Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1462

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1462: Thái Tuế và Đại Tư Mệnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Nguy rồi, tên này có thể phá vỡ linh quang!

Trường Sinh Đế kinh hãi, vội cưỡi linh quang bỏ chạy, kêu lên:

- Đại Toại, ngươi có bản linh thì đừng có chết trong tay kẻ khác, sau này ta hoàn toàn trở thành linh căn sẽ giao đấu với ngươi một trận!

Tay còn lại của Đại Toại tóm về phía trước, túm lấy đuôi của đạo linh quang kia. Trường Sinh Đế nghiến răng, tráng sĩ chặt đuôi, nhẫn tâm cắt đứt đoạn linh quang mà Đại Toại tóm được, lao đi.

Đại Toại cầm đoạn đuôi bị đứt, định thần lại nhìn thì thấy đoạn đuôi biến thành mấy chục cây thánh dược, rất bất phàm.

- Trường Sinh, ngươi tưởng thoát được bàn tay ta sao? Họa Bích, hắn ở đâu?

Đại Toại tế Họa Bích Ba Hoa lên hỏi.

Trên họa bích hiện lên tung tích của Trường Sinh Đế, Đại Toại mỉm cười, từ tốn đuổi theo.

Nhưng lúc này đột nhiên một luồng khí tức hùng hồn truyền tới, Đại Toại sắc mặt đại biến, vội nhìn về hướng khí tức, kinh ngạc kêu lên thất thanh:

- Thiên, ngươi đã gây nghiệt lớn thật!

Đó là hướng Càn Thành, đột nhiên bay lên một cái đầu khổng lồ, càng ngày càng cao, khí tức hùng hồn đó chính là phát ra từ cái đầu đó!

Cái đầu đó dù là nhìn từ hướng nào thì cũng đều là mặt trước, không thấy gáy đâu cả.

Đầu của Đại Tư Mệnh.

Cái đầu đó được tế lên, Đại Toại liền biết Càn Thành sắp nguy rồi. Vô số thần ma trong Càn Thành lập tức bắt đầu già đi rồi thối rữa, nhiều thần ma còn đứng mà ngay lập tức đã thành bộ xương khô!

Những Tạo Vật, Đế Quân, và Đại Đế tu vi cao thâm ào ào bỏ chạy ra ngoài thành, trên đường bỏ chạy đại đạo đã tan rã, nhục thân rữa ra, nguyên thần già chết, biến thành những bộ xương đang chạy!

Đại Toại không nhẫn tâm nhìn, định thu ánh mắt về thì đột nhiên thấy mấy vị đại đế khênh một quả cầu thịt khổng lồ chạy về phía đầu của Đại Tư Mệnh. Trong số đó có một người là con của Thái Hoàng, tên Cú Cương, vừa chạy vừa cắt thịt của quả cầu thịt đó nhét vào mồm. Các đại đế khác cũng vậy, điên cuồng ăn.

Quả cầu thịt đó vẫn đang kêu thảm thiết, tiếng kêu đau như xé gan xé phổi, cổ họng khỏe đến bất ngờ.

Nhưng kỳ lạ là quả cầu thịt đó bị ăn hết miếng này tới miếng khác nhưng thịt không hề ít đi miếng nào, và dường như nó có thể chống lại uy lực của đầu Đại Tư Mệnh!

Đại Toại sững người:

- Quả cầu thịt kỳ lạ thật... Ta từng nghe nói tới nó, hình như là Thái Tuế Thần Vương, kẻ mà không ai đánh chết được! Hình như là Thái Hoàng hạ lệnh coi Thái Tuế Thần Vương là lương thực cho quân lính phái tới tiền tuyến, cho tướng sĩ ăn thịt Thái Tuế Thần Vương... Hắn kêu nghe thảm quá! Tên hỗn đạn Cú Cương này không tranh thủ bỏ chạy còn định làm gì?

