← Ch.1471 | Ch.1473 → |
Thiên Đình nguy nga rộng lớn, tổng cộng có bốn cánh cổng lớn là Nam Thiên Môn, Bắc Thiên Môn, Đông Thiên Môn và Tây Thiên Môn. Trong đó Nam Thiên Môn nổi tiếng nhất, nhưng Nam Thiên Môn là nơi để tiếp đón khách quý khách vào từ Nam Thiên Môn là lễ tiết, còn Tây Thiên Môn và Bắc Thiên Môn là nơi sát phạt, Tây Thiên Môn là nơi chém đầu. Bắc Thiên Môn là nơi tập trung quân đội, Đông Thiên Môn là nơi của chư thần.
Tứ đại thiên môn, mỗi nơi một tác dụng.
Nhưng Thiên Đình thời đại Thần Kỷ đã hoàn toàn bị hủy diệt trong khói lửa chiến tranh, tứ đại thiên môn chỉ còn lại Nam Thiên Môn. Chung Nhạc sau khi trở thành Thiên Đế triệu tập chư đế luyện lại ba thiên môn còn lại. Nam Thiên Môn cũng được tế luyện lại một lượt. Tứ đại thiên môn trở thành trọng khí của Thiên Đình, một trong tứ đại đế bảo.
Còn Lăng Tiêu Bảo Điện là nơi Thiên Đế lên triều, xử lý sự vụ các nơi trong vũ trụ. Ý nghĩa của hai chữ "Lăng Tiêu" chính là đỉnh trời, đủ cho thấy sự bất phàm của tòa đế điện hùng vĩ này, đương nhiên chư đế càng thêm dụng tâm khi luyện chế món bảo vật này.
Ngọc Hoa Dao Trì là vật thay thế Tướng Vương thu về khi Thiên Hà bị phá. Tòa dao trì này vốn là bảo vật Chung Nhạc mượn từ Hoa Tư nương nương, sau đó không trả lại. Dao Trì đặt ở hậu hoa viên Thiên Đình biến thành Dao Hải, là nơi Chung Nhạc mở tiệc mời chư đế.
Còn Trảm Đế Trát Đao trong tứ đại đế bảo thì lai lịch bất phàm. Trảm Đế Trát Đao là vật đại hung trong tứ đại đế bào, được tạo ra thời Bào Hy Đế, dùng để chém những kẻ phản nghịch không phục tùng đế triều.
Không phải mọi kẻ phản nghịch đều có tư cách bị chém bởi Trảm Đế Trát Đao, chỉ nhửng kẻ thực lực cường hãn mới có tư cách, lâu dần trát đao thông linh, vô cùng hiếu sát.
Tới thời đại Phục Hy, vì thanh trát đao này chém quá nhiều đại đế, có dấu hiệu biến thành sinh linh, muốn biến thành đao yêu, đao đế, thế là bị Phục Mân Đạo Tôn bỏ đi, ném vào Tổ Đình.
Sau khi Chung Nhạc tới Tổ Đình cũng đã chết một lần bởi Trảm Đế Trát Đao, cũng may mắn mới thoát được kiếp nạn. Sau đó Chung Nhạc giải trừ phong ấn của thanh Trảm Đế Trát Đao này. Khi đế tranh lại có rất nhiều đại đế chết bởi nó, khiến uy năng yêu đao càng thêm mạnh, càng thêm yêu tà yêu dị, nhiều lần định phệ chủ!
Chung Nhạc thành đế, Thiên Đế uy nghi thiên hạ, chư đế thần phục. Chung Nhạc lệnh cho chư đế tế luyện lại trát đao, giữ lại hung tính, Trảm Đế Trát Đao không phục, bay len là định chém Chung Nhạc, chư đế đại loạn, định phá hủy thanh yêu đao này.
Chung Nhạc ngăn chư đế lại, để Trảm Đế Trát Đao chém tới, chém liền mấy trăm lần nhưng Chung Nhạc không hề bị thương. Lúc này thanh yêu đao mới phục tùng, không dám tạo phản, cùng Trảm Đế Đài được đặt ở cửa chợ ở Tây Thiên Môn.
