← Ch.1448 | Ch.1450 → |
Mặc Ẩn gật đầu một cái, đứng dậy rời đi:
- Thiên tụ tập lực lượng, tập trung công kích đám Tinh vực Quảng Hàn, Thiên Cung của Đệ Nhất Lục Đạo Giới, dự định diệt trừ Cửu Hoàng thị, cả gan làm loạn, thật là tìm chết! Ta lập tức cử binh tiêu diệt bọn hắn!
Thiên Ti nương nương nhìn theo bóng dáng hắn rời đi, nói:
- Ta vừa mới từ chỗ của Bệ hạ biết được, Thiên đã thôn phệ Càn Đô Thần Vương, uy lực Thiên ý cực kỳ không tầm thường, Mặc sư huynh trên phương diện trí tuệ có khả năng cũng không phải là địch thủ của hắn!
Vân Quyển Thư nói:
- Thiên thần cơ diệu toán, quả thật vô cùng lợi hại, hiện tại lại có hai tồn tại có được Đại não Thiên ý là Tuấn Nguyệt Thần Vương và Phong Vô Kỵ, Mặc sư đệ quả thật không phải là đối thủ của bọn họ. Bất quá, tự bảo vệ chính mình vẫn là có thể làm được. Hiện tại thiên hạ loạn cục, trước bắt đầu từ Lục Đạo Giới. Chuyển thế thân đám Đại Đế Thượng Cổ Lục Đạo Giới kia tạo phản tác loạn, vây khốn hai vị Đế tử và chuyển thế thân các vị Địa Hoàng, lại thừa dịp hỗn loạn thiêu đốt chiến hỏa ra khắp Vũ trụ Cổ lão. Bọn họ đi chính là con đường hạ giới bao vây thượng giới, sau khi san bằng Lục Đạo Giới và Vũ trụ Cổ lão, sẽ liền tiến công Tử Vi. Bất quá...
Hắn phất ống tay áo một cái, chỉ thấy hình dáng Vũ trụ Thiên đồ xuất hiện trước mặt hai người, mỉm cười nói:
- Hoàng Triều, sáu mươi bốn Thần thành tám Thần quan mới là căn bản nhất!
Thiên Ti nương nương nhìn về phía Vũ trụ Thiên đồ. Sáu mươi bốn tòa Thần thành thắp sáng Vũ trụ Thiên đồ, quỹ tích sắp xếp của các tòa Thần thành không chỉ có lập thể, thậm chí có thể nói không gian xếp lại, dùng càng cao hơn góc độ sắp hàng.
Càn, Khôn, Truân, Mông, Nhu, Tụng, Sư, Bỉ, Tiểu Súc, Lý, Thái, Phủ, Đồng Nhân, Đại Hữu, Khiêm, Dự, Tùy, Cổ, Lâm, Quan, Phệ Hạp, Bí, Bác, Phục, Vô Vọng, Đại Súc, Di, Đại Quá, Khảm, Ly, Hàm, Hằng, Độn, Đại Tráng, Tấn, Minh Di, Gia Nhân, Khuê, Kiển, Giải, Tổn, Ích, Quái, Cấu, Tụy, Thăng, Khốn, Tỉnh, Cách, Đỉnh, Chấn, Cấn, Tiệm, Quy Muội, Phong, Lữ, Tốn, Đoài, Hoán, Tiết, Trung Phu, Tiểu Quá, Ký Tế, Vị Tế!
Sáu mươi bốn tòa Thần thành có cái tọa lạc ở Tử Vi, có cái tọa lạc ở Vũ trụ Cổ lão, có cái tọa lạc ở khu Luân Hồi thứ bảy, duy chỉ không có Thần thành nằm trong Lục Đạo Giới.
Nhưng trong khu Luân Hồi thứ bảy lại có hơn mười tòa Thần thành nằm trong phạm vi khu Luân Hồi thứ bảy của Lục Đạo Giới.
