Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1423

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1423: Giết tới tương lai
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sinh vật Hỗn Độn ngây ngô đần độn, mặc dù rong chơi một khoảng thời gian khá dài trong khí Hỗn Độn, nhìn khắp đủ các loại hình ảnh trong dòng thời gian, nhưng những hình ảnh này đối với bọn họ bất quá chỉ là những hạt bụi bặm bay qua trước mắt, không hề quấy nhiễu tới bọn họ. Sinh lão bệnh tử của chúng sinh, vũ trụ biến thiên... tất cả đều không quan hệ gì với bọn họ.

Duy nhất có thể dẫn phát bọn họ hứng thú chính là những sinh linh tạo thành thời gian sóng gợn kia. Hỗn Độn đối với sinh vật Hỗn Độn chính là tương đương với dòng nước trong suốt, không có nửa phần gợn sóng. Bọn họ có thể bơi tới khởi điểm, nhìn vũ trụ sinh ra, cũng có thể bơi tới chung kết, nhìn vũ trụ hủy diệt.

Chỉ là những sinh linh ngẫu nhiên tạo thành thời gian sóng gợn sẽ ngăn cản bước chân của bọn họ, khiến cho bọn họ dừng chân quan sát.

Đó là những sinh linh cường đại trong dòng thời gian, ý đồ cải biến tương lai. Thời điểm này trong dòng thời gian sẽ bắt đầu phát sinh những cải biến rất nhỏ. Bất quá, cuối cùng những cải biến này cũng sẽ khôi phục lại bình tĩnh, các sinh vật Hỗn Độn sẽ lại tiếp tục rong chơi trong dòng thời gian.

Nhưng sinh vật Hỗn Độn lên bờ, vậy không phải là chuyện đùa rồi. Cuồn cuộn hồng trần sẽ ào ào xuất hiện. Các sinh vật Hỗn Độn sẽ có thanh âm, có ánh sáng, có màu sắc, đã có cảm tình yêu ghét, đã có yêu hận tình cừu...

Sinh vật Hỗn Độn này bị hút vào Đạo Giới, chặn lại lỗ thủng của Đạo Giới, chịu đủ vô vàn dằn vặt, tiến cũng không được lui cũng không xong. Đạo Giới trở nên vô cùng hiểm ác, đang trong quá trình sụp đổ. Hắn bị hút vào Đạo Giới, chặn lại lỗ thủng, thân thể phải thừa nhận toàn bộ trọng áp của Hỗn Độn, chỉ có thể hấp thu hào quang đại đạo của Đạo Giới đau khổ chống đỡ.

Một lần trấn áp này chính là kéo dài hai trăm vạn năm đằng đẳng. Dần dà lâu ngày, trong lòng hắn đã sinh ra oán khí, vì vậy đã trở thành Tứ Diện Thần.

Mãi cho tới khi Hậu Thổ nương nương tu thành Đạo Thần, phi thăng Đạo Giới, đại đạo của Đạo Giới rốt cuộc vững chắc, mới khiến cho hắn được giải thoát.

Mà tại thời khắc đám người Chung Nhạc giết ra Đạo Giới, hắn chỉ có thể bị giữ cố định ở nơi đó, lẳng lặng chờ đợi ngày nào đó chính mình được giải thoát.

o0o

- Trải qua trận chiến lần này, Đế Nhạc đã giết không được chúng ta nữa rồi!

Trong Hỗn Độn Liên, Khởi Nguyên Đạo Thần thở dài một tiếng, mỉm cười nói:

- Chúng ta mở ra Đạo Giới, hấp thu hào quang đại đạo, tu vi đột nhiên tăng mạnh, mặc dù không thể một lần nữa trở thành Đạo Thần trong Đạo Giới, nhưng đã không phải là Đế Nhạc có khả năng địch nổi!

