Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1376

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1376: Gây rối
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


- Hoa Tư nương nương đúng là có lý, chỉ có trải qua chiến đấu thì mới có cường giả xuất hiện, thời bình không thể có nhiều đại đế như vậy được.

Chung Nhạc chìm vào trầm tư, hòa bình quá lâu cuối cùng sẽ dẫn tới suy bại, một thanh đao đặt đó cho gió thổi mưa rơi, rất nhanh sẽ bị gỉ sét, nhưng nếu thường xuyên được lau chùi sử dụng thì sẽ càng ngày càng sáng, càng ngày càng sắc bén.

Một chủng tộc cũng vậy, buộc phải trải qua rèn luyện thì trong tộc mới có trí sĩ, cảnh sĩ, chiến sĩ... để lại kẻ địch cho chủng tộc mình, tạo ra kẻ địch cho tộc mình, có lẽ cũng không phải chuyện xấu.

Còn những điều Hoa Tư nương nương nói, gây nên trận chiến thần ma, lấy đó để lịch luyện, Chung Nhạc không đánh giá cao.

Hành động đó quá nguy hiểm, nếu bại lộ thần ma thiên hạ chắc chắn sẽ thù địch Phục Hy, hơn nữa ngoài có các Tiên Thiên thần ma như Hắc Bạch nhị đế và Tứ Diện Thần, cộng với nội họa, đó chính là tự tìm tới thất bại.

- Có lẽ, Phục Hy thần tộc ta cần cái chết của ta mới có thể trưởng thành được.

Ánh mắt Chung Nhạc lay động, lộ nụ cười.

Nếu hắn "chết", ẩn họa trong đế triều sẽ lộ ra, chủng tộc phản bội, gian tế ẩn mình, thù hận bị áp chế sẽ lộ diện.

Với Phục Hy thần tộc và nhân tộc mà nói, đó cũng là một lần lịch luyện.

Chung Nhạc là nhân vật cốt cán của Phục Hy thần tộc, lần này có thể quật khởi đều là dựa vào hắn, nếu không có hắn thì Phục Hy thần tộc căn bản không thể vùng dậy được.

Có thể nói, nếu hắn chết, chắc chắn Phục Hy thần tộc sẽ một lần nữa lụn bại, thậm chí còn thê thảm hơn trước!

Mà Chung Nhạc buộc phải "chết", nếu không Phục Hy thần tộc sẽ không thể trưởng thành được.

Phục Hy thần tộc hiện giờ, Phong Kỷ Khai, Phong Thường Thái đều đã già, thọ nguyên không còn nhiều, Tư Mệnh bị vây khốn trong khu thứ bảy luân hồi, những người khá xuất chúng chỉ còn lại Chung Hoàng Thần, Phong Hoài Ngọc và các đứa con khác của Chung Nhạc.

Trong nhân tộc thì không có nhiều người nổi trội, mạnh nhất là nhân Đế Hiên Viên, Phù Lê, những người khác có thể sánh với họ chẳng có mấy người.

Chỉ dựa vào chút sức mạnh này, muốn sau khi Chung Nhạc "chết" đứng vững trong trời đất này thì còn thiếu rất nhiều.

Trong số họ ai có thể chủ trì đại cục, kế thừa đại thống đế triều của Chung Nhạc?

Không rèn luyện một lần thì chẳng ai có được bản lĩnh đó.

- Ta không thể chết lúc này, phải là sau khi kết thúc thời đại Thần Kỷ.

Chung Nhạc trầm ngâm, Âm Phiền Huyên tới, ngượng ngùng nói nhỏ:

- Bệ hạ, thiếp thân có rồi...

Chung Nhạc vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, khẽ vuốt ve bụng nàng, cười:

- Thánh Võ hoàng thái tử sắp xuất thế rồi?

- Còn sớm lắm!

Âm Phiền Huyên đập tay hắn ra:

- Mới có chưa bao lâu, mấy ngày trước ta có cảm giác như nghén nên mới phát hiện mình có thai.

Chung Nhạc cười ha hả:

- Thánh Võ thái tử kế thừa huyết mạch Phục Hy và Thánh Linh Thể, tương lai chắc chắn phi phàm!

