← Ch.1420 | Ch.1422 → |
Chung Nhạc mượn áp lực mở ra Hỗn Độn để suy yếu thực lực của hắn, nhưng cũng không hề vi phạm Khế ước Hỗn Độn, khiến cho hắn mặc dù trong lòng phát điên nhưng lại không thể làm gì được.
- Kết quả của kẻ xấu luôn luôn là chết vô cùng thê thảm a!
Bạch Đế lau đi vết máu trên khóe miệng, nhìn thân ảnh Chung Nhạc mở Thái Cực, định Tứ Tượng, phân Bát Quái, lạnh lùng nói.
Sắc mặt đám người Khởi Nguyên Đạo Thần cổ quái, không biết kẻ xấu trong lời nói của hắn là muốn châm chọc Chung Nhạc hay là muốn châm chọc chính bản thân bọn họ.
Chung Nhạc bên này khai mở ra Thần Ma Thái Cực, Âm Dương Tứ Tượng, Tiên Thiên Bát Quái, một thân tu vi dùng hết, áp lực khôn cùng đè xuống, khiến cho khóe miệng hắn tươm máu, tự biết khó có thể tiếp tục khai mở Thiên đạo của Đạo Giới, liền nói ngay:
- Thiên, ngươi còn không ra tay?
Nhưng Thiên chỉ cười lạnh, không có ý định sẽ xuất thủ.
Lúc này, hình thức ban đầu của Đạo Giới đã được sáng tạo ra, trở nên huyễn lệ nhiều màu, vô cùng thần thánh. Khởi Nguyên Đạo Thần khai mở khởi nguyên của Đạo Giới, Tứ Diện Thần và Hắc Bạch Nhị Đế lập hắc bạch, phân quang ám. Chung Nhạc dùng Thần đạo, Ma đạo, Thiếu Âm, Thiếu Dương, Thái Âm, Thái Dương, sáu mươi bốn Quái diễn biến cảnh tượng hùng vĩ kỳ bí mỹ lệ của Đạo Giới, khiến cho Đạo Giới giống như một thế giới mộng huyễn vậy.
Đạo sơn hùng vĩ, Đạo hải rộng lớn, Đạo quang huyễn lệ, Đạo lôi thánh khiết, đại địa trầm trọng, thương thiên thanh minh, là một địa phương cực kỳ thần thánh.
Một màn này, so với cảnh tượng Đạo Giới mà đám người hậu thế đứng bên ngoài Đạo Giới nhìn thấy chính là độc nhất vô nhị. Bất quá, đám người hậu thế nhìn thấy chỉ là bề ngoài của Đạo Giới, sau khi tiến vào, lại nhìn thấy một Đạo Giới so với Địa Ngục còn hiểm ác hơn, hoàn toàn bất đồng với cảnh tượng Đạo Giới hiện tại.
Đạo Giới hiện tại vẫn chưa ổn định, phía trên vẫn như cũ có khí Hỗn Độn vô cùng trầm trọng đè xuống, khiến cho thiên địa bất ổn.
Tứ Diện Thần ho khan ra mấy ngụm máu, phù phù thở hổn hển, ngữ khí lại dương dương đắc ý nói:
- Bệ hạ, vừa rồi ngươi khiến cho ta và Hắc Bạch Nhị Đế bị trọng thương, hiện tại đã tới phiên ngươi rồi! Ngươi cũng hảo hảo thừa nhận một phen a!
Hai cánh tay Chung Nhạc toàn lực nâng lên Hỗn Độn đang đè xuống, đủ loại Đại đạo Tiên Thiên quán nhập vào trong Hỗn Độn, mở ra Hỗn Độn, diễn biến ra cảnh tượng mỹ lệ của Đạo Giới, thừa nhận áp lực vô cùng to lớn, bật cười nói:
- Ta chính là Tiên Thiên Thần Ma, cùng lắm thì khai mở Đạo Giới thất bại, bị Hỗn Độn đè chết. Ta vẫn có thể phục sinh từ trong Tiên Thiên Thánh Địa của ta, các vị thì sao?
