← Ch.1351 | Ch.1353 → |
Vân Quyển Thư nhìn Thần Đế Cung ở phía xa, chỉ thấy thiên đạo chói áng, tim khẽ động, dặn dò xung quanh:
- Mục tặc sắp quyết chiến, thông báo cho chúa công. Mặc sư đệ, điều động toàn bộ thủ quân của vạn thành đến đây!
- Không cần, ta tới rồi đây!
Tiếng Chung Nhạc vọng tới, Vân Quyển Thư vội nhìn thì thấy con thuyền cổ nghìnc ành dang bay tới, trên thuyền là các vị cổ thần, còn có những cỗ quan tài đen khổng lồ.
- Ừm, Phục Hy thị tới rồi!
Tiên Thiên Thần Đế nhìn địch cung phía xa, tim khẽ động, đột nhiên nói:
- Khí vận thật kinh người!
Đông đảo Thần Vương, Thần Đế nhìn sang, tâm thần chấn động, thấy địch cung thần quang ngập trời, đó là khí vận Thiên Đế, cường thịnh vô cùng. Khí vận Thiên Đế của Chung Nhạc khiến những người như họ cũng thấy run rẩy, đều có cảm giác không ổn.
So sánh thì khí vận của Mục Tiên Thiên thua kém Chung Nhạc rất nhiều.
- Thiên tử, đây là có tà ma dùng trí tuệ chi đạo làm suy giảm khí vận của ngươi.
Thiên lên tiếng, từ tối nói:
- Khí vận và chiến cục không có liên quan gì quá lớn, không ảnh hưởng được tới kết quả. Khí vận của ngươi đúng là không địch lại hắn, nhưng ngươi có thiên số, thiên mệnh, có ta.
Mục Tiên Thiên ánh mắt lay động, cười:
- Trí tuệ không bằng thần thông, thần thông không bằng thiên số. Trẫm rất muốn biết câu này rốt cuộc đúng hay sai.
- Thiên Ngục, tế bảo vật, mời chư đế chư vương!
Tiếng của Thiên truyền tới.
Thiên Ngục chi chủ tế Thiên Ngục lên, Thiên Ngục chấn động, từng quả Lục Đạo Giới Châu bay ra, lơ lửng trước mặt mọi người.
Mấy người Mục Tiên Thiên khóe mắt co giật, cảm ứng được từng luồng khí tức đáng sợ truyền ra từ Lục Đạo Giới Châu.
Trong Thiên Ngục rốt cuộc trấn áp ai, tới giờ vẫn là chưa rõ. Cho dù là Thiên Đế thời đại Thần Kỷ cũng không biết nhiều. Chỉ có khi Tư Mệnh đánh cắp Thiên Ngục thì Mục Tiên Thiên mới biết được một vài điều bí mật.
Đó chính là trong Thiên Ngục trấn áp một số kẻ mạnh như Phục Thương!
Hoàng thái tử Phục Thương là người mạnh tới mức nào? Tu vi thực lực theo sát Mẫu Hoàng Đại Đế, hắn cũng bị trấn áp trong Thiên Ngục, là một trong số những viên Lục Đạo Giới Châu kia. Những người bị trấn áp trong Thiên Ngục có lẽ còn đáng sợ hơn!
- Thượng cổ chư đế đã trải qua trận chiến thần thành lần thứ ba, tử thương quá nửa, cộng với trận chiến Tổ Đình và số người chết già, số người ẩn cư, có lẽ chỉ còn lại trăm vị. Mà những vị đế này có lẽ đều ở trong số Lục Đạo Giới Châu này rồi.
Mục Tiên Thiên đếm thì thấy ở đây có tất cả một trăm linh bảy viên Lục Đạo Giới Châu, ngoài thượng cổ chư đế bị Thiên trấn áp thì còn có Tiên Thiên Thần Thánh!
Thời đại Địa Kỷ năm xưa kết thúc, thiên hạ hỗn loạn một thời gian, chắc chắn Thiên đã nhân cơ hội đó trấn áp những Thần Vương không thần phục mình!
Những viên Lục Đạo Giới Châu chấn động, từ từ giải ấn, lộ ra những vị cường giả cổ xưa cường đại bị nhốt bên trong!
