← Ch.1432 | Ch.1434 → |
Thiên Dực Cổ Thuyền chính là do Đại Tư Mệnh và rất nhiều Thần Vương Viễn Cổ cộng đồng luyện chế. Vốn dĩ mục đích luyện chế chiếc thuyền này là dựa vào chiếc thuyền này xuyên toa thời không bất kỳ. Lúc đó, vô số Thần Vương đã lạc ấn đại đạo của chính mình lên trên thuyền. Khi đó, trong các tồn tại luyện chế chiếc thuyền này có hai tôn Thần Vương Vũ Thanh và Trụ Quang, có Nhật Nguyệt và Âm Dương, có Lục Hợp Bát Hoang, có Hắc Bạch Nhị Đế, Thần Ma Tà Tam Đế, có Khởi Nguyên vân vân... có thể nói là đã tụ tập toàn bộ những lực lượng cường đại nhất thời điểm đó.
Mà ở hai trăm vạn năm trước, trong trận chiến Đại Tư Mệnh bị Khởi Nguyên Đạo Thần ám toán, bị Đạo Giới đè chết kia, rất nhiều Thần Vương đã dùng Tiên Thiên Thần Ngữ phát ra đại thề nguyện, dùng thực lực cả đời phát hạ thề nguyện, khiến cho Đại Tư Mệnh có thể phục sinh, một lần nữa ngóc đầu trở lại.
Lúc đó, Thủy Long dùng thân nhập thuyền, dung nhập bản thân vào trong chiếc Cổ thuyền này. Ý thức, đại đạo và nhục thân của hắn hòa làm một thể với Thiên Dực Cổ Thuyền.
Chung Nhạc từ trong Tinh hà của Trấn Thiên Quan lôi chiếc Cổ thuyền mai một đã lâu này ra, dựa vào chiếc Cổ thuyền này đã tránh thoát không biết bao nhiêu trận sát kiếp, bao nhiêu lần hung hiểm. Bất quá, Thiên Dực Cổ Thuyền thủy chung vẫn không thuộc về hắn, mà là thuộc về Đại Tư Mệnh.
Nhưng Đại Tư Mệnh cũng chưa từng có ý định thu hồi chiếc Cổ thuyền này, Chung Nhạc cũng yên tâm thoải mái sử dụng chiếc Cổ thuyền này. Cho dù sau khi trở thành Thiên Đế, hắn cũng thường xuyên dùng chiếc Cổ thuyền này đi tuần hành, thị sát thiên hạ.
Nhưng hắn lại không ngờ, mục đích của Đại Tư Mệnh hóa ra lại là như vậy.
Cũng may hiện tại số lần Chung Nhạc sử dụng chiếc Cổ thuyền này càng lúc càng ít. Bằng không, nếu đang trong lúc hắn sử dụng chiếc Cổ thuyền này, đột nhiên bị Đại Tư Mệnh triệu hồi huyết tế, hắn có thể chạy thoát, nhưng những người còn lại chỉ sợ không có may mắn như vậy rồi.
Chung Nhạc thậm chí còn hoài nghi, Đại Tư Mệnh bởi vì mở ra Đạo Giới thậm chí còn có ý tưởng huyết tế luôn cả Chung Nhạc, kể cả đám người Lôi Trạch, Hoa Tư nữa. Chỉ là lần này Chung Nhạc đi tới Trấn Thiên Quan, cũng không phải là cưỡi trên chiếc Cổ thuyền này, mới khiến cho hắn không có cơ hội xuất thủ.
Nhưng hiện tại, Đại Tư Mệnh lại dùng tính mạng của Thủy Long uy hiếp Lôi Trạch. Hiển nhiên, Khởi Nguyên Đạo Thần là sinh vật Hỗn Độn giả mạo Khởi Nguyên Thần Vương, vạch trần chuyện tình hắn giết lầm Khởi Nguyên Thần Vương, khiến cho đạo tâm của hắn bị trùng kích quá lớn.
Đạo tâm của hắn đã vỡ tan thành mảnh nhỏ!
Hóa ra, Khởi Nguyên Thần Vương căn bản không hề phản bội hắn, mà hắn lại đã phản bội bằng hữu tốt nhất của chính mình, đệ đệ của chính mình, vị huynh đệ từ trước tới giờ vẫn luôn toàn tâm toàn ý vất vả vì chính mình.