Sắc mặt Tứ Diện Thần tái nhợt, Hắc Bạch Nhị Đế cũng nhất tề trầm mặc, Thiên không thể làm gì được, chỉ đành tế khởi ba mươi bức Thiên Đạo Đồ, lạc ấn vào trong thiên không, nâng thiên không của Đạo Giới lên, thừa nhận giúp Chung Nhạc một bộ phận áp lực.
Trong đám người ở đây, mấy người bọn họ cũng đều không có Tiên Thiên Thánh Địa. Thiên là do chúng sinh tế tự sinh ra, Tứ Diện Thần tới từ Hỗn Độn, Tiên Thiên Thánh Địa của Hắc Bạch Nhị Đế đều đã bị Chung Nhạc phá hủy, nếu hiện tại bọn họ chết ở đây, vậy thật sự là chết rồi.
Khởi Nguyên Đạo, Tứ Diện Thần, Hắc Bạch Nhị Đế, Chung Nhạc và Thiên, đám người đều đứng sừng sững ở nơi đó, thừa nhận áp lực mà thiên địa Đạo Giới truyền xuống. Mỗi người đều dốc toàn lực nâng Hỗn Độn lên, đại đạo của bản thân điên cuồng vận chuyển. Chỉ nghe tiếng trống thùng thùng không ngừng vang lên, Khởi Nguyên Đạo Thần dùng Mộ Cổ mở ra Lĩnh vực Khởi Nguyên của Đạo Giới, không ngừng oanh mở khí Hỗn Độn.
Lại có thanh âm nổ vang ầm ầm không ngừng vang lên, hắc bạch quang ám quét ngang khí Hỗn Độn, chém đứt Hỗn Độn.
Toàn thân Chung Nhạc vô số đạo đại đạo như rồng, bảy mươi bảy đạo đại đạo đan xen ngang dọc, định vũ trụ, dựng càn khôn, lập Thần Ma, mở Tứ Tượng, định sáu mươi bốn Quái. Mà Thiên cũng không ngừng gia cố thiên khung Đạo Giới, ai nấy cũng đều dốc hết khả năng.
Áp lực càng lúc càng mạnh, khiến cho làn da trên cơ thể đám người không ngừng phun ra máu tươi, không ngừng chảy máu.
Đạo Giới vẫn như cũ bất ổn, Hỗn Độn vẫn có khả năng bất cứ lúc nào đè xuống, ép cho đám người suy sụp, nán vụn.
Nhưng lĩnh ngộ do mở ra Đạo Giới mang tới thật sự không tầm thường, Hỗn Độn khai mở, tái diễn vũ trụ Hồng Hoang, đủ loại diệu ngộ ào ào xuất hiện, loại diệu ngộ này chính là từ trước giờ chưa từng có.
Bọn họ mở ra Đạo Giới, tương đương với một lần nữa khai thiên, tái tạo vũ trụ, tái tạo đại đạo.
Đại đạo mà bọn họ vốn dĩ tu luyện ít nhiều gì cũng có chút tỳ vết. Trong đó, kẻ có tỳ vết lớn nhất chính là Thiên. Hắn dù sao cũng là tế tự sinh ra, đại đạo của hắn chính là do văn lộ Đồ đằng cấu thành, chính là đại đạo Hậu Thiên.
Kẻ kế tiếp chính là Chung Nhạc. Chung Nhạc mặc dù mấy lần nghịch chuyển Tiên Thiên, hấp dẫn đại đạo thiên địa dung hóa bản thân, ở trong Bí cảnh Đạo Nhất khai thiên ích địa, tạo thành một phiến vũ trụ càn khôn trong cơ thể, nhưng dù sao nhãn giới kiến thức cũng có giới hạn, không có khả năng hoàn toàn biến đại đạo của bản thân thành Tiên Thiên, vẫn có một bộ phận kiến giải đại đạo chưa thể chuyển hóa thành Tiên Thiên.
Hắn chỉ là khiến cho đại đạo của chính mình trở nên thuần chính mà thôi.
