Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0332

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0332: Một quyền đánh bại
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


- Vong hồn dưới thương?

Chung Nhạc vô cùng kinh ngạc, liếc nhìn Thiên Ma Phi một cái, lộ ra thần sắc nghi hoặc. Ánh mắt Thiên Ma Phi lơ đễnh, bất đắc dĩ nói:

- Gần đây danh tiếng ngươi rất thịnh. Trực tiếp khiêu chiến Ma Thánh, còn bắt giữ ta và Cát Tường Phi, lại hành hung Thánh Nữ Phi một trận. Thập Mỹ Ma Tộc ta đã bị ngươi đánh tới ba người. Hiện tại ngươi cũng xếp vào hàng ngũ những cao thủ Đan Nguyên Cảnh trẻ tuổi mạnh nhất, lại cộng thêm Ma Thánh, gọi chung là Thập Kiệt. Bài danh của ngươi còn cao hơn ca ca ta...

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, hỏi:

- Ta xếp thứ mấy?

Thiên Ma Phi nhỏ giọng nói:

- Ma Thánh xếp thứ nhất, ngươi xếp thứ tư! Ca ca ta xếp thứ năm, ngươi xếp ngay phía trên hắn. Trong lòng hắn vô cùng bất mãn, cảm thấy ngươi chỉ là chỉ có hư danh, hơn nữa cuồng vọng tự đại, hoàn toàn là dựa vào đánh nữ nhân mà thành danh!

Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh:

- Hóa ra là vậy! Ta chỉ mới xếp thứ tư? Bài danh này có chút hoang đường rồi a!

Cát Tường Phi cười lạnh, nói:

- Còn chưa đánh qua, ai dám nói nam tử nhất định sẽ thắng được nữ tử? Tám Ma phi chúng ta chưa chắc đã yếu hơn Thập Kiệt a! Công tử có thể chiến bại ta, có thể chiến thắng Thiên Ma Phi và Thánh Nữ Phi hai tiểu tiện... Ừm... Ta cảm thấy công tử có thể bài danh thứ hai, ngay sau Ma Thánh rồi!

Chung Nhạc lắc đầu, mỉm cười nói:

- Cát Tường Phi, lời này của ngươi vẫn là có chút quá cao rồi. Ta dù sao cũng chưa từng giao thủ qua với bọn họ, ngươi bài danh ta ở thứ hai, vậy để những cao thủ khác ở nơi nào? Hẳn là phải bài danh ta thứ nhất mới đúng!

Cát Tường Phi tức giận giậm chân nói:

- Ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của Ma Thánh! Ma Thánh là vô địch!

- Tối nay liền cùng phòng với ngươi!

Ngữ khí Chung Nhạc cực kỳ hung ác nói. Cát Tường Phi bị dọa cho hoa dung thất sắc, vội vàng trốn ra sau lưng Thiên Ma Phi. Chung Nhạc bật cười ha hả. La Độ La lạnh lùng nhìn hắn, cười lạnh nói:

- Ma La công tử, xin mời!

Chung Nhạc thu hồi nụ cười, lắc đầu nói:

- La Độ La, ngươi không phải là đối thủ của ta! Đối thủ của ta chỉ có Ma Thánh. Đợi sau khi tới Hắc Tuyền Quan, đánh chết Ma Thánh rồi, ta cho ngươi một cơ hội khiêu chiến ta!

Cặp mày La Độ La nhấc lên, trường thương giơ ngang, chỉ thẳng vào lỗ mũi Chung Nhạc, cười lạnh nói:

- Ngươi không dám nghênh chiến?

Chung Nhạc vươn một ngón tay ra, nhẹ nhàng điểm lên mũi thương, lạnh nhạt nói:

- Ta ngay cả Phi tử của Ma Thánh cũng dám đánh dám cướp, có cái gì mà ta không dám? Ái phi, khuyên ca ca ngươi một chút, không nên ép ta xuất thủ!

Thiên Ma Phi tiến lên, mỉm cười nói:

- Ca ca, chúng ta đều là người một nhà, cần gì đánh tới đánh lui? Lần này Ma Thánh xuất quan, trong Hắc Tuyền Quan tụ tập không ít anh hào thiên hạ. Đừng nói là cao thủ Đan Nguyên Cảnh, ngay cả Cự đầu Pháp Thiên Cảnh, Chân Linh Cảnh và Cự bá Thông Thần Cảnh sợ rằng cũng sẽ tập hợp. Còn không có cơ hội cho ngươi đại đả xuất thủ sao?

