← Ch.1434 | Ch.1436 → |
Nơi này không có thời gian, không có không gian, hết thảy mọi thứ tựa hồ cũng đều không tồn tại.
Hiện tại toàn thân Chung Nhạc đã vỡ nát, từ ý nghĩa bình thường, hắn đã tử vong rồi. Cho dù là từ góc độ của Tiên Thiên Thần Ma, thì Thánh địa của hắn đã vỡ nát, đại đạo của hắn đã tan rã, nhục thân đã biến thành bột mịn, cho dù ý thức vẫn còn, nhưng hắn cũng tính là đã triệt để tử vong rồi.
Mà từ góc độ càng vĩ mô nhìn lại, vũ trụ trong cơ thể hắn đã sụp đổ, bị Đạo Giới ép thành bột mịn, biến thành khí Hỗn Độn, đây chính là đã triệt để tử vong.
Nhưng hắn lại chưa chết!
Ở trong Đại đạo Luân Hồi, tử vong chỉ là tạm thời đình chỉ tiến lên, dừng lại nghỉ chân một chút mà thôi.
Trong Đại đạo Luân Hồi, không có tử vong trên ý nghĩa chân chính.
Hơn nữa, Chung Nhạc cũng vẫn còn lưu lại hậu thủ. Mặc dù nhục thân của hắn đã bị ép thành khí Hỗn Độn, nhưng toàn bộ tu vi đều được lưu lại trong Hỗn Độn, bị Đạo Giới gắt gao trấn áp.
Tu vi của hắn cũng không bởi vì nhục thân tự giải mà sụp đổ, tiền vốn để Chung Nhạc tái diễn lại vũ trụ càn khôn trong cơ thể, chính là ẩn giấu ở nơi đó.
Ý thức Chung Nhạc chuyển động, vô cùng tối tăm. Ý thức của hắn vừa chuyển động, liền dẫn phát luân hồi chuyển động, phi thường kỳ diệu. Luân hồi biến hóa ngàn vạn, hắn phảng phất như đang kinh lịch vô tận luân hồi, mỗi một lần luân hồi đều có những lĩnh ngộ bất đồng.
Ý thức của hắn dung hợp với Đại đạo Luân Hồi, cũng phát sinh ngàn vạn biến hóa.
Hắn cảm giác được chính mình khi thì biến thành Khởi Nguyên, khi thì biến thành Hắc Đế, khi thì biến thành Bạch Đế, khi thì biến thành Lôi Trạch, có lúc lại biến thành Hoa Tư.
Đây cũng không phải là biến hóa chân chính, hắn cũng chưa từng biến thành Khởi Nguyên hay là Hắc Bạch Nhị Đế, mà là diệu ngộ do Đại đạo Luân Hồi mang tới, khiến cho hắn đi thể nghiệm bản chất của những loại đại đạo này.
Cho dù là Luân Hồi Thánh Vương, cũng chưa từng kinh lịch qua loại diệu ngộ này. Luân Hồi Thánh Vương trước khi xuất thế đã bị hắn đoạt mất cơ duyên, chém đứt nhục thân, đại đạo của bản thân cũng không được hoàn chỉnh.
Nhưng hiện tại, Đại đạo Luân Hồi mà hắn thấm nhuần lại là đại đạo hoàn chỉnh. Hết thảy ảo diệu của Đại đạo Luân Hồi đều bao quát trong luân hồi tại thời điểm ý thức chuyển động mang tới, các loại biến hóa tùy tâm, đạt được tinh túy của nó.
Chủng loại đại đạo thiên địa trong Lục Giới vô cùng phong phú, nhưng Đại đạo Luân Hồi lại là đại đạo Lục Giới Đại nhất thống đầu tiên, thậm chí ngay cả đại đạo của Đạo Giới cũng đều bao quát trong đó.
Nếu có thể luân hồi một lần, thể ngộ ra tinh túy của những đại đạo này, đối với hắn chính là một lần đề thăng bay vọt.
