← Ch.1424 | Ch.1426 → |
Đệ Nhất Lục Đạo Giới, Chung Hoàng Thần vẫn như cũ nóng lòng chờ đợi. Lúc này, Đệ Nhất Lục Đạo Giới vẫn còn nằm trong Luân Hồi do Chung Nhạc thiết lập, vẫn chưa thể phá giải.
Ba ngàn Lục Đạo Giới trực tiếp thiếu đi một giới, tự nhiên là không tầm thường. Hơn nữa, càng quan trọng hơn chính là Chung Hoàng Thần không biết tình hình chiến đấu hiện tại như thế nào, cũng không biết phụ thân có thể địch nổi đám tồn tại đáng sợ cao cao tại thượng bọn Khởi Nguyên Đạo Thần kia hay không.
Đột nhiên, quang mang chợt chuyển động, Luân Hồi bao phủ bên ngoài Đệ Nhất Lục Đạo Giới kia nhất thời tản đi. Trong lòng Chung Hoàng Thần cả kinh, ngay sau đó lập tức đại hỉ, thở phào nhẹ nhõm một hơi. Chỉ thấy Chung Nhạc chậm rãi đi tới, xuất hiện trước mặt mọi người.
- Bệ hạ, kết quả trận chiến này thế nào?
Bào Hy Đế tiến lên, dò hỏi.
- Thần Ma Tà Tam Đế đã chết, đám người Khởi Nguyên Đạo Thần chạy thoát!
Chung Nhạc giản lược nói lại tình hình một lần. Hai mươi vị Địa Hoàng Phục Hy thị đều kinh ngạc không thôi. Lần này Chung Nhạc truy sát đám người Khởi Nguyên Đạo Thần vậy mà đã quay trở về hai trăm vạn năm trước, hơn nữa còn tiện thể mở ra Đạo Giới nữa!
Hành trình Thái Cổ lần này không khỏi cũng quá cổ quái rồi a!
Chung Nhạc thoáng do dự một chút, cũng không nói ra kinh lịch tới tương lai của chính mình. Một màn tương lai kia thật sự quá thảm đạm rồi, cho dù là hắn cũng suýt chút nữa không thể bảo vệ được đạo tâm. Đạo tâm của đám người Bào Hy Đế, Thái Hạo Đế chưa chắc đã có thể vượt qua được đạo tâm của hắn, nếu bởi vì màn bi kịch tương lai kia khiến cho đạo tâm tan vỡ, chỉ sợ thành tựu tương lai của bọn họ thậm chí chưa chắc đã có thể đạt tới độ cao của kiếp trước.
Bởi vậy, hắn quyết định vẫn là giấu kín một màn tương lai mà chính mình đã nhìn thấy kia.
- Thiên hạ đã xuất hiện loạn cục, mặc dù Trẫm đã hết lòng hết sức trị thế, tiếc rằng tài sơ học thiển, bởi vậy vẫn muốn trông cậy các vị nhanh chóng tu thành Đế cảnh, giúp Trẫm một tay!
Chung Nhạc dằn xuống sự bất an trong lòng, mỉm cười nói:
- Trong Ba ngàn Lục Đạo Giới cũng có ba ngàn vị Đại Đế chuyển thế, mỗi người đều chuyển thế tới Lục Đạo Giới do Bí cảnh Nguyên thần của hắn biến thành. Bọn họ chưa chắc sẽ an phận. Cộng thêm mấy ngàn Đại Đế vốn dĩ tồn tại trên thế gian, trong đó cũng không thiếu những tồn tại siêu quần bạt tụy cấp bậc Địa Hoàng, Thiên Hoàng bậc này. Bảo tọa Thiên Đế thì chỉ có một, những tồn tại này chưa chắc sẽ ngồi yên cho phép Phục Hy Thần Tộc ta bá chiếm cái bảo tọa này, phân tranh tương lai khẳng định không nhỏ!
Các vị Địa Hoàng nhao nhao gật đầu. Bằng Hà Đế mỉm cười, nói:
- Bệ hạ có thể trấn áp được đám tồn tại bọn Khởi Nguyên Đạo Thần, thực lực có thể nói là trấn áp vạn cổ. Cho dù là Phục Mân Đạo Tôn phục sinh, chỉ sợ cũng sẽ không xuất sắc hơn ngươi. Lẽ nào Bệ hạ không cho rằng chính mình có thể trấn áp được thiên hạ này?
