← Ch.1383 | Ch.1385 → |
Trong lòng Hắc Bạch Nhị Đế và Thần Ma Nhị Đế đều khẽ động. Tiên Thiên Thần Đế nghi hoặc hỏi:
- Tương lai của Phục Hy và Đại Tư Mệnh chưa từng thay đổi qua bao giờ?
Khởi Nguyên Thần Vương gật đầu, thản nhiên nói:
- Cái mà bọn họ thay đổi, chỉ là những thứ ta muốn bọn họ thay đổi. Về phần kết cục, sớm đã được định trước. Đại Tư Mệnh và Phục Hy đều phải tử vong sau khi hoàn thành xong sứ mạng của chính mình!
Thiên đột nhiên hỏi:
- Sứ mệnh của Đại Tư Mệnh là cái gì? Sứ mệnh của Phục Hy lại cái gì?
Khởi Nguyên Thần Vương khẽ mỉm cười, nói:
- Sứ mệnh của Đại Tư Mệnh, là hoàn thành chuyện tình trước đây hắn vẫn chưa hoàn thành, triệt để sáng tạo ra Đạo Giới hoàn mỹ. Mà sứ mệnh của Phục Hy, chính là thúc đẩy đạo pháp thần thông tiến thêm một bước nữa về phía trước!
Hắn dừng một chút, tiếp tục nói:
- Chỉ cần đạo pháp thần thông tiến thêm một bước nữa, sinh linh Hậu Thiên sẽ liền không còn khả năng xoay người! Hai trăm vạn năm, chỉ kém một bước này mà thôi!
Thiên có chút suy tư, gật đầu nói:
- Ta minh bạch ý của ngươi! Đạo pháp thần thông phát triển tới trình độ hiện tại, trên cơ bản đã vắt khô cạn tài trí của sinh linh Hậu Thiên rồi. Thất Đạo Luân Hồi mở ra, khu Luân Hồi thứ bảy hình thành, Lục Giới Đại nhất thống, đạo pháp thần thông cũng đạt tới đỉnh phong trước giờ chưa từng có!
Hắc Đế tiếp lời, nói:
- Với thọ nguyên của sinh linh Hậu Thiên, cho dù có thành Đế đi chăng nữa, cũng chỉ có được mười hai vạn thọ nguyên. Thất Đạo Luân Hồi cũng không tăng thêm thọ nguyên cho linh hồn và nhục thân. Dốc tận mười hai vạn năm thọ nguyên của sinh linh Hậu Thiên, cũng không thể trong lúc sinh thời học được hết toàn bộ Thất Đạo Luân Hồi và Thần thông Đại nhất thống!
Thần Ma Nhị Đế và Bạch Đế nhao nhao gật đầu.
Chung Nhạc tổ chức Đại hội Chư Đế tương lai, nghiên cứu và thảo luận Thất Đạo Luân Hồi, cuối cùng Phong Hiếu Trung xác lập Thất Đạo Luân Hồi. Bất quá, hệ thống Thất Đạo Luân Hồi này thật sự quá to lớn rồi, tin tức vô cùng phức tạp. Mấy ngàn năm qua, tồn tại tu thành Thất Đạo Luân Hồi có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Về phần Thần thông Đại nhất thống, lại càng là một hệ thống hoành đại hơn.
Thần Ma hậu thế nghĩ muốn tại sinh thời tu thành Thất Đạo Luân Hồi, tu thành Thần thông Đại nhất thống, chỉ sợ là khó càng thêm khó. Mười hai vạn năm thọ mệnh ngắn ngủi chưa chắc đã có thể làm được.
Cho dù có người có thể làm được, dùng thời gian mười hai vạn năm làm một cái thời đại mà tính toán, chỉ sợ cũng chỉ có được một hai người mà thôi.
Tin tức bao hàm trong Thất Đạo Luân Hồi và Thần thông Đại nhất thống thật sự quá nhiều, quá phức tạp, cần dùng thời gian cả đời để tìm hiểu, để lý giải, hơn nữa cũng chưa chắc đã có thể tu thành.
Mà phía sau Thất Đạo Luân Hồi chính là Bát Đạo Luân Hồi, đối với sinh linh Hậu Thiên đã tốn hao cả đời mới tu thành Thất Đạo Luân Hồi, bọn họ đã không còn bao nhiêu thời gian để nghiên cứu Bát Đạo Luân Hồi nữa rồi.
