← Ch.1402 | Ch.1404 → |
Đám người Khởi Nguyên Thần Vương lập tức nâng Linh thai vào trong điện. Cỗ Linh thai này bị Chung Nhạc một đao chém thành hai mảnh, đám người Khởi Nguyên Thần Vương chính là tìm được một mảnh trong đó. Nửa cỗ Linh thai này tản mát ra từng cỗ từng cỗ khí tức thần thánh, đại phóng hào quang, thể hiện rõ ràng trời sinh bất phàm.
Cho dù là bị Chung Nhạc chém thành hai mảnh, thì Linh thai vẫn như cũ khiến cho người ta khó có thể tiếp cận. Đại đạo Luân Hồi vẫn như cũ đang bảo vệ Linh thai, loại đại đạo này giống như thân thể Long Xà, từ trong Linh thai tiến vào chui ra.
Đại Tư Mệnh nhìn thấy một màn này, trong lòng nghiêm nghị, nói:
- Đao của Đế Nhạc quả thật lợi hại, ngay cả Đại đạo Luân Hồi trong Linh thai cũng bị chém đứt rồi! Sau này nếu các ngươi tao ngộ hắn, nhất định phải cẩn thận... Không! Tận lực không được tranh chấp với hắn! Nếu hắn xuất thủ, các ngươi chắc chắn sẽ chết!
Hắn có thể từ trong vết đao mà Chung Nhạc lưu lại trên Linh thai nhìn ra rất nhiều thứ mà người khác không nhìn ra. Một đao kia của Chung Nhạc vậy mà cũng chặt đứt cả Đại đạo Luân Hồi. Đại đạo Luân Hồi sản sinh ra Linh thai, dựng dục Luân Hồi Thánh Vương, chặt đứt Đại đạo Luân Hồi cũng chính là chặt đứt Luân Hồi Thánh Vương.
Loại đao pháp này đã không phải là đao pháp, mà là Đạo, Đạo chí cương chí mãnh, không gì không phá nổi.
Dùng đạo tâm vô địch giá ngự Đạo, đạo tâm của hắn đã đạt tới độ cao ngay cả Đại Tư Mệnh cũng không sánh bằng. Một đao trong tay, nội tâm vô cùng kiên định, trong nhận thức chính là bất luận bảo vật gì, bất luận Thần Ma gì trong thiên hạ cũng không đỡ nổi Đạo của chính mình, đao của chính mình.
Loại lòng tin này đã trở thành một loại cố chấp, một loại ngoan cố, bất kỳ thứ gì cũng không thể phá hủy!
Đại Tư Mệnh không có lòng tin bậc này, Phong Hiếu Trung cũng không có.
Đạo tâm của Phong Hiếu Trung là lòng cầu đạo, mà đạo tâm của Chung Nhạc chính là tín niệm vô địch.
Mặc kệ ngươi là tồn tại cao cao tại thượng gì, hết thảy đều một đao đoạn tuyệt!
Về phần đại đạo kiến giải uẩn tàng trong một đao này, trong cảm nhận của Đại Tư Mệnh, hoàn toàn không thể siêu việt chính mình, nhưng lòng tin kia thật sự quá kinh khủng rồi! Đổi lại là bất kỳ người nào khác, cho dù là có được tu vi đồng dạng, đại đạo kiến giải đồng dạng với Chung Nhạc, cho dù tu vi có siêu việt hắn, cũng không thi triển ra được đao pháp kinh khủng như vậy.
Đạo tâm không thắng được đạo tâm vô địch của hắn, sẽ không siêu việt được uy năng Thần đao của hắn.
- Đại Tư Mệnh, cỗ Linh thai này rốt cuộc đã chết hay vẫn còn sống?
Khởi Nguyên Thần Vương hỏi.
Đại Tư Mệnh tinh tế kiểm tra Linh thai, đột nhiên thoáng ngẩn người, mỉm cười nói:
- Trời sinh thông tuệ a! Tiểu hữu, ngươi muốn ta che chở ngươi, muốn ta bảo vệ ngươi sao?
