← Ch.1415 | Ch.1417 → |
Thần Ma Tà Tam Đế cộng thêm Hắc Bạch Nhị Đế, tổng cộng năm tôn Thần Vương, hơn nữa đều là thân Đạo Thần, mặc dù đều không trọn vẹn không đầy đủ, hơn nữa đã rơi xuống khỏi cảnh giới Đạo Thần, nhưng vẫn như cũ không tầm thường.
Năm xưa, thời điểm Đại Tư Mệnh tấn công Đạo Giới, Tứ Diện Thần vẫn còn là cảnh giới Đạo Thần, tế khởi Bạch Đế Đạo Thần, đánh ra một kích, mới khiến cho Đại Tư Mệnh bị trọng thương, phá được nhục thân vô địch của Đại Tư Mệnh, tạo thành tâm ma cho Đại Tư Mệnh, sau đó mới bị Chung Nhạc nhân cơ hội, gieo vào trong cơ thể Đại Tư Mệnh đao quang tương lai, chém đạo tâm của hắn.
Hiện tại mặc dù cảnh giới của Tứ Diện Thần và đám người Hắc Bạch Nhị Đế đã rơi xuống, nhưng lần này lại là một mạch tế khởi năm tôn thân Đạo Thần. Uy năng của một kích này so với một kích kinh diễm của Tứ Diện Thần năm xưa kia, cơ hồ không có bất kỳ chỗ nào uy lực không bằng, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
Một kích này, so với một kích kia còn kinh diễm hơn, còn xuất chúng hơn!
Đây đã không còn là Thần Ma Tà Thái Cực nữa, mà là hình thái đại đạo trụ cột nhất của Vũ trụ Cổ lão. Thần đạo và Ma đạo xoay chuyển xung quanh Tiên Thiên Tà Đạo, hắc ám và quang minh phân tách hai bên, theo đó chuyển động. Một kích đánh xuống, giống như hai con cá lớn xoay tròn, năm loại đại đạo dung hợp, hai mắt song ngư lóe sáng bất định, uy năng bùng phát.
Hắc Bạch Nhị Đế là Trận nhãn, chính là hai khỏa mắt cá trắng đen. Vô số đại đạo chen chúc thổi quét, đột nhiên biến thành một cỗ Đạo quang vô cùng tinh thuần từ trong cơ thể Hắc Bạch Nhị Đế bạo phát, chém thẳng về phía Chung Nhạc.
Hai đạo quang mang kia chất chứa hai loại thuộc tính bất đồng, tại một khắc bắn ra kia đột nhiên xoay tròn quấn lấy nhau, uy năng càng lúc càng khủng bố, càng lúc càng cường đại. Đột nhiên, hai cỗ Đạo quang dung hợp lại với nhau, biến thành một cỗ chém thẳng về phía Chung Nhạc.
Một màn này, Chung Nhạc cũng không xa lạ gì. Hắn tại thời điểm tra xét tương lai của chính mình đã từng nhìn thấy một màn này. Tương lai hắn chính là chết dưới đạo quang mang này.
Mà Đại Tư Mệnh đồng dạng cũng chết dưới cỗ Đạo quang này.
Tương lai, hai đại cường giả tuyệt thế cũng đều không thể chạy thoát, toàn bộ đều bị Đạo quang chém chết.
Cỗ Đạo quang kia ầm ầm chém tới. Chung Nhạc cảm giác được tất cả mọi thứ của chính mình đều bị phong tỏa. Cho dù hắn có rời khỏi nơi này, đi tới quá khứ hoặc là tương lai cũng đều không thể chạy thoát, đều sẽ bị đạo quang mang này đuổi theo, chém chết.
Bản thân hắn quả thật có sơ hở trí mạng, cái sơ hở này chính là tới từ công pháp tu luyện của hắn.
Hắn tại thời điểm tu luyện Tiên Thiên Bát Quái nghịch chuyển Tiên Thiên, đã xây dựng vũ trụ Hồng Hoang trong cơ thể chính mình, mở ra Đạo Nhất, tự thành Bàn Cổ, lập ra Tiên Thiên Thánh Địa Thái Cực, Tứ Tượng Bát Quái, kết hợp với Thiên đạo, kết hợp với Vũ Thanh Trụ Quang, tạo thành vũ trụ trong cơ thể.