Bằng hữu tốt nhất chết trong tay chính mình, bị chính mình xem như là địch nhân lớn nhất mà giết chết, đây không thể nghi ngờ chính là sự tình đau lòng nhất. Hắn tự tay giết chết Khởi Nguyên Thần Vương, cũng đã tự tay bóp nát trái tim của chính mình.
Thời điểm này, tâm thần của hắn đã đại loạn, không thể lại thao túng Tinh vực Tử Vi. Dưới tình huống này, hắn căn bản không phải là đối thủ của đám người Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần. Mà chấp niệm không chịu thua của hắn lại khiến cho hắn không nhận thua, không thừa nhận chính mình đã thất bại.
Cho nên hắn mới vận dụng một chiêu này, khiến cho Lôi Trạch thay hắn đánh một trận.
Một khi Lôi Trạch động thủ, vậy Chung Nhạc tất nhiên cũng sẽ động thủ. Chỉ cần Chung Nhạc động thủ, đám người Hoa Tư, Đại Toại và Phong Hiếu Trung cũng không thể ngồi yên, nhất định sẽ tham chiến.
Dưới sự hỗ trợ của những cường giả này, hắn vẫn là người thắng cuối cùng.
Hắn là Đại Tư Mệnh, hắn không cần bằng hữu, không cần huynh đệ. Thân là kẻ thống trị phiến vũ trụ này mấy trăm ức năm, hắn nhất định là một người cô đơn.
Lôi Trạch nhất thời giận dữ, lập tức đứng dậy. Nhưng Chung Nhạc đã giơ tay lên, lắc lắc đầu, mỉm cười nói:
- Tâm thần Đại Tư Mệnh đã loạn rồi, đạo tâm đã sụp đổ tan rã, hắn đã hành động không còn lý trí nữa. Chúng ta cùng lên! Các ngươi không cần để ý tới những người khác, cứ việc hộ pháp cho ta!
Hoa Tư nương nương đứng dậy, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, nói:
- Một khi chúng ta xông lên, Đại Tư Mệnh tất nhiên sẽ để cho chúng ta gánh chịu áp lực của Đạo Giới, mà hắn sẽ nhân cơ hội thoát thân, xông vào Đạo Giới! Nếu Đạo Giới không thành công mở ra, kẻ gánh chịu hậu quả của Đạo Giới sụp đổ cũng là chúng ta, chứ không phải hắn. Chúng ta bị Đạo Giới sụp đổ đè chết, hắn vẫn như cũ bình yên vô sự!
Tâm tư của nàng tinh tế hơn Lôi Trạch Cổ Thần không biết bao nhiêu, chỉ nhìn vài chi tiết đã biết được toàn bộ chân tướng, suy đoán rất rõ ràng tâm tư của Đại Tư Mệnh.
- Ta sẽ kháng trụ áp lực của Đạo Giới!
Chung Nhạc khẽ mỉm cười, quang luân sau đầu xoay tròn, mang theo đám người càng lên càng cao, lao thẳng về phía Trấn Thiên Phủ:
- Ta đợi cơ hội này đã rất lâu rồi! Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần cũng sẽ nhân cơ hội này xông vào Đạo Giới. Lúc đó, bọn họ sẽ không thể phân tâm để ý tới ta, các ngươi cũng nhân cơ hội tiến vào Đạo Giới!
Ánh mắt Phong Hiếu Trung chớp động, tán thưởng:
- Có chút tồn tại sau khi tiến vào Đế cảnh sẽ tự mình bảo thủ, không muốn mạo hiểm, không muốn mở ra lĩnh vực mới, lo lắng thất bại, mà sư đệ thì vẫn như cũ tinh dũng mãnh tiến, có can đảm mạo hiểm, ngu huynh bội phục!
Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên:
- Sư huynh rất hiếm khi khen ngợi người khác! Có thể được sư huynh tán dương, trong lòng ta thấp thỏm lo âu a!
- Đừng thổi phồng lẫn nhau nữa!
Lôi Trạch thổi râu mép trừng mắt, khẩn trương nhìn về phía Trấn Thiên Phủ càng lúc càng gần, nói:
- Trận chiến này, chỉ sợ đối với chúng ta cũng vô cùng hung hiểm!
