← Ch.1371 | Ch.1373 → |
Chung Nhạc ngượng ngùng, Hoa Tư nương nương nói năng cũng thật lợi hại, khen ngợi trước rồi hạ thấp rồi lại khích lệ, giống như cao thủ vừa đánh vừa xoa.
Thần Hậu nương nương do dự nói:
- Tỷ tỷ, có thể cho hắn biết suy đoán của tỷ không?
Hoa Tư nương nương cười:
- Thiên hạ bệ hạ thân gánh trọng trách, lẽ nào lại có thể không cho hắn biết?
Chung Nhạc khó hiểu, Thần Hậu nương nương liền nói cho hắn về suy đoán của Hoa Tư nương nương:
- Khởi Nguyên Thần Vương giả rất có thể là Khởi Nguyên Thần Vương thật. Tỷ tỷ từng cùng Đạo Tôn tới Khởi Nguyên thánh địa, không hề thấy Khởi Nguyên thánh địa tan hoang hay thi thể của hắn.
Chung Nhạc tim khẽ run:
- Dám hỏi thủy tổ cùng Đạo Tôn tới Khởi Nguyên thánh địa khi nào?
Hoa Tư nương nương đáp:
- Mười hai vạn năm trước.
- Cụ thể là bao nhiêu năm?
Hoa Tư nương nương suy nghĩ rồi đáp:
- Cách đây mười hai vạn năm nghìn sáu trăm năm mươi hai vạn năm, bốn thánh mười hai ngày.
Chung Nhạc gật đầu, đứng dậy nói:
- Ta đi xem xem!
Nói rồi quầng sáng sau đầu chuyển động, biến mất.
Hoa Tư nương nương kinh ngạc, nhìn Thần Hậu nương nương, Thần Hậu nương nương cười:
- Phục Hy huyền công hiện giờ phi phàm, vô cùng cừ khôi, hơn nữa còn là người kế thừa Tân Hỏa.
- Chẳng trách.
Hoa Tư nương nương cười.
Chung Nhạc xuyên qua không gian thời gian, đột nhiên dừng lại, xuất hiện ở mười hai vạn năm trước, tiến về vũ trụ cổ.
Khởi Nguyên thánh địa nằm ở trung tâm vũ trụ cổ, phía dưới thần thành thứ chín, không xa lắm. Chung Nhạc tính chuẩn thời gian, tới bên ngoài Khởi Nguyên thánh địa, thấy bầu tinh không cổ xưa ở đâu lay động, Hoa Tư nương nương và Phục Đạo Tôn hồi về già cùng tiến về Khởi Nguyên thánh địa.
Chung Nhạc nhấc chân định đi theo vào nhưng đột nhiên thân thể lắc mạnh, không gian thời gian bất ổn ngăn hắn ở ngoài.
- Lạ thật...
Hắn lại nhấc chân lên nhưng không gian xung quanh chấn động mạnh không cho hắn bước thêm bước nào.
Hắn cưỡng ép bước một bước thì không gian rung lắc đột nhiên mở rộng đẩy hắn cách Khởi Nguyên thánh địa vẫn khoảng cách đó, không tăng, không giảm.
- Thì ra là vậy.
Chung Nhạc chợt hiểu, Khởi Nguyên thánh địa là nơi vũ trụ bắt đầu, là nơi khởi đầu của không gian và thời gian, từ ngoài nhìn vào không thấy được bất cứ điều gì nhưng từ trong Khởi Nguyên thánh địa nhìn ra thì thấy cảnh tượng hồi đầu vũ trụ nổ tung.
Có nghĩa là thời gian không gian đều là mới sinh ra, rất bất ổn, thậm chí có một số nơi không tồn tại thời gian không gian.
Hắn là người từ "tương lai" căn bản không thể tiến vào Khởi Nguyên thánh địa của quá khứ!
Không vào được Khởi Nguyên thánh địa thì cũng không thể chứng thực được điều Hoa Tư nương nương nói là đúng hay sai.