- Vị trí của sáu mươi bốn tòa Thần thành là sắp xếp theo Tiên Thiên Bát Quái của Bệ hạ. Thần Ma bình thường chỉ nhìn thấy sáu mươi bốn tòa Thần thành trải rộng khắp các nơi trong vũ trụ, không có quy tắc sắp xếp gì đáng nói, nhưng không ngờ đám Thần thành này lại là vượt qua không gian địa hình, từ góc độ toàn thể vũ trụ càng vĩ mô hơn nhìn lại, chính là tám tòa đại trận Tiên Thiên Bát Quái!
Vân Quyển Thư nói:
- Ta thắp sáng Vũ trụ Thiên đồ, sáu mươi bốn tòa Thần thành chính là Lục Thập Tứ Quái, Bát Quan chính là Chính Phản Tứ Tượng, Thần Ma Thái Cực Thành chính là Lưỡng Nghi, biến hóa khó lường! Cộng thêm Luân Hồi Thiên Cầu ở tại trung ương, giống như Bệ hạ ở thời kỳ toàn thịnh, mà đám Thần thành và hùng quan bên ngoài, chính là Tiên Thiên Thánh Địa và Đại đạo Tiên Thiên của Bệ hạ!
Hắn chỉ tay một cái, hình dáng Vũ trụ Thiên đồ huyền phù phía trên bọn họ nhất thời phát sinh cải biến. Luân Hồi Thiên Cầu biến thành hư ảnh của Chung Nhạc, thân thể xuyên qua bốn giới, bóng dáng bao phủ khắp một mảnh Tinh vực bát ngát bốn đại thế giới.
- Cương vực mà sáu mươi bốn tòa Thần thành bao phủ đã biến thành một tòa sát trận to lớn khôn cùng. Luân Hồi Thiên Cầu có thể đánh chết hết thảy cường giả bước vào phiến cương vực này! Nếu Mặc Ẩn không địch lại trí tuệ của Thiên, chỉ cần lui vào phạm vi của sáu mươi bốn tòa Thần thành này là được. Năm xưa ta thỉnh cầu Bệ hạ chế tạo Luân Hồi Thiên Cầu, chính là vì hôm nay! Dung hợp lực lượng của sáu mươi bốn Thần thành tám Thần quan và hai đại Thánh Thành, kiến tạo một mảnh lãnh địa vô địch, tiến vào phạm vi này...
Vân Quyển Thư vẽ một vòng tròn lớn trên Tinh đồ, ngữ khí lạnh như băng nói:
- Chỉ có một con đường chết! Hơn nữa, cho dù có tấn công những Thần thành này, Thần thành cũng có thể biến hóa thuộc tính, Càn biến Khôn, Khôn biến Càn, Vị Tế biến Ký Tế, Ký Tế biến Vị Tế... đều là dễ như trở bàn tay. Có thể nói là thiên biến vạn hóa, vô cùng vô tận! Từ phương diện biến hóa muốn phá giải sáu mươi bốn tòa Thần thành này, mệt chết Thiên cũng không thể làm được! Muốn dùng man lực phá giải, chỉ có thể chịu chết mà thôi! Nghĩ muốn phá Hoàng Triều của Bệ hạ, trước phải phá cửa ải này rồi hãy nói!
Trong lòng Thiên Ti nương nương không khỏi chấn động. Năm xưa Vân Quyển Thư yêu cầu chế tạo Luân Hồi Thiên Cầu, đối ngoại là nói muốn luyện chế một kiện bảo vật suy diễn vô địch, về sau Luân Hồi Thiên Cầu đại phóng dị thải, mới khiến cho người biết rõ uy năng của nó vậy mà đáng sợ như thế.
Nhưng hiện tại, Thiên Ti nương nương mới biết được, Vân Quyển Thư vậy mà đã dùng trận pháp tái tạo ra một vị Thái Hoàng hoàn chỉnh.