Cỗ Linh thai kia không ngừng lóe lên quang mang. Một lúc sau, Đại Tư Mệnh nói:
- Tiểu đạo hữu, ý tưởng của ngươi tuy tốt, nhưng lẽ nào ngươi không sợ ta cũng giống như Đế Nhạc vậy, sẽ giết chết ngươi sao?
Ngoài mặt cỗ Linh thai kia tiếp tục lóe lên quang mang, lại thêm một hồi, Đại Tư Mệnh mỉm cười, nói:
- Đặt cược hai cửa a! Tiểu đạo hữu thật là giảo hoạt!
Đám người Khởi Nguyên Thần Vương không hiểu chuyện gì, không biết sao Đại Tư Mệnh lại có thể nói chuyện với cỗ Linh thai này.
Đại Tư Mệnh ngẩng đầu nhìn lên, mỉm cười nói:
- Vẫn còn sống! Đại đạo Luân Hồi quả nhiên thần kỳ! Cỗ Linh thai này nhìn như đã chết rồi, nhưng thật ra là đang tự mình Luân Hồi a!
Đám Thần Vương có chút không hiểu. Đại Tư Mệnh giải thích:
- Đại đạo Luân Hồi chính là đại đạo Đại nhất thống bao quát tất cả các đại đạo của Lục Giới, trong đó bao gồm một đám đại đạo cực kỳ quan trọng như Sinh Mệnh, Tạo Hóa, Vãng Sinh... Một đao này của Đế Nhạc quả thật kinh tài tuyệt diễm, đã chặt đứt Đại đạo Luân Hồi, nhưng vẫn chưa đủ để giết chết Linh thai. Bản thân Linh thai tự thành Luân Hồi, có thể khiến cho chính mình Luân Hồi tái sinh, không cần ta dùng Đại đạo Sinh Mệnh cứu trị. Các ngươi nâng cỗ Linh thai này lên trên thạch đài, để cho nó tiếp tục tiếp dẫn đại đạo trong Thánh địa, nó sẽ có thể càng sớm tái sinh hơn!
Lập tức có mấy tôn Thần Vương tiến lên, nâng Linh thai đi.
Khởi Nguyên Thần Vương nói:
- Hạ lạc của một nửa Linh thai còn lại vẫn không rõ...
- Không cần tìm nữa!
Đại Tư Mệnh mỉm cười, nói:
- Ta đã biết hạ lạc của một nửa Linh thai còn lại! Vừa rồi ta kiểm tra Linh thai, phát hiện tôn Luân Hồi Thánh Vương này quả thật không tầm thường, đã sinh ra ý thức, đã chủ động trao đổi với ta, nhờ ta bảo vệ hắn. Trong cỗ Linh thai này ẩn chứa rất nhiều bí ẩn, Bí cảnh tầng tầng, tự thành hệ thống Luân Hồi, ý thức của hắn chính là ẩn giấu trong đó. Một đao kia của Đế Nhạc tổn thương hắn, cơ hồ gạt bỏ ý thức của hắn. Trong lúc nguy cấp, hắn sử dụng Luân Hồi vô lượng, tránh né đao quang của Đế Nhạc. Trong Linh thai, trong khoảnh khắc hắn đã Luân Hồi suốt một vạn thế, nhưng vẫn không thể tránh thoát được đao quang của Đế Nhạc. Ý thức của hắn trải qua ức vạn lần chuyển thế, cuối cùng cũng dùng ảo diệu của Đại đạo Luân Hồi bỏ rơi đao quang của Đế Nhạc, bình an trốn thoát một kiếp. Đế Nhạc quả thật không tầm thường!
Hắn không khỏi tán thán.