Mặc dù công pháp của Hắc Bạch Nhị Đế chưa từng lưu truyền ra ngoài, nhưng Chung Nhạc đã từng bắt giữ Hắc Đế quá khứ, giao cho Phong Hiếu Trung nghiên cứu rất nhiều năm, cũng từng đạt được nhục thân và Đạo huyết của Bạch Đế, cũng giao cho Phong Hiếu Trung nghiên cứu một đoạn thời gian.
Những gì Phong Hiếu Trung đạt được, cũng đều truyền thụ lại cho Chung Nhạc. Mặc dù hai loại Đại đạo Quang Minh và Hắc Ám nghiên cứu ra đều chỉ là tiêu chuẩn Hậu Thiên, nhưng muốn từ Hậu Thiên luyện thành Tiên Thiên, đối với Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung cũng không tính quá khó khăn.
Tại thời điểm mở ra Hỗn Độn trong đầu, Chung Nhạc có thể dựa vào Hậu Thiên diễn biến thành Tiên Thiên, càng huống chi hiện tại lại có Đại đạo Luân Hồi hỗ trợ.
- Có lẽ, ta có thể dựa vào cái này tìm hiểu ra Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh a!
Chung Nhạc đột nhiên ngẩn ra, trong lòng thầm nghĩ:
- Không biết ta tái tạo càn khôn, tái diễn thiên địa, cũng có thể tái diễn ra Đại đạo Luân Hồi, tái tạo Luân Hồi hay không? Nếu là như vậy, ta một lần nữa khai thiên, mở ra cũng không phải là Vũ trụ Cổ lão, mà là...
Trong đầu hắn chợt sinh ra một ý niệm cổ quái:
- Đạo Giới?
Đại đạo luân hồi nhất thống, chẳng phải chính là Đạo Giới sao?
Đạo Giới chính là tương đương với Bí cảnh Đạo Nhất trong Bí cảnh Nguyên thần của Luyện Khí Sĩ, chí cao vô thượng, đại đạo chất chứa càng cao cấp hơn một bậc. Trong cơ thể hắn mở lại Hỗn Độn, tái diễn Hồng Hoang, thay vì mô phỏng theo Vũ trụ Cổ lão khai mở ra, không bằng mô phỏng theo Đạo Giới khai mở ra. Như vậy, so với mô phỏng theo Vũ trụ Cổ lão khai mở ra sẽ càng cường hoành hơn rất nhiều.
Trước đây, hắn không có Đại đạo Luân Hồi, mở ra Hỗn Độn trong đầu cũng không thể sáng tạo ra Đạo Giới, nhưng hiện tại đã có Đại đạo Luân Hồi, hết thảy đều là nước chảy thành sông.
- Nếu không xem Đạo Giới, Vũ trụ Cổ lão, Hư Không Giới... thành từng cái từng cái thế giới, mà xem thành từng cái từng cái Bí cảnh, vậy Đạo Giới chính là Bí cảnh Đạo Nhất!
Ý thức của Chung Nhạc trở nên kích động, càng chuyển càng nhanh:
- Ba ngàn Lục Đạo Giới chính là Bí cảnh Vạn Tượng, Hư Không Giới chính là Bí cảnh Thần Tài, Vũ trụ Cổ lão là Bí cảnh Âm Dương, Tử Vi chính là Bí cảnh Ngũ Hành, mà khu Luân Hồi thứ bảy chính là Bí cảnh Huyết Mạch, Bí cảnh xâu chuỗi nhục thân và linh hồn!
Suy nghĩ của hắn xoay chuyển càng lúc càng nhanh. Mở ra Đạo Giới, chính là mở ra Bí cảnh Đạo Nhất.
Bất quá, diễn biến vũ trụ bất đồng với Luyện Khí Sĩ tu luyện. Vũ trụ là bắt đầu diễn biến từ Vũ trụ Cổ lão, từ Âm Dương tới Ngũ Hành, rồi tới Thần Tài, rồi tới Vạn Tượng, rồi tới Huyết Mạch, cuối cùng mới là Đạo Nhất.
Hai trăm vạn năm trước, Đại Tư Mệnh mở ra Đạo Giới, chính là muốn mở ra Đạo Nhất, nhưng lại đã thất bại, cuối cùng chính là đám người Chung Nhạc và Khởi Nguyên Đạo Thần đã mở ra Đạo Giới, mà cũng chính là Chung Nhạc và Đại Tư Mệnh đã hủy diệt cái Đạo Giới tàn phá này.