- Nhưng chính là, đám Thần thành này là dựa theo công pháp trước đây của Bệ hạ mà thiết kế. Công pháp trước đây của Bệ hạ có nhược điểm trí mạng, thiếu đi hai loại đại đạo Quang Minh và Hắc Ám, bởi vậy đã thiếu khuyết Hắc Ám Thành và Quang Minh Thành!
Thiên Ti nương nương suy tư nói:
- Vẫn còn có sơ hở! Nếu Hắc Bạch Nhị Đế liên thủ, sẽ có thể phá giải sáu mươi bốn tòa Thần thành!
- Nhưng Hắc Bạch Nhị Đế không chống đỡ nổi uy năng của Luân Hồi Thiên Cầu!
Vân Quyển Thư cười lạnh một tiếng, nói:
- Chỉ sợ bọn họ không tới, một khi tới chính là một con đường chết!
Thiên Ti nương nương vẫn còn có chút sầu lo. Vũ trụ Thiên đồ là do Vân Quyển Thư thiết lập, chiếu theo hình thái công pháp của Chung Nhạc mà chế tạo, chỉ là vẫn còn sơ hở, sẽ có khả năng bị phá.
Vân Quyển Thư quả thật tài hoa tuyệt đại vô song, năm xưa Tiêu Dao Đế cũng không nhìn lầm hắn, hắn có thể đảm đương Đại sư huynh trong ba sư huynh đệ. Nhưng Vân Quyển Thư lại có chút tự phụ, điểm này có chút không ổn thỏa, rất dễ dàng bởi vì suy nghĩ sai lầm tạo thành phán đoán sai lầm.
Hắn tái tạo ra một tôn Thái Hoàng, có được lực lượng và uy năng vô biên, nhưng hắn dù sao cũng không phải là Thái Hoàng chân chính, thôi động Luân Hồi Thiên Cầu và Vũ trụ Thiên đồ dù sao cũng không thuần thục như ý như Thái Hoàng chân chính.
Mà nhãn giới kiến thức của hắn cũng không bằng được Chung Nhạc, đối mặt với đối thủ cấp Đạo Thần, hắn có thể chưởng khống được lực lượng cường đại như Thái Hoàng hay không? Nhãn giới của hắn có thể địch nổi tồn tại cấp Đạo Thần hay không?
Công pháp trước đây của Chung Nhạc có sơ hở trí mạng, mà nhãn giới kiến thức của Vân Quyển Thư chính là một cái sơ hở khác.
- Ngươi yên tâm! Luận cẩn thận tỉ mỉ, các ngươi bất luận kẻ nào đều không bằng ta. Cho dù là Thái Hoàng cũng không cẩn thận bằng ta!
Vân Quyển Thư mỉm cười nói.
Thiên Ti nương nương vẫn còn có chút lo lắng, nói:
- Ta biết rõ ngươi lớn nhỏ đều không bỏ sót, nhưng đối thủ chính là Đạo Thần, cẩn thận tỉ mỉ thôi cũng không đủ để thủ thắng...
- Kẻ nào lưu được tuyệt bút xuân thu, sinh tử công danh liền phải có!
Vân Quyển Thư hăng hái bừng bừng, cười hắc hắc, nói:
- Có thể giúp Bệ hạ phân ưu giải nạn, tranh đấu với tồn tại cấp Đạo Thần, cho dù chết cũng không hối tiếc!
*****
Thiên Ti nương nương khẽ nhíu mày.
o0o
Tinh vực Quảng Hàn...
Hiếu Văn Đế một mình đối kháng Tuấn Nguyệt Thần Vương và Mục Bắc Đẩu. Ba người đều là tồn tại cấp Thần Vương Thái Cổ. Tuấn Nguyệt Thần Vương là từ trong cơ thể Thiên phân tách ra. Mục Bắc Đẩu là tồn tại đã tập hợp ba đạo Thần đạo, Ma đạo và Tà đạo thành Đế, bản lĩnh cực kỳ phi phàm, có thể sánh bằng cha hắn năm xưa.
