Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1474

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1474: Trao quyền
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Các thượng cổ đại đế bọn Viêm Hỏa Đế bị mấy người Tạo Hóa đế bao vây, đánh giết hồi lâu, các thượng cổ đại đế khác đều bị tiêu diệt, chỉ có Viêm Hỏa Đế và Tạo Hóa Đế giao tình sâu sắc, tình như thủ túc, Tạo Hóa Đế không nỡ hạ sát thủ nên chỉ khiến Viêm Hỏa Đế trọng thương, giữ lại tính mạng cho hắn.

Viêm Hỏa Đế miệng thổ huyết, cười:

- Thắng làm vua thua làm giặc, nay ta đã thua, lẽ nào còn giữ được trang nghiêm? Đạo huynh, giao tình của chúng ta từ thời thượng cổ, nay ta đã đầu hàng, đạo huynh phải nói lời hay trước Thái Hoàng để ta khỏi bị chịu khổ.

Tạo Hóa Đế thở dài, nhớ lại tình bằng hữu giữa hai người. Đột nhiên một vị đại đế bên cạnh nói:

- Tạo Hóa đại đế, chúng ta không góp sức lúc ban đầu của trận chiến, chỉ sau khi Lục Đạo Giới của bản thân bị phá hủy mới phẫn nộ ra tay giúp Thái Hoàng. Sau này khi Thái Hoàng tính công, chúng ta đều có công có tội, công tội bù trừ cũng chẳng có tư cách thăng tiến.

Tạo Hóa Đế khựng người:

- Ý của đạo huynh là?

Vị đó nói nhỏ:

- Thái Hoàng, bất thế hùng chủ, năm xưa Phục Mân Đạo Tôn nhất đại minh quân nhưng sau đó lại đại khai sát giới, giết chúng ta. Thái Hoàng hiện nay, cao thâm khó lường còn hơn cả Phục Hy, lại nắm giữ Hư Không Giới. Bọn ta không lưu luyến với quyền thế, chỉ muốn vào Hư Không Giới để có được sự trường sinh. Nếu không có mấy công lao, Thái Hoàng sẽ cho chúng ta vào Hư Không Giới sao?

Tạo Hóa Đế khóe mắt giật giật.

Thượng cổ ba nghìn đại đế đều trân trọng tính mạng của mình, biết thánh thọ của mình không còn nhiều, cùng lắm là còn vạn năm, ngắn thì chỉ nghìn năm, đến khi thọ nguyên cạn kiệt, hoặc vào Hư Không Giới hoặc hồn tiêu phách tán nhập luân hồi, đó chính là chết thật sự.

Trận đại chiến này kéo dài, sinh linh Hậu Thiên tử thương nhiều không đếm xuẩ, sau này chắc chắn phải nghỉ ngơi sinh sôi, cần có nhiều mảnh vỡ linh hồn hơn vào Vãng Sinh Luân Hồi, trở thành sinh mệnh mới.

Nếu không có công lao, những thượng cổ đại đế bọn họ sau này có lẽ đều sẽ hồn tiêu phách tán vào luân hồi thành toàn cho sinh linh các tộc khác, còn Hư Không Giới thì chắc chắn không có phần họ.

Vị thượng cổ đại đế kia nói nhỏ:

- Đầu của Viêm Hỏa đạo hữu chính là điều kiện cho ngươi có thể tiến thân. Đạo hữu, ngươi suy nghĩ đi.

Viêm Hỏa Đế vội nói:

- Tạo Hóa đạo huynh đừng có nghe họ nói bừa! Chúng ta có giao tình vạn năm, lẽ nào huynh lại đem đầu ta để lập công lấy thưởng? Giao tình của chúng ta...

Tạo Hóa Đế chặt đầu hắn, nguyên thần cũng chém, lặng lẽ thu đầu của Viêm Hỏa Đế lại. Linh hồn Viêm Hỏa Đế còn chưa tiêu tan, đầu vẫn trợn mắt, cười khảy:

- Tạo Hóa, ngươi bán bạn cầu vinh, ta hận năm xưa mù mắt lại làm bạn với ngươi!

