Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0360

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0360: Kiếp nạn thứ ba
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bằng Vũ Kim Kiếm thoát khỏi sự khống chế, lập tức biến thành một chiếc lông vũ, đưa Chung Nhạc bay đi, nhanh như chớp bay về phía dãy núi ở bờ biển.

Hắn vừa nhấc chân, chưa bay được bao xa thì đột nhiên thấy trên không trung hỏa vân che lấp bầu trời, là một con chim ba chân khổng lồ đuổi theo sau. Là con Kim Ô ba chân đang thò móng vuốt định bắt hắn!

- Cự phách của A Tu La thánh tộc?

Chung Nhạc thót tim, con Kim Ô ba chân này hơi khác với Đại Nhật Kim Ô chi linh của hắn, không phải nhật linh thuần chính, có lẽ là thái dương chi hỏa A Tu La tộc tự thu thập, sau nhiều năm tế luyện, bồi dưỡng ra nhật linh này.

Cự phách ra tay, không phải tầm thường, tam trảo đáp xuống giống như ba bộ móng vuốt từ biển lửa lao xuống, mỗi cái đều bao trùm không gian mấy trăm mẫu.

Chung Nhạc hừ lạnh, đột nhiên lắc người, hiện ra tám cánh tay, bốn cánh tay cầm Bằng Vũ Kim Kiếm, bốn cánh tay khác cầm Phỉ Thúy Diệp của Ma Thánh, dựng song kiếm lên chém về phía bộ móng vuốt khổng lồ đang lao xuống.

Keng keng!

Hai âm thanh giòn tan vang lên, trong đó hai bộ móng vuốt rụng khá nhiều vảy, máu tươi chảy ra, song kiếm của Chung Nhạc cũng bị đánh bật rơi xuống.

Bộ móng vuốt thứ ba nhằm trán hắn lao xuống.

Cùng lúc đó, máu của cự phách A Tu La tộc rơi xuống đột nhiên biến thành thái dương ma hỏa phừng phừng, uy lực vô cùng, chui vào trong cơ thể thiêu đốt nguyên thần của hắn.

Chung Nhạc mực cho ma hỏa chui vào cơ thể, thân thể rơi xuống với tốc độ nhanh, đuổi theo hai thanh thần kiếm của mình, há mồm hít một hơi, Bằng Vũ Kim Kiếm và Phỉ Thủy Diệp cùng chui vào mồm.

Rầm!

Chung Nhạc rơi xuống, cát tung mù mịt cả nghìn mẫu, cuốn về bốn phương tám hướng, phạm vi bao phủ càng ngày càng rộng.

Trên không trung, móng vuốt của cự phách A Tu La thò xuống cơn bão cát, bỗng nghe tiếng hét "Mãng Cổ!" từ bên trong cơn bão vọng ra, một con Bích Thiềm sáu mắt nhảy ra.

Con Bích Thiềm này chính là Chung Nhạc hóa thành, nhún người nhảy hơn mười dặm, nhảy như bay. Hơn nữa sáu mắt giống như sáu vầng trăng sáng, náo loạn không gian, đi tới đâu cát mù bao phủ.

Cự phách A Tu La tóm hụt, lập tức vỗ cánh lao vào cơn bảo cát, cơn bão càng ngày càng lớn, Chung Nhạc cũng không chạy thẳng một mạch mà nhảy lung tung nhiều chỗ khiến hắn không nắm được quỹ đạo di chuyển của Chung Nhạc.

Liên tiếp mấy vị cự phách ra tay mà không bắt được hắn, khiến mấy người họ cũng rất mất thể diện, cùng lúc truy sát, bão cát càng ngày càng lớn khiến họ cũng không xác định được vị trí của Chung Nhạc.

Mấy vị cự phách cùng mở mắt bắn ra thần quang quét qua quét lại trong cơn bão cát.

Trong bí cảnh của Ma Thánh lại có các vị cự đầu khác lao ra.

- Chung Sơn thị!

Chung Nhạc nhảy như bay, càng khuấy động lên bão lớn, đột nhiên trong bóng tối một vị cường giả Pháp Thiên Cảnh lao tới phía trước hắn:

- Chung Sơn thị, xem ngươi còn chạy đi đâu?

Chung Nhạc lắc mình, từ Bích Thiềm sáu mắt biến thành thần nhân ba chân, ba chân phát lực lao về phía cường giả Pháp Thiên Cảnh kia.

Cường giả Pháp Thiên Cảnh phẫn nộ gầm lên một câu cổ ma ngữ:

- A cổ trát tây lặc!