Hiếu Văn Đế một mình ngăn cản bên ngoài Tinh vực Quảng Hàn, một bước không lùi, chiến thiên đấu địa. Pháp lực của hắn quả thật cường hoành tuyệt luân, chống đỡ tới hiện tại khiến cho Tuấn Nguyệt Thần Vương và Mục Bắc Đẩu cũng vừa kinh vừa sợ, kính nể không thôi.
Bất quá, mặc dù tu vi của Hiếu Văn Đế thâm hậu, nhưng bọn họ cũng không chút thua kém. Năm xưa Tuấn Nguyệt Thần Vương được xưng là Thiên Đạo Chủ, thần thông Thiên đạo hạ bút thành văn, cực kỳ thuận tay. Mục Bắc Đẩu thì phát huy Thần Ma Tà Thái Cực vô cùng nhuần nhuyễn, càng có môn thần thông Đại nhất thống Thiên Hạ Đạo Thống này, lực uy hiếp cực lớn.
Hiếu Văn Đế thân đầy thương tích, hồn phách đột nhiên ly thể, quần tinh sau lưng lay động, vô số tinh tú tụ tập tới, dung hợp với hồn phách của hắn, giống như một gã Cự nhân do ức vạn tinh tú cấu thành, đứng sừng sững sau lưng hắn, một quyền hung hăng oanh xuống.
Ầm ầm!
Thiên Đạo Thương Khung bị oanh phá, ba mươi kiện Bảo vật Thiên Đạo văng loạn bốn phía. Tuấn Nguyệt Thần Vương rên lên một tiếng, loạng choạng lui về phía sau.
Hiếu Văn Đế giống như có hai cỗ nhục thân vậy, một lớn một nhỏ, ngang dọc chém giết, đồng thời thống hạ sát thủ với hai người.
- Tụ tinh lực làm thân! Hồn phách của ngươi quả nhiên vô cùng mạnh mẽ! Bất quá, cho dù hồn phách của ngươi có cường đại tới đâu, cũng không kiên trì được bao lâu!
Quang luân sau đầu Mục Bắc Đẩu xoay tròn, đột nhiên ba cái đầu tách ra, biến thành ba người, giống như ba tôn Tiên Thiên Thần Vương vậy, cộng đồng đối kháng công kích của Hiếu Văn Đế. Nhưng hai người vẫn liên tiếp bại lui.
Tuy nhiên, hồn phách của Hiếu Văn Đế cũng không thể kiên trì được bao lâu. Vô số tinh tú như cát chảy xuống, hồn phách Hiếu Văn Đế trở về trong cơ thể, bị hai người lập tức bắt được cơ hội, đánh cho trọng thương.
Hiếu Văn Đế há miệng thổ huyết, lui vào Tinh vực Quảng Hàn. Tuấn Nguyệt Thần Vương cười ha hả, nhanh chóng tiếp cận:
- Đã vào trong Thánh địa của ta, ngươi chỉ còn một con đường chết! Trong Thánh địa của ta, ta chính là tồn tại vô địch!
o0o
- Đại huynh gặp nạn, Chư Đế mau cùng ta đi cứu viện!
Tinh vực Hàn Băng, Công chúa Băng Xuyên đạt được tin tức của Lư Hạp Đế, lập tức triệu tập đại quân. Nơi này là một lãnh địa khác của Hoa Tư thị, mấy ngàn năm qua được được kinh doanh ngay ngắn rõ ràng, Hoa Tư thị ở nơi này khai chi tán diệp, vô cùng thịnh vượng.
Mà Mẫu hậu của Công chúa Băng Xuyên là Quân Tư Tà, bởi vì là Hoa Tư Thần Tộc, đã trở thành Lãnh tụ của một chi đại quân Hoa Tư thị, Thần tướng dưới trướng phần lớn đều là nữ tử.
Dưới trướng Công chúa Băng Xuyên cũng có chừng một trăm vị Nữ Đế, lập tức điều binh điểm tướng, giết ra Tinh vực Hàn Băng, mượn đường từ khu Luân Hồi thứ bảy, chạy thẳng tới Tinh vực Quảng Hàn.