Mà những người khác, trong quá trình tu luyện từ trước tới nay, cũng đã tu luyện rất nhiều các loại đại đạo Hậu Thiên, dùng các loại đại đạo Hậu Thiên khác đề thăng tu vi của chính mình, đột phá cực hạn cố hữu.
Hiện tại bọn họ mở ra Đạo Giới, dùng khí Hỗn Độn để diễn biến thành đại đạo, các loại đại đạo này đều là từ trong Hỗn Độn khai mở ra. Những đại đạo này không thuộc về bọn họ, chỉ thuộc về Đạo Giới, vô cùng thuần túy, không có bất kỳ tạp chất nào, trời sinh ẩn chứa đạo lý chí cao.
Bọn họ không thể luyện hóa đại đạo của Đạo Giới khiến cho mình sở dụng, nhưng lại có thể trong quá trình khai mở đại đạo đạt được lĩnh ngộ chí cao.
Cái này đối với bọn họ, cơ hồ có công hiệu tái tạo nhục thân và Đại Đạo Nguyên Thần, đề thăng đối với mỗi một người cũng đều không tầm thường.
Ví dụ như, Thiên tế khởi ba mươi bức Thiên Đạo Đồ, nhưng Thiên đạo mới mở ra của Đạo Giới lại cũng chỉ có mười chín Thiên đạo, cái này vừa vặn chính là mười chín Tiên Thiên Thiên Đạo mà Thiên còn thiếu khuyết.
Hắn đối với mười chín loại Thiên đạo này chính là nằm mơ cũng muốn, là Tiên Thiên Thiên Đạo. Hắn vẫn luôn muốn thôn phệ Càn Đô Thần Vương mà không thể được, hiện tại cuối cùng cũng để cho hắn mò ra được tung tích của Tiên Thiên Thiên Đạo, hơn nữa mười chín Thiên đạo của Đạo Giới so với mười chín Thiên đạo của Càn Đô Thần Vương còn càng thần thánh hơn, càng thuần túy hơn, càng bất phàm hơn.
Đương nhiên, hắn có thể từ trong mười chín Thiên đạo của Đạo Giới đạt được bao nhiêu, còn phải xem bản lĩnh của hắn, cũng không phải là hắn thật sự đã nhận được mười chín Thiên đạo.
- Ha ha ha... Đại Tư Mệnh suất lĩnh Chư Thần Vương mở ra Đạo Giới, ta còn cho rằng hắn thật sự có thể sáng tạo ra Đạo Giới, hóa ra kết quả vẫn là do chúng ta mở ra. Sớm biết như vậy, ta cũng không cần phải đánh lén hắn rồi, chỉ cần chờ đợi trong chốc lát, hắn và Chư Thần Vương đều sẽ bị Đạo Giới đè chết, không cần ta phải động thủ!
Khởi Nguyên Đạo Thần không khỏi thổn thức, nói:
- Làm hại ta lưng đeo tiếng xấu hai trăm vạn năm! Bệ hạ, sau khi chúng ta mở ra Đạo Giới, về tới hiện tại, Bệ hạ còn phải giúp ta giải oan a!
- Dễ nói! Dễ nói!
*****
Chung Nhạc cười híp mắt, nói.
- Thực lực của bất kỳ kẻ nào trong chúng ta đều không chút thua kém Đại Tư Mệnh năm xưa, cũng phải cật lực như vậy, mỗi một người đều phải dốc hết khả năng, dốc tận toàn lực. Một mình Đại Tư Mệnh mở Đạo Giới quả thật là trò cười a!
Ánh mắt Tứ Diện Thần chớp động, nói:
- Luân Hồi đạo hữu, tới phiên ngươi rồi!
Ánh mắt Khởi Nguyên Đạo Thần, Hắc Bạch Nhị Đế, Thiên và Chung Nhạc cũng đều không ngừng lóe lên, trong lòng đều có tính toán. Chỉ cần Luân Hồi Thánh Vương lập ra Luân Hồi, Đạo Giới sẽ liền xem như ổn định. Mà tới lúc đó, Khế ước Hỗn Độn sẽ mất đi hiệu lực, bọn họ sẽ có thể thống hạ sát thủ, giết chết địch nhân.