Trong tứ đại đế bảo thì hung ác nhất chính là thanh trát đao này!
Giờ Vân Quyển Thư hạ lệnh, bốn tòa thiên môn, Lăng Tiêu Bảo Điện, Ngọc Hoa Dao Trì và Trảm Đế Trát Đao được thủ quân ở Thiên Đình tế lên, biến thành bảy chùm sáng bắn xuống bát quan.
Trong bát quan vô số tài năng, đại đế nhiều vô kể, đánh giết trời long đất lở, tử thương vô số. Đại Toại thấy bảy chùm sáng từ trên trời chiếu xuống, tim khẽ động, thu Phù Tang Thụ lại, đứng dậy tiến về phía Tổ Đình.
Lôi Trạch Thần Vương thấy bảy chùm sáng đó cũng cất Tiên Thiên Quả Thụ đi tiến về Tổ Đình.
Bên kia, Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương thấy thế cũng cất thần thông và Tử Trúc đi, cùng nhau vào trong đại trận Tổ Đình.
Trong tầng tầng sát trận Tổ Đình, Tứ Diện Thần và Khởi Nguyên Đạo Thần tách ra, mỗi người đối diện với đệ nhất sát trận. Mà hai vị này đều dùng hết thủ đoạn, thể hiện phong thái tuyệt thế của mình!
Tứ Diện Thần Nhất Niệm Vạn Giới, dù từ góc nào công kích thì cũng là đánh trước mặt hắn. Hắn không sợ bất cứ pháp trận công kích nào, ngay cả khi rơi vào tầng tầng sát trận thì cũng có thể chống đỡ.
Khởi Nguyên Đạo Thần lại là cấp Đạo Thần, Chư Thiên Vạn Đạo, Chư Thiên Vô Đạo, các loại thần thông đều thi triển dễ dàng. Tổ Đình đại trận là do bọn Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung dùng Thất Đạo Luân Hồi bố trận, nâng công pháp thần thông của Đại Toại Hoàng và Phục Hy Địa Hoàng lên tầng thứ Thất Đạo Luân Hồi, lại suy diễn trận pháp cảnh giới tới tầng thứ gần với Đạo Thần, khiến những sát trận này đều hiển hóa ra những hư ảnh gần cảnh giới Đạo Thần, không hổ danh của đệ nhất sát trận!
Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung luyện được Tổ Đình tới trình độ này cũng không phụ cái danh Đạo Tôn.
Chung Nhạc xưng đế năm nghìn năm, tạo dựng đế triều tới mức này, gần như loại bỏ hết toàn bộ Tiên Thiên Thần, hơn nữa hắn chưa từng lộ diện đã buộc đạo thân tới mức này, công tích cũng là từ cổ chí kim chưa từng có!
Nhưng hư ảnh trong sát trận Tổ Đình dù sao cũng không phải Đạo Thần chân chính, vẫn có khoảng cách với Đạo Thần, muốn giết Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần thì vẫn chưa có khả năng.
Đạo thân của Chung Nhạc chưởng quản đệ nhất sát trận, khởi động mọi sự biến hóa của các tòa sát trận, lao tâm lao lực, tiêu hao của hắn cũng rất nhiều. Mỗi thời khắc đều phải vận dụng trí tuệ vô tận, thần thông vô lượng. Dù sao hắn là đạo thân chứ không phải chân thân, khi pháp lực tinh thần cạn kiệt thì sát trận Tổ Đình không có người điều khiển cũng có thể tự động vận hành nhưng uy lực và sự biến hóa sẽ giảm mạnh. Khi đó sẽ là lúc Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần phá trận!
Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần dù ai phá trận trước thì cũng đều có khả năng giết hắn một cách dễ dàng và xoay chuyển tình thế!
- Trận pháp này có chút không linh hoạt!
Khởi Nguyên Đạo Thần là người đầu tiên cảm nhận được sự thay đổi rất nhỏ trong quá trình vận hành của đệ nhất sát trận, cười:
- Đạo thân của Thái Hoàng không kiên trì được nữa rồi. Chỉ là đạo thân mà tới giờ được đã là không dễ dàng gì rồi.
