Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1393

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1393: Luân Hồi Đạo Giới
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Khu Luân Hồi thứ bảy, Luân Hồi Đạo Giới.

Thân hình Chung Nhạc trong lúc bất chợt xuất hiện, đứng song song với đám người Phong Hiếu Trung và Lôi Trạch Cổ Thần, từ xa xa nhìn về phía Luân Hồi Đạo Giới.

Hắn dốc tận lực lượng của Hoàng Triều đả thông Đạo Giới, hình thành Luân Hồi Đạo Giới, nối liền Lục Giới thành một thể, hình thành hệ thống Luân Hồi.

Thế giới bất đồng có Không gian Luân Hồi bất đồng, hình thành Đại đạo Luân Hồi cũng đều có bất đồng. Trong Lục Đạo Giới phần lớn là phàm phu tục tử, chủng tộc Thần Ma, Không gian Luân Hồi là Chúng Sinh Luân. Trong Tử Vi phần lớn là Hậu Thiên Thần Ma, tu luyện thành Thần Minh, Không gian Luân Hồi là Thần Thánh Luân. Trong Vũ trụ Cổ lão chính là Tiên Thiên Thần Ma, Không gian Luân Hồi là Tiên Thiên Luân. Trong Hư Không Giới phần lớn là Thần linh Ma linh, Không gian Luân Hồi là Linh Hồn Luân.

Năm xưa Lục Đạo Luân Hồi mở ra, đã hình thành rất nhiều Địa Ngục Luân Hồi Giới to to nhỏ nhỏ, chỉ là vẫn chưa hình thành khu Luân Hồi thứ bảy, chưa thành hệ thống. Đại đạo liên quan tới Luân Hồi Đại nhất thống của khu Luân Hồi thứ bảy rất ít, mọi người đều là mỗi người tự nghiên cứu, ví dụ như đại đạo Lục Đạo Luân Hồi, mỗi nhà đều có nghiên cứu. Trong đó thành tựu cao nhất chính là Phục Mân Đạo Tôn.

Đại Lục Đạo Luân Hồi của Phục Mân Đạo Tôn nhất chính nhất phản, có Chính Lục Đạo Luân Hồi, có Nghịch Lục Đạo Luân Hồi, một khoảng thời gian rất lâu vẫn là tuyệt học có một không hai. Môn tuyệt học này mãi cho tới khi Thất Đạo Luân Hồi mở ra và khu Luân Hồi thứ bảy xuất hiện, lúc này mới bị siêu việt.

Kế nữa, chính là lực lượng Hoàng Triều mà Phục Mân Đạo Tôn chưởng khống, Chư Đế do Trí Tuệ Đế dẫn đầu đã luyện chế ra Lục Đạo Thiên Luân, Tiêu Dao Đế chế tạo ra Lục Đạo Thiên Thư, đều là diễn giải đối với Đại đạo Luân Hồi. Về sau Tư Mệnh đạt được Lục Đạo Thiên Luân, ở trong Đế chiến đã đại phóng dị thải, mà ba người bọn Vân Quyển Thư đạt được Lục Đạo Thiên Thư, cũng ở trong Đế chiến lĩnh binh thống tướng, chinh chiến nam bắc, trí châu nắm chắc.

Kế tiếp nữa, chính là đám Tiên Thiên Thần Ma sinh ra trong Luân Hồi Táng Khu và Thánh địa Vãng Sinh bọn Táng Địa Thần Vương, Táng Linh Thần Vương và Vãng Sinh Thần Vương. Bọn họ đã chưởng khống một bộ phận lực lượng của Đại đạo Luân Hồi. Chỉ bất quá, đại đạo mà bọn họ chưởng khống chỉ là một chi nhánh của Luân Hồi. Táng Địa Thần Vương, Táng Linh Thần Vương chưởng khống chính là Đại đạo Quy Táng, mà Vãng Sinh Thần Vương chưởng khống chính là Đại đạo Vãng Sinh và một bộ phận của Đại đạo Tạo Hóa.

Sau khi Táng Địa Thần Vương và Vãng Sinh Thần Vương chết đi, Táng Linh Thần Vương và Đế Phần Thiên mỗi người đã chưởng khống một bộ phận Đại đạo Quy Táng, Tư Mệnh và Mẫu Hoàng Đại Đế mỗi người nắm giữ một bộ phận Đại đạo Vãng Sinh và Đại đạo Tạo Hóa.