Lúc đó, hắn tự nhận là đã nghiên cứu thấu triệt hết thảy cấu tạo đại đạo của Vũ trụ Cổ lão, cho nên mới mời ba ngàn Đế thi cùng với Chư Đế, Chư Thần Vương hộ pháp, trợ giúp chính mình tu luyện.
Nhưng về sau hắn mới ý thức được, trong Vũ trụ Cổ lão ngoại trừ Thần đạo và Ma đạo ra, còn có hai loại đại đạo Hắc Ám và Quang Minh xuyên qua toàn thể vũ trụ này.
Hắc Đế và Bạch Đế, hai tôn Thần Vương Thái Cổ cực kỳ cổ lão này vạn phần giảo hoạt, ngay từ rất sớm đã ẩn giấu Tiên Thiên Thánh Địa của chính mình, ở trong các giới căn bản không có Luyện Khí Sĩ và Thần Ma tu luyện Đại đạo Hắc Ám và Đại đạo Quang Minh.
Chính bởi vì như vậy, trong Tiên Thiên Bát Quái của Chung Nhạc đã lưu lại sơ hở, thiếu khuyết quang và ám.
Nhưng hiện tại, công kích của Tứ Diện Thần chính là nhằm vào cái sơ hở này, dùng cấu tạo đại đạo hoàn chỉnh của Vũ trụ Cổ lão, dùng quang và ám mà hắn thiếu sót tới chém hắn.
- Nếu là trước đây, các ngươi vẫn còn là Đạo Thần, Trẫm chỉ có thể tạm nhường một bước. Nhưng hiện tại...
Trong cơ thể Chung Nhạc vang lên thanh âm ầm ầm ầm chấn động, Thất Đạo Luân Hồi đột nhiên điên cuồng xoay tròn, ông ông chấn động, chính là Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi. Cùng lúc đó, lại có từng đạo từng đạo quang mang xuất hiện sau đầu hắn, xoay tròn phía sau Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi, hai tầng Thất Đạo Luân Hồi đồng thời xuất hiện.
Trên thế gian, tồn tại tu thành Thất Đạo Luân Hồi đã ít lại càng ít, có thể đếm được trên đầu ngón tay. Mà Chung Nhạc vậy mà điên rồ mất trí luyện thành hai loại Thất Đạo Luân Hồi bất đồng. Không chỉ luyện thành hai loại, hắn lại còn có thể đồng thời thi triển ra hai loại Thất Đạo Luân Hồi bất đồng.
Một vầng đại đạo như luân đột nhiên xuất hiện, xỏ xuyên qua hai vòng Thất Đạo Luân Hồi. Chỉ thấy Bí cảnh Đạo Nhất, Bí cảnh Âm Dương, Bí cảnh Thần Tài, Bí cảnh Vạn Tượng, Bí cảnh Ngũ Hành và Bí cảnh Huyết Mạch của hai loại Thất Đạo Luân Hồi này nhanh chóng xác nhập lại với nhau, từ mười hai đạo quang luân biến thành sáu đạo quang luân.
Ông!
Một tiếng chấn động nhẹ nhàng vang lên, Trụ Quang Luân chụp lên trên sáu đạo quang luân này, sau đó Vũ Thanh Luân lại chụp lên trên Trụ Quang Luân.
Bát Đạo Luân Hồi! Đây là lần thứ hai trên thế gian xuất hiện Bát Đạo Luân Hồi!
Lần đầu tiên thi triển ra Bát Đạo Luân Hồi vẫn chính là Chung Nhạc, chính là trong trận chiến đánh Tứ Diện Thần rớt xuống khỏi cảnh giới Đạo Thần mười vạn năm trước. Lúc đó, Chung Nhạc đã thi triển Bát Đạo Luân Hồi, phong ấn Hắc Đế mười vạn năm trước trong Bát Đạo Luân Hồi, luyện thành Luân Hồi Thời Không Cầu, vĩnh viễn phong ấn Hắc Đế mười vạn năm trước trong Thời Không Đại Luân Hồi vô tận.