- Xưa khác nay khác!
Chung Nhạc nghiêm mặt nói:
- Hư Không Giới sụp đổ, Đế linh Chư Đế hạ giới, cộng thêm Linh của vô số Đế Quân, Tạo Vật Chủ, Thần Hoàng... số lượng nhiều tới không thể tính toán. Trong số đó có năng lực thành Đế nhiều tới vạn người! Phục Hy Thần Tộc ta đã trải qua đại kiếp diệt tộc, có thể có được bao nhiêu vị Đại Đế chứ? Chỉ sợ cho dù có cộng thêm Yểm Tư Thần Tộc, Hoa Tư Thần Tộc và Lôi Trạch Thần Tộc, sợ rằng nhiều nhất cũng chỉ chừng ba tới năm trăm vị Đại Đế mà thôi. Nghĩ muốn thống trị các tộc, mức độ khó khăn có thể tưởng tượng!
Đây là một niên đại huy hoàng trước giờ chưa từng có. Từ lúc Đại Toại khai sáng hệ thống tu luyện Đồ đằng cho tới hiện tại đã là hai trăm vạn năm, Hư Không Giới đã tích lũy được nội tình vô cùng hùng hậu. Trải qua thần thông đạo pháp phát triển, Thất Đạo Luân Hồi xác lập, hiện tại vào thời điểm này toàn bộ bộc phát, vì vậy đã tạo thành niên đại huy hoàng không gì sánh nổi này.
Cái thời đại này chắc chắn sẽ có Vạn Đế cùng triều, Vạn Đế cùng tồn tại.
Vạn Đế cùng triều, Vạn Đế cùng tồn tại, khiến cho Chung Nhạc cảm thấy áp lực sâu sắc. Cho dù hắn có là Đạo Thần, cũng không đủ khả năng trấn áp khiến cho toàn bộ Đại Đế trở nên ngoan ngoãn, càng huống chi còn có đám tồn tại bọn Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Đế làm mưa làm gió?
Hơn nữa, trong đám Thần Vương Thái Cổ cũng có không ít Thần Vương là Lão tổ tông của các Thần Tộc Ma Tộc.
Đám Thần Vương chết trong tay Chung Nhạc tuy nhiều, nhưng cũng không thiếu Thánh địa của Thần Vương vẫn chưa bị hủy diệt. Nếu đám Thần Vương này đứng ra, sợ rằng sẽ có thể tụ tập được không ít Đại Đế.
Số lượng Đại Đế ngoài mặt quy thuận Hoàng Triều đã có bốn ngàn vị. Nhưng bốn ngàn vị Đại Đế này cũng chưa chắc sẽ trung thành tận tâm với Chung Nhạc. Đợi tới lúc Đế linh của Chư Đế chuyển thế một lần nữa thành Đế, Chư Đế trên thế gian giống như quần tinh rực rỡ, có thể tưởng tượng khi đó tất nhiên sẽ là một thời đại loạn thế vô cùng đáng sợ.
Có đôi khi từ thời đại huy hoàng trước giờ chưa từng có sẽ có thể biến thành thời đại loạn thế trước giờ chưa từng có, chỉ cần từng chút từng chút lửa cháy đổ thêm dầu là được.
- Các vị mạnh mẽ, Phục Hy Thần Tộc sẽ mạnh mẽ, các vị yếu nhược, Phục Hy Thần Tộc cũng sẽ yếu nhược!
Chung Nhạc nghiêm nghị nói:
- Phục Hy Thần Tộc chỉ vẻn vẹn dựa vào ta, dựa vào Cửu Hoàng thị, không đủ để trấn áp thời đại! Các vị đều là tiền bối của Phục Hy Thần Tộc, sao có thể trốn tránh?
Hai mắt hai mươi vị Địa Hoàng chuyển thế trợn trừng. Vạn Đế cùng triều, Vạn Đế cùng tồn tại? Đây là cảnh tượng mênh mông hạo hãn tới mức nào?