Một loại nữa, chính là Đại thần thông Đạo Giải do đám Đại Đế Thượng Cổ bọn Trí Tuệ Đế và Tiêu Dao Đế khai sáng, cũng tức là thần thông Đại nhất thống, cũng là biểu hiện của Đại đạo Luân Hồi, chỉ là quá mức cấp tiến, đã vượt qua thời đại, hậu quả của việc sử dụng chính là bản thân kẻ thi pháp cũng sẽ chết, thuộc về cấm thuật.

Môn thần thông này thuộc về tương lai, sau khi khu Luân Hồi thứ bảy mở ra, môn thần thông này mới giải quyết được vấn đề khiến cho kẻ thi pháp tử vong, không còn là cấm thuật, nhưng cũng cần Chư Đế liên thủ mới có thể thi triển ra.

Thời điểm vũ trụ vừa mới mở ra, trên thế gian cũng không tồn tại Đại đạo Luân Hồi. Mãi tới thời đại Đại Toại, Đại Toại khai sáng ra Ngũ Đạo Luân Hồi, Đại đạo Luân Hồi bắt đầu hình thành, đã tạo thành chủng loại bất đồng.

Sau khi Phục Mân Đạo Tôn xác lập Lục Đạo Luân Hồi, Đại đạo Luân Hồi từng bước hoàn thiện, nhưng vẫn như cũ phân tán, chưa thành hệ thống, trăm chim đua tiếng trăm hoa đua nở.

Mãi tới sau khi Chung Nhạc sáng tạo ra khu Luân Hồi thứ bảy, lúc này Đại đạo Luân Hồi mới đại khái thành hình, nhưng vẫn còn thiếu khuyết một khâu cực kỳ quan trọng, đại đạo chưa thể hình thành vòng Luân Hồi.

Một khâu này cực kỳ quan trọng, chính là Luân Hồi Đạo Giới.

Chỉ khi nào Đại đạo Luân Hồi đã tạo thành vòng Luân Hồi, lúc này mới tính là triệt để sáng lập ra.

Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung ở trong Nhị Thánh Vấn Đáp Thiên đã từng nói, Đạo cũng có thể sinh, Đạo cũng có thể diệt. Lý niệm tiếp cận trong đó ở một trình độ rất lớn đều có quan hệ với Đại đạo Luân Hồi.

Bọn họ cũng không nhìn thấy Đại đạo Sinh Mệnh mở ra, cũng không nhìn thấy Đại đạo Thần Ma hình thành, cũng không nhìn thấy đạo quang mang đầu tiên, đạo hắc ám đầu tiên trên thế gian, nhưng bọn họ có thể chứng kiến Đại đạo Luân Hồi sáng lập.

Đại đạo có thể được sáng tạo ra, đại đạo cũng có thể bị hủy diệt, Đạo Thần cũng không vô địch, Đạo Thần cũng ở trong Luân Hồi.

Đại đạo Luân Hồi sáng lập, là do một tay bọn họ thúc đẩy, là do Chung Nhạc suất lĩnh bọn họ kéo Đạo Giới vào trong Luân Hồi mà hình thành.

- Các ngươi có cảm giác được không?

Hoa Tư nương nương đột nhiên hỏi:

- Các ngươi có cảm giác được loại quy luật ba động kỳ dị đó không?

Sắc mặt Lôi Trạch Cổ Thần, Càn Đô Thần Vương, Tương Vương và Thần Hậu nương nương trở nên cổ quái, nhao nhao gật đầu. Tương Vương nói:

- Đã cảm giác được! Vô cùng kỳ lạ! Trong Luân Hồi Đạo Giới có một loại đại đạo kỳ dị đang sáng tạo ra sinh mệnh. Mà trong phiến Luân Hồi Đạo Giới này, tựa hồ có...

Trong lòng hắn rung động, không tiếp tục nói hết. Phong Hiếu Trung tiếp lời, nói:

- Đại đạo Luân Hồi đã triệt để hình thành, đang sáng tạo ra Tiên Thiên Thánh Địa. Tòa Tiên Thiên Thánh Địa này chính là ở trong Luân Hồi Đạo Giới, đang dựng sinh Tiên Thiên Thần Vương!