Âm Phiền Huyên dựa vào lòng hắn, có cảm giác nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, cười:

- Cũng nhờ thời gian qua bệ hạ ân sủng. Bệ hạ, thiếp sẽ về Âm Khang thị dưỡng thai, đợi ngày Thánh Võ ra đời.

Chung Nhạc gật đầu:

- Ta sẽ phái thêm thần ma bảo vệ, nàng ở Âm Khang thị cũng không cần lo lắng.

Âm Phiền Huyên vâng.

Chung Nhạc tâm thần thoải mái, vui mừng khôn tả. Hậu cung có nhiều thái tử ra đời, nhưng tình cảm của hắn với Âm Phiền Huyên là sâu đậm nhất, nhưng lại mãi không có con, cũng là một chút tâm bệnh, không lâu trước cố gắng cày cuốc, cuối cùng cũng mang thai.

Vị Thánh Võ thái tử này có thể nói là hiếm có.

- Huyên Nhi khoan đã.

Chung Nhạc gọi Âm Phiền Huyên lại, bảy quầng sáng sau đầu hiện lên, các đạo ánh sáng bay ra chui vào bụng Âm Phiền Huyên. Chung Nhạc cười:

- Ta đã luyện hóa một phần ánh sáng đại đạo của Đạo Giới, dùng đại đạo Đạo Giới bảo vệ thai nhi có thể đảm bảo nó bình an.

Âm Phiền Huyên cười:

- Có thiếp thân đây còn có thể xảy ra chuyện gì?

Chung Nhạc lắc đầu:

- Đại đạo Đạo Giới vô cùng thuần tịnh, tuy ta chưa luyện hóa được hoàn toàn nhưng đã cảm nhận được sự thần thánh bất phàm của nó, hơn rất nhiều Tiên Thiên đại đạo của ta. T adùng đại đạo của Đạo Giới ôn dưỡng Thánh Võ, để nó sinh ra là thần thánh bất phàm. Sau này tu luyện chắc chắn sẽ nhẹ nhàng mà hiệu quả.

Âm Phiền Huyên vui mừng khôn xiết, phần khởi rời đi.

Chung Nhạc khựng người xuất thần, đột nhiên cười ha hả, khó che giấu được sự sảng khoái trong lòng.

Chung Hoàng Thần chủ trì việc thần linh Hư Không Giới chuyển thế, Vân Quyển Thư, Thiên Tơ và Mặc Ẩn phò tá. Vị hoàng thái tử này dùng cả uy nghiêm và ân điển, cần quyết đoán sát phạt thì chưa bao giờ mềm lòng, khá có phong phạm của mẫu thân, khiến Vân Quyển Thư, Thiên Tơ và Mặc Ẩn đều rất trông đợi vào hắn.

Chung Hoàng Thần cũng cài cắm tai mắt trong các tộc, khiến Thiên Tơ cũng thấy vui mừng, khen ngợi:

- Đế Hoàng chi đạo!

Nhưng thần linh các tộc chuyển thế cũng gây nên động tĩnh không nhỏ, những thần linh ma linh cảnh giới thấp nhất trong Hư Không Giới cũng là cảnh giới Thần Hoàng, còn có các Tạo Vật Chủ, Đế Quân tích lũy trong hai trăm vạn năm, từ Hư Không Giới xuống, hàng nghìn vạn, trăm triệu người, quy mô lớn như vậy lẽ nào lại không gây chấn động?

*****

Nhiều thần linh ma linh như vậy, có kinh nghiệm tu luyện từ kiếp trước, cộng với Thất Đạo Luân Hồi đã xác lập, khu thứ bảy luân hồi mở ra, đạo pháp phát triển, giữa các chủng tộc của những thần linh ma linh này còn có oán hận thâm sâu, những vị cấp lão tổ tông hạ giới chuyển thế chắc chắn sẽ gây náo loạn.

Có những người cổ xưa, sau khi chuyển thế tu vi kinh người, rất nhanh quản lý được chủng tộc, khai chiến với kẻ thù.

Trong vũ trụ, chiến hỏa dần nổ ra, đâu đâu cũng là hỗn loạn. Chung Nhạc hạ lệnh cho chín con là Hiếu Văn, Băng Xuyên, Câu Trần, Vân Mộng, Cú Cương, Lư Hạp, Không Đồng, Trác Quang, Tiều Minh xuất chinh, bình định động loạn ở các nơi.