- Minh Di Đế!
Phía sau Mục Tiên Thiên, Thao Quang tiên sinh khóe mắt co giật, nhìn chăm chăm vào một vị, nói nhỏ:
- Bệ hạ, Minh Di Đế và ta tề danh, vô cùng hung ác.
Mục Tiên Thiên tim khẽ chấn động, tề danh với Thao Quang tiên sinh vậy không phải là một vị cấp Thái Cổ Thần Vương hay sao?
- Địa Sư Thần Vương!
Khóe mắt Thao Quang tiên sinh lại co giật, tiếng khàn lại:
- Một vị Thái Cổ Thần Vương khác, mất tích rất nhiều năm, không ngờ lại bị Thiên trấn áp trong Thiên Ngục!
Mục Tiên Thiên tam thần bình tĩnh lại, hơn trăm vị thượng cổ đại đế mạnh như Phục Thương hoàngt hái tử, hai vị cấp Thái Cổ Thần Vương, chiến lực cấp cao của nàng ta lần này đã hơn xa Chung Nhạc rồi!
- Trí tuệ không bằng thần thông, thần thông không bằng thiên số. Chung đạo hữu, ngươi thua rồi!
Nàng ta thầm nghĩ:
- Thiên số nằm ở bên ta, ngươi có bản lĩnh gì mà đòi chống lại ta?
- Chư vị nếu muốn thoát khỏi Thiên Ngục thì hãy toàn lực chiến đấu!
Tiếng của Thiên truyền tới:
- Sau khi trận chiến này kết thúc chư quân sẽ được tự do!
Lục Đạo Tinh Hà của những viên Lục Đạo Giới Châu đó đột nhiên thu nhỏ lại, quất quanh người những vị thượng cổ thiên đế và Tiên Thiên Thần Thánh kia, không còn cản trợ sự vận động của họ nữa.
Minh Di Đế hoạt động cơ thể một chút, ngẩng lên nhìn Thiên, lạnh nhạt nói:
- Thần mà sinh linh Hậu Thiên tế tự ra lại phản bội họ. Loại thần tế tự này đúng là không đáng tin, còn giả dối hơn cả Tiên Thiên Thần Ma.
Trên mặt Thiên hiện lên một con mắt, lạnh lùng nói:
- Không phải chúng sinh tế tự sinh ra ta, mà là sự tham lam của chúng sinh sinh ra ta. Nếu chúng sinh không có tham niệm thì cũng sẽ không tế trời. Lê dân tế trời chính là cầu mưa thuận gió hòa, đó là tham, tham cho bản thân. Quốc quân tế trời cầu quốc thái dân an, đó cũng là tham, chính là muốn mình thống trị được dài lâu. Kẻ bệnh tật tế trời để trị bệnh, là tham, kẻ nghèo khó tế trời là cầu tài, đó là tham. Kẻ giàu có tế trời là muốn nhiều tài sản ơn, cũng là tham! Mọi ý niệm cầu trời của chúng sinh đều là sự tham lam, là tà niệm, sao lại đòi ta không tham, không tà niệm?
Minh Di Đế phì cười, quay người lại nhìn đại doanh đối diện, khẽ động dung, nói:
- Thất Đạo Luân Hồi? Trận pháp hay thật! Thế gian này lại xuất hiện mọt trận pháp hoành tráng như thế, đúng là kỳ tài đời nào cũng có, không hề thua kém thời đại Đạo Tôn. Trận pháp này xứng đáng cho ta ra tay!
Thao Quang tiên sinh không kìm được nói:
- Minh Di, không được khinh địch, Thất Đạo Luân Hồi đã xác lập rồi.
Minh Di Đế sắc mặt biến đổi, kêu lên:
- Thất Đạo Luân Hồi xác lập rồi? Ai xác lập? Lẽ nào là Đạo Tôn mới đã sinh ra rồi?
Các thượng cổ đại đế khác cũng không kìm được biến sắc, vô cùng chấn kih.
Thao Quang tiên sinh trầm mặc một chút, nói:
- Phong thị.
*****
- Phong thị?