Lần này đi tới đây, không một ai là kẻ yếu. Những kẻ yếu trước đây cũng đều đã bị Đại Tư Mệnh huyết tế hết sạch rồi, còn lưu lại đều là tồn tại đỉnh cao nhất.
Hắc Bạch Nhị Đế, Thiên, Tứ Diện Thần, Khởi Nguyên Đạo Thần, Đại Tư Mệnh, Luân Hồi Thánh Vương. Trận chiến này, bọn họ có thể toàn thân trở lui hay không cũng đều không thể nói trước được.
Hô!
Sau đầu Chung Nhạc, Không Gian Thất Đạo Luân Hồi chậm rãi chuyển động. Hắn mang theo đám người đáp xuống trên Tế đàn trong Trấn Thiên Phủ. Bốn phía Tế đàn đều là thi thể của từng tôn từng tôn Thần Vương, toàn bộ ý thức và đại đạo cũng đều đã bị lau đi. Đại Tư Mệnh đứng ở trung ương Tế đàn, sắc mặt trầm như nước, dùng Sinh Mệnh Cổ Thụ nâng Đạo Giới lên cao.
Đạo Giới càng lúc càng mỹ lệ hùng vĩ kỳ bí. Lần này bởi vì mở ra Đạo Giới, đã chết đi quá nhiều tồn tại. Hơn một ngàn Đại Đế, mấy trăm vạn Đế Quân, Tạo Vật Chủ, cộng thêm mấy trăm tôn Thần Vương bọn Khởi Nguyên Thần Vương, cái giá có thể nói to lớn thảm trọng.
Mà Đạo Giới cũng đang nhanh chóng hình thành. Bất quá, Chung Nhạc lại biết rõ Đạo Giới sẽ không dễ dàng hình thành như vậy, vẫn là sẽ sụp đổ. Trừ phi Luân Hồi Thánh Vương dùng Đại đạo Luân Hồi xỏ xuyên qua đại đạo của Đạo Giới, hình thành nên hệ thống đại đạo luân hồi, mới có thể khiến cho Đạo Giới định hình.
Mà Đại Tư Mệnh cũng không biết điểm này, chỉ cảm thấy Đạo Giới vẫn như cũ đang không ngừng sụp đổ, khiến cho áp lực của chính mình càng lúc càng nặng.
Hắn đã huyết tế rất nhiều Thần Vương, thậm chí ngay cả chí hữu của chính mình cũng tiến hành huyết tế, ý đồ ổn định Đạo Giới.
*****
Dựa theo phỏng đoán của hắn, đạt được lực lượng tế tự khoáng đạt như vậy, Đạo Giới hẳn là không nên tiếp tục sụp đổ mới đúng, không nên vẫn như cũ đè ép tới mức hắn không thể đứng thẳng người như hiện tại. Nhưng Đạo Giới vẫn còn đang tiếp tục sụp đổ, khiến cho áp lực mang tới cho hắn cũng càng lúc càng nặng.
Đạo Giới rõ ràng là đã thành hình, nhưng lại tiếp tục sụp đổ, khiến cho trong lòng hắn cho rằng đây là do Hỗn Độn Liên của Khởi Nguyên Đạo Thần tạo thành, cũng không hề suy nghĩ theo những phương diện khác.
Lúc này Đạo tâm của hắn đã tán loạn, dưới thế công của đám người Khởi Nguyên Đạo Thần đã khó có thể chống đỡ, không thể không ra hạ sách này, dẫn đám người Chung Nhạc tới hỗ trợ.
Trên mặt Chung Nhạc mang theo nụ cười, đáp xuống trung tâm Tế đàn, ngay bên cạnh Đại Tư Mệnh.
Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần lập tức đình chỉ tiến công. Tứ Diện Thần cười ha hả, nói:
- Bệ hạ, ngươi quá khinh suất rồi! Đại Tư Mệnh bản tính bạc tình bạc nghĩa, ngươi trợ giúp Đại Tư Mệnh, liền sẽ bị hắn ám toán...
Ầm ầm!
Đại Tư Mệnh đột nhiên phóng người bay đi, ngay cả Sinh Mệnh Cổ Thụ cũng bị hắn rút lên, Đạo Giới lập tức trực tiếp trấn áp xuống, áp về phía đám người Chung Nhạc.