Nếu mở ra Hỗn Độn trong đầu, có thể nào dựa theo trình tự Đạo Giới (Đạo Nhất), Vũ trụ Cổ lão (Âm Dương), Hư Không Giới (Thần Tài), Lục Đạo Giới (Vạn Tượng), Tử Vi (Ngũ Hành), khu Luân Hồi thứ bảy (Huyết Mạch), dùng Vũ làm không gian hạo hãn, dùng Trụ làm thời gian thâm thúy, thành lập nên một hệ thống Vũ Trụ Luân Hồi trong cơ thể hay không?
Có lẽ, đây mới là chính thống!
Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn. Nếu thật sự có thể làm được một bước này, đối với hệ thống tu luyện Đồ đằng hiện tại chỉ sợ sẽ là một trận đại phá vỡ thật lớn.
Phải biết rõ, phương pháp tu luyện nghịch chuyển Tiên Thiên chỉ là phần bổ sung đối với hệ thống tu luyện Đồ đằng của Đại Toại mà thôi, có thể đạt tới thành tựu mà Đại Toại nằm mơ cũng muốn. Mà loại hệ thống tu luyện mới này lại là hoàn toàn phá vỡ hệ thống tu luyện Đồ đằng của Đại Toại.
Bởi vì hệ thống tu luyện mới này, là dùng thành tựu Tiên Thiên Thần Ma làm mục đích đầu tiên, dùng Đạo Thần làm mục đích cuối cùng.
Thành tựu Tiên Thiên Thần Ma trái lại chỉ là một mục tiêu nhỏ mà thôi!
Diễn biến Bí cảnh Đạo Nhất thành Đạo Giới, toàn thể Đạo Giới trở thành Tiên Thiên Thánh Địa của chính mình, chính mình diễn sinh ra từ trong Đạo Giới, vừa sinh ra đã là Đạo Thần, đây mới là mục đích cuối cùng.
- Mục đích đầu tiên ngược lại còn dễ nói, nhưng muốn đạt được mục tiêu cuối cùng, sợ rằng chỉ khi nào tu luyện tới cảnh giới và tiêu chuẩn hiện tại của ta, mới có thể làm được!
Chung Nhạc lâm vào suy tư. Nghĩ muốn đạt tới mục tiêu cuối cùng, còn cần phải có áp lực cường đại như Đạo Giới trấn trụ tu vi, hơn nữa còn cần Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh thống nhất luân hồi, mới có khả năng làm được một bước này, nhưng cũng chỉ là có khả năng mà thôi.
Loại phương pháp tu luyện này mặc dù đã phá vỡ hệ thống tu luyện Đồ đằng của Đại Toại, nhưng có thể có cơ hội làm được một bước này, tu thành mục tiêu này, sợ rằng chỉ có một mình Chung Nhạc mà thôi.
*****
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, thiếu một cái cũng đều không được.
Thiên thời là Đại Tư Mệnh mở ra Đạo Giới, địa lợi là Đạo Giới vẫn chưa ổn định, đè ép xuống, nhân hòa là có Luân Hồi Thánh Vương tương trợ, không có những uy hiếp khác. Ba cái này đều là cùng một lúc phát sinh, nghĩ muốn tái diễn một lần nữa đã không có khả năng.
Hơn nữa, có thể luyện thành hay không, cũng vẫn còn chưa thể nói trước.
Ý thức Chung Nhạc ba động, đột nhiên phân liệt. Một cỗ ý thức mượn Đại đạo Luân Hồi trở thành Khởi Nguyên, một cỗ ý thức trở thành Hắc Đế, một cỗ ý thức trở thành Bạch Đế, một cỗ ý thức trở thành Vũ Thanh Thần Vương, một cỗ ý thức trở thành Trụ Quang Thần Vương, một cỗ ý thức trở thành Lôi Trạch, một cỗ ý thức trở thành Đại Toại...
Ý thức Chung Nhạc không ngừng phân liệt, không ngừng diễn biến, không ngừng luân hồi, đã trở thành rất nhiều Thần Vương và tồn tại chấn động cổ kim, trở thành các Thần Minh thống trị Lục Giới, nắm giữ đại đạo của Lục Giới!