Tứ Diện Thần lắc đầu, nói:

- Tiến bộ của Đế Nhạc cũng phi thường lớn! Sau trận chiến này, hắn cách cảnh giới Đạo Thần đã không xa. Hắn mở Thái Cực, phân Tứ Tượng, lập Bát Quái, diễn biến sáu mươi bốn Quái, lại lập hai đạo Vũ và Trụ. Lĩnh vực đại đạo mà bảy mươi sáu tôn Tiên Thiên Thần Ma mới có thể sáng tạo ra, toàn bộ đều bị hắn thay thế, sáng tạo ra. Hào quang đại đạo mà hắn đạt được cực kỳ kinh người!

Sắc mặt Hắc Bạch Nhị Đế và Thiên cũng đều ngưng trọng, nhao nhao gật đầu.

Thiên mở ra thiên không của Đạo Giới, cũng nhận được hào quang đại đạo của mười chín Tiên Thiên Thiên Đạo. Những hào quang đại đạo này đối với hắn cực kỳ quan trọng. Bản thân hắn là Tế Tự Thần, cho nên bị hạn chế, khiến cho hắn không thể luyện thành mười chín loại Tiên Thiên Thiên Đạo này, nhưng thực lực của hắn cũng đạt được đề thăng thật lớn.

Hắc Bạch Nhị Đế bị Tứ Diện Thần tế khởi, mở ra Quang và Ám của Đạo Giới, cũng có tiến bộ cực lớn.

Mà Khởi Nguyên chính là đã khai mở khởi nguyên của Đạo Giới. Đây là một công trình khai mở cực kỳ vĩ đại, thành tựu vô cùng phi phàm, viễn siêu đám người còn lại.

Có thể sánh với khai mở khởi nguyên của Đạo Giới cũng chỉ có Chung Nhạc và Luân Hồi Thánh Vương.

Luân Hồi Thánh Vương nhất thống đại đạo của Đạo Giới, nhét đại đạo vào Luân Hồi, hình thành Đại Đạo Luân Hồi củng cố Đạo Giới, hắn tự nhiên là công cao hàng đầu, đạt được Đạo Giới ban thưởng hậu hĩnh.

Mà Chung Nhạc lập ra bảy mươi sáu loại đại đạo của Đạo Giới, công lao của hắn cũng cực kỳ to lớn. Bất luận một loại đại đạo nào, chỉ thành tựu một loại cũng không thể sánh ngang với Khởi Nguyên Đạo Thần và Luân Hồi Thánh Vương, nhưng thắng bởi số lượng đủ nhiều, chỗ tốt nhận được tự nhiên là vô cùng phi phàm.

Thiên thoáng do dự một chút, nói:

- Đế Nhạc khai mở không phải là bảy mươi sáu loại đại đạo, là bảy mươi bảy loại đại đạo!

- Bảy mươi bảy loại đại đạo?

Mọi người nhất thời kinh hãi.

Thiên khẽ gật đầu, nói:

- Là bảy mươi bảy loại đại đạo! Ta tại thời điểm mở ra thiên khung của Đạo Giới, đã cảm ứng được trong thiên khung đã xuất hiện thêm một loại đại đạo. Hẳn là Tiên Thiên Dịch Đạo của hắn!

- Bảy mươi bảy loại đại đạo! Cũng đã rất xuất sắc rồi!

Sắc mặt đám người ngưng trọng.

Luân Hồi Thánh Vương thoáng có chút chần chờ, nói:

- Có khả năng còn có loại đại đạo thứ bảy mươi tám nữa! Chỉ là ta cũng không dám khẳng định. Ta tại thời điểm tế khởi Đại đạo Luân Hồi, nhét đại đạo của Đạo Giới vào trong Luân Hồi, mơ hồ cảm giác được có chút đại đạo đã bị Đại đạo Luân Hồi quán thông, có người đang đoạt cơ duyên của ta...

Hắn cũng không dám quá khẳng định, ngữ khí suy tư nói:

- Lúc đó, mặc dù ta cảm giác được cỗ lực lượng ngoại lai này đang xâm nhập, nhưng tình huống khẩn cấp, ta chỉ đành toàn lực thôi động Đại đạo Luân Hồi, không có điều tra. Bây giờ suy nghĩ lại, rất có thể chính là Đế Nhạc đã âm thầm động tay chân...