Nhục thân của hắn nhanh chóng phình to, biến thành con vượn cao trăm trượng. Hắn là cường giả dùng Ma Viên làm nguyên thần, trong lòng bàn tay cuồn cuộn kim khí, biến thánh cây đao trăm trượng, vung lên chém Chung Nhạc!

Huyết nhục dưới sườn Chung Nhạc mọc ra sáu cánh tay nữa. Bốn mươi đầu ngón tay bắn ra vô số đạo kiếm khí, bay vào biến mất trong cơn bão cát.

Cùng lúc đó, Bằng Vũ Kim Kiếm và Phỉ Thúy Diệp rơi vào tay hắn, điên cuồng tấn công cự đầu Pháp Thiên Cảnh kia.

Hai người lao vào nhau rồi lập tức tách ra, Chung Nhạc bị cự lực của ma vượn trăm trượng đánh cho bề mặt đa toàn thân nổ tóc, máu chảy đầm đìa, nhưng rồi dòng máu lại chui trở về cơ thể hắn.

Cây đao trăm trượng của cường giả Pháp Thiên Cảnh thì bị đánh gãy, ngực bị Phỉ Thúy Diệp xuyên qua, trước ngực phun ra tia máu.

- A cổ trát tây lặc!

Thanh đao gãy của cự phách Pháp Thiên Cảnh chấn động, nửa lưỡi đao còn lại bay tới, lại thành một cây đao lớn, kéo đao chém Chung Nhạc. Đao của hắn không phải tầm thường, cũng được luyện tới trình độ hữu hình vô chất, cho dù bị chặt gãy cũng có thể phục hồi như cũ!

Chung Nhạc cầm kiếm nghênh đòn, hai người lại lao tới. Lần này Chung Nhạc rơi xuống ho ra máu, thương thế nặng hơn vừa rồi. Đối phương biến thành ma vượn trăm trượng, sức mạnh lớn hơn hắn!

Cường giả Pháp Thiên Cảnh kia trước ngực lại thêm một vết thương, ôm ngực thổ huyết.

Hai người lại bật lên lao qua nhai, chuôi của cây đao trăm trượng trong tay ma vượn đánh về phía sau, trúng vị trí tim đằng sau lưng, xuyên qua ngực hắn. Chung Nhạc cầm kiếm đâm về phía sau, xuýt nữa đã chém đứt hông hắn.

Ma vượn rơi xuống đấy, rồi lập tức lao tới, đột nhiên trong cơn bão cát vọng lại tiếng loạt xoạt. Không biết từ bao giờ có sáu mươi tư đạo kiếm khí đã tới bên cạnh hắn, quấn quanh người hắn, Kiếm Tơ chém keng keng lên người.

Ma vượn sững người:

- Kiếm Lục Thập Tứ Thức của Thủy Tử An?

Rào rào..

Nhục thân nguyên thần của hắn cùng vỡ vụn rơi xuống đất.

- Ta không học được Kiếm Lục Thập Tứ Thức nên dùng Đại Tự Tại Kiếm Khí bổ sung kiếm trận. Nếu thật sự là Kiếm Lục Thập Tức Thức thì ta đã không cần phải dùng kiếm khí đánh lén ngươi.

Chung Nhạc ho ra máu, sáu con mắt trên mặt càng thêm quỷ dị, quấy động cát trên sa mạc, cơn bão ngày một mở rộng bao phủ cả khu vực tám trăm dặm.

Thân hình hắn lại biến thành KIm Ô ba chân vỗ cánh bay ra khỏi cơn bão cát.

Chỉ cần thoát khỏi đại mạc, vượt qua dãy núi kia là tới biể. Tới đó là địa bàn của long tộc. Nhưng hoang mạc lại cực lớn, giờ hắn còn cách biển tới hơn nghìn dặm. Đây là khoảng cách khó lòng vượt qua được.

Đột nhiên mắt Chung Nhạc hoa lên, thấy trên không trung xuất hiện một bức họa trải rộng cả hơn trăm dặm. Trong bức họa xuất hiện mười sáu vị nữ thiên ma yểu điệu thướt tha, y phục lụa bay phấp phới, mỗi người một vẻ đẹp khác nhau.

Tuy là nữ tử của mười sáu bông hoa tạo ra nhưng lại mang những luồng khí tức ma thần đáng sợ.

Trấn tộc chi bảo của Cát Tường thánh tộc, Thập Lục Thiên Ma Đồ!