Trong giây lát, toàn bộ ý thức của hắn xác nhập lại với nhau, oanh kích Hỗn Độn!
Ầm ầm!
Ý thức của hắn ầm ầm chấn động, nghe được thanh âm nổ vang giống như vũ trụ mở ra bạo phát vậy.
Khai thiên ích địa, tái diễn Hồng Hoang, cũng tại một lần này!
o0o
Mà vào lúc này, bên ngoài Trấn Thiên Quan, Đại Toại và Luân Hồi Thánh Vương vừa vặn nhìn thấy Đạo Giới rơi xuống, đè ép Chung Nhạc thành khí Hỗn Độn. Trấn Thiên Phủ to lớn đồ sộ cũng chia năm xẻ bảy, vô số mảnh vỡ cũng đều biến thành khí Hỗn Độn.
Hai người cũng đều kinh hồn bạt vía. Khí thế Đạo Giới rơi xuống cực kỳ mãnh liệt, nếu thật sự rơi xuống, đập vào Tử Vi, chỉ sợ toàn bộ Tinh vực Tử Vi cũng sẽ bị Đạo Giới đập nát, biến thành khí Hỗn Độn. Cho dù là Linh căn Thế Giới Hoa cũng sẽ bị đánh thành nguyên hình, thậm chí bị đập cho chia năm xẻ bảy, trực tiếp vỡ nát.
Lúc đó, sẽ liền tạo thành đợt xung kích thứ hai, Tử Vi vỡ nát cùng với Đạo Giới đổ sụp sẽ đồng thời đập về phía Vũ trụ Cổ lão và Lục Đạo Giới. Thế giới hiện thực sẽ không còn tồn tại, khu Luân Hồi thứ bảy phụ thuộc vào hiện thực cũng sẽ tan rã.
Lúc đó chắc chắn chính là diệt thế!
Đại Toại khẽ nhíu mày, thở dài một tiếng, tế khởi Phù Tang Thần Thụ. Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, ý đồ dùng Phù Tang Thần Thụ khiến cho xu thế Đạo Giới rơi xuống chậm lại một chút. Nhưng Phù Tang Thần Thụ có thể ngăn cản được Đạo Giới hay không, hắn một chút nắm chắc cũng không có.
Hắn có thể dự đoán được, Phù Tang Thần Thụ chắc chắn sẽ bị đè gãy, đập vụn. Bất quá, cho dù là vậy, hắn cũng không thể không làm như vậy.
Cặp mày Luân Hồi Thánh Vương cũng nhíu chặt. Đã không còn Trấn Thiên Phủ và Chung Nhạc chống đỡ, Đạo Giới thật sự rơi xuống, khu Luân Hồi thứ bảy bị hủy diệt, Thánh địa Luân Hồi của hắn cũng sẽ không còn tồn tại.
Hai người vừa mới suy nghĩ tới đây, nhưng một khắc sau, một cỗ lực lượng bàng bạc đột nhiên bạo phát, nâng Đạo Giới lên.
Đạo Giới vậy mà đã đình chỉ rơi xuống.
Phía dưới Đạo Giới, cỗ uy năng kia lại càng lúc càng cường đại hơn, có một loại đạo vận thần bí đang nổ vang lưu chuyển, càng lúc càng mạnh.
- Đây là...
Hai người kinh nghi bất định.
o0o
Trong Đạo Giới, một cỗ chấn động khủng bố truyền tới. Đạo Giới bởi vì rơi xuống mà khuynh đảo, rất có xu thế thiên địa lật đổ. Sắc mặt đám người đang đại chiến chém giết trong Đạo Giới đều đại biến.
- Sao không có hào quang đại đạo?
Đám người Khởi Nguyên, Tứ Diện Thần, Thiên, Hắc Bạch Nhị Đế đoàn đoàn chém giết xung quanh Đại Tư Mệnh. Đám người Lôi Trạch Thần Long, Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương thì ở một bên tương trợ Đại Tư Mệnh.
