Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1477

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1477: Khởi đầu Luân Hồi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Khởi Nguyên thánh địa, có thể nói là thánh địa đầu tiên của vũ trụ này, sinh ra vị Tiên Thiên Thần thứ hai của vũ trụ, Khởi Nguyên Thần Vương.

Khởi Nguyên Thần Vương cả đời này nhiều tai họa, nhiều sai lầm, Đại Tư Mệnh bảo vệ Khởi Nguyên thánh địa. Sau khi Khởi Nguyên Đạo Thần sinh ra liền nhận Đại Tư Mệnh là huynh trưởng. Đại Tư Mệnh tuy là Tiên Thiên thần thánh đầu tiên, hoàn mỹ vô khuyết, nhưng không phải tính cách và cách xử thế của hắn hoàn mỹ mà là nhục thân của hắn.

Đại Tư Mệnh bất luận dù là mưu lược hay hành sự thì đều có sai sót, là Khởi Nguyên Thần Vương luôn bên cạnh phò tá hắn, giúp hắn trở thành kẻ thống trị thời đại Hắc Ám.

Đại Tư Mệnh có được địa vị như vậy, có quá nửa công lao là của Khởi Nguyên Thần Vương.

Nhưng Khởi Nguyên Đạo Thần từ trogn Hỗn Độn lên bờ thì ăn hắn, mạo danh thay thế hắn, trở thành Khởi Nguyên Thần Vương, rồi ám toán Đại Tư Mệnh và các Thần Vương.

Sau đó Đại Tư Mệnh hồi sinh, hồi sinh các Thần Vương đã chết trong chiến dịch lần đó, khi xây dựng lại Đạo Giới Đại Tư Mệnh lại ám toán các thần vương, huyết tế họ cho Đạo Giới, Khởi Nguyên Thần Vương cũng có trong số đó.

Trước tiên là vô duyên cớ bị Khởi Nguyên Đạo Thần thôn phệ mạo danh, sau đó bị Đại Tư Mệnh tín nhiệm nhất phản bội huyết tế, cả đời này Khởi Nguyên Đạo Thần có thể nói là thất bại thê thảm.

Là Tiên Thiên Thần đầu tiên sinh ra từ thánh địa, Tiên Thiên Thần thứ hai của vũ trụ, hắn có kết cục thế này, không thể không khiến mọi người xuýt xoa.

Chung Nhạc tới Khởi Nguyên thánh địa, tòa thánh địa này vẫn hoàn chỉnh, chưa hề bị tổn hại.

Khởi Nguyên Đạo Thần bị huyết tế cho Đạo Giới, Đại Tư Mệnh hạ độc thủ, những Thần Vương bị huyết tế không có một ai có khả năng hồi sinh. Những Thần Vương đã chết trong trận huyết tế đó cho dù thánh địa vẫn còn hoàn chỉnh nhưng ý thức không còn, không thể từ thánh địa của mình hồi sinh được.

Đại Tư Mệnh nắm trong tay Sinh Mệnh đại đạo, có thủ đoạn này cũng không có gì lạ.

Khởi Nguyên thánh địa trống huơ trống hoác, không có dấu vết của sinh linh, bên ngoài cho dù chiến tranh có trời long đất lở, vô số những vị vĩ đại có chôn thây, nhưng nơi này vẫn bình yên, không hề bị ảnh hưởng chút nào.

Chỉ là, những sinh linh có thể tới Khởi Nguyên thánh địa tránh nạn rất ít, phải có bản lĩnh của đại đế mới có thể bình an tới được nơi này để tránh nguy hiểm.

Chung Nhạc tiến bước, đột nhiên dừng bước nhìn quanh. Chỉ thấy cảnh tượng ngoại giới kỳ dị, vẫn ở khoảnh khắc vũ trụ sinh ra, vũ và trụ đều đang hình thành, không gian đang nhanh chóng phình to, ánh sáng không đuổi kịp không gian đang phình lớn nên vẫn chưa có thời quang.

Ở đây không cảm nhận được thời gian trôi đi, trong Khởi Nguyên thánh địa vẫn chưa có khái niệm về thời gian.

Ban đầu Chung Nhạc truy ngược lại thời quang, định xem xem có phải Phục Đạo Tôn và Hoa Tư nương nương thấy Khởi Nguyên Đạo Thần ở đây không, kết quả không thể tới được Khởi Nguyên thánh địa mười vạn năm trước, chính là đạo lý này.