- Nếu tên này ngay cả một thương của ta cũng không tiếp nổi, ta quyết không để cho ngươi ra khỏi cửa!

La Độ La thu hồi trường thương, mỉm cười nói:

- Vốn dĩ đệ nhất Đan Nguyên Cảnh là Tu Hoành Túc của Tu La Tộc, nhưng hiện tại Ma Thánh xuất quan, hắn bị đẩy xuống vị trí thứ hai. Lần này tiểu tử này nhất định sẽ xuất hiện, sẽ không bị danh tiếng của Ma Thánh hù dọa. Bài danh thứ ba trong Thập Kiệt là Dạ Ly của Dạ Xoa Thánh Tộc. Bài danh thứ năm là ta. Bài danh thứ sáu là Tượng Giang của Thiên Tượng Thánh Tộc. Bài danh thứ bảy là Tư Đồ Không của A Tu La Tộc. Bài danh thứ tám là Diêm La Khang của Diêm La Thánh Tộc. Bài danh thứ chín là Diêm Ma Nguyệt Pha của Diêm Ma Thánh Tộc. Bài danh thứ mười là Vân Hạc của Cát Tường Thánh Tộc. Ngoại trừ bài danh thứ tư ra, kẻ nào không phải là thân kinh bách chiến? Đám gia hỏa này đối với Ma Thánh chắc chắn sẽ không phục, tất nhiên cũng sẽ chạy tới Hắc Tuyền Quan!

Bài danh thứ tư chính là Chung Nhạc, lại bị hắn tổn hại một lần. Chung Nhạc khẽ mỉm cười, không chút để ý, nói:

- Lái thuyền, đi về Hắc Tuyền Quan!

Chiếc thuyền hoa phá không bay đi, La Độ La trợn trừng cặp mắt nhìn về phía Chung Nhạc. Gã nam tử La Sát Thánh Tộc này vẫn như cũ ngồi trên Bạch Sư Tử, tướng mạo dữ tợn, đặt thương trên đầu gối, nhìn chằm chằm về phía Chung Nhạc, bộ dáng rục rịch xuất động, bất cứ lúc nào cũng có thể đại chiến ba trăm hiệp với Chung Nhạc.

Chung Nhạc còn đang nhíu mày, La Độ La đã đột nhiên thôi động Bạch Sư Tử nhảy ra khỏi thuyền hoa, cùng với mấy gã Luyện Khí Sĩ La Sát Thánh Tộc kia phóng thẳng đi, cao giọng nói:

- Hôm nay nể mặt mũi muội muội ta, trước buông tha cho ngươi một lần! Lần sau gặp lại, ta tuyệt đối sẽ treo ngươi trên mũi thương của ta!

Chung Nhạc nhíu chặt cặp mày, Thiên Ma Phi vội vàng nói:

- Tính tình ca ca ta vô cùng kiêu ngạo. Hắn thấy ngươi xếp phía trước hắn, trong lòng rất không phục. Ngươi không nên trách tội!

Chung Nhạc liếc nhìn nàng một cái, mỉm cười nói:

- Nếu dựa theo tính tình ta trước đây, hắn nhất định là sẽ bị đánh chết!

Thiên Ma Phi cười phốc xuy một tiếng, nói:

- Ngươi nể mặt ta, ta tự nhiên vô cùng cảm kích, ghi khắc trong tâm!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, đang định nói chuyện, đột nhiên chiếc thuyền hoa nhẹ nhàng chấn động một cái, có vật nặng gì đó rơi vào khoang thuyền. Bên ngoài truyền tới một đạo thanh âm vang dội:

- Ta đã trở lại! Hiện tại là lần thứ hai chúng ta gặp mặt! Ma La tiểu tử, mau ra đỡ một thương của ta!

*****

Chung Nhạc đi ra khoang thuyền, nhất thời có chút dở khóc dở cười. Chỉ thấy La Độ La và mấy gã Luyện Khí Sĩ La Sát Tộc kia lại đáp xuống trên boong thuyền hoa. Bộ dáng La Độ La nhao nhao muốn chiến đấu, Bạch Sư Tử dưới khố đi tới đi lui, chiến ý hừng hực.

Bản thân con Bạch Sư Tử kia cũng là một gã Luyện Khí Sĩ Yêu Tộc Đan Nguyên Cảnh, bị hắn thu phục, biến thành tọa kỵ, há miệng kêu lên:

- Chủ thượng cần gì phải xuất thủ? Chỉ cần một mình ta cũng đã có thể đánh bại hắn!

La Độ La cười ha hả, nói:

- Ma La tiểu tử, có dám đánh một trận với sư tử của ta không?