*****

Chung Nhạc khóe mặt giật giật, lập tức đổi hướng, định vượt qua Thập Lục Thiên Ma Đồ. Đột nhiên một cái đại ấn bay xuống, xoay tròn, càng ngày càng lớn, giống như ngọn núi cổ, bốn bề vuông vắn, đen tuyền một màu, chắn trước mặt hắn.

Chiếc đại ấn vuông vắn to như núi đó hình thái giống như một vị thần nhân đầu rồng, ấn tọa phẳng vuông văn, cái mũi dài vung xa tới mấy chục dặm cuốn cát tung lên.

Trấn tộc chi bảo của Thiên Tượng thánh tộc, Thiên Tượng Bảo Ấn!

Chung Nhạc lại đổi hướng, chưa bay được bao xa thì thấy phía trước xuất hiện một ngọn cây chọc trời mọc lên từ trong sa mạc. Cành lá um tùm thi nhau mọc ra, giống như những thanh kiếm sắc bén treo trên cây, nghìn đạo ma khí cắt xuống sa mạc.

Trấn tộc chi bảo của Diêm Ma thánh tộc, Thiên Thụ Ma Nhận.

Chung Nhạc nghiến răng, định đổi hướng vòng qua Thiên Thụ Ma Nhận thì đột nhiên thấy một cây đàn Tỳ Bà bay tới. Không có người nhưng tự đánh, tiếng đàn vang lên ting ting ting tạo thành một tấm màn âm thanh, âm luật đồ đằng văn nhiều không đếm xuể đan xen lẫn nhau, phong tỏa đường hướng phía tây của hắn.

Trấn tộc chi bảo của La Sát thánh tộc, Châu Lệ Tỳ Bà.

Khóe mặt Chung Nhạc giật giật, hai cánh thu lại, biến thành thần nhân ba chân, Bằng Vũ Kim Kiếm dưới chân bay lên, đỡ ba chân. Đứng trên chiếc lông vũ thân hình dập dềnh lên xuống.

Phía sau hắn, các cự đầu cự phách đang lao tới chặn hết đường lui của hắn.

- Quả nhiên là Thái Dương Linh Thể, nhân tộc Chung Sơn thị! Tu La Tán, lên!

Thánh tộc trưởng của Tu La tộc bước ra, chiếc ô vàng trong tay bay lên không xoay tròn, càng ngày càng to ra, đồ đằng văn cấp ma thần khóa chặt bầu trời, phong ấn nơi này lại.

Trên không trung một tia sáng đen chiếu xuống, phập một tiếng cắm xuống đất, là một cây trạc ba đầu, trạc cắm dưới đất, sa mạc bị nhuộm thành một màu đen.

Thánh tộc trưởng của Dạ Xoa tộc đáp xuống chuôi cây trạc ba đầu, đứng đó phong ấn lòng đất của sa mạc.

Chung Nhạc nhìn quanh, thấy các vị cự phách của Cát Tường, Diêm Ma, Thiên Tượng, Tu La, La Sát, Diêm La, Dạ Xoa, A Tu La đều xuất hiện. Thánh tộc trưởng của bát bộ thánh tộc cũng ở cách đó không xa, vẻ mặt thản nhiên nhìn hắn.

Có thêm nhiều cự đầu Pháp Thiên Cảnh của ma tộc đuổi tới, phong tỏa hoàn toàn nơi này.

Chung Nhạc cười ha hả, ba chân đứng vững trên Bằng Vũ Kim Kiếm, quệt đi vết máu nơi khóe miệng, châm chọc nói:

- Bát thánh tộc thật khí phách, đối phó với một luyện khí sĩ Đan Nguyên Cảnh mà cần đông cự phách cự đầu thế này. Thậm chí ngay cả thánh tộc trưởng cũng xuất hiện, còn đem theo các loại trấn tộc ma thần binh, đúng là coi trọng ta quá!

Thánh tộc trưởng của bát bộ thánh tộc tới nơi, ngoài Thái Dương Xa của A Tu La tộc đã bị Phong Hiếu Trung cướp đi nên không có trấn tộc chi bảo thì bảy thánh tộc còn lại đều mang theo trấn tộc ma thần binh.

Số ma thần binh này được mấy người Tu La, Cát Tường Thiên Nữ luyện khi còn sống, uy lực cực kỳ đáng sợ, mỗi món đều là tinh phẩm trong các thần binh, không hề thua kém Thanh Long Vân Văn Kỳ mà Chung Nhạc có.

- Chung Sơn thị, đừng có trát vàng lên mặt mình nữa đi!