- Đạo hữu, ta cũng chỉ là bất đắc dĩ. Thọ nguyên của bọn ta không nhiều, không thể không vào Hư Không Giới!

Tạo Hóa Đế sắc mặt lạnh lùng:

- Cho dù ta giữ lại mạng cho ngươi thì ngươi cũng không thể vào Hư Không Giới. Sớm muộn cũng hồn tiêu phách tán. Ngươi đã chắc chắn phải chết, chi bằng thành toàn cho ta, cũng không uổng giao tình giữa chúng ta.

Viêm Hỏa Đế chửi bới không ngớt, mãi lâu sau mới hồn tiêu phách tán.

- Sau này Thái Hoàng mở lại Hư Không Giới, chúng ta muốn vào đó thì cần lập nhiều công hơn!

Tạo Hóa Đế quát lớn:

- Hôm nay không luận giao tình, chỉ luận địch ta, đi! Giết cho hắn không còn mảnh giáp!

Tám trăm đại đế đồng tâm hiệp lực, tạo nên làn sóng lớn không gì địch lại được trên chiến trường. Dù sao họ cũng từng là những người danh tiếng đỉnh đỉnh một thời, tân đế thời đại này tuy cũng kiệt xuất bất phàm nhưng thực lực không thể nào vượt qua họ. Tám trăm đại đế liên thủ, thế như chẻ tre, trời long đất lở.

- Đằng kia là Hách Liên Khuê Ngọc!

Đột nhiên một vị đại đế mắt sáng trưng, hét lớn:

- Lấy đầu hắn thì gần như chắc chắn có thể vào Hư Không Giới rồi!

Tám trăm vị đại đế tinh thần phấn chấn, lập tức tiến về phía Hách Liên Khuê Ngọc.

Trong sát trận Tổ Đình, các đời Toại Hoàng có hai mươi tám vị, hợp nhất với hai mươi tám hư ảnh, dung nhập sát trận, hành động cùng với trận pháp, lao về phía Khởi Nguyên Đạo Thần.

Đại Toại lòng hơi trùng xuống, còn mấy vị Toại Hoàng không thể tới đây, chắc đã chết trên chiến trường rồi.

Trận chiến này quả thực quá tàn khốc, cho dù là các Thiên Hoàng Địa Hoàng xưa kia cũng không thể bảo toàn tính mạng.

Sát trận cuồn cuộn, vây chặt Khởi Nguyên Đạo Thần, các thân ảnh cường đại lúc lên lúc xuống, mạnh nhất phải kể đến Đại Toại, Hoa Tư, Hậu Thổ, nhưng hai hư ảnh của Chung Nhạc, hư ảnh của Phong Hiếu Trung, Phục Mân Đạo Tôn cũng cường đại vô cùng, cộng với chân thân của hai mươi tám vị Toại Hoàng, dung hợp với trận pháp, cũng không hề thua kém!

Trên chiến trường, tất cả đều dốc hết sức, Phù Tang Thụ, Tử Trúc linh căn đều bay lượn trong trận pháp, áp chế Hỗn Độn Liên linh căn. Khởi Nguyên Đạo Thần bị vây khốn, tả xung hữu đột cũng không thể ra khỏi sát trận, toàn thân đầy vết thương!

Đường đường là Đạo Thần lại bị vây khốn ở đây, bị thương nghiêm trọng, Tổ Đình đệ nhất sát trận đúng là danh bất hư truyền.

Nhưng đúng như Khởi Nguyên Đạo Thần nói, đệ nhất sát trận khi không có đủ các đời Địa Hoàng, Toại Hoàng thì chỉ có thể đả thương chứ không thể giết hắn.

Chiến đấu tới lúc này, hắn chỉ bị thương, còn rất xa mới tới tuyệt lộ sơn cùng thủy tận.