- Một thánh địa thật khó tin, vừa là sự khởi đầu của vũ trụ, cũng là sự khởi đầu của mọi vấn đề.

Chung Nhạc cảm khái, vũ trụ khởi đầu từ đây, Hỗn Độn cũng tới đây thôn phệ Khởi Nguyên Thần Vương thì mới có Khởi Nguyên Đạo Thần.

Đây có thể nói là nơi duy nhất không nằm trong Luân Hồi. Luân Hồi Đằng thống nhất Lục GIới, thậm chí ngay cả Đạo Giới cũng bị Luân Hồi Đằng thu nạp, thế nhưng vũ trụ này chỉ có nơi này là không trong Luân Hồi.

Tất cả thánh địa, tất cả thế giới đều nằm trong Luân Hồi, cho dù là Đạo Thần, nhưng trong đại nhất thống Luân Hồi lại không có Khởi Nguyên Luân Hồi.

Chỉ riêng nơi này là thoát khỏi Luân Hồi.

Vậy Khởi Nguyên Thần Vương sinh ra từ thánh địa này cũng không nằm trong Luân Hồi không?

Một kẻ không nằm trong Luân Hồi, bị Đại Tư Mệnh huyết tế cho Đạo Giới nằm trong Luân Hồi, với Chung Nhạc mà nói không hợp lý lắm, trong việc này có gì đó bất thường.

Đại nhất thống Luân Hồi là do một tay Chung Nhạc tạo nên, là hắn chia Luân Hồi Đằng thành hai vạn bốn nghìn ba trăm ba mươi lăm cây, cũng là hắn tế Luân Hồi Đằng lên diễn hóa thành khu thứ bảy luân hồi, cũng là hắn cho khu thứ bảy luân hồi xuyên qua Đạo Giới, đặt trùng với vũ trụ, tạo nên thời không thứ bảy.

Khu thứ bảy luân hồi có Đạo Giới Luân Hồi, Lục Đạo Giới Luân Hồi, Tử vi Luân Hồi, Hư Không Luân Hồi, Vũ Trũ Cổ Luân Hồi, chỉ không có kh ln.

Đại Tư Mệnh huyết tế các Thần Vương, hiến tế hắn dùng thật ra là hiến đạo, hiến đại đạo của những Thần Vương kia cho Đạo Giới.

Vì những Thần Vương này sinh ra từ Tiên Thiên, bản thân là Tiên Thiên đại đạo, huyết tế họ thật ra chính là hiến đại đạo của họ cho Đạo Giới, để Đạo Giới ổn định.

Vậy thì có chút kỳ quái rồi.

- Đại đạo Luân Hồi của Đạo Giới là do ta thống nhất.

Chung Nhạc lẩm bẩm, nhưng giọng nói lại biến thành dao động kỳ lạ, truyền khắp Khởi Nguyên thánh địa:

- Khi ta dùng Luân Hồi đại đạo thống nhất đại đạo Luân Hồi của Đạo Giới không hề phát hiện trong Đạo Giới có đại đạo của Khởi Nguyên Thần Vương. Hơn nữa cho dù có thì Luân Hồi đại đạo cũng không thể thống nhất được đại đạo của Khởi Nguyên Đạo Thần, dù sao thì Khởi Nguyên thánh địa không nằm trong Luân Hồi, sao mà thống nhất được?

Hắn hơi nhíu mày, nói tiếp:

- Cũng có nghĩa là, Đại Tư Mệnh hiến tế ln Thần Vương cho Đạo Giới, nhưng Đạo Giới không thể chứa được đại đạo của Khởi Nguyên Thần Vương. Đã không thể chứa được thì Khởi Nguyên Thần Vương đương nhiên sẽ không chết. Nếu Khởi Nguyên Thần Vương đã không chết thì trong số các thi thể trong Đạo Giới cũng có Khởi Nguyên Thần Vương, liệu hắn có giả chết không?

- Khởi Nguyên Thần Vương không trong Luân Hồi chắc chắn sẽ sống sót. Nhưng đại đế dưới trướng ta khi thu thập thi thể thì thấy thi thể của Khởi Nguyên Thần Vương, có nghĩa đúng là Khởi Nguyên Thần Vương đã chết. Nếu Khởi Nguyên Thần Vương không chết trong sự huyết tế của Đại Tư Mệnh thì sao hắn lại biến thành một cỗ thi thể?