Đám người hai mặt nhìn nhau.

Đương kim thế gian nếu như nói còn có kẻ có thể động tay chân trước mặt Luân Hồi Thánh Vương, lại có thể không bị Luân Hồi Thánh Vương phát giác, sợ rằng cũng chỉ có mỗi mình Chung Nhạc mà thôi.

Chỉ có Chung Nhạc trước đây đã từng cướp đoạt cơ duyên của Luân Hồi Thánh Vương, chém hắn thành hai mảnh, tu hú chiếm tổ chim sáo, thôn phệ luyện hóa Đại đạo Luân Hồi.

Mặc dù Luân Hồi Thánh Vương cũng truyền thụ Đại đạo Luân Hồi cho đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, nhưng bản thân không có khả năng không lưu lại một tay. Hơn nữa, cho dù hắn dốc túi truyền thụ, đám người Khởi Nguyên đạt được chỉ sợ cũng chỉ là đại đạo Hậu Thiên Luân Hồi, không đạt được Tiên Thiên Luân Hồi.

Mà Chung Nhạc thì lại nhận được một bộ phận Đại đạo Tiên Thiên Luân Hồi. Một bộ phận này vừa vặn chính là bộ phận mà Luân Hồi Thánh Vương không cụ bị kia. Chung Nhạc đã cướp đi bộ phận này của hắn. Hắn hoặc là phải tự ngộ bổ toàn, hoặc là đoạt lại từ trong tay Chung Nhạc, không có con đường thứ ba.

Nếu Chung Nhạc quả thật đã động tay chân, vậy cơ duyên và hào quang đại đạo mà hắn đạt được khi mở ra Đạo Giới chỉ sợ còn vượt qua Khởi Nguyên Đạo Thần và Luân Hồi Thánh Vương không ít.

- Ta cảm thấy có ngoại lực xâm nhập, vì vậy cũng đã động tay chân với Đạo Giới!

Luân Hồi Thánh Vương cười ha hả, nói:

- Ta đã lưu lại Bẫy rập Đạo Thần!

Toàn thân Hắc Bạch Nhị Đế, Thiên, Tứ Diện Thần và Khởi Nguyên Đạo Thần nhất tề đại chấn, ánh mắt khó có thể tin nổi nhìn hắn.

*****

Bẫy rập Đạo Thần lại là do Luân Hồi Thánh Vương lưu lại tại thời điểm mở ra Đạo Giới?

Cái bẫy rập đã khốn trụ Hậu Thổ nương nương, Lôi Trạch Thần Long, đã khốn trụ thân Đạo Thần của Bạch Đế này, lại là do Luân Hồi Thánh Vương cách đây không lâu lưu lại?

- Bẫy rập Đạo Thần vốn dĩ cũng đã tồn tại!

Luân Hồi Thánh Vương nhàn nhạt nói:

- Ta phát hiện luân hồi của đại đạo Đạo Giới có quy luật riêng của chính mình, tại thời điểm tu thành Đạo Thần nhất định phải trải qua cửa ải Bẫy rập Đạo Thần này, phải nhảy ra khỏi bẫy rập mới có thể trở thành Đạo Thần chân chính. Vì vậy ta đã lau đi con đường duy nhất nhảy ra khỏi Bẫy rập Đạo Thần. Chỉ cần là nhảy vào, sẽ không thể nào nhảy ra, khiến cho bẫy rập đã trở thành bẫy rập chân chính!

Bạch Đế phun ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm:

- Khó trách Hậu Thổ và Lôi Trạch đều rơi vào trong bẫy rập không thể nhảy ra được...

Kinh lịch lần này thật sự là kỳ dị quái lạ không thể tưởng tượng nổi. Đạo Giới không ngờ lại không phải là do Đại Tư Mệnh mở ra, mà là do đám người bọn họ liên thủ mở ra. Bẫy rập Đạo Thần vốn dĩ chỉ là quan ải của cảnh giới Đạo Thần, chỉ cần nhảy ra khỏi bẫy rập sẽ có thể trở thành Đạo Thần chân chính, kết quả Luân Hồi Thánh Vương đã biến bẫy rập thành động không đáy, làm cách nào cũng không thể nhảy ra.