Đám người nhao nhao gật đầu.

Đại đạo Luân Hồi đang sáng tạo ra Tiên Thiên Thánh Địa, dựng dục ra Tiên Thiên Thần Vương.

Đây là tôn Thần Vương đầu tiên sinh ra từ khi khu Luân Hồi thứ bảy mở ra cho tới nay.

Chung Nhạc thấp giọng nói:

- Thần Vương chưởng khống Đại đạo Luân Hồi...

Trong lòng mọi người nhất thời nghiêm nghị.

Thần Vương chưởng khống Đại đạo Luân Hồi!

Đại đạo Luân Hồi cường đại tới mức nào?

Cần vô số tồn tại tài trí thông minh từ thời đại Đại Toại cho tới bây giờ đi khai mở, đi hoàn thiện, đi sáng tạo thế giới mới khiến cho loại đại đạo này sinh ra.

Bao gồm Linh và Hồn, bao gồm Thần và Ma, Quang và Ám, bao gồm Tiên Thiên và Hậu Thiên, bao gồm Lục Giới, bao gồm trí tuệ của sinh linh Hậu Thiên và Tiên Thiên Thần Ma.

Nhưng hiện tại, đại đạo thành hình, lại muốn dựng sinh ra một tôn Thần Vương chưởng khống Đại đạo Luân Hồi, tôn Thần Vương này sẽ cường đại tới mức nào?

- Chúng ta đi vào a!

Chung Nhạc quả quyết nói:

- Khởi Nguyên Đạo Thần đã trước chúng ta một bước tiến vào nơi này. Không thể để cho Thánh địa Luân Hồi rơi vào trong tay bọn họ!

Đám người một trận nghiêm nghị, nếu đám người Khởi Nguyên Đạo Thần đạt được Thánh địa Luân Hồi, đạt thành hiệp nghị với tôn Thần Vương trong Thánh địa Luân Hồi kia, vậy đối với bọn họ tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.

Mặc dù không biết thực lực của tôn Thần Vương sinh ra trong Thánh địa Luân Hồi sẽ mạnh tới đâu, nhưng Đại đạo Luân Hồi mạnh tới đâu, bọn họ lại có thể suy đoán được.

Đại đạo Luân Hồi, tuyệt đối là đại đạo có thể sóng vai với Đại đạo Sinh Mệnh của Đại Tư Mệnh, từ những nhân vật then chốt xuất hiện trong lịch sử từ khi Đại đạo Luân Hồi sinh ra, sẽ có thể biết được Đại đạo Luân Hồi cường đại tới mức nào.

Đại Toại Ngũ Đạo Luân Hồi, Phục Mân Lục Đạo Luân Hồi, Phong Hiếu Trung Thất Đạo Luân Hồi, Chung Nhạc mở ra khu Luân Hồi thứ bảy. Bốn nhân vật này có thể nói là chấn động cổ kim, nhưng đều đã từng góp một viên gạch cho Đại đạo Luân Hồi.

- Đại Tư Mệnh cũng đã tới rồi!

Trong lòng Lôi Trạch Cổ Thần chợt khẽ động, quay đầu lại nhìn thoáng qua, nói.

Đám người Chung Nhạc xoay người nhìn lại, chỉ thấy một cây Sinh Mệnh Cổ Thụ nguy nga từ phía xa xa xuất hiện. Đại Tư Mệnh nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ trong tay, cùng với một đám Thần Vương đi tới, cảnh sắc vô cùng tráng lệ.

*****

- Bệ hạ!

Đại Tư Mệnh ở xa xa hành lễ.

Chung Nhạc vội vàng hoàn lễ:

- Đại Tư Mệnh!

Hai người đối với chuyện trước đây không nhắc tới một lời, mỗi người sau khi hành lễ, mạnh ai nấy đi, đều chọn lấy một con đường, tiến vào Luân Hồi Đạo Giới.

Đám Thần Vương dưới Sinh Mệnh Cổ Thụ ánh mắt hung hăng nhìn về phía Chung Nhạc, lại cũng không phát tác.

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, dẫn người tiến về phía sâu bên trong Luân Hồi Đạo Giới.

