← Ch.1443 | Ch.1445 → |
- Những năm gần đây Trường Sinh đạo huynh mai danh ẩn tánh, ẩn cư nơi này ngược lại cũng tiêu dao vui vẻ. Hiện tại ta chuẩn bị dựng cờ khởi nghĩa, phản kháng chính sách tàn bạo của Thái Hoàng, cầu hiền như khát nước, bởi vậy đặc biệt tới mời Trường Sinh sư huynh tương trợ!
Hách Liên Khuê Ngọc khách khách khí khí, nói:
- Lần này có thể tìm được quý phủ, quả thật đúng là nhờ có Thiên tương trợ. Thật không dám giấu diếm, phần Thánh dược mà đạo huynh đang thiếu kia, trong tay của Thiên có phân nửa, trong tay của Thái Hoàng có phân nửa. Tin tức này, có thể mời được đạo huynh xuất thủ tương trợ không?
Ánh mắt Trường Sinh Đế chớp động, cười ha hả, nói:
- Trong tay của Thái Hoàng có phân nửa Thánh dược, nếu ta đầu nhập vào Thái Hoàng, giúp Thái Hoàng diệt trừ Thiên, chẳng phải cũng có thể đạt được mục đích, đạt được toàn bộ Thánh dược hay sao?
Hách Liên Khuê Ngọc nhất mực cung kính, nói:
- Ta nghe nói Thái Hoàng cho tới hiện tại vẫn thường xuyên tưởng niệm Viêm Hoàng và Tử Quang, thỉnh thoảng còn tế điện hồi tưởng!
Sắc mặt Trường Sinh Đế cứng đờ, phun ra một ngụm trọc khí, nói:
- Năm xưa Mục Tiên Thiên mượn ta Táng Đế Ma Trữ, dùng để ám toán Khương Y Kỳ, kết quả liên lụy Tử Quang cũng vì cái chết của Khương Y Kỳ mà tự tuyệt tạ tội, liên quan gì tới ta? Thái Hoàng ngược lại ghi hận ta, thật sự là lẩm cẩm rồi! Những năm qua ta ẩn cư cũng là sự bất đắc dĩ, bị Thái Hoàng bức cho không thể không trốn đông trốn tây, chỉ là không chịu cô đơn lại không thể không tịch mịch. Nếu đã như vậy, ta xuất sơn giúp ngươi cũng được! Bất quá, phân nửa Thánh dược trong tay Thiên kia, còn phải cho ta trước!
Hách Liên Khuê Ngọc còn đang do dự, đột nhiên bên ngoài Trường Sinh Điện vang lên thanh âm của Thiên, nhàn nhạt nói:
- Trường Sinh đạo hữu, phân nửa Thánh dược kia, ta đã mang tới rồi!
Từng gốc từng gốc Thánh dược nhao nhao bay tới, có tới hơn hai trăm gốc, trước trước sau sau bay vào Trường Sinh Điện.
Trường Sinh Đế nhất thời đại hỉ, mỉm cười nói:
- Thiên, ngươi không sợ sau khi ta đạt được Thánh dược sẽ không làm sao?
Thanh âm Thiên từ từ đi xa, văng vẳng truyền tới:
- Thái Hoàng nắm giữ trong tay hơn hai trăm gốc Thánh dược còn lại, nếu ngươi muốn đạt được đám Thánh dược kia, sẽ không thể không làm gì!
- Thiên, quả nhiên hiểu rõ lòng ta!
Trường Sinh Đế cười ha hả, thu hồi đám Thánh dược này, từng gốc từng gốc một kiểm tra, tránh cho bị Thiên động tay chân gì trong đó. Đợi sau khi kiểm tra cẩn thận một lần, lúc này mới yên lòng lại, mỉm cười nói:
- Bệ hạ, ta đi theo ngươi!
Hách Liên Khuê Ngọc nhất thời đại hỉ, khom người bái tạ, nói:
- Ta được Trường Sinh đạo huynh tương trợ, tất sẽ không ai địch nổi!