Đây chính là giới hạn thọ nguyên!
Tới lúc đó, con đường của sinh linh Hậu Thiên sẽ liền dừng lại.
Bát Đạo Luân Hồi sẽ biến thành một mục tiêu vĩnh viễn cũng không có khả năng đạt tới, vĩnh viễn cũng không thể hoàn thành.
Mà Tiên Thiên Thần Ma thì lại vì có thọ nguyên mênh mông vô tận, một ngày nào đó sẽ có thể nắm giữ Thất Đạo Luân Hồi, nắm giữ Thần thông Đại nhất thống. Bọn họ thậm chí còn có thể đi săn Chư Đế, cướp đoạt đạo hạnh của Chư Đế, sẽ có thể đạt được trí tuệ mà các sinh linh Hậu Thiên nắm giữ, nắm giữ thần thông đại đạo mà bọn họ khai sáng.
Bất kỳ một sinh linh Hậu Thiên nào, cho dù có thiên tư tuyệt đại đến đâu, cũng tuyệt đối không có khả năng tại sinh thời siêu việt Tiên Thiên Thần Ma. Cho dù là kỳ tài ngút trời đẳng cấp như Phong Hiếu Trung, Chung Nhạc, cho dù là Phục Mân Đạo Tôn phục sinh, hay các đời Thiên Đế một lần nữa xuất hiện, cho dù là thiên kiêu tuyệt đại vô song, cũng không có khả năng thay đổi cái kết cục này.
Khi đó, đối với sinh linh Hậu Thiên, chính là một thời đại vô cùng hắc ám, thời đại hắc ám vĩnh viễn cũng không nhìn thấy điểm cuối, không nhìn thấy hy vọng.
Sự thống trị của Tiên Thiên Thần Ma sẽ trở nên không gì phá nổi, sẽ trở thành vĩnh hằng, sinh linh Hậu Thiên vĩnh viễn cũng không thể phản kháng lại Tiên Thiên Thần Ma. Từ đó, cuối cùng sinh linh Hậu Thiên sẽ trở thành thức ăn của Tiên Thiên Thần Ma, không có bất kỳ khả năng phản kháng nào.
Khởi Nguyên Thần Vương miêu tả cho bọn họ, chính là cái thời đại hắc ám hoàn mỹ như vậy, một thời đại hắc ám khiến cho bọn họ hướng tới.
Chung Nhạc ở trong kế hoạch của Khởi Nguyên Thần Vương chính là một mắc xích cực kỳ quan trọng, cần hắn để hoàn thiện Thần thông Đại nhất thống, hoàn thiện hệ thống Thất Đạo Luân Hồi.
- Phục Hy Đế Nhạc sẽ từng bước một đẩy sinh linh Hậu Thiên vào tình trạng vĩnh viễn cũng không thể xoay người!
Khởi Nguyên Thần Vương mỉm cười, nói:
- Cho dù hắn có thể biết được kế hoạch của ta, cũng không thể thay đổi cái gì! Hắn chỉ có thể không ngừng thúc đẩy đạo pháp thần thông về phía trước, đẩy tới trình độ càng cao hơn, càng xa hơn, đẩy tới trình độ ngoại trừ hắn ra, cũng không còn bất cứ người nào có thể học được. Khi đó, sứ mạng của hắn sẽ kết thúc. Mà Tiên Thiên Thần Ma chúng ta sẽ nghênh đón một thịnh thế chân chính, một cái thịnh thế triệt để thống trị sinh linh Hậu Thiên, nô dịch sinh linh Hậu Thiên. Đại Tư Mệnh có thể làm được chuyện này sao?
Ánh mắt của hắn càng lúc càng cuồng nhiệt, lắc lắc đầu, mỉm cười nói:
- Đại Tư Mệnh làm không được! Hắn chỉ biết nhượng bộ, chỉ sẽ nhượng bộ đám sinh linh Hậu Thiên mà chúng ta đã sáng tạo ra, đối với đám sâu kiến hèn mọn kia nhượng bộ một lần rồi lại một lần! Hắn không xứng làm lãnh tụ của chúng ta! Cho nên sau khi hắn triệt để sáng tạo ra Đạo Giới, nhất định phải hy sinh, trở thành tế phẩm của Đạo Giới! Một ngày này, sẽ không quá xa nữa!