Hơn nữa, trong đó còn có các vị Thiên Hoàng, Địa Hoàng của Thời đại Hỏa Kỷ, Thời đại Địa Kỷ chuyển thế, cũng có thể trở thành Thiên Đế, đều là sóng lớn lọc cát, tại mỗi một thời đại đều là chí cường giả độc nhất vô nhị, có thể ở trong thời đại như thế này, tranh đấu với cường giả bậc này, chỉ vừa suy nghĩ một chút đã khiến cho người ta cực kỳ hưng phấn.
- Hoàng Thần, ngươi trấn thủ ở đây phải cẩn thận một chút a!
Chung Nhạc liếc nhìn Chung Hoàng Thần, khóe mắt khẽ nhảy lên một cái. Trong hình ảnh tương lai, vị Thái tử này của chính mình vẫn là sẽ chết trận, nhưng chính mình lại không thể nói cho hắn biết cái tương lai này, mỉm cười ôn hòa, nói:
- Đệ Nhất Lục Đạo Giới quan hệ nghiêm trọng, ẩn chứa Tổ Tinh của Phục Hy Thần Tộc ta, tương lai Tộc trưởng của Phục Hy Thần Tộc ta quy táng, cũng sẽ táng ở nơi này. Trong các huynh đệ tỷ muội, ngươi là Phục Hy thuần huyết, trọng trách trên người ngươi cũng không nhẹ, nhất định phải cẩn thận gấp đôi. Nếu xảy ra chuyện, ngươi có thể tiến vào Đế lăng trong Tổ Tinh tránh né một chút!
Chung Hoàng Thần gật đầu, nói:
- Ta gần đây thường xuyên quan sát Tổ Tinh, khoa học kỹ thuật trên Tổ Tinh đại thịnh, đã đi chệch đạo tu luyện, Nhân Tộc bị Ma Tộc phương Tây ức hiếp, sao Phụ hoàng lại không...
- Không cần để ý tới! Không trải qua ma luyện, khó thành đại khí!
Chung Nhạc giơ tay lên, ngăn cản lời nói của hắn, nói:
- Ngươi cứ việc ở đây trấn thủ là được! Ta ban cho ngươi một kiện bảo vật, nếu có nguy hiểm, ngươi có thể tế khởi kiện bảo vật này!
Dứt lời, hắn thôi động Đại đạo Luân Hồi, hư không tạo vật, biến thành một cái vòng tay, giao cho Chung Hoàng Thần, nói:
- Kiện bảo vật này gọi là Luân Hồi Hoàn, chất chứa Không Gian Luân Hồi và Trụ Quang Luân Hồi. Sau khi tế khởi, bất luận kẻ nào cũng đều không tìm được Tổ Tinh!
Chung Hoàng Thần chỉ đành xưng vâng, nhận lấy Luân Hồi Hoàn.
Chung Nhạc mang theo các vị Địa Hoàng chuyển thế trở về Tử Vi Thiên Đình. Sư Dịch Đế nghi hoặc hỏi:
- Sao Bệ hạ không dời Tổ Tinh trở về Tổ Đình?
Khóe mắt Chung Nhạc khẽ nhảy lên một cái, mỉm cười nói:
- Tổ Đình hiện tại đã có ta bổ toàn trận pháp, trên cơ sở của Phục Mân Đạo Tôn đã tăng thêm Sát trận Thất Đạo Luân Hồi cùng với thần thông Đại nhất thống, cho dù có bổ khuyết Tổ Tinh trở lại cũng không có tác dụng gì lớn. Tổ Tinh là địa phương quy táng, vẫn là lưu lại nơi đó đi. Tùy tiện di dời phần mộ tổ tiên, dù sao cũng có chút không hay!
Các vị Địa Hoàng cũng có chút không hiểu. Bất quá, nếu Chung Nhạc đã nói như vậy, bọn họ cũng không tiện miệt mài theo đuổi.
Bọn họ lại không biết, trong tương lai mà Chung Nhạc nhìn thấy, Tổ Đình đại bại, bị công phá, hết thảy mọi thứ đều tan thành mây khói, không còn tồn tại. Nếu hiện tại vận chuyển Tổ Tinh trở về trong Tổ Đình, chỉ sợ lúc đó cũng khó chạy khỏi kết cục bại vong.