Lúc đó, trên người Chung Nhạc còn có Luân Hồi Đằng, dùng Luân Hồi Đằng làm môi giới, mạnh mẽ nhất thống hai Đại Bí cảnh Không Gian Trụ Quang và Lục Đạo Luân Hồi của chính mình, hình thành nên Bát Đạo Luân Hồi.
Hơn nữa, lúc đó còn có Phong Hiếu Trung ở một bên xuất thủ tương trợ, giúp hắn ổn định Bát Đạo Luân Hồi.
Bởi vì lúc đó Chung Nhạc ngay cả Thất Đạo Luân Hồi cũng chưa lĩnh ngộ tới tiêu chuẩn viên mãn, mặc dù có Luân Hồi Đằng mạnh mẽ thôi động Bát Đạo Luân Hồi, cũng mang tới cho hắn nguy hiểm cực lớn, thậm chí chỉ cần hơi chút lơ là, luân hồi hỗn loạn, sẽ nghiền ép thân thể hắn bạo tạc, thần hồn câu diệt, bị luân hồi hỗn loạn triệt để gạt bỏ.
Nhưng hiện tại, không có Phong Hiếu Trung Phong Đạo Tôn ở bên người, cũng không còn Luân Hồi Đằng, Bát Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc vẫn như cũ cực kỳ ổn định. Hắn chính là dùng Đại đạo Luân Hồi làm môi giới, Đại đạo Luân Hồi xuyên qua hai loại Thất Đạo Luân Hồi, mạnh mẽ đả thông Bát Đạo Luân Hồi.
Đương nhiên, loại đả thông này cũng chỉ là tạm thời.
Mặc dù hắn đã luyện thành hai loại Thất Đạo Luân Hồi, hơn nữa cũng đều đã viên mãn, nhưng vẫn là cách Bát Đạo Luân Hồi cực kỳ xa xôi.
Bát Đạo Luân Hồi không phải trong thời gian ngắn sẽ có thể tham ngộ ra. Từ Lục Đạo Luân Hồi tới Thất Đạo Luân Hồi, đã mất thời gian hơn mười vạn năm. Trong khoảng thời gian này có Phục Mân Đạo Tôn tập hợp trí tuệ của hơn năm ngàn vị Đại Đế, có Chung Nhạc tụ tập trí tuệ của mấy vạn vị Đại Đế tương lai và Đại Đế hiện tại, cuối cùng mới mở ra Thất Đạo Luân Hồi.
*****
Mà Bát Đạo Luân Hồi, căn cứ theo suy đoán của Phong Hiếu Trung, cho dù Chung Nhạc và tất cả Chư Đế hiện tại trên thế gian cũng đều không chết, Chung Nhạc, cùng với Phong Hiếu Trung, cùng với bốn ngàn vị Đại Đế, lại cộng thêm rất nhiều Thần Vương, rất nhiều Thần Ma khác... Tập hợp trí tuệ của những tồn tại này lại cùng một chỗ, mở ra Bát Đạo Luân Hồi, xác lập Luân Hồi, phát triển viên mãn, thời gian cần thiết ít nhất cũng phải ba trăm vạn năm đằng đẳng.
Trí tuệ cần thiết để xác lập Bát Đạo Luân Hồi thật sự quá nhiều, các phương diện cần phải nghiên cứu thật sự quá tạp, quá sâu rộng, đã không phải đơn thuần chỉ dựa vào nhiều người liên hợp sẽ có thể hoàn thành.
Sở dĩ Thất Đạo Luân Hồi có thể xác lập trong thời gian mười vạn năm, ngoại trừ dựa vào thiên tài xuất hiện lớp lớp ra, chủ yếu nhất vẫn là kế thừa di sản của thời đại Phục Mân Đạo Tôn, cộng thêm thời đại này đã xuất hiện hai vị tồn tại cấp Đạo Tôn là Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung.
Càng quan trọng hơn chính là, thời đại này là một loạn thế, địch nhân quá nhiều, thực lực địch nhân quá mạnh, dưới áp lực cực lớn mới có thể khiến cho người ta bùng phát hết thảy tiềm năng, khai phá hết thảy trí tuệ.