Bên cạnh hắn, một vị Địa Hoàng Hách Tư thị hỏi:
- Xin hỏi Trường Sinh đạo huynh có những thủ đoạn gì?
- Ta sắp sửa khôi phục lại thân thể Linh căn, tu thành Thất Đạo Luân Hồi. Dị tộc đạt được Thánh dược của ta, chỉ cần một gốc thôi đã đủ để cho bọn họ mở ra Bí cảnh thứ bảy. Mà ta cũng có thể mở ra cánh cửa thuận tiện, để cho dị tộc càng dễ dàng mở ra Bí cảnh thứ bảy hơn!
Trường Sinh Đế thản nhiên nói:
- Hơn nữa, ta còn có tam bảo. Một bảo vật có thể trị thương, không có thương tổn nào không thể trị! Một bảo vật có thể đầu độc, ngay cả Thần Vương Thái Cổ cũng có thể độc chết, ngoại trừ ta ra, không có thuốc chữa. Một bảo vật cuối cùng chính là chiến lực của ta, ta có mở ra Thế Giới Chi Lực. Đợi tới lúc thân thể ta khôi phục lại hoàn chỉnh, chiến lực sẽ sánh ngang Đạo Thần, bước vào Đạo Giới cũng là dễ như trở bàn tay. Nhưng hiện tại, chiến lực của ta hẳn là ngang bằng với Thiên đạo hữu!
Sắc mặt đám người không khỏi khẽ động.
Hách Liên Khuê Ngọc nghe được ba bảo vật này của hắn, trong lòng cũng mừng rỡ.
Chữa thương, đầu độc, chiến lực, cả ba phương diện, Trường Sinh Đế đều là tiêu chuẩn đỉnh cấp, quả thật không tầm thường.
Càng huống chi hắn còn có thể trợ giúp người khác mở ra Bí cảnh thứ bảy, đã bớt đi vô số thời gian tự mình tìm hiểu. Điểm này liền đủ để giúp Hách Tư thị chế tạo ra không biết bao nhiêu cao thủ, khiến cho chiến lực cao cấp của Hách Tư thị càng nhiều hơn, tồn tại Đế cấp càng nhiều hơn.
Trường Sinh Đế cười hắc hắc, nói:
- Ta ẩn cư mấy ngàn năm, hiện tại cũng nên xuất sơn rồi, trùng chấn một chút uy phong! Bệ hạ chuẩn bị khi nào khởi nghĩa?
Hách Liên Khuê Ngọc nói:
- Thiên dự định hạ thủ với Càn Đô Thần Vương trước, bắt giữ Càn Đô, thôn phệ hắn. Mà trước đó, còn cần phải liên lạc những có chí chi sĩ khác, tan rã giang sơn của Thái Hoàng. Luân Hồi Thánh Vương hiện cũng đang gấp rút luyện chế trọng bảo, còn cần chút thời gian. Đợi tới lúc sự tình chuẩn bị thỏa đáng, ta đơn giản dựng cờ khởi nghĩa, tuyên bố lật đổ chính sách tàn bạo của Thái Hoàng, tự lập làm Thiên Đế. Khi đó thế như lửa lớn thiêu đốt đồng cỏ, đốt lên chiến hỏa khắp nơi trên mặt đất, Thái Hoàng đầu đuôi khó chu toàn, sẽ có thể giết chết Càn Đô!
Trường Sinh Đế không cho là đúng, mỉm cười nói:
- Không khỏi quá cẩn thận rồi a? Thái Hoàng vẫn còn đang bế quan, đối kháng Đạo quang Đạo Giới và lạc ấn Hỗn Độn. Chúng ta hẳn là thừa dịp này thống hạ sát thủ, bằng không vạn nhất để hắn giải khai được lạc ấn Hỗn Độn, khôi phục lại thực lực, chẳng phải là nguy hiểm rồi sao?
Đột nhiên ngoài điện chợt truyền tới một đạo thanh âm, mỉm cười nói:
- Lạc ấn Hỗn Độn không phải dễ dàng sẽ có thể phá giải như vậy. Cho dù là Đạo Thần cũng khó có thể giải khai, nhiều nhất chỉ có thể tạm thời áp chế mà thôi. Ngay cả Đại Tư Mệnh, nhục thân cũng bị đồng hóa thành Hỗn Độn. Đời này Thái Hoàng cũng không cách nào giải khai được lạc ấn, Trường Sinh đạo huynh cứ việc yên tâm!
