← Ch.1394 | Ch.1396 → |
- Luân Hồi Hải không phục chế được Tiên Thiên Quả Thụ, cho nên ta tuyệt sẽ không chém lầm!
Chung Nhạc thu đao, nhàn nhạt nói một câu. Đại đạo Luân Hồi còn có rất nhiều địa phương chưa biết, nhưng lại có thể phục chế được những cường giả cấp bậc như bọn họ, không khỏi quá không thể tưởng tượng nổi, quá rợn cả người rồi!
Phải biết rằng đám người bọn họ đều là tồn tại tiếp cận Đạo Thần hoặc là Cấu thân của Đạo Thần, ngay cả những tồn tại cường đại như vậy cũng có thể bị Luân Hồi Hải phục chế, quả thật khiến cho bọn họ luống cuống tay chân.
Bất quá, Luân Hồi Hải có thể phục chế được bọn họ, nhưng lại không phục chế được Tiên Thiên Linh Căn. Tiên Thiên Quả Thụ chính là một trong Cửu Đại Linh Căn thời điểm ban đầu lúc vũ trụ mở ra, nếu ngay cả Cửu Đại Linh Căn cũng có thể phục chế ra, vậy Chung Nhạc tình nguyện để cho nó phỏng chế ra hàng trăm hàng ngàn gốc, mỗi người một gốc.
Nếu đã không phục chế được, vậy Tiên Thiên Quả Thụ bị chém đứt chính là giả, tiểu long Lôi Trạch trên cây cũng là giả, bị hắn một đao chém rơi đầu cũng sẽ không sai lầm.
- Đại đạo Luân Hồi không có khả năng bao quát được hết thảy của chúng ta! Nếu Luân Hồi thật sự có thể bao quát được hết thảy, chưởng khống được hết thảy, vậy chúng ta còn cần tu luyện làm gì nữa? Trực tiếp Luân Hồi là được! Chém!
Sau đầu Chung Nhạc đột nhiên xuất hiện bảy đạo quang luân xoay tròn, Quá Khứ Vị Lai Kinh khởi động, bảy vị Thiên Đế từ trong bảy đạo quang luân nhảy ra, một kích hợp lực với Chung Nhạc, chém chết chính mình đối diện, cực kỳ quả đoán lưu loát.
Chung Nhạc Luân Hồi đối diện chính là sinh ra từ phiến Luân Hồi Hải này, tu vi thực lực cơ hồ giống hắn như đúc, nhưng Đại đạo Luân Hồi cũng có chỗ thiếu hụt, không thể bao quát hết thảy mọi thành tựu của hắn.
Đầu tiên chính là thân thể Tiên Thiên Thần Ma. Chung Nhạc nghịch chuyển Tiên Thiên, hao phí không biết bao nhiêu tâm tư, bao nhiêu trí tuệ, dùng hết không biết bao nhiêu bảo vật, mời tới không biết bao nhiêu cường giả trợ trận. Những thứ này, chỉ dựa vào Luân Hồi Hải căn bản là không thể làm được.
Không chỉ như vậy, Quá Khứ Vị Lai Kinh của hắn lại càng thần kỳ hơn, ảo diệu cao thâm, thần bí khó lường, Luân Hồi Hải này không thể nào lấy ra được tương lai, không thể luyện thành môn công pháp thần thông này của hắn.
Chung Nhạc giết chết thân Luân Hồi của chính mình. Mà ở bên kia, Thất Đạo Luân Hồi sau đầu Phong Hiếu Trung xoay tròn, trong chớp mắt tinh không trải rộng, Tinh hà chảy dài, trong Tinh hà mơ hồ xuất hiện hình ảnh một gã nam tử trung niên từ trong núi thây biển máu moi ra một đứa bé trai.
- Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi, ký ức sự kiên trì của cả đời ta! Thứ khiến cho ta trở thành Phong Đạo Tôn như hiện tại, không phải là lòng cầu đạo của ta, mà là đứa con trai đã kéo ta trở về, đã gọi trở lại nhân tính của ta!
Phong Hiếu Trung xoắn nát chính mình đối diện, lạnh nhạt nói:
- Nhưng ngươi hoàn toàn không hiểu! Ngươi không có Hoài Ngọc bên cạnh...