Chung Nhạc nghĩ muốn giết một người, đao của hắn thậm chí có thể cắt vào trong Luân Hồi. Cho dù ngươi trải qua vô số Luân Hồi, che giấu hết thảy khí tức và tung tích, nhưng đạo đao quang kia vẫn là kiên nhẫn truy sát tới, giết chết một đời lại một đời của ngươi, đuổi theo không buông.
Loại đao pháp này, thật sự khủng bố!
Đám người Khởi Nguyên Thần Vương, Nguyên Nha Thần Vương và Phượng Thiên Nguyên Quân không khỏi rùng mình một cái. Lời nói của Đại Tư Mệnh khiến cho bọn họ không khỏi liên tưởng tới một màn bên trong vô số cái Bí cảnh của Linh thai. Ý thức của Luân Hồi Thánh Vương đang điên cuồng chuyển thế, từ một trong cái Bí cảnh chuyển thế tới một cái Bí cảnh khác. Nhưng mỗi khi hắn vừa chuyển thế liền lập tức có một đạo đao quang kinh thế từ trên trời giáng xuống, chém chết hắn.
Ức vạn lần chuyển thế, thủy chung vẫn không thể thoát khỏi đao quang kia. Đổi lại là người khác chỉ sợ sớm đã sụp đổ, chấp nhận kết quả, nhưng Luân Hồi Thánh Vương vậy mà vẫn kiên trì nổi, cũng tính là không tầm thường rồi.
- Chiến bại đao quang của Đế Nhạc, là Đại đạo Luân Hồi!
Đại Tư Mệnh nói:
- Lĩnh ngộ của Đế Nhạc ở trên Đại đạo Luân Hồi không bằng Luân Hồi Thánh Vương, cho nên trải qua ức vạn lần chuyển thế vẫn là đã mất đi tung tích của ý thức của Luân Hồi Thánh Vương, không thể triệt để đánh chết hắn. Nhưng trong lòng hắn đối với Đế Nhạc vẫn còn sợ hãi, lo lắng sẽ bị Đế Nhạc tìm được. Linh thai vẫn luôn không ngừng du lịch trong đám bọt khí lớn lớn nhỏ nhỏ trong Thánh địa Luân Hồi, tránh né sự sưu tầm của mọi người, sau đó tìm cơ hội tìm tới các ngươi, để cho các ngươi mang hắn tới gặp ta!
- Kinh lịch này, cũng có thể có thể xưng là truyền kỳ rồi!
Diễn Hành Thần Vương nhịn không được tán thán một câu.
Đại Tư Mệnh mỉm cười, nói:
*****
- Hắn đặt cược hai cửa, lo lắng ta cũng sẽ hạ thủ với hắn, cho nên một nửa kia của hắn đã rơi vào trong Đạo Giới!
Sắc mặt đám Thần Vương đại biến. Khởi Nguyên Thần Vương đang định nói gì, nhưng Đại Tư Mệnh đã giơ tay lên, mỉm cười nói:
- Không cần nhiều lời! Đổi lại là ta, sau khi trải qua trận đại biến cố này, cũng sẽ cẩn thận từng chút một. Hắn đặt cược hai cửa, một cửa đặt bên ta, một cửa đặt bên Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần, cũng không có gì đáng trách. Ta có thể dung được hạng người vô pháp vô thiên như Đế Nhạc bậc này, tự nhiên cũng có thể dung được hắn. Hơn nữa...
Hắn khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Luân Hồi Thánh Vương vừa mới xuất thế chính là Đạo Thần, trở thành Thần Vương chí cao vô thượng chưởng khống Luân Hồi, Đại đạo Luân Hồi lại là đạo đại đạo Đại nhất thống đầu tiên, thành tựu của hắn to lớn có thể tưởng tượng!
Nguyên Nha Thần Vương lập tức hiểu ý, vỗ tay mỉm cười, nói:
- Đại Tư Mệnh nói không sai! Nếu hắn hợp hai làm một, quả thật là tồn tại đáng sợ tới cực điểm, nhưng hiện tại một phân thành hai, vậy sẽ không còn đáng sợ như vậy nữa, dễ dàng có thể kềm chế hắn, không cần phải lo lắng hắn sẽ phản bội!