Thay vì như vậy, không bằng cứ lưu Tổ Tinh lại chỗ cũ.
- Nếu tương lai thật sự đại bại, Hoàng Thần mang theo Luân Hồi Hoàn tiến vào Tổ Tinh lánh nạn. Hắn tế khởi Luân Hồi Hoàn, sẽ có thể giúp Phục Hy Thần Tộc ta lưu lại một điểm mầm mống!
o0o
*****
Mấy tháng sau, Chung Nhạc mang theo các vị Địa Hoàng chuyển thế đi tới Thiên Đình, gọi Thánh Võ thị tới, nói:
- Mấy vị này đều là tiền bối tiên hiền của vi phụ, chuyển thế trở về Phục Hy Thần Tộc. Niên kỷ các vị Địa Hoàng tuy nhỏ, nhưng năm xưa ai nấy cũng đều là tồn tại vĩ ngạn, ngươi đi theo bọn họ cẩn thận tu luyện!
Chung Thánh Võ vội vàng xưng vâng, trong lòng vừa mừng vừa sợ. Chỉ có Phục Thương là thân thể khẽ run rẩy một chút, phần eo gập xuống càng thấp hơn, không có mặt mũi gặp các vị Địa Hoàng.
Chung Nhạc mỉm cười, nói với đám người Bào Hy thị:
- Các vị tiền bối, Thánh Võ thị con trai ta sở học cực tạp, chủng loại thần thông phong phú, những năm qua vẫn luôn bị vây ở cảnh giới Đế Quân, khó có tinh tiến. Mong rằng các vị không ngại gian khổ, cẩn thận chỉ dạy hắn!
- Bệ hạ là muốn để cho Thánh Võ thị và vị đại cao thủ này bảo hộ chúng ta a?
Thiếu Hạo Đế mỉm cười, nói:
- Bệ hạ có lòng rồi! Bất quá, không trải qua ma luyện, khó thành đại khí! Vẫn luôn được Thánh Võ thị bảo hộ, chỉ sợ chúng ta cũng khó có thể có thành tựu! Mong Bệ hạ nghĩ lại!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ta chuẩn bị để cho Thánh Võ thị hạ giới lịch luyện, để cho hắn cảm ngộ hồng trần, đề thăng tâm cảnh!
Ấn Thương Nữ Đế có chút suy tư, nói:
- Là ma luyện thành Đế sao?
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Đúng vậy!
- Thánh Võ thành Đế, ắt gặp trắc trở!
Chư Đế đều mỉm cười, nói:
- Đi theo bên cạnh hắn không thể thiếu nạn lớn khổ nhỏ! Chúng ta sẽ đi theo hắn!
Chung Nhạc lại nhìn về phía Phục Thương, sắc mặt nghiêm nghị, nói:
- Tội, ngươi đi theo Thánh Võ, nhưng không được bảo vệ hắn. Ngươi không được xuất thủ! Cho dù hắn có chết, ngươi cũng không được xuất thủ!
Thân thể Phục Thương gập xuống, không nói một lời.
- Thánh Võ, ngươi có thể hạ giới rồi!
Chung Nhạc phất ống tay áo một cái, Luân Hồi xoay tròn, đưa Thánh Võ thị và các vị Địa Hoàng chuyển thế rời khỏi Thiên Đình.
- Thánh Võ học nghệ từ ta và Phong sư huynh, lại đi theo Phong sư huynh chỉnh lý Đạo Tàng, sở học cực tạp, không trải qua thế sự khó thành đại khí. Các vị Địa Hoàng đi theo hắn, cũng có thể từ trên người hắn học được thần thông đạo pháp mà ta và Phong sư huynh đã dạy cho hắn!
Chung Nhạc thu hồi ánh mắt, lập tức đi tới Tạo Phụ Cung. Phong Hiếu Trung và đám người Minh Di Đế vẫn như cũ ở trong Luân Hồi Thiên Cầu. Chung Nhạc thẳng tắp tiến vào Thiên Cầu.