Minh Di Đế hơi khựng người, thở ra một hơi khí đục, thở dài:
- Phong thị, lại là Phong tị! Phong thị tại sao lại nhiều kỳ tài như vậy? Đại Toại họ Phong, Bào Hy họ Phong, Phục Mân Đạo Tôn cũng họ Phong, giờ Đạo Tôn mới cũng tới từ Phong thị. Phong thị thúc đẩy đạo pháp thần thông tiến bộ, công cái chư thiên, công cái xã tắc, hơn nhiều vô số Thần Vương!
Các Thần Vương có mặt ở đây đều không vui, đều rất bực bội.
Minh Di Đế không bận tâm, cười:
- Phong thị ở phía đối diện sao?
Thiên thản nhiên nói:
- Chính ở đối diện. Ta cần các ngươi bắt Phong thị tới cho ta.
Minh Di Đế khựng người, Thiên nói tiếp:
- Giờ Phong thị vẫn chưa phải cấp Đạo tôn, cách Đạo Tôn còn xa lắm. Ta cần các ngươi bắt hắn.
Minh Di Đế cười khảy:
- Hắn có Thất Đạo Luân Hồi, thần thông quảng đại, cho dù không bằng Đạo Tôn thì cũng lợi hại vô cùng, bắt hắn đâu có dễ?
- Các ngươi có thể dùng đạo giải thần thông.
Thiên cười:
- Giờ khu thứ bảy của luân hồi đã mở, đạo giải thần tông các ngươi có thể yên tâm sử dụng.
Minh Di Đế mấy người sắc mặt đại biến, kêu lên:
- Khu thứ bảy luân hồi đã mở ra rồi? Lục Đạo Giới nhất thống rồi? Là ai mở?
Mọi người trầm mặc, Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế cũng không nói. Thao Quang tiên sinh cũng không lên tiếng. Một lúc sau Mục Tiên Thiên nói:
- Phục Hy thị hiện nay.
Minh Di Đế chấn động, lẩm bẩm:
- Lại là Phục Hy thị... Tại sao lại có chủng tộc nghịch thiên như vậy tồn tại? Vậy thì Phục Hy thị đó và Phong thị không phải một người? Hắn ta cũng ở đại doanh đối diện?
- Phục Hy thị không cần các ngươi đối phó.
Thiên thản nhiên nói:
- Thiên tử tự sẽ đối phó với hắn. Các ngươi chỉ cần yên tâm đi bắt Phong thị. Vô Kỵ, khởi động thiên ý.
Phong Vô Kỵ cúi người, đột nhiên ngồi xuống, từ trong ba viên Ngao bay ra vô số điểm sáng, linh quang tụ lại phía trên trán hắn, tập hợp lại hiện ra ba cái đầu không lồ, sức mạnh suy đoán khủng bố của thiên ý phát huy!
- Bích Lạc, Huyền Cơ, Thiên Ngục, Đế Tu La, Đồ Úc, thống lĩnh đại quân xuất kích!
Bích Lạc tiên sinh, Huyền Cơ, Thiên Ngục chi chủ các Thiên Đạo Thân cúi người đáp lời, dẫn teo vô số thần tộc ma tộc, thuyền chiến, phi thành phi xa, cả đội quân hùng hậu tiến về chiến trường!
Ở tiền tuyến, thần thành của Kim Tinh Tì Hưu tộc, sáu mươi tư tòa thần thành, tám tòa thần quan, ngày nào tinh môn cũng lóe sáng, đại quân thần ma hàng nghìnv ạn người, kéo dài ba tháng liền, số lượng đạt tới tỷ tinh binh tiến ra trận tiền.
Các tòa Thất Đạo Luân Hồi sát trận cuồn cuộn, giống như hàng trăm đạo Thất Đạo Luân Hồi Tinh Hà, từ từ chuyển động, vây kín xung quanh Kim Tinh Tì Hưu thần tộc.
Tại các trận lại có các vị đại đế, Đế Quân trấn thủ, điều động đại trận, coi như Thất Đạo Luân Hồi của mình, mang chiến lực và sát ý vô biên.
Nhìn từ xa, có Kim Ô vỗ cánh, có Dương Ma sừng sững, có Thần Long uốn lượn, có Đại Xà ngang trời, có Thiên Yêu ngồi thiền, các loại dị thượng đều là Thất Đạo Tinh Hà sau đầu hiện lên trên vũ trụ.