Nhưng giờ sát trận vận hành đã chậm lại rõ rệt. Rõ ràng là đạo thân của Chung Nhạc đồng thời đối phó Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần đã kiệt sức rồi.

Khởi Nguyên Đạo Thần tinh thần phấn chấn, chặn hết công kích xung quanh, cười ha hả:

- Xem ra đạo thân Thái Hoàng không gắng gượng được nữa rồi.

Đột nhiên đại trận phát ra tiếng nổ lớn, các hư ảnh khổng lồ và Toại Hoàng, Đại Toại, Hoa Tư, Hậu Thổ di chuyển tạo thành Đạo Giải Đại Trận!

Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt kịch biến, Đạo Giải bạo phát, uy năng khủng khiếp mẽ, hủy diệt mọi thứ, nhấn chìm hắn!

Cùng lúc này, Khởi Nguyên Đạo Thần nghe thấy một tiếng nổ khác vang lên, cảm nhận một dao động khủng bố khác, bụng nghĩ chắc chắn Tứ Diện Thần cũng gặp phải Đạo Giải đại thần thông rồi!

*****

Đó là đại nhất thống thần thông chuyên nhằm vào Đạo Thần!

Đạo thân của Chung Nhạc lúc này đột nhiên dùng đệ nhất sát trận bạo phát Đạo Giải đại thần thông, rõ ràng muốn chôn vùi hai người bọn hắn ở đây!

Khởi Nguyên Đạo Thần gầm lên, thân hình biến thành Hỗn Độn cự thú, nằm phủ phục trong Hỗn Độn Liên, há mồm ngoạm lấy Đạo Giải!

Uy năng vô biên lao vào nhau, Hỗn Độn Liên trong dao động khủng khiếp khiến người ta nghẹt thở biến thành vô số điểm linh quang!

Bông liên hoa nổ tung hoàn toàn, linh quang bay tứ tán!

Uy năng Đạo Giải tiếp tục xung kích tới, sóng dao động đáng sợ xung kích Hỗn Độn cự thú, cho dù đối phương là Đạo Thần thì cũng vỡ vụn trước xung kích đó!

Một hồi lâu sau, uy năng nghẹt thở kia cuối cùng cũng tan đi, các hư ảnh đột nhiên tối đi, rồi cũng lần lượt biến mất. Đại Toại, Hoa Tư, Hậu Thổ và hai mươi tám vị Tại Hoàng lần lượt đáp xuống đất, thở hồng hộc, năng lượng toàn thân suýt chút nữa đã cạn kiệt.

- Đệ nhất sát trận thật đáng sợ, suýt chút nữa ta đã chôn thây nơi này rồi, suýt nữa thì...

Nơi Đạo Giải oanh kích, Hỗn Độn Khí lan tràn, bên trong Hỗn Độn Khí có thứ gì đó đang nhu động, tụ tập, thở phì phò cười nói:

- Đáng tiếc thiếu chút nữa... giờ đạo thân của Chung Nhạc chắc chết rồi chứ? Tới lúc ta phá đệ nhất sát trận đó rồi!

Hỗn Độn Khí mỏng dần, lộ ra bóng đen khôgr lồ, dần dần thân ảnh của Khởi Nguyên Đạo Thần hiện ra, toàn thân đầy vết thương. Hắn mỉm cười, nhổ ra vài ngụm đạo huyết, thần sắc lại rất nhàn nhã, nhìn bọn Đại Toại một cách châm chọc:

- Đạo Giải có thể phá thần thông của Đạo Thần, nhưng không thể phá được Hỗn Độn, không phá được Hỗn Độn chi thân của ta. Ta từng tới tương lai, trong trận chiến đó chư vị đều chết cả. Giờ xem ra, tuy có chút khó khăn nhưng kết cục trong tương lai không thay đổi. Chư vị, giờ đến lúc đưa các vị lên đường rồi!

Đại Toại hét lớn, Hỗn Độn Hải trong lòng bàn tay đột nhiên dựng đứng bám sau lưng, dốc hết năng lượng.

Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương cũng toàn lực thi triển Tử Trúc, hét lớn:

- Đại Toại Hoàng, rút khỏi nơi này!

Tổ Đình đệ nhất sát trận đã không còn người chống đỡ, giờ Khởi Nguyên Đạo Thần sẽ là vô địch, giờ rút lui vẫn còn có thể giữ một phần lực lượng!

Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha ha:

- Đi sao? Các ngươi có thể đi đâu được? Vũ trụ này lớn như vậy, với phàm phu tục tử thì rộng không tin nổi, nhưng với ta mà nói thì cũng chỉ vậy thôi. Cho dù các ngươi có về quá khứ hay tới tương lai thì cũng khó thoát khỏi cái chết!

Hữu Sào Toại Hoàng cười:

- Nếu vậy thì không đi nữa. Ba vị lão tổ tông, chúng ta ở lại quyết chiến một trận!

- Đúng vậy!

Các vị Toại Hoàng cười lớn:

- Quyết một trận tử chiến!

Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha ha:

- Giết hết các ngươi dễ như trở bàn tay!

Hắn vừa dứt lời, đột nhiên đệ nhất sát trận lại khởi động, hư ảnh hiện lên, lại dung nhập với Đại Toại, Hoa Tư và Hậu Thổ nương nương.

Mọi người hoang mang, Đại Toại cười:

- Xem ra đạo thân của Thái Hoàng vẫn chưa chết. Khởi Nguyên đạo huynh, ngươi còn kiên trì được bao lâu nữa?

Sắc mặt Khởi Nguyên Đạo Thần biến đổi.

Phía trên Tổ Đình, đạo thân của Chung Nhạc đã cạn kiệt năng lượng, nguyên thần tan rã, nhục thân nhanh chóng già đi, từ trên cao rơi xuống hố sâu hắc ám vô tận phía dưới.

Đúng lúc này, một tia sáng bay tới nâng hắn lên.

- Hoàng Thần...

Chung Nhạc mở mắt thấy bóng dáng mơ hồ, nhận ra người đỡ hắn, đột nhiên hắn hộc máu, ngồi lên.

Chung Hoàng Thần bái lạy rồi nói:

- Phụ hoàng, nhi thần bất hiếu, vẫn ra khỏi Luân Hồi Hoàn! Phụ hoàng nghỉ ngơi, nhi thần tới tiếp quản Tổ Đình, chắc chắn sẽ tiêu diệt Khởi Nguyên và Tứ Diện Thần!

Nhục thân của Chung Nhạc đang khô héo, trong chốc lát tóc đã bạc trắng, nước mắt giàn giụa, run rẩy nói:

- Con ra đây, lẽ nào con ta đều sẽ chết trong trận chiến này? Thôi đành, con ta đều là Phục Hy, theo tính ta, vô cùng cố chấp. Hoàng Thần thị nghe lệnh!

Chung Hoàng Thần nghiêm nghị.

Chung Nhạc giơ Thiên Đế quyền trượng lên từ từ hạ xuống đặt vào tay hắn:

- Trước kia Tổ Đình nguy nan, con còn trả đã ngăn chặn được tai kiếp cho Tổ Đình, khi ấy ta dùng thân phận tộc trưởng Phục Hy thị trao quyền cho con. Cầm trượng này, vận mệnh Phục Hy thị sẽ nằm trong tay con. Con sống, Phục Hy thị sẽ sống. Con chết, Phục Hy thị không được diệt vong! Quyền trượng này là quyền lực, cũng là gánh nặng, nhận nó, con phải sống vì nó, chết cũng vì nó!

Chung Hoàng Thần hai tay nhận lấy quyền trượng, trịnh trọng nói:

- Nhi thần, nhận quyền!

Đạo thân của Chung Nhạc mỉm cười, nhục thân tan rã, giơ tay khẽ xoa đầu hắn, rồi nhục thân và nguyên thần đều vỡ vụn.

Chung Hoàng Thần dập đầu, đứng thẳng dậy, tế quyền trượng lên.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)