Chung Nhạc thu hồi Thân tương lai Thân quá khứ của chính mình, nhìn về phía những trận chiến còn lại. Cũng không lâu lắm, Hoa Tư nương nương đã đánh chết một cái chính mình khác, Càn Đô Thần Vương cũng đánh chết một vị Càn Đô khác. Mà trận chiến giữa Thần Hậu nương nương và thân Luân Hồi của chính mình vẫn chưa phân ra thắng bại.
Hai vị Thần Hậu nương nương đều tế khởi Linh căn Tử Trúc, thân hình phiêu hốt giao thoa, tốc độ công kích cực nhanh. Một vị Thần Hậu nương nương trong đó đã chiếm thượng phong.
Đám người Chung Nhạc nhìn tới mức hoa cả mắt. Tiểu Long Quy Tương Vương trên bả vai Chung Nhạc hưng phấn nói:
- Xem ra, Thần Hậu nương nương sắp thắng rồi...
- Không! Là sắp thua rồi!
Hoa Tư nương nương đột nhiên nói:
- Nàng sắp sửa bị sản vật Luân Hồi giết chết!
Đám người nhất thời ngẩn ra:
- Thần Hậu nương nương sắp bại sao?
- Nàng là Cấu thân, mà đối phương chính là chân thân trong Luân Hồi!
Hoa Tư nương nương đột nhiên xuất thủ, liên thủ với một vị Thần Hậu nương nương trong đó, song xà tạo thành vòng tròn, giảo sát một vị Thần Hậu nương nương còn lại, sau đó vươn tay đoạt lấy cây Linh căn Tử Trúc trong tay thi thể vị Thần Hậu kia, dùng sức chà một cái. Cây Linh căn Tử Trúc lập tức vỡ nát, cười lạnh một tiếng, nói:
- Cấu thân là đồ dơ bẩn do chân thân lột xuống, phương diện thực lực quả thật yếu hơn chân thân một chút! Cái sản vật Luân Hồi này nghĩ muốn lừa gạt ta, nằm mơ!
Trong lòng Chung Nhạc thầm khen một tiếng. Tâm tư Hoa Tư nương nương quả thật vô cùng tinh tế, thông minh hơn người.
Phiến Luân Hồi Hải này tự bình tĩnh trở lại, sương mù phía trước vẫn như cũ tầng tầng lớp lớp. Bất quá, dựa vào cảm ứng của bọn họ đối với Thánh địa Luân Hồi, cũng không tới mức lệch khỏi phương hướng.
Đột nhiên, phía trước chợt truyền tới thanh âm huyên náo. Chỉ thấy một con Tiểu Ô Nha đang lúc tranh cãi ầm ĩ với một con Tiểu Cửu Đầu Phượng Hoàng. Tiếp theo, một cây đại thụ sừng sững xuất hiện. Chỉ thấy một tôn Cự nhân vô song tay nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ nguy nga vượt biển tiến về phía trước, nước biển còn chưa dâng tới phần eo của hắn.
Trên bàn tay tôn Cự nhân vô song kia còn đứng rất nhiều Thần Vương.
- Đại Tư Mệnh!
Tiểu long Lôi Trạch kêu lên:
- Bọn họ là người thật hay là sản vật Luân Hồi? Phục Hy thị, mau giấu ta đi a! Ta cũng không muốn đám lão đối đầu này nhìn thấy bộ dáng hiện tại của ta!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Bọn họ là giả! Đại Tư Mệnh hẳn cũng đã tới Luân Hồi Hải, hẳn cũng đã bị Luân Hồi Hải phục chế!
- Sao ngươi biết bọn họ là giả?
Ngữ khí Tiểu long Lôi Trạch không tin, nói:
- Ta đã đấu với hắn cả trăm ức năm, cũng không nhìn ra được. Ngươi có thể nhìn ra được sao?
- Ta đã từng chém Đại Tư Mệnh một đao!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Một đao kia vẫn còn lưu lại trong cơ thể Đại Tư Mệnh! Mà trong cơ thể gã Đại Tư Mệnh này lại không có một đao kia của ta, cho nên hắn tất nhiên là giả!