Thánh tộc trưởng Dạ Xoa tộc khẽ lắc đầu, thản nhiên nói:

- Nếu là đối phó ngươi thì không cần bọn ta phải tốn công vậy. Thực ra mục đích của bọn ta là giết Ma Thánh nên mới đem theo các loại trấn tộc chi bảo. Đối phó với ngươi thì không cần bọn ta đích thân tới, mấy vị cự đầu bất kỳ là có thể lấy mạng ngươi dễ dàng rồi.

Chung Nhạc cười:

-Mấy cự đầu bất kỳ là có thể dễ dàng lấy mạng ta? Tại sao chư vị vẫn đích thân xuất hiện dùng tới trấn tộc chi bảo chặn ta? Sao không để mấy vị cự đầu bất kỳ tới giết ta?

Thánh tộc trưởng Dạ Xoa tộc sắc mặt cứng đờ, Chung Nhạc giết Ma Thánh, trấn áp luyện khí sĩ cùng lứa, về thực lực thì hắn đã có thể so bì với cự đầu Pháp Thiên Cảnh rồi.

Nếu phái vài cự đầu Pháp Thiên Cảnh bất kỳ ra chặn hắn thì chỉ e không hiệu quả mà hắn sẽ chạy thoát.

Cộng với món thần binh Bằng Vũ Kim Kiếm trong tay hắn, lại có cả ma thần binh Phỉ Thúy Diệp lấy được từ Ma Thánh, chưa biết chừng đến cự đầu Pháp Thiên Cảnh cũng bị hắn giết!

- Nhân tộc Chung Sơn thị, đừng có khua môi múa mép!

Thánh tộc trưởng Thiên Tượng thánh tộc nói:

- Hôm nay ngươi khó lòng thoát được kiếp nạn. Giao công pháp thần ma nhất thể ra đây đi. Nếu không, lát nữa bọn ta giết ngươi, tìm kiếm trong hồn phách cũng có thể biết rõ công pháp của ngươi.

Các cự đầu cự phách khác liền thầm tính toán.

Chung Nhạc tu luyện thần ma nhất thể mới giết được Ma Thánh, công pháp của hắn thần diệu khó lườngg, có lẽ còn hơn cả Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh của Ma Thánh!

Vô số thiên tài thông thiên đều muốn tập trung ưu điểm của thần và ma lại, nhưng lại không thể khắc phục được sự đối lập của thần và ma. Chung Nhạc khắc phục được, giải quyết được vấn đề vạn năm khó giải này, sức hấp dẫn không thể nói là không lớn!

Nếu có được công pháp này thì sẽ lại là một môn trấn tộc huyền công, đứng trên cả các môn huyền công khác.

- Chư vị, các ngươi đều là tiền bối, có thể cho ta một con đường sống không?

Chung Nhạc ôm quyền thi lễ, thành thật nói:

- Ta giết Ma Thánh cho các vị, cũng coi như đại công, chư vị hà tất phải chèn ép lẫn nhau? Chọc vào ta đối với mọi người đều không tốt. Ma tộc các ngươi cũng không chịu nổi. Chi bằng các ngươi để ta đi, nhân tộc ta đồng ý liên minh cùng ma tộc đối phó thần tộc.

Các cường giả ma tộc nghe vậy đều khựng người lại, rồi hàng loạt tiếng cười lớn vang lên, thậm chí có người cười đến mức ho sặc sụa, chỉ Chung Nhạc:

- Hắn bảo động tới hắn đối với mọi người đều không tốt...

Một vị cự đầu khác cười chảy nước mắt:

- Hắn còn nói ma tộc chúng ta không chịu đựng nổi. Hắn nghĩ bát bộ thánh tộc ta sợ sao?

- Liên minh với nhân tộc đối phó thần tộc?

Lão ẩu Cát Tường tộc thì cười rơi cả răng:

- Hắn không biết nhân tộc trong mắt ma tộc chúng ta chỉ là thức ăn và linh dược có chân hay sao? Số người lão thân ăn, số thuốc lão thân hái, số lượng nhân hồn luyện được cả đời này đến bản thân ta cũng không đếm hết!

Chung Nhạc cười, lấy trong nguyên thần bí cảnh ra một con rối gỗ nhỏ, thở dài:

- Ma tộc đúng là nhiều tai họa, xem ra không tránh được tai kiếp lần thứ ba này rồi... Tuy ta tốt bụng, tấm lòng rộng mở nhưng để giữ mạng thì không thể không làm thế này...

Con rối gỗ có ba mặt, ba gương mặt trong đó hai mặt cười, quỷ dị đến khó tả, một mặt còn lại thì vô cùng nghiêm nghị.

Chung Nhạc sắc mặt nghiêm lại, hồn phách tràn vào kích hoạt con rối ba mặt.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)