Trường Sinh Đế theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị Đại Đế trẻ tuổi khí vũ hiên ngang tiến vào Trường Sinh Điện, thi lễ với đám người, trong lòng không khỏi kinh ngạc:
- Hắn chẳng phải chính là con trai của Phong Đạo Tôn, Vô Kỵ Thiên Vương năm xưa sao? Nhiều năm không gặp, hắn cũng đã trở thành Đại Đế rồi! Sao hắn lại đầu phục Hách Liên Khuê Ngọc? Cái tên này là một sao chổi, vô cùng xui xẻo. Năm xưa hắn đầu phục kẻ nào, kẻ đó liền chết. Đế Minh, Đế Hậu, Mục Tiên Thiên toàn bộ đều bị hắn khắc chết không có chỗ chôn. Lá gan Hách Liên Khuê Ngọc ngược lại đủ lớn, ngay cả hắn mà cũng dám dùng!
- Vô Kỵ tiên sinh!
Hách Liên Khuê Ngọc vội vàng hoàn lễ, mỉm cười nói:
- Lần này Vô Kỵ tiên sinh tới đây, chẳng lẽ là có tin tức tốt muốn nói cho Trẫm biết?
Phong Vô Kỵ cười hắc hắc, nói:
*****
- Lần này ta đi một vòng, đã thuyết phục được sáu trăm vị Đại Đế dưới trướng Thái Hoàng, lại liên lạc với các Tân Đế không nghe chiếu không nghe tuyên, khuyên được một ngàn tám trăm vị Tân Đế tương trợ. Chỉ cần Bệ hạ khởi sự, bọn họ liền khởi nghĩa vũ trang, hưởng ứng Bệ hạ!
Hách Liên Khuê Ngọc mừng rỡ, thở dài nói:
- Vô Kỵ tiên sinh thật đúng là phúc tinh của ta! Ta đạt được hai ngàn bốn trăm vị Đại Đế này tương trợ, giang sơn của Thái Hoàng cũng đã có một nửa rơi trong tay ta! Tiên sinh công cao hàng đầu, đáng nhận một cái cúi đầu của ta!
Hắn khom người liền bái, Phong Vô Kỵ vội vàng hoàn lễ, hai người nhìn nhau cười lớn, quân thần thấu hiểu lẫn nhau.
Trường Sinh Đế e ngại Phong Vô Kỵ xui xẻo, vội vàng rời xa hắn một chút, cười lạnh một tiếng, nói:
- Vô Kỵ tiên sinh, ngươi là con trai của Phong Đạo Tôn, lại là huynh đệ với Hoài Ngọc Đại Đế. Lên chiến trường, ta sợ ngươi sẽ phản bội!
Phong Vô Kỵ nghiêm nghị nói:
- Trường Sinh đạo huynh có thể yên tâm! Lên chiến trường, ta tự sẽ khuyên bảo đệ đệ ta, khiến hắn bỏ gian tà theo chính nghĩa, cùng nhau tương trợ Bệ hạ! Nếu hắn không chịu, ta tất nhiên sẽ chém hắn! Trường Sinh đạo huynh cùng với Bệ hạ trở lại Thánh địa của Hách Tư thị trước, trợ giúp các vị cường giả Hách Tư thị thành Đế, chuẩn bị khởi sự khởi nghĩa! Chỉ đợi tin tức của ta truyền tới, liền mời chư quân cộng đồng xuất kích, đuổi bạo quân xuống đài!
Tinh thần đám người nhất thời đại chấn, mỉm cười nói:
- Vậy ta đợi tin tức tốt của tiên sinh!
o0o
Hơn mười năm sau, Hách Tư thị có hơn ba trăm vị Tân Đế xuất hiện, nhất thời kinh hãi thiên hạ, chấn động khắp vũ trụ Hồng Hoang.