Hắn không phải nghi ngờ Hoa Tư nương nương mà là điều Hoa Tư nương nương nói thật sự đáng kinh hãi, phải chứng thực mới được. Nếu Khởi Nguyên giả và Khởi Nguyên thật là cùng một người thì quá đáng sợ!
- Không vào được thánh địa, không thể chứng thực, đành phải quay về vậy.
Chung Nhạc suy nghĩ một lúc, trở về thời đại của mình. Tuy không chứng thực được thông tin của Hoa Tư nương nương nhưng hắn biết Khởi Nguyên giả không ở Đạo Giới mà trốn ở hạ giới, kết hợp với thông tin của Hoa Tư nương nương thì đúng là có khả năng chính là Khởi Nguyên Thần Vương.
- Chuyện này không thể cho Đại Tư Mệnh biết.
Chung Nhạc đột nhiên xuất hiện trong thánh điện Hoa Tư thị, vẫn ngồi chỗ đó, dường như chưa hề động đậy, nói:
- Đại Tư Mệnh và ta chưa rõ là địch hay ta, phải đề phòng!
Hoa Tư nương nương gật đầu, cười:
- Ta cũng nghĩ vậy.
Chung Nhạc đứng dậy:
- Thủy tổ bị thương tới nay, thương thế vẫn chưa lành, vẫn cần tu dưỡng một thời gian, vãn bối đi xử lý một việc nhỏ đã.
- Tuy ta rớt từ cảnh giới Đạo Thần xuống nhưng thực lực vẫn tuyệt định, so với cấn thân của Lôi Trạch, Hậu Thổ vẫn mạnh hơn rất nhiều. Chỉ chút thương thế này không bao lâu nữa là có thể phục nguyên.
Hoa Tư nương nương cũng đứng dậy:
- Bào Hy Đế bọn họ tuy không muốn giúp ngươi nhưng ta có thể thuyết phục họ, mời họ hạ giới chuyển thế.
Chung Nhạc mừng rỡ, cười:
- Đa tạ nương nương!
Nói rồi hắn cáo từ, lập tức tới Luân Hồi Táng Khu.
Thần Hậu nương nương nói:
- Thương thế của tỷ tỷ dù sao vẫn còn rất nặng, lần này tới Hư Không Giới muội sẽ đi cùng tỷ để tránh bị ám toán.
Hoa Tư nương nương gật đầu, tuy nàng trước mặt Chung Nhạc nói là thương thế nhỏ nhưng quả thực rất nặng, không thể trong thời gian ngắn mà lành được.
Nàng ta biết hiện nay giữa Chung Nhạc và những Thái Cổ Thần Vương kia có ân oán rất lớn, một mình tới Hư Không Giới thì chắc chắn sẽ bị đối thủ tranh thủ cơ hội.
Phải biết rằng, trong số các Thái Cổ Thần Vương nàng cũng có không ít kẻ thù.
Hơn nữa hai vị nương nương vào Hư Không Giới thuyết phục Bào Hy Đế, Sư Dịch Đế bọn họ, bọn họ không nể mặt Chung Nhạc nhưng chắc chắn sẽ nể mặt hai vị nương nương này.
*****
Hai vị nương nương tiến dần lên cao, sắp vào Hư Không Giới đột nhiên Hoa Tư nương nương dừng lại, cười:
- Vị đạo hữu nào đùa ta vậy? Dùng hư không giả lừa ta?
- Hư không giả?
Thần Hậu nương nương chấn kinh, ngẩng lên nhìn Hư Không Giới thì thấy Hư Không Giới ở ngay trước mặt, các vị thần linh giống như ánh lửa le lói trong bóng tối.
Nhìn qua thì đúng là không nhận ra điều gì kỳ lạ, nhưng nhìn kỹ thì sẽ nhận ra cảm giác chân thực.
Hu không vốn không phải chân thực, vậy thì có vẻ chân thực chính là giả.
