Giới, ngươi còn có thể vô địch giống như vừa rồi sao?

Trên mặt tôn Tứ Diện Thần kia lộ ra thần sắc kinh ngạc, lập tức cảm giác được cảnh giới của chính mình dao động, cảnh giới Đạo Thần vậy mà đang rơi xuống, đây là sự tình hắn chưa bao giờ gặp qua.

Xung quanh hắn dần dần hiện ra từng cái từng cái thế giới trong suốt, giống như Thủy văn không ngừng lưu động. Những thế giới này từng cái từng cái hiển hiện ra, khiến cho chân thân hắn mơ hồ có xu thế hiển lộ trước mặt mọi người.

- Đánh không lại ngươi, vậy thì kéo ngươi xuống cùng một cảnh giới, sau đó sẽ có thể đánh thắng ngươi rồi!

Vô số Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung đứng dậy, bảy luân sau đầu mở hết, vận khởi toàn bộ pháp lực công kích về phía tôn Tứ Diện Thần kia.

- Lôi Trạch đại nhân, Thần Hậu nương nương, có thể chiến thắng được hắn hay không, chính là ở một lần này!

Lôi Trạch Cổ Thần ra sức đứng dậy, Long ngâm vang vọng, phun ra một ngụm tinh huyết tưới lên trên Tiên Thiên Quả Thụ, đề khởi lại tàn uy, thôi động uy năng của Quả Thụ.

Thần Hậu nương nương thì toàn lực giá ngự Phù Tang Thần Thụ, quất về phía tôn Tứ Diện Thần kia.

Tương Vương giãy dụa đứng dậy, vươn tay ra, nỗ lực ngưng tụ lại Thiên Hà, tế khởi Thiên Hà quất một cái về phía Tứ Diện Thần, ngay sau đó phốc một tiếng ngã xuống, lại vô lực đứng lên.

Nhục thân Thiên khẽ nhúc nhích, đột nhiên bay thẳng lên thiên không, tương dung với thiên khung đã vỡ tan, ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo đám Hỗn Nguyên Đại La Kiếm, Trượng Thiên Bộ Địa Thiên Thư, Thiên Thùy Thái Cực Ấn... từ trên trời giáng xuống, oanh kích về phía Tứ Diện Thần.

Ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo này vừa mới oanh xuống, nhục thân Thiên giống như một khối thịt lớn từ trên thiên khung rơi xuống, phốc một tiếng rơi xuống trên mặt đất, nhảy lên hai cái, sau đó không chút cử động.

Càn Đô Thần Vương ngồi xếp bằng trên mặt đất, đỉnh đầu bảo cái thiên hoa, biến thành mười chín kiện Bảo vật Tiên Thiên Thiên Đạo, cũng giết về phía Tứ Diện Thần. Ngay sau đó, Càn Đô Thần Vương há miệng thổ huyết, thân thể bay ngược về phía sau. Hắn không ngừng phù phù thở hổn hển:

- Ta đã tận lực rồi... Thiên, đừng mơ tưởng ăn tươi ta!

Khối thịt do Thiên biến thành đang chậm chạp nhúc nhích về phía hắn, chính là muốn thừa dịp hiện tại thôn phệ hắn. Tứ chi Càn Đô Thần Vương vô lực, đột nhiên há miệng dùng răng cắn xuống mặt đất, cái đầu không ngừng ủi ủi, cố gắng bò về phía trước. Mà sau lưng hắn, Thiên cũng đang cố gắng bò tới, đuổi theo không buông.

- Để ta ăn tươi ngươi! Để ta ăn tươi ngươi! Càn Đô, ngươi đừng chạy, chúng ta dung hợp, thiên hạ vô địch!

Hai người bò tới cực kỳ chậm rãi. Đột nhiên, trên khối thịt chợt hiện ra một cái miệng, kêu lớn với Mẫu Hoàng Đại Đế ở bên cạnh:

- Mẫu Hoàng, ngươi giúp ta ngăn cản Càn Đô, ta giúp ngươi hùng cứ thiên hạ!

Toàn thân Mẫu Hoàng Đại Đế như một đống bùn nát nằm ở nơi đó, không chút cử động, không biết còn sống hay đã chết.

Thiên một trận bất đắc dĩ, chỉ đành tiếp tục bò về phía trước đuổi theo Càn Đô Thần Vương.

Mà ở sau lưng bọn họ, một cỗ ba động vô cùng khủng bố truyền tới. Tiên Thiên Quả Thụ của Lôi Trạch Cổ Thần và Phù Tang Thần Thụ của Thần Hậu nương nương lần lượt đánh lên trên vô số thế giới xung quanh tôn Tứ Diện Thần kia. Từng cái từng cái thế giới nhất thời vỡ tan thành mảnh nhỏ, khó có thể ngăn cản uy năng khôn cùng của hai đại Linh căn.

Cùng lúc đó, bốn mươi chín kiện Bảo vật Thiên đạo oanh tới, Thiên Hà cũng quét tới, khiến cho từng cái từng cái thế giới nhao nhao tiêu tan.

Ba ba ba!

Từng chiếc từng chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền chấn động ngàn cặp cánh chim, nối thành một đường thẳng xông vào tầng tầng thế giới xung quanh tôn Tứ Diện Thần kia, mạnh mẽ lao thẳng về phía trước.

Tôn Tứ Diện Thần kia bị đánh cho đặt chân bất ổn, phun ra một ngụm máu tươi, đột nhiên phóng người bay lên, bay về phía Đạo Giới. Chỉ cần quay trở lại Đạo Giới, hắn vẫn là Đạo Thần, vẫn như cũ vô địch.

Hiện tại, rơi xuống khỏi cảnh giới Đạo Thần, hắn quả thật có chút không dám liều mạng với đám người Lôi Trạch, Thần Hậu và Chung Nhạc.

Sau lưng hắn, tầng tầng lớp lớp không gian không ngừng đại phóng, một cái lại một cái thế giới không ngừng sinh ra, ngay sau đó lại yên diệt dưới công kích của đám người Chung Nhạc, nhưng hắn cách Đạo Giới cũng càng lúc càng gần hơn.

Đạo Giới mặc dù đổ nát hoang tàng, nhưng nguyên nhân đổ nát hoang tàn cũng không đơn giản như đám người tưởng tượng vậy, bên trong có huyền cơ khác.

Chỉ cần tiến vào Đạo Giới, hắn vẫn như cũ cao cao tại thượng, hắn vẫn như cũ có thể trong nháy mắt tiến vào Đạo Giới mở ra một cái thế giới khác, khiến cho chính mình sẽ không rơi vào Bẫy rập Đạo Thần.

- Ta vẫn là Đạo Thần!

Tứ Diện Thần đại hỉ, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý. Đúng lúc này, một cánh cửa nguy nga vĩ ngạn chậm rãi xuất hiện, chắn ngang trước mặt hắn.

Chính là Đạo Giới Chi Môn!

Đạo Giới Chi Môn đột nhiên mở ra. Sau đó, một cây Tử Trúc từ trên trời giáng xuống, tiếp theo một kiện Mộ Cổ bay ra.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)