Tiên Thiên Ma Đế run giọng nói:
- Ngữ khí của ngươi rất giống Khởi Nguyên Thần Vương! Năm xưa Khởi Nguyên Thần Vương cũng vô cùng bất mãn đối với việc Đại Tư Mệnh không ngừng nhượng bộ sinh linh Hậu Thiên, cho rằng làm như vậy sẽ làm mất địa vị của những Cổ Thần Vương chúng ta, nhưng ngươi so với hắn càng cực đoan hơn! Ngươi rốt cuộc là ai?
Thần sắc cuồng nhiệt trong mắt Khởi Nguyên Thần Vương dần dần nhạt đi, mỉm cười nói:
- Ta chính là Khởi Nguyên!
Ánh mắt Hắc Đế chớp động, không nói thêm lời nào nữa.
o0o
Chung Nhạc bố trí một ván cờ khác, đánh một trận tạo thành mấy trăm năm gió êm sóng lặng. Trong vòng mấy trăm năm này hoàn toàn không nhìn thấy vết tích của các Thần Vương Thái Cổ, mà Tân Đế thì lại xuất hiện tầng tầng lớp lớp, sinh linh Hậu Thiên càng lúc càng thịnh vượng.
Thánh Võ thị, con trai của Tây Cung Thiên Đế gia tại hơn một trăm năm sau đã xuất thế. Lúc vị Thái tử này xuất thế, đã tập hợp chung tú của Lục Giới, tại thời điểm xuất thế đã dẫn động thiên địa liên tục xuất hiện dị tượng, dị thải đầy trời, trong Thiên Đình dị hương lan tỏa khắp nơi.
Thánh Võ thị là con trai của Huyên nương nương và Đế Nhạc, đã tập hợp sở trường của Thánh Linh Thể và Phục Hy Thần Tộc, trời sinh thần võ thánh minh, được phong là Thánh Võ Vương. Đế Nhạc lệnh cho Tội đi theo bảo vệ Thánh Võ thị, lại để cho Thánh Võ thị bái Vân tướng, Mặc tướng và Thiên Ti nương nương làm sư phó, học tập trí tuệ, về sau lại bái Phong Đạo Tôn làm sư phụ, đi theo Phong Đạo Tôn đang lúc biên soạn Đạo Tàng tu luyện.
Cứ cách mỗi một trăm năm, Đế Nhạc lại cử hành một lần đại hội Chư Đế, tuyên dương Thất Đạo Luân Hồi, giao lưu đạo pháp thần thông. Chỉ trong vòng mấy trăm năm, số lượng Đại Đế của Hoàng Triều không ngừng tăng nhanh. Tới thời điểm Thánh Võ thị năm trăm tuổi, số lượng Chư Đế đã đạt tới con số ba ngàn.
Trong đó, một vị Đại Đế trẻ tuổi nhất gọi là Thái Hạo, theo lời đồn chính là Hy Hạo Đế, một trong hai mươi ba vị Địa Hoàng Phục Hy Thượng Cổ chuyển thế, không biết là thật hay giả. Thái Hạo được Đế Nhạc phong làm Giám Thiên Quan, con mắt thứ ba có thể theo dõi tất cả động tĩnh của Ngũ Giới. Trên có thể nhìn lên Hư Không Giới, dưới có thể nhìn xuống Ba ngàn Lục Đạo Giới, ba con mắt khép mở có thể thấy được Địa Ngục Luân Hồi, chỉ có duy nhất Đạo Giới là không thể nhìn xuyên.
Đế Nhạc lại phân phong Chư Đế tới các nơi, trấn thủ khắp vũ trụ Hồng Hoang.
Mà Luân Hồi Thiên Cầu cũng sắp sửa luyện thành. Kiện Trọng khí trấn áp khí vận vũ trụ Hồng Hoang này tọa lạc trong Tử Vi Thiên Đình, tản mát ra khí tức khiến cho tất cả mọi sinh linh cũng đều chấn động không thôi, cường đại tới tưởng tượng tình trạng không thể.
Phàm là Chư Đế rảnh rỗi vô sự, cũng đều sẽ ứng lời hiệu triệu đi tới tham gia vào quá trình luyện chế Luân Hồi Thiên Cầu. Những năm gần đây, Luân Hồi Thiên Cầu đã thành hình, sắp sửa đại công cáo thành.