Cú Cương dẫn mấy vị đại đế rất nhanh đã tới phía dưới cái đầu của Đại Tư Mệnh, đột nhiên ném quả cầu thịt về phía đầu Đại Tư Mệnh. Huyết nhục của Thái Tuế Thần Vương nhu động, vù một tiếng bọc lấy đầu Đại Tư Mệnh, che kín mít, lập tức chặn đứng hoàn toàn uy năng đại đạo của Đại Tư Mệnh!

Thiên cũng hoàn toàn không ngờ tới việc này, không khỏi sững người, vội định gọi đầu Đại Tư Mệnh về nhưng làm thế nào cũng không cảm ứng được. Cú Cương và mấy đại đế khiêng quả cầu thịt quay người chạy, ngay cả Càn Thành cũng không cần nữa, ra khỏi thành là cắm đầu chạy.

Thiên sững người, mãi hồi lâu mới sực tỉnh, hỏi:

- Tên đó là con thứ mấy của Thái Hoàng?

Phong Vô Kỵ cúi người:

- Sư tôn, đó là lão tứ của nhà Thái Hoàng, Mộc Linh Thể, tên là Cú Cương.

- Cú Cương... tên khốn kiếp, tự nhiên lấy mất cái đầu Đại Tư Mệnh của ta!

Thiên không khỏi động nộ, quát lên:

- Khốn kiếp! Đúng là khốn kiếp, vô pháp vô thiên!

Phong Vô Kỵ không dám nói gì, trong bụng cũng thấy quái dị, đầu của Đại Tư Mệnh lợi hại thế nào chứ? Uy năng của nó còn trên cả nhục thân của Thần Ma Tà tam đại Thần Vương, nhưng lại bị Cú Cương dùng một quả cầu thịt khắc chế và cướp đi mất.

Đại Toại thấy bọn Cú Cương chạy về phía mình, chắc là định tới Khôn Thành ở gần đây nhất. Còn Trường Sinh Đế đã tới bên cạnh Thiên, Đại Toại đang định lao tới thì đột nhiên Hỗn Độn Hải trong lòng bàn tay hắn nổi sóng, hắn giật mình, vội dừng bước:

- Tứ Diện Thần tới rồi?

Không chỉ có Tứ Diện Thần mà còn có Luân Hồi Thánh Vương. Rồi trên không trung có đạo âm bao trùm, đạo quang chiếu xuống, Khởi Nguyên Đạo Thần cũng tới đây.

Thiên dẫn theo Hách Liên Khuê Ngọc và đông đảo đại đế ra đón, mời Tứ Diện Thần, Khởi Nguyên Đạo Thần và Luân Hồi Thánh Vương ngồi xuống.

- Nguy rồi, sáu mươi tư thần thành không chống đỡ được rồi.

Đại Toại thở dài, đột nhiên đạo âm vang lên, Lôi Trạch Cổ Thần, Hậu Thổ nương nương, Hoa Tư nương nương và Tướng Vương cùng tới Càn Thành, đối diện với bọn Tứ Diện Thần từ xa.

Bọn Cú Cương vừa tới gần Đại Toại, còn chưa kịp nhìn rõ thì đã bị bàn tay Đại Toại nhấc lên, mấy người đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

Đại Toại đưa mọi người vào trong Càn Thành, thi lễ với Lôi Trạch, Hoa Tư rồi xuống, thả bọn Cú Cương xuống, hắn cười:

- Thái tử điện hạ thật nhanh trí, cướp được cả đầu Đại Tư Mệnh từ tay Thiên.

Bọn Cú Cương thì không mừng gì lắm, lắc đầu:

- Đáng tiếc thủ quân của Càn Thành chỉ còn lại vài người bọn ta.

Thủ quân trong Càn Thành đều đã chết cả, chỉ còn lại bọn họ. Uy năng của đầu Đại Tư Mệnh quả thực quá hung hãn, nếu không phải họ tế Thái Tuế Thần Vương thì chắc cũng đã thân tử đạo tiêu!