Đại Tư Mệnh gật đầu một cái, nói:
- Luân Hồi Thánh Vương cấp Đạo Thần một phân thành hai, vẫn như cũ không phải tầm thường, nhưng đã không phải là vô địch nữa rồi. Hơn nữa, có hắn tồn tại, ít nhiều gì cũng có thủ đoạn có thể đối phó được Đế Nhạc. Đế Nhạc càng lúc càng đáng sợ a! Lần này hắn đã luyện hóa được một bộ phận Đại đạo Luân Hồi, lại đã trừ đi ẩn tật của chính mình, thực lực của hắn...
Bản thân hắn cũng có một loại cảm giác hãi hùng khiếp vía.
Tiến bộ của Chung Nhạc thật sự quá nhanh, trước đây còn kém Đại Tư Mệnh ba phần, hiện tại khoảng cách giữa hai người bọn họ chỉ sợ đã bị rút ngắn không ít. Chung Nhạc đã tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, trạng thái giống hệt như Tứ Diện Thần, nhục thân tiếp cận Đại Tư Mệnh, đã không còn bất kỳ góc chết nào nữa.
Nếu tu vi của hắn lại tiếp cận Đại Tư Mệnh, vậy chỉ sợ thực lực của hắn cách vô địch cũng không xa nữa.
Đáng sợ nhất chính là, Chung Nhạc vẫn còn đang tiến bộ, vẫn còn đang không ngừng tiếp cận cảnh giới của Đạo Thần.
Mặc dù Đại Tư Mệnh đã nắm giữ sơ hở của Chung Nhạc, nhưng trong lòng vẫn là có chút bất an.
o0o
Đạo Giới...
Thiên không hỗn loạn đột nhiên giống như ném một tảng đá vào trong mặt hồ vậy, chợt nổi lên từng vòng từng vòng gợn sóng. Thiên không Đạo Giới vốn là vết thương dày đặc, khắp nơi đều là vết rách, hiện tại nổi lên gợn sóng cũng không khiến cho người ta chú ý.
Nhưng sau một khắc, nửa mảnh Linh thai chợt từ trung tâm đám gợn sóng kia rơi xuống, phát ra vạn đạo hào quang, dẫn động đại đạo của Đạo Giới, khiến cho Đạo Giới hỗn loạn càng lúc càng kịch liệt.
Cỗ ba động hỗn loạn này lập tức dẫn phát sự chú ý của những tồn tại trong Đạo Giới. Hai đạo thân ảnh từ xa bay tới. Lôi Trạch Đạo Thần và Hậu Thổ Đạo Thần xuất hiện bên cạnh nửa mảnh Linh thai kia, Đạo quang trong mắt lượn lờ, nhìn chăm chú vào cỗ Linh thai từ trên trời rơi xuống này.
Ngoài mặt Linh thai quang mang biến ảo, lẳng lặng phiêu phù trước mặt hai tôn Đạo Thần.
Lôi Trạch Đạo Thần giơ tay lên, vuốt ve Linh thai, Đạo quang trong mắt đột nhiên tiêu tán, thần trí khôi phục thanh minh. Chính là tác dụng kỳ diệu của Đại đạo Luân Hồi, khiến cho ý thức của hắn tạm thời thoát khỏi sự khống chế của đại đạo.
- Đạo Giới là bẫy rập...
Ý thức của Lôi Trạch Đạo Thần vừa mới khôi phục thanh minh, đột nhiên đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Bạch Đế nhao nhao đi tới. Sự thanh minh trong mắt hắn biến mất, lại có Đạo quang lóe lên, bao phủ ý thức của hắn.
- Linh thai!
Khởi Nguyên Đạo Thần kinh ngạc nói:
- Sao Linh thai lại ở nơi này?