Đầu óc đám người nhất thời một trận ảm đạm.

- Mở ra Đạo Giới lần này, Đế Nhạc chính là kẻ nhận được chỗ tốt lớn nhất, chỉ sợ hắn cách cảnh giới Đạo Thần càng gần hơn!

Hắc Đế nhất thời nghiêm nghị, trầm giọng nói:

- Chúng ta còn có thể đánh chết hắn nữa không? Hơn nữa, Đế Nhạc đã đạt được một bộ phận Đại đạo Luân Hồi, Bẫy rập Đạo Thần có thể bị hắn giải khai, Đạo Giới cũng đã bị hắn hủy rồi. Thực lực của hắn đã càng mạnh hơn, hiện tại đã vô địch rồi!

Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha hả, nói:

- Mặc dù hắn cách cảnh giới Đạo Thần không xa, nhưng dù sao vẫn chưa phải là Đạo Thần. Hơn nữa, công pháp của hắn cực kỳ phi phàm, nhưng thủy chung vẫn còn thiếu hai đạo Hắc Ám và Quang Minh, sơ hở vẫn như cũ còn đó. Lần này chúng ta đang ở quá khứ, lịch sử đã cố định. Hết thảy những chuyện này sớm đã được định trước từ hai trăm vạn năm trước rồi. Hắc Đế, đệ tử của ta, ngươi biết rõ cái này ý nghĩa như thế nào không?

Hắc Đế thoáng ngẩn người, lắc lắc đầu.

- Ý nghĩa là tương lai chưa từng thay đổi qua!

Trong mắt Khởi Nguyên Đạo Thần lóe lên quang mang trí tuệ, mỉm cười nói:

- Hai trăm vạn năm trước cũng đã quyết định chuyện tình sẽ phát sinh tại hai trăm vạn năm sau. Cái này ý nghĩa, tương lai của Đế Nhạc mà ta từng thấy kia vẫn không hề thay đổi. Tương lai hắn vẫn sẽ chết! Mà tương lai của Đại Tư Mệnh cũng sớm đã được định trước!

Tứ Diện Thần thoáng do dự, nói:

- Bất quá, tương lai vẫn đã trở nên vẫn đục, ngay cả sinh vật Hỗn Độn cũng không tới được tương lai, cho nên Hỗn Độn Đế mới sẽ lên bờ quan sát. Đây chẳng phải là nói tương lai đã phát sinh cải biến rồi sao?

- Ngươi sai rồi, đạo hữu!

Khởi Nguyên Đạo Thần mỉm cười, nói:

- Sở dĩ tương lai trở nên vẫn đục, khiến cho sinh vật Hỗn Độn cũng không thể đặt chân tới tương lai, là vì sinh vật Hỗn Độn đã bị cuốn vào hồng trần. Ngươi, Hỗn Độn Đế và Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu! Ba người các ngươi bởi vì Hỗn Độn trở nên vẫn đục mà đặt chân lên trần thế, lẽ nào Hỗn Độn không phải là vì ba người các ngươi mà trở nên vẫn đục sao? Các ngươi đã can thiệp vào trần thế, cho nên Hỗn Độn mới vẫn đục. Nhưng vẫn đục thì vẫn đục, tương lai vẫn chưa từng cải biến. Chỉ là các ngươi đã rơi vào hồng trần, không nhìn thấy được mà thôi!

Tứ Diện Thần có chút suy tư.

Sắc mặt Luân Hồi Thánh Vương đột nhiên đại biến, cao giọng nói:

- Đế Nhạc lại đuổi tới rồi!

- Cái tên này đúng là âm hồn không tan!