Cặp mày Chung Nhạc nhếch lên, tiến về phía trước một bước. Thiên Ma Phi vội vàng nắm lấy chéo áo của hắn. Chung Nhạc giơ tay lên, mỉm cười nói:

- Yên tâm! Ta tự có chừng mực!

Bên cạnh La Độ La, một gã Luyện Khí Sĩ La Sát Thánh Tộc khác cười nói:

- Ma La, ngươi không dám giao thủ với La Độ La, đại chiến ba trăm hiệp với ta như thế nào? Ta cũng muốn kiến thức một chút ngươi có bản lãnh gì!

Chung Nhạc nghiêng đầu nhìn về phía Thiên Ma Phi, nàng thấp giọng nói:

- Người này không phải là ca ca đệ đệ ta, mà là con trai của Thánh Tộc trưởng tộc ta, tên là La Độ Thiên. Bài danh ở trong tộc ta so với ca ca ta thì thấp hơn một bậc!

Vẻ mặt Chung Nhạc ôn hòa, nói:

- Thì ra là thế! Hóa ra là con trai của Thánh Tộc trưởng! Ngươi đã tu thành Nguyên đan chưa vậy?

La Độ Thiên bước tới một bước, triệu hồi Nguyên đan của chính mình, ngạo nghễ nói:

- Ngươi yên tâm! Ta sẽ không dùng cảnh giới áp ngươi, ta muốn đường đường chính chính đánh một trận với ngươi!

Chung Nhạc gật đầu một cái, mở bàn tay của mình ra, mỉm cười hỏi:

- Nhìn thấy bàn tay này của ta không?

La Độ Thiên khẽ ngẩn ra, gật đầu nói:

- Đã nhìn thấy! Như thế nào?

Bàn tay Chung Nhạc đột nhiên lay động một chút, nhất thời bành trướng, càng lúc càng lớn, trong khoảnh khắc vậy mà có kích thước tới vài chục trượng, vươn tay một cái đã chộp La Độ Thiên vào trong lòng bàn tay.

- Chỉ dựa vào một bàn tay đã muốn áp chế ta? Ngươi cho rằng ngươi là Cự đầu Pháp Thiên Cảnh sao?

La Độ Thiên vừa sợ vừa giận, quát lớn một tiếng, toàn thân ma khí quay cuồng, Linh thể hợp nhất. Nhục thân nhất thời cao tới hai mươi trượng, hóa thành thân thể Ma Thần. Trên đỉnh đầu hắn, Ma Nguyên Đan sáng ngời, từng đạo từng đạo huyền quang rào rạt tuôn vào trong thân thể hắn, khiến cho lực lượng thân thể hắn đề thăng gấp bội. Sau lưng hắn, cả năm luân đều nhao nhao mở ra, mở ra toàn bộ năm Bí cảnh Nguyên thần, tăng cường lực lượng nhục thân.

- Mở cho ta!

La Độ Thiên gào thét, thân thể phát lực, nỗ lực xé rách bàn tay Chung Nhạc. Nhưng lúc này chỉ thấy năm ngón tay Chung Nhạc vậy mà đang không ngừng biến hóa, giống như năm con Ma Long, vững vàng khóa thân thể hắn lại, không ngừng siết chặt. Thân thể La Độ Thiên bị ép tới mức răng rắc vang dội, thân thể không tự chủ không ngừng thu nhỏ lại, từ hai mươi trượng hóa thành mười lăm trượng, lại từ mười lăm trượng thu nhỏ lại tới hai trượng, sau đó lại từ hai trượng bị ép tới chỉ còn bốn năm thước. Nhưng mặc kệ hắn giãy giụa như thế nào, thủy chung cũng trốn không thoát lòng bàn tay Chung Nhạc. Chung Nhạc dùng sức bóp một cái, tai mắt mũi miệng La Độ Thiên phun máu, thân thể lại tiếp tục thu nhỏ lại.

Sắc mặt La Độ La kịch biến, vỗ một chưởng về phía Chung Nhạc, quát lớn:

- Dừng tay!

Chung Nhạc giơ bàn tay còn lại lên, bàn tay hai người va chạm nhau, vô thanh vô tức. Nhưng từng phiến từng phiến cửa sổ của thuyền hoa lại đột nhiên nổ tung, La Độ La kêu lên một tiếng đau đớn, bộ dáng hãi hùng khiếp vía, vội vàng tương dung pháp lực với Bạch Sư Tử dưới người, mượn lực lượng của tọa kỵ dưới người để chống đỡ uy năng một chưởng này của Chung Nhạc.