Chung Nhạc lấy ra một quả cầu thịt lớn trong nguyên thần bí cảnh. Khối thịt này nhu động, là Thái Tuế Thần Vương, tên này không mắt không mặt không mồm không mũi, cũng không có tứ chi, chỉ là một đống thịt, vô cùng cổ quái.

Chung Nhạc từ tốn nói:

- Ta thấy có lẽ Khởi Nguyên Thần Vương chủ động chết, rồi thoát khỏi chiến trường. Dù sao khi đó vô cùng hỗn loạn, chẳng ai chú ý hắn lại chết một lần nữa. Ý thức của hắn có thể trở về Khởi Nguyên thánh địa, dựa vào đại đạo của thánh địa hồi sinh. Chắc ngươi hận Đại Tư Mệnh lắm?

Chung Nhạc đột nhiên cười:

*****

- Ngươi coi Đại Tư Mệnh như huynh trưởng, nhưng Đại Tư Mệnh lại phản bội ngươi. Không chỉ phản bội ngươi mà còn phản bội cả những Thần Vương trung thành với hắn. Ngươi vô cùng vô cùng hận hắn. Hắn phản bội ngươi, nên ngươi quyết định phản bội hắn. Đại Tư Mệnh thì đã chết, phản bội thế nào mới là sự phản bội tốt nhất?

Trong Khởi Nguyên thánh địa không có bất cứ âm thanh nào khác, chỉ có tiếng của Chung Nhạc vang vọng, nơi này vô cùng tịch mịch.

Thái Tuế Thần Vương lăn một vòng, cũng không biết Chung Nhạc đang nói chuyện với ai, trong lòng vô cùng khó hiểu.

- Thi thân của Đại Tư Mệnh rơi vào tay ta, thân thể không đầu biến thành Hỗn Độn Khí, rơi vào Hỗn Độn, trong đó một miếng thịt không bị luyện hóa, biến thành Thái Tuế.

Tiếng Chung Nhạc vọng tới, Thái Tuế Thần Vương tinh thần chấn động, Chung Nhạc đột nhiên nhắc tới hắn khiến hắn khá vui.

Chung Nhạc hỏi:

- Thái Tuế Thần Vương, năm xưa sao ngươi tới Thiên Đình?

Thái Tuế Thần Vương thành thật nói:

- Khởi Nguyên Đạo Thần nói ta là một miếng thịt từ tron Hỗn Độn, bất tử bất diệt, bất cứ ai cũng không thể giết được ta, mà ta vốn thích thôn phệ, có thể thôn phệ mọi thứ, thế là ném ta tới Thiên Đình đi ăn Luân Hồi Thiên Cầu.

Chung Nhạc cười:

- Sau đó thì sao?

- Sau đó ta bị các ngươi bắt được, bị đưa vào quân đội làm lương thực cho binh lính.

Thái Tuế Thần Vương bi phẫn nói.

- Có đau không?

- Đau!

Chung Nhạc mỉm cười:

- Ta tưởng rằng Khởi Nguyên Đạo Thần vẫn rất hận ngươi nên ném ngươi tới chỗ ta, ngươi bị trăm triệu thần vương ăn đương nhiên là sự báo thù hoàn hảo.

Thái Tuế Thần Vương không hiểu:

- Khởi Nguyên Thần Vương? Không, là Khởi Nguyên Đạo Thần ném ta tới Thiên Đình.

- Báo thù Thái Tuế Thần Vương, không thể khiến ngươi vui vẻ.

Chung Nhạc nói tiếp:

- Thái Tuế dù sao cũng không phải Đại Tư Mệnh, chỉ là một miếng thịt không bị Hỗn Độn tiêu hóa của Đại Tư Mệnh. Muốn báo thù Đại Tư Mệnh thật sự, chỉ còn cách về quá khứ. Đại Tư Mệnh không phải muốn mở Đạo Giới sao? Vậy thì ta sẽ hủy diệt hắn, khiến hắn bị Đạo Giới đè chết! Sự báo thù đó vẫn chưa đủ sảng khoái, vậy thì khiến Đại Tư Mệnh giết chết huynh đệ tốt nhất của mình, hủy diệt đạo tâm của hắn. Đó mới là sự phản bội hay nhất, sự báo thù hay nhất! Nhưng như vậy vừa hay lại hình thành nên một vòng Luân Hồi thời không khép kín.

