Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0449

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0449: Thánh Đế Lạc Ấn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Dưới ba cây Bàn Đào Thần Thụ, trận chém giết vẫn còn tiếp tục diễn ra. Bàn Đào đã chín cũng chỉ có bốn quả, đám còn lại đều là những quả chưa chín, dược tính cũng không quá cao. Bốn quả Bàn Đào này đối với bất luận kẻ nào cũng đều cực kỳ quan trọng.

Trong rất nhiều cường giả ở đây, ngoại trừ các Cự bá Chân Linh Cảnh ra, trong các Luyện Khí Sĩ của Côn Lôn Cảnh, đám người Khoa Phụ Đỉnh, Thường Khanh, đôi nam nữ của Huyền Vũ Thần Tộc chính là những tồn tại xuất sắc nhất, tu vi thực lực không thua kém gì Cự bá bình thường.

Đôi nam nữ Huyền Vũ Thần Tộc kia vốn cũng không tính quá mức xuất sắc, nhưng hai người này lại có thể hợp thể với nhau, biến thành một tôn Thần Nhân Huyền Vũ, nhất cử trở thành một trong những tồn tại cường đại nhất, vì vậy cũng có được một chỗ đặt chân ở chỗ này. Ngoại trừ bọn họ ra, còn có một gã nam tử trẻ tuổi, thực lực cũng dị thường cường đại, đủ để tranh phong với bọn họ. Mặc dù hắn cũng là Thần Tộc của Côn Lôn Cảnh, thế nhưng đám người lại chưa từng gặp qua hắn bao giờ.

Thật ra thì Tây Vương Mẫu Tộc vốn dĩ nổi danh nhất lại không có xuất hiện tồn tại dị thường cường đại nào. Thực lực của Xích Tình mặc dù cũng rất thâm hậu, nhưng so với tồn tại như đám người Khoa Phụ Đỉnh, Thường Khanh thì vẫn là thua kém một chút.

Mà trong các Ma Tộc tới từ A Đà Cảnh, đám Luyện Khí Sĩ Pháp Thiên Cảnh cũng có những tồn tại dị thường cường đại. Một gã thiếu niên Ma Tộc tới từ Tu Đà Ma Tộc tên là Tu Đà Di mạnh mẽ giao đấu mấy trăm chiêu với Khoa Phụ Đỉnh, không rơi xuống hạ phong chút nào. Ngoại trừ Tu Đà Di ra, còn có nữ tử Phù Tư Hương tới từ Phù Tang Thánh Tộc, Dư Huy tới từ Thiên Tẫn Thánh Tộc, còn có Ma nữ Tước Yên Nhi của Long Tước Thánh Tộc. Những người này đều là cao thủ cực kỳ cường đại.

Thậm chí ngay cả Cự bá xuất thủ, cũng không thể làm gì được đám cường giả trẻ tuổi này. Không chỉ như vậy, thậm chí còn có không ít Cự bá Chân Linh Cảnh còn là thuộc hạ của bọn họ nữa. Chín gã cường giả trẻ tuổi này đều có thủ đoạn của chính mình, mặc dù đã trải qua một trận huyết chiến, nhưng chín gã cường giả trẻ tuổi này cũng đều không bị hao tổn bao nhiêu.

Chín gã cường giả trẻ tuổi này cùng với mấy vị Cự bá huyết tế những người khác, đều đã có năng lực hái được Bàn Đào Thần Quả, đang đại chiến với nhau dưới Bàn Đào Thần Thụ. Phàm là có kẻ nào muốn hái Bàn Đào Thần Quả, đều sẽ bị đám người còn lại vây công, cục diện giằng co không dứt. Đám người trải qua một trận huyết chiến, ai nấy ít nhiều cũng bị chút thương tổn.

Rốt cuộc, trong một lần va chạm kinh người, đôi nam nữ tới từ Huyền Vũ Thần Tộc kia dựa vào lực phòng ngự kinh người, chống đỡ công kích của những cường giả khác, thanh công hái được một quả Bàn Đào, mang theo thương tích lui về phía sau.