Mặc Ẩn nhân cơ hội này thanh tẩy những chủng tộc đã hạ thủ với Phục Hy thần tộc mười vạn năm trước, giết không biết kẻ thù chuyển thế.

Cục diện rối loạn này dần dần lắng xuống, chín đứa con đế gia chiến công hiển hách, được xưng tụng Cửu Hoàng thị, Cửu Đầu thị, thủ lĩnh của Ngũ Thập Ngũ Vương..

Luân Hồi Thiên Cầu cũng đang được gấp rút luyện chế. Món thần khí khổng lồ này trải qua hai trăm năm chư đế tế luyện mới dần hình thành được một nửa. Thậm chí ngay cả Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung cũng có thời gian là tới tế luyện, muốn hoàn thiện nó càng sớm càng tốt, nhưng tiến độ vẫn rất chậm chạp.

Cho dù mới được một nửa nhưng uy năng của món bảo vật này cũng vô cùng khủng khiếp, có vẻ như đang dần ảnh hưởng tới sự vận hành của thiên tượng Tử Vi.

Tạo Phụ Cung, thần quang xung thiên, khiến vô số tinh cầu chuyển động, thanh thế kinh người.

Đột nhiên một hôm bầu trời bỗng tối sầm, tà khí xâm nhập Thiên Đình, vô số nhãn cầu khổng lồ xuất hiện trên không trung nhìn Luân Hồi Thiên Cầu.

Chư đế giương cung bắn, tà nhãn trên trời bị bắt mù không ít, chúng dần bỏ đi.

Qua một thời gian nữa, chư đế đang luyện chế Luân Hồi Thiên Cầu, thần ma đại đạo đột nhiên nghịch phản mất kiểm soát, suýt nữa đã phá hủy Luân Hồi Thiên Cầu, Đế Nhạc và Phong Đạo Tôn chấn nộ, truy sát ra ngoài Thiên Đình, thấy tinh không rung chuyển, máu đỏ vạn dặm, tinh cầu hủy diệt.

Một lúc sau, hai cái đầu khổng lồ rơi xuống Thiên Đình, là Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế, Đế Nhạc lệnh cho người treo đầu bên ngoài Nam Thiên Môn.

Đột nhiên một ngày ba quái thần bay vào Thiên Đình, hét lớn:

- Đế Nhạc Đế Nhạc, ngươi luyện chế nghịch thiên chi bảo, chắc chắn sẽ chết thảm, toàn triều là máu!

Chư đế xuất kích, giết ra Thiên Đình, ba quái thần đó bị đánh tới thổ huyết bỏ chạy, để lại hai cái đầu, giống ngao mà không giống ngao, giống rồng mà cũng không giống rồng, có người nói là Bàn Kê.

Lại một hôm nữa, đột nhiên trời giáng dị vật, giống như một quả cầu thịt khổng lồ rơi xuống Thanh Dương Điện bên cạnh Tạo Phụ Cung. Quả cầu thịt rơi xuống đập chết Thanh Dương Đế Quân, rồi càng ngày càng to, quả cầu thịt nhu động, giống như ngọn núi thịt, huyết nhục lan ra bốn phía, xâm nhập Tạo Phụ Cung.

Chư đế liên thủ đánh tan quả cầu thịt này, nhưng những ngọn núi thịt lại nối liền, ngay cả dùng thần hỏa thiêu, hay thần thủy xối thì cũng không thể tiêu diệt quả cầu thịt này mà ngược lại còn khiến nó càng ngày càng to.

- Đây là Thái Tuế Thần Vương.

Càn Đô Thần Vương tới:

- Là Thần Vương biến thành từ một miếng thịt trong Hỗn Độn sau khi lên bờ, luận vai vế cũng là Thái Cổ Thần Vương, cách thông thường không thể giết chết được hắn, ngay cả ta dùng Thiên Đạo chi bảo cũng không luyện chết được hắn.