Đột nhiên cặp mắt con Bạch Sư Tử này chợt nổ tung, phun ra hai đạo huyết tuyến. Sau đó trong lỗ tai cũng phun trào ra hai đạo máu tươi, sống mũi đau xót, cũng phun ra hai cột máu.

Chung Nhạc thu tay lại, La Độ La nhất thời cảm giác được áp lực nhẹ nhàng một chút, thở phào nhẹ nhõm một cái. Con Bạch Sư Tử dưới người cũng thở phào nhẹ nhõm. Chung Nhạc lại oanh tới một quyền, sau lưng đột nhiên phóng ra một vầng đại nhất, khiến cho một quyền này của hắn giống như một vầng ma dương đánh về phía La Độ La, dị thường thảm liệt. Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh, Đại Nhật Ma Thai Ấn!

La Độ La quát lớn một tiếng, nhấc trường thương trên đầu gối lên, vận khởi tất cả lực lượng và pháp lực, rót vào trong trường thương, đâm về phía đạo quyền ấn đang oanh tới của Chung Nhạc. Hắn lại quát lớn một tiếng, nhục thân biến hóa, biến thành thân thể Ma Thần hai mươi trượng. Cùng lúc đó, thân thể Bạch Sư Tử dưới người cũng run lên, hóa thành Cự Sư, cũng có kích thước hai mươi trượng, uy phong lẫm lẫm.

Thú Ma Hợp Nhất! Pháp lực của bọn họ triệt để hòa làm một thể, khiến cho uy lực một thương này của La Độ La đề thăng tới cực hạn, mạnh mẽ va chạm với Đại Nhật Ma Thai Ấn của Chung Nhạc.

Nhưng lúc này, thân thể Chung Nhạc cũng đột nhiên bành trướng, hóa thành Thần Ma cao ba mươi trượng, từ trên cao nhìn xuống, giống như bẻ gãy nghiền nát vậy, ầm ầm nghiền ép tới. Trường thương va chạm với Đại Nhật Ma Thai Ấn, chỉ nghe phốc một tiếng, hai tay La Độ La đột nhiên nổ tung, trường thương uốn cong, mũi thương và cán thương chạm nhau. Bạch Sư Tử dưới người kêu thảm một tiếng, bị ép thành một bãi bùn nát.

Chung Nhạc thu tay lại, nhục thân cũng thu nhỏ lại, khôi phục lại như bình thường. Bàn tay còn lại mở ra, chỉ thấy La Độ Thiên bị chưởng lực của hắn ép tới chỉ còn chừng ba thước, ngồi xụi lơ trong lòng bàn tay hắn, bộ dáng mất hồn mất vía. Chung Nhạc bấm tay búng một cái, búng hắn văng ra xa. Thân thể La Độ Thiên còn ở giữa không trung, trong cơ thể truyền tới thanh âm nổ vang bành bành, thân thể khôi phục lại như bình thường.

La Độ La tay cầm đại thương, bàn tay máu chảy đầm đìa, cơ nhục co rút, khóe mắt nhảy loạn, hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi rất không tệ! Có thể tiếp được một thương của ta!

Chung Nhạc liếc nhìn về phía hắn. Ánh mắt La Độ La vội vàng dời đi, tránh tiếp xúc với ánh mắt của Chung Nhạc, để cho Chung Nhạc nhìn ra khiếp ý của chính mình, nói:

- Muội muội, khí trời hôm nay thật tốt!

Thiên Ma Phi cười tủm tỉm, nói:

- Khí trời đúng là không tệ! Ca ca không có bị thương chứ?

La Độ La vội vàng cùng với mấy gã Luyện Khí Sĩ còn lại rời đi, nói:

- Người muội phu này, ta nhận thức rồi! Ta không quấy rầy các ngươi nữa...

Chiếc thuyền hoa tiếp tục tiến về phía trước. Tất cả mọi người trong thuyền hoa đều tự theo đuổi tâm tư của chính mình. Cát Tường Phi thấy Chung Nhạc chỉ một bàn tay đã suýt chút nữa bóp chết La Độ Thiên, một quyền đánh gục tọa kỵ của La Độ La, so với trước đây càng mạnh mẽ hơn, trong lòng cũng có chút lo sợ, lo lắng cho Ma Thánh. Ánh mắt Thiên Ma Phi chớp động, thỉnh thoảng rơi xuống trên người Chung Nhạc, ánh mắt có lúc sáng ngời, có lúc ảm đạm. Sắc mặt lúc thì vui cười, lúc thì âm trầm.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)