Đại quân vừa xuất phát, trong khu Luân Hồi thứ bảy tĩnh mịch phía trước đột nhiên xuất hiện từng cỗ từng cỗ Đế quan. Vô số cỗ Đế quan thật lớn nghiền ép tới, đè chết không biết bao nhiêu Thần Ma.
- Ba ngàn Đại Đế Thượng Cổ Lục Đạo Giới, các ngươi lại dám phản bội Phụ hoàng ta! Uổng công Phụ hoàng ta đã trả Đế binh lại cho các ngươi!
Công chúa Băng Xuyên nổi giận quát lớn. Tinh hà trong tinh không giống như một con đại mãng, cuốn về phía từng cỗ từng cỗ Đế quan. Đám Đế quan kia nhất thời ba động, trong quan đột nhiên xuất hiện từng cái từng cái đại thủ, va chạm với con đại mãng kia, đẩy con đại mãng quay ngược trở về.
- Kết trận!
Chư Đế dưới trướng Công chúa Băng Xuyên điều động trận pháp, chỉ thấy từng cỗ từng cỗ Đế quan kia đột nhiên dựng thẳng lên, nắp quan mở ra, từ trong quan tài bay ra vô tận tinh tú. Trong mỗi một cỗ quan tài kia vậy mà ẩn chứa cả một cái Lục Đạo Giới.
Lục Đạo Giới từ trong Đế quan tuôn trào ra, bao phủ rợp trời ngập đất. Mỗi một Lục Đạo Giới đều chịu sự khống chế của đám Đại Đế Thượng Cổ này, kịch liệt va chạm với đại trận của Công chúa Băng Xuyên, tách ra không gian, chấn động trận thế.
Khóe mắt Công chúa Băng Xuyên khẽ nhảy lên, đại mãng quấn lại, rơi xuống trên hông của nàng. Phần eo của nàng không ngừng chuyển động, con đại mãng này chính là lớp xác ngoài của Thần Hậu nương nương, đã bị nàng luyện chế thành bảo vật.
Chuyển thế thân của đám Đại Đế Thượng Cổ này vậy mà đã thu lấy toàn bộ Lục Đạo Giới, xem như là vũ khí.
- Trận chiến này, khó có thể ổn thỏa!
Công chúa Băng Xuyên dựng lên một đầu ngón tay, cái đầu đại mãng ngẩng cao, mở ra cái miệng lớn, thôn phệ tinh không, giết về phía một vị Đại Đế Thượng Cổ.
o0o
Bên kia, Câu Trần Đế suất lĩnh đám Yêu Đế, Yêu Thần dưới trướng giết tới, Yêu kỳ ngang trời, che khuất không trung, lao thẳng về phía Tinh vực Quảng Hàn.
- Thiên Yêu Phục Hy, chạy đi đâu?
Từng cỗ từng cỗ Đế quan đen như mực ngang trời xuất hiện. Đám quan tài giống như Thiên tường vậy, ngăn cản lối đi của đại quân.
Câu Trần Đế phóng người bay lên, rơi xuống trước trận, toàn thân yêu khí vô cùng nồng đậm, mỉm cười nói:
- Xem ra Thiên Đình ta vẫn chưa trừ tận đám ngưu quỷ xà thần các ngươi! Hôm nay chính là ngày các ngươi hồn phi phách tán!
Một vị Đại Đế Thượng Cổ điềm nhiên nói:
- Thiên Yêu Phục Hy, ngươi hẳn là nên biết Thiên mệnh a!
Câu Trần Đế cười ha hả, xua quân đánh tới:
- Đấu với Thiên, chính là vô cùng vui vẻ! Đông phong áp tây phong, ta xưa nay chiến thiên đấu địa, chưa từng sợ qua kẻ nào!
← Ch. 1448 | Ch. 1450 → |