Tu Đà Di cũng nhân cơ hội đoạt được một quả Bàn Đào khác, dưới sự bảo vệ của rất nhiều cường giả Ma Tộc an toàn rút đi. Tước Yên Nhi biến thành một con Long Tước hái xuống một quả Bàn Đào, nào ngờ lại bị Khoa Phụ Đỉnh nhân cơ hội đánh trọng thương. Thường Khanh ở bên cạnh chặt đứt bàn tay Tước Yên Nhi, cướp đi quả Bàn Đào kia. Mà một quả Bàn Đào cuối cùng thì bị Phù Tư Hương và Dư Huy liên thủ cướp đi.

Đám cường giả còn lại lập tức nhân cơ hội xuất thủ, hái xuống tất cả những quả Bàn Đào chưa chín còn lại. Trên ba cây Bàn Đào Thần Thụ nhất thời không còn một quả Bàn Đào Thần Quả nào nữa. Đám người lại từ dưới ba cây Bàn Đào Thần Thụ giết ra, lại có thêm một trận hỗn chiến tranh đoạt nữa, huyết chiến tới mức ngất trời.

o0o

Mà lúc này, Chung Nhạc thông qua con đường cầu thang bạch ngọc đã đi lên tới tòa tế đàn trong hư không. Ngẩng đầu nhìn lên, cây Bàn Đào Mẫu Thụ xanh um tươi tốt, sợi rễ đâm sâu vào trong Thần Thổ, Thần thụ thụy khí bừng bừng, hư ảnh Thiên Đình phiêu phù trên cao. Tiếng chuông du dương, tiếng đỉnh réo rắt, một tiếng cao một tiếng thấp. Chư Thần tế tự, thành kính quỳ bái cây Bàn Đào Mẫu Thụ. Trên cây Bàn Đào Mẫu Thụ có ba quả Bàn Đào chín muồi, trong thanh âm tế tự hiển lộ càng thêm mê người. Một màn này cực kỳ thần thánh mà trang nghiêm.

- Không đúng! Không đúng! Chư Thần thành kính quỳ bái không phải là Bàn Đào Mẫu Thụ, mà là người ngồi dưới cây!

Chung Nhạc thoáng ngẩn ra. Dưới cây Bàn Đào Mẫu Thụ này có một nam tử hoàng bào đang đả tọa dưới tàng cây. Hư ảnh của Chư Thần trong Thiên Đình đang triều bái không phải là Bàn Đào Mẫu Thụ, mà là vị nam tử hoàng bào dưới tàng cây này.

Đây là hư ảnh của một tôn Thần Minh! Tôn Thần Minh này đã từng ở đây ngộ đạo, đã lưu lại lạc ấn của hắn ở dưới tàng cây. Sau đầu tôn Thần Minh này có từng đạo từng đạo quang luân, chính là Lục Đạo Luân. Bất đồng với Lục Đạo Luân của Chung Nhạc, Lục Đạo Luân của hắn tràn ngập huyền diệu vô tận. Quan sát Lục Đạo Luân này khiến cho Chung Nhạc nhất thời nhớ tới một màn mà chính mình nhìn thấy tại mười vạn năm trước kia. Là tòa Lục Đạo Luân Hồi to lớn khôn cùng, bao phủ cả sáu đại Tinh hệ ngân hà kia!

Tòa Lục Đạo Luân Hồi này to lớn khôn cùng, vô cùng phức tạp. Vô số sinh linh sinh sinh tử tử, hồn phách vãng sinh ở trong Lục Đạo Luân Hồi. Lục Đạo Luân Hồi có được năng lực chúa tể tất cả sinh mệnh trong Lục Đạo Giới, thống ngự tất cả sinh linh sinh con đẻ cái, lực lượng luân hồi cường đại duy trì thế giới vận chuyển. Chẳng qua lúc đó Chung Nhạc chỉ là nhìn thấy một màn mười vạn năm trước xuất hiện, cũng không thể quan sát rõ ràng, không thể tham khảo học tập được.