Đám người Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ kinh hãi, đang định giơ tay lên nâng Đạo Giới lên, không cho Đạo Giới đè xuống. Nhưng chỉ thấy Chung Nhạc chợt dựng thẳng một ngón tay lên, điểm lên mi tâm của chính mình. Chỉ nghe ông một tiếng, trong mi tâm hắn nhất thời đại phóng quang mang. Một cỗ quang mang vô cùng nóng cháy bùng phát, ở trên đỉnh đầu hắn xuất hiện Thần Ma Thái Cực, Âm Dương Tứ Tượng, Tiên Thiên Bát Quái. Từng tòa từng tòa Thánh địa kia qua lại ngang dọc, hình thái kỳ lạ, mạnh mẽ nâng Đạo Giới lên.
Toàn thân Chung Nhạc khẽ co lại, sau đó căng người ra, biến thành hình thái Tiên Thiên Phục Hy, tọa trấn trong Thánh địa Tiên Thiên Bát Quái, giống như một tôn Thần Nhân Bàn Cổ, tám cánh tay mở ra, nâng đỡ từng đạo từng đạo Tinh hà rực rỡ.
Trên mặt hắn mở ra ba con mắt, đều là Tiên Thiên Thần Nhãn, thắt lưng bao phủ Long lân, chính là Tiên Thiên Long Lân, cổ họng thở ra, chính là khí Tiên Thiên, trái tim đập mạnh, chính là Tiên Thiên Thần Tâm, máu huyết chính là Tiên Thiên Thần Huyết, cái đuôi là Tiên Thiên Xà Vĩ, phần sống lưng là Tam Thập Tam Trọng Thiên, chính là ba mươi ba khối Tiên Thiên Long Cốt.
Đây chính là trạng thái hoàn mỹ của hắn, một khi triệt để đại phóng ra, Đế uy ngập trời trấn áp đương đại, khiến cho tất cả các tồn tại trong bốn giới đều cảm thụ được Đế uy dâng trào bá đạo của vị đệ nhất nhân đương đại này.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Đạo Giới vẫn tiếp tục đè xuống, liên tục vang vọng, đặt trên tám đầu cánh tay của Chung Nhạc. Chung Nhạc một mình chống trời, Đại đạo Luân Hồi đã tạo thành Bát Đạo Luân Hồi, khiến cho hắn có được lực lượng uy năng vô biên. Nhưng cho dù là vậy, áp lực to lớn của Đạo Giới vẫn khiến cho xương cốt hắn ầm ầm đùng đùng vang dội, thất khiếu phun lửa, khó có thể chống đỡ.
Đại Tư Mệnh là dựa vào Sinh Mệnh Cổ Thụ để chống đỡ, mà hắn lại là dựa vào thân thể của chính mình chống đỡ.
Ánh mắt Chung Nhạc khẽ động, quét về phía hai tôn Luân Hồi Thánh Vương ở xa xa. Trong lòng Luân Hồi Thánh Vương nhất thời nghiêm nghị:
- Thì ra là thế! Hắn cũng không đơn thuần chỉ muốn mượn Đại đạo Luân Hồi của ta trùng tu Tiên Thiên Thánh Địa. Nếu là như vậy, hắn cần phải chuyển thế mấy ngàn năm mới có thể khôi phục tới tiêu chuẩn hiện tại. Hắn là muốn mượn Đạo Giới để trấn áp một thân đạo hạnh của chính mình, để Đạo Giới đập vụn hết thảy Tiên Thiên Thánh Địa của hắn, kể cả Bí cảnh Nguyên thần của hắn, nghiền ép hết thảy thành Hỗn Độn... Cái tên này, quá mạo hiểm rồi!
Hắn và Chung Nhạc đã ký kết Khế ước Hỗn Độn, nếu không làm theo khế ước, vậy sẽ liền biến thành khí Hỗn Độn. Nhưng hiện tại thật sự chính là thời cơ cực tốt để giết chết Chung Nhạc.