- Nhưng trở về quá khứ không thể thay đổi được quá khứ, Khởi Nguyên Thần Vương không thể báo thù, làm thế nào mới trở về quá khứ báo thù được?

Chung Nhạc nói:

- Có một cách có thể, đó chính là biến thành Hỗn Độn, biến thành một sinh vật Hỗn Độn, từ quá khứ bò lên bờ. Nhưng việc này vô cùng nguy hiểm, Hỗn Độn sẽ luyện hóa hoàn toàn Khởi Nguyên Thần Vương, biến thành sinh vật mơ màng, không biết gì, không biết nguyện vọng phục thù của mình. Vậy hắn làm thế nào mới giữ lại được ý thức để phục thù Đại Tư Mệnh?

Thái Tuế Thần Vương không hiểu.

- Việc này cần một món bảo vật khiến ý thức của hắn bất diệt trong Hỗn Độn.

Chung Nhạc lấy chiếc bình nhỏ bên hông xuống. Chiếc bình này là co thứ bảy của hắn là Trác Quang nhạt được trong Hỗn Độn Hỏa Hải cạn khô, phóng thích từ trong bình ra Hoa Tư nương nương.

Hoa Tư nương nương có được chiếc bình này cũng là tình cờ, là Đại Toại câu được một sinh vật Hỗn Độn từ trong Hỗn Độn Hỏa Hải, sinh vật đó đã tặn nó cho hắn.

Vậy trong Hỗn Độn sao lại có thứ này?

- Chiếc bình này có lẽ là do hậu thế luyện chế.

Chung Nhạc cầm chiếc bình trong tay, cười:

- Dùng thứ gì luyện chế mới chống lại được sự tấn công của Hỗn Độn? Nguyên liệu tốt nhất chắc chắn là sinh vật Hỗn Độn. Mà vừa hay Tứ Diện Thần là một sinh vật Hỗn Độn lên bờ, nhưng muốn có một phần cơ thể của Tứ Diện Thần thì rất khó. Cũng may Khởi Nguyên Thần Vương đã có bàn tay của Tứ Diện Thần.

- Bàn tay của Tứ Diện Thần bị ta chặt đứt trước khi Luân Hồi Thần Vương sinh ra (Trạch Trư chú thích: cụ thể xin hãy xem chường 1401) Nhưng ta không tìm thấy bàn tay Tứ Diện Thần rơi trong Đạo Giới Luân Hồi. Khi đó ta không có thời gian tìm vì ta còn cần phải luyện hóa Luân Hồi đại đạo, đoạt cơ duyên của ln Thần Vương. Đại Tư Mệnh thì đem tới một đám Thần Vương tìm tung tích linh thai của Luân Hồi Thần Vương. Khởi Nguyên Đạo Thần có lẽ đã tìm c bàn tay Tứ Diện Thần vào lúc đó.

- Chiếc bình này được luyện chế từ xương ngón tay của Tứ Diện Thần, có đúng không Khởi Nguyên Thần Vương?

Hắn đột nhiên cảm nhận được chút dao động tinh thần cực nhỏ, nhấc chân giẫm mạnh xuống, Khởi Nguyên thánh địa rung chuyển. Tòa thánh địa tách ra để lộ Hỗn Độn Khí cuồn cuộn bên dưới.

Thái Tuế Thần Vương kinh hãi, nhìn xuống thì thấy một đường thông đạo bậc thang dẫn tới Hỗn Độn, còn Khởi Nguyên Thần Vương thì ngồi trên tòa bình đài phía cuối cầu thang, trước mặt lơ lửng một chiếc bình ngọc, thấp thoáng có thể thấy được tạo ra từ xương bàn tay.

Hắn còn chưa luyện hóa được hoàn toàn chiếc bình này.

Khởi Nguyên Thần Vương kinh ngạc, ngẩng lên sững sờ nhìn chiếc bình trong tay Chung Nhạc, phát hiện nó cực kỳ giống với chiếc mình đang luyện chế!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)