Đại Tư Mệnh có chút thất hồn lạc phách, cao giọng nói:
- Ta vì mở ra Đạo Giới, đã hy sinh nhiều Thần Vương Đại Đế như vậy, thậm chí ngay cả đệ đệ của ta cũng bị ta huyết tế cho ngươi, sao ngươi không cho ta hào quang đại đạo?
Hắn giống như đang quát hỏi Đạo Giới, nhưng Đạo Giới cũng không hề trả lời.
Hắn bởi vì hiểu lầm nên đã giết chết Khởi Nguyên Thần Vương, đệ đệ của chính mình, đạo tâm sớm đã vỡ vụn. Hắn vốn cho rằng sau khi chính mình tiến vào Đạo Giới, hào quang đại đạo do mở ra Đạo Giới mang tới tất nhiên sẽ cuồn cuộn vọt tới, khiến cho tâm cảnh, ý cảnh, đạo pháp và tu vi của chính mình đều đạt tới tiêu chuẩn Đạo Thần. Nhưng không ngờ căn bản không có bất luận một tia hào quang đại đạo nào vọt tới.
Đại Tư Mệnh không ngừng rống giận, Sinh Mệnh Cổ Thụ quất thẳng về phía Hỗn Độn Liên, áp chế Hỗn Độn Liên, lạnh lùng nói:
- Chính là do gốc Linh căn này quấy rối, làm hư chuyện của ta, dẫn tới Hỗn Độn khiến cho Đạo Giới không thể triệt để mở ra!
Hậu Thổ nương nương nhíu mày, há miệng, nghĩ muốn nói cho hắn biết Đạo Giới vẫn chưa chân chính mở ra, vẫn còn thiếu khuyết Đại đạo Luân Hồi thống nhất luân hồi đại đạo của Đạo Giới. Chung Nhạc từ hai trăm vạn năm trước trở về, đã nói lại cho bọn họ biết quá trình mở ra Đạo Giới, nàng cũng biết rõ ngọn nguồn và ảo diệu trong đó.
- Muội muội, không thể nói cho hắn biết!
Hoa Tư nương nương lặng yên truyền âm một tiếng. Hậu Thổ nương nương chỉ đành áp chế xuống.
- Các ngươi liều mạng cho ta!
Đại Tư Mệnh chân đạp Thiên Dực Cổ Thuyền, Đại đạo Sinh Mệnh làm dịu Thiên Dực Cổ Thuyền. Long cốt của Cổ thuyền bắt đầu nhanh chóng diễn sinh huyết nhục, đầu rồng trước đầu thuyền vặn vẹo, phát ra Long ngâm. Ý thức của Thủy Long Thần Vương bắt đầu sống lại. Đại Tư Mệnh lạnh lùng nói:
- Lôi Trạch, Hoa Tư, các ngươi ngăn cản bọn họ cho ta! Bằng không, Thủy Long lập tức sẽ chết!
Lôi Trạch cực kỳ phẫn nộ, nhưng lại không thể làm gì được, chỉ đành dốc toàn lực ngăn cản đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần.
- Nhất định là chỗ nào đã xuất hiện sai lầm! Nhất định là vậy!
Đại Tư Mệnh gào thét bay ra bên ngoài Đạo Giới, không ngừng lẩm bẩm:
- Trước đây thực lực ta không bằng hiện tại, lại đã có thể mở ra Đạo Giới một lần. Nếu đã có thể mở ra lần đầu, vậy ta nhất định có thể mở ra lần thứ hai...
Hắn phất tay một cái, triệu hồi Sinh Mệnh Cổ Thụ tới, sắp sửa xông ra khỏi Đạo Giới. Nhưng ngay vào lúc này, Đạo Giới đột nhiên ầm ầm chấn động một tiếng, đình chỉ xu thế rơi xuống. Tiếp theo, một đạo đại đạo mang theo ảo diệu vô tận hạo hạo đãng đãng xông vào trong Đạo Giới, nhất thống luân hồi của Đạo Giới.
Đại Tư Mệnh nhất thời ngẩn ngơ, đã nhìn thấy vô tận hào quang đại đạo phóng vọt về phía chính mình.
← Ch. 1434 | Ch. 1436 → |