Về phần cái gì đức độ cao vút, tấm lòng rộng mở, cái gì nhân nghĩa đạo đức... nhìn một chút ánh mắt hiện tại của bọn họ, liền biết rõ những cái này sớm đã bị bọn họ ném ra sau đầu.
Luân Hồi Thánh Vương thu biểu tình của đám người vào trong mắt, trong lòng thầm khen:
- Đám bại hoại này ai nấy cũng đều tinh như quỷ, mỗi một người đều là cáo già vạn năm, khiến cho ta không khỏi bội phục a! Ta cũng phải cẩn thận học tập bọn họ mới được, tránh cho sau này bị bọn họ ám toán, hoặc là có thể ngược lại ám toán bọn họ...
Ông!
Đại đạo Luân Hồi bùng phát, vượt qua không gian Đạo Giới mỹ lệ, thống nhất từng đạo từng đạo đại đạo thiên địa Đạo Giới, hình thành hệ thống đại đạo luân hồi, khiến cho Đạo Giới triệt để vững chắc.
Đại đạo của Đạo Giới chỉ cần hình thành nên hệ thống luân hồi, trời và đất sẽ liền củng cố xuống, đại đạo của Đạo Giới cũng sẽ không sụp đổ tan rã, Đạo Giới cũng trở thành một hệ thống hoàn chỉnh, Hỗn Độn cũng sẽ không lại nghiền ép Đạo Giới. Tới lúc này, Đạo Giới mới tính là triệt để sáng tạo ra.
- Không có Đại đạo Luân Hồi, Đại Tư Mệnh tuyệt đối mở không ra Đạo Giới!
Trong lòng mọi người đồng thời toát ra ý nghĩ này.
Chung Nhạc đột nhiên nhìn về phía Luân Hồi Thánh Vương, nhớ tới một nửa thân thể của Luân Hồi Thánh Vương vẫn đang ở bên cạnh Đại Tư Mệnh. Đại Tư Mệnh muốn mở lại Đạo Giới, lần này chỉ sợ đã có mười phần nắm chắc.
Hiện tại bên cạnh Đại Tư Mệnh tụ tập mấy trăm tôn Thần Vương, ngoại trừ ba đạo Thần, Ma, Tà và hai đạo Quang, Ám ra, những đại đạo khác, bất luận cái gì hắn cũng đều có.
Mà ba đạo Thần, Ma, Tà và hai đạo Quang, Ám, trong đám Thần Vương bên cạnh Đại Tư Mệnh cũng có kẻ có thể thay thế, mặc dù không thuần túy bằng Thần Ma Tà Tam Đế và Hắc Bạch Nhị Đế, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu. Cộng thêm một nửa thân thể kia của Luân Hồi Thánh Vương, lần này Đại Tư Mệnh mở ra Đạo Giới, phần thắng rất lớn.
Đại đạo Luân Hồi vẫn còn xuyên toa trong Đạo Giới, quán thông liên tiếp càng nhiều đại đạo của Đạo Giới. Áp lực trên người mọi người cũng dần dần giảm xuống. Cùng lúc đó, hào quang đại đạo chợt phun trào, ào ào xuất hiện, phóng vọt vào trong cơ thể đám người.
Đây là cơ duyên đại đạo mà bọn họ mở ra Đạo Giới tạo thành, là cơ duyên thành Đạo, là điểm then chốt để tu thành Đạo Thần.
Bọn họ có thể tu thành Đạo Thần hay không, chính là ở một lần này.
- Nếu lần này Bệ hạ trở thành Đạo Thần, vậy xem như đồng dạng với chúng ta rồi!