Luân Hồi Đạo Giới trọng điệp với Đạo Giới, nhưng lại không nằm trong Đạo Giới, mà là không gian trọng điệp do Luân Hồi Đằng hình thành, vô cùng kỳ lạ.

Bọn họ đi lại ở nơi này giống như đi lại trong Đạo Giới vậy, nhưng lại không bị đại đạo của Đạo Giới ảnh hưởng, đây là địa phương quỷ dị nhất của khu Luân Hồi thứ bảy.

Tới nơi này, trong lòng tất cả mọi người đều vô cùng nghiêm nghị, cảm thấy đại đạo của chính mình xuất hiện những biến hóa không thể tin nổi. Cảnh giới của bọn họ chợt cao chợt thấp, tu vi lúc mạnh lúc yếu, đại đạo khi thì hữu dụng khi thì vô dụng, vô cùng quỷ dị.

Địa hình nơi này đồng dạng với Đạo Giới, cũng là sơn cùng thủy tận, hết sức hiểm ác, không ngừng có lôi đình chợt ẩn chợt hiện, có Đạo thủy chảy xiết, có Đạo sơn đan xen, có Đạo phong như đao, có khí Hỗn Độn từ trên không trung nứt vỡ đổ thẳng xuống. Phía trước khi thì có lớn gió gào thét, khi thì sương mù dày đặc, gió kia cũng là Đạo phong, sương mù cũng là Đạo vụ, lửa là Đạo hỏa, sấm sét là Đạo lôi, uy lực không tầm thường.

Ở trong loại địa phương hiểm ác này, tu vi của bọn họ lại bất ổn, vô cùng không tốt.

Ở bên ngoài, bọn họ là một trong những tồn tại cường đại nhất trên thế gian, đi tới nơi này vậy mà cũng bị đại đạo nơi này ảnh hưởng, có thể thấy được sự quỷ dị và đáng sợ của Luân Hồi Đạo Giới.

Đám người Chung Nhạc lập tức dừng lại, tinh tế thể ngộ một phen, nghĩ muốn tìm hiểu ra đại đạo của Luân Hồi Đạo Giới, một lúc thật lâu sau cũng không đạt được gì, chỉ đành tiếp tục tiến lên.

- Tương Vương cẩn thận! Không nên đạp lên đạo quang mang kia!

Chung Nhạc đột nhiên vươn tay chụp về phía Tương Vương. Lúc này Tương Vương đang cẩn cẩn thận thận hết nhìn Đông tới nhìn Tây, đi ở trung tâm đám người, tự cho là an toàn. Bất quá, dưới chân hắn lại phiêu phù một đạo quang mang, thời điểm Chung Nhạc trảo về phía hắn, Tương Vương đã đạp lên trên đạo quang mang kia.

Bá!

Đạo quang mang kia nháy mắt đã thôn phệ Tương Vương. Chung Nhạc vươn tay bắt hụt, không nói lời nào lập tức tế khởi Tiên Thiên Dịch Đạo, biến thành một tấm lưới lớn, quăng vào trong đạo quang mang kia, nghĩ muốn vớt Tương Vương lên.

Tấm lưới này chụp xuống, chui vào trong đạo quang mang. Chung Nhạc nhất thời cảm thấy tu vi của chính mình đột nhiên nhanh chóng tiêu hao, tựa hồ là bị đạo quang mang kia thôn phệ, vội vàng thu lưới lên.

Một lúc sau, hắn mới hoàn toàn thu hồi tấm lưới. Chỉ thấy trong lưới đã không còn Tương Vương, chỉ có một con tiểu quy hơi lớn hơn đầu ngón tay một chút, đầu rồng lưng rùa, bốn cái chân nhỏ xíu lúc lắc vô cùng khả ái.

Đám người vội vàng chụm đầu lại, vây xem con Tiểu Long Quy này. Hoa Tư nương nương kinh ngạc thốt lên:

- Tương Vương?

Tiểu Long Quy kia lặng im không đáp. Thần Hậu nương nương phẩy đầu ngón tay một cái, lật ngửa con Tiểu Long Quy lên, quan sát một lát, nói:

- Là đực! Hơn phân nửa là Tương Vương! Tương Vương cũng là đực!