Tổng số Đại Đế Hách Tư thị cộng lại đã vượt qua bốn trăm tôn, có thể nói là đệ nhất Đại tộc, cho dù là Phục Hy thị, Lôi Trạch thị và Hoa Tư thị cộng lại, chỉ riêng số lượng Đại Đế cũng là thúc ngựa không bằng.
Hiện tại lại có người tạo thế, nói Hách Tư thị cũng là huyết mạch của Hoa Tư thị, Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương cũng là tổ tiên của Hách Tư thị, Hách Tư thị và Phục Hy thị là chủng tộc huynh đệ. Nếu hiện tại Hách Tư thị lớn mạnh, sao Thái Hoàng lại không thoái vị nhường hiền, nhường Đế vị lại cho chủng tộc huynh đệ?
Còn có lời đồn nói, đương kim Tộc trưởng Hách Tư thị Hách Liên Khuê Ngọc hùng tài vĩ lược, có khí khái thiên địa hùng chủ, quảng giao chiêu hiền đãi sĩ, hào kiệt tụ tập dưới trướng đông đúc, nhao nhao đầu nhập vào, đều tán dương tài trí của Hách Liên Khuê Ngọc.
Còn có lời đồn đãi, nói Đế tử Đế gia tửu sắc vô độ, hoang dâm vô đạo, ở nơi nào đó khi nam phách nữ, ở nơi nào đó lạm sát kẻ vô tội, nói tới có chứng có cớ, ngay cả tên họ kẻ bị hại cũng đều có rõ ràng.
Loại lời đồn này càng lúc càng nhiều, truyền khắp các nơi. Có một đám thảo dân nghị luận xôn xao, thêm mắm dặm muối, chậu phân từng chậu từng chậu chụp lên trên đầu Thiên Đế gia.
Mà vào lúc này, các nơi lại có tà ma tác loạn, mấy năm liên tục thiên tai, còn có cường hào dung túng yêu ma quỷ quái cướp bóc thôn phệ bách tính, công kích Nhân Tộc.
Nhân Tộc trên các khỏa Tinh cầu mời Thần Nhân xuất thế, tru diệt yêu nghiệt tà ma, lại bị người khác âm thầm vu oan, nói là Nhân Tộc tàn sát kẻ vô tội, hủy diệt rất nhiều chủng tộc.
Thiên hạ này càng lúc càng loạn, mà Đạo thân Dịch tiên sinh của Chung Nhạc ngồi cao ở trên Thiên Đình lại là một bộ lẩm cẩm, chính mình rất ít lý chính, đều là để cho đám người Vân tướng xử lý.
Vân tướng điều động đại quân Phục Hy Thần Tộc, trấn áp khắp nơi, thủ đoạn tàn nhẫn, lại bị lời đồn thêm mắm dặm muối truyền đi, nói Bệ hạ vô cớ diệt tộc, bạo quân tàn bạo vô đức.
o0o
Một năm này, khu Luân Hồi thứ bảy, bên dưới Đạo Giới, Thánh địa Luân Hồi đột nhiên xác nhập, ầm ầm vang dội. Từng đạo từng đạo quang mang bùng phát, xung thiên oanh tiêu, quang mang diệu thế. Hai tòa Thánh địa Luân Hồi rốt cuộc dung hợp cùng một chỗ, biến thành một tòa.
Trong Thánh địa Luân Hồi, Luân Hồi Thánh Vương chuyên tâm tế luyện Dị bảo Luân Hồi Thung, chính là thân cây Sinh Mệnh Cổ Thụ, đứng sừng sững trong Thánh địa Luân Hồi, dẫn động đại đạo của khu Luân Hồi thứ bảy tới triều bái, lộ ra dị thải, hình thành cảnh tượng Vạn Đạo Đại Luân Hồi đồ sộ.
Lúc này, khắp các nơi trong vũ trụ lại có ngàn hoa vạn thảo, đất chảy kim tuyền, trong ngàn hoa mọc lên bia văn, trên bia văn có khắc mấy chữ: Thái Hoàng sẽ chết, Hách Hoàng lên thay.