Khởi Nguyên Đạo Thần dốc hết khả năng hấp thu càng nhiều hào quang đại đạo dung nhập vào trong cơ thể, không ngừng luyện hóa, cười ha hả, nói:
- Bệ hạ cũng là Tiên Thiên Thần Ma, hiện tại lại trở thành Đạo Thần, khác biệt một trời một vực với đám sinh linh Hậu Thiên kiến hôi kia, không còn cùng một chủng loại. Bệ hạ cao cao tại thượng, thống trị thế gian, có thể kéo dài tới vô tận tuế nguyệt. Lần này chúng ta liên thủ mở ra Đạo Giới, cũng có thể nói không đánh thì không quen biết, đã xóa bỏ hiềm khích lúc trước, sau này chúng ta chính là đồng tộc đồng loại, không cần lại tranh đấu nữa a!
Chung Nhạc lệ rơi đầy mặt, điên cuồng hấp thu hào quang đại đạo, nước mắt đều biến thành quang vũ, nức nở nói:
- Khởi Nguyên đạo huynh nói rất hợp ý Trẫm, khiến cho Trẫm cảm động tới rơi nước mắt! Các vị đạo huynh bất kể hiềm khích lúc trước, khiến cho trong lòng Trẫm cảm xúc ngổn ngang trăm mối, nhịn không được rơi lệ...
Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần có chút rợn cả tóc gáy, gia tăng tốc độ, điên cuồng luyện hóa hào quang đại đạo đang không ngừng vọt tới.
Trong lòng Luân Hồi Thánh Vương cũng có chút sợ hãi, từng đạo từng đạo Luân Hồi Quang Luân chuyển động, cũng đang gia tốc dẫn dắt hào quang đại đạo nhập thể, tiến hành luyện hóa.
Tám tòa Tiên Thiên Bát Quái toàn thân Chung Nhạc điên cuồng vận chuyển, thôn phệ Đạo quang. Các loại quẻ tượng tung bay, điên cuồng diễn toán luyện hóa. Đồng thời hai tòa trận pháp Tứ Tượng cũng điên cuồng chuyển động, Thần Ma Thái Cực càng là vận chuyển như bay.
Nước mắt trong mắt vị Thiên Đế này càng chảy càng cuộn trào mãnh liệt, cuồn cuộn như hai dòng đại hà, không ngừng khóc lóc kể lể:
- Ta và các vị là bằng hữu tri kỷ đã lâu, hận không thể tương thân tương ái, nhưng chư quân đối với Trẫm luôn luôn là hô đánh hô giết. Lần này chư quân yêu mến ta, tiêu tan hiềm khích lúc trước, Trẫm nhất định phải bát bái kết giao với các vị, kết làm huynh đệ, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm!
Khóe mắt Bạch Đế kịch liệt nhảy lên, cười khan nói:
- Bệ hạ nói có chút hơi quá...
- Trẫm đây toàn bộ đều là lời nói tâm huyết!
Chung Nhạc nghiêm mặt nói:
- Bạch Đế đạo huynh không tin ta sao? Trẫm móc trái tim ra cho ngươi xem, để cho ngươi thấy một tấm chân tình của Trẫm...
Đúng lúc này, Đại đạo Luân Hồi xuyên qua một đạo đại đạo cuối cùng của Đạo Giới. Áp lực trên toàn thân Chung Nhạc đột nhiên biến mất. Hắn lập tức vươn tay trảo một cái, mạnh mẽ kéo Thiên từ trên không trung Đạo Giới xuống, ném thẳng xuống đất, giơ chân đạp xuống, huyết nhục văng tung tóe.
- Bạch Đế đạo huynh, Trẫm lập tức móc trái tim ra cho ngươi xem, để cho ngươi nhìn một chút lòng đầy trung can nghĩa đảm của Trẫm!
Chung Nhạc nhìn về phía Bạch Đế, Bạch Đế nhất thời rợn cả tóc gáy, vội vàng biến thành từng đạo từng đạo quang mang phi độn, tránh né đạo đao quang mà Chung Nhạc chém xuống kia.
- Liên thủ giết hắn!
Tứ Diện Thần quát lớn.
← Ch. 1420 | Ch. 1422 → |