Mục Tiên Thiên kinh tài tuyệt diễm, Chư Đế Thượng Cổ mười vạn năm trước và ba ngàn Đế thi, Thiên và ba mươi Thiên Đạo Thân xuất quỷ nhập thần, từng tôn từng tôn Thần Vương từ thời Viễn Cổ, Thái Cổ vẫn luôn hùng bá cho tới hiện tại... Vô số địch nhân cường đại, nghịch cảnh vô biên, các loại cơ duyên trộn lẫn cùng một chỗ, vì vậy mới thành tựu nên Thất Đạo Luân Hồi.
Nghĩ muốn sáng tạo ra Bát Đạo Luân Hồi, chỉ có thể dựa vào thời gian.
Nhưng Chung Nhạc từ sau khi đoạt lấy cơ duyên của Luân Hồi Thánh Vương, lĩnh ngộ ra Đại đạo Luân Hồi, đã dựa vào Đại đạo Luân Hồi bắt đầu tiếp cận Bát Đạo Luân Hồi.
Mặc dù hắn trí tuệ có hạn, không thể hoàn thiện được Bát Đạo Luân Hồi, nhưng lại có thể lợi dụng Đại đạo Luân Hồi tạm thời ổn định Bát Đạo Luân Hồi, lợi dụng nó chiến đấu trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.
Cỗ Đạo quang kia vừa chém tới, Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên. Rõ ràng tốc độ của cỗ Đạo quang kia rất nhanh, nhưng lại mang tới cho người khác một loại cảm giác cực kỳ chậm rãi. Cỗ Đạo quang mang kia đã gặp phải lực cản cực mạnh.
Chung Nhạc chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên, trong khoảnh khắc cái đầu hắn chậm rãi nâng lên, Bát Đạo Luân Hồi sau đầu hắn cũng cực kỳ chậm rãi chuyển động, gian nan vạn phần.
Nhưng mỗi khi Bát Đạo Luân Hồi kia khẽ chuyển động một tia nhỏ, trong từng vòng từng vòng quang luân kia lại xuất hiện thêm thân ảnh một vị Thái Hoàng Đế Nhạc.
Bát Đạo Luân Hồi bao quát Vũ Trụ. Không gian là Vũ, thời gian là Trụ. Bát Đạo Luân Hồi của hắn cắt vào quá khứ, hiện tại và tương lai. Bát Đạo Luân Hồi chuyển động, từng vị từng vị Thái Hoàng Đế Nhạc xuất hiện trong quang luân kia chính là bản thân hắn trong quá khứ và tương lai.
Quang luân giống như bánh xe vậy, từ từ xoay tròn, Thái Hoàng Đế Nhạc đứng sừng sững trong quang luân càng lúc càng nhiều. Một vị, hai vị, ba vị, bốn vị, năm vị...
Rất nhanh, số lượng Chung Nhạc xuất hiện trong quang luân đã vượt qua tám vị, nhưng số lượng vẫn tiếp tục tăng lên.
Đợi tới lúc cái đầu của Chung Nhạc hoàn toàn ngẩng lên, sáu đạo quang luân sau đầu hắn đã xoay tròn đúng một vòng. Trên quang luân, cái đầu của hơn hai vạn vị Thái Hoàng Đế Nhạc quá khứ tương lai cũng đã ngẩng lên.
- Trẫm...
Hơn hai vạn vị Thái Hoàng Đế Nhạc kia trăm miệng một lời, từ từ giơ bàn tay lên:
- Đã vô địch rồi!
Ầm ầm!
Cỗ Đạo quang kia chém lên trên bàn tay Chung Nhạc. Một cỗ chấn động vô cùng khủng bố bạo phát. Cỗ Đạo quang kia xuyên thấu qua hơn hai vạn bàn tay của Chung Nhạc, dừng lại ngay trước mi tâm của hắn. Sau đó, hơn hai vạn đạo chưởng lực bạo phát, chấn cho đạo quang mang kia vỡ nát.