Một ngày này, Chung Nhạc tới gặp Phong Hiếu Trung, chỉ thấy Phong Hiếu Trung và mấy chục vị Đại Đế đang bận rộn chỉnh lý Đạo Tàng Kinh Điển. Những năm gần đây, đám Chư Đế Thượng Cổ bọn Minh Di Đế đã có không ít người thọ nguyên hao hết, linh hồn tiến vào Hư Không Giới, khiến cho áp lực của Hư Không Giới lại tăng thêm vài phần.
Trong lòng Chung Nhạc mặc dù bất an, thế nhưng Chư Đế Thượng Cổ đối với Phục Hy Thần Tộc có ân không nhỏ, đối với đương kim Hoàng Triều cũng có công lớn, để cho bọn họ tiến vào Hư Không Giới cũng là hợp tình hợp lý.
*****
Nếu không cho bọn họ tiến vào Hư Không Giới, mà để cho bọn họ hồn phi phách tán, tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, không khỏi khiến cho người ta hàn tâm. Chỉ là Chư Đế Thượng Cổ từng người từng người già đi, áp lực của Hư Không Giới cũng càng lúc càng lớn. Những năm qua, không ngừng có Thần linh hạ giới chuyển thế trọng sinh, nhưng chuyển thế dù sao cũng chỉ là Thần linh, có chuyển thế nhiều hơn nữa cũng không bằng một vị Đại Đế chuyển thế, áp lực của Hư Không Giới chẳng những không giảm bớt, trái lại càng tăng lên không ít.
Chung Thánh Võ vẫn như cũ đi theo bên cạnh Phong Hiếu Trung, mà Tội Phục Thương cũng vẫn là bộ dáng nô lệ thân thể gập xuống, cúi đầu đi theo sau lưng Chung Thánh Võ.
Đám người Minh Di Đế hoàn toàn không để ý gì tới hắn, vẫn như cũ đang bận bận rộn rộn chỉnh đốn Đạo Tàng.
- Sư huynh, Đạo Tàng đã biên soạn xong chưa?
Chung Nhạc hỏi.
Phong Hiếu Trung lắc đầu, nói:
- Vẫn chưa! Đạo Tàng Kinh Điển này tập hợp tất cả tri thức của toàn thể các tộc các bộ, tất cả mọi phương diện đều có ghi chép, lớn nhỏ đều không bỏ sót, ghi chép công pháp thần thông, thiên phú thần thông của tất cả các tộc. Toàn bộ đại đạo trên thế gian cũng đều ghi chép vào trong quyển kinh điển này. Bộ Đạo Tàng Kinh Điển này dung nạp quá nhiều quá tạp các loại tri thức, cho dù là bản thân ngươi đọc xem, muốn xem xong cũng cần ít nhất tám ngàn năm, nghĩ muốn hoàn toàn học được...
Hắn lắc lắc đầu:
- Vĩnh viễn cũng không có khả năng! Bản thân ngươi còn là như vậy, những người khác lại càng đừng suy nghĩ tới. Chỉ cần là kinh quyển Thất Đạo Luân Hồi trong Đạo Tàng, cũng đã đủ để nghiên cứu cả đời rồi!
Chung Nhạc nhất thời hoảng sợ, mỉm cười nói:
- Biên soạn quyển kinh quyển mênh mông như biển này, chính là hành động vĩ đại xưa nay chưa từng có. Nếu Đạo Tàng có thể biên soạn thành công, cũng tính là lưu lại chút truyền thừa cho hậu nhân!
Phong Hiếu Trung lắc đầu, nói:
- Thế gian căn bản không có người nào có khả năng học được toàn bộ Đạo Tàng!
Chung Nhạc phất tay một cái, chỉ thấy một đóa hỏa diễm chậm rãi xuất hiện, mỉm cười nói:
- Cho nên mới cần phải lạc ấn Đạo Tàng Kinh Điển vào trong Tân Hỏa! Tương lai cho dù chúng ta có thua rồi, cũng có thể lưu lại một chút truyền thừa! Lo trước khỏi họa a!
Tân Hỏa sớm đã bị nhồi nhét tràn tràn trề trề tri thức của Đạo Tàng Kinh Điển, trong đầu tràn ngập đủ các loại tri thức của các tộc, vô số tin tức hỗn loạn. Trong đó bao gồm những lĩnh ngộ liên quan tới Thất Đạo Luân Hồi và Thần thông Đại nhất thống cũng đều được lạc ấn vào trong Tân Hỏa.