Quả cầu thịt đó lăn qua lại, từ trong vọng ra tiếng cười:

- Càn Đô, ta chính là Hỗn Độn dị vật, phi thần phi ma phi nhân phi thàm phi trùng phi thảo, vô thần vô phách vô linh vô nhục thân. Không kẻ nào có thể giết được ta! Ta ăn mọi thứ, các ngươi mau đem bảo bối đang luyện chế cho ta ăn!

Chư đế luân phiên nhau tiến lên nhưng vẫn không làm gì được quả cầu thịt đó, dù là loại thần thông nào cũng không đánh chết được hắn.

Kim Ô Thần Đế tới gặp Hoa Tư nương nương, mươn Tiên Thiên Quý Thủy xối cũng không xối chết được hắn. Rồi lại mượn Tiên Thiên Quả Thụ cũng không đập chết được Thái Tuế Thần Vương, ngược lại hắn còn mạnh hơn, đè nát các tòa cung điện.

Chư đế vội vàng vào trong Lăng Tiêu Bảo Điện bẩm báo Thiên Đế. Thiên Đế nói:

- Các ngươi mời Phong Đạo Tôn, bảo hắn có một miếng thịt phi thần phi ma phi nhân phi phàm phi trùng phi thảo, vô hồn vô phách vô linh vô nhục thân.

Không lâu sau Phong Hiếu Trung tới nhanh như gió, thấy Thái Tuế Thần Vương là hai mắt phát sáng, lập tức vác Thái Tuế Thần Vương rời đi.

- Hình Thiên, mau tới Linh Ngọc Cung chuẩn bị, có vật nghiên cứu rồi!

Phong Đạo Tôn dặn dò.

Trong Linh Ngọc Cung, tiếng gầm thét của Thái Tuế Thần Vương vọng ra:

- Khốn kiếp, nhóc con ngươi cũng dám động tới đầu Thái Tuế, ngươi chán sống rồi đúng không? Thái Tuế gia gia có hàng vạn cách có thể khiến tiểu tử ngươi sống không bằng chết biết chưa hả? Ta nói ngươi đấy, tên mặc áo trăng kia! Ngươi thả ta xuống... Ngươi làm gì? Đừng có làm loạn...

- Luân Hồi Thiên Cầu còn chưa luyện thành, những Thần Vương này đã sốt ruột lần lượt tới nạp mạng rồi.

Chung Nhạc ngồi trên triều nghe quần thần dâng tấu. Thời gian này hắn đang luyện hóa ánh sáng đại đạo của Đạo Giới, bế quan rất lâu đã gần như hoàn toàn luyện hóa xong, tu vi lại thâm hậu thêm vài phần, chỉ liên thủ cngf Phong Hiếu Trung giết Thần Ma nhị đế khi chúng làm loạn thần ma đại đạo.

- Tà Đế, Thần Ma nhị đế, Bàn Kê Thần Vương và Thái Tuế Thần Vương đều là thăm dò, có lẽ rất nhanh thôi sẽ lại có thêm động tĩnh lớn nữa. Trước mắt ta ở ngoài sáng địch trong tối, luôn bị chúng quấy nhiễu, đúng là đau đầu.

Chung Nhạc vừa nghĩ tới đây, đột nhiên Giám Thiên Tư vội vàng tới báo:

- Bệ hạ, ba nghìn Lục Đạo Giới bị tà khí bao phủ, có lẽ Tà Đế gây rối, muốn phá hoại căn cơ của sinh linh Hậu Thiên!

- Tà Đế đúng là muốn chết rồi!

Chung Nhạc động nộ:

- Trẫm sẽ đích thân tiêu diệt...

Lại có thần tướng tới báo:

- Bệ hạ, vũ trụ cổ sinh động loạn, có Thần Vương thiêu đốt quần tinh!

Rồi lại một vị thần quan tới báo:

- Bệ hạ, Mẫu Hoàng Đại Đế truyền tin, có Thần Vương tấn công lãnh địa, mong bệ hạ chi viện!

- Bệ hạ, trong vũ trụ cổ có ma thần giết Thần Hoàng, Tạo Vật, huyết tẩy các tộc, nay trong Hư Không Giới có rất nhiều người tử nạn!

- Bệ hạ, Táng Linh Thần Vương cấp báo!

...

Chung Nhạc chau mày, lúc này bên ngoài đổ mua, màn mưa lớn đỏ rực màu máu từ trên trời đổ xuống.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)