Con Tiểu Long Quy kia bi phẫn gần chết, bốn cái chân ngắn củn cỡn không ngừng giãy dụa, nghĩ muốn lật trở lại, tiếc rằng mấy cái chân thật sự quá ngắn, thủy chung cũng không thể lật người lại, vì vậy há miệng phun ra một đạo Tinh hà, nhưng cũng chỉ dài có ba tấc, chống hắn đứng thẳng lên.

- Quả nhiên là Tương Vương!

Đám người nhất tề bật cười ha hả.

Con Tiểu Long Quy kia nộ khí ngập trời, cái đuôi chống xuống đất, nâng thân thể chính mình lên, bốn cái chân rùa ngắn củn cỡn không ngừng khoa tay múa chân.

- Hắn đang nói cái gì?

Đám người một trận không hiểu.

Phong Hiếu Trung tiến lên, quan sát con Tiểu Long Quy một phen, đầu ngón tay bắn ra một luồng đại đạo, từ từ chảy vào trong cơ thể con Tiểu Long Quy. Con Tiểu Long Quy này nhất thời mở miệng nói chuyện, kêu lớn:

- Các ngươi bỏ mặc ta ở trong đó suốt mấy trăm ức năm! Ta ở trong cái thế giới ánh sáng cổ quái kia, càng sống càng trẻ ra, niên kỷ càng lúc càng nhỏ lại, năm dài tháng rộng liền biến thành một con rùa nhỏ như vậy, lúc này các ngươi mới chạy tới cứu ta! Nếu các ngươi không tới, ta thật sự sẽ biến thành một quả trứng rùa rồi!

- Thời gian đã quay ngược mấy trăm ức năm?

Đám người Chung Nhạc nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng tinh tế kiểm tra nhục thân Tương Vương. Chỉ thấy nhục thân của Tương Vương quả thật rất trẻ, hơn nữa là trẻ trở về tới mấy trăm ức năm, cơ hồ đã trở về tới một khắc lúc hắn sinh ra kia!

Chung Nhạc thấy hắn rơi vào trong đạo quang mang, rõ ràng lập tức quăng lưới vớt lên, không tốn hao bao nhiêu thời gian, nhưng Tương Vương vậy mà đã quay ngược trở về mấy trăm ức năm đằng đẳng.

- Cái này...

Đám người hai mặt nhìn nhau. Thần Hậu nương nương nói:

- Bệ hạ, tạo nghệ của ngươi ở trên Đại đạo Trụ Quang chính là thâm sâu nhất, ngươi có thể làm được một bước này không?

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Đại đạo Trụ Quang của ta có thể khiến cho Tương Vương phản lão hoàn đồng, nhưng lực lượng của Tương Vương quá mạnh, nếu hắn có ý phản kháng, ta cũng không thể làm được! Sư huynh, ngươi thì sao?

- Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi không làm được một bước này!

Phong Hiếu Trung cũng lắc đầu, nói:

- Đây không phải là tác dụng của Đại đạo Trụ Quang, mà là Đại đạo Luân Hồi! Đạo quang mang này, hẳn là Nghịch Chuyển Luân Hồi!

Lôi Trạch Cổ Thần có chút suy tư, nói:

- Đây nhất định là tác dụng của Đại đạo Luân Hồi! Thời điểm Tương Vương rơi vào trong đạo quang mang kia đã trúng chiêu! Chúng ta không nhìn ra bí quyết cũng không sao, chỉ cần rời khỏi nơi này, Tương Vương sẽ có thể khôi phục lại như ban đầu...

- Lôi Trạch, cẩn thận!

Sắc mặt Hoa Tư nương nương khẽ biến, vội vàng kêu lên.

Rầm!

Một đạo lôi đình đột nhiên đánh trúng sau gáy Lôi Trạch Cổ Thần, Lôi Trạch Cổ Thần kể cả Tiên Thiên Quả Thụ trong tay hắn nhất thời biến mất. Chỉ nghe xoạch một tiếng, có đồ vật gì đó rơi xuống trên mặt đất. Đám người tiến lên phía trước nhìn lại, chỉ thấy một con tiểu long đang quấn mình trên một cây non, bi phẫn hộc ra một đạo lôi quang.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)