Mà ở sau đầu tôn Thần Minh này, hắn lại nhìn thấy được Lục Đạo Luân Hồi. Vừa nhìn một cái, phảng phất như Lục Đạo Luân của tôn Thần Minh này đã biến thành Lục Đạo Luân Hồi to lớn khôn cùng, thống ngự một Lục Đạo Giới khổng lồ, duy trì toàn bộ Lục Đạo Giới vận hành. Một màn này cực kỳ rung động, không thua kém gì tòa Lục Đạo Luân Hồi lần đầu tiên hắn nhìn thấy kia. Loại vận hành này cực kỳ huyền diệu khó giải thích, diệu lại thêm diệu, lạc ấn giống hệt như chân thật vậy, giống như Bí cảnh Nguyên thần của hắn đã biến thành Lục Đạo Luân Hồi chân chính vậy.

Cổ họng Chung Nhạc có chút khô khốc, khẽ lẩm bẩm:

- Hắn là ai? Lục Đạo Luân sau đầu hắn sao lại thể hiện ra cảnh tượng Lục Đạo Luân Hồi như vậy?

Đột nhiên, hắn chợt linh quang khẽ động, nhất thời biết rõ hư ảnh tôn Thần Minh dưới tàng cây này rốt cuộc là ai. Tôn Thần Minh này chính là chủ nhân của Bàn Đào Mẫu Thụ, chủ nhân của Bàn Đào Viên, chúa tể đời đầu tiên cũng là đời cuối cùng của Côn Lôn Thiên Đình, Luân Hồi Đại Thánh Đế! Đây chính là lạc ấn do Thiên Đế của Đệ Nhất Lục Đạo Giới, Luân Hồi Đại Thánh Đế năm xưa lưu lại!

Luân Hồi Đại Thánh Đế đạt được hạt giống Tiên Thiên Linh Căn, đã trồng xuống Bàn Đào Mẫu Thụ, lại ở dưới cây ngộ đạo, thành tựu Đế vị, trở thành Chúa tể của Đệ Nhất Lục Đạo Giới. Thực lực của hắn quá mạnh, mặc dù sau khi đắc đạo rời khỏi Bàn Đào Mẫu Thụ, nhưng hư ảnh của hắn lại lạc ấn xuống dưới tàng cây, cho tới bây giờ vẫn chưa tiêu tan.

Sở dĩ trên không mỗi một gốc Bàn Đào Thần Thụ đều có hình chiếu Thiên Đình, hư ảnh Chư Thần, cũng không phải các hư ảnh Chư Thần đang triều bái Bàn Đào Thần Thụ, mà là đang triều bái Luân Hồi Đại Thánh Đế.

Trái tim Chung Nhạc không ngừng nhảy loạn, có thể nhìn thấy lạc ấn của vị Thánh Đế này, đối với hắn cũng là một sự may mắn thật lớn.

- Nếu có thể tìm hiểu ra hình chiếu Lục Đạo của Luân Hồi Đại Thánh Đế, có lẽ có thể quan tưởng hoàn thiện được Bí cảnh Nguyên thần của ta, hình thành nên Lục Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh trong cơ thể ta!

Chung Nhạc nhất thời miệng khô môi đắng, ba con mắt đồng loạt mở ra nhìn chằm chằm về phía sáu đạo quang luân sau đầu Luân Hồi Đại Thánh Đế, nỗ lực nghiền ngẫm ra ảo diệu ẩn chứa trong đó. Bất quá, mặc dù Phục Hy Thần Nhãn vô cùng tinh diệu, nhưng hắn cũng không nhìn ra bất kỳ huyền cơ gì, căn bản không thể hiểu được thấu đáo, không thể ngộ ra. Lúc Lục Đạo Luân Hồi kia vận chuyển, đạo diệu phát ra lộn xộn bừa bãi, vô số huyền cơ tối tăm khó hiểu, khiến cho hắn không thể nào tìm hiểu, không thể nào quan tưởng.

Phục Hy Thần Nhãn của hắn vẫn chưa hoàn toàn luyện thành, mắt trái và mắt phải rất nhanh khô khốc, khóe mắt chảy máu. Chung Nhạc vội vàng nhắm mắt lại, không tiếp tục quan sát nữa.