Hắn vừa nghĩ tới đây, đột nhiên ánh lửa bùng lên chiếu sáng các tòa đại trận, một cây Phù Tang Thụ cháy Hỗn Độn Hỏa, được một cự thần cầm trong tay, vượt qua các tòa sát trận tiến tới, hòa vào hư ảnh Đại Toại.
- Khởi Nguyên đạo huynh, ta có lễ!
Đại Toại tự thân dung hợp với sát trận, thân người khẽ cúi thi lễ với Khởi Nguyên Đạo Thần:
- Đại địch ở phía trước, không dám thi đủ lễ, đạo huynh đừng trách.
Khởi Nguyên Đạo Thần khóe mắt giật giật, Hỗn Độn Hoa dưới chân khẽ mở, cười hà hà:
- Không trách, không trách.
- Nếu thêm tỷ muội của ta nữa thì chắc Khởi Nguyên Đế Nhạc sẽ không thấy lạ chứ?
Tử Trúc bay tới, Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương cùng tới, dung hợp với hư ảnh của mình trong sát trận, cười:
*****
- Để luyện chết hai vị đạo huynh từ trong Hỗn Độn ra, bọn ta đã ủ mưu đã lâu lắm rồi.
Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha hả:
- Chỉ dựa vào các ngươi và mấy sát trận này mà cũng muốn luyện chết ta, chỉ e là vẫn thiếu chút lửa. Lôi Trạch đạo huynh ở đâu? Năm xưa trong Đạo Giới, ngoài ngộ đạo thì ta không có việc gì khác, cùng Lôi Trạch đạo huynh uống rượu trò chuyện, năm xưa chỉ ta nói, hắn thì rơi vào cạm bẫy Đạo Thần chỉ có thể nghe ta nói. Nhớ lại năm xưa đúng là có chút suýt xoa thở dài.
- Hắn gặp Tứ Diện Thần rồi.
Đại Toại nói:
- Tu vi Tứ Diện Thần thua đạo huynh hai phân, có một mình hắn là đủ.
Khởi Nguyên Đạo Thần nhìn quanh, thấy các hư ảnh bao vây quanh hắn, tuy không có dị động gì nhưng lại khiến hắn lên trời không đường, xuống đất không cửa. Khởi Nguyên cười:
- Đạo thân của Thái Hoàng cũng đang thoi thóp đúng không? Hắn duy trì đệ nhất sát trận, tiêu hao quá lớn. Cho dù có các ngươi thì hắn cũng khó lòng kiên trì lâu như vậy. Chư vị, các ngươi không giết nổi ta đâu, trận chiến này kẻ chiến thắng cuối cùng sẽ là ta!
- Nếu thêm cả Toại Hoàng đời trước thì sao?
Một vị Toại Hoàng đột nhiên bước vào đệ nhất sát trận, xuất hiện bên cạnh hư ảnh của mình, dung hợp với hư ảnh, tu vi thực lực bạo tăng.
Vị Toại Hoàng đó cúi người thi lễ với Đại Toại, Hậu Thổ và Hoa Tư nương nương:
- Toại Hoàng đời thứ mười bảy Lôi Hoang bái kiến ba vị lão tổ. Tứ đại đế bảo đã tới, các Toại Hoàng khác chắc rất nhanh sẽ giết cường địch và tới gặp Khởi Nguyên đạo huynh.
Đại Toại gật đầu:
- Khởi Nguyên đạo huynh, giờ thì sao?
Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt hơi biến đổi, cười ha hả:
- Trừ phi các ngươi mời hết Thiên Hoàng Địa Hoàng đời này vào sát trận, nếu không thì khó có thể làm gì được ta.
Uỳnh uỳnh!
Sát trận lại bạo phtá, các thân ảnh vĩ đại cùng với sát trận chuyển động, nhấn chìm hắn.