Thần Ma Thái Cực Đồ ầm ầm phân liệt, Thần Ma Tà Tam Đế và Hắc Bạch Nhị Đế nhao nhao thổ huyết, đại đạo cơ hồ vỡ nát, phân giải, hung hăng va chạm lên trên người Tứ Diện Thần. Tứ Diện Thần rống giận một tiếng, thân thể không tự chủ được hiện ra nguyên hình, khí Hỗn Độn như biển ba động, ngay sau đó bị uy năng cuồng bạo chấn cho Hỗn Độn Hải trực tiếp bốc hơi, Hỗn Độn sụp đổ, biến thành Đại đạo Âm Dương gào thét lao tới, giống như ức vạn Long Phượng tung bay. Tiếp theo, dưới uy năng chấn động khủng bố, ức vạn Long Phượng nhao nhao vỡ nát, tan rã.
Sinh vật Hỗn Độn thổ huyết, cỗ uy năng khủng bố kia nghiền ép trên người hắn, nghiền ép năm tôn Thần Vương Thần Ma Tà Hắc Bạch, cơ hồ triệt để nghiền nát bọn họ!
Đông đông đông!
Tiếng trống chấn động rung trời, Khởi Nguyên Đạo Thần giá ngự Mộ Cổ, nổi trống xông thẳng về phía Chung Nhạc, nghĩ muốn công kích Chung Nhạc, khiến cho hắn tự cứu chính mình. Đột nhiên, Mộ Cổ chợt ầm một tiếng vỡ nát, toàn thân Khởi Nguyên Thần Vương đẫm máu bay ngược về phía sau. Hắn vươn tay cầm lên Hỗn Độn Liên, dùng sức quất một cái. Đóa hoa sen nhất thời đại phóng, giống như mở ra cái miệng lớn, dùng sức nuốt một cái, nuốt chửng Khởi Nguyên Đạo Thần vào trong.
Đóa hoa sen kia lại một lần nữa mở ra, nuốt vào, nuốt chửng đám người Tứ Diện Thần. Sau đó, Vũ Thanh Trụ Quang đột nhiên từ nội bộ hoa sen bùng phát. Chính là Khởi Nguyên Đạo Thần thôi động Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, cắt đứt thời không, tránh né một kích vô cùng đáng sợ này của Chung Nhạc.
Thời không đột nhiên chấn động một cái, cỗ lực lượng kinh khủng tuyệt luân kia của Chung Nhạc đánh xuyên qua thời không, công kích thẳng tới quá khứ, đuổi theo Hỗn Độn Liên.
Đóa hoa sen nhanh chóng đại phóng, Khởi Nguyên Đạo Thần đứng trong nhụy hoa, sắc mặt ngưng trọng, liên tục xuất thủ đón đỡ bàn tay khổng lồ đang truy sát tới của Chung Nhạc.
Bàn tay này là cự thủ Đạo Nhất do Chung Nhạc dưới trạng thái Bát Đạo Luân Hồi dùng hơn hai vạn bàn tay hóa thành, một chưởng vỗ tới, quán xuyên quá khứ. Nếu đám người Khởi Nguyên Đạo Thần đi tới tương lai, chỉ sợ bàn tay này cũng sẽ giết tới tương lai.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi trở về quá khứ mấy vạn năm, Khởi Nguyên Đạo Thần đã va chạm với đại thủ kia của Chung Nhạc hơn mười lần, trong tai mắt mũi miệng đều chảy ra máu tươi, hai tay cũng bị chấn cho rách nát tả tơi, trong lòng không khỏi tuyệt vọng.
- Khởi Nguyên đạo huynh, sao không đi Đạo Giới quá khứ?
Đột nhiên, thanh âm của Luân Hồi Thánh Vương vang lên. Khởi Nguyên Đạo Thần thoáng ngẩn người, chỉ thấy Luân Hồi Thánh Vương cũng chạy trở về quá khứ, đang ở bên cạnh Hỗn Độn Liên, ánh mắt bình thản, đối diện với tuyệt cảnh cũng không chút để trong lòng.
- Đạo Giới? Đúng a!
Khởi Nguyên Đạo Thần bật cười ha hả, đột nhiên kịch liệt ho ra máu. Hắn vẫn là đã bị trọng thương, vội vàng thôi động Hỗn Độn Liên lao thẳng về phía Đạo Giới.
← Ch. 1415 | Ch. 1417 → |