- Ngay cả Đại Tư Mệnh cũng có thể Luân Hồi, cũng có thể phục chế! Chẳng lẽ tôn Luân Hồi Thánh Vương này vừa mới xuất thế liền vô địch rồi sao?
Cặp mày Hoa Tư nương nương nhíu chặt, thấp giọng lẩm bẩm.
- Bệ hạ!
Vị Đại Tư Mệnh kia đột nhiên nhìn về phía Chung Nhạc, thanh âm chợt ầm ầm chấn động, lạnh lùng nói:
- Ta đối với Bệ hạ một mảnh chân thành, nhưng Bệ hạ lại muốn ám toán ta! Hôm nay ta không thể không đòi Bệ hạ một cái công đạo a!
*****
Sinh Mệnh Cổ Thụ trong lòng bàn tay hắn đột nhiên bạo phát, cành cành lá lá tung bay, sợi rễ ngập trời vũ động, xoắn về phía đám người. Đám Thần Vương bọn Khởi Nguyên Thần Vương, Bát Hoang Thần Vương, Trụ Quang Thần Vương trong lòng bàn tay hắn nhao nhao bay lên không trung, lao thẳng về phía bọn họ. Vô số Đại đạo Tiên Thiên Viễn Cổ bùng phát, uy năng kinh thiên động địa.
- Đạo Giải!
Thân hình đám người Chung Nhạc, Hoa Tư, Càn Đô đan xen giao thoa, hợp lực thi triển ra Đại thần thông Đạo Giải. Nhưng lúc này, đám Thần Vương đối diện cũng đồng thời thân hình đan xen giao thoa, bố thành trận thế Đạo Giải, song phương ầm ầm va chạm với nhau, uy năng vô cùng khủng bố bạo phát. Đám người Chung Nhạc rên lên một tiếng, bị uy năng hạo hãn tách ra, trong lòng kinh nghi bất định.
- Đại Tư Mệnh quả nhiên lợi hại, đã học lén được chân lý của Đạo Giải!
Phong Hiếu Trung ổn định lại thân hình, nhanh chóng nói:
- Hắn vẫn là ẩn giấu một tay, chẳng biết học lén được thần thông Đạo Giải từ chỗ của chúng ta từ lúc nào! Đám Thần Vương dưới trướng hắn sợ rằng có thể cấu thành trận thế Đạo Giải! Bất quá, đám Thần Vương dưới trướng hắn này đều là sinh ra tại Vũ trụ Cổ lão, sao có thể có được đại đạo của Lục Giới?
Trong đầu Chung Nhạc như điện quang hỏa thạch lóe lên một ý niệm, mở miệng than thở:
- Đám Thần Vương dưới trướng hắn giết chết một vài Đại Đế của Lục Giới, đã đoạt được đại đạo và tu vi của bọn họ!
Nguyên Nha Thần Vương oa oa cười quái dị, nói:
- Bệ hạ quả nhiên thông tuệ! Hiện tại đang lúc thịnh thế, Đại Đế xuất hiện tầng tầng lớp lớp, hàng năm đều có người tu thành Đế cảnh. Đại Đế tu thành Đế cảnh đông đảo, mỗi một người cũng đều đăng ký trong danh sách Hoàng Triều của ngươi. Bất quá, nếu có người vừa mới thành Đế, còn chưa đăng báo lên trên đã bị chúng ta ăn tươi, vậy thì không cần ghi chép vào danh sách rồi! Những năm qua, chúng ta quả thật đã ăn không ít thần tử của Bệ hạ a!
Sắc mặt Chung Nhạc tái nhợt.
Đại Tư Mệnh và đám Thần Vương bọn Khởi Nguyên trước mắt cũng không phải là Đại Tư Mệnh và Khởi Nguyên chân chính, mà là sản vật do Luân Hồi tái tạo. Nhưng những lời mà Nguyên Nha Thần Vương nói cũng không phải là lời nói dối.
Đại Tư Mệnh và một đám Thần Vương dưới trướng hắn đúng như những gì Nguyên Nha Thần Vương đã nói, khẳng định đã âm thầm hãm hại không ít tồn tại Đế cấp.