Mức độ hoành tráng kỳ vĩ như thế này, bất cứ một trận đại chiến thần ma nào trong lịch sử cũng không bằng được!
Chung Nhạc tọa trấn trong thánh địa của Kim Tinh Tì Hưu thần tộc, nhìn về đại trận bên mình, khẽ gật đầu, tam đại quân sư hắn chọn đúng là giúp hắn bớt phải lo nghĩ nhiều. Nếu giống như Mục Tiên Thiên việc gì cũng đến tay phải tự làm thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới việc tu luyện.
Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thiên Tơ nương nương sắp xếp đại quân và hậu phương rất có lề lối, không có chút gì hỗn loạn, có thể nói là những cánh tay trợ lực lớn nhất của hắn.
Nhưng trận chiến này trí tuệ không bằng thần thông, trí tuệ chỉ là bổ trợ, cho dù là Tiêu Dao Đế hay Trí Tuệ Đế hồi sinh thì cũng không ảnh hưởng gì nhiều tới trận chiến này được..
- Quân địch đã tới!
Mặc Ẩn truyền lệnh, điều động đại quân tiến vào bầu tunh không, nghênh chiến đại quân thần ma của Mục Tiên Thiên.
Chung Nhạc và Thần Hậu nương nương, Lôi Trạch Cổ Thần, Càn Đô Thần Vương, Tướng Vương, Phong Hiếu Trung ngồi trên cao quan sát chiến trường.
Nhục thân họ to lớn vô cùng, xung quanh là tầng tầng không gian, cúi nhìn chiến trường, mọi thứ đều vô cùng rõ ràng.
Uỳnh uỳnh!
Chấn động dữ dội truyền tới, đội quân dẫn đầu đã chạm trán nhau. Thất Đạo Luân Hồi sát trận cắt đôi tinh không, hàng trăm vạn thần ma tràn tới như đàn kiến, vô số thần binh, thần ma binh bay lên, rạch tan không gian tấn công kẻ địch. Mới chỉ trận đầu nhưng không biết đã bao nhiêu thần ma chết thảm!
- Thiên Đạo Thân?
Chung Nhạc kinh ngạc, lập tức nhận ra sự bất ổn, đại quân dẫn đầu là Kim Ô Đế và Vũ Lâm Quân của Kim Hà Hề gặp địch đầu tiên!
Tốc độ quân địch cũng cực nhanh, lấy nhanh đánh nhanh với Kim Ô Thần Đế. Kim Ô Thần Đế và Vũ Lâm Quân của Kim Hà Hề dốc hết sức cũng không chặn được quân địch, ngược lại tử thương nghiêm trọng!
- Huyền Cơ đạo hữu!
Chung Nhạc lập tức nhận ra nười chủ trận của quân dịch, chính là đệ tử Huyền Cơ của Thiên. Hắn ta từng có hẹn sẽ giao đấu với hắn, bất phân thắng bại với Chung Nhạc, còn bị Phong Hiếu Trung truy sát mấy năm, thoát chết trong gang tấc.
Lúc này Huyền Cơ đã trở thành đế mà Chung Nhạc không biết, tu vi thực lực rất mạnh, sau khi thành đế tu vi của Huyền Cơ thậm chí còn không thua kém Kim Ô Thần Đế!
- Kim Ô Thần Đế và Kim Hà Hề không phải đối thủ của hắn!
Chung Nhạc lập tức nói:
- Thiên Cơ Thần Vương, Thiền Huyền Thần Vương, đối phương là người như các vị, nhưng các ngươi là Tiên Thiên, hắn là Hậu Thiên. Giao hắn cho các ngươi!
Thiên Cơ, Thiên Huyền Thần Vương cười hi hi, rồi đột nhiên hai cái yếm bay lên, tiến về chiến trường!
Chung Nhạc định thần lại, chau mày:
- Chắc chắn Thiên có tuyệt chiêu khác. Chỉ dựa vào Thiên Đạo Thân căn bản không thể thắng được. Việc này có chút không ổn. Càn Đô sư huynh, có đoán ra được điều gì không?
← Ch. 1351 | Ch. 1353 → |