Tứ Diện Thần cũng không khỏi kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn thiên không, lẩm bẩm:
- Chúng ta âm thầm lẻn vào Luân Hồi Đạo Giới, sưu tầm lâu như vậy cũng chưa từng tìm được Linh thai, không ngờ nó vậy mà lại rơi vào trong Đạo Giới... Thật là đi mòn giày không thấy bóng dáng, đạt được lại không phí chút công phu! Đại đạo Hỗn Độn của ta không bị Đại đạo Luân Hồi khắc chế, có thể luyện hóa Linh thai a!
Khởi Nguyên Đạo Thần giơ tay lên, ngăn không cho hắn luyện hóa Linh thai, mỉm cười nói:
- Đạo hữu bình tĩnh chớ vội! Cỗ Linh thai này chỉ có một nửa, nếu là hai mảnh Linh thai đều rơi vào trong Đạo Giới, ngươi muốn luyện hóa hắn, ta tuyệt sẽ không ngăn cản. Nhưng hiện tại chỉ có phân nửa, vậy cần phải xem xét lại rồi. Nếu ta đoán không sai, mảnh Linh thai còn lại hẳn là rơi vào trong tay Đại Tư Mệnh rồi a! Luân Hồi Thánh Vương không hỗ là Đạo Thần trời sinh, rất thông minh a!
Tứ Diện Thần cũng tỉnh ngộ lại, nói:
- Nếu ta luyện hóa nửa cỗ Linh thai này, vậy nửa cỗ còn lại sẽ trợ giúp Đại Tư Mệnh đối phó chúng ta, khiến cho chúng ta có thêm một đối thủ cường đại! Thật thông minh a!
Bàn tay Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần rơi xuống trên Linh thai, nhất thời cảm thụ được ý thức bên trong Linh thai, cỗ ý thức kia đang giao lưu với bọn họ.
Khởi Nguyên Đạo Thần mỉm cười, nói:
- Đặt cược hai cửa, đạo hữu thật khôn khéo! Đế Nhạc cũng quả thật đáng sợ! Bất quá, đạo hữu đặt cược hai cửa, cứ như vậy đã muốn chúng ta xuất thủ bảo hộ ngươi, để cho ngươi có thể hấp thu Đại đạo Luân Hồi, thuận lợi xuất thế, cái giá không khỏi quá nhỏ một chút a!
Quang mang ngoài mặt cỗ Linh thai kia biến hóa bất định. Một lúc sau, sắc mặt Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần nhất tề đại biến, liếc mắt nhìn nhau, nói với Bạch Đế Đạo Thần:
- Ngươi đặt bàn tay lên trên Linh thai a!
Bạch Đế Đạo Thần theo lời đặt bàn tay lên trên Linh thai, Đạo quang trong mắt dần dần thối lui, đột nhiên cao giọng nói:
- Bẫy rập Đạo Thần!
Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần vừa mừng vừa sợ, dời bàn tay Bạch Đế ra khỏi Linh thai. Tứ Diện Thần cười hắc hắc, nói:
- Đại đạo Luân Hồi lại có thể tránh né Bẫy rập Đạo Thần! Quả thật là biện pháp tốt!
Hai tôn Đạo Thần đại hỉ, nâng Linh thai rời đi, mỉm cười nói:
- Đạo hữu hữu dụng như vậy, chúng ta tự nhiên là sẽ dốc lực tương trợ!
Bạch Đế, Hậu Thổ nương nương cũng đều lắc mình rời đi. Lôi Trạch Đạo Thần vẫn như cũ đờ đẫn đứng yên tại chỗ, đột nhiên Đạo quang trong mắt dần dần thối lui, một đạo Long văn từ trong mắt hắn bay ra, du long kinh hồng, trong khoảnh khắc đã xuyên qua hàng rào Đạo Giới, tiến vào Luân Hồi Đạo Giới.
← Ch. 1402 | Ch. 1404 → |