- Trận chiến hiện giờ các ngươi không thể đối phó được nữa rồi.

Lôi Trạch Cổ Thần nói:

- Các ngươi lui xuống đi.

Cú Cương Đế lắc đầu:

- Vân Tướng còn chưa hạ lệnh lui binh.

Lôi Trạch Cổ Thần chau mày:

*****

- Đạo Thần đã tới, các ngươi ở lại đây cũng chỉ có đường chết, không có tác dụng gì đâu.

Đại Toại nói:

- Vân Quyển Thư là to lắng bọn ta có tổn thương gì đó nên muốn duy trì Vũ Trụ Thiên Đồ, dù sao Vũ Trụ Thiên Đồ cũng có sáu bảy phần chiến lực của Thái Hoàng, có thể tương trợ.

Hậu Thổ nương nương gật đầu:

- Đây có lẽ cũng là ý của Thái Hoàng.

Lôi Trạch Cổ Thần không nói gì, Hậu Thổ nương nương nhìn Thái Tuế Thần Vương, tò mò hỏi:

- Quả cầu thịt này thật thú vị, có thể bọc lấy đầu của Đại Tư Mệnh khiến nó không phát huy được chút uy năng nào. Lai lịch thế nào vậy?

Đại Toại nói:

- Đây là Thái Tuế Thần Vương, nghe nói là một miếng thịt trong Hỗn Độn, không biết tại sao lại lên bờ, biến thành Thái Tuế Thần Vương. Năm xưa ta cũng từng nghe nói tới uy danh của hắn, chỉ là chưa từng gặp.

Tướng Vương tim khẽ động, vội hỏi:

- Ta từng nghe nói năm xưa Thái Hoàng đem thi thể Đại Tư Mệnh về. Thi thể Đại Tư Mệnh bị Hỗn Độn đồng hóa, chỉ còn lại một miếng thịt bị Hỗn Độn Khí bao bọc, biến mất trong Hỗn Độn. Lẽ nào Thái Tuế Thần Vương chính là miếng thịt đó của Đại Tư Mệnh?

Mọi người nhìn nhau, sắc mặt cổ quái.

Lôi Trạch Cổ Thần hắng giọng:

- Thái Tuế đạo hữu, ngươi có nhớ chuyện của mình trong Hỗn Độn không?

Thái Tuế Thần Vương như bắt được của báu, đang nỗ lực tiêu hóa đầu của Đại Tư Mệnh, nghe thế lắc đầu:

- Ta trong Hỗn Độn cứ mơ mơ màng màng, không biết đã trải qua những việc gì. Ta chỉ nhớ trong Hỗn Độn có một tên ác bá đá ta lên bờ rồi ta đột nhiên có ý thức của mình, còn trong Hỗn Độn đã xảy ra chuyện gì thì ta chịu.

- Bị sinh vật Hỗn Độn đá lên bờ?

Mọi người càng khó hiểu, trong Hỗn Độn có rất nhiều sinh vật Hỗn Độn sinh sống. Khởi Nguyên, Tứ Diện Thần và Hỗn Độn Đế đều xuất thân từ trong Hỗn Độn, còn có cả Thất Khiếu Hỗn Độn mà Chung Nhạc câu lên.

Trước khi lên bờ những Hỗn Độn này đều không tranh giành gì với đời, mơ mơ màng màng, sao có thể xuất hiện một tên ác bá đá Thái Tuế Thần Vương lên bờ?

Hoa Tư nương nương chớp mắt cười nói:

- Vậy ngươi có nhớ trước khi rơi vào Hỗn Độn đã xảy ra chuyện gì không?

Thái Tuế Thần Vương cũng mơ hồ, lắc đầu:

- Ta không có bất cứ ký ức gì cả. Ta cảm thấy hình như ta đã có linh trí từ trong Hỗn Độn, vừa sinh ra linh trí thì bị tên đó đá lên bờ. Ai đá thì ta cũng không biết...