Ánh mắt Phong Hiếu Trung chớp động, nói:
- Trong Đạo Tàng Kinh Điển vẫn còn thiếu khuyết kinh quyển liên quan tới Đạo Giới. Ngươi đã luyện hóa được hào quang đại đạo Đạo Giới của ngươi chưa? Những năm qua ngươi vẫn luôn bế quan khổ tu, theo lý hẳn là có thể luyện hóa trước ta một bước a!
Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:
- Trước khi ta tới đây, đã đi tu bổ Luân Hồi Thiên Cầu một chút rồi!
Phong Hiếu Trung thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Ta cũng không chênh lệch bao nhiêu nữa! Nghĩ muốn hoàn toàn nắm giữ đại đạo của khu Luân Hồi thứ bảy, còn cần ngươi nhất thống khu Luân Hồi thứ bảy, Đại Tư Mệnh phải dời ổ một chút mới có thể làm được...
Đột nhiên có Thần Nhân thủ vệ tới báo lại, nói:
- Khởi bẩm Bệ hạ, Khởi Nguyên Thần Vương cầu kiến!
Chung Nhạc có chút kinh ngạc, nói:
- Để hắn tới đây!
Một lúc sau, Khởi Nguyên Thần Vương hàng lâm, mỉm cười nói:
- Bệ hạ, ta thay mặt Đại Tư Mệnh tới đây mời Bệ hạ đi qua tham dự hội nghị!
Chung Nhạc lại càng kinh ngạc, mỉm cười hỏi:
- Sao Đại Tư Mệnh lại muốn gặp ta?
Khởi Nguyên Thần Vương nói:
- Thương nghị chuyện tình đánh nát Đạo Giới hiện tại, mở lại Đạo Giới mới. Ở đây khó có thể nói rõ, còn xin Bệ hạ di giá!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mỉm cười nói với Phong Hiếu Trung:
- Ta đi gặp Đại Tư Mệnh một chuyến, sư huynh cứ việc tiếp tục chuyện ở đây a!
Phong Hiếu Trung liếc nhìn Khởi Nguyên Thần Vương một cái, nói:
- Có cần ta đi cùng với ngươi không?
- Không cần đâu!
Chung Nhạc đứng dậy, mỉm cười nói:
- Khởi Nguyên đạo hữu, mời!
Khởi Nguyên Thần Vương đi trước dẫn đường, mỉm cười nói:
- Uy nghiêm của Bệ hạ lại càng trầm trọng hơn, khiến cho ta nhìn thấy cũng kinh hồn bạt vía! Xin hỏi Bệ hạ còn cách cảnh giới Đạo Thần mấy phần nữa?
Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:
- Sao Khởi Nguyên đạo hữu lại hỏi như vậy? Khiến cho trong lòng Trẫm không khỏi sinh ra nghi hoặc a! Sinh linh Hậu Thiên sao có thể trở thành Đạo Thần? Mặc dù Trẫm đã trở thành Thiên Hoàng Đế, nhưng cũng là sinh linh Hậu Thiên! Sao ngươi hỏi Trẫm còn cách cảnh giới Đạo Thần mấy phần?
Khởi Nguyên Thần Vương vội vàng mỉm cười, nói:
- Phục Mân Đạo Tôn mặc dù không phải là Đạo Thần, nhưng tu vi cảnh giới của hắn cũng đã tới cảnh giới Đạo Thần, chỉ vì Hậu Thiên hạn chế mới không thể trở thành Đạo Thần. Ta muốn hỏi chính là Bệ hạ còn cách cảnh giới của Phục Mân Đạo Tôn mấy phần a!
Chung Nhạc cười ha hả, nói:
- Thì ra là thế! Trẫm còn tưởng rằng ngươi xem Trẫm thành Tiên Thiên Thần Ma rồi chứ! Thật không dám giấu diếm, Trẫm vẫn còn thiếu ba phân!
Khởi Nguyên Thần Vương bội phục không thôi, tán thưởng:
- Bệ hạ tu luyện thật thần tốc!
Chung Nhạc thản nhiên nói:
- Nếu ngươi tin thật, ngươi sẽ chết!
Sắc mặt Khởi Nguyên Thần Vương cứng đờ, chuyên tâm dẫn đường.
← Ch. 1383 | Ch. 1385 → |