Đột nhiên, một đạo thanh âm vô cùng già nua vang lên, truyền vào trong não hải Chung Nhạc, mơ hồ là thanh âm của một nữ tử lớn tuổi:

*****

- Thiếu niên, không phải ngươi có một quả Lục Đạo Quả sao?

Trái tim Chung Nhạc kịch liệt nhảy lên, suýt chút nữa kinh hô thành tiếng.

- Hình chiếu của Luân Hồi Đại Thánh Đế nói chuyện? Không đúng! Không đúng! Là cây Bàn Đào Mẫu Thụ này đang nói chuyện!

Hắn nhất thời tỉnh ngộ lại, nhìn về phía Bàn Đào Mẫu Thụ, thử dò xét hỏi:

- Tiền bối?

Cây lão thụ này một lần nữa lên tiếng, thanh âm vang vọng, nói:

- Thiếu niên, ngươi có thể ăn Lục Đạo Quả, sau đó mới nhìn Lục Đạo Luân Hồi! Ngươi không cần tìm hiểu, chỉ cần nhìn thôi, tự nhiên sẽ minh bạch rất nhiều thứ!

Chung Nhạc lấy ra Lục Đạo Quả, một hơi ăn vào, nhất thời nghe được bên tai truyền tới trận trận thanh âm tế tự huyền diệu. Chung Nhạc lại nhìn về phía Lục Đạo Luân Hồi sau đầu Luân Hồi Đại Thánh Đế, nhất thời vô số tin tức phóng vọt tới, vô cùng huyền diệu, cao thâm khó dò.

Mà trong Bí cảnh Đạo Nhất của hắn, hai tay tôn Thần Nhân Bàn Cổ kia đột nhiên thiên biến vạn hóa, không ngừng điều chỉnh quang luân sau đầu hắn, chỉnh đốn sáu đại Bí cảnh trong cơ thể hắn, để cho hình chiếu sáu đại Bí cảnh của hắn vận hành với phương thức của Lục Đạo Luân Hồi, để cho sáu đại Bí cảnh của hắn ầm ầm biến hóa. Trong sáu đại Bí cảnh của hắn, Âm Dương điều hòa, Thiên Địa Thần Tam Tài cân bằng, Vạn Tượng xum xuê tươi tốt, Ngũ Hành tịnh tiến, Nguyên thần tương hợp với nhục thân.

Dần dần, trong Bí cảnh Âm Dương hiện ra nhật nguyệt, trời lên trăng xuống. Trong Bí cảnh Thần Tài xuất hiện thiên địa và hình chiếu Chư Thần. Trong Bí cảnh Vạn Tượng núi non trọng điệp, sông ngòi chảy xiết, đại dương lan tràn mênh mông. Trong Bí cảnh Ngũ Hành phát sinh Ngũ Hành sinh khắc, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tương sinh tương khắc, vòng vòng gắn liền. Bí cảnh huyết mạch cộng hưởng Nguyên thần và nhục thân, quán thông với năm đại Bí cảnh còn lại.

Ăn vào Lục Đạo Quả, chỗ tốt quả nhiên là vô cùng tận. Ảo diệu trong Lục Đạo Luân Hồi không ngừng chảy vào trong não hải hắn, mà hai tay Thần Nhân Bàn Cổ kết ấn cũng càng phức tạp hơn, càng nhiều ảo diệu bị hắn lĩnh ngộ ra. Đột nhiên, Thần Nhân Bàn Cổ chợt mọc ra thêm một cánh tay nữa, năm ngón tay cũng không ngừng nhảy lên, không ngừng kết ấn. Cũng không lâu lắm, tôn Thần Nhân Bàn Cổ này lại mọc ra thêm một cánh tay nữa.

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, đột nhiên nhớ tới tôn Thần Nhân Lục Đạo của Đệ Nhất Lục Đạo Giới kia:

- Tôn Thần Nhân Lục Đạo to lớn khôn cùng kia đừng nói cũng là một tôn Thần Nhân Bàn Cổ a?