Khởi Nguyên Đạo Thần quát lớn:

- Chư quân, chúng ta trở về quá khứ, đã đạt tới cực hạn, không trở về được thời đại càng cổ lão hơn. Nếu đã như thế, vậy chúng ta liền chạy tới tương lai a!

Sắc mặt đám người cũng nhất thời thay đổi. Chạy tới tương lai?

Tương lai một mảnh vẫn đục, ngay cả sinh vật Hỗn Độn cũng không thể dễ dàng đặt chân tới, bọn họ có thể chạy tới tương lai sao?

Trong mắt Khởi Nguyên Đạo Thần chớp động quang mang, cười ha hả, nói:

- Đế Nhạc nghĩ muốn mượn cơ hội này một lưới bắt hết tất cả chúng ta, từ hiện tại truy sát tới hai trăm vạn năm trước, cũng đuổi giết không buông, thề không bỏ qua. Đạo tâm của hắn vô cùng vững chắc, đã dưỡng thành khí thế vô địch, hơn nữa còn âm hiểm xảo trá hơn Đại Tư Mệnh gấp trăm lần, không thua kém gì ta. Nếu đạo tâm của hắn đã không dễ dàng cải biến, vậy thì dao động đạo tâm của hắn. Mà có thể khiến cho đạo tâm của hắn dao động, chỉ có cách để cho hắn nhìn thấy một tương lai! Đây chính là đả kích lớn nhất đối với hắn!

Đám người nhao nhao gật đầu. Bạch Đế và Thiên đều tu luyện Đại đạo Trụ Quang, lập tức cùng với Khởi Nguyên Đạo Thần thôi động Hỗn Độn Liên, gào thét bay đi, từ quá khứ chạy tới tương lai.

Mà ở bên ngoài Hỗn Độn Liên, thanh âm Chung Nhạc đột nhiên vang lên, mỉm cười nói:

- Các vị đạo huynh, cần gì lại chạy chứ? Các ngươi có thể chạy đi đâu? Tất cả các nơi hẻo lánh trong toàn thể vũ trụ này đều không thể thoát được tai mắt của ta. Cho dù có nghịch chuyển thời gian trở về quá khứ hai trăm vạn năm, ta cũng có thể đặt chân tới. Đạo Giới là do ta mở ra, đại đạo là do ta khai mở. Các ngươi đã nhìn thấy Đại thần thông hạo hãn của ta, cần gì phải phản kháng chứ? Mọi người vui vui vẻ vẻ dừng lại, để cho ta sảng sảng khoái khoái chém đầu chẳng phải là chuyện rất tốt sao?

Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần mắt điếc tai ngơ, tiếp tục bỏ chạy. Tốc độ Chung Nhạc đuổi theo mặc dù nhanh, nhưng bọn họ bỏ chạy cũng không chậm. Thời gian hai trăm vạn năm giống như thoi đưa, lóe lên liền trôi qua.

Ầm ầm!

Một cỗ chấn động kịch liệt truyền tới, Hỗn Độn Liên rốt cuộc bay vào tương lai. Đóa hoa sen đại phóng, từng sợi từng sợi nhụy hoa khẽ run lên, kết xuất ra càng nhiều đóa hoa sen hơn.

Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần, Hắc Bạch Nhị Đế, Thiên và Luân Hồi Thánh Vương mỗi người đứng ở trung tâm một đóa liên hoa, nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy hết thảy mọi thứ đều mông mông muội muội, hôn ám không rõ.

Bọn họ phảng phất như lái vào Hỗn Độn, nhưng cũng không phải là Hỗn Độn. Đây là thời gian tương lai vẫn đục, không biết đã đi tới bao nhiêu năm.

Đột nhiên có một màn hình ảnh lướt qua bên ngoài. Tâm thần đám người nhất thời đại chấn.

Ông!

Bảy đạo quang luân xoay tròn, cắt vào tương lai. Thân ảnh Chung Nhạc xuất hiện trong Thất Đạo Luân Hồi, đang định xuất thủ, đột nhiên cũng nhìn thấy màn hình ảnh kia, thân thể nhất thời đại chấn, bất giác dừng tay.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)