Mà đất chảy kim tuyền, trong kim tuyền có hoa sen, trong hoa sen có sách, trong sách viết Thần Kỷ Thái Hoàng Lịch. Mở ra nhìn lại, Thái Hoàng Lịch chỉ ghi chép tới năm nay liền đã dừng lại, phía sau chính là Hách Hoàng Lịch, viết mấy chữ Hách Hoàng Nguyên Niên.
Đồng thời, bách tính các tộc các nơi lại nhiều lần có Thần Nhân báo mộng, trong mộng nói Thái Hoàng vô đức, thương thiên quyết định lập Tân Đế khác, lệnh cho lê dân bách tính ủng hộ Hách Tư thị.
Hách Liên Khuê Ngọc trải qua một phen tạo thế, rốt cuộc một ngày này tuyên bố xưng Đế khởi nghĩa, thảo phạt hôn quân vô đạo.
Nhất thời các lộ chư hầu các tộc thiên hạ nhao nhao hưởng ứng, khắp các giới trong vũ trụ, tinh hỏa khắp nơi trên mặt đất, đều đã đánh lên cờ hiệu phạt hôn quân vô đạo, lập Tân Đế khác, xua quân tiến công Thần thành các nơi. Có chút Thống soái của Thần thành chính là Đại Đế, bị Phong Vô Kỵ thuyết phục, nghe tin cũng nhao nhao khởi nghĩa, tuyên bố tạo phản.
Khắp các nơi trong bốn giới, trong cùng thời gian nhất thời loạn thành một đoàn. Trong Ba ngàn Lục Đạo Giới, Chung Hoàng Thần trấn áp các lộ phản loạn, bận rộn sứt đầu mẻ trán. Mà trong Vũ trụ Cổ lão, đám người Chung Hiếu Văn cũng bận rộn trấn áp các lộ phản loạn, không kịp ngơi tay.
o0o
Một ngày này, Mẫu Hoàng Đại Đế đi tới Vãng Sinh Cung, cầu kiến Tư Mệnh nương nương, nói:
- Lão thân thọ mệnh đã tận, hôm nay sẽ phải chết, muốn cầu kiến nương nương lần cuối, nói một tiếng vĩnh biệt!
Tư Mệnh nương nương lệnh cho cung nữ để nàng tiến vào. Vào tới đại cung, Mẫu Hoàng Đại Đế ngồi xuống, nói:
- Nương nương, hôm nay ta đặc biệt tới từ biệt. Thọ nguyên linh hồn ta đã hết, không thể tiếp tục sống nữa. Ngươi là thân nhân duy nhất của ta, cho nên mới tới đây từ giã. Vừa rồi ta ở bên ngoài đã nhìn thấy Thánh địa của Càn Đô Thần Vương, chẳng lẽ Càn Đô Thần Vương đã di cư tới đây sao?
Tư Mệnh nương nương nói:
- Bệ hạ lo lắng Thiên sẽ đối phó Càn Đô đạo huynh, bởi vậy để hắn lưu ở phụ cận, ta và hắn cũng tiện hai bên chiếu ứng lẫn nhau!
Mẫu Hoàng Đại Đế mỉm cười, nói:
- Bệ hạ suy nghĩ chu đáo a! Nương nương, mấy ngày sắp tới lão thân sẽ hồn phi phách tán, lẽ nào nương nương không có lời gì muốn nói với lão thân sao?
Tư Mệnh nương nương suy nghĩ một chút, cực kỳ nghiêm túc nói:
- Bà ngoại, nếu ngươi không tìm chết, ngươi sẽ không chết!
Trong lòng Mẫu Hoàng Đại Đế đại chấn.
Tư Mệnh nương nương đứng dậy, nhẹ nhàng phất tay áo. Vãng Sinh Luân thật lớn vô thanh vô tức cuộn trào, phiêu phù sau lưng nàng, đạm mạc nói:
- Thiên đã tới rồi, bổn cung đi tới nghênh tiếp! Bà ngoại, ngươi có muốn đi theo không?
← Ch. 1443 | Ch. 1445 → |