- Tỷ tỷ đúng là cao minh.
Thần Hậu nương nương thầm tán thưởng.
Hư không phía trước bỗng lay động, không gian mênh mông thu nhỏ lại, nơi Hư Không Giới biến mất là một vị thần nhân toàn thân bao quanh bởi tầng tầng ánh sáng tiến về phía họ, thi lễ:
- Hai vị nương nương, ta có lễ.
- Sinh vật Hỗn Độn đó?
Thần Hậu nương nương giật mình, Chung Nhạc từng nhắc với nàng về việc khai khiếu cho Hỗn Độn, sau đó Hỗn Độn lên bờ biến thành một vị thần nhân. Khi đó nàng còn tưởng không có thật, không ngờ lại gặp Hỗn Độn ở đây.
Nàng vội nói về lai lịch của thần nhân này cho Hoa Tư nương nương, Hoa Tư nương nương kinh ngạc, đánh giá hắn một lượt, nghi hoặc nói:
- Chúng ta đã gặp bao giờ chưa?
- Còn nhớ trong Hỗn Độn không?
Tiếng của thần nhân đó vọng ra từ trong ánh sáng, cười:
- Nương nương, chúng ta không hề xa lạ, ta bơi trong Hỗn Độn, từng gặp nương nương, còn là ta đẩy Hỗn Độn Bình chứa nương nương tới dưới Phù Tang Thụ ở Hỗn Độn Hải.
Hoa Tư nương nương tin run lên, kêu lớn:
- Thì ra là ngươi! Đạo hữu cứu ta trong Hỗn Độn, Hoa Tư cảm kích vạn phần, không ngờ đạo hữu lại lên bờ, biến thành thế này. Nhưng tại sao đạo hữu lại ngăn cản bọn ta, dùng Hư Không Giới giả lừa bọn ta? Hơn nữa tại sao đạo hữu lại không dám cho ta thấy dung mạo thật để ta được gặp cố nhân?
Vị thần nhân đó cười:
- Không phải không dám để lộ dung mạo thật mà là dung mạo thật dọa người, giờ vẫn chưa tới lúc. Nương nương, chuyến đi này hai người định tới Hư Không Giới thuyết phục Phục Hy chư đế chuyển thế đầu thai đúng không?
Hoa Tư nương nương gật đầu.
Vị thần nhân đó lắc đầu:
- Ta ngăn cản hai người chính là vì ngăn cản chư đế đầu thai chuyển thế.
Hoa Tư nương nương nhướn mày, Thần Hậu nương nương đột nhiên nói:
- Ta từng tới hư không, có linh của Toại Hoàng từng nói với ta có kẻ như ngươi tới Hư Không Giới gặp Đại Toại, yêu cầu Đại Toại đóng Hư Không Giới. Khi đó nếu đóng Hư Không Giới lại, các vị Phục Hy Địa Hoàng đều phải chuyển thế. Dám hỏi đạo hữu, tại sao giờ ngươi lại đổi ý, không muốn Phục Hy Địa Hoàng chuyển thế?
- Mỗi lúc mỗi khác.
Vị thần nhân đó cười:
- Mong hai vị nương nương trở về đi!
Hoa Tư nương nương cười nhẹ:
- Ngươi đưa ta tới dưới Phù Tang Thụ, ta còn chưa cảm ơn ngươi, giờ lại phải ra tay với ngươi, trong lòng thật không thoải mái.
- Tại sao hai vị nương nương lại một lòng muốn Phục Hy Địa Hoàng hồi sinh?
Thần nhân kia trầm mặc một chút, nói:
- Ta không muốn tổn thương tới hai vị, vốn định mời hai vị vào Hư Không Giới giả làm khách ba nghìn năm. Đã bị các vị nhìn ra thì giờ đành phải để các vị biết khó mà lui.