Không gian trong Luân Hồi Thiên Cầu hạo hãn vô bờ, vô số Không gian Luân Hồi giống như vô số bánh răng lớn lớn nhỏ nhỏ xoay tròn, vô số đạo thân ảnh xuyên toa tới lui, bận bận rộn rộn trong đó.
Đó là trăm ngàn vạn phân thân của Phong Hiếu Trung, còn có vô số phân thân của đám người Minh Di Đế. Bọn họ đang thôi diễn sự ảnh hưởng đối với đại đạo thiên địa sau khi Hư Không Giới và Đạo Giới biến mất.
- Sư đệ tới tìm ta có chuyện gì?
Đột nhiên, một cái Không gian Luân Hồi trước mặt Chung Nhạc chợt xoay tròn, Phong Hiếu Trung từ bên trong chậm rãi đi ra, xuất hiện trước mặt hắn.
- Ta đã đi tới tương lai!
Hai người ngồi xuống chiếu, đối mặt với nhau. Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng, kể lại những gì mà chính mình đã nhìn thấy trong tương lai, cuối cùng nói:
- Mặc dù ta đã dằn xuống đạo tâm xao động, nhưng những gì nhìn thấy trong tương lai vẫn như cũ gieo xuống hạt giống bất tường trong đạo tâm của ta. Kính nhờ sư huynh dạy ta!
Ngữ khí Phong Hiếu Trung kinh ngạc, nói:
- Những hình ảnh tương lai này ngược lại có mấy phần đáng tin! Ta chỉnh lý biên soạn Đạo Tàng, phân loại hết thảy thần thông và công pháp Đồ đằng của các tộc thiên hạ, cũng có lĩnh ngộ không nhỏ, tự nghĩ chỉ còn cách tâm cảnh Đạo Thần một tia mà thôi. Đợi Đạo Giới một lần nữa mở ra, ta sẽ lập tức chứng thành Đạo Thần!
Chung Nhạc nhất thời giật mình.
Phong Hiếu Trung nghe được thanh âm nhịp tim của hắn, nói:
- Tâm ngươi đã loạn, đã có chút cân nhắc không chu toàn, ngay cả ta cũng có thể thấy được đạo tâm của ngươi đã bị ảnh hưởng, đạo tâm lại ảnh hưởng tới trí tuệ của ngươi!
Chung Nhạc trầm giọng nói:
- Tương lai, sau khi ngươi trở thành Đạo Thần tiến vào Đạo Giới, đã không còn tung tích gì nữa! Ta bại vong, Phục Hy Thần Tộc bại vong, con cháu ta chết sạch không còn một người, thậm chí ngay cả Hoài Ngọc cũng đã chết, mà ngươi thủy chung vẫn không hiện thân!
- Sư đệ, tương lai mà ngươi nhìn thấy, tựa hồ đã thiếu mất một vị tồn tại cực kỳ quan trọng!
Phong Hiếu Trung có chút suy tư, nói:
- Luân Hồi Thánh Vương chạy đi đâu rồi?
Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Trong những hình ảnh tương lai mà chính mình nhìn thấy, quả thật không có tung tích của Luân Hồi Thánh Vương.
- Chẳng lẽ Luân Hồi Thánh Vương cũng đã chết?
Phong Hiếu Trung nói:
- Có lẽ, đây hẳn là điểm đột phá tương lai của ngươi! Nếu Luân Hồi Thánh Vương không nhìn thấy chính mình trong tương lai, hắn có sẽ cho rằng chính mình đã chết không?
- Ý của ngươi là, ta có thể liên thủ với Luân Hồi Thánh Vương?
Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, nghi hoặc nói:
- Nhưng tương lai chính là đã được định trước, ta thật sự có thể cải biến nó sao? Ví dụ như Đạo Giới vậy, chuyện khai mở Đạo Giới cũng chưa từng thay đổi qua...
- Tương lai thật sự là nhất thành bất biến sao?
Phong Hiếu Trung mỉm cười, nói:
- Ngươi chờ một lát, ta lập tức đi giết chết Càn Đô Thần Vương, nhìn xem tương lai này có cải biến hay không?
← Ch. 1424 | Ch. 1426 → |