Mọi người đều chau mày, lời Thái Tuế Thần Vương nói chẳng có thông tin gì, nói như không nói.

Hậu Thổ nương nương linh quang lóe lên, cười:

- Vậy ngươi thấy mùi vị của cái đầu Đại Tư Mệnh thế nào?

Thái Tuế Thần Vương hưng phấn:

- Ngon! Ta cảm thấy cái đầu này có duyên với ta, cứ như cùng sinh ra từ một thai vậy. Vị cực ngon, rất hợp với khẩu vị của ta! Nếu ta ăn nó chắc chắn có thể tiến bộ, thực lực đại tăng, không còn bị các ngươi ăn nữa!

Lôi Trạch Cổ Thần sắc mặt đen lại, tế Tiên Thiên Quả Thụ lên trấn áp Thái Tuế Thần Vương, không cho hắn tiếp tục luyện hóa đầu Đại Tư Mệnh nữa, sắc mặt ngưng trọng:

- Miếng thịt này chính là thịt của Đại Tư Mệnh! Chỉ là trong đầu của Đại Tư Mệnh liệu có còn ký ức của hắn không?

Mọi người căng thẳng, nếu Thái Tuế Thần Vương có được ký ức của Đại Tư Mệnh thì Đại Tư Mệnh sẽ hồi sinh!

Hắn quá mạnh, bị Chung Nhạc phá đạo tâm, lại bị đạo quang của Đạo Giới giết, nếu trong đầu hắn còn ký ức thì Thái Tuế Thần Vương ăn đầu hắn sẽ có ký ức của hắn, như vậy Đại Tư Mệnh sẽ tái xuất!

Lôi Trạch Cổ Thần lại dùng mấy đạo phong ấn, gọi Cú Cương tới:

- Ngươi hộ tống Thái Tuế Thần Vương về Thiên Đình, giao cho phụ hoàng ngươi. Hãy nhớ, trên đường đi không được chậm trễ, nhất định phải đích thân giao cho phụ hoàng, cho hắn biết mọi chuyện.

Cú Cương lĩnh mệnh, cất Thái Tuế Thần Vương vào trong nguyên thần bí cảnh, vào khu thứ bảy luân hồi rồi tiến về Thiên Đình.

Lôi Trạch Cổ Thần đứng dậy nhìn đại doanh đối diện, trầm giọng nói:

- Trận chiến này cuối cùng vẫn tới, giang sơn này của Thái Hoàng không biết có giữ được không...

Hoa Tư nương nương đứng dậy, nhẹ nhàng nói:

- Cùng lắm là đánh cho thế giới tơi tả, chỉ còn lại khu thứ bảy luân hồi, rồi mở lại các giới. Ta không tìn hủy hết các giới mà chúng vẫn giữ được cảnh giới Đạo Thần!

Tướng Vương rùng mình, lầm bầm:

- Nương nương quá ác đi?

Đối diện, bọn Khởi Nguyên Đạo Thần đứng dậy, cười:

- Thiên đạo hữu, tuy ngươi có thể phá giải sáu mươi tư thần thành nhưng hơi chậm quá rồi. Trận chiến này cứ để mấy người bọn ta.

Thiên cũng đứng dậy, cười:

- Làm phiền chư vị đạo huynh. Hách Liên Thiên Tử, còn không mau cảm tạ?

Hách Liên Khuê Ngọc vội bái tạ.

Trên Thiên Đình, Vân Quyển Thư sắc mặt nặng nề, hít sâu một hơi, Luân Hồi Thiên Cầu chấn động, trung tâm Vũ Trụ Thiên Đồ lại hiện lên hư ảnh Chung Nhạc.

- Trận chiến này cho dù hủy hết sáu mươi tư thần thành cũng phải kéo vài cường giả lên đường!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)