Hoa Tư nương nương và Thần Hậu nương nương nhìn nhau, ngầm hiểu nhau, đột nhiên cùng hét lên, hai con Tiên Thiên Đại Xà bay lên không, uốn lượn đan xen vào nhau, nhằm thần nhân kia mà tấn công!
Vị thần nhân kia thân hình cao lớn đứng yên không động, đột nhiên không gian vô lượng tách hai vị nương nương ở hai không gian thời gian khác nhau.
- Nhất Niệm Vạn Giới Sinh?
Hai vị nương nương chấn inh, vội nhìn thần nhân kia, thấy dù nhìn từ góc độ nào cũng đều là mặt chính diện của hắn!
Loại thần thông này chính là tuyệt kỹ của Tứ Diện Thần!
- Nhất Niệm Vạn Giới Sinh trước kia là thần thông vô địch, không một ai phá được, nhưng nó đã bị ba nghìn đại đế phá một lần. Có lần một thì sẽ có lần hai!
Thần Hậu nương nương hét lớn, sau đầu xuất hiện Thất Đạo Luân Hồi, tuy Thất Đạo Luân Hồi của nàng chưa viên mãn nhưng đủ để nàng thi triển đại nhất thống thần thông hoàn thiện mà Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung và chư đế sáng tạo ra.
- Hóa Phàm!
Chiêu dtn này là thần thông Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung và chư đế nghiên cứu để đối phó Tiên Thiên thần ma, biến Tiên Thiên thàn ma thành phàm thai, biến đại đạo của họ từ Tiên Thiên thành Hậu Thiên, biến bất phàm thành bình thường!
Mục đích khai sáng ra môn thần thông này chính là để đối phó với mấy vị cường hãn nhấn trong số các Tiên Thiên thần ma, đánh họ rơi xuống phàm trần!
Hóa Phàm thi triển ra, tới đâu là thần thông của vị thần nhân kia bắt đầu tan rã tới đó. Vạn giới bao phủ họ bắt đầu tiêu tan, Hoa Tư nương nương lập tức nhân cơ hội đó lao vào, lòng bàn tay cong vào biến thành một chiếc chuông lớn, úp xuống trán thần nhân kia!
Đột nhiên chư thiên vô đạo bùng nổ, một chiếc trống Mộ Cổ vang lên trogn tim của thần nhân kia, tim đập một cái là trống đánh khiến Thần Hậu nương nương và Hoa Tư nương nương đều hự một tiếng, đại đạo và thần thông do đại đạo hóa thành đều bị trấn áp.
- Đắc tội!
Vị thần nhân kia giơ bàn tay ra, đại đạo hướng về lòng bàn tay hắn sinh trưởng, biến thành một cây cổ thụ um tùm, giống hệt Sinh Mệnh Cổ Thụ. Hắn cầm cây cổ thụ dùng lực quất mạnh xuống, hai vị nương nương đều hự một tiếng, bị Sinh Mệnh Cổ Thụ đánh lăn lông lốc, từ ranh giới Hư Không Giới rơi xuống hạ giới.
Vị thần nhân kia giơ tay kia lên vạch một đường, không gian tách ra xuất hiện một vết nứt lớn, nuốt chửng hai vị nương nương.
Thần nhân cho Sinh Mệnh Cổ Thụ biến mất, hai tay chập vào nhau, vết nứt không gian khép lại.
- Muốn đầy bọn ta tới không gian thời gian khác? Nằm mơ! Vũ Trụ Hoàn!
Thời không rung chuyển dữ dội, hai con đại xà đầu đuôi nối nhau thành vòng tròn, cắt đôi hư không, phá không bay ra. Tiếng Hoa Tư nương nương truyền tới, lạnh lùng nói:
- Ta có thương thế, khi lành rồi sẽ quyết thắng thua với ngươi.
Thần nhân kia không truy kích mà để họ rời đi. Lúc này Chung Nhạc cũng đã tới Luân Hồi Táng Khu.
← Ch. 1371 | Ch. 1373 → |