Trong bát quan, Đấu Mẫu Toại Hoàng trên người hàng mấy trăm vết thương, tử chiến không ngừng, đối thủ quả thực cường đại, là một vị Bàn Kê Địa Hoàng Thiên Đế thời kỳ Địa Kỷ, đạo pháp thần thông đều ở mức đỉnh cao, một hóa ba, tấn công về phía nàng.
Đột nhiên, phía xa một vị Toại Hoàng hất tay, tứ đại thiên môn bay tới, rầm rầm rơi xuống xung quanh.
Đấu Mẫu Toại Hoàng thở phào, cười:
- Đạo hữu, ngươi vốn là Thiên Đế của Địa Kỷ, chắc biết Thiên Đế các đời đều trấn áp Thái Cổ Thần Vương để giành nơi lập thân cho sinh linh Hậu Thiên ta. Tại sao giờ quay lại giúp Khởi Nguyên, Luân Hồi làm phản? Như vậy không phải làm ô nhục thanh danh của Địa Hoàng Địa Kỷ?
Bàn Kê Địa Hoàng nghiêm nghị nói:
- Đấu Mẫu vi ngôn đại nghĩa, không hổ là tiền bối. Những gì ngươi nói ta đều hiểu, chỉ là Bàn Kê thị thân ở trong cuộc, phải nghĩ cho chủng tộc, không thể không phản.
Đấu Mẫu Toại Hoàng khẽ gật đầu, thở dài:
- Bàn Kê thị các ngươi từng theo Phong Vô Kỵ làm phản, Thái Hoàng những năm nay đều đàn áp tộc ngươi, ngươi tạo phản cũng có lý do. Nhưng giờ mỗi người đều vì tộc của mình, ta cũng phải dựa vào món bảo vật này tiễn đạo hữu lên đường!
Nàng vung tay lên, bốn cánh cừa chấn động, bên trong xuất hiện bốn thanh thần kiếm chúc mũi kiếm xuống.
Bàn Kê Địa Hoàng ngẩng lên gầm lớn, lôi đình bùng nổ, âm thanh kinh thiên động địa, tấn công Đấu Mẫu Toại Hoàng. Đột nhiên bốn thanh thần kiếm bừng sáng, nhất kiếm trảm thần thông, nhị kiếm trảm tinh thần, tam kiếm trảm nhục thân, tứ kiếm trảm nguyên thần!
Sau bốn nhát kiếm, ba thân thể của vị Bàn Kê Địa Hoàng đột nhiên cứng đờ, rồi nhục thân nguyên thần rào rào vỡ vụn.
Đấu Mẫu Toại Hoàng thở dài, hất ống tay đưa tứ đại thiên môn về phía vị vị Toại Hoàng ở phía xa, quay người tiến về Tổ Đình sát trận.
Trong Thần Ma Thái Cực Thành, Chúc Long Đế một tay cầm Trảm Đế Đài nhìn về phía Hách Tư nữ đế phía trước:
- Ngươi vốn giai nhân, tại sao lại làm giặc? Hà Tất phải làm phản theo Hách Liên Khuê Ngọc? Trảm Đao Trát Đao cả ta uy lực vô cùng, là một món đại hung, năm xưa dám chém cả Thái Hoàng! Ta không muốn dùng nó chém ngươi, ngươi vẫn nên đầu hàng đi!
Vị nữ Địa Hoàng Hách Tư thị cười:
- Ngươi nói thanh trát đao đó thành quá lợi hại nhưng không biết nay đã khác xưa. Năm xưa khi ta là Thiên Đế đã từng dùng nó chém tà nịnh, chẳng qua là vậy. Lão Chúc Long, giờ đã khác xưa rồi, đạo pháp thần thông hiện giờ đã hơn xưa kia không biết bao nhiêu lần, ngươi không phải đối thủ của ta!
Chúc Long Đế thở dài, tế trát đao lên, một đạo đao quang đỏ rực lóe lên, vị nữ Địa Hoàng kia đầu rơi xuống đấy, nguyên thần và tinh khí khí huyết bị thanh yêu đao hút cạn.
Chúc Long đế ném Trảm Đao Trát Đao đi, tiến về Tổ Đình.
← Ch. 1471 | Ch. 1473 → |