Chung Nhạc đã tế khởi Tiên Thiên Thánh Địa của chính mình, đứng sừng sững trong Tiên Thiên Thánh Địa giống như một tôn Thần Nhân Bàn Cổ. Thời điểm này, toàn bộ lực lượng của hắn đều được dùng để đối phó trọng áp của Đạo Giới. Chỉ cần dùng Đại đạo Luân Hồi thoáng động tay chân một chút, tuyệt đối có thể khiến cho vị cường giả mạnh nhất đương đại này chết không có chỗ chôn.
Cơ hội này thật sự quá mê người rồi, khiến cho Luân Hồi Thánh Vương cũng không khỏi rục rịch xuất động.
Đúng lúc này, lồng ngực hắn đột nhiên nóng lên, một luồng khí Hỗn Độn từ trong cổ áo tràn ra.
Trong lòng Luân Hồi Thánh Vương cả kinh, lập tức cảm giác được đại đạo, Nguyên thần và nhục thân của chính mình có xu thế tan rã thành khí Hỗn Độn, vội vàng bỏ qua ý niệm này.
Vừa rồi hắn còn chưa động thủ, chỉ mới nảy sinh ý niệm trong đầu, đã xúc động lạc ấn Khế ước Hỗn Độn trên lồng ngực. Lạc ấn này cực kỳ bá đạo, khiến cho hắn cảm giác được hung hiểm trước giờ chưa từng có.
- Luân Hồi Thánh Vương, trước khoan hãy ổn định luân hồi của đại đạo Đạo Giới!
Tứ Diện Thần nhìn về phía Chung Nhạc đang bị trấn áp dưới Đạo Giới, cười hắc hắc, nói:
- Hiện tại Đế Nhạc đã bị đè nặng ở nơi này, muốn đi cũng đi không xong, chúng ta đi giết chết Đại Tư Mệnh trước a!
Khởi Nguyên Đạo Thần thoáng do dự một chút, nhìn về phía Chung Nhạc đang bị áp dưới Đạo Giới, có chút không hiểu vì sao hắn lại chủ động để cho chính mình bị áp ở nơi đó. Với trí tuệ của Chung Nhạc, tuyệt đối sẽ không nhìn không ra dụng ý của Đại Tư Mệnh.
Hành động này của Chung Nhạc khiến cho trong lòng hắn cảm thấy có chút quái dị, chỉ sợ là có nguyên nhân khác.
Bất quá, thời điểm này quả thật chính là thời cơ cực tốt để giết chết Đại Tư Mệnh, tuyệt đối không thể bỏ qua. Mà bên cạnh Chung Nhạc có năm vị cường giả Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ, Đại Toại và Phong Đạo Tôn, nghĩ muốn vượt qua bọn họ giết chết Chung Nhạc cũng không quá dễ dàng.
Cộng thêm Chung Nhạc đang bị Đạo Giới áp ở nơi này, trong lúc nhất thời nửa khắc cũng không thể chạy đi đâu được.
- Cũng được! Vậy thì giết Đại Tư Mệnh trước!
Hắn phóng người bay thẳng lên không trung, cùng với đám người Tứ Diện Thần lao thẳng về phía Đạo Giới, quát lớn:
- Luân Hồi đạo hữu, trước khoan hãy ổn định Đại đạo Luân Hồi!
Đám người rất nhanh thâm nhập vào trong Đạo Giới. Luân Hồi Thánh Vương thở phào nhẹ nhõm, cất bước đi về phía Chung Nhạc trong Trấn Thiên Phủ, mỉm cười nói:
- Bệ hạ thật sự muốn làm vậy sao? Ngươi chỉ luân hồi một lần trong Đại đạo Luân Hồi, khả năng thành công không lớn, huống chi còn có Đạo Giới đang áp ngươi nữa!
Đám người Lôi Trạch cảnh giác nhìn hắn, ngăn cản trước mặt hai tôn Luân Hồi Thánh Vương.
- Để cho hắn tới đây!
Tám cánh tay Chung Nhạc nâng Đạo Giới lên, vạn phần cật lực nói.
Luân Hồi Thánh Vương khẽ mỉm cười, chậm rãi tiến vào, thản nhiên nói:
- Bệ hạ đã là tồn tại tôn quý nhất trên thế gian, lại vẫn liều mạng như vậy, khiến cho ta vạn phần bội phục a!
← Ch. 1432 | Ch. 1434 → |