Đám sản vật Luân Hồi này có thể thi triển ra Đạo Giải, tất nhiên là đã thôn phệ đám Đại Đế trong Ngũ Giới, ngoại trừ Đạo Giới ra. Trong Hư Không Giới chỉ sợ cũng có một đám Đế linh đã bị bọn họ cắn nuốt, đoạt lấy đạo hạnh, lúc này mới thỏa mãn điều kiện thi triển Đạo Giải.
- Đã biết được bí mật này, tất cả các ngươi đều phải chết!
Đại Tư Mệnh nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ lên, dùng cây làm vũ khí, đâm thẳng về phía đám người Chung Nhạc. Tán cây to lớn nháy mắt che khuất bầu trời. Một kích này tràn ngập vĩ lực hạo hãn khôn cùng.
Tuy là thân Luân Hồi, nhưng thực lực của hắn cơ hồ cũng không chút thua kém Đại Tư Mệnh chân chính.
Sinh Mệnh Cổ Thụ còn chưa tiếp cận, đám người Chung Nhạc đã cảm giác được sinh mệnh lực của chính mình nhanh chóng trôi qua, nhục thân và Nguyên thần cùng nhau khô lão.
- Chết đi!
Đám người Khởi Nguyên Thần Vương một lần nữa thi triển thần thông Đạo Giải, oanh kích về phía đám người Chung Nhạc.
- Tế!
Thần Hậu nương nương thét dài một tiếng, tế khởi Tử Trúc, nghênh đón Sinh Mệnh Cổ Thụ, cười lạnh nói:
- Ta không tin một cây Linh căn giả của ngươi lại có thể chống được Linh căn chân chính!
Hoa Tư nương nương vội vàng tiến lên, hai con Tiên Thiên Đại Xà đầu đuôi tương liên, biến thành Vũ Trụ Hoàn, cắt về phía Đại Tư Mệnh. Linh căn Tử Trúc từ trong Vũ Trụ Hoàn đâm ra, nghênh đón Sinh Mệnh Cổ Thụ. Uy năng hai gốc Linh căn ầm ầm bạo phát, chấn động Luân Hồi Hải, dâng lên sóng biển ngập trời. Sinh Mệnh Cổ Thụ răng rắc một tiếng gãy đôi, nhưng nhục thân của Hoa Tư nương nương và Thần Hậu nương nương cũng nhanh chóng già yếu, cảm thấy tinh khí đại đạo của bản thân đều đang trong lúc héo rũ.
Vũ Trụ Hoàn cắt thẳng về phía Đại Tư Mệnh. Chỉ thấy Đại Tư Mệnh lật tay ngăn cản, va chạm một cái với Vũ Trụ Hoàn kia, đẩy Vũ Trụ Hoàn do hai con Tiên Thiên Đại Xà biến thành văng ra. Mà kiện Vũ Trụ Hoàn kia bỗng nhiên bay tới bay lui, như điện như quang, liên tục cắt về phía hắn, khiến cho người ta không kịp nhìn.
Mặc dù tôn Đại Tư Mệnh này là thân Luân Hồi nhưng cũng đồng dạng bất kỳ một góc độ nào đều là chính diện. Bất luận hai vị nương nương công kích từ chỗ nào, đều bị hắn ung dung ngăn cản, quả nhiên giống như có ngàn vạn cánh tay vậy.
Mà bên kia, Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung đột nhiên tế khởi một cái trống đen, tiếng trống ầm ầm chấn động, oanh kích đám người Khởi Nguyên Thần Vương. Cái trống này chính là Bảo vật Đạo Thần do Khởi Nguyên Đạo Thần luyện chế, lấy cứng chọi cứng với rất nhiều Thần Vương. Tiếng trống không ngừng chấn động, khiến cho đám Thần Vương kia không kịp dự liệu, Đại trận Đạo Giải nhất thời tan rã. Từng tôn từng tôn Thần Vương ào ào rơi xuống, chỉ có Khởi Nguyên Thần Vương là vẫn còn đứng ở nơi đó.
Răng rắc!