Trong lòng hắn cực kỳ rung động. Thần Nhân Lục Đạo thống ngự Lục Đạo Giới, duy trì Lục Đạo Luân Hồi vận chuyển. Mà hiện tại Thần Nhân Bàn Cổ của hắn đã mọc ra hai cánh tay, biến thành Bàn Cổ bốn cánh tay, nếu lại mọc ra thêm hai cánh tay nữa, vậy thì sẽ giống như đúc Thần Nhân Lục Đạo rồi. Nếu Thần Nhân Lục Đạo thật sự là một tôn Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất, vậy chủ nhân của hắn sẽ là ai? Kẻ nào có được Thần Nhân Bàn Cổ khổng lồ như thế?

Đột nhiên, Chung Nhạc cảm giác dược lực của Lục Đạo Quả đã tiêu hao hết, quan tưởng đối với Lục Đạo Luân Hồi sau đầu Luân Hồi Đại Thánh Đế nhất thời cũng dừng lại. Trong lòng hắn không khỏi cảm thấy thất lạc. Thần Nhân Bàn Cổ đang tới thời kỳ mấu chốt, qua không bao lâu nữa sẽ có thể mọc ra cánh tay thứ năm, cánh tay thứ sáu. Không nghĩ tới dược lực của Lục Đạo Quả lại vào lúc này tiêu hao hết như vậy.

Hắn vốn cho rằng muốn luyện hóa dược lực của Lục Đạo Quả, cần phải chuẩn bị rất nhiều Thần dược, rất nhiều bảo vật, tốn hao thời gian rất dài mới có thể luyện hóa hết được quả Thần dược này. Nhưng không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy, hắn đã luyện hóa hết sạch dược lực của Lục Đạo Quả rồi.

Cái này ít nhiều có chút không thể tin nổi. Chủ yếu là quan tưởng Lục Đạo Luân Hồi sau đầu Luân Hồi Đại Thánh Đế, thôi phát gần như toàn bộ dược hiệu dược lực của Lục Đạo Quả, khiến cho tốc độ hắn luyện hóa càng nhanh hơn, càng mạnh mẽ hơn. Nhưng chỗ tốt nhận được khẳng định cũng tốt hơn rất nhiều so với luyện hóa Lục Đạo Quả một cách đơn thuần. Hơn nữa, Chung Nhạc còn cảm giác được, đại thần thông Bàn Cổ Lục Đạo mà chính mình vốn dĩ đã lĩnh ngộ ra cũng không có bao nhiêu uy năng, nhưng lúc này uy năng lại thẳng tắp đề thăng lên, có được uy lực không thể tin nổi, uy lực thậm chí còn muốn vượt qua Vạn Thần Triều Bái nữa.

Thanh âm cây Bàn Đào Mẫu Thụ kia lại một lần nữa truyền tới, tang thương già nua, nói:

- Duyên phận giữa ngươi và Luân Hồi Đại Thánh Đế chấm dứt ở đây! Thiếu niên, ngươi có thể đi tới nơi này cũng coi như hữu duyên. Bất quá, duyên phận đã dùng hết, ngươi cũng nên rời khỏi rồi!

Chung Nhạc vội vàng nói:

- Tiền bối, Quy Khư sắp sửa bị hủy diệt, kính xin tiền bối cùng ta rời khỏi nơi này!

Cành lá Bàn Đào Mẫu Thụ chập chờn, nói:

- Ta không đi được! Năm xưa ta bị Luân Hồi Đại Thánh Đế trồng ở chỗ này, kẻ nào có thể phá giải được phong cấm của Đại Thánh Đế, đi dời ta đi chứ? Nếu có thể đi, ta đã sớm đi rồi!

Chung Nhạc nhất thời trầm mặc, đột nhiên hỏi:

- Tiền bối có nhìn thấy tồn tại tà ác đã đánh nát Lục Đạo Luân Hồi không? Có thể nói cho ta biết một chút không?

Cành lá Bàn Đào Mẫu Thụ càng lay động dữ dội hơn, thanh âm vang vọng nói:

- Ngươi muốn ở chỗ này, ngay trên lòng bàn tay hắn mà đàm luận hắn sao? Thiếu niên, đừng vọng tưởng! Ở chỗ này đàm luận hắn, cho dù là lạc ấn của Luân Hồi Đại Thánh Đế cũng không bảo hộ được ngươi!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)