Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0397

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0397: Huyền công biến hóa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Chúc Ngọc Sơn nuốt trọn toàn bộ Luyện Khí Sĩ cùng với nam nữ lão ấu Yêu Tộc trong Phủ Thành chủ, khí tức nhất thời tăng vọt, cười hắc hắc nói:

- Cô Hồng Thành chủ, ngươi không tới tìm ta thì còn tốt, nếu ngươi đã tới đây tìm ta, vậy thì đừng trách ta không thể làm gì khác hơn là ăn sống ngươi a! Ngươi cho rằng ngươi là Cự bá sẽ có thể làm gì được ta sao? Ta cũng đã là Cự bá Chân Linh Cảnh!

Hắn triệt để phóng thích toàn bộ tu vi của chính mình, nhất thời khí diễm ngập trời, uy thế kinh khủng không gì sánh được. Chân Linh từ trong cơ thể bay ra, hiển hiện ra hình thái Mẫu Trùng Côn Tộc. Con Mẫu Trùng kia mọc ra chân đốt, xúc tu, càng cua, móc câu, cánh ve... Nửa thân trên là Ma Thần hình người với hai cánh tay cùng với một cái đầu Ma nữ. Hình dáng Mẫu Trùng Côn Tộc này có chút tương tự với đồ án Mẫu Trùng mà Chung Nhạc từng nhìn thấy trong Bí cảnh Hắc Sơn, nhưng lại không hoàn toàn đồng dạng. Đồ án Mẫu Trùng trong Bí cảnh Hắc Sơn kia có nửa thân trên Ma nữ, nhưng cái đầu lại có hình dạng ba góc, giống như phần đầu của một con bọ ngựa, mà hình dáng Chân Linh của Chúc Ngọc Sơn lại là khuôn mặt của một nàng Ma nữ xinh đẹp.

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động. Ngoại trừ con Mẫu Trùng từ trong Bí cảnh Hắc Sơn bò ra kia, trong Bí cảnh Hắc Sơn còn có một con Mẫu Trùng khác nữa. Lúc Chung Nhạc rời khỏi Bí cảnh, con Mẫu Trùng này đã chui vào trong thác dung nham, biến mất không thấy đâu nữa. Bất quá, con Mẫu Trùng này còn khá nhỏ, thực lực cũng không quá cường đại, lúc đó Chung Nhạc cũng không quá mức để ý. Bây giờ nghĩ lại, con Mẫu Trùng kia hẳn là hậu đại do Đại Mẫu Trùng sinh sôi nảy nở ra. Mà Chúc Ngọc Sơn hẳn cũng là hậu đại do Đại Mẫu Trùng sinh sôi nảy nở ra.

- Lúc đó Đại Mẫu Trùng đã có thể đánh chết Yêu Tộc Chi Chủ đời trước, thực lực hiện tại chỉ sợ chưa phải là Thần Minh cũng không kém bao nhiêu rồi!

Chung Nhạc đối với tình huống trước mắt cũng không quá mức để ý, trong lòng thầm nghĩ:

- Nàng an bày Chúc Ngọc Sơn ẩn giấu vào trong Yêu Tộc, khẳng định là có mưu đồ gì đó. Không biết lần này có thể khiến cho nàng hiện thân không?

Sắc mặt Cô Hồng Tử vẫn như cũ thản nhiên, đối với chuyện Chúc Ngọc Sơn cũng là Chân Linh Cảnh hoàn toàn không chút để ý. Hắn trực tiếp lướt tới, hai vị Cự bá vừa giao thủ một kích liền phân định hơn thua. Toàn thân Chúc Ngọc Sơn đẫm máu văng ra, thân bị trọng thương, bị đánh bay về phía sau hơn trăm dặm.

Cô Hồng Tử dù sao cũng là đại tướng biên cương đã từng thống trị Cô Hà Thành, hơn nữa linh hồn đã hòa làm một thể với Thần Linh của Cô Hà Thành, tương đương với Linh của hắn chính là Thần Linh. Có thể nói, mặc dù tu vi thực lực hắn chỉ là Chân Linh Cảnh, nhưng Nguyên thần đã đạt tới cảnh giới thuần dương của Thần Minh rồi. Nếu bàn về pháp lực, sợ rằng chỉ có Cự bá Thông Thần Cảnh mới có thể so sánh được với hắn. Mà trong toàn thể Đông Hoang, tu vi đạt tới cảnh giới Thông Thần Cảnh cũng chỉ có lác đác mấy người mà thôi. Phóng nhãn khắp toàn bộ Tổ Tinh, tồn tại cảnh giới Thông Thần Cảnh cũng không tới trăm người. Điểm hạn chế của Cô Hồng Tử chính là tu vi cảnh giới của hắn, khiến cho hắn không thể thôi động hoàn toàn Nguyên thần Yêu Thần. Nếu hắn có thể thôi động hoàn toàn Nguyên thần Yêu Thần, vậy thì không còn là Cự bá nữa, mà đã là Thuần Dương Thần Minh rồi.

Chúc Ngọc Sơn rơi xuống đất, không ngừng chi chi gào thét, giống như một con Đại Tri Chu phóng thẳng lên không trung. Phía sau mông hắn phun ra vô số đạo tơ nhện, ở giữa không trung dệt thành một tấm mạng nhện khổng lồ bao phủ mấy trăm dặm. Mạng nhện vừa hình thành, Chúc Ngọc Sơn đạp tám chân lên trên tấm lưới, Chân Linh dung hợp với nhục thân, nhìn qua giống như một con nhện khổng lồ như ngọn núi vậy. Chúc Ngọc Sơn đứng giữa trung tâm mạng nhện, xem tơ nhện như sào huyệt, ẩn nấp ở bên trong sào huyệt.

Cô Hồng Tử lập tức giết qua. Hắn vừa mới đáp xuống trên lưới nhện, chỉ thấy Chúc Ngọc Sơn đột nhiên gào thét chạy ra, ở trên mạng nhện di chuyển như bay, thân hình không ngừng lóe lên, như cuồng phong bạo vũ công kích về phía Cô Hồng Tử, miệng cười lạnh:

- Rơi xuống trên lưới nhện của ta, cho dù là Thần Minh cũng trốn không thoát, đi không xong! Bị chất dịch của ta dính lấy, ai cũng không thể di chuyển được...

Cô Hồng Tử vừa muốn di động bước chân, nào ngờ hai chân đã bị mạng nhện dính chặt, không thể dứt ra. Sau mông Chúc Ngọc Sơn không ngừng phun ra tơ nhện, quấn thẳng về phía hai chân của hắn, cười lạnh nói:

- Đấu với Côn Tộc ta, ngươi còn kém xa lắm!

Cô Hồng Tử khẽ nhíu mày, Nguyên thần Yêu Thần đột nhiên nhập thể. Thân thể hắn bỗng nhiên cấp tốc bành trướng, hóa thành thân thể Yêu Thần ngàn trượng, song trảo xé rách mạng nhện. Yêu Thần ngàn trượng mở ra cái mỏ chim, phốc một cái đã mổ trúng Chúc Ngọc Sơn, ngậm hắn vào trong mệng, ngẩng đầu lên muốn nuốt vào. Chúc Ngọc Sơn sợ hãi kêu lên:

- Toàn thân ta có độc, ngươi ăn ta vào bụng, cũng sẽ không tiêu hóa được!

Yêu Thần ngàn trượng lắc đầu một cái, hất Chúc Ngọc Sơn văng ra xa, thân thể đập lên trên vách núi. Chúc Ngọc Sơn nhất thời thổ huyết, há miệng phun ra một sợi tơ sáng như tuyết xuyên phá trường không, kéo dài tới mấy trăm dặm. Cái mông hắn lại cong lên một cái, phun ra một tấm mạng nhện, chụp về phía Cô Hồng Tử đang truy sát tới phía sau.

Cô Hồng Tử lách người né tránh mạng nhện, đã thấy con Đại Tri Chu này nhảy lên sợi tơ, tám trảo đạp trên sợi ngân tuyến sáng như tuyết kia bão táp lao đi. Cô Hồng Tử không nhanh không chậm đuổi theo phía sau. Chung Nhạc cũng hóa thành Thần Nhân Kim Ô, vỗ cánh bay tới, hỏi:

- Sư huynh không giết hắn, là định để cho hắn dẫn theo chúng ta đi gặp con Đại Mẫu Trùng kia?

Cô Hồng Tử gật đầu, nói:

- Bắt giữ hắn, nghiêm hình tra tấn cũng chưa chắc có thể khiến cho hắn nói ra hạ lạc của Mẫu Trùng. Không bằng đơn giản là không giết hắn, mà để cho hắn dẫn chúng ta tới chỗ của Mẫu Trùng!

Chung Nhạc suy tư một chút, nói:

- Hiện tại hắn đã hiện ra hình thể Côn Tộc, ở trên lãnh địa Yêu Tộc đã không còn chốn dung thân, cho nên chỉ có thể đi tìm nơi nương tựa chỗ con Mẫu Trùng kia. Đi theo hắn, sẽ có thể tìm được Mẫu Trùng! Nhưng con Đại Mẫu Trùng này rất cường đại, càng cường đại hơn Sư Bất Dịch một bậc. Không biết nàng đã trở thành Thần Minh Côn Tộc chưa? Nếu nàng đã trở thành Thần Minh, chúng ta tùy tiện chạy tới, sợ rằng sẽ gặp phải độc thủ của nàng!

Ánh mắt Cô Hồng Tử chớp động, mỉm cười nói:

- Sư đệ cả lo rồi! Nàng căn bản không dám lộ diện! Trên thế gian này, Thần Minh còn tồn tại không phải số ít, nếu một tôn Thần Minh Côn Tộc xuất hiện, Thần Minh của các tộc khác làm sao có thể để yên? Ta dám đánh cược, con Mẫu Trùng này tuyệt đối không dám hiện thân!

Chung Nhạc gật đầu. Hai người thủy chung vững vàng đuổi theo phía sau Chúc Ngọc Sơn. Cô Hồng Tử thỉnh thoảng lại đánh ra một đạo thần thông, khiến cho Chúc Ngọc Sơn thương tổn càng thêm thương tổn, khiến cho hắn chạy trốn càng nhanh hơn.

Trong lúc bất tri bất giác, hai người đã đuổi tới Sơn mạch Liên Vân ở phía Tây. Chỉ thấy con Đại Ma Chu do Chúc Ngọc Sơn biến thành vẫn không ngừng phun ra tơ nhện, sợi tơ nhện xuyên qua trên không Sơn mạch Liên Vân, tiếp tục bay thẳng về phía Tây.

Chúc Ngọc Sơn sau khi bỏ chạy vào phạm vi Tây Hoang, thân thể lập tức biến đổi, hóa thành bộ dáng bình thường. Thần Tộc cũng có thù hận không nhỏ với Côn Tộc, nếu hắn dùng hình thái Côn Tộc tiến vào Tây Hoang, khẳng định còn kịp tìm tới chỗ của Đại Mẫu Trùng, đã bị cường giả Thần Tộc giết chết rồi. Mà Yêu Tộc ở trong Tây Hoang cũng rất thường gặp. Thần Tộc cũng có nô dịch Yêu Tộc, mà cũng không thiếu Luyện Khí Sĩ Yêu Tộc nghe theo sự khu sử của Thần Tộc.

- Tiến vào Tây Hoang rồi?

Chung Nhạc và Cô Hồng Tử đều khẽ nhíu mày một cái. Chúc Ngọc Sơn dù sao cũng là Cự bá Chân Linh Cảnh, cho dù là dưới tình huống bị thương cũng bỏ chạy cực nhanh, Chung Nhạc phải dốc hết toàn lực mới có thể đuổi kịp hắn. Trong khoảng thời gian này, Chúc Ngọc Sơn đã từ Phong Cốc Thành đã chạy trốn tới Tây Hoang. Nếu lại tiếp tục đi về phía Tây nữa, chính là tiến vào lãnh địa của Thần Tộc.

*****

Cô Hồng Tử trầm giọng nói:

- Lẽ nào Đại Mẫu Trùng ẩn giấu bên trong Tây Hoang? Có chút khó giải quyết a! Trong Tây Hoang, Thần Miếu khắp nơi trên mặt đất, khắp nơi đều là cố cư của Chư Thần, chỗ nào cũng lưu lại từng chỗ từng chỗ Thần tích và truyền thừa. Nếu có chút lơ là lướt qua một tòa Thần Miếu nào đó, đắc tội với Thần Minh được cung phụng trong miếu, chính là một trận phân tranh! Hơn nữa, danh tiếng của Chung sư đệ ngươi tại Tây Hoang cũng không được tốt cho lắm!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Đâu chỉ là không tốt, quả thật chính là khắp nơi hô đánh hô giết a! Bất quá, cũng không sao cả, ta thay đổi dung mạo một chút là được rồi!

Tâm niệm hắn khẽ động, quan tưởng một bức Thần Đồ trong Vạn Thần Đồ. Chỉ thấy xương cốt trong cơ thể Chung Nhạc phát ra thanh âm rắc rắc, cơ nhục di chuyển, không ngừng có cơ nhục mới sinh trưởng ra, thậm chí thay đổi cấu tạo cơ bản của nhục thân. Chỗ này có thêm mấy khối xương, chỗ kia thiếu đi mấy khối xương... Cũng không lâu lắm, dung mạo Chung Nhạc đại biến, từ Nhân Tộc đã biến thành Chư Càn Thần Tộc, thân hình cao lớn khôi ngô, cơ bắp cuồn cuộn.

Cô Hồng Tử giật mình vạn phần, trên trên dưới dưới nhìn chằm chằm hắn, hồn nhiên không nhìn ra bất cứ một tia sơ hở nào, thất thanh hỏi:

- Đây là môn huyền công gì?

Chung Nhạc mỉm cười nói:

- Là Bất Tử Chi Thân của Quỳ Long Tộc kết hợp với Vạn Thần Đồ của Bạch Trạch thị! Bất Tử Chi Thân khống chế nhục thân sinh trưởng biến hóa, Vạn Thần Đồ thay đổi cấu tạo nhục thân của Thần Tộc!

Cô Hồng Tử hiếu kỳ hỏi:

- Ngươi ngoại trừ biến thành Chư Càn Thần Tộc, còn có thể biến thành cái gì?

- Ta có thể biến hóa một vạn một ngàn năm trăm hai mươi loại Thần Tộc!

Cô Hồng Tử nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, yên lặng gật đầu, nói:

- Nếu tiến hành khai phá thêm môn huyền công này, có lẽ sẽ trở thành một môn công pháp không tầm thường! Mỗi một loại Thần Tộc đều có tuyệt học tuyệt kỹ độc đáo của nó. Biến thành tộc nào, nắm giữ tuyệt kỹ của tộc đó, thời điểm chiến đấu với địch nhân sẽ có thể dễ dàng khắc địch chế thắng. Bất quá, một vạn một ngàn năm trăm hai mươi loại thì quá nhiều rồi, biến hóa có thể khắc địch chế thắng chân chính, nhiều nhất một trăm loại cũng đã đủ rồi!

Chung Nhạc khẽ giật mình, nhất thời lâm vào trầm tư. Cô Hồng Tử nói không sai, Bất Tử Chi Thân kết hợp với Vạn Thần Đồ của Vạn Thần Băng Thánh Quyết, quả thật có thể biến thành một môn công pháp cực kỳ lợi hại. Nếu lại dung hợp với pháp môn chiến đấu của Tông sư Võ đạo, vậy thì càng thêm lợi hại.

Mỗi một Thần Tộc đều có sở trường riêng của chính mình. Sau khi biến thành tộc nào, lại có được tuyệt kỹ độc đáo của tộc đó. Địch nhân lực yếu, thì biến thành Chu Yếm Thần Tộc, dùng lực lượng công kích đối thủ. Địch nhân sợ lửa, thì biến thành Thần Nha Tộc. Địch nhân giỏi về phi hành, thì biến thành Côn Bằng Thần Tộc. Các loại biến hóa đều có thể khắc chế đối phương, hoàn toàn nghiền áp đối phương. Bất quá, loại biến hóa này yêu cầu sự chưởng khống đối với nhục thân phải đạt tới mức tận cùng. Các loại biến hóa đều phải hoàn thành trong thời gian một cái nháy mắt mới có thể làm ra hiệu quả khắc địch chế thắng.

- Ừm! Có thể thử xem xét một chút, nói không chừng có thể lưu lại một loại huyền công mới cho Kiếm Môn ta!

Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ. Hắn nghĩ tới liền làm, vừa truy đuổi Chúc Ngọc Sơn vừa hăng hái bừng bừng nỗ lực dung hợp Vạn Thần Đồ với công pháp của Quỳ Long Thần Tộc.

Hai người một đường phóng như bay, đuổi theo một lúc lâu, tốc độ của Chúc Ngọc Sơn dần dần trở nên chậm lại. Không biết là do thương thế phát tác hay là đã sắp tới địa phương con Mẫu Trùng kia cư trú rồi.

Đột nhiên, thời điểm khi Chúc Ngọc Sơn bay qua trên không trung một tòa Thần Miếu, chỉ nghe một đạo thanh âm phẫn nộ vang lên:

- Kẻ nào dám can đảm bay qua trên không trung Thần Miếu tộc ta? Làm càn!

Đạo thanh âm này hẳn là của một nữ tử. Tiếp sau đó đã thấy một đạo ngân quang lóe lên, ngân quang chiếu rọi rực rỡ, xuy một tiếng chém xuống, cắt Chúc Ngọc Sơn ra làm đôi.

Chung Nhạc và Cô Hồng Tử vội vàng dừng bước lại, đồng thời nhíu mày, nhìn về phía tòa Thần Miếu trên đỉnh núi kia. Đạo ngân quang vừa rồi kia quả thật uy lực kinh người. Chúc Ngọc Sơn dù sao cũng là Cự bá Chân Linh Cảnh, lại bị đạo ngân quang kia thoáng cái đã chém chết, ngay cả cơ hội hoàn thủ hoặc là chống cự cũng không có.

- Tây Hoang quả nhiên là núi cao nước sâu! Tòa Thần Miếu này thoạt nhìn cũng không quá bắt mắt, không ngờ lại có tồn tại bậc này trấn giữ! Chỉ là vị cao thủ này đánh chết Chúc Ngọc Sơn, đã làm rối loạn kế hoạch của chúng ta...

Chung Nhạc và Cô Hồng Tử liếc nhìn nhau một cái, trong lòng có chút bất đắc dĩ. Chỉ thấy đạo ngân quang kia bay trở về, hạ xuống chỗ tòa Thần Miếu. Sau đó lại thấy một nàng mỹ phụ trước cửa Thần Miếu giơ tay lên, thu hồi đạo ngân quang. Đạo ngân quang hóa thành một cây ngâm trâm, được mỹ phụ cắm lên trên đầu mình. Mỹ phụ kia nhìn về phía hai người Chung Nhạc, lộ ra thần sắc nghi hoặc, cao giọng hỏi:

- Luyện Khí Sĩ của Chư Càn Thần Tộc và Yêu Tộc? Hai vị đi tới lãnh địa Cổ Điêu Thần Tộc ta là có chuyện gì?

Chung Nhạc nhìn thấy khuôn mặt của nàng mỹ phụ kia, khóe mắt khẽ nhảy lên một cái, vội vàng cười nói:

- Chúng ta chỉ là đi ngang qua bảo địa, vô ý quấy rầy tiền bối, vãn bối lập tức ly khai!

Cô Hồng Tử cũng cảm thấy mỹ phụ này có chút quen mặt, còn đang suy tư. Mỹ phụ kia đã cười nói:

- Cần gì rời đi vội vàng như vậy? Chư Càn Thần Tộc và Cổ Điêu Thần Tộc ta vốn là thân gia. Con gái ta chính là gả cho Chư Cự Sơn của Chư Càn Thần Tộc các ngươi a! Hai vị hiếm khi tới đây, sao không xuống đây làm khách một chút?


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)