Hai ngón tay Phong Hiếu Trung khép lại, giống như cây kéo cắt đứt đầu hắn. Đám người Chung Nhạc nhanh chóng thống hạ sát thủ, từng cái từng cái đánh chết đám Thần Vương kia, rất nhanh nhào tới phía trước, vây công Đại Tư Mệnh.
Đại Tư Mệnh đứng sừng sững ở nơi đó, cực kỳ vững chắc ổn định. Bất luận đám người Chung Nhạc công kích từ bất kỳ một góc độ nào đều bị hắn ung dung ngăn cản, ngược lại chấn thương hết thảy đám người, quả nhiên là đánh đâu thắng đó, không có địch thủ.
Bất luận công kích của bọn họ mãnh liệt tới mức nào, bá đạo tới mức nào, trên phương diện tu vi và chiến lực cũng đều thua kém Đại Tư Mệnh vài phần. Mà vây công thì lại hoàn toàn không chút hữu dụng. Bất luận kẻ nào công kích từ bất kỳ một góc độ nào, cũng đều tương đương với một mình đối mặt với Đại Tư Mệnh. Cho dù Chung Nhạc có mời tới hết thảy Thân tương lai Thân quá khứ, cũng đều là một mình đối mặt với Đại Tư Mệnh, căn bản không thể hình thành thế liên thủ.
Tranh đấu với Đại Tư Mệnh tồn tại bậc này, thua kém một phần chính là thua kém vạn dặm. Bất luận bao nhiêu người vây công cũng đều vô dụng.
- Dùng Đạo Giải!
Chung Nhạc quát lớn một tiếng.
Đám người trong khoảnh khắc đã mình đầy thương tích, cuối cùng liên tục thi triển mấy lần Đạo Giải, lúc này mới oanh sát Đại Tư Mệnh. Hoa Tư nương nương lập tức rơi vào trong Luân Hồi Hải, biến trở lại chân thân, để cho đám người đáp xuống trên lưng chính mình. Chỉ thấy tất cả mọi người ít nhiều gì đều có thương thế trong người, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Càn Đô Thần Vương há miệng phun ra một ngụm Thần huyết, lẩm bẩm:
- Đại đạo Luân Hồi thành hình ở nơi này, xem ra thật sự muốn chế tạo ra một tôn Thần Vương tuyệt thế vô song, một tôn Thánh Vương rồi! Bệ hạ, ngươi mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, kéo Đạo Giới vào trong Luân Hồi, để cho Đại đạo Luân Hồi triệt để thành hình, triệt để sinh ra. Nhưng ngươi cũng không ngờ ngươi rốt cuộc đã sáng tạo ra một tồn tại đáng sợ tới mức nào a?
Chung Nhạc phun ra một ngụm trọc khí, gật đầu một cái.
Đại đạo Luân Hồi sáng tạo ra Thánh địa Luân Hồi, từ trong Đại đạo Luân Hồi của Thánh địa Luân Hồi lại diễn sinh ra một tôn Thần Vương vô song. Tôn Thần Vương này chỉ sợ chính là biến số lớn nhất của phiến thiên địa này.
- Ha ha ha ha... đi mòn giày không thấy bóng dáng, đạt được lại không phí chút công phu! Hóa ra các vị đều ở nơi này!
Một tiếng cười truyền tới. Đám người Chung Nhạc theo thanh âm nhìn lại, sắc mặt nhất thời tái xanh. Chỉ thấy đám người Hắc Đế, Bạch Đế, Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế, Tiên Thiên Tà Đế và Khởi Nguyên Đạo Thần chắp tay đi tới.
- Phục Hy, bọn họ là thật hay giả?
Tiểu long Lôi Trạch hỏi nhỏ Chung Nhạc.
- Bất kể là thật hay giả, chúng ta đều không có sức đấu một trận!
Trên bả vai Chung Nhạc, Tiểu Long Quy Tương Vương há miệng phun ra Thiên Hà, tức giận nói:
- Một tên Đại Tư Mệnh đã khó gặm như vậy, hiện tại lại tới hai tôn Đạo Thần, càng là lên trời không đường, xuống đất không cửa rồi! Lão phu ngày hôm nay hẳn là phải liều mạng với bọn họ rồi